Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Xe ngựa chậm rãi chạy về phía trước.
Hứa Chiêu Nam ngồi ở vị trí bên phải, trên người mặc một bộ áo bào màu vàng sáng và đỏ thẫm, ánh mắt ôn hòa, không giận mà uy...
"Năm tháng năm, để cho người ta làm hoàng quyền... Còn nhớ không? Ta rất thích hắn, lần đầu tiên chúng ta gặp hắn là giữa tuyến dắt tay, người cười híp mắt, một tên mập, xem ra không tệ với ai..."
"... Vì sao ta lại giết hắn? Vì ngươi... Năm nay, người đã thay đổi, địa bàn mở rộng quá lớn, thuộc hạ lại nhiều người, một đám khốn kiếp nịnh nọt, bắt đầu xem thường ngươi. Hắn tìm đến ta, nói, tên gầy Hứa công, Hà Văn, hiện tại thuộc hạ đã không bằng chúng ta, ngoại trừ tên tuổi lớn hơn hắn còn có cái gì? Hắn xem thường ngươi, ta liền giúp ngươi làm hắn..."
"...Mập mạp chết bầm, biết ta muốn giết hắn, dám phản kháng."
"... Ngươi cũng biết, Trần Tước mới giết một nhà ba mươi sáu người, hắn không phản kháng, vốn có thể ít chết một chút người."
"... Vì sao lại giết hắn? Tên mập chết bầm cười híp mắt, lại biết nói chuyện... Thế nhưng ở chỗ của ta, ai dám không tôn trọng công bằng Vương, chính là không tôn trọng ta... Hứa Chiêu Nam."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Hứa Chiêu Nam dùng ngón tay gõ gõ nhìn người đối diện.
"...Năm nay tới đây, nói muốn giết ngươi, chết quỷ quyền không phải người đầu tiên... Đặc biệt là hội họp, những người đọc sách thủ hạ kia nói danh tiếng của ngươi quá lớn, cần phải là người đầu tiên giết chết, nếu không sẽ phiền phức —— ta coi ngươi là người một nhà! Hứa Chiêu Nam ta coi ngươi là người một nhà!"
"...Hứa Chiêu Nam đang làm cái gì? Hứa Chiêu Nam tín quang dạy, Hà Văn, người tín giáo thật thành, trong sách Đại Quang Minh giáo nói cho chúng ta biết, làm người phải giảng đạo nghĩa, muốn vấn tâm không thẹn, phải kính Thiên Pháp tổ, phải đối mặt với Lê Dân. Hứa Chiêu Nam ta vì sao có thể kéo người ta lên? Nhiều năm như vậy, ta không có lỗi với huynh đệ của mình!"
"...Nhưng bây giờ ngươi có lỗi với ta. Ngươi giơ tay về phía địa bàn của ta, ngươi thật sự muốn đánh nhau sao?"
Xe ngựa nhanh như chớp tiến về phía trước, giữa khe hở xe ngựa lay động ngẫu nhiên hiện ra cảnh tượng đường phố cùng ánh mặt trời bên ngoài. Hứa Chiêu Nam nhìn chằm chằm Hà Văn phía trước, trôi qua một hồi lâu, mới thấy Hà Văn thở dài.
"Về chuyện đọc sách, các ngươi thật sự làm rồi."
"Không có gì đã làm, hai năm qua các bè phái công bằng, ngươi và ta đã giết bao nhiêu người? Tên điên Chu Thương kia đã giết bao nhiêu người? Ngươi ra lệnh cho địa bàn của ta, mới gọi là làm!"
"Người đọc sách cũng có suy nghĩ tốt đấy..."
"Đừng đánh mắt hổ với ta. Hà huynh đệ, mọi người đóng cửa mà nói, ngươi đừng có ở chỗ này giả dại giả dại, đến địa bàn của ta ngươi trên dưới là có lệnh công bằng Vương, không cho phép lạm sát người đọc sách, ngươi là muốn thu tâm đọc sách, nhưng ta cam đoan với ngươi, tiếp theo không ai có thể chạy trốn tới địa bàn của ngươi. Buổi chiều hôm nay bàn luận không xong, buổi tối ta bắt đầu điều Vô Sinh quân tới Thái Hồ ——— không chỉ có một mình ta sẽ làm như vậy!"
Hà Văn ngồi ở đó, bình tĩnh nhìn ông ta. Ánh mắt Hứa Chiêu Nam phẫn nộ, nhích lại phía sau. Một lát sau, hắn chỉ về phía Hà Văn.
