Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bóng đêm phía xa vẫn đang huyên náo.
Đinh Tung trong bóng đêm dò xét đám lính gác phụ cận tiểu viện một lần, dặn dò bọn họ tập trung tinh thần lại, sau đó mới về phòng, chuyên vụ binh tùy tùng dâng lên chén trà nóng, gã liền đem đèn đuốc chiếu sáng trong phòng dập tắt một chén rồi mới ra ngoài.
"Đi dặn dò những người khác, đừng dùng quá nhiều ánh nến, tránh dẫn tới dò xét không cần thiết."
Đối phương nghe lệnh đi tới.
Trong chén trà, hương trà tươi mát, Đinh Tung Nam cầm chén trà ngồi ở đó, trà là trà ngon thật sự, chén trà lại có vẻ to và thô ráp: Khi còn ở tiểu Thương Hà luôn dùng loại ly lớn uống nước này, rất thích trà, được bồi dưỡng trong hai năm nay ở Trung Nguyên.
Mấy năm tiếp xúc với đám người Doãn Tung, Trần Thì Quyền, bên người có đủ loại chơi đùa, vô số quý vật, muốn có nữ nhân, cũng phải gọi tới. Hương vị của Đinh Tung Nam liền dần dần học được cách thưởng thức các loại trà ngon, cũng dần dần có phần chú ý của mình, chỉ là đối với số lượng nấu trà, nấu trà, hắn vẫn khịt mũi coi thường, lựa chọn dùng loại chén lớn thô ráp này chậm rãi ngâm, càng giống đối kháng loại xa hoa kiêu ngạo này.
Tự Tại Ngưu Phục Sơn xác định cùng Hoa Hạ quân quyết liệt, sau khi mỗi người một ngả không lâu, Trâu Húc liền cùng các thành viên khác đi theo tổ chức hội nghị mấy lần nghiêm túc, trên hội nghị phân tích năng lực của bản thân, sở trường, cùng Doãn Tung, Trần Thời Quyền dựa vào chính mình rốt cuộc là cái gì.
Đi ra từ Tây Nam, những người như mình, quản lý huấn luyện quân đội, kinh doanh, nắm giữ hệ thống, là Doãn Tung, Trần Quyền, Trần Quan, Đại Địa chủ vỗ ngựa đều không bằng bản lĩnh. Quân pháp của Hoa Hạ quân vô cùng nghiêm ngặt., Chỉ có trách nhiệm, không hưởng lạc, cuối cùng trái với đạo lý nhân tính, nhưng nếu quyết liệt, những người như mình sẽ sa vào hưởng lạc, một khi trầm mê quá nhiều, không có năng lực cùng mới làm, đến lúc đó, cũng bất quá chỉ là heo dê dưới đao đám người Doãn Viên, Trần Thời Quyền.
Trong phân tích và xem xét như vậy, Trâu Húc và các thành viên khác cũng nơm nớp lo sợ kinh doanh thế lực thủ hạ. Một mặt thừa nhận có một phần khả năng hưởng thụ, nhưng mặt khác, khi Trâu Húc chấp chính vẫn yêu cầu thực chiến rất nghiêm khắc, tuyệt đối không cho phép người đầu tiên vì hưởng lạc mà làm chậm trễ sự tình.
Phần thanh tỉnh này của Trâu Húc đã được các thành viên của các tổ chức khác bao gồm cả Đinh Tung Nam ủng hộ, từ đó thậm chí có vài tên "Đồng chí đã quá phận sa đọa" bị trục xuất ra khỏi đội ngũ lãnh đạo của Phục Ngưu Sơn, mà tới hôm nay, trong thời gian dài đánh cờ cùng Doãn Phi, Trần Quyền, hệ thống của quân đội do Trâu Húc suất lĩnh cũng đã chiếm được thượng phong ở mọi phương diện.
Năng lực của ta bây giờ là tăng lên, hay là hạ thấp?
Cầm lấy chén trà, ngửi hương thơm dụ người bên trong, Đinh Tung nam tiến hành xem xét như vậy.
Nếu thật sự đối đầu với Tây Nam, kết quả...
Hắn nghĩ tới chuyện như vậy, phát ngốc một hồi. Một khắc sau, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, cần vụ binh lại tiến đến: "Trần tiên sinh tới rồi."
"Ồ, cho hắn vào đi."
Đinh Tung Nam thu dọn bàn đọc sách một chút, lại rót nước trà, thoáng chuẩn bị xong, phía ngoài đã có bước chân tới gần.
Dưới sự dẫn dắt của một gã người đọc sách khoảng ba mươi tuổi, mặc trường bào màu đen, đội mũ, xem ra là một tiên sinh trong phòng thu chi bình thường. Đây là bọn người Biện Lương, Đinh Tung sau khi làm ăn xong xuôi, hấp thu một người đọc sách tên là Trần Đình. Sau khi đi vào đóng cửa lại, song phương chắp tay, đối phương mới cười nói: "Sao lại đổi chỗ rồi."
