Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cao thủ Lục Lâm đang hướng về phía Hoa Hạ quân xâm phạm tiếp viện, trước tiên xuất ra sát chiêu mạnh nhất cả đời.
Dưới vô số tiếng hò hét cổ vũ, từ phòng tuyến thứ hai, cùng với trong phòng tuyến hỗn loạn thứ nhất phản công mà đến, đầu tiên là đại lượng mũi tên, ám khí, Phi Hoàng, hòn đá, Thiết Tiêu cùng mảnh ngói trên nóc nhà...
Chém giết trong rừng xanh - sau khi được nhuộm bởi tiểu thuyết Tây Nam —— trong lúc luận bàn tất nhiên phải chú trọng chính diện, mà một khi tiến vào thực tế chém giết, các loại võ học đều không từ thủ đoạn của bản thân, ném lưới đánh cá, phóng thích ám khí, ném đá vôi., Dương Sa Trần... tùy theo tình huống cụ thể mà quyết định, đều là chiêu số mà rất nhiều võ giả đã rèn luyện qua. Mà trong rất nhiều lưu phái võ học, kể cả nằm dưới đất, ám sát, khiến cho độc và các loại chi nhánh nghe cũng không vang dội, cũng có rất nhiều người từng đọc lướt qua trong tập nghiệp.
Phòng phía nam, trên nóc nhà, có võ giả xông lên, dùng cước pháp tốc độ cao như trâu cày, hất lên rất nhiều ngói, như thiên nữ tán hoa đánh về phía trước; ở mặt nghiêng, có cao thủ tinh thông chuột quyền cơ hồ co người lại thành một đoàn, chân đạp nhanh, chạy dọc theo rìa nóc nhà, lướt dọc xuống xà ngang phía dưới, lúc ẩn lúc hiện, thỉnh thoảng phát ra tiếng kêu như chuột kêu.
Võ học trên thế gian, phần lớn đều giống như động vật phát lực mà đến, chuột quyền này nhìn như buồn cười, nhưng mà xông lên nóc nhà, xà nhà, xê dịch uốn lượn như điện, thích ứng chiến đấu đường phố dưới hoàn cảnh phức tạp. Nếu là ban đêm, cao thủ chuột quyền này bị trong thành thị ám sát đủ để khiến người ta kinh hãi khiếp vía.
Ở phía trước, có một bóng người nhảy lên nóc nhà giống như đại bàng giương cánh;
Có người chạy như sói trên đường phố.
Có người thân thể thấp thoáng như con nhện khổng lồ.
Có người cầm cự chùy trong tay lao nhanh như tê giác.
Có người bộ pháp mê tung, khúc chiết khiến người ta không phân rõ phương hướng hắn muốn đi là đâu, nhưng chỉ chốc lát, đã vượt qua khoảng cách hơn mười trượng, song đao trong tay ẩn giấu.
Từng bóng người mãnh liệt lao tới...
Lý Đoan Ngọ và đồng bọn đẩy thuẫn xa, tốc độ nhanh chóng lướt tới phía trước ——
Trên nóc nhà, có người bị nam nhân cao gầy đập bay xuống, cắm trên đao rừng trước xe, người đen cao kia lập tức lấy lá đuốc từ trên lầu ném xuống. Lý Đoan Ngọ hét lớn một tiếng: "Tránh ra." Thân thể bay vọt ra, phía trước thuẫn xa, lập tức lại có người ném một quả bùn tới.
Tiếng nổ ầm ầm vang lên, đầu đường là khói lửa tràn ngập, mấy chiếc thuẫn xa ngừng lại, Lý Đoan Ngọ ở bên đường hô to: "Lên hỏa lôi, mẹ nó, oanh -- "
Thuốc nổ được Ninh Nghị sử dụng quy mô lớn như vậy, tuy không phổ biến về chiến trận, nhưng quân đội tinh nhuệ luôn có hiểu biết và chuẩn bị, gần như lúc Hắc Kỳ quân ném lá bài, Lư Hiển Trần bên này đã cho người lấy ra hỏa lôi, sau đó nhóm kíp nổ.
