Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Sáng sớm, giờ Sửu qua đi, Tô Đàn Nhi đã tỉnh lại.
Lúc mở mắt ra, quang mang hơi vàng, ngoài cửa sổ vẫn là đêm yên tĩnh, nhưng mà không cảm giác được an bình. Trong đầu, trên thân, các loại khó chịu, xao động, bất an, nhưng trong lúc nhất thời lại không nắm được phương hướng khó chịu kia. Vì sao phải khó chịu? Rất nhiều hình ảnh bị nghiền nát trải qua não hải, trước sau không có đường đi có truy binh, có nhiều thứ đang sụp đổ... Trong cảm giác hỗn loạn này, truyền đến thanh âm người nhà.
"Tiểu thư tỉnh rồi à."
Đây là thanh âm của Tiểu Kiệt, không cần suy nghĩ và phân biệt cũng có thể kịp phản ứng. Nàng nhắm mắt lại khó khăn nhớ lại một hồi, khi cố gắng muốn đứng lên, bị Tiểu Kiệt kéo theo bị nàng đè xuống. Tiểu nha hoàn không có bao nhiêu khí lực, chủ yếu là nàng không có bao nhiêu lực lượng, trong ánh mắt, nhìn thấy hốc mắt đỏ ngầu.
"Lúc nào rồi?" Nàng mở miệng hỏi, thanh âm có chút khàn khàn, nghe đơn giản không giống như nàng.
"Giờ Sửu sắp qua rồi."
"Tiểu thư đừng dậy..."
"Ta đi hâm nóng..."
Thanh âm vang lên bên tai, có của Uyển Nhi, xinh đẹp, quả phụ, người nói ra thời gian lại là lập Hằng, hắn cũng lưu lại nơi này, trong đầu vẫn còn khó chịu, nhưng đáy lòng có chút ấm áp, nàng nhớ lại chuyện lúc trước: "Bọn Liêu chưởng quỹ..."
"Tiểu thư người đừng nghĩ tới những việc này được không..." kiều nhi bên giường nghẹn ngào thốt lên. Tô Đàn Nhi thật có lỗi mà lắc đầu, suy yếu mở miệng: "Không được a..."
"Đám Liêu chưởng quỹ đã về nghỉ ngơi rồi." Giọng nói của Ninh Nghị vang lên ở bên cạnh, sau đó hắn khẽ nói với Ngọc nhi: "Ta tới nói với nàng chuyện này, các ngươi ra ngoài giúp Hạnh Nhi trước đi."
Hai nha hoàn gật đầu đi ra ngoài, đến phòng bên cạnh chế thuốc. Khi an tĩnh lại, thị lực cùng tinh thần Tô Đàn Nhi mới thoáng ngưng tụ một chút, là nam nhân tướng công của nàng giống như ban ngày mặc phục sức màu xanh mặc vào vào buổi sáng., Bàn ghế dựa tới ngồi xuống nhìn nàng. Thần thái tương tự như ngày thường nói chuyện phiếm trên lầu hai, tùy ý nghiêng đầu, có chút thư sinh tức giận lạnh nhạt cùng trầm ổn, tuy hình dạng người trẻ tuổi cũng không có vẻ già thành thục, nhưng đây đúng là bộ dáng tài tử nàng từng nghĩ tới.
Tài học của hắn so với rất nhiều người lợi hại, nhưng cũng không khoa trương, nội tình thâm trầm, yên tĩnh kỳ thực có lực lượng rất lớn. Trước kia Tô Đàn Nhi chưa từng nghĩ nhiều về phương diện này. Theo lý thuyết loại chuyện như đệ nhất tài tử hẳn là luôn làm cho người ta có cảm giác rất lợi hại mới đúng., Nhưng trong nhà, bao gồm cả nàng, Ngọc nhi xinh đẹp tựa hồ cũng không có cảm thụ quá sâu về phương diện này, từ đầu tới cuối đều rất nhẹ nhàng tự nhiên, qua lại thoải mái tự nhiên., Người khác khi nói tới có lẽ sẽ cảm thấy tự hào, đột nhiên biết thì hoảng sợ, thế nhưng... Các nàng dường như cũng chỉ nhìn thấy người này từ đầu tới đuôi. Nếu từ xa nhìn lại, người bên ngoài nhìn thấy là đệ nhất tài tử quầng sáng, nhưng những người gần đó, tựa hồ cũng chỉ có thể nhìn thấy người đơn giản này mà thôi.
Nhưng không biết vì sao, lúc này thấy hắn, đột nhiên nhớ tới quầng sáng đệ nhất thiên tài kia. Hắn cũng là từ buổi tối một mực đợi tới bây giờ cũng không nghỉ ngơi, cho dù nói tới là tướng công của mình, nhưng cuối cùng mình vẫn ảnh hưởng đến hắn, tướng công là một văn nhân, không nên bị những thương sự này liên lụy vào, nhưng trước mắt... Nàng vì thế cười cười xin lỗi, lúc muốn mở miệng, Ninh Nghị cầm một khối bánh ngọt đưa tới.
Như là cảm giác lúc nói chuyện phiếm trên lầu hai, Tô Đàn Nhi cơ hồ vô thức muốn đón lấy, nhưng trên tay cũng không có khí lực, điểm tâm kia xoay một vòng trên không trung, bị hắn ăn vào trong miệng nhai nhai một hồi, sau đó ực ực một hớp trà, nuốt xuống, nam tử vẻ mặt lạnh nhạt.
"Mấy thứ này ta có thể ăn, ngươi thì không được, ngươi chỉ có thể uống thuốc."
Muốn cười ra, sau đó cảm xúc dâng lên mang đến một trận choáng váng cùng mệt mỏi, trong lòng có chút bất đắc dĩ: Người này, sao lại chọc nàng cười chứ.
Sau đó nghe Ninh Nghị nói: "Sau đó... có một số việc muốn nói chuyện với ngươi."
"Hả?" Cô gái mệt mỏi trên giường lại mở mắt.
Thân thể trần trụi bốc cháy, lửa than bốc cháy. Bên trong vò gốm, dược khí bốc lên, ba nha hoàn canh giữ bên cạnh, thỉnh thoảng quay đầu nhìn vách tường bên cạnh, trong ánh mắt thật ra đều có sầu lo.
Tiểu Kiệt hơi khá một chút, mỹ nhi và Hạnh Nhi lại là tâm sự nặng nề, tiểu thư rốt cuộc tỉnh lại, nhưng vẫn bị đốt cháy, trong đêm dài này, kỳ thật trước mắt chỉ là bắt đầu. Tiểu thư bệnh ngược lại., Sự tình đại phòng khó khăn, các nàng đều theo tiểu thư từ nhỏ đến lớn, biết tiểu thư ở đây bỏ ra tâm huyết cùng cái giá lớn, nàng tuyệt đối không chịu rút lui, không biết cô gia có thể thuyết phục tiểu thư hay không. Nhưng cho dù thuyết phục tiểu thư, chuyện đại phòng thì làm sao bây giờ? Để tiểu thư trơ mắt nhìn những tâm huyết kia chảy đi hay không?
"... Cô gia mới vừa gọi chúng ta làm những việc kia, là muốn làm gì vậy?"
"Xem không hiểu..."
"Nơi cô gia làm thí nghiệm cũng có..."
"Nhưng có thể có ích lợi gì..."
"Không biết..."
Ba nha hoàn vừa nói với nhau về nghi hoặc trong lòng. Lúc trước Ninh Nghị bảo các nàng cầm mực dán lên giấy dựng đứng làm cho có chút ô vuông, sau đó cầm những thứ đáng báo giá ba năm trước đây, vốn là khởi điểm trên đó, có chút địa danh, cửa hàng Tô gia, càng nhiều là ký hiệu cổ quái xiêu xiêu vẹo vẹo, đơn giản là dựng đứng một chút., Một vòng, nửa vòng các loại, hoàn toàn xem không hiểu, cô gia nhớ rõ là nhanh, chỉ là thỉnh thoảng nhíu mày ngẫm lại, có hai lần gọi ba người qua, hỏi nơi đó thu chi xảy ra vấn đề gì, sau đó tại ký hiệu chú lộ ra ngoài.
Cô gia muốn biết tình huống của Tô gia, nhưng làm sao có thể bù đắp được chuyện này? Ai cũng không nghĩ ra. Suốt một năm qua, cô gia luôn cho bọn họ cảm giác rất thân thiết, uyên bác, nhưng dù sao cũng không can thiệp vào thương sự. Lúc này toàn bộ Tô gia đều cảm thấy nguy cơ, nhiều chưởng quầy kinh doanh mấy chục năm như vậy đều đang bận rộn., Cô gia dù sao cũng là thư sinh, cho dù muốn hỗ trợ, chỉ sợ cũng chỉ là thư sinh ôm chân Phật tạm thời phát tác, không có bao nhiêu tác dụng - thuật nghiệp có chuyên môn, nhất định là như vậy.
"Cô gia hắn..." Tiểu Kiệt và Ninh Nghị thân cận nhất cúi đầu nói: "Cô gia hắn rất lợi hại..."
Trước kia nàng cũng biết Ninh Nghị rất lợi hại, từ khi có quan hệ thân thiết với Ninh Nghị, cảm giác này tự nhiên càng gia tăng, nhưng độ cũng có hạn. Trước kia nàng muốn gọi cô gia giúp tiểu thư chia sẻ chút chuyện, chủ yếu là vì quan hệ giữa cô gia và tiểu thư với cô gia., Có người giúp tiểu thư san sẻ, cảm giác như vậy đối với tiểu thư đương nhiên càng thêm cao hứng. Thế nhưng cô gia ở trên phương diện kinh doanh, khẳng định cũng không thay thế được tiểu thư, cô gia trong những chuyện này, mặc dù đang ở trong lòng Tiểu Kiệt., Cũng là lợi hại hơn nhiều so với người bình thường, cái này cũng đã rất lợi hại rồi, nhưng nếu nói cô gia sự tình gì so với tất cả mọi người đều lợi hại, thì làm sao có thể, Tiểu Kiệt cũng không có khả năng cảm thấy như vậy.
"Chúng ta cũng biết cô gia rất lợi hại, rất thông minh, nhưng hắn không có khả năng chuyện gì cũng lợi hại như viết thơ a..." xinh đẹp thấp giọng nói.
"Cô gia đồng ý có biện pháp, sẽ không gạt người." Tiểu Kiệt lúc này cũng chỉ có thể bướng bỉnh tin vào việc này, Hạnh Nhi bên cạnh nhìn lửa than trầm mặc hồi lâu, rốt cuộc lại đưa tay lau khóe mắt.
"Ta biết tính tình của tiểu thư, nhưng lần này cô gia chỉ cần có thể thuyết phục tiểu thư tĩnh dưỡng, vậy là được rồi." Có lẽ là bởi vì trong lòng có việc, buổi tối này, Hạnh nhi ngày thường tính tình mạnh nhất ngược lại chảy ra rất nhiều nước mắt, tiếng nói nghẹn ngào: "Chỉ cần tiểu thư bình an, cho dù không thành gia chủ, tiểu thư vẫn là tiểu thư, cô gia vẫn là cô gia, chúng ta vẫn sẽ ở cùng một chỗ... Chỉ cần như vậy, vậy là được rồi..."
Cảm xúc của nàng lây nhiễm mỹ nhi và Ngọc nhi bên cạnh, sau đó màu xám thương cảm lại bao phủ, khi kiều nhi nghẹn ngào kêu lên, Kính Nhi ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Cô gia sẽ có biện pháp..."
"Ừm." Hạnh Nhi và xinh đẹp ở bên cạnh gật đầu, thật ra đại khái cũng không có ai tin.
Chỉ cần tiểu thư có thể không có chuyện gì, vậy là tốt nhất rồi, về phần những người khác, chỉ có thể để cho những người khác trong nhà cố gắng hơn, lão thái công, Liêu chưởng quỹ, Tịch chưởng quỹ, Nhị lão gia, Tam lão gia... gia tử lớn như vậy, luôn có người gánh vác... sàn sàn sàn sàn sàn như nha hoàn khi đi qua phạt thuốc, trong phòng ngủ, ngọn đèn vẫn lay động ánh lửa, Ninh Nghị ngồi trước giường, uống một ngụm trà, chậm rãi chuyển cáo chẩn đoán của Tôn đại phu.
"Không phải gió lạnh, không chỉ là phong hàn, chính ngươi cũng rõ ràng. Ta biết hiện tại ngươi rất khó chịu, nhưng tâm tình không yên ổn, giải quyết không xong vấn đề ngươi không có cách nào an tâm, không có biện pháp an tâm, càng không giải quyết được vấn đề, sắp thành tử cục... Ta biết ta cứ lải nhải như vậy ngươi cũng phiền ta..."
Hắn hơi dừng một chút, Tô Đàn Nhi khẽ lắc đầu ở đó, sau đó mở miệng, thanh âm nhẹ như là tùy thời đều có thể tắt trong gió: "Tướng công, ta hiểu... Nhưng ta làm sao để..." Thần sắc có chút thê lương.
"Thả hay không thả, đều tùy ngươi." Ninh Nghị đặt tay lên trán nàng: "Bây giờ ngươi không thể thảo luận quá nhiều, cho nên ta đơn giản nói một chút. Ta vừa mới xem xong vài bản trướng phòng lớn ba năm trước đây."
"Hả?" Tô Đàn Nhi có chút bối rối.
"Ta vừa mới xem xong mấy bản của đại phòng ba năm trước." Ninh Nghị yên lặng nhìn nàng, lặp lại lần nữa. "Nhạc phụ hiện tại còn chưa thoát khỏi nguy hiểm, ngài cũng như vậy. Có lẽ gia gia sẽ cân nhắc phái người tiếp nhận, nhưng ngài sẽ không bằng lòng. Nhưng từ giờ trở đi,, Ngươi không thể xuống giường, tất cả mọi chuyện đều bày ở trước mắt, cho nên tiếp theo ta sẽ giúp ngươi, Kính Nhi xinh đẹp Nhi cũng đều ở chỗ này, bất quá có một số việc, chỉ có thể thay ngươi ra mặt, đây là biện pháp duy nhất... "
"Ta biết tất cả nghi vấn, nhưng hiện tại không cần nói quá nhiều, ngày mai, ngày mai ngươi thanh tỉnh một chút rồi từ từ nói chuyện, ta cũng có chút muốn bàn với ngươi. Bất quá hiện tại, chỉ có mấy điểm: Chúng ta quen biết nhau hơn một năm, hiện tại ta muốn ngươi biết một chuyện, ta nói có thể làm được, điểm này ta vô cùng nghiêm túc, chuyện này, ta sẽ giúp ngươi làm..."
Tô Đàn Nhi nắm tay của hắn, gian nan lắc đầu, lộ ra một nụ cười sắp khóc: "Tướng công, chuyện này... Ngài không biết..."
Ninh Nghị ngăn lại lắc đầu của nàng, hơi nhích tới gần, nhìn nàng nói: "Không, ta biết tính chất của những chuyện này, ta biết sau này mới nói ra câu này, ta cũng muốn cho ngươi biết điểm này. Ngươi không tin ta, cứ xem ngươi thấy giao tình giữa ta và chúng ta thế nào, nhưng tạm thời ngươi nhớ kỹ ta nói như vậy là được, đây là quan trọng nhất..."
"Sau đó, mấy ngày tới sẽ xử lý sự tình thương lượng ở trong phòng của ngươi, ngươi có thể ngồi trên giường nghe, có thể xem, nghĩ cũng không quan trọng, đưa ra bất cứ quyết định nào, ta sẽ nói cho ngươi biết nguyên nhân, ngươi gật đầu, chúng ta sẽ phát đi. Ta biết ngươi sẽ không thả, không thể đem ngươi gạt ra, cho nên ta sẽ không gạt bỏ ngươi, ta chỉ giảm bớt quá trình ngươi suy nghĩ, ngươi chỉ cần cân nhắc xem ta nói có đạo lý hay không thôi... Như vậy được chưa?"
Tô Đàn Nhi nhắm mắt lại, thật lâu sau một giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, Ninh Nghị chậm rãi nói.
"Tô gia còn chưa tới lúc xảy ra chuyện, bên kia còn chưa ra tay, bây giờ ngươi muốn uống thuốc, ít nghĩ nhiều, nhớ rõ ta đã nói như vậy là được, ta nói sẽ giải quyết, liền nhất định sẽ giải quyết. Sau đó ngủ một giấc thật tốt, ít nhất tạm thời khoan tâm, trong nhà không có việc gì, bởi vì ta ở đây. Ừm?"
Tô Đàn Nhi nhắm mắt lại, nhẹ gật đầu.
"Được, chúng ta bàn bạc thỏa đáng."
Ninh Nghị lui về, nhấp một ngụm trà. Sau một lát, Tô Đàn Nhi từ bên kia mở mắt ra: "Tướng công, ta đã khá hơn nhiều rồi..."
"Những chuyện làm ăn như các ngươi một chút sức thuyết phục cũng không có." Ninh Nghị bĩu môi, lắc đầu tỏ vẻ không tin.
Tô Đàn Nhi khẽ mỉm cười, trong đầu lại một trận choáng váng.
Sau đó Hạnh Nhi cùng xinh đẹp, Kính Nhi bưng chén thuốc đi vào, đỡ nàng uống xong thuốc, mấy người quan tâm nhìn chăm chú, rốt cục nặng nề ngủ đi, lúc ngủ mới nói một câu: "Tướng công cũng đi nghỉ ngơi..."
"Đã biết."
Nửa đường tỉnh lại một lần, sắc trời hơi sáng lên, Tiểu Kiệt ngồi trên ghế bên cạnh ngủ gật, bóng người kia vẫn còn ngồi cạnh bàn trước cửa sổ, không biết đang viết cái gì. Vì vậy nàng nhắm mắt lại, lần nữa tiến vào mộng đẹp, có lẽ là vì bóng lưng kia, lần này, trong lòng nàng có chút bình tĩnh...
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】