Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mơ hồ, xa xa, sự xao động giống như nước sôi đang quay cuồng trong nồi, một khắc trước đó kêu to, đè nén mà trầm thấp.
Sát ý lan tràn đến gần mi tâm, mang đến đau đớn giống như ảo giác. Lâm Tông Ngô mở to mắt, từ bồ đoàn đi ra ngoài cửa.
Một ngày mấu chốt này, phạm vi vài dặm xung quanh lão nha môn trong cả buổi sáng đều lộ ra xao động bất an, nhưng một khắc trước mắt, toàn bộ Giang Ninh thành đang muốn sôi trào.
Mà trước mắt, nghỉ ngơi dưỡng sức, tập trung cả buổi sáng Lâm Tông Ngô của hắn cũng đã bù đắp được hao tổn của đêm qua cùng Mạnh Tổ Đào giao thủ, đồng thời trước một sự kiện cực lớn, tỷ thí với cao thủ bước vào cảnh giới Tông Sư kia cũng giành thắng lợi, cả chuyện này cũng giống như nhiệt thân, khiến cho võ lực và trạng thái của hắn đều đạt đến một giai đoạn đỉnh phong mới.
Đây là một toà lầu ba trong chùa chiền hùng vĩ, Lâm Tông đi trên lầu, ống tay áo rộng thùng thình, thần thánh hoàn mỹ, giống như cự Phật nhân gian. Một bên cung điện to lớn, một gốc Ngân Hạnh cây cao lớn đang triển khai đầy trời hoa nở rộ, thiên quang thu nhập từ trong khe lá cây vàng kim óng ánh, đạo đạo rủ xuống.
Khí tức xao động từ phía tây nam truyền đến, đó là địa bàn phòng ngự của Diêm La Vương, Cao Thiên Vương và cao thủ hai bên, lúc này động tĩnh bên kia còn chưa khiến đại bộ phận người này chú ý, nhưng theo Lâm Tông Ngô xuất hiện, "Thiên Đao" Đàm Chính, "Hàn Nha" Trần tước phương, "Ngũ La Trảm" Đường Thanh Hoa, các cao thủ hộ pháp cấp bậc khách khanh cũng lục tục xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
Thu Phong không động mà tiên cảm giác trước, đây chính là thể hiện của việc tại một đạo võ học lấy được nghệ nghiệp kinh người.
Xa xa, có một tín hiệu kỳ quái bắn lên bầu trời, mơ hồ như tiếng pháo nổ thế giới Quan Niên, vang lên vài tiếng.
Nhìn xuyên qua lá cây Ngân Hạnh từ trên cao chùa, phía trên từng sân nhỏ nối tiếp san sát nhau tràn đầy cờ xí chập chờn, nhưng vào một khắc nào đó, một lá cờ xa xa lắc lư vài cái, sau chút thời gian...
Một lá cờ màu đen chậm rãi lọt vào tầm mắt phía trên, giống như cả phiến cờ này, đột nhiên nhỏ vào một giọt mực đen.
Lá cờ lay động.
Trong thời gian giữa trưa, khoảnh khắc này, toàn bộ bầu trời thành Giang Ninh phảng phất yên tĩnh trong chớp mắt, một loại bầu không khí nào đó từ trên trời đè xuống, lại như thủy triều, ngân vang, từ phương xa cuốn tới, cuối cùng hóa thành cơn sóng dữ cao tới ngàn trượng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Từ rất xa, đột nhiên có một luồng khói lửa bay lên bầu trời, kèm theo tiếng cảnh báo giòn vang.
Ngay sau đó, từng đạo pháo nổ vang, liên tục tăng vọt lên bầu trời, quang ảnh đan xen.
Người bảo vệ nơi này đang cảnh báo đồng bạn ở vô số phương hướng, nhắc nhở, kéo những người đang cảnh báo khói lửa chạy đi trên đường phố, thậm chí có người lớn tiếng la lên.