Mấy người lớn mạnh trong thôn Lý gia vung lên lửa giận, chuẩn bị ném về phía trước, giờ phút này, Lư Hiển Dương dùng sức phất tay, để đám người Lý Đoan Ngọ lui về hoặc tránh né, thân thể Lý Đoan Ngọ nhìn như mãnh hổ nhào về phía sau. Mà trên nóc nhà ở phía trước đường phố, Vũ Văn Phi Độ ở một nơi không đáng chú ý, bấm nút bấm quyết.
Một ít hỏa lôi bay lên trời, quay cuồng về phương xa, mà ở bên cạnh Lư Hiển Hiển không xa, một gã đồng bạn bỗng nhiên đầu óc nổ ra huyết hoa, tê liệt ngã xuống phía sau, châm lửa hỏa lôi rơi trên mặt đất, nhanh như chớp lăn qua lăn lại.
"Mẹ nó, tránh ra ——" Lư Hiển Thành khàn cả giọng hét lớn.
Võ giả quanh năm rèn luyện thành năng lực phản ứng khiến mấy bóng người trong khoảnh khắc này lao nhanh về các phương hướng khác nhau. Sau một khắc, tiếng nổ ầm ầm bao phủ nửa con đường, nóc nhà, mặt đất đều đang chấn động, khói bụi cuồn cuộn nổi lên, rơi xuống hỏa lôi cách Lư Hiển Thân không xa, lập tức khiến cho hỏa lôi dự trữ bên này sinh ra phản ứng dây chuyền.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Trên nóc nhà, trong lầu hai của lầu các, những cao thủ lục lâm đánh tới cũng đã cùng cầm thuẫn tiến lên, cơ bản ba người một tổ chiến sĩ Hoa Hạ quân đụng vào nhau. So với từng lục lâm cao thủ biểu hiện ra hung ác và thô bạo., Binh sĩ Hoa Hạ quân cơ bản trước kia dùng hai đao thuẫn làm phòng ngự, phía sau một người hoặc sử trường thương hoặc đại đao là chủ yếu ứng phó hoặc là đối thủ công kích. Theo mấy người đối diện đánh tới, đao thuẫn đẩy bình phong về phía trước, đồng thời trường thương phía sau dễ dàng đắc thủ nhất với một gã địch nhân đâm tới.
Một thương đơn giản mà nhanh chóng, đâm ra, thu hồi.
Sau một khắc, hai gã đao thuẫn lật tay, đồng thời phách trảm.
Không có bao nhiêu mỹ lệ, chỉ là hai thanh cương đao đồng thời kiên quyết bổ về phía một gã địch nhân mãnh liệt, sau đó giơ đao đối phó một người khác, lại lật thuẫn đón đỡ.
Giao thủ một khắc, phía trước bọn họ nhảy vọt chừng năm sáu tên cao thủ, sau đó huyết hoa dựng lên, lại có thanh âm binh binh bang bang, trường thương trực tiếp đâm thủng đầu vai một tên cao thủ, mà hai đao lật thuẫn chém ra lồng ngực cùng cánh tay của một tên cao thủ gần nhất, lại ngăn được công kích của mấy tên võ giả bên cạnh.
Cao thủ sử dụng chuột quyền nhanh nhất, đột nhiên lăn qua bên cạnh. Hắn dùng tốc độ cao xuyên qua xà ngang trên lầu hai, sau khi bước chân ba tên Hoa Hạ quân đã lùi lại một chút, đột nhiên phá tan nóc nhà, "Oa a" một tiếng, song đao múa may như muốn chém, nhưng nghênh đón hắn là người cầm thương ở phía sau xoay người lại.
Trường thương trong tay đối phương tựa hồ đã biến mất, nhưng sau một khắc, mũi nhọn đâm ra, thu hồi, đây là một chiêu hồi mã thương giống như sách giáo khoa.
Cao thủ chuột quyền bị xuyên qua lồng ngực, thân thể từ nóc nhà phía sau rơi xuống.
Đồng bọn cầm đao còn đang vung đao, tiến lên, mấy tên cao thủ vọt tới đã có bốn bị chém giết trong vũng máu, phía dưới có tiếng nổ ầm ầm đánh tới, trong lúc nhất thời gần như dao động cả con phố, mọi người trên nóc nhà nắm chặt thân hình, có người té ngã xuống phía dưới, quân nhân Hoa Hạ cầm trường thương trong tay lăn lộn, trong sóng khí quấy nhiễu, điểm xuyên qua bắp đùi một tên địch nhân phía trước.
Đao thuẫn tiến về phía trước, huyết nhục đang tiến lên mà nổ tung.