Đinh Tung Nam nói: "Có được chút tin tức, tránh đầu sóng ngọn gió."
"Là người của Tây Nam..."
Đinh Tung Nam cười gật đầu: "Trước tiên ngồi xuống đã."
Trần Đình kia gật đầu, ngồi lên ghế, cũng tò mò với tin tức này: "Đến là ai, có biết không?"
"Tiền Bát gia dẫn đầu một tổ chức công tác, không cần gặp phải thì tốt hơn."
"Tiền bát gia... A, "Vũ đao" của Miêu Cương..." Trong ánh sáng lờ mờ, sắc mặt Trần Đình thay đổi mấy lần, sau đó cười nói: "Nếu có cơ hội, thật muốn gặp lại."
"Nói không chừng có cơ hội."
Về tin tức Tây Nam, song phương có chút tự nhiên tán gẫu vài câu, cho thấy ta không sợ "sau này cũng đủ rồi. Lúc này hàn huyên xong, đối phương mới móc từ trong ngực ra một cái túi nhỏ.
"Mấy ngày nay ta liên lạc khắp nơi, tìm hiểu được không ít tin tức. Bên này có mấy đầu đã làm một vòng quy sở, trong đó có một ít tin tức xác thực, lần này chuyện Giang Trữ khó mà giải quyết được."
"Ồ? Như thế nào?"
"Đinh đội mời xem." Thư sinh mở bao vải nhỏ ra, từ bên trong lấy ra mấy chồng giấy tình báo, "Những tin tức này là ta mấy ngày gần đây dựa vào các con đường mua được, đều là những tin tức đáng tin cậy nhất trong con đường năm phương chạy ra, trong đó có một nhóm tin tức đáng tin cậy cao nhất, có mấy động tác liên quan tới Hà Văn, rất không tầm thường, sau đó ta tìm được những tin tức này xác minh lẫn nhau..."
Vừa nói chuyện, Trần Đình vừa trải những tin tức này ra trên mặt bàn bên cạnh, Đinh Tung Nam cầm ngọn đèn tới, nhìn đối phương đang trưng bày từng tờ giấy này.
"... Ngũ phương thế lực công bằng, thoạt nhìn có vẻ hỗn loạn, nhưng nói tóm lại vẫn có mấy phương hướng phát triển lớn... Từ khi đánh hạ Giang Ninh, Chu Thương và Cao Thiển toàn lực xuôi nam tiến, ý đồ ăn tiểu triều đình lâm an. Hứa Chiêu Nam, Thời Bảo Phong nhị vị..., Một vị củng cố vòng vây bên trong, thử dùng Đại Quang giáo ngụy trang xâm chiếm nội bộ của các bang phái công bằng, một vị hướng phía tây mở rộng đường buôn bán, muốn liên kết với đám người Lưu Quang Thế. Về phần Hà Văn, ngoại trừ việc phát ra tin tức cử hành đại hội lần này, chuyện chủ yếu là kéo dài về phía Bắc, thử đả thông Từ Châu, muốn tiến hành một hồi đại hội chiến ở Từ Châu... Thế nhưng ở giữa có mấy tin tức rất không tầm thường... "
Trần Đình vừa nói, vừa chọn ra mấy đầu tình báo: "...Đinh đội ngươi xem, trong bảy tám tháng, "Hạt hiền" Hải Hinh vẫn như cũ điều đội tàu dưới trướng đi về phía Thái Hồ, nhóm đội tàu này nhìn như nghỉ ngơi và hồi phục, nhưng trước khi đội tàu lên đường, giá lương thực Giang Bắc đã báo trước., Liền xuất hiện luân phiên không tầm thường chấn động, nói ra bên ngoài, đây là đang chuẩn bị cho cuộc chiến Từ Châu. Nhưng trên thực tế, bọn hắn chịu trách nhiệm hậu cần Kỷ Lục một tay. Lúc này, vừa vặn tại Tô Châu xuất hiện, chỉnh đốn một vòng lại trị..."
Tên thư sinh này là Trần Đình thư sinh vốn là nho sĩ đọc sách thánh hiền, nhưng hai năm qua được sự dạy bảo của Trâu Húc, Đinh Tung Nam, đối với phân tích tình báo sớm đã có vẻ gật đầu đồng ý.