Gió thu thổi lá Ngân Hạnh, vuốt ve cà sa to lớn trên người Cự Phật, trên sân nhỏ xung quanh, Vương Nan Đà, Trần tước phương, Đàm Chính, Đường Thanh Hoa, Kim Dũng hòe... Từng bóng cao thủ nhảy lên đài hoặc nóc nhà, Lâm Tông Ngô nhìn về phía đó, ánh mắt lạnh nhạt như hải triều, liên tiếp cảnh báo, hắn chậm rãi mở hai tay ra, sau đó "A" một tiếng, như sấm sét vang lên trên bầu trời.
"A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a..."
Giọng nói của Cự Phật hùng hồn mà dày nặng, theo nội lực khổng lồ kinh người thôi động theo thân thể kia, một tiếng gào này cũng giống như thủy triều lan tràn lên phía trên vô số sân nhỏ, dần dần dung nhập vào cảnh báo kia, sau đó trong phạm vi vài dặm hỗn loạn., Hóa thành tín hiệu rõ ràng nhất. Trên các khớp nối có từng tên cao thủ, tông sư, nghe như tiếng sấm sét từ trên trời giáng xuống, đầu tiên là kinh hãi, sau đó trong ánh mắt hóa thành bình tĩnh cùng vui mừng lẫn hưng phấn.
Dưới ánh mặt trời, lá Ngân Hạnh tung bay, ống tay áo trên người Cự Phật nhân gian lay động, lấy sức một người ổn định phương viên vài dặm bên trong lòng người, cảm giác áp bách do cờ đen kia mang đến bị tiếng gào thét hùng vĩ này xông lên, tựa hồ trên bầu trời thành thị này tạo thành một mảnh sóng gió đối xung, mặt cờ đen kia tựa hồ cũng không quá kinh người.
Thời khắc này, lòng người hướng về phía này, Lâm Tông ta tựa hồ đã trở thành đệ nhất nhân gian. Mặc dù là người thân trong quá khứ, cũng chưa bao giờ lưu lại truyền thuyết giống như hắn lúc này.
Một đời thay đổi liên tục, muốn trở thành cao thủ đệ nhất không thể nghi ngờ nhất, nhưng bởi vì Chu bản chết sớm, nên luôn kém một chút sự nghiệp sáng suốt; muốn thành tựu một phen, lại phải đối mặt với quân sự, đối mặt với thời khắc chính trị, đến Biện Vũ, bị kỵ binh truy sát, muốn kháng kim, binh lính dưới trướng lại chỉ là ô hợp, phải tại Tấn địa truyền bá giáo pháp, lại phát hiện, hắn thậm chí không bằng một nữ tử...
Làm một nhân vật chính lớn trên sân khấu không thể nghi ngờ, hắn luôn kém một bước như vậy. Mặc dù đi theo Vương Nan Đà tới Giang Ninh, Hứa Chiêu Nam và Hà Văn quyết liệt cũng như danh phận đại nghĩa làm hắn mất đi sự sảng khoái, hắn cũng không thật sự muốn giết chết Mạnh Tân Đào, giác ngộ của hắn đối với Mạnh Tri Đào trong lòng thậm chí có vài phần khen ngợi, muốn nhìn thấy tương lai của đối phương...
Nhưng cho dù sinh hoạt có nhiều tỳ vết như vậy, người trưởng thành trong loạn thế luôn phải đưa ra lựa chọn của mình, trả giá cho chính mình. Mà khi hắn làm ra lựa chọn kia, Lâm Tông ta từ đầu đến cuối vẫn là giáo chủ Quang Minh giáo làm dữ nửa đời người, cả đời võ nghệ so với ai cũng không thua kém tông sư mạnh nhất.
Hơn mười năm nay, hắn chưa từng tới Tây Nam tìm Ninh Nghị gây phiền phức, chẳng qua là vì không cần thiết. Mà giờ khắc này ở Giang Ninh thành, bất luận trong Hắc Kỳ quân kia có vị cao thủ nào tới, hắn đều quyết định, tất nhiên phải toàn lực ra tay, đè xuống phong mang của đối phương, để hắn an ủi cả đời nghệ nghiệp của mình, cùng với chứng cứ thật sự hoành ép cả đời——
....
Đột nhiên vang lên tiếng chém giết và nổ vang động cả khu vực giữa trưa này, nhưng tiểu hòa thượng cũng không chú ý tới quá nhiều tiếng vang nhàm chán. Khi Tiết tiến đến bên cạnh hắn, cao thủ Tây Nam làn da ngăm đen đi qua bên cạnh hắn, tay cầm đao thuẫn cùng với đám người cầm trường côn kỳ quái đi qua bên cạnh hắn, tinh thần của hắn cũng dần dần yên tĩnh trở lại.
Hắn xông về phía trước, cọ cọ bò lên nóc nhà phụ cận, trên đường phố chung quanh chém giết đã triển khai, kỳ lạ, lại không có người tới ngăn cản hắn, cũng không biết là không cần phải vô thức hay là vô thức mà sơ sót sự tồn tại của hắn.
Tiểu hòa thượng xông lên nóc nhà phụ cận, hắn tìm một tòa lầu các tương đối cao, đẩy tới cột cờ, sau khi ném lá cờ màu sắc rực rỡ trên đầu đi, trùm lên mặt cờ đen, sau đó, hắn dựng cờ đen ở chỗ cao của lầu các kia.
Lá cờ giương ra, từ trên lầu nhìn xuống phía dưới, vài tia máu bắn vào đường phố đang từ bên ngoài lan tràn ra phía trước.
Mà ngay sau đó một lát, hắn nhìn thấy tiếng pháo nổ, tiếng hò hét cảnh báo không ngừng bốc lên, chúng nó theo vô số phương hướng chỉ hướng nơi này, tiếng gầm cuồn cuộn, cơ hồ muốn bao phủ toàn bộ thành trì, mọi người ở trong sợ hãi cùng khiếp sợ hướng về phía người khác cảnh báo.
Hắc kỳ quân.
—— đến rồi.
Tiểu hòa thượng trừng to mắt.
Hắn chưa bao giờ thấy qua cảnh tượng mênh mông cuồn cuộn như vậy.
"A —— "
Hắn giơ hai tay lên, ở trên nóc nhà cao giọng hô to.
Ta là Tề Thiên Tiểu Thánh Tôn Ngộ Không.
Tề Thiên Tiểu Thánh muốn hét lên những lời như vậy, nhưng trong miệng lại ngượng ngùng không cách nào nói ra được. Mà sau một chút do dự này, tiểu hòa thượng há hốc mồm biến thành hình dạng kinh hãi, nhìn mưa tên bốc lên phía trước, hắn đột nhiên xoay người, chạy trối chết.
Bước chân nhanh chóng chạy đến rìa gian nhà, thân ảnh tiểu hòa thượng linh hoạt nhảy lên nóc nhà bên kia, mới vừa đứng vững, một tiếng hô như sóng dữ đang bành trướng từ đằng xa cuốn tới.
A? Sư phụ...
Tề Thiên Tiểu Thánh trượt chân, đạp thoát một mảnh ngói xanh, rơi xuống sân đầy kinh hoảng...
....
Theo các loại cảnh báo khói lửa bốc lên, tiếng rống giận phật như thủy triều quét qua, đồng thời Võ Nha môn cũ phóng xạ vài dặm khu vực lớn, một gã bàng quan, hoặc đám người ẩn núp cũng đều lục tục có phản ứng của mình.
Ở phía bắc chính là một mảnh sân nhỏ đối chủ phố, một phương công bằng Vương Nhất Môn tạm thời lưu lại chủ sự Giang Ninh Thành "Long Hiền" "Long Bình Ba" ba bước cũng làm hai bước trên nóc nhà, hắn giơ kính vọng quan sát động tĩnh phía xa xa, qua một trận, mới có thể xác định được tình huống cụ thể.
"... Hắc kỳ xâm phạm... Hoa Hạ quân động thủ?"
"Làm chuyện gì... Không phải nói bên chúng ta hành động trước sao, hắn nổi tiếng gì, hiện tại là giờ nào..."
Thấy tình hình bên kia bắt đầu mở rộng, Phó Bình Ba thậm chí lần nữa xác nhận thời gian cụ thể với người bên cạnh, sau đó lại nhanh chóng từ trên nóc nhà đi xuống: "Mọi người, chuẩn bị..."
Động tác này của Giám Sát Ti Giang Ninh là muốn bày ra "Dã tâm lựa chọn" của mình trước mặt người trong thiên hạ, vì vậy mặc dù Hà Văn Thủ cầm đại quân, cũng không thể trực tiếp phát binh san bằng toàn bộ thành thị, mà là muốn cho số lượng lớn võ giả, người bình thường cùng với một phần thế lực đã lựa chọn hợp tác với Hà Văn, "Tự phát" để giải khai trận địa của bốn Vương còn lại.
Cũng chính bởi vì mục tiêu này tràn ngập khó khăn, bốn người còn lại mới nguyện ý bày ra một trận thế như vậy, một công một thủ nói rõ phần lớn lựa chọn của mọi người trong thiên hạ, lại không phải giết chết Từ dũng mà là đốt trụi nha môn cũ.
Dưới mục đích như vậy, sòng bạc này của Giang Trữ tất nhiên là lấy thế lực xuất đầu tiên và tạo thế ra, mà lá cờ đen làm trợ thủ từ bên ngoài vi phụ trợ. Phó Bình vốn luôn tuân thủ quy củ lại không nghĩ tới chính là, cờ đen nổi tiếng khắp thiên hạ lại không giảng võ đức như thế, thời gian còn chưa tới, bọn họ đã tranh nhau kịch rồi...
Hơn một trăm người dẫn đầu xông lên, đây là muốn chết sao ——
Tuy rằng trong lòng tức giận, nhưng bởi vì minh hữu khan hiếm, Phó Bình Ba lập tức cũng bắt đầu dùng tốc độ nhanh nhất hạ đạt cùng truyền lệnh, chuẩn bị lỗ mãng đối với những minh hữu này, làm ra bổ cứu. Dù sao trong trạng thái hỗn loạn của bọn họ, cứu viện của gã cũng không phải một hai lần...
Đồng thời lúc này, trên một con đường hỗn loạn gần cửa Võ nha môn cũ, một số người bình thường đã nhìn thấy tờ rơi, bắt đầu rục rịch muốn đi, bọn họ theo bản năng đi về phía trước. Mà nghênh đón bọn họ, là một thanh đao thương thô bạo hơn xa so với trước. Theo tiếng cảnh báo cực lớn vang lên, đám tinh nhuệ canh giữ ở các con đường cũng đều thu hồi ý nghĩ đùa giỡn cuối cùng.
Chiến tranh đã bắt đầu.
Ở phía đông của phía đông Võ nha môn cũ, trong một con đường ngầm mà "Bất Tử vệ" trấn thủ, Du Hồng Trác và Lương Tư Ất đang cảnh báo lửa khói bốc lên cầm lấy đao kiếm tùy thân, sau đó là tiếng rống của Lâm tông như thủy triều quét qua, trên đường vô số võ giả lộ ra thần sắc thán phục. Hai người ở trong hẻm ngầm lẳng lặng cảm thụ tin tức trong cơn sóng dữ kia.
"Vị tông sư Tây Nam kia, nội lực có lẽ hơi kém một chút..." Du Hồng Trác nhẹ giọng lại bình tĩnh nói ra suy nghĩ của mình.
