Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thời gian mới vừa vào đêm, khoảng cách sân tân Hổ Cung không xa ánh lửa lượn lờ, từng đội vệ sĩ tay cầm đuốc, đao thương đi tới đi lui trong sân.
"Thiên Đao" Đàm Chính đi vào trong sân, có chút ngoài ý muốn gặp Vương Nan Đà ở bên này, sau đó càng thêm cung kính chắp tay với bóng người ở trong sân: "Thánh giáo chủ, ngài đến rồi."
"Ồ, Đàm Chính à." Từ bên trong đi ra chính là Lâm Tông Ngô hình thể khổng lồ. "Tới cũng không chậm, xem ra ngoại giới nói ngươi chăm sóc đứa cháu này rất tốt, nói không sai."
Đàm Chính hơi khom người: "Năm đó luận quyền với Lý Nhược Khuyết rất có ích đối với đao đạo của ta, ngược lại Thánh giáo chủ làm sao..."
"Vừa vặn gặp phải trận đánh nhau này, bởi vậy từ bên kia chạy tới." Lâm Tông Ngô cười cười: "Lúc ta tới, thích khách kia liền chạy trốn, nhưng nhìn thân pháp của hắn, lại hỏi chuyện Ngạn Phong giao thủ với hắn, rất giống hòa thượng Thôn Vân năm đó. Ha ha, không còn sự kìm nén của bộ thiết giáp kia, Chu Thân đuổi không kịp, ta cũng không đuổi kịp."
Nói đến đây, Lâm Tông ta dừng một chút, sau đó mới nói: "À, Ngạn Phong không có việc gì, Thôn Vân ra tay ám sát, có lòng tính vô tâm, hắn chỉ bị chút vết thương nhỏ, xem như mạng lớn... Ngươi vào trong xem hắn đi, người trẻ tuổi, có chút ngăn trở là chuyện tốt, ta xem tương lai hắn sẽ có thành tựu."
Đã được Lâm Tông ta những lời này, Đàm Chính liền chắp tay cáo từ đi vào trong triều. Ở đây lại có hai cái sân nhỏ, trong sân nhỏ có rừng trúc và núi đá, lúc này có không ít cây trúc ngã xuống đất., Một ít bị lưỡi đao chặt đứt, một ít thì bị gậy đánh gãy, hiển nhiên đã trải qua một phen đánh nhau kịch liệt. Nửa người trên Lý Ngạn Phong cởi trần ngồi bên hồ nước có hòn non bộ, nửa người trên đã bọc vải, thoạt nhìn bị thương trên vai hoặc trên lưng.
Người trẻ tuổi có chút trắc trở là chuyện tốt, nhưng trong khoảng thời gian gần đây, Hầu vương đã trải qua nhiều khó khăn trắc trở ở chỗ Giang Trữ hơn.
Sự tình phát sinh ngay sau đó bắt đầu từ trận chém giết ở phố Kim. Thôn Vân hòa thượng giết Lưu Quang Thế Sứ - Tiết An Hà, sau đó dẫn tới một mảnh đại loạn trên đường. Lúc đầu Lý Ngạn Phong hiển lộ thân thủ ở trên con đường dài, sau đó lại không biết phát hiện ra nhân vật khả nghi gì, một đường đuổi theo, chém giết xong thương thế không nặng, nhưng cũng có chút chật vật.
Sau đó y mượn chuyện ở phố Kim Thác làm mưa làm gió, Hứa Chiêu Nam bất đắc dĩ phải ra ngoài làm sự lão, đồng ý bồi thường với Lý Ngạn Phong một lượng lớn. Mà sau khi chết ở sông Cổ An, y đã trở thành phó quyền thực quyền trong đoàn sứ giả Lưu Quang thế đoàn, lại đạt được chỗ tốt lớn nhất.
Chỉ là không qua mấy ngày, Mạnh Tân Đào chủ động hướng Lý Ngạn Phong ước chiến. Lúc này Lý Ngạn Phong mới hơn ba mươi tuổi, một thân võ công khỉ nghe nói là xuất phát từ Lam, đối mặt với Mạnh Tân Đào vẫn bị thương trên vai như cũ, đương nhiên không có ý định rút lui. Kết quả song phương chỉ vẻn vẹn tỷ thí quyền cước, bị đối phương đánh cho thổ huyết nhận phục tại chỗ, đây là lần thứ hai bị thương.