"Lần này là ngươi không nghe khuyên bảo."
Hà Văn ngồi xuống phía trước, ánh mắt rủ xuống, sau đó ngẩng lên.
"Hứa Công, lấy ra quyết tâm, cùng ta làm chứ?"
"Cái gì?"
"Từ đầu đến cuối, ta không nói đùa, chuyện của ta đều là mở ra nói trên bàn, nhưng các ngươi không ai tin, cho là ta đùa giỡn, cho rằng ta đang chơi âm mưu quỷ kế gì, muốn cho ai bị loại... Không, cục diện Hứa công bằng, giang hồ nguy cơ hầu như không, buông xuống giang hồ nghĩa khí, cùng ta cải cách. Cao Du đã quyết định theo ta, chúng ta liên thủ, không sợ Thời Bảo Phong cùng Chu Thương."
"... Ngươi nghĩ ta là kẻ ngu à?" Hứa Chiêu Nam nghiêng đầu nhìn hắn. "Tại sao phải thay đổi? Thay đổi nghĩa khí giang hồ ư? Ngay cả nghĩa khí còn không có ngươi còn muốn làm người sao? Người đọc sách cũng là kẻ ngốc ở Tây Nam đấy! Ngươi thật sự tin à?"
"Hứa Công, ngươi không tin à?" Hà Văn như cười như không nhìn hắn, sau đó giơ tay lên: "Hoàng quyền là tiểu thiếp của ngươi bị ngươi làm mất, cần gì phải như vậy chứ? Huynh đệ chân như tay, thê tử như quần áo, không nói nhiều người cảm thấy đây là một cái án oan, cho dù là thật đi nữa thì đưa cho hắn cũng được. Nói về việc làm việc, Hoàng quyền so với Trần tước có bản lĩnh hơn."
Ánh mắt hai người nhìn nhau.
"... Ha ha ha ha ha... Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha." Hứa Chiêu Nam nhịn không được cười, hàm răng cũng lộ ra rồi: "Ha ha ha ha... Hoàng Quyền, ha ha... Tiểu thiếp kia là người ta mới nhìn thấy, tất cả mọi người đều biết, là tân sủng của ta, một người chấp chưởng Bất Tử vệ, đã để cho người ta đem tin tức kia truyền ra ngoài., Ta phải làm sao bây giờ? Ta không động đến hắn, còn không khiến người ta cảm thấy, hắn quan trọng đến mức ta không thể cử động? Hắn thăm dò ta a... Còn tiểu thiếp thì tính là gì? Ta để ý sao? Đừng nói là hắn không để ý, cho dù là coi trọng, lén lút mở miệng với ta, có thể cùng ta nha. Gia huynh đệ nhà mình, sao lại vui vẻ như mọi người, đúng không?"
"Hứa công... rộng rãi." Ánh mắt Hà Văn dừng một chút, cười nói: "Lần này có cảm giác mở cửa nói chuyện."
"Đúng không?" Hứa Chiêu Nam cười: "Tên khốn kiếp, là ngươi cũng giết hắn... Nhưng nói đi cũng phải nói lại, cô nương không tệ, là một lương gia, nếu không phải lúc giết Hoàng quyền thuận tay giết nàng, hôm nay mọi người có thể làm gương."
"Lần sau nhất định."
Hà Văn nở nụ cười, ánh mắt Hứa Chiêu Nam lại hung lệ chỉ về phía hắn, ngón tay kia dừng lại giữa không trung đã lâu không cử động. Nụ cười trên mặt Hà Văn dần dần chuyển thành bình tĩnh, qua một hồi thậm chí còn biến thành lạnh lùng.
"Bên cạnh thuyền chìm có ngàn cánh buồm qua, phía trước cây bệnh là Vạn Mộc Xuân. Đám người công bằng sẽ không quay đầu được nữa, Hứa Công."
"Đám công bằng vốn không quay đầu lại được, cũng không cần phải quay đầu lại. Hoặc là ngươi nổi điên trong lòng muốn đối phó chúng ta, hoặc là ngươi bị đám người đọc sách lừa gạt, ý nghĩ hão huyền." Hứa Chiêu Nam nói tới đây, dừng một chút. "Không đúng, người đọc sách không lừa được ngươi. Ngươi bị Ninh Nghị của Tây Nam lừa rồi?"
"... Đại hội công bằng, cuối cùng thỏa hiệp tầng tầng, là vô nghĩa, đi tới cuối cùng đơn giản là Phương Tịch lợi hại một chút. Hơn nữa Hứa công, những vấn đề này cuối cùng đều quy về vấn đề độ tổ chức..."