Vào lúc này, Tiết Tiến đang giơ tờ giấy trong tay đi tập tễnh trên đường phố mới vừa vặn cự ngựa trước, nổ tung ầm ầm mang đến khí lãng bốc lên cuồn cuộn, phảng phất muốn nuốt hết cả con phố phía trước, mặt đất chấn động. Mặc dù đã mang theo tử chí, nhưng giờ phút này y vẫn như cũ trừng to mắt, giống như thấy được kỳ quan bị hủy diệt.
Nó tập tễnh bước lên trước.
Cùng lúc đó, phía tây cửa Võ Nha cũ, bên ngoài trận địa phòng ngự, quân nhân Hoa Hạ cũng ở những nơi khác nhau tiến về phía trước, nếu nói phía trước có sóng to gió lớn cuốn tới, sẽ tạo thành từng đợt sóng lớn kinh người., Hoa Hạ quân đi tới càng giống như một chiếc cày khổng lồ có hơn mười luồng sắc bén, song phương ầm ầm va chạm vào nhau, sau một khắc, nó đã cày nát mặt đất, cày nát thủy triều trải dài trên mặt, tốc độ của nó cũng không nhanh, chỉ là dường như không gặp phải ngăn cản mà tiến mạnh về phía trước.
Giống như cỗ máy xay thịt làm đám cao thủ lục lâm xông lên đầu tiên bị đánh nổ tung trên không trung.
Mặc dù thân là Hoa Hạ quân, tố chất của từng quân nhân, tự nhiên cũng có cao có thấp, bất quá những năm gần đây, chỉ cần là tiểu đội ra khỏi cửa làm nhiệm vụ cự ly dài, theo lệ cũ vẫn sẽ chọn lựa người có chiến lực tinh nhuệ nhất trong quân đội. Ví dụ như trong lúc đại chiến ở Tây Nam, phái ra các đội ngũ như Cừ Khánh, Trác Vĩnh Thanh tham dự., Không chỉ gánh vác chức trách đàm phán khắp nơi, rất nhiều lúc, còn gánh vác cuốc gian, trọng trách giết người, cùng loại phối hợp với minh thuyền, sắm vai Nhan Thanh Cương bắt Lý Đầu Hạc, thiết kế ngân thuật có thể chờ quan khiếu, cũng đều cần những người này linh hoạt phối hợp.
Đoạn thời gian đại chiến ở Tây Nam, trong Hoa Hạ quân nhân thủ còn thiếu, nhưng đến mức đánh tan khó khăn, Hi Duẫn, trong khoảng thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức này, thành viên trong đội ngũ đặc biệt có thể chọn lựa ra quá nhiều. Lần này Tiền Lạc Ninh mang những người này ra thành viên Bá Đao, cũng đã từng là cao thủ lục lâm, nhưng quan trọng nhất là đã trải qua trận chiến tàn khốc với nữ tử tại Tây Nam.
Những người này có một bộ phận như vậy, trước khi tham dự nghệ nghiệp của Hoa Hạ quân, có lẽ còn kém xa so với lục lâm cao thủ xung phong lần này. Nhưng mấy năm nay chém giết chém giết, đao thương của bọn họ hợp tác giết người thậm chí cũng không cần ra tay lần thứ hai, thậm chí một đao một thương trước khi ra tay đối thủ thậm chí còn không cảm giác được sát khí cực lớn., Chỉ vì sau khi chém giết hơn một ngàn rèn luyện trên chiến trận, động tác ám sát như vậy, thậm chí không cần mang theo ác ý, tựa như đồ tể giết dê lợn, chuẩn xác mà tự nhiên.
Mà một nhóm người khác trong đội ngũ, trước khi gia nhập Hoa Hạ quân cũng đã là đại cao thủ nổi danh trong lục lâm, giờ phút này bất luận là phối hợp cùng đồng bạn hay là đi lẻ một chút, đều duy trì đại cục so với võ giả bình thường càng cường đại hơn.
Tiếng nổ vang rền, khí lưu xung đột, mảnh ngói rơi rớt lả tả, Lô Hiển đang đứng giữa một cánh cửa lộn xộn, trước mắt cách đó không xa, thanh niên vạm vỡ trên cây cột ngoài thuyền đang treo một bàn tay cụt, mơ màng màng chuyển động trong bụi mù. Những người này có kinh nghiệm sử dụng hỏa lôi, nhưng bởi vì không trải qua nhiều cảnh tượng, còn chưa lần lượt bị ý thức an toàn ngoài ý muốn của quy mô lớn bức ra.