Lại qua mấy ngày, tham dự đến lúc Bảo Phong thứ tử gặp phải sự kiện ám sát, nghe nói tại đương trường gặp phải cao thủ từ Tây Nam tới, hai bên đánh nhau, kết quả bị đối phương đánh cho mặt mũi bầm dập. Tuy nói là hắn cũng thành công bức lui đối phương, nhưng trong càng nhiều tin tức, nghe nói người kia am hiểu chính là Thập Tam Thái Bảo hoành hành đồng hồ, trận ẩu đả này cũng rất khó để hắn chiếm tiện nghi. Đây là lần thứ ba bị thương.
Từ đó về sau đã đến chạng vạng tối tháng chín, xem ra là hòa thượng Thôn Vân đột nhiên đánh tới, Lý Ngạn Phong cũng coi như là phản ứng nhanh chóng, vung gậy đáp trả, sau đó đang ở Lâm Tông ta gào thét chạy tới, Thôn Vân Viễn lui xa, một trận ám sát lại chấm dứt với vết thương nhẹ của Lý Ngạn Phong.
Người Lục Lâm liếm máu trong lưỡi đao, tỷ võ thụ thương vốn là chuyện bình thường, nhưng dù sao Lý Ngạn Phong cũng khác với võ giả Lục Lâm bình thường, gia tộc hắn học uyên nguyên thiên phú cũng cao, thậm chí đã có thành tựu nhất định khiến chư hầu loạn thế, bất luận võ nghệ hay trí lực đều được coi là nhân vật phong vân trong thời loạn thế, cũng bởi vậy, lần này đến Ma Ni giáo trẻ tuổi của Giang Trữ, Đàm Chính coi trọng hắn nhất.
Nhưng không ai biết đây là phạm vào cái gì thái quá, chỉ trong thời gian hai mươi ngày ngắn ngủi, liên tục bị đánh bốn lần —— bên trong Giang Ninh thành hiện giờ, có thể đánh thắng được cao thủ Lục Lâm của Lý Ngạn Phong, vốn đã được coi là một nhóm người đỉnh cao nhất trong loại trò chơi này, giống như hắn nói thẳng vậy, không nên ra tay dễ dàng, nhưng mà mỗi lần hắn bị thương đều là như vậy khó hiểu, làm cho Đàm Chính lúc này nhìn, cảm thấy tâm tình có chút phức tạp.
Đương nhiên, những tâm tình này, trước mắt không có khả năng nói ra khỏi miệng, chỉ có người gật đầu, hắn kinh nghiệm nhân sinh phong phú, cũng không phải chưa từng thấy. Tỷ như trong Bất Tử vệ, tựu có một cái trước kia từng cùng hắn phó đội trưởng phó đội trưởng., Gần đây nghe nói bị người ta đánh nát mũi hai lần, ngày ngày hốt thuốc, rất là thê thảm. Vậy thì thế nào? Mũi ngươi lần đầu tiên bị thương, lại gặp phải địch nhân, người ta xem như nhược điểm đánh đập, nghe rất ác liệt, trên thực tế cũng là chuyện thường tình của người đánh nhau.
Bỏ qua chút suy nghĩ nhàm chán trong đầu, hắn tới gần rừng trúc trong chốc lát, sau đó cũng phát hiện đao, vũ khí thứ ba bên ngoài côn đã bị phá hỏng.
"Lưu Vân Thiết Tụ... Đây thoạt nhìn giống như công phu của hòa thượng Thôn Vân, hắn là giấu đao trong tay áo?"
Đàm Chính quay đầu lại, Lý Ngạn Phong đã đứng dậy đi tới, hình dáng tuấn dật, thân hình quanh năm luyện võ cứng rắn như đao chém búa gọt, mặc dù gần đây bị đánh bốn lần nhưng trên mặt y cũng không thấy chút cảm giác chán nản nào.
"Thiếu đao giấu trong tay áo, hôm đó giống như cùng một người với kim lâu... thân pháp quả thực lợi hại."
Đàm Chính gật đầu: "Có thể chạy thoát khỏi tay Giáo chủ mà, trong thiên hạ cũng chỉ có mấy người."
"Nghe nói năm đó chính thúc và hắn có qua lại một chút?"
