Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lần thứ hai tỉnh lại, đã là buổi sáng, âm thiên nhìn như sắp mưa, thời tiết thoáng có chút buồn bực. Tướng công đã không ở trước cửa sổ, Tiểu Đình cũng đã đi nghỉ ngơi, đổi thành xinh đẹp cùng Hạnh Nhi ở đây canh giữ. Nghe nói Uyển Nhi nói., Trước đó một điểm Thái Công đi qua một chuyến, thấy nàng đang ngủ liền ra hiệu không cần gọi tỉnh lại, chỉ là thuận miệng hỏi trên bàn dùng những bức tranh kia làm gì, biết là Ninh Nghị làm nên cũng không hỏi nhiều, chỉ để nàng nghỉ ngơi thật tốt.
Chỉ trong thời gian một buổi tối, không cách nào làm cho bỏng cao rút đi, nàng lại uống thêm một chén thuốc, đầu óc mơ màng hỗn loạn, trong miệng tràn đầy vị đắng. Trong lòng vẫn còn đang nôn nóng, mặc dù hôm qua lập tức nói như vậy, nhưng cuối cùng sẽ như thế nào... Nàng thật ra nhiều lần đã biết, chỉ là trong lòng không cam, hao phí thật lớn khí lực a.
Bóng người kia không ở trong phòng, trong lòng nhớ tới việc này, cảm thấy trống rỗng thật lớn, nhưng cuối cùng vẫn mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ. Lần này giấc ngủ không giống như buổi sáng, các loại ác mộng hỗn loạn kéo đến., Làm cho nàng không cách nào an bình. Khi tỉnh lại, đại khái thời gian đã qua giữa trưa, Ninh Nghị lại ngồi trên ghế ở cửa sổ, đang nhỏ giọng nói với mỹ nhi bên cạnh, đại khái là vì tình huống thu chi năm ngoái, xinh đẹp nhỏ giọng giải thích nguyên do.
Tiểu Kiệt đi tới nói: "Tiểu thư, tỉnh rồi à?" Sau đó Ninh Nghị và xinh đẹp cũng quay đầu lại.
Thân thể rất mệt mỏi, không muốn nói chuyện, không muốn cử động, chỉ là Kính Nhi lại đây gối đầu cao thêm cho nàng., Lập Hằng đưa tay che trán nàng —— trừ tối qua, tại trước kia bọn họ chưa từng tiếp xúc thân mật như vậy, nhưng cảm giác lại là tự nhiên. Sau khi dùng bàn tay đo qua nhiệt độ trên trán, nam tử gật đầu: "Hình như khá hơn một chút, lát nữa đi gọi Tôn đại phu tới một chuyến đi." Sau đó trong miệng nói một chút "Hôm qua đại khái có bốn mươi độ" khó hiểu.
Tiểu Kiệt đi ra ngoài bưng chén cháo tới, "Phải ép nó uống mấy ngụm cháo trắng, không lâu sau Tôn đại phu cũng tới, hỏi chút tình hình, Tiểu Kiệt ngẫu nhiên nói chút ít, lập tức ở bên bàn tiếp tục xem sổ sách., Ghi chép đồ vật chỉ ngẫu nhiên mở miệng. Nàng nằm ở nơi đó nhìn xem một đám người lui tới, cũng có đôi khi nàng và Ninh Nghị ở riêng một mình trong phòng này. Động tác bóng lưng bên cạnh bàn xem ra nhanh chóng và rõ ràng, đâu ra đấy, khiến người ta sinh ra một loại cảm giác rất kỳ quái, rất có thể làm tâm thần yên ổn.
Chạng vạng tối, sắc trời tối đen, ngoài cửa sổ mưa xuống, không khí tươi mát bay vào trong phòng, có một cỗ khí tức bùn đất.
Nàng chỉ là ngẫu nhiên thiếp ngủ đi, sau đó lại tỉnh lại, buổi tối hôm đó đám người Liêu chưởng quỹ không vào phủ, trong màn mưa cũng không có lửa đèn ồn ào như mấy ngày nay, bọn họ đang làm gì đó., Tình huống làm ăn có phát sinh biến động hay không... Thỉnh thoảng trong lòng lại nghĩ, chỉ có Ninh Nghị cùng Uyển Nhi Hạnh Nhi ở trong phòng bồi tiếp nàng, mấy tờ giấy tuyên ở trong phòng được treo lên vách tường, lập thuỷ ngẫu nhiên nhìn lướt qua, xem như là vì cục diện an tĩnh này tăng thêm một vẻ kỳ quái, khó hiểu.
Phòng ngủ của nàng tuy nói thường xử lý một số chuyện làm ăn, so với phòng ngủ của các tiểu thư khuê các thì có vẻ hào phóng hơn, nhưng rất nhiều thứ mà các cô gái thích và trang trí vẫn có, lúc này thêm vào những tờ giấy này, lập tức phá vỡ bầu không khí kia. Trong phòng đại đa số tình huống vẫn là yên tĩnh., Ngọc nhi xinh xắn nhỏ giọng nói chuyện với nàng và Lập Hằng, ra ra ra vào vào cũng là nhẹ nhàng, xen lẫn trong màn mưa này, công việc bề bộn và chuyên chú có chương pháp, cũng chỉ mang đến lực lượng an tĩnh.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Đến ban đêm, nàng mới càng thêm rõ ràng ý niệm rạng sáng kia: Tướng công là thư sinh, thậm chí là tài tử lợi hại nhất Giang Trữ.
Mấy năm trước, còn chưa xuất giá, vẫn là thời điểm nữ hài nhi, ước mơ những chuyện này, cũng không chỉ một lần tưởng tượng qua, tương lai sẽ gả cho một đại tài tử tài hoa hơn người, chính mình dù là con gái thương nhân, trong nhà tốt xấu gì cũng là một thương nhân lớn, cũng không phải là không có cơ hội như vậy.
Từ sau khi hiểu được nhân tình thế sự, ý nghĩ như vậy liền giảm đi một chút, nhưng khẳng định vẫn có. Những câu chuyện tài tử giai nhân mà Giang Trữ kể, về sau danh tiếng của Tào Quan, đám người Lý Liên lại phát sinh ở những buổi thi đấu trên yến hội., Nàng rất hứng thú đi nghe ngóng, mặc dù sau này đi đến Thi Thi hội tại Lao Viên phần lớn là để nói chuyện làm ăn, nhưng nghe được sự tình các Thi hội khác, nhìn thấy rất nhiều thi tác tốt, cũng có thể làm cho nàng cảm thấy vật này có giá trị, cái này phảng phất là một thế giới khác, cũng không ngăn trở nàng thích đi ước mơ.
Sau đó, cuộc sống vẫn là cuộc sống, nàng dựa theo kế hoạch đã định kết hôn, chiêu trò, đối nghịch với tài tử, nhưng không thể đối đầu với tài tử, chỉ có thể nói là mọt sách. Cuộc sống là cuộc sống, nàng y nguyên có thể mơ ước những đại thi nhân đại tài tử kia, nhưng khi tướng công của mình tựa hồ cũng không ngây ngốc như dự đoán, khi một số thứ gì đó bắt đầu chồng lên, nàng mới cảm thấy có chút không đúng.
Tướng công của mình, được một số người gọi là thiên tài đệ nhất của Giang Trữ, mình phải làm sao đây? Kỳ thực ở chỗ này nàng không cảm giác được đại tài tử đại văn nhân nên có ký hiệu: Trước kia nghe nói qua sách vở, xem kịch, bên trong đều rõ ràng trắng minh bạch, đại tài tử hẳn là cũng dẫn kinh điển., Cho dù trong tiểu thuyết truyền kỳ rời kinh đạo một chút cũng phải thuận miệng bày ra tài hoa, hắn ở đâu cũng là trung tâm cùng tiêu chí, làm cho người ta không cách nào thân cận. Nàng từng mơ ước gả cho đại tài tử, hẳn là "Quan nhân vất vả" vất vả" "Đa tạ nương tử" quan tâm..." tóm lại là chính thức có khoảng cách trên sân khấu, nhưng nếu không có khoảng cách kia, sự tình sẽ như thế nào đây?
Bình thường chỉ tùy ý nói chuyện, không khoa trương không khoa trương khoe khoang, hài hước, nhưng người như vậy, chính là được người ta gọi là đệ nhất tài tử. Hai bài thơ đó lúc nào nàng cũng nhìn, giữa bọn họ và nhau., Không giống vợ chồng bình thường, đôi khi quả thực như bằng hữu. Nàng chưa bao giờ nghe qua có hảo bằng hữu như vậy, bọn họ cách mỗi vài ngày đi lên lầu hai nói gì cũng được. Nam tử cùng nữ tử có thể trở thành bằng hữu như vậy sao? Trong một số truyền thuyết thường có nữ giả nam, sau đó cùng người khác là bạn, nhưng nàng không giả trang, thế nhưng có cặp vợ chồng như vậy sao? Tựa hồ cũng chưa bao giờ nghe nói qua.
Thật ra nàng thích cảm giác này, thích đến...không biết làm thế nào để thay đổi, cũng không biết tiến thêm bước nữa. Nhưng đối với tướng công là đại tài tử nhận thức này, từ trước tới nay nàng cũng có chút mơ hồ. Cho tới lúc này nó mới rõ ràng.
Từ buổi chiều đến tối, nàng nghe thấy tướng công nhẹ giọng hỏi mấy vấn đề, đều là chỗ mấu chốt nhất trong sổ sách mấy năm nay. Tướng công là người thông minh, hắn đang nghiêm túc thực hiện những chuyện này. Chuyện này Tô Đàn Nhi rất nhanh đã rõ ràng, thế nhưng người có thiên phú đối với chuyện này cũng bất lực, tướng công là một đại tài tử., Mình mới là con gái của thương nhân, những chuyện này, vốn nên là mình làm, cho tới nay cũng cố gắng làm tốt, nỗ lực không để cho tướng công cảm thấy phiền lòng và quấy rầy những chuyện này. Nhưng đến lúc này, cuối cùng vẫn khiến hắn mệt mỏi trở lại.
Kết quả sẽ ra sao, ở chỗ này ngược lại không quan trọng, tướng công không thể làm tốt việc này, ông ta vì khoan hồng tâm của mình, nói: "Ta nhất định sẽ làm tốt." Nhưng những chuyện này không phải quyết tâm là có thể giải quyết, bất luận thế nào, để ông ta ở sau lưng, cuối cùng vẫn để những chuyện này làm phiền ông ta... Trong lòng bà ta nghĩ những chuyện này, ngủ một trận tỉnh lại., Đến nửa đêm, mưa vẫn còn rơi, nhưng ban đêm yên tĩnh, ánh sáng ngọn đèn lay động, trong phòng chỉ có bóng lưng kiên cố ngồi trên ghế, lúc này hắn đang xem một ít thư đi lại với chưởng quỹ các nơi, nhận thấy động tĩnh phía sau, quay đầu lại, sau đó buông lá thư xuống, đứng dậy.
"Tỉnh lại rồi? Muốn uống chút nước không?"
"Ừm..." Tô Đàn Nhi khẽ gật đầu.
Ninh Nghị đẩy gối lên cao, rót một chén nước ấm từ bên cạnh tới, cho nàng uống vài ngụm nhỏ: "Hạt Nhi ngủ cùng xinh đẹp, hôm nay Tiểu Kiệt cũng rất mệt, cho nên vừa rồi lừa nàng đi nghỉ ngơi một chút. Nhưng lát nữa lúc uống thuốc, tốt nhất là tỉnh lại. À, nếu ngươi muốn..." Ninh Nghị nhìn nàng một lúc, sau đó đứng dậy: "Ta đi gọi Tiểu Kiệt nhé."
Ninh Nghị chần chờ có nguyên nhân, ban ngày hắn đã cố ý biến mất mấy lần, chủ yếu là để dành thời gian cho nàng xuống giường, mặc dù nàng phong hàn nhưng kỳ thật khí lực xuống giường vẫn có chút, cũng không đến nỗi thật sự tê liệt trên giường. Những chuyện này căn bản không dễ mở miệng, như bình thường., Khuôn mặt Tô Đàn Nhi không biết sẽ đỏ thành dạng gì, nhưng lúc này chỉ hơi lúng túng, thấy Ninh Nghị muốn rời đi, nàng mới mở miệng nói: "Tướng công... Không cần..." Đợi Ninh Nghị dừng lại, nàng mới nhỏ giọng nói: "Tướng công thật sự là không kiêng kỵ..." Đương nhiên, nếu hắn hoàn toàn e ngại hoặc căn bản không nghĩ những chuyện này, khó chịu hơn phân nửa cũng là chính mình.
