Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"AAAAAAAA..."
Trên lầu vang lên tiếng gầm dữ tợn.
Chén rượu bay vòng quanh bầu trời đầu đường, bóng dáng cao lớn cầm đao đứng lên.
Côn bổng của Hầu vương đong đưa trong không trung.
Lầu cao phương xa, "Thần thủ" Chu Dương mặt không chút thay đổi, lại lần nữa kéo trường cung ra.
Ngày hôm đó, những người có thể đại biểu cho giá trị tử vong đứng trước nha phố cũ của Giang Ninh Ninh đều không phải hạng xoàng.
Bọn họ là những đội quân tinh nhuệ dưới trướng mình, trong quá khứ đã từng thấy máu tươi, trong đó đại bộ phận đều là cao thủ lục lâm có tiếng tăm, chém giết lẫn nhau, thật dũng mãnh, không phải nói chơi.
Bầu không khí trở nên căng thẳng, bầu không khí xung quanh võ nha môn cũ cũng trở nên căng thẳng. Từng vị cao thủ nhất lưu với thân thủ cường hãn trấn thủ các ngã tư đường, dương danh; ở phía sau bọn họ, tinh nhuệ chấp thủ chậm rãi hành tẩu., Nói chuyện với nhau, ngẫu nhiên lộ ra thần sắc khát máu, mà ở chỗ cao nhất, cũng sẽ có một hai vị tông sư chân chính có lực lượng áp đảo trên võ nghệ, Túc lão nhìn như tùy ý tọa trấn, nhưng trong những người này, tuyệt đại bộ phận đương nhiên vẫn chưa buông lỏng cảnh giác.
Ngũ phương quyết liệt công bằng, cái gọi là bốn đánh một là so sánh toàn bộ thế lực Giang Nam, mà chỉ là một tên Giang Ninh, nếu Hà Văn thật không biết xấu hổ, bất cứ lúc nào cũng có thể điều động một đội quân mấy vạn người tới thúc đẩy toàn bộ hội trường bên này.
Mà mặc dù hắn sẽ không làm như vậy, đại kỳ "Công bằng Vương" hắn đánh thời gian dài như vậy, dưới tay sao lại thiếu cao thủ đầu nhập vào đây?
Trước khi đại chiến bắt đầu, mọi người chỉ có thể dựa vào "Thường lý" trong quá khứ để tiến hành một phen suy đoán. Dựa theo tính trước đây, lần này võ giả bên "Công bằng Vương" điều động tới Giang Trữ có những điều đó, mọi người đã hiểu rõ, đã tiến hành một phen tổng hợp, mà gián điệp lớn nhất bên ngoài bàn cờ, trên thực tế, là cờ đen mà Hà Văn khẩu vẫn luôn tuyên dương.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Đây là một lực lượng mà cả thiên hạ đều không thể bỏ qua.
Nhưng dù vậy, cờ đen có thể có bao nhiêu người?
Lúc này ở bên trên mặt bài, trấn giữ trung tâm trấn thủ chính là "Lâm Tông Ngô" cao thủ đệ nhất thiên hạ võ nghệ thông thần, mà lấy hắn làm trung tâm, từng vị cao thủ nhất lưu trong quá khứ càn quét, mười mấy vị tông sư khai tông lập phái, đại tông sư, cơ hồ đại biểu cho nửa vách núi sông giữa rừng xanh khắp thiên hạ, mọi người tụ tập ở đây, cho dù là mấy vạn đại quân, trên lý thuyết mà nói, cũng có thể làm được.
Phải biết rằng năm đó Chu Tộc thiết lẫm, gần như đắc thủ, xuất động cũng bất quá cũng chỉ hơn trăm cao thủ lục rừng.
Mà hôm nay triển khai trận thế của Giang Trữ, bất cứ cao thủ nào tới đây, đều chiếm bảy phần lợi thế.
Hà Văn lực lượng cố nhiên không thể khinh thường, nhưng cho dù cao thủ ra hết, Lâm giáo chủ đại quang minh giáo đám hộ pháp, chỉ sợ cũng đủ để địa vị ngang nhau. Mà nếu hắc kỳ cũng phái tới mấy chục, thậm chí hơn trăm cao thủ, vậy thì đương nhiên kinh người, đối với mọi người lúc này mà nói, ngược lại sẽ cảm thấy hưng phấn.
Từ trước đến nay cường long không đè nổi địa đầu xà, mọi người tất nhiên không dám đi đến Tây Nam quấy rối, nhưng nếu là cao thủ Tây Nam đánh tới Giang Ninh, chém giết một phen cuối cùng võ công mà trở về, đối với mọi người nơi này mà nói, đó là đủ để ăn tiền vốn nửa đời người.
Bảy phần thể diện. Từ bất kỳ góc độ nào mà nói, mọi người đều đã chuẩn bị tốt một phen long tranh hổ đấu, từ tối hôm qua đến trước mặt, đông đảo cao thủ tham dự trấn thủ, bọn tinh nhuệ lén lút đã bàn luận qua nhiều lần về các cao thủ Tây Nam, mọi người suy đoán có thể có người nào từ Tây Nam tới, cũng phỏng đoán được trong Hắc kỳ quân có cao thủ hung danh cùng các tông sư của Giang Trữ hôm nay sẽ có kết quả như thế nào...
Mọi người tùy ý biểu tượng, cũng không bỏ qua đường phố bên ngoài, giữa quảng trường mỗi một phân biến cố.
Tiết Tiến chậm rãi tiến lên phía trước, hết thảy đều có vẻ bình thường.
Thời điểm tiểu hòa thượng tiếp được mũi tên, hết thảy đều còn có vẻ bình thường.
Thiếu niên cầm đao phát lực, bỗng nhiên lao tới, cùng lắm cũng chỉ là một võ giả đột nhiên ra tay.
Giờ phút này, tình cảnh tương tự, có lẽ tại mấy ngã tư khác cũng phát sinh.
Lữ Phạm Thương vẩy vẩy như mưa, tiếng thét giống như cự mãng, thể hiện ra công lực cường hãn nhiều năm luyện thương, mà khi ánh đao thiếu niên cuốn lên, trong nháy mắt đoạt được trung lộ mà tiến, tọa trấn cao thủ cấp "Tông Sư" trên đài, trên thực tế đã nhíu mày.
Trong phút chốc đối công hung bạo, đao pháp trong tay thiếu niên cương mãnh mà bá đạo, phảng phất như lưu mặc tại sông lớn, trong nháy mắt phá đi ưu thế dài một tấc của Lữ Phạm kia, trong nháy mắt xuất hiện đao quang bổ lên thân thương., Khoảng cách với người khác như tử thần đang rút ngắn, sức mạnh thân thương của Lữ Phạm đủ để phá đất băng đá, nhưng không cách nào thoát khỏi lưỡi đao bá đạo kia, một đao bổ xuống cuối cùng như sóng lớn vỗ bờ, mang theo khí thế long trời lở đất hung hăng nện xuống!
Lữ Phạm phải chết...
Đây chỉ là một ý nghĩ trong đầu, trên đường phố phía sau, bên cạnh lầu các, trên thực tế đã có mấy tên cao thủ kịp phản ứng, có người há miệng hô: "Đao hạ..."
Nhưng không thể hô lên nửa câu sau.
Các thân ảnh kinh nghiệm sa trường đột nhiên rút đao lao lên, có người từ sau lưng ngựa lao ra.
Tông sư trên lâu đài "Oa" một tiếng ném chén rượu ra, đứng thẳng người lên, lật tay tạo ra phong mang ngập trời.
Ánh sáng đỏ như máu bùng nổ lan ra trước mặt bọn họ.
Từ quyết định tạo phản, đi theo Phương Tịch tham dự trù tính vĩnh viễn. Sau khi trải qua nửa cuộc sống rèn luyện trên tay Lưu Đại Bưu, Bá Đao chân chính đạt đến đại thành, đã nhiều năm chưa lộ ra hung mang trên giang hồ.
Một đao tàn bạo này, càng giống một thiếu niên không hiểu chuyện, lỗ mãng hành hung một lần mà không lưu lại đường sống. Mà đối với người giang hồ liếm máu nơi miệng đao mà nói, một khi gặp phải loại mất mặt như vậy, đối với phương phải lấy tư thái càng thảm liệt hơn mà chết đi.
Mọi người gầm lên!
Cùng một thời khắc, có quỷ dị mà bén nhọn tiếng huýt sáo, tại phía nam sát trường ngoại, truyền ra ngoài, xa xa gần, có người xuất hiện ở cửa sổ, có người xuất hiện phía sau tường vây, một trận truyền tin động tĩnh không lớn, đang triển khai ra chung quanh.
Khuôn mặt lạnh như băng của Tiểu Thất xuất hiện bên rìa nóc nhà, hướng về phía xa xa hỏi thăm, gật đầu.
"Thần thủ" Chu Dương mở cung, chuẩn bị bắn tên.
"Hầu Vương" Lý Ngạn Phong cách bình tĩnh không đến hai trượng, hắn cầm côn bước chân hơi dừng lại, đây là một sai lầm mà cao thủ cấp Tông Sư đánh về phía địch nhân, khó có thể phát hiện.
Tiểu hòa thượng đang nghi hoặc cởi bỏ bao quần áo, cờ xí của sao trời đen thoát khỏi bao quần áo, ở trong tay của hắn, hiện ra toàn cảnh.
Tiết Tiến đi qua một bên cờ đen...
Phía sau... Kia là nơi "Hầu vương" quay đầu nhìn chăm chú, có vài bóng người đã từ bên kia đi ra, có người xắn tay áo lên, có người vặn vẹo cổ, cũng có người đang mở cái bọc thật dài sau lưng ra.
Yết hầu Lý Ngạn Phong hơi khô khốc, một bên lưng đang cuồn cuộn hàn ý, tóc gáy toàn thân dựng đứng lên. Mà ở trong lồng ngực, trái tim đột nhiên như bị lửa đốt, đang không ngừng co rút bành trướng, tư thế so với quá khứ mãnh liệt, phun ra nhiệt huyết.
"Hắc Thiết Thần" Cừu Thư Diên, đã nhìn thấy hắn.
Tiếng người huyên náo...
....
"... Cuối cùng cũng sắp đánh nhau rồi, khục khục...Hai cục than đen, lát nữa gặp phải nguy hiểm, ta không cứu các ngươi..."
"... Tuy nói chuyện không có ai là đặc điểm của người què ngươi, nhưng ta vẫn muốn hỏi một câu... Đây là vì sao?"
"... Bởi vì các ngươi thậm chí không muốn gọi ta một tiếng phụ thân... Ta không có mặt mũi a..."
Trong đám người, Vũ Văn phi độ một mặt lắc đầu thở dài, một mặt kéo căng bao thương...
Xa xa đầu tường, đồng dạng có người bưng thương khẩu lên.
....
Bành một tiếng, xẹt qua bầu trời.
Khói đen bốc lên, cách đó hơn mười trượng, thì là huyết hoa nở rộ một cái chớp mắt.
"Thần thủ" Chu Dương ứng thanh lăn xuống nóc nhà, mang theo ngói vỡ ngã xuống.
....
Lá cờ màu đen ở trung tâm quảng trường mở ra, ánh mắt tiểu hòa thượng vốn mê hoặc, lập tức trở nên sáng ngời, hắn trừng to mắt, miệng cũng "a" mở lớn.