"Hắn là cao thủ tà phái cô hồn dã quỷ, chạy loạn khắp nơi, lúc ở Trung Nguyên từng mấy lần đối mặt với hắn, nhưng cũng không tính là quen thuộc. Lần ở Chu Tiên trấn giết Tần Tương Nguyên, hắn cũng ở hiện trường, sau đó trốn được một con đường sống. Thanh danh người này không tốt, Giáo chủ cũng không thích..." Đàm Chính lắc đầu., Chỉ đơn giản nói qua sự việc một chút, sau đó khẽ nhíu mày: "Thật kỳ quái a, ngoại giới nói lần này Thôn Vân bị đám người Ngô Khải Mai sai khiến, bởi vậy ám sát Cổ An Hà, phá hư Lưu Quang Thế kết minh với mọi người, coi như là đã xong. Nhưng Cổ An Hà đã chết, hắn không đi tìm phiền toái khác, tới giết ngươi là còn tâm tư gì? Chẳng lẽ là Lưu tướng quân kết thù riêng với ai?"
Sự kiện Kim lâu lúc trước phát sinh, mọi người đều nói là Ngô Khải Mai mời cao thủ tới quấy rối, không hy vọng đại hội công bằng thuận lợi tiến hành, đây cũng là một phỏng đoán hợp lý. Bất quá hôm nay, hai người Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn phái ra đoàn người điều khiển đều tìm không thấy, trên thị trường đều đã bí mật truyền cho bọn hắn đã bị người ta làm, quay đầu trở lại, chuyện này chẳng lẽ lại thành hiểu lầm?
Đàm Chính cau mày, Lý Ngạn Phong ở bên cạnh tâm tư lại càng nhanh nhẹn, có lẽ y đã sớm nghĩ tới điều này, lúc này cũng chỉ lắc đầu: "Hiện giờ trong thành Giang Ninh này, chuyện khiến người ta không nghĩ ra đâu chỉ có mỗi chuyện này?"
Đàm Chính nghiêng đầu qua: "Ý hiền chất là..."
Lý Ngạn Phong nhíu mày: "Cục diện trong thành này rốt cuộc kết thúc như thế nào, Chính thúc thấy được không?"
Tại sân nhỏ gần đó, bởi vì liên quan đến trận ám sát của Hầu Vương, hộ vệ đang hướng bốn phương tám hướng tìm kiếm, nhưng cùng lúc đó, tại hướng mà Lý Ngạn Phong ra hiệu, rối loạn to nhỏ, dấu vết chiến đấu cho dù ở trong bóng đêm cũng trở nên rõ ràng hơn.
Từ năm chín mười ba, sau khi Công bằng Vương Hà Văn gặp chuyện, cục diện trong cả Giang Ninh thành, đã lần nữa rung chuyển, thậm chí trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, đã khôi phục lại, thậm chí vượt qua cục diện loạn lạc nhất một hai tháng trước.
Bởi vì đọc sách biết đốt một ngọn lửa nho nhỏ, bắt đầu cháy thành lửa trong khoảng thời gian ngắn.
Sau hai năm dã man phát triển điên cuồng, lần này năm phương tụ hội của Giang Trữ, vốn là vì bàn chuyện, liên hợp.
Nhưng năm vị đại vương đầu vai công bằng - dùng chữ gì để cầm đầu -- đột nhiên giống như bị ót, trong chuyện này không chịu nhượng bộ., Sau đó là ai cũng không có ý định thỏa hiệp đem mâu thuẫn kích thích khai ra. Nếu như lúc này Bảo Phong cùng bốn vị Đại Vương công khai tuyên bố mệnh lệnh truy nã hội học tập của thành viên coi như là đang xử lý "Nội chính", chín tháng mười hai Hà Văn bất chấp, tuyên bố công bằng không được lạm sát bốn người còn lại địa bàn, chính là trực tiếp vạch mặt tuyên chiến với đám người còn lại.
Vào lúc này, nếu như có người có thể dừng lại ở giữa, nhường nhau một bước, sự tình vốn là có thể nói, hết thảy cũng đều bảo trì trong phạm vi thăm dò chính trị. Nhưng mà tháng chín mười ba, trận ám sát đường phố kia tựa hồ đã có nghĩa là đạo hỏa tuyến đã đốt tới thùng thuốc nổ.