Ninh Nghị mỉm cười: "Tốt hơn rồi?"
"Tốt hơn nhiều rồi..."
"Súc sức đại khái khoảng hai ba ngày nữa." Ninh Nghị nhìn nàng vài lần, có thể nói rất nhiều nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu một cái: "Trong lòng ngươi khó chịu, không làm ồn cho ngươi, muốn ăn hoặc là có chuyện khác nói với ta."
Hắn cầm bức thư trên ghế ngồi xuống, trong phòng rơi vào yên tĩnh, mưa thu bên ngoài sớm đã trở thành bối cảnh, Tô Đàn Nhi nhìn bóng người kia hồi lâu, rốt cục mở miệng nói: "Tướng công... Vì sao lại đáp ứng mối hôn nhân này?"
Trước kia giữa hai người cũng có nói chuyện tương tự, nhưng lúc này nói ra, vấn đề hiển nhiên không quá giống nhau. Ninh Nghị đặt bức thư xuống, nhìn Tô Đàn Nhi trên giường, thật lâu sau mới cười lắc đầu: "Ta nghĩ tới chuyện này với ngươi, bất quá... Có lẽ mấy ngày nữa, chờ ngươi tỉnh táo một chút? Bây giờ ngươi xem ra rất không dễ chịu."
"Thiếp thân không có việc gì đâu, muốn... muốn biết." Tô Đàn Nhi nói rất thong thả. "Thì ra tướng công cũng muốn nói chuyện sao?"
"Không phải vì sao lại đồng ý chuyện hôn nhân này." Ninh Nghị đặt lá thư qua một bên, chuyển cái ghế đến trước giường, ngồi xuống. "Thật ra lúc trước... Ta cũng đã nói qua, ta không biết vì sao lại đồng ý chuyện hôn nhân này, mất trí nhớ. Ta nghĩ cũng không phải trước đây mất trí nhớ chuyện gì, mà là... chuyện sau này."
"Chuyện sau đó?"
Ninh Nghị nhìn nàng một hồi lâu rồi thở dài, sau đó cười nói: "Ngươi chắc chắn bây giờ muốn nghe những thứ này?"
Tô Đàn Nhi cũng cố gắng cười cười: "Không nghe lời, thiếp thân không ngủ được..."
"Được rồi." Ninh Nghị nhẹ gật đầu. Bởi vì lúc này ý thức linh hoạt của Tô Đàn Nhi chỉ sợ cũng có hạn, bởi vậy tốc độ nói của nó cũng không nhanh, khi thì lặp lại: "Thật ra là chuyện đơn giản, bây giờ không nói, có một ngày khẳng định cũng sẽ nói đến... Có một nam nhân tên là Ninh Nghị cùng một nữ nhân tên là Tô Đàn Nhi thành thân rồi., Ở rể, cho nên hai chúng ta quen biết như vậy... Đây đã là sự thật, không nghĩ tới hắn, duyên phận cũng tốt, trời xui đất khiến cũng được, dù sao cũng là hai chúng ta... Chuyện như vậy, ngươi là một bộ phận trong đó, ngươi nghĩ sao?"
Tô Đàn Nhi nhíu mày suy nghĩ, không hiểu được Ninh Nghị nói những hàm nghĩa này: "Thiếp thân... thiếp thân, thật cao hứng..."
Ninh Nghị vỗ vỗ tay nàng, hơi dừng lại một chút: "Người bên cạnh nói thế nào cũng trống không, cái gì mà tài tử a, ở rể a... tóm lại chuyện đã như vậy rồi, cuộc sống giản đơn đơn, đối với ta mà nói, đối với ở rể không có cái gì nhiều quan điểm, đối với ngươi, ta không ghét ngươi... Không, không bằng nói thẳng, ta thích ngươi, kinh doanh cũng tốt, tính cách cũng tốt, ngươi rất mạnh, nhưng không sai, tính cách như vậy, ta rất thích, huống chi, ngươi cũng xinh đẹp..."