"Nghĩa phụ từng nói, thể chất Lâm Ác Thiện chiếm ưu thế, thiên hạ không có thân thể được trời ưu ái như hắn rèn luyện nội lực..." Lương Tư Ất nói: "Nhưng điều này cũng không có gì đáng sợ."
Vương Yến Minh Vũ tu tập Khổng Tước Vương Thất Triển Vũ, trong quá khứ cũng có nhận thức sâu sắc đối với võ nghệ của Lâm Ác Thiền. Bất quá, nửa đoạn sau của đời người, Vương Dần dùng tên giả là Vương Cự Vân, ở đất Bắc cứu người luyện binh, thiếu y thiếu lương lại hết sức lo lắng. Võ nghệ đã sớm không còn là vật trọng yếu trong đời hắn nữa, thời khắc này phong lưu giang hồ cách văn võ song toàn Vương thượng thư đã cực kỳ xa xôi. Mà phong lưu lần này, trước mắt thuộc về Lâm Ác Thiền.
Lương Tư Ất "Cái này cũng không có gì đáng sợ", càng giống như "Chết cũng không có gì đáng sợ" trần thuật bình tĩnh, Du Hồng Trác cười cười. Đương nhiên, mục đích lần này của bọn họ cũng không cần phải đấu với Lâm Ác Thiền, có lẽ cũng có thể hoàn thành, hai người đứng ở đó, cứ như vậy đợi đợt sóng âm thanh này qua đi.
Phía xa hơn ở thành thị, Đinh Tung Nam cầm kính kính mời đã đến chỗ cờ đen, Tiền Lạc Ninh cùng với các tiểu đội đặc biệt vây giết hắn vào bên trong, thần sắc trên mặt hắn phức tạp.
Trước kia, hắn cũng từng là một phần trong đội ngũ hung hãn này.
Mà kế tiếp, hắn phải mỗi ngày vắt óc suy nghĩ, tương lai nên đối mặt với loại tấn công này như thế nào.
Vô số người đứng xem bị sự xuất hiện của cờ đen cùng với tiếng rống giận này làm cho chấn động.
Trên quán trà phía nam, sau khi đám người Tiền Lạc Ninh xuống lầu, Tả tu quyền vẫn đứng bên cửa sổ, tiếng hô của Lâm Tông ta truyền đến, tiếng gầm cách xa vài dặm vẫn có thể nghe thấy rõ ràng, trên mặt lão nhân dần dần biến sắc, nói: "Đây không phải là người sao?"
Nhạc Vân nghe vậy, dần nhíu mày: "Phụ thân và Cao tướng quân... hình như cũng kém một chút..."
Ngân Bình nói: "Trên chiến trận không chống đỡ được mấy người, bất quá nội lực lần này của Lâm giáo chủ... quả thật đã thâm hậu đến mức khó có thể tưởng tượng."
"Người hắc kỳ kia..." Tả tu quyền quay đầu lại, nhớ lại đoạn đối thoại vừa rồi, có chút cảm thấy mê hoặc. Nhưng lập tức, lắc đầu: "Được rồi, không nghĩ nhiều nữa... Dựa theo kế hoạch đã định, các ngươi cũng bắt đầu chuẩn bị đi."
Hắn nhìn về phía đám người trong trà lâu.
"Tùy cơ ứng biến, mục tiêu của các ngươi chỉ có một..."
Còn có một nhóm thế lực, từng người ra lệnh, bắt đầu hạ xuống giữa vô số người đứng xem.
Phía tây nam thành, Hoa Hạ quân đột nhiên trùng kích cùng với cờ đen tung bay, mang đến đợt hỗn loạn cực lớn đầu tiên, nhưng ngay sau đó, trong tiếng gào to hỗn loạn này, Lâm tông bắt đầu chỉnh đốn lại.