Trong hành động ám sát kia, Hà Văn sớm đã chuẩn bị, mà nhân thủ đã an bài từ sớm tiến hành vây giết với quy mô lớn của mười mấy thích khách, song phương chém giết trên đường dài có thể nói là thảm liệt. Mà tháng chín mười bốn tuổi về sau., Thủ hạ của tên điên Chu Thương "Thiên Sát" Vệ Dung Văn, liền là người đầu tiên phái người tới xâm lược một con đường có treo cờ công bằng Vương kỳ, phụ trách trị an Long Hiền "Phó Bình Ba" dẫn người đi, Vệ Dung Văn đã sớm coi ngươi không vừa mắt làm lý do, cùng đối phương triển khai tranh đấu kịch liệt.
Thời Bảo Phong, Hứa Chiêu Nam lập tức ra tay.
Bởi vì qua mấy tháng hành vi cướp địa bàn, địa bàn trong thành vốn giao thoa lẫn nhau, giữa chúng cũng tràn đầy ân oán, dưới mấy vị đại vương., Địa bàn trên danh nghĩa lại có sự khác biệt trực hệ và mượn danh. Lúc ấy là vì tiến trình của Hà Văn, bốn vị đại vương còn lại đều phối hợp với động tác của hắn thu liễm, sau khi rất nhiều địa bàn trực hệ tĩnh lặng, các tiểu thế lực mượn danh cũng không dám lộn xộn, bởi vậy thái bình nửa tháng trước đó.
Đến lúc này, năm vị đại vương xé rách da mặt, thùng thuốc nổ này lại lần nữa bộc phát ra.
Trong thành thị, lúc bảo phong, Chu thương, Hứa Chiêu Nam ba người động thủ nhiều nhất, để thủ hạ và thế lực của Hà Văn triển khai xung đột. Nhưng trên thực tế, lực lượng Thiên Bình trong thành cũng không vì ba đánh một hoặc bốn trận mà xuất hiện tình huống đảo ngược tình huống, trong một vòng luân phiên chém giết, hai bên lại có vẻ ngang nhau.
Đây là bởi vì thế cục đối với toàn bộ Giang Nam ngàn dặm, chỉ là Giang Ninh lúc này vẫn như cũ chỉ là một sa bàn tiêu khiển. Theo xu thế đối kháng của năm vị đại vương dần dần trở nên rõ ràng, tuyên bố mệnh lệnh từ Giang Trữ đi ra ngoài., Ngoại trừ bắt giết thành viên hội đọc sách hoặc không cho phép bắt giết thành viên hội đọc sách đối kháng, còn có một vòng quân lệnh liên tục không ngừng, trong những quân lệnh này liên quan đến đối kháng, sẽ chỉ xuất hiện hiệu quả sau mười ngày, thậm chí hơn nửa tháng nữa.
Trên khán đài đàm phán không cách nào thỏa đáng, dưới đài chém giết cũng là một loại thủ đoạn rõ thái độ, cùng lúc đó, quân sự uy hiếp quy mô lớn cũng là ván cờ trọng yếu.
Đây là tình huống vi diệu mà kỳ lạ mấy ngày.
Chín tháng mười lăm, trong thành trở nên tranh đấu kịch liệt, nguyên bản dự định đại hội công bằng, vẫn như thường lệ tổ chức một vòng, ngoại trừ năm vị đại vương chưa từng tham gia, như Trần tước phương, như Đàm Chính, như Phó Bình Văn, như Vệ Dung Văn, Kim Dũng Kiều những thành viên cao tầng này, lại còn một người không rơi xuống đất tụ tập một chỗ, triển khai thảo luận và mắng chửi gần một ngày.
Sau khi cãi vã bên ngoài, tình huống tìm hiểu tin tức cũng thường xuyên nhất.
Lý Ngạn Phong mê hoặc tự nhiên.
Một vòng này của hắn bị ám sát, chẳng qua là cục diện hỗn loạn nhất trong mấy ngày nay, cho dù là loại hộ pháp Đại Quang giáo đi theo Hứa Chiêu Nam đã lâu, trước mắt đều có chút nắm chắc hướng đi của thế cục.
Thoạt nhìn tình huống lúc này, đương nhiên là bốn người Thời Bảo Phong học tập chuyện ép Hà Văn vào khuôn khổ, nhưng Hà Văn triển khai đối kháng cứng rắn như vậy, trên tay của hắn thật sự không có chút lợi thế nào sao?
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Từ tin tức âm thầm truyền ra xem ra, lời giải thích gợi cảm nhất, hay là Hà Văn đã liên thủ cùng một đến hai nhà bốn vị đại vương, chuẩn bị một lần dọn dẹp hai đến ba nhà bị loại.