Lư Hiển Nhĩ không nghe được quá nhiều âm thanh, trong miệng hét lớn: "Lui về phía sau a, lui về phía sau a ——" Hắn phất tay ra hiệu, sau đó chạy nhanh về phía trước. Trong khói thuốc súng, trên đường phố vẫn có không ít thân ảnh đang đảo quanh tro bụi, có người từ dưới đất bò dậy., Thân thể rách nát như cái sàng, có người dìu nhau thối lui về phía sau. Lý Đoan Ngọ vốn trốn sau một vách tường, giờ phút này đột nhiên phát lực, chạy như điên về phía này, phất phất tay.
Là Lô Hiển thu lưu Lư Hiển, lại dẫn hắn ở trên giang hồ xuất sư là "Đoạn Giang Long" sở trường nhất về hổ hình quyền, khi còn trẻ đã từng ở trên giang hồ đánh ra danh khí lớn như vậy. Lúc này Hổ Bộ bôn nhào tới, trong nháy mắt nhảy ra mấy trượng, chớp mắt đã đến phía trước, Lư Hiển Hiển thấy trong miệng hắn còn kêu cái gì.
Trên nóc nhà cách đó không xa, có hai bóng người đang quan sát trong chốc lát.
"Đánh chỉ huy tên kia."
"Ai..."
"Là lớn nhất trong giọng nói?"
Thợ rèn đánh thuê cài nút.
"Chạy có chút nhanh..."
Trước mặt Lư Hiển, Lý Đoan Ngọ chạy rất nhanh, trên người nổ tung máu tươi, từ trước mắt hắn nhảy ra ngoài, hắn ngã lăn ra sau đất, nhưng tư thái thân thể chứng minh hắn đã chết.
Chỉ trong nháy mắt, như ảo ảnh.
"A a a a a a a a ——"
Lư Hiển Hiên hét to, như một trận cuồng lôi, gào thét như phụ thú, một thân ảnh xông thẳng lên trời, cương đao trong tay nhắm vào đầu cây cột đã gãy kia bổ xuống.
Giờ khắc này, Lư Hiển Dương đã phẫn nộ tới cực điểm, cảm quan trên người cũng nhạy bén tới cực điểm. Gã bỗng nhiên giơ lên một đao chém xuống đối phương, thân hình lao ra ngoài, cương đao trong tay vung vẩy Nộ Trảm, thân ảnh kia lăn lộn trên mặt đất., Đứng dậy liều mạng chém giết với hắn một đao, bộ pháp bay ngược ra sau, thanh đao trong tay Lô Hiển Hành như mưa to gió lớn, một đao trầm như một đao muốn trực tiếp đánh nát đối phương. Nhưng mà thiếu niên trước mắt một mặt bay ngược về phía sau, âm thanh leng keng leng keng như mưa xối xả đánh lá chuối, bất luận thế nào hắn cũng không thể phá vỡ thế công của đối phương.
Đối ứng, đao quang trong tay thiếu niên kia cũng hung ác tới cực điểm, đối phương mở miệng a a "Oa a a a a a" cùng hắn mãnh liệt cướp công. Lư Hiển thời khắc này vừa mới đánh mất thân nhân, một thân râu tóc trương như Ma Thần, nhưng thiếu niên không sợ chút nào, tuy rằng thất thủ trước, lại không ngừng ra sức nội công, đao quang như triều tịch từng lớp từng lớp ngược lại đánh tới đối thủ hung hãn nhất!
Bên đường phố, "Hắc Thiết Thần" từ trên trời giáng xuống, đồng bạn bên cạnh gào thét giết tướng, trước tầm mắt, có đệ tử Tuyên Đao môn may mắn còn sống sót vượt qua xa Thuẫn Thuẫn Xa xiêu vẹo, máu tươi đầm đìa gào khóc chạy trốn, vài đạo thân ảnh Hoa Hạ quân đuổi giết từ bên kia tới, mà trên nóc nhà bên đường, từng bộ thi thể đầm đìa máu tươi ngã xuống, tiểu đội Hoa Hạ quân đang tiến về phía trước.
Phía sau cũng có thêm nhiều đồng bọn điên cuồng gào thét xông tới, dưới trướng Chu Thương là kẻ điên không sợ chết nhiều nhất. Theo thế công của Hoa Hạ quân, đợt đầu tiên nổ tung, rốt cuộc đám tiên phong xông tới là đại đội chân chính, xa xa, thậm chí còn xếp thành một hàng với xe pháo.
Bên cạnh có đao thủ của Lý gia thôn toàn thân đẫm máu lao tới, ý đồ kéo hắn lui về phía sau, thiếu niên phía trước đối công với hắn nửa ngày, nhìn như hung tính bừng bừng, lúc này tìm được khe hở, lại nhảy ngang qua một bên, cương đao trong tay vung lên, bay thẳng tới một thành viên "Diêm La Vương" cách đó hai trượng. Máu tươi nổ tung, hắn đã như báo săn nhảy vào cửa hàng bên cạnh, hướng sân nhỏ bên cạnh giết ngang.
Cừu thư của "Hắc thiết thần" đồng dạng cũng xông về phía cửa hàng bên cạnh. Cao thủ của Hoa Hạ quân tấn công vô cùng cường hãn, nhưng mà giờ khắc này Lô Hiển Tài mới ý thức được, vô luận là "Hắc thiết thần" thư" thân kinh bách chiến này, hay là "Ngũ xích hô ma" nhìn như trẻ trung khỏe mạnh kia, giờ khắc này đều không có dựa vào ý khí chém giết, mà là sau khi vượt qua phong tuyến không xa, lựa chọn đi ngang qua hai bên.
Hai bên đường, thậm chí trong sân xa hơn một chút, từng tiểu đội của Hoa Hạ quân xâm nhập mũi nhọn, mơ hồ nối liền thành một sợi dây dài, binh sĩ tiến lên ở giữa lẫn nhau, duy trì liên hệ và uy hiếp đối với địch nhân.
Oành --
Bộp bộp --
Trên bầu trời, tiếng hỏa thương ngẫu nhiên vang lên, trong đám người phía sau vọt tới, thỉnh thoảng nổ tung một đóa hoa máu, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp, thỉnh thoảng có tiếng lá đuốc nổ vang, trên đường phố có người muốn ném mạnh hỏa lôi, nhưng lập tức bị hỏa thương đánh ra huyết hoa, tiếp theo là tiếng nổ ầm ầm và hỗn loạn trong đám người...
Chiến tuyến của Hoa Hạ quân vẫn đang tiến tới, trận tuyến của Chu Thương ở tiền tuyến, sau khi hỗn loạn nổ tung liền không ngừng lại, từng đội từng đội hung thần ác sát nhào tới, sau đó hoảng loạn lui về phía sau. Như sóng biển cuộn trào mãnh liệt gặp phải phòng tuyến không ngừng cuốn ngược.
Bầu trời ở trong mắt Lô Hiển, biến thành huyết sắc, lại biến thành màu trắng bệch.
Lúc này, thời gian chém giết chỉ còn chưa tới nửa nén hương, phía đông của Vũ Nha môn, trước giao lộ phía bắc, lượng lớn người kêu oan bắt đầu tụ tập lại. Sau đó là một đám võ giả bắt đầu đánh về các nơi giao lộ., Đại quy mô hỗn loạn bắt đầu, nhưng bởi vì không có hỏa lực hoặc hỏa thương duy trì, hai bên công kích của Đông, Bắc cũng chỉ là lâm vào bế tắc, chỉ có một ít cao thủ Lục Lâm dẫn người vọt vào sân nhỏ bên ngoài, lập tức bị Đại Quang Minh giáo tọa trấn nơi đây, hoặc là các cao thủ Bảo Phong Hào giết chết hoặc là bị kích thương.
Chỉ có phía tây, theo phong tuyến Hoa Hạ quân tiến lên, giao lộ thứ hai đột ngột xuất hiện. Trên đường phố phía sau, một đám người trong sân hoặc bị thương, chạy trốn đang khiến khu vực này hỗn loạn.