Phía sau con đường cự ngựa, mấy bóng người phóng tới bên này cũng đồng thời liếc mắt nhìn màu đen này. Tông sư tọa trấn lâu đài dùng tư thái dứt khoát mang trường đao ra, cũng đã kéo lan can ra, ầm ầm rơi xuống đầu đường.
"A a a a a a a a ——"
"Hầu Vương" Ánh mắt Lý Ngạn Phong trong nháy mắt hung ác tới cực điểm, nội lực bức bách, tóc dài vươn ra. Đây là lần thứ hai trong đời hắn rõ ràng đối mặt với đội ngũ giết cha kẻ thù, hàn ý dâng lên, đồng thời tôn nghiêm và tố dưỡng của cao thủ tông sư cũng xu thế hắn trong nháy mắt bức lực lượng tới đỉnh phong nhân sinh, trường côn trong tay hắn rung lên, rốt cuộc bước nhanh lên.
Tiết Tiến đang tập tễnh tấn công về phía trước.
Cô gái đen cùng mấy người bên cạnh giơ đao thuẫn lên.
"... Ta và Văn Giang xử lý con khỉ này, Hắc ca giúp Tiểu Long phá trận, những người còn lại cùng người què giành được chế độ cao một chút... "
Hắc kỳ quân là một tiểu đội chiến đấu đặc biệt hoàn chỉnh, tổng cộng có mười hai người.
Phía trước quảng trường, sự lạnh lẽo mang theo mùi máu tanh đầy trời, nó đẩy ngựa lao về phía mấy tên cao thủ đang xông tới. Trường đao trong tay nó ánh sáng cương mãnh, dùng đao chém thẳng về phía trước, trong nháy mắt liều mạng với hai tên cao thủ phía trước, khí thế đột nhiên đạt tới đỉnh phong. Sau một khắc, thân hình nó nhún xuống, nhào về phía mặt đất.
Đao quang gần như là từ dưới mặt đất chảy xuống, hắn một thức "Dạ Chiến Bát Phương" là "Tà Thần" thân hình cường tráng như thiết tháp giết ra khỏi đám người. Tên cao thủ tên Tưởng Liên này thân hình nhún xuống, bắp chân trái và đùi phải đã bị đao quang bổ vào xương cốt.
Máu tươi phun trào, không thể sống nổi...
Cao thủ hung thần ác sát này cơ hồ mờ mịt quỳ rạp xuống đất.
Cao thủ bên cạnh nhảy ra chung quanh, sau đó lại vây giết mà lên, thà rằng tăng tốc chạy trốn, cùng lúc đó, Tiểu Hắc đã mở nắp kíp nổ trong tay ra...
Tiểu viện chung quanh, đã có tiếng nổ vang truyền ra.
Phản ứng nhanh nhất chính là một dinh thự của "Thần thủ" Chu Dương vốn được gọi là "Thần thủ" kia, bởi vì tên xạ thủ này biểu hiện xuất sắc nhất, bởi vậy mà phản ứng đầu tiên của một đội người trong khoảng thời gian này.
Ngay khoảnh khắc sau khi nhận được mệnh lệnh, lại thấy rõ ràng Chu Dương kéo cung tên bắn lén, cùng lúc đó, bóng người vượt qua một con đường nhỏ này, ném ra ba viên đuốc về phía tường viện.
Thi thể Chu Dương rơi xuống đất, ba viên đạn pháo cũng ném vào, mắt thấy một võ giả Chu Dương ngã xuống đất muốn dìu hắn ta, lập tức, nổ vang lên trong sân.
Trong khói bụi cuồn cuộn, bảy tám bóng người trèo lên tường viện, ba tên cao thủ lập tức xông vào hành lang tầng hai lầu các, một võ giả từ trong phòng xông ra, bị đao thuẫn đẩy ra, người phía sau lại ném một viên đạn vào trong phòng, lập tức rút đao xử lý kẻ địch phía trước đội ngũ.
....
"A a a a a a a a ——"
Lý Ngạn Phong gào thét, ở đầu đường nhảy múa bóng gậy đầy trời, tiếp đó là Hắc Nữu và một tên quân nhân Hoa Hạ khác dựng thẳng tấm thuẫn. Hầu Vương là đại cao thủ tiếp cận cấp bậc Tông sư trên giang hồ, nương theo thân hình linh động và nội lực hùng hậu của y., Côn bổng vung lên có thể đánh bay tảng đá xanh, không phải tấm khiên bình thường có thể ngăn cản được. Nhưng đương nhiên, bản thân Hắc Nữu và Trì Văn Giang cũng không phải là người thường. Hai tấm thuẫn đánh bóng binh binh đẩy Hầu vương ra phía sau, trường đao trong tay vẫn luôn duy trì uy hiếp.
Loại đấu pháp này cũng không thoải mái lắm, nhưng nếu gặp phải quần thể quần chiến thì lại tương đối ổn thỏa. Về phần Lý Ngạn Phong, đột nhiên Huyết Dũng vung lên, gặp phải một mặt vách tường đổ ngang mà đến, trong lúc nhất thời cảm xúc càng thêm hung lệ, nhưng cây gậy của hắn không phá được hai mặt tường đần độn này. Đột nhiên hắn hét lớn một tiếng, thân hình lăn một vòng trên mặt đất, sau đó từ trên cao vọt lên, tay nắm một khối đá ném về phía sau lưng Tiết Tiến.
Tiếng xé gió gào thét.
Đi đường chính chẳng qua liền cho ra kỳ mưu, tấm chắn không qua được liền công cần cứu, đây là thầy giáo nhân sinh do Lý Ngạn Phong dưỡng thành từ thời kỳ dài tới nay, hắn cũng không biết rốt cuộc Tiết Tiến là ai, nhưng nếu là đối phương giúp đỡ, tự mình ra tay đánh chết, chính là một chuyện sảng khoái.
Hòn đá gào thét vượt qua thuẫn trận, ngay sau đó, tảng đá kia ở bên cạnh Tiết Tiến bị một thanh trường đao mở ra, một nam tử mặc y phục xám trắng cầm đao đi về phía trước có chút chán ghét liếc mắt nhìn hắn, cảm nhận được đao pháp của đối phương lưu loát cùng với thân pháp cường đại, Lý Ngạn Phong lại không khỏi phát lạnh trong lòng.
"Vũ đao" Tiễn Lạc Ninh không hề dừng lại, vung thanh cương đao này lên, thoáng nhìn qua, thân hình đã lướt qua mấy trượng, trực tiếp đi tới đầu phố của tên kia.
Chỉ có Hắc Nữu, đột nhiên hất trường đao lên, trong miệng nói một câu: "Mẹ nó, nhào về phía Lý Ngạn Phong, thân hình nàng như một viên đạn pháo. Lý Ngạn Phong nhanh chóng lui lại, côn bổng vung vẩy, nhưng lập tức thế công như mưa sa của đối phương xâm nhập vào trong cửa, quyền pháp trong tay nữ nhân này như mưa to., Trong tay Lý Ngạn Phong cũng có nắm đấm lớn nhỏ vừa mềm mại, nhưng chỉ chốc lát, nữ nhân trực tiếp nhào tới, trói chặt cánh tay của hắn, lại giãy dụa nắm chặt quần áo, khớp nối, nhiễu loạn bước chân, Lý Ngạn Phong hung mãnh vạch ra, Trì Văn Giang ở bên cạnh một cước đạp xuống ngực hắn.
Lý Ngạn Phong chiu trái ngã phải, kéo theo cô gái da ngăm đen không cắt được kia, đụng vỡ một bên tường viện, hắn mở miệng hô to: "Có loại đơn đấu ah..." Nhưng hai người đuổi theo hắn một đường oanh sát, đem các loại vật phẩm chung quanh đụng thành một mảnh phế tích...
Trên đường phố, lá đuốc nổ tung, bụi mù tràn ngập.
Ninh Độc bị đuổi giết tới một gian phòng sát bên đường, Tiểu Hắc ném ra quả pháo đã nhào tới, đánh vài chiêu với tông sư cầm đao trấn thủ bên này rồi đuổi vào trong phòng. Cùng lúc đó, Ninh kị nhảy lên nóc nhà sau gian phòng bên đường, vài tên cao thủ đuổi theo giết hắn.
Tông sư cầm đao lớn tiếng hô quát, chỉ huy cao thủ phụ cận vây giết tới, lập tức, cương đao của hắn rung lên, mặt hướng về phía người tới phía trước, là trực giác của võ giả, hắn biết, người lợi hại nhất đã đến.
"Một người nào đó là Tuyên Đao Môn "Vô Cực Trảm", Cao Hải Phong, người tới là ai? "
"Vũ đao" Tiền Lạc Ninh." Giọng nói của đối phương vẫn còn cách xa mấy trượng, trong nháy mắt đã tới gần.
"Ha ha, được! Được —— "
Trường đao trong tay Cao Hải Phong chém ra như nước, cả người ông ta giống như hòa thành một thể với đao, cũng tiến không tiếng động. Đao quang của hai người trong nháy mắt giao nhau trên không trung mấy lần, thanh âm leng keng leng keng vang lên. "Vô Cực trảm" này tài nghệ của Cao Hải Phong kinh người, đúng là cao thủ ở Giang Nam, có thể sánh ngang với "Thiên Đao", hai người giao thủ vài đao., Một tên cao thủ từ trên nóc nhà nhảy xuống, lao thẳng về phía Tiền Lạc Ninh, thân hình của Tiễn Lạc Ninh nhoáng một cái, ánh đao chém về phía kẻ đánh lén kia, đỉnh Cao Hải đang đuổi theo, ngay sau đó, chỉ nghe trong không khí vang lên một tiếng "Bành" thật lớn, hoa máu từ trên bầu trời tách ra.
Người nọ nhảy từ trên không trung xuống một đao đánh lén bị Tiền Lạc Ninh chém đứt cổ, còn thân thể Cao Hải Phong đạp mạnh ngã về phía sau, chỉ thấy trên tay trái của Tiền Lạc Ninh cầm một thanh đoản thương có hai cây thương, sau khi đánh ra khói xanh lượn lờ. Chính là trong khoảnh khắc vừa rồi, gã chém giết kẻ đánh lén đánh vào ngực đầy thiết sa của Cao Hải Phong.
Thân thể Cao Hải Phong thối lui gần hai trượng, ngồi trên mặt đất, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được, máu tươi từ ngực gã chảy ra chằng chịt.
"Sư phụ..."
Phía sau, tám chín đệ tử mãnh liệt đánh tới, có người kéo Cao Hải Phong lên định rời đi, có người đánh về phía Tiền Lạc Ninh, Tiền Lạc Ninh cắm hỏa thương về phía sau, trường đao trong tay theo tiến lên như nước chém ra, trong không khí chính là vô số tơ máu đan xen...
Đúng lúc này, phía nam của cánh cửa võ nha cũ, phía tây nam cách vài dặm, đến từ Tây Nam tổng cộng có mười một tiểu đội đặc chiến, bắt đầu nhào vào trong trận địa phòng ngự và đường phố, cướp đoạt vị trí chế độ cao nhất...
Không có bất kỳ cảnh báo nào, tựa như là một vùng sóng gợn nho nhỏ, đột nhiên bắt đầu lay động ngọn núi lớn này.
....
Tiếng nổ từ đằng xa truyền đến, loáng thoáng có chút xao động.
Phía trên một tòa lầu các bên phía Đông Bắc của Võ Nha môn, Lâm Tông Ngô mở to mắt, cảm nhận được sát ý lan tràn trong không khí...