Hứa công thoạt nhìn cùng Hà Văn đứng ở đối lập, nhưng trên thực tế, chuyện đến trước mắt liệu có đột nhiên phản chiến không? Nghe nói Hà Văn đã từng hướng hắn nói ra "Chúng ta cùng nhau làm đi".
Một vòng ám sát trên con phố dài tháng chín mươi ba, nghe nói chính là cao sướng làm việc, cái này cũng phù hợp với tính cách dứt khoát của hắn. Nhưng theo lời đồn khác, Cao Thiển thủy chung đều là người có khả năng đi chung với Hà Văn nhất.
Thời Bảo Phong và Hà Văn đã quen biết từ lâu, bây giờ thực lực của Bình An Vương cường đại, vật tư phong phú, nhưng trên thực tế, hắn vốn là một hệ phân chia vật tư do thủ hạ Hà Văn quản lý, vài ngày trước lấy đọc sách làm cớ, ép Hà Văn tỏ thái độ, sau đó sự tình phát triển đến bước này, có thể là bọn họ âm thầm bố trí hay không?
Bao gồm cả Chu Văn, người điên này ai cũng không thích, mọi người đều cho rằng gã mới là đối tượng sẽ được bốn đánh một, bây giờ cho dù biến thành cái gì, gã chẳng lẽ lại phải tín nhiệm sao? Cho dù gã không liên thủ cùng Hà Văn, sự tình sắp tới lưng đâm đồng bạn, thì cũng không phải là kỳ quái gì.
Xét đến cùng, mấy ngày nay sự mê hoặc trong lòng mọi người vẫn sẽ về một vấn đề: Ngũ hệ phái công bằng có phong cách khác nhau, nếu Hà Văn không liên hợp mấy hệ còn lại, bỏ qua lực lượng bốn hệ Hà Văn sau đó thì thật sự có thể hợp nhất một cỗ sao?
Giữa hai bên sẽ tiến hành thỏa hiệp như thế nào? Cần phải giữ vững ăn ý thế nào? Trong quá trình này sẽ xuất hiện bao nhiêu biến cố?
Mọi người đều không ngây thơ cho rằng bốn nhà liên thủ là có thể thuận lợi đánh ngã được Hà Văn, càng có khả năng là đánh được một nửa, có lẽ mọi người đã triển khai hỗn chiến phòng bị lẫn nhau.
Trận đại hội này đột nhiên biến thành như vậy, vượt ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người, nhưng cùng lúc đó, nếu có thể thấy rõ ràng hướng đi trong tương lai, đây cũng là cơ hội để cho mỗi người có thể có được lợi ích lớn nhất, chuyện này đối với Đàm Chính là như thế, đối với đám người Lý Ngạn Phong đại biểu các thế lực khác tới đây, lại càng như thế.
Hai người đứng một bên rừng trúc hàn huyên một hồi. Đối với chuyện vì sao Thôn Vân lại đến hành thích, Lý Ngạn Phong không nhắc lại nhiều, Đàm Chính cũng không nói nhiều, sau khi nói chuyện về Hứa Chiêu Nam, bọn họ lại nhắc tới chuyện đọc sách hội, Hà Văn thật sự sẽ đọc sách sao? Tây Nam thật sự có nhúng tay vào sao? Đàm Chính cùng Lý Ngạn Phong một mặt đi ra ngoài, một mặt nói vài câu về chuyện ngày hôm đó.
"Hắc Thiết Thần" Thư Diên, đây là đồ đệ thủ hạ của thiếp thất có võ nghệ cao nhất của Ninh Nghị, trên thực tế cũng ngang bằng với đệ tử thân truyền của "Tâm Ma", Ninh Nghị. Nếu hắn thật sự đến, tính chất của cả chuyện này sẽ trở nên hoàn toàn khác biệt.
"Ta cũng không có cách nào xác định hoàn toàn..." Đàm Chính nói rất nghiêm túc, Lý Ngạn Phong cũng rất cẩn thận, "Dù sao đây cũng là lần đầu tiên ta giao thủ với người này."
"Thánh giáo chủ vừa rồi có hỏi qua chuyện này không?" Đàm Chính nói.
Lý Ngạn Phong gật đầu: "Lần đầu tiên là Vương tiên sinh tới hỏi, nhưng vừa rồi, Thánh giáo chủ lão nhân gia ông ta bắt tay với ta, cụ thể có phải hay không, ông ta lại không nói gì."
Đàm Chính gật gật đầu, trầm mặc một lát rồi nói: "Đối kháng với tâm ma, là một đoạn khúc mắc ngầm của Thánh giáo chủ."
Lý Ngạn Phong nhìn hắn: "Ta nghe nói hai người bọn họ chưa từng giao thủ."
"Ta theo Thánh giáo chủ không lâu, chưa từng tận mắt nhìn thấy thân thủ của Ninh Nghị kia." Đàm Chính nói: "Nhưng năm đó ở Lữ Lương sơn từng có một cuộc minh tranh ám đấu, sau đó trong lần ở Chu Tiên trấn, tâm ma mang đại quân đánh tới, lúc đó chắc đã từng giao thủ. Trận chiến đó... Cao thủ đời trước của Đại Quang Minh giáo ta tổn thương gần như không còn."
Đàm Chính không nói nhiều về chuyện này, đó cũng là lần đầu tiên hầu vương Lý Nhược Khuyết ngã xuống, Lý Ngạn Phong bên này cũng không cần nói nhiều.
Hắn hạ giọng nói: "Thật ra trên giang hồ vẫn luôn có hai loại thuyết pháp, cũng có người nói tâm ma Ninh Nghị kia, trên thực tế là không hiểu võ công."
"Chuyện này đã sớm đồn ra ngoài, nghe nhầm đồn bậy, bây giờ càng thêm lộng lẫy." Đàm Chính cười cười: "Mọi người nói tâm ma không hiểu võ công là bởi vì trước kia hắn đã bắt đầu kinh doanh quân vụ, ra tay không nhiều. Nhưng nếu ngươi truy tìm năm đó thì phải biết, Ninh Nghị trước khi "Tâm Ma" này còn có một danh hiệu khác, bị gọi là "Huyết Thủ Nhân Đồ"., Ngươi nghĩ xem, phải giết bao nhiêu người, hung tàn bao nhiêu mới có thể có sát khí cỡ này? Giữa rừng xanh có tên gọi sai, tuyệt đối không có biệt danh. Huống chi những năm gần đây, chúng ta cùng Thánh giáo chủ nhắc tới lời đồn về Ninh Nghị kia, hắn luôn cười mà không nói, vì sao? Ngươi nên biết, Thánh giáo chủ cũng rất ít khi nói chuyện với người khác về Chu Dung..."
Đàm Chính vừa nói như vậy, Lý Ngạn Phong cũng hiểu rõ, gật gật đầu: "Ta nghe nói năm đó Thánh giáo chủ ước chiến Chu tông sư, nhưng Chu tông sư thủy chung chưa từng ứng chiến, về sau Chu tông sư gay gắt mà chết... Thánh giáo chủ là tôn trọng hắn."
"Hắn và Tâm Ma cũng vậy, mấy năm trước, Đại Quang giáo từng xung đột với Tâm Ma, có mấy lần là phe chúng ta ở thế hạ phong, nhưng hai người đều là tông sư đương thời, chưa chắc đã không có cảm giác vui vẻ thân thiết. Mấy năm nay Thánh giáo chủ ở Bắc chống vàng chống lại tiền tài, đi cùng Tây Nam cũng là một con đường... Nhưng nếu lần này người cờ đen thực sự đến Giang Trữ, không chừng Thánh giáo chủ sẽ cân nhắc chuyện đối kháng với những tiểu bối này, kỳ thật tâm tư của hắn tương đối phức tạp."
Đàm Chính nói những chuyện bí mật này với Lý Ngạn Phong, nở nụ cười tươi, lại càng thân cận hơn. Lý Ngạn Phong suy nghĩ một chút, ánh mắt kiên nghị: "Nhưng gia phụ đã chết dưới tay hắc kỳ, nếu có cơ hội, ta sẽ không bỏ qua tâm ma kia."
"Có cơ hội." Đàm Chính vỗ vỗ vai Lý Ngạn Phong, chưa từng bị thương: "Thánh giáo chủ cũng sẽ không bỏ qua cho hắn, ta cảm thấy sau này thiên hạ thái bình, mấy vị tông sư, tất có một trận chiến."
Hai người từ đọc sách tán gẫu đến chuyện này, sau đó Đàm Chính kêu Lý Ngạn Phong về nghỉ ngơi, xoay người rời đi. Sau khi ra khỏi trang viện này không xa, cũng nhìn thấy một trạch viện gần đó đang xuất hiện, chuẩn bị lên xe ngựa, hai người chào hỏi nhau, phát hiện thực ra hai bên không có chuyện gì quan trọng, Đàm Chính mở miệng: "Đi một chút?"