Đám thương binh của Hoa Hạ quân xạ kích về phía có thân ảnh uy hiếp to lớn bắn ra, đối với địch nhân đang xông lên chính diện, tiểu đội đột kích trước tiên sẽ bị đánh tan rất nhiều., Giết chết sát thương. Nhưng đối với số lượng lớn người Lục Lâm tụ tập nơi đây, mười một tiểu đội cũng chỉ có thể đánh tan một phần địch nhân phía trước mình. Một số địch nhân trong lúc hỗn loạn hoảng hốt chạy trốn, cũng có một số võ giả vẫn như cũ lựa chọn theo các phương hướng khác nhau mà phát động tập kích Hoa Hạ quân.
Tiết tiến hành tiến vào giữa khói thuốc súng.
Chung quanh oanh kích như sấm, gần xa đều là thanh âm chém giết, có thành viên cờ đen chạy qua bên người hắn, có người trên nóc nhà đi lên phía trước, ánh mắt hắn than khóc, mang theo vẻ mê man, lại phảng phất lâm vào trong mộng cảnh ly kỳ.
Đầu phố tràn ngập mùi máu tanh kia không hề trở thành điểm cuối trong cuộc đời hắn. Lá cờ màu đen kia phá vỡ con đường phía trước, vì vậy trước tầm mắt vẫn còn con đường dài dằng dặc đang chờ đợi hắn vượt qua. Cách nhiều năm như vậy, tựa hồ là Ninh Nghị... Cái tên quen thuộc mang theo ý chí xa lạ giáng lâm nơi này.
Ý nghĩa của tất cả những thứ này là gì...
Hắn vượt qua vết máu sền sệt, vượt qua nội tạng màu đỏ tươi, như là đang trong một cơn sóng biển hỗn loạn, đi về đoạn đường cuối cùng của nhân sinh.
Nguyệt Nương...
Đang lung lay...
Cuộc sống dài dằng dặc mệt mỏi này...
Bước chân tiến lên gian nan vòng qua Thuẫn Xa, trường đao kia lành lạnh như rừng. Hắn nhìn về phía sau, trên đường phố phía sau cũng đang có một bóng người sợ hãi, gào rú đi tới...
Cửa hàng bên cạnh bụi mù tràn ngập, Lý Ngạn Phong mặt mũi bầm dập mang theo máu tươi chạy thục mạng đến, hắn bị Hoa Hạ quân một nam một nữ không để ý võ đức truy sát, đợi đến khi xông vào một đám "Đồng bạn" mới khó khăn thoát khỏi chiến đấu, trên bầu trời có người dùng hỏa thương chém một thương về phía hắn., Suýt nữa đánh chết hắn, nhưng theo sự quan sát kĩ lưỡng trong bóng tối của hắn, sau đó cũng dần dần hiểu ra, hỏa thương này bất quá chỉ là mũi tên mãnh liệt hơn, phản ứng nhanh hơn chút ít, vẫn như cũ là có biện pháp tránh được.
Chỉ là muốn phản kích đối phương cũng không dễ dàng, lúc này một thành viên trong Giang Trữ đi vào thành viên hắc kỳ đều không phải hạng xoàng, hơn nữa còn hợp kích với nhau trải qua rèn luyện quy mô lớn, mặc dù lấy thân thủ của hắn, một khi bị hai người đối phương cuốn lấy, muốn thoát đi cũng vô cùng khó khăn.
Đương nhiên, trong sát trường hỗn loạn trước mắt, "Chiến hữu" bên mình dù sao cũng là đa số, trong đại lượng người chạy loạn chém giết, hắn vẫn có khả năng tìm được thành viên của Hoa Hạ quân lẻ loi để giết chết.
Đi xuyên qua cửa hàng, thấy được một bóng người từ bên ngoài thuẫn xa nhảy qua.
Hắn nâng bổng xông ra, muốn nhất cử kết quả người này, nghiêng đối diện trên nóc nhà, có cán thương thật dài giơ tới nơi này.
Lý Ngạn Phong phát lực dưới chân, xoát một cái thay đổi phương hướng, vẽ ra một chữ "Chẩn" thật lớn trên đường, sau đó như viên hầu lăn lộn, nhào vào con đường đối diện.
Hắn vung trảo như hổ, oanh một tiếng, ở trên vách tường móc xuống nửa viên gạch xanh.
Tiết Tiến loạng choạng đi tới.
Phanh ――
gạch xanh gào thét...
....
Máu là màu đỏ...
Như là mang theo vị ngọt sền sệt...
Tầm mắt xoay tròn, trong thân thể phát ra tiếng ong ong...