Ninh Nghị đứng bên giường, tay chống cằm, câu nói lạnh nhạt ôn hòa, dường như muốn tới đâu là tùy ý nói tới đó. Tô Đàn Nhi lại đột nhiên có chút trở tay không kịp, mặc dù là ở tình huống suy yếu trước mắt như vậy, trên mặt đều nổi lên một trận đỏ ửng, lắp bắp thẹn thùng: "Tướng công, tướng công, thật sự... thích sao?"
"Ừm, là thích."
"Nhưng mà... Nhưng mà, đây không phải là tính cách của đại gia khuê tú...Nữ tử vô tài chính là đức, nữ nhân...không nên bộ dạng này, bọn họ đều nói... Cái này... Nam nhân sẽ không thích như vậy đâu..." Lời nói một hồi lâu, Tô Đàn Nhi trong bệnh vẫn không quên dùng ánh mắt nhấn mạnh một số chuyện, sau một lát mới chán nản: "Ta... không xứng với tướng công..."
"Lúc này còn thích cãi nhau như vậy, cho người khác thấy, ta cũng chỉ là kẻ ăn cơm mềm, ngươi còn lợi hại hơn rất nhiều nam nhân..."
"Tướng công không phải là không có bản lĩnh..."
Ninh Nghị mỉm cười: "Lúc này không cần thiết tự hạ thấp mình, những thứ này không quan trọng, tranh luận đến ngày mai cũng không có kết quả... Dù sao thì chuyện giữa chúng ta mà thôi. Ta không có gì không hài lòng với cuộc sống của chúng ta đâu, cũng thích ngươi, thích cái sân nhỏ, đẹp trai như vậy, những người xung quanh có chút nhàm chán, cả ngày làm chút chuyện nhàm chán, nhưng tóm lại mà nói, cứ như vậy mà trôi qua cũng không sao cả, rất tốt. Cho nên, ta muốn nói cho ngươi biết chuyện này."
Hắn nắm chặt bàn tay tròn trịa của Tô Đàn Nhi, năm ngón tay thon dài, rất đẹp, cầm trong tay thưởng thức, sau đó ổn định lại: "Nếu như ngươi cũng không có quá nhiều bất mãn, sau này có lẽ chúng ta sẽ phải sống như vậy... Mặc kệ trước kia đã an bài như thế nào, dù sao chuyện đã như vậy, cũng không cần lo lắng tại sao nó lại như vậy, dù sao không đáng ghét, chính là như vậy đấy..."
Hắn kéo tay Tô Đàn Nhi, chờ đợi câu trả lời, đối với Ninh Nghị mà nói có lẽ cũng là một quyết định quan trọng. Lúc mới tỉnh lại, hắn vẫn có thể chuẩn bị tùy thời, về sau cũng chỉ là yên lặng theo dõi kỳ biến, bất quá đến lúc này, có một số việc đại khái cũng có thể xác định. Không cần nghĩ tới những nhân tố quá mức lãng mạn kia., Tóm lại nếu đã có cách xưng hô phu thê, nếu tính tình của Tô Đàn Nhi hắn cũng không ghét, hai người ở chung coi như hòa hợp, không sửa đổi, vậy thì không sao cả, tiếp theo, đơn giản là sinh hoạt.
Tô Đàn Nhi nhìn hắn, con mắt chớp chớp, lại nháy nháy mắt, vành mắt đỏ lên, chảy xuống nước mắt, mím chặt đôi môi, nói không ra lời. Ninh Nghị đợi thật lâu, mới cúi đầu cười cười: "Bất kể thế nào, cũng phải nói một câu chứ..."
"Tướng công..." Đôi môi Tô Đàn Nhi giật giật. "Sự tình lần này qua đi, thân thể đàn nhi khá hơn một chút, chúng ta..." Thanh âm nghẹn ngào kia mang theo khàn khàn, bất quá trong ánh mắt lại kiên định, trong màn mưa, nàng hơi dừng một chút, hít mũi một cái.
"Chúng ta là phòng tròn a..."
Nàng nói những lời này thật không dễ dàng...