Mạnh Tân Đào gật đầu đáp ứng, cất bước đi về phía trước, để cho xe ngựa ở phía sau đi theo: "Đàm Công từ bên Hầu Vương đi ra? Nghe nói hắn lại bị đánh?"
"Lúc trước Thánh giáo chủ cũng có mặt, không ngờ không thể lưu thích khách lại, ra tay chỉ như hòa thượng Thôn Vân." Đàm Chính nói. "Nếu không phải biết rõ tính cách của Mạnh huynh, ta suýt chút nữa đoán được, hai lần bị đánh sau lưng, là hung thủ mà Mạnh huynh dùng tiền thuê làm thuê. Kể từ đó, Thôn Vân thu tiền làm việc cũng có thể giải thích thông suốt."
Mạnh Thác cười cười, tính cách hắn phóng khoáng, khi thấy Lý Ngạn Phong không vừa mắt, hắn đã lập tức đánh ngay tại chỗ, nhưng lại lười giải thích với những người khác: "... Vì sao Thôn Vân lại giết hắn?"
"Theo lão phu thấy, có ba khả năng. Hoặc là hòa thượng Thôn Vân không phải là đám người Ngô Khải Mai mời... Là Lưu Quang thế đối gia mời. Đương nhiên, việc này khá lớn, không nên đoán nhiều."
"Đám người Ngô Khải Mai phái tới thật đúng là xui xẻo... Khả năng thứ hai đâu?"
"Thôn Vân thu tiền làm việc, người Lý hiền chất đắc tội đã mời hắn, đây là một khoản giao dịch khác. Chuyện này đơn thuần hơn nhiều."
"Người trẻ tuổi có nhiều điều đắc tội, cũng không phải chuyện gì kỳ quái." Thần sắc Mạnh Thác bình thản: "Khả năng thứ ba thì sao?"
"Khả năng thứ hai không sai biệt lắm, hắn âm thầm đắc tội với Thôn Vân, bởi vì có một số nguyên nhân, lại không chịu nói, Thôn Vân thể nào cũng phải làm hắn, cũng có khả năng, Lý hiền chất tâm tư nặng nề, thỉnh thoảng giữ lại, chúng ta đoán tới đoán lui, ngược lại không có bằng chứng gì..."
Hành động này của Thôn Vân hòa thượng hành thích Lý Ngạn Phong, nếu như cẩn thận tìm tòi nghiên cứu kỳ thật có không ít khả năng ẩn tàng, Lý Ngạn Phong nói đến thế cục trong thành, tùy ý dẫn dắt đề tài, Đàm Chính cũng thuận theo hắn nói mấy lời nuốt nước bọt. Kỳ thật tuổi hắn già thành tinh, chưa từng nghe xem tâm tư nho nhỏ của Lý Ngạn Phong, giờ phút này ngược lại hơi thở dài.
Mạnh Mạnh đào chỉ cười một tiếng: "Ba mươi người trẻ tuổi xuất đầu, xuôi gió xuôi nước, lại mượn lực mở ra một mảnh địa bàn, thích đem thông minh treo ở trên mặt, không có gì lạ." Hắn nói: "Tương lai có chút thiệt thòi là tốt rồi."
Đàm Chính cũng cười cười, hai người dọc theo đường phố đi về phía trước, trong bóng đêm phía trước, lại là gây ra động tĩnh chiến tranh, Mạnh Thác nhíu mày: "Vệ Dung Văn lại đang thừa loạn báo thù."
Đàm Chính thở dài: "Mạnh huynh đệ, ngươi nói xem, chúng ta bên này, thật sự sẽ đánh nhau với Hà Văn sao?"
Mạnh dạn suy nghĩ một chút, hắn nhìn về phía trước: " Đàm huynh... Ngươi nói đi, Hà Văn là thật... Muốn đi con đường đọc sách sao?"
Dưới bóng đêm, con phố dài lan tràn, thành trì phía trước, khói lửa kéo dài, một cảnh tượng ảm đạm hỗn loạn.