"Ngươi xem miệng ngươi đều là yêu ngôn của Tây Nam..."
"Có không có vấn đề, cuối cùng cũng là kéo ra chiến trường. Hứa công, Chân Tây quân, Nữ Chân Tây quân cùng Hoa Hạ quân, Tông Hàn, Hi Duẫn dẫn đội, tướng lĩnh thủ hạ đều tinh thông bố trận... Vô dụng thôi, ném nón lá, tất cả bày binh bố trận của ngươi đều là vô nghĩa, Tây Nam trực tiếp đem quân đội tràn ra ngoài, mệnh lệnh vẫn có thể chấp hành, mỗi người bọn họ đều có thể động não, Vô Sinh quân của ngươi ném ra thử xem." Hà Văn đạo: "Đây là biến cục mấy ngàn năm chưa từng có."
"Sớm muộn gì Tây Nam cũng phải giảm. Hà tiên sinh, ngài căn bản không cần lo lắng cho hắn."
"Hứa Công, ngươi cũng tin bộ dạng cứng rắn dễ gãy?"
"Ta tin là người đọc sách các ngươi trung bình, Hà tiên sinh, từ xưa đến nay những chuyện lớn xảy ra, thoạt nhìn tốt nhất với người xấu nhất kia., Đều là muốn bị loại... Người trong thiên hạ nói tâm ma, Hà Văn, Đại Quang Minh giáo mới là tâm ma thật sự, ngươi đã thấy suy nghĩ trong lòng những giáo chúng kia chưa? Ngươi đọc sách cả đời, biết những người dưới cùng của thế đạo này là có suy nghĩ gì không? Ngươi muốn cải cách? Muốn người người người muốn đọc sách? Tự giác? Giữa ngàn người chỉ có mấy người có thể làm được!"
Thân thể Hứa Chiêu nam nghiêng về phía trước, ánh mắt nghiêm túc: "Ngươi có thể dùng một vài biện pháp ép tất cả mọi người biến thành bộ dạng này! Ninh Nghị làm được, đến nay còn có thể chống đỡ được, hắn rất ghê gớm. Nhưng ta càng hiểu rõ, sớm muộn gì tâm ma gì đó cũng sẽ nổ tung., Nhân tâm thế đạo ta cũng nhìn cả đời! Ninh Nghị nghịch nó lại, dùng hết biện pháp, hắn lợi hại. Nhưng sẽ có phần cuối. Tây Nam nói tới ô, quy luật. Ta nói mới là quy luật, các ngươi đều đang làm chuyện trái quy luật!"
Hà Văn cười rộ lên: "Hứa Công quả nhiên hiểu rất rõ Tây Nam."
Ánh mắt Hứa Chiêu Nam nhìn sang một bên, khoát tay áo: "Hà Văn, đừng có dẫn lời, ta nói, ngươi rất có khả năng là muốn đối phó ai đó... Mọi người thừa dịp loạn thế khởi binh, ở chung với nhau hơn một năm, coi như là canh chừng tương trợ. Hứa Chiêu Nam ta hỏi ngươi đúng ngươi, ngươi không nói với ta, ta chỉ có thể cho rằng ngươi muốn đối phó ta... Còn chuyện Tây Nam cổ động, ngươi thật muốn liều ra ngoài xoay người, vậy thì gần đây ngươi làm cũng quá thô lỗ rồi."
Hà Văn thở dài, suy nghĩ một chút, lại nghiêng người về phía trước: "Đường xa biết mã lực, lâu ngày thấy lòng người, như vậy nếu ta thật sự có ý xấu, muốn đối phó với Hứa công, ngươi đánh lại là chuyện nên làm. Nhưng nếu... qua một thời gian..., Hứa công ngươi phát hiện, ta thật sự bất chấp tất cả mọi thứ để đi ra ngoài, muốn cải cách, ta muốn lập quy củ, mượn đọc sách hội lửa này, tập hợp người thật sự nguyện ý đi đường chính... Hứa công ngươi là người đã từng lý luận ở Tây Nam, lúc đó, để tay lên ngực tự hỏi, ngươi có đi theo hay không?"
Hứa Chiêu Nam nhìn chằm chằm hắn, miệng y há hốc, ánh mắt mờ mịt, không nói gì.