"...Chuyện này, ở giữa có thể có vài cách giải thích, thí dụ như công lược Từ Châu sắp tới, Thái Hồ với tư cách là quan trọng nhất ở hậu phương, bởi vậy mới làm Kỷ Dục ổn định cục diện, nhưng trong những tin tức này, chúng ta lại phát hiện hai tin tức khả nghi này..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"... Đám người công bằng bắt đầu ở Giang Nam, năm phe lực lượng rắc rối nhất, vốn đang ở quanh Thái Hồ. Chúng ta cơ bản có thể xác định, năm vạn binh sĩ trực thuộc Long Hiền nhìn như tiến về phía bắc, trên thực tế vẫn như cũ ở trường giang kéo về phía nam, Thái Hồ từ phía bắc không nhúc nhích, nhìn như sôi nổi Dương Dương, Từ Châu công lược, có nhiều khả năng yểm hộ chính là sáu đội ngũ dưới trướng Hà Văn di..."
"... Dựa theo phán đoán của ngày hôm nay, Long Hiền Phó Bình Ba trực hệ ở Thái Hồ, bên cạnh đối diện là cổ họng Hứa Chiêu Nam, kho lương lớn nhất của gã, Thường Châu. Triệu Kính Từ khai hoang quân, lúc này tại một vùng Dương Châu, tương ứng chính là Trấn Giang chủ lực cao sướng... Thủy quân của Hạo., Hai tháng qua, luôn luôn theo dõi sát đội thuyền Thời Bảo Phong... Quân hiền Lâm Giác Cửu, bộ hạ lớn nhất dưới trướng hắn thoạt nhìn là đi tới Từ Châu, nhưng thủ hạ hắn mạnh nhất là tám ngàn trực hệ, bây giờ đang ở phía bắc Giang Trữ, bảo vệ Hà Văn... Mà trên thực tế, tám tháng gần đây, từ tám tháng gần đây tới nay., Thủ hạ của Hà Văn Lăng luyện tập tân quân, từ thủ hạ Lâm Giác Cửu điều động lượng lớn tinh nhuệ, hiện tại ai cũng không biết đang ở nơi nào, dựa theo lẽ thường mà phỏng đoán thì tựa hồ là đi đến Từ Châu, nhưng trên thực tế, Tĩnh Giang và Giang Âm có động tác rất không tầm thường, Đinh đội ngươi lại nhìn hai tin tức này..."
Trần Đình sắp xếp lại một ít tin tức mấu chốt, Đinh Tung mặt không đổi sắc nhìn về phía nam, lúc buông xuống, nhẹ gật đầu.
Trần Đình vẻ mặt có chút hưng phấn, tư duy của hắn nhanh nhẹn, từ bọn người Trâu Húc, Đinh Nam đã học phương thức xử lý tình báo Tây Nam, sau đó tiến hành quá trình huấn luyện và mô phỏng. Lần này rốt cục là lần đầu tiên hắn dùng năng lực cá nhân của mình vào thực tế loại đại sự này.
"Những tin tình báo này, độ tin cậy có cao có thấp, trong thời gian ngắn, chúng ta không có nguồn tin đáng tin cậy..." Hắn cẩn thận nói chuyện, "Nhưng nếu trong đó những tình báo mấu chốt này không sai, ta có lòng tin cực lớn, hai đến bốn tháng trước.", Hà Văn cũng đã trăm phương ngàn kế để chuẩn bị cho sạp bài trong đại hội lần này. Chuyện lần này, hắn đem sự việc đến hội đọc sách làm khó dễ trở lại, người bên ngoài còn cảm thấy hắn có chút cứng nhắc, cảm thấy có khả năng đang chơi thủ đoạn chính trị gì đó, khiến bốn người còn lại không rõ đầu óc mà tự loạn trận cước, nhưng... hắn có thể thật sự không còn đường sống, hắn muốn một chọi bốn..."
Trần Đình nói xong, yên tĩnh lại, Đinh Tung Nam cầm chén trà nhấp một ngụm, trong phòng im lặng một hồi lâu.
"Lúc ở Tây Nam, Hà Văn chỉ là thư sinh hăng hái." Một lát sau, Đinh Tung Nam chậm rãi mở miệng: "Hiện giờ xem ra, sau một vòng cửa nát nhà tan, hắn đã học được thứ này."
"... Mấy ngày gần đây, đọc sách cũng có động tác." Trần Đình thấp giọng nói: "Căn cứ tình báo mấy ngày nay truyền đến, từ khi Hà Văn bắt đầu truyền lệnh không được bắt hại thành viên hội đọc sách, bốn người còn lại đều bắt đầu đối kháng ngoài sáng, bọn họ phong tỏa con đường, bắt đầu bắt thành viên của các bang phái ẩn nấp, nhưng toàn bộ sự tình không được thuận lợi như tưởng tượng... "
"...Trong bốn phương bắt các thành viên của hội đọc sách, đa số đều dùng ý nghĩ cấp tiến, âm thầm tính toán nhân viên liên hệ nhau đến Tây Nam làm chủ. Nhưng lần này, chỉ cần mở rộng ra, người nào ở trong điển tịch Tây Nam đều có phạm vi phạm tội., Khắp nơi trước tiên đều bắt được mấy vạn người, nhưng tiếp theo liền phát hiện, lượng lớn án oan giả sai, vu oan giá họa... Dù sao sách bí tàng có tội có phán đoán quá mức vô tội, có một số thành viên đọc sách hội trực tiếp ném quyển sách vào nhà đối thủ hoặc là vô tội giả, cũng có đại lượng thủ đoạn dùng thủ đoạn tương tự thanh trừ tình huống chính địch phát sinh... "
"... Từ hai ngày nay truyền tin tức đến Giang Trữ, chúng ta mua được một ít, phát hiện phần lớn đều là trung tầng bắt đầu báo cáo loại văn thư loạn tượng này, có vu oan giá họa cực kỳ rõ ràng, địa phương trên đó bắt người lại., Cũng không dám lập tức áp dụng thủ đoạn xử trí, đây là tương đối lý trí. Nhưng thời gian mấy ngày sau, chúng ta có thể điều tra được ít nhất hơn mười thành trấn hoặc thế lực tầng thấp trong thành trấn, chủ quan và phó thủ nắm lấy cơ hội tấn công lẫn nhau, gây ra chiến tranh."
Trần Đình đưa cho hắn một bản báo cáo: "Ngài xem nơi này, thường xuyên cảm hóa hương, một phó thủ trung tầng của A Tì Nguyên Đồ tạo phản, giết lão đại của mình, mấy ngàn người nổi giận, nhưng hôm nay được báo cáo này từ buổi sáng., Nói hỗn loạn có thể do học tập gây nên. Hai gã chủ quan sớm có hiềm khích, sau khi nhận được mệnh lệnh, lập tức vu oan cho nhau... Bây giờ không phải ai đã nói không rõ ràng, tên phó thủ này sau khi giết lão đại, cũng làm nghiêm chỉnh ở địa phương, sau đó tuyên bố muốn đầu nhập về phía Hứa Chiêu Nam, hắn nhấn mạnh bản thân mình không phải là phản nghịch của đọc sách..."
"Chủ quan này và phó thủ công Côn Bằng tạo ra một mối chuốc lấy phiền phức, vu oan giá họa cũng là một phiền phức. Cùng lúc đó, tình huống hành thích vụng trộm cũng bắt đầu xuất hiện., Một số thành viên của hội đọc sách biết được tin tức định dời đi địa bàn Hà Văn, nhưng đường đã bị phong tỏa. Trong những báo cáo này có một số người, xưa nay biểu hiện ra khuynh hướng đọc sách, thích cùng người đàm luận tư tưởng Tây Nam tư tưởng., Chắc là ý thức được mình chạy không thoát, bí quá hoá liều trực tiếp lựa chọn giết người của quan chủ hành thích, thậm chí là giết người không khác gì... Tình huống tương tự cũng xảy ra mấy chục lần, chỉ nhiều hơn không ít, những người này đều nói, mình là vì tương lai của bè phái công bằng... "
Những tin tức này được trưng bày ra, Đinh Tung Nam cầm ngọn đèn, nhìn sơ qua một chút, sau khi buông xuống thì mới mở miệng.
"Nhìn những vật này một chút, có lẽ mới là nguyên do chủ yếu để thay đổi."
"Đinh quân chỉ..."
"Tra độ tổ chức." Đinh Tung Nam thở dài: "Ngày thường ở Tây Nam, Ninh tiên sinh từng nói qua mấy lần, sức mạnh cá nhân có hạn, bởi vì người thành chúng, quyết định một chỉ tiêu quan trọng nhất của lực lượng quần thể, cũng chính là độ tổ chức, lý tưởng vĩ đại là vì độ tổ chức, kỷ luật nghiêm khắc là vì độ tổ chức, giám sát từng tầng từng tầng, là vì độ tổ chức. Mà nan đề lớn nhất trái với độ tổ chức chính là điểm yếu của nhân tính."
"Người đều có nhược điểm, muốn hưởng lạc, muốn lười biếng, muốn không lao động mà thu hoạch, người ngu muội không nhìn thấy lợi ích trong tương lai, cảm thấy chỉ cần trước mắt có miếng ăn., Trải qua đủ loại hành hạ không cần thiết... Như vậy phải có lời tuyên bố, phải có giáo hóa, phải gạt bỏ đạo lý ra, khiến cho mọi người nhìn thấy đường thẳng giữa, tính cách nỗ lực, kéo dài, cùng lúc đó., Trong thời gian ngắn tốt nhất cũng có thể đạt được tư cách tốt nhất, giúp nhân tính trong thời gian ngắn đạt được sự cân bằng tốt nhất, không thể vì lợi ích lâu dài, người ta sẽ không trực tiếp ăn cơm. Tìm được điểm cân bằng, một tổ chức mới có thể đạt được độ cân bằng tốt nhất... Ninh tiên sinh từng nói thẳng, hắn cũng không biết điểm cân bằng tốt nhất này ở đâu."
"Nhưng nhìn xem phe công bằng, tổ chức rối tinh rối mù. Thời gian hai năm, nhìn như cực đại không bằng hữu, kì thực chia năm bè bảy mảng. Năm vị đại vương không hạn chế lẫn nhau, về phần năm vị đại vương dưới thì sao? Cái gì mà bát chấp, tam tài, tứ trấn, thất sát., Năm vị đại vương thực sự có thể như chỉ tay sai sao? Cũng không được, những đầu mục này, cũng đều có suy nghĩ của các đỉnh núi, dưới những người này, vị đầu mục trung tầng cảm hóa hương, giữa chủ quan và phó thủ cũng có đỉnh núi. Nói trắng ra, ngàn vạn người này đảng công bằng, kỳ thật giống như là ngàn vạn phỉ trại cầm mấy mặt cờ tùy ý tụ hợp kết quả..."
Đinh Tung dừng lại một chút: "Đại hội công bằng lần này, Hà Văn ồn ào huyên náo, mục đích của hắn... Kỳ thật không phải ở chỗ bốn vị đại vương này, hắn càng giống như sau khi hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người, lại mở một lần nữa... đại hội nhập bọn?"
Lời nói của hắn trầm thấp, cũng có chút do dự. Những ngày qua, ánh mắt khắp thiên hạ đều nhìn về phía Giang Ninh, đánh ra chủ ý, tất nhiên là dựa theo phương thức kết hợp năm phương thế nào, mặc dù ở giữa sẽ có một trận tranh đấu chính trị phức tạp, cũng đơn giản là một phương hoặc là hai bên bị loại, mà người bên ngoài đặt cược, tương lai đạt được lợi ích cực lớn.
Nhưng nếu là ý nghĩ của Hà Văn căn bản không phải là kết minh, toàn bộ sự tình theo hướng mà lúc trước mong muốn hoàn toàn rời khỏi.
Đương nhiên, tổng số tin tức rải rác trước mắt vẫn chưa thể chứng thực được điều này, ý nghĩ của Đinh Tung Nam cũng có chút giữ lại.
Trần Đình bên kia cũng do dự một lát: "Thật ra chuyện này... Kỳ thật ty chức cũng khó mà tưởng tượng được... Tuy rằng nghe rất khí phách, nhưng chỉ dựa vào mấy câu nói thật to nhỏ đọc sách mà thôi, chẳng lẽ có thể thuyết phục được những kẻ dựa vào đốt giết cướp đoạt nhà mình... Tự cải cách, tuân thủ kỷ luật?"
"... Mười năm trước không có chút khả năng nào."
Đinh Tung Nam thở dài: "Nhưng bây giờ... Hoa Hạ quân đánh bại nữ chân nhân, Ninh tiên sinh đi khắp nơi bán đứng tiểu bản tử của hắn, cái gì bốn dân, cái gì tự do, cái gì cái gì khởi nghĩa tính giới hạn, phong kiến quan lại mục nát... Những thứ này ở địa phương của đám người Đới Mộng Vi, Ngô Khải Mai, Lưu Quang Thế Nhân đương nhiên có thể cấm hết tất cả, nhưng ở đảng công bằng, bọn họ lại là người của Tây Nam."
"... Lúc trước một hai năm, cho dù là thành viên bắt người hội đọc sách, cũng chỉ cho rằng những người này muốn giúp đỡ Tây Nam đoạt quyền, nhưng cao tầng trong đảng công bằng chân chính, ai chưa từng xem qua mấy quyển từ Tây Nam truyền đến? Cho dù là người không biết chữ, cũng đã sớm để sư gia cho bọn họ đọc sách rồi... Mọi người không thích Tây Nam, là không thích hắn đến đoạt quyền, có mấy người cảm thấy Ninh tiên sinh đang nói láo?"
"Tư tưởng này, sợ là không ai thảo luận, một khi có người thảo luận, luôn có khả năng cắm rễ, huống chi... Cũng có ít người cho dù không quan tâm đến tư tưởng, bọn họ cũng muốn đặt cược với Tây Nam..."
Đinh Tung Nam nói tới đây, khẽ lắc đầu: "Hà Văn biết rõ bè phái công bằng của mình đã xảy ra vấn đề lớn, hắn không hài lòng với loại thỏa hiệp mà Giang Ninh sẽ đàm phán khắp nơi, muốn tiến thêm một bước tăng lên thành sắc của tổ chức, vì vậy bí quá hoá liều. Vậy tiếp theo có hai khả năng, thứ nhất là..., Khả năng lớn nhất là, khẩu hiệu tốt cuối cùng đánh không lại ác trong lòng người, bốn vị đại vương còn lại liên hợp lại để ăn tươi hắn... Kỳ thật như vậy đối với chúng ta mới là kết quả tốt nhất, lúc đó các phái công bằng sẽ biến thành một đống cát rời rạc. Sau khi đánh xong trận này, chúng ta có thể mưu đồ Giang Nam."
"Nhưng nếu Hà Văn thật sự để trong tình huống như vậy tìm được một đám "Đồng chí đồng đạo" hợp nhất, liều mạng lấy máu đẩy tổ chức tăng lên mấy bậc thang, tương lai của các bang phái công bằng, có thể sẽ đi vào quỹ đạo... Thời gian ngắn sẽ loạn, nhưng nhìn lâu về dài, sẽ rất phiền phức..."
Trần Đình suy nghĩ một chút: "Hà Văn bên ngoài nói... Hoa Hạ quân có người tới, đã đứng về phía hắn."
"Sớm ngày hôm nay ta gặp được Văn gì, chính là hắn nhắc nhở ta, Tây Nam tới là đội ngũ mà Tiền Bát Gia mang theo, bởi vậy chúng ta mới dời đi chỗ khác." Đinh Tung Nam cười cười: "Nếu chuyện này là thật, chứng tỏ hắn vừa mượn sức của Tây Nam., Một bên cũng muốn kết giao với chúng ta: Nếu chuyện này là giả, chứng tỏ trong miệng hắn không mấy câu có thể tin—— cho nên bất luận là thật hay giả, ít nhất đều có thể nói rõ, trên chính trị, Hà Văn không phải người chân thành, chuyện gì hắn cũng làm được."
Đinh Tung Nam dừng lại một chút: "Bất quá cũng tốt, người như vậy nhất định có sữa chính là mẹ, chỉ cần chúng ta còn có giá trị lợi dụng, hắn sẽ nhất định hợp tác với chúng ta, ngược lại... Không cần phải đi lấy bạn bè với nhau nữa."
"... Vậy kế tiếp chúng ta... đặt cược bên kia thì tốt hơn?"
"Chúng ta không có gì khó xử, đại chiến Trung Nguyên kết quả không xuất hiện, tự nhiên giống như Đái Mộng Vi, đặt cược khắp nơi, nếu chúng ta đánh bại Lưu Quang Thế, vậy mở cửa ra làm ăn. Nếu chúng ta thua, tất cả ước định tự nhiên sẽ trôi theo dòng nước...Tình huống hiện nay, ai cũng không khó khăn, rất tốt."
Hắn cười nói xong những lời này, đưa tay vỗ vỗ lên cánh tay trần đình: "Những tin tình báo này lưu lại, ngươi về nghỉ ngơi trước đi, vất vả rồi. Hai ngày gần đây còn có một số việc, đợi đến khi đại khái đàm phán xong, chúng ta sẽ ra khỏi thành."
"Vâng."
Trần Đình từ trong phòng rời đi, Đinh Tung Nam tập trung tình báo, thắp sáng ngọn đèn, lại tỉ mỉ xem qua một lần tất cả tin tức. Công tác kết thúc một đoạn, trà đã nguội, hắn không có thêm nước ấm, uống hai ngụm, đi ra ngoài, bóng đêm phía ngoài đã càng thâm thúy, phía xa thành ngẫu nhiên truyền đến một hồi tiếng động, kịch liệt mà quỷ dị.
Hắn ở dưới mái hiên đi xuống, đi đến rìa sân, lại vô thức dò xét cảnh vệ xung quanh. Trong thành trước mắt cũng không thái bình, nguyên bản dân cư cũng đã nổi lên, canh gác vệ ẩn mình trong bóng tối giống như tường thành, Đinh Tung Nam ở trong bóng tối cao nhất dừng lại một chút, nhớ tới thời gian tụ tập núi.
Trong cuộc nói chuyện vừa rồi, có thể nhìn ra được, Trần Đình đối với Tây Nam vô cùng hứng thú, nhưng trên thực tế, đối với những người đi ra từ Tây Nam, đối với tin tức địa phương kia, cuối cùng giống như mang theo kiêng kị kỳ quái.
Ở Phục Ngưu Sơn, Biện Lương, Trâu Húc tự nhiên cùng mình thẳng thắn phân tích bệnh tật ở Tây Nam, đối với nhân tính quá mức áp bức, trước mặt Trần Đình học viên, luôn nói rất thẳng thắn, phảng phất bởi vậy có thể tránh khỏi sự sợ hãi trong lòng. Nhưng trong cuộc đối thoại hôm nay, thật ra song phương cũng một mực lảng tránh khả năng quan trọng nhất.