Hắn sớm đã quen với sự thống khổ...
gạch xanh đánh vào trên người hắn, hắn lăn lộn trên mặt đất, tầm mắt lay động a, xoay chuyển a, hóa thành mây trôi trên bầu trời cao, đường phố mái ngói màu đen hai bên kéo dài ra nhìn.
Từng có lúc, từng thấy qua hình ảnh như vậy...
Có lẽ là lúc nhỏ phụ mẫu mang theo đi ngoại ô Giang Ninh trông thấy bầu trời...
Giống như cùng nữ tử mới quen đang kề vai sát cánh nằm ở một địa phương nào đó...
Giữa mũi giống như có thể ngửi thấy mùi cỏ xanh nhàn nhạt...
Ta sẽ phải rời khỏi sao...
Hắn nằm ở đó, lẳng lặng chờ đợi một hồi...
Nhưng mà hình ảnh trước mắt vẫn còn tiếp tục...
Nguyệt Nương à...
... Còn chưa tới thời gian sao?
Trên con đường, Tiết Tiến chậm rãi lật qua...
Hắn bò mạnh về phía trước...
Tiểu hòa thượng từ trong hỗn loạn xung phong lao ra đang chật vật sửa sang lại y phục, sau đó thấy được cảnh tượng này.
Trên nóc nhà, Vũ Văn Phi Độ chần chờ một chút, đương nhiên gã cũng không hiểu rõ thân phận và ý nghĩa của Tiết Tiến...
Trên đường phố, thân ảnh tập tễnh cầm lấy tay kể lể từ sớm, chậm chạp, gian nan, bò về phía trước bốn bước, dưới thân, có máu me đầm đìa.
Hắn đi về hướng mà mình muốn đi...
Hủy diệt và giết chóc mãnh liệt, thì sớm đã giáng xuống toàn bộ đại địa.
....
Một khắc nào đó,
Tiểu hòa thượng vung bát cơm, xông về phía trước...
Trên nóc nhà, Vũ Văn phi thân nhảy lên, nhào về phía trước.
Một đồng bọn bên cạnh cũng gào thét lao xuống mặt đất.
Hầu vương Lý Ngạn Phong xông ra hẻm Ám, nhảy vào đám người, chạy băng băng trong hỗn loạn. Ở phía sau, có đồng bọn bị bắn trúng, máu tươi bắn tung tóe, từng đợt hỗn loạn theo hắn chạy trốn mà triển khai...
Hoa Hạ quân và "Cao Thiên Vương", "Diêm La Vương" đang giằng co trên mũi nhọn, cuồng Lan giết chóc và xung đột vẫn còn cuốn lên, chém giết hỗn loạn khắp nơi cũng mang đến thương vong cho tiểu đội của Hoa Hạ quân, cố kỵ lấy phách đao chém về phía trước, lập tức lại gia nhập khẩn cấp cứu người...
Một số cao thủ chân chính trong xung kích dần dần phát huy tác dụng, mà ở đầu con phố thứ hai bên kia, tiếng hỏa pháo bài sơn đảo hải vang lên, che mất một ít đường phố, phục kích sát thủ phụ cận bắt đầu áp chế trận địa hỏa lực đối diện...
Thân ảnh Lâm Tông ta đã biến mất trên ban đài của chùa...
....
Tất cả thô bạo từ bên cạnh hắn lan xa.
Trong gió như có tiếng ca bình tĩnh vang lên.
Khi nào trăng sáng sẽ có...
Vuốt rượu hỏi Thanh Thiên...
Không biết là cung khuyết trên bầu trời...
Hôm nay là năm nào...
Ta muốn thừa gió quay về...
Lại sợ Quỳnh Lâu Ngọc Vũ...
Ở trên cao hàn không thắng nổi...
Vũ điệu, biết rõ bóng dáng...
Như thế nào lại giống như ở nhân gian?
....
Hắn chán ghét những từ ngữ của người tên Ninh Nghị kia.
Nhưng dần dần, hắn bắt đầu nghe nhiều bài hát này hơn.
Bởi vì nữ tử tên Nguyệt nương thường hay hát nó.
Khi nào trăng sáng mới có chứ?
....
Lúc nàng...
Đã có từ đầu đến cuối.
....
Tiết tiến vào trên con đường, đợi một lúc lâu.
....
Lộ ra nụ cười.