"Là Lâm giáo chủ —— "
"Có Lâm giáo chủ áp trận..."
"Nếu là hắc kỳ thì như thế nào, không có mấy người..."
Nhóm người hỗn loạn thứ nhất trong lúc chạy vội cảnh báo, lập tức khắp nơi trong sân, trên một con đường, vốn đã có sát trường tinh nhuệ nhất định, các cao thủ Lục Lâm bắt đầu đề cao sĩ khí, có người giãn ra thân thể, nội tức vận chuyển., Bắt đầu bức bách đến đỉnh phong, có người bắt đầu cầm đao lao ra khỏi phòng ốc. Khi khinh công cao siêu đã nhảy lên nóc nhà, trong lúc tập kích, mở mắt ra, người giỏi ẩn nấp dọc theo gót của phòng ốc băng qua với tốc độ cao nhất, bắt đầu chạy ra phía ngoài. Trên đạo phòng tuyến thứ hai ở cuối con phố, các binh sĩ tinh nhuệ đẩy tấm thuẫn xa lên, bắt đầu như vách tường đè về phía trước.
"A a a a a a a ——"
"Giết bọn chúng ăn thịt bọn chúng..."
"Ta muốn làm nữ nhân Tây Nam..."
Phía nam "Vách tường" phòng ngự, đám cao thủ thủ Chu Thương "Diêm La Vương" vốn khát máu điên cuồng, mà ở phía tây, bộ hạ của "Cao Thiên Vương" lại là những binh sĩ thích ứng chiến trường nhất trong tứ đại vương. Theo Hoa Hạ quân giải khai một khoảng sân nhỏ bên ngoài, phản kích của các cao thủ, dưới tiếng gào của Lâm Tông ta dẫn dắt, như bài sơn đảo hải đánh tới.
Mà vẻn vẹn hơn trăm người tập kích cũng chỉ một thoáng đụng phải, cùng những cao thủ này ầm ầm xông vào nhau, sau đó tách ra, chính là huyết nhục giống như lưỡi đao Giảo Nhục Cơ bay tứ tung --
....
Là một trong những tiên phong đắc lực dưới "Thiên Sát" Vệ Dung Văn tọa, Lô Hiển Hiển không chỉ có võ nghệ cao cường mà còn giữ lý trí, có được đại cục quan nhất định, bởi vậy khi quyết định vị trí phòng ngự, gã và thủ hạ của đám thủ hạ được an bài tại trận thứ hai đường phố, tức là đại tông sư "Vô Cực Trảm" tọa trấn trên đầu con đường có bảy tám lối rẽ.
Địch nhân từ đầu phố xuất hiện, trong khoảnh khắc cờ đen tung bay bay, sắc mặt hắn và đám thủ hạ của hắn đều có vẻ hơi tái nhợt, nhưng lập tức, Lâm Tông Ngô gầm thét lan tràn mà đến. Là phó thủ Lý Đoan Ngọ nắm lấy cơ hội, trầm giọng hét to chỉ huy binh sĩ chung quanh, bắt đầu đẩy hàng những chiếc xe Thuẫn dữ tợn ở trên đường.
Đây là một bức tường lớn cắm đầy núi đao chắn ngang đầu đường, cho dù là cao thủ võ lâm cấp bậc tông sư, đối mặt với những chiếc thuẫn xa này trong lúc nhất thời cũng phải bó tay.
Lúc này huyết nhục phía trước hỗn loạn, trong một đợt đối đầu hung hãn, một nhóm cao thủ cờ đen đã vượt qua đám đệ tử Cao Hải Phong và hắn, trên nóc nhà có người lao vụt, nhảy vọt, có người nhảy xuống, Lý Đoan Ngọ khàn giọng mang theo mọi người đẩy xe xông về phía trước, mà thân ảnh Hoa Hạ quân cũng đang tiến về phía trước, về phía trước...
Oanh ——
Va chạm triển khai --