Nếu như quân Hoa Hạ thật sự tới, gặp phải thì phải làm sao bây giờ?
Hoa Hạ quân làm một thế lực, trước mắt là dùng thái độ thế nào đối đãi với phe mình đây?
Là kẻ địch, mình có tư cách đối mặt với bọn họ sao?
Đối với những vấn đề này, bản thân đã thử đi vòng qua, đây là sợ hãi trong lòng: Hắn tự phân tích cách nhìn nhận của mình từ Tây Nam, cố gắng tổng kết.
Nhưng hy vọng cuối cùng vẫn phải có... Dựa theo quy củ nghiêm khắc của Tây Nam, luật pháp cứng nhắc cuối cùng vẫn là không đến được tương lai. Dựa theo cách nói của Ninh tiên sinh, trong cờ đánh cờ giữa nhân tính và lợi ích trường kỳ của lợi ích nhân tính., Hắn không lựa chọn cách làm cấp tiến như lão Ngưu, cũng không hề giống như bè đảng công bằng, trực tiếp chia ruộng làm đại quy mô - tuy hắn đã sớm nắm giữ một vũ khí này —— hắn lựa chọn độ khống chế trước mắt của một Hoa Hạ quân, nhưng độ đối với thế đạo này, vẫn quá mức khắc nghiệt đây?
Có lẽ cuối cùng, tưởng tượng của hắn sẽ sụp đổ, mà Trâu Húc và mình lại có thể tồn tại lâu dài ở thế gian?
Liệu có phải hay không... Hắn có thể tha thứ cho sự cấp tiến của lão Ngưu, có thể chịu đựng được sự cực đoan của văn tự, thậm chí có thể dễ dàng tha thứ cho sự bảo thủ của Đái Mộng Vi, cuối cùng cũng có thể dễ dàng tha thứ cho con đường bên này của Trâu Húc?
Thành thị trong bóng tối huyên náo không ngừng, Đinh Tung Nam đứng ở trong bóng tối này, tâm thần không yên nhìn ra xa xa.
...Loạn thế này sẽ đi đâu đây?
Dưới bầu trời tối đen như vậy, phía bắc thành thị, Hà Văn cũng đang trầm tư nhìn về phía xa xa trên đài cao.
Đông Bắc, vui sướng từ chối lời mời của một đám huynh đệ, uống một chút rượu, an tĩnh ngồi trong đại đường không người, trong bóng tối, ánh mắt của hắn ngược lại càng phát ra thanh tịnh.
Tân Hổ Cung, Hứa Chiêu Nam sau khi bái phỏng Lâm tông ta, lại bắt đầu một đợt triệu kiến bí mật.
Thời Bảo Phong xem qua thương thế của đứa con lần trước, ngồi xe ngựa, đi qua vòng tiếp theo trên đường đã thăm hỏi.
Chu Thương ngồi trong từ đường cũ kỹ đọc sách, thỉnh thoảng sẽ có người đưa tới tin tức như vậy.
Lâm Tông ta ở trong bóng đêm luyện quyền, bộ pháp cùng quyền pháp của hắn chậm chạp, ống tay áo vung vẩy như ở trong nước ngàn quân.
Mạnh Thác theo thường lệ đi xem qua sư đệ bị liệt. Hắn chưa tỉnh lại, đại phu nói có khả năng sẽ không tỉnh lại. Mấy người sư muội ở dưới mái hiên trong sân nhìn hắn thù hận. Trong sân treo đèn lồng, hòn non bộ và cây thấp đều trong ánh sáng mơ hồ, làm hắn nhớ tới Vạn gia đèn đuốc.
Hầu vương Lý Ngạn Phong mang theo thương thế luyện quyền, vẫn hùng hổ sinh phong.
Càng nhiều người hơn nữa, chém giết lẫn nhau trong bóng tối hỗn loạn...
....
Trong một quảng trường nhỏ ngoài đường của Tụ Hiền quán, Nghiêm Thiết và bỗng dưng đi tới trước góc rẽ. Khi nhìn thấy cảnh tượng hôn ám, y tựa người vào bức tường chỗ góc nhà, như thể đã mất đi lực lượng đứng.
Nghiêm Vân Chi đi từ phía sau tới, ý đồ đỡ hắn lại, bị Nghiêm Thiết đẩy mạnh ra.
"Cút."
Hắn ta suy yếu nói.
Trên quảng trường nhỏ phía trước có từng bộ thi thể.
Mấy ngày trước, để dẫn Nghiêm Vân Chi xuất hiện, Kim Dũng trong bóng tối tìm người đả thương nghiêm thiết, thiết hạ thế trận làm mồi nhử. Lúc Duy Nhâm Dương cánh tay bị chém đứt phía sau, gặp phải bọn người hắc nữ nhân thuận tay cứu đi Nghiêm Vân Chi cùng Nghiêm Thiết, ý đồ nghe ngóng được những chuyện liên quan đến cô bé này.
Lúc này Bảo Phong lập tức bắt được tất cả nhân viên tùy hành của Nghiêm gia bảo tới, đến ngày hôm nay, những người này đều bị giết chết tại hình trường bên ngoài An phường này.
Tình huống bên trong thành Giang Ninh càng thêm phức tạp, y đọc sách sẽ làm khó dễ, vốn là hy vọng tiến độ hợp tác trong thành sẽ càng tiến sâu hơn, nhưng tình huống của Công Vương bên kia dĩ nhiên không khống chế được, con trai thứ ký thác kỳ vọng rất lớn đã trọng thương. Có một chút thể diện của Nghiêm gia, Thời Bảo Phong rốt cuộc cũng không để ý.
"Ngươi..." Trong ánh sáng lờ mờ, Nghiêm Thiết và Nghiêm Vân Chi hai mắt đỏ như máu chỉ thẳng vào Nghiêm Vân Chi: "Đều là ngươi... hại chết bọn chúng..."
Nghiêm Vân Chi nắm chặt hai tay, môi mím thành một đường, ánh mắt hơi run rẩy. Nàng dung nhập trong bóng tối, thật lâu không nói gì.
Cách đó không xa, ba người Hắc Nữu cũng đang lẳng lặng quan sát hết thảy, Vũ Văn phi độ hướng trên mặt đất nhổ một ngụm nước miếng.
"Địa phương chết tiệt..."
....
Một chỗ khác của thành thị, như tên ăn mày Khúc Long thừa dịp đêm tối về tới gần chỗ phá viện tử "Bạch La Sát". Sát lệnh Vệ Dung Văn đưa ra đã qua một trăm vòng trong thành, bà liền lặng lẽ quay lại, muốn xem tình huống nơi này.
Bên kia gian viện có ánh lửa lóe lên.
Ả tới gần bên kia trong bóng đêm. Cách con đường không xa, thi thể của Hoắc đại nương bị treo lên trên đường phố. Nơi này đã bị công phá, một vài nữ nhân bị giết chết trong vũng máu, cũng vẫn còn sống. Lúc này ả bị dây thừng buộc chặt cổ, quỳ gối trên đường ra sân nhỏ, trên người các nàng bị ướt đẫm phân nước tiểu. Những nữ nhân khô gầy trong gió lạnh mùa thu đều có run rẩy, thấp giọng khóc, như thể là những bộ xương sắp chết.
Đám người công phá sân nhỏ, lờ mờ đánh cờ hiệu "Cao Thiên Vương".
Từ khi nữ chân thứ tư xuống nam, những nữ nhân này đã trải qua đủ loại thảm kịch, mà trong quá trình sau đó, các nàng gia nhập "Bạch La Sát", cũng đã chế tạo các loại thảm kịch, nhưng thời khắc này tới cũng không phải là báo ứng, chiếu vào trong mắt Khúc Long, giống như ác quỷ của địa ngục ăn thịt. Thân thể nàng run rẩy, co quắp ở trong góc đường.
Sau khi khôi phục tự do ở Tây Nam, nàng căm thù phụ thân, chỉ có thể nghĩ đến một nơi duy nhất, là trở lại Giang Nam.
... đã không còn Giang Nam nữa.
....
Dạ càng lúc càng thâm thúy.
Giờ Tý nửa đêm, Hà Văn cùng người lặng lẽ đến đã hoàn thành trò chuyện bí mật. Sau khi người của Dạ Hành rời khỏi, hắn ngồi trong phòng một lát, sau đó gọi phụ tá của phòng bên cạnh.
"Giao ra tin tức đi... Lần đại hội tiếp theo, ta sẽ đến. Chuyện mọi người quan tâm, ta sẽ... cấp cho tất cả mọi người một cái công đạo triệt để."
Phụ tá đi theo. Trong bóng tối lại trở nên yên lặng, Hà Văn ngồi ở chỗ sâu trong đêm nhìn về phía xa.
Thành thị tối màu cùng trời tiếp xúc, chợt có sóng gợn, giống như tại đáy biển sâu, nhìn ra phía trên...
Khả năng hủy diệt ở bên kia nhìn xuống hắn, nhưng bất luận thế nào nhớ lại, những người hắn coi trọng đã sớm quy về bóng tối.
Mặc kệ nó...
Hắn thấp giọng nói.