Hà Văn hạ thấp thanh âm: "Người của Tây Nam, quả thật đã tới, bọn họ tìm tới ta, hỏi rõ ý nghĩ của ta, bọn họ xác định ủng hộ ta. Hứa công, trên đời này không có chuyện gì dễ dàng, ngươi là muốn làm Phương Tịch, bắt mấy tiểu thiếp sung sướng sống vài năm., Hay là muốn ở trên đời này thực sự làm ra chút chuyện, có lẽ cần phải có cái thiện cuối cùng? Hứa công, ngươi suy nghĩ một chút, mặc dù hôm nay ngươi không nắm chắc chủ ý, đến lúc đó cũng không muộn, chỉ cần ngươi nguyện ý cách tân, nguyện ý nói quy củ, đại môn của chúng ta vĩnh viễn mở rộng với ngươi."
"... Lúc người của Tây Nam tìm tới ta cũng không phải nói như vậy."
"Người tới từ Tây Nam là Trần Phàm."
Hà Văn nhẹ nhàng nói ra những lời này. Trong xe ngựa, hơi thở của Hứa Chiêu Nam nặng thêm vài phần.
"... Hứa công, chạy đến nơi này, vào lúc khai đại hội ra lệnh cho địa bàn của các ngươi, trực tiếp khiêu khích, đánh một chọi bốn, đúng như lời ngươi nói, những động tác này có chút thô lỗ. Nếu như trên tay không có bài, ta làm sao dám làm như vậy? Mặt khác, ngươi nói đánh một chọi bốn, những động tác này có chút thô sơ. Nếu như trên tay không có bài, ta làm sao dám làm như vậy?, Ngài đã từng xem qua những vật ở Tây Nam thì cũng nên biết, nếu đã quyết tâm làm loại cải cách trình độ này thì làm việc không thể dây dưa dài dòng được. Từ Đồ, dù phải cắt thịt thì thái độ vẫn là quan trọng nhất. Giống như Ninh Nghị, hắn muốn tạo phản phải giết hoàng đế, một đao cắt đứt mối quan hệ giữa hai bên..."
"... Ta không mong đợi Hứa Công trực tiếp tin tưởng ta, ngài cảm thấy là âm mưu quỷ kế, ngài cứ dựa theo âm mưu quỷ kế mà làm. Nhưng hôm nay chúng ta đóng cửa lại, trong khoảnh khắc người nào đó tạo phản, coi như chính mình đã chết., Chuyện này rất khó tin, ngài cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng ta không sợ các ngài, cho dù không có ai theo tới đây, hôm nay ta cũng đánh bốn người các ngươi! Hoặc là các ngươi đánh chết ta, hoặc là ta đánh chết các ngươi! Bởi vì nếu không làm như vậy thì công bằng với bè phái xong đời, các ngươi cũng phải xong đời!"
Thanh âm Hà Văn cao vút trong chớp mắt, sau đó lại thấp xuống.
"... Ta cảm thấy con đường khó đi này là con đường duy nhất. Hứa công nếu ngài thật không tin, vậy không có cách nào, nhưng nếu Hứa công ngài cẩn thận nghĩ lại, ta không cầu cái khác, chỉ hy vọng Hứa công ngài lưu lại đường lui. Như lời ngài nói, mệnh lệnh của ta phát đến địa bàn của ngài., Những người đọc sách kia cũng không đi ra được, nhưng trước khi ngài chưa hiểu rõ, bắt được bọn họ, có thể tạm thời không giết hay không, nếu là muốn đánh trận, chỉ cầu điểm này, cho dù là... chúng ta lén lút một chút ăn ý."
Hứa Chiêu Nam nhìn hắn.
Xe ngựa vẫn chậm rãi tiến lên, đến một nơi, Hứa Chiêu Nam đứng dậy xuống xe, gõ ngón tay lên chiếc ghế dài trước mặt Hà Văn.
"Những thứ ngươi nói, nếu là thật... Chu Thương so với ngươi còn bình thường hơn nhiều, các ngươi là thân huynh đệ... Thần kinh!"
Hắn vén rèm xe xuống khỏi xe ngựa. Hà Văn cười rộ lên, nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn về phía Hứa Chiêu Nam, nói: "Chu Thương nói hắn theo ta. Hứa công công suy nghĩ một chút."
"Mẹ nó chứ!"
Hứa Chiêu vung ống tay áo, sải bước rời đi.
Tấm rèm rủ xuống, che giấu Tiêu Sắt đầu thu, Hà Văn ngồi ở trong xe, ánh mắt trở nên nghiêm túc, dần dần trở nên ngơ ngẩn...