Nhờ khẩu hiệu mà Tây Nam đề cập ra, vì chữ công bằng nên đảng này bắt đầu khuếch trương nhanh chóng, tranh đấu kịch liệt với trận đấu này cũng vì vậy mà nhanh chóng được mở rộng., Mọi người đều nói nhà Hà Văn chưa chắc đã đánh thắng được bốn nhà khác. Nhưng mà lý luận của Tây Nam nương theo chiến tích cường đại mà hắn không thể nghi ngờ khuếch tán ra lúc này đã rời khỏi lá cờ của Hà Văn và công bằng, sau khi rời khỏi danh nghĩa Tây Nam, con quái vật công bằng này thật sự có thể thuận lợi kéo dài sao?
Tại thời khắc này, đây là trong bóng đêm có rất nhiều người, đều đang đối mặt nghi hoặc.
....
Cùng thời khắc đó, tân Hổ Cung.
Xử lý xong chuyện của Lý Ngạn Phong, sau khi trở lại bên này, Hứa Chiêu tới Nam Đăng Môn bái kiến.
Song phương ngồi uống trà với Hà Văn quyết liệt ba ngày, tựa hồ đã cẩn thận nghĩ tới toàn bộ vấn đề. Hứa Chiêu Nam lần này tới đây, trong lời nói chuyện phiếm cũng ẩn giấu thần thái cực kỳ nghiêm túc.
Lâm Tông Ngô cùng hắn nhẹ nhàng hàn huyên xong chuyện về Lý Ngạn Phong, đợi đến khi Hứa Chiêu Nam ngồi nghiêm chỉnh, bắt đầu chắp tay, Lâm Tông Ngô mỉm cười: "Hứa Công cứ nói đừng ngại."
"Chiêu Nam có tội." Hứa Chiêu Nam chắp tay cúi người, trầm mặc một lúc lâu: "Lần này... trốn khỏi Vương tiên sinh Bắc thượng mời Thánh giáo chủ rời núi, là vì trên chiến trường dùng lời dạy bảo của Thánh giáo chủ. Chỉ vì sau đại chiến Tây Nam, quân nhân Hoa Hạ kia mượn phương pháp huấn luyện của Chu tông sư, tiểu đội tác chiến, mỗi người đều có thể vì trinh sát, chuyện này nếu không giải quyết được., Tương lai chúng ta khó mà cùng đánh một trận, mà trên thực tế, năm phái công bằng, bên ta cao thủ nhiều nhất, tính tình bọn họ kiêu ngạo, trên chiến trường không thể thống trị, bởi vậy một là mượn trí tuệ của Thánh giáo chủ, huấn luyện bọn họ, hai là mượn uy vọng của Thánh giáo chủ, cũng có thể áp chế bọn họ... "
"Đại hội công bằng lần này, vốn cũng cho rằng năm phương hợp lực sẽ bình ổn ổn, tiếp theo liền có thể toàn lực luyện binh. Ai ngờ Hà Văn hỉ nộ vô thường, đột nhiên phản chiến, làm ngược lại... Nếu là đánh nhau ở bên ngoài, kỳ thật chúng ta cũng không sợ hãi., Nhưng có một chuyện, hôm nay Hà Văn xé rách da hổ làm đại kỳ, đối với bên ngoài xưng là hắc kỳ đã tới, đứng về phía bọn họ... Nếu thật sự là như thế, chúng ta không thể không sớm chuẩn bị. Mà nếu chính diện đối kháng thật sự bắt đầu, chúng ta nơi này, có thể lấy thế đường chính áp phục hắc kỳ... Kỳ thật cũng không tính là nhiều..."
Hứa Chiêu Nam thong thả mà cẩn thận nói ra suy nghĩ của mình, Lâm tông ta đặt chén trà xuống, vẻ mặt hắn bình tĩnh, cũng không ngoài ý muốn. Trong đầu nhớ lại, là những năm gần đây, đối kháng với hắc kỳ - kỳ thực đối kháng đã đình chỉ từ lâu, cho dù là cái nhìn kinh hồng lúc trước tại Tấn Địa, cũng không tính là đối kháng...
Hắn tụng chén trà bỗng nhúc nhích.
"Đối kháng trên chiến trường, kinh doanh ngầm, Ninh Nghị rất lợi hại."
Hắn nói.
"Hứa Công... thật sự quyết định, không hợp tác với Hà Văn sao?"
Gió thu đìu hiu, tinh quang ngoài cửa sổ rải rác, rất nhiều người đều dần dần đi tới, ngã rẽ của Vận Mệnh.