Hắn đi đến tiểu viện ở, lại tiếp kiến mấy người. Buổi tối khi đến, Thời Bảo Phong Thừa xe tới, Hà Văn đưa hắn vào thư phòng.
Đối với buổi chiều Hứa Chiêu Nam, thái độ của Bảo Phong càng thêm hung ác, cũng càng có tư thái hưng sư vấn tội. Con của hắn bị người Tây Nam đến chặt tay, hôm nay cầm đến nơi nào, đều là có thể ép buộc người ta, tại chỗ liền đem Hà Văn chỉ trích một phen.
Hà Văn ngược lại không thèm để ý, gã cũng lười đổ trà cho đối phương.
"Lúc công khai ngậm miệng chính là người cờ đen làm việc, ai thấy được?"
"Thông Sơn hầu vương Lý Ngạn Phong lúc ấy..."
"Thông Sơn Lý Ngạn Phong là một tên hỗn đản, năm đó cha hắn ở trấn Chu Tiên bị Lữ Lương kỵ binh đạp chết sống, loại chuyện vu oan này, hắn sao lại làm không ra! Buổi chiều Hứa Chiêu Nam đều nói hắn là thằng ngốc!"
"Ý của Hà tiên sinh là Lý Ngạn Phong lừa người, lúc trước ta có lừa người đâu? Con trai ta mất đi một tay..."
"Từ chuyện tại khách sạn năm hồ bắt đầu, chính là lúc họ họ ngươi bắt đầu nổi giận với ta. Vừa lúc có chuyện của Nhị công tử, ngươi đem đọc sách, cờ đen buộc chung một chỗ với ta, ai biết ngươi có tâm tư gì!?"
Phịch một tiếng, Bảo Phong lật ngược bàn ghế trong phòng.
"Ngươi không có con trai..."
"Con trai của ta chết rồi, lúc ta ngồi tù!"
Âm thanh ồn ào, hai bóng người giằng co trong phòng, lúc Bảo Phong giơ ngón tay run rẩy: "Họ Hà, chúng ta quen biết nhau nhiều năm như vậy, chuyện hôm nay, ngươi nói xem, ta muốn đối phó ngươi..."
"Không phải sao? Đám sách nhỏ ở khách sạn năm hồ kia, con trai ngươi làm ra, ngươi không biết sao? Chết tiệt còn là nông hiền Triệu Kính Từ... Ngươi không phải là nhằm vào ta là muốn làm sao? Cờ đen... Có phải ngươi muốn nói là ta sai khiến cờ đen chặt vào tay kẻ dương dương? Ngươi nói ra thì nói!"
"... Ta... Ta mượn sách nhỏ để ngươi tỏ thái độ với đọc sách!" Thời Bảo Phong ngữ khí trì trệ: "Hội đọc sách sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện, muốn thành tâm phúc đại họa, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần..."
"Đối với đọc sách suy nghĩ, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần, ngươi nghe lần nào!?"
Hai người quen biết đã lâu, tuy rằng không được gọi là bạn tốt nhiều năm, nhưng sau khi bè kết hợp công bằng, ít nhất cũng coi như là người hợp tác thân mật, xem như là người có tình thân thiết nhất trong mấy vị đại vương. Lúc này Bảo Phong run rẩy ngồi xuống cái ghế bên cạnh, Hà Văn một tay chống nạnh, hai người đều tức giận một trận, Hà Văn mới xoay người lại.
"Biết học sẽ do ta làm đấy." Hắn nói.
Thời Bảo Phong cầm chén trà bên cạnh ghế, vốn định rót trà, lúc này nàng vung ống tay áo quét mấy thứ trên bàn trà ra ngoài, mảnh vỡ văng tung tóe: "Họ Hà, ngay cả ta ngươi cũng lừa?"
"Thời huynh, ta đã nói với ngươi rất nhiều lần, ngươi xem như trò đùa, nhưng vô luận thế nào, quyết định luôn làm." Hà Văn xoay người, bưng một bộ trà cụ khác từ bên cạnh tới: "Phía ngoài sắp tới khâu, bên ngoài có hoa tươi, ngọn lửa nấu dầu, nhưng chính là lúc bệnh của nó muốn ra. Ta phải làm phiên bản thay mới lần này, ngươi cùng ta làm."
"..." Lúc Bảo Phong nhìn hắn chằm chằm, ánh mắt nhu hòa: "Ngươi không thể... lần này mà nói sẽ nghĩ cách khác?"
"Lần hội nghị này chỉ cần mở xong, thỏa hiệp hai chữ sẽ chui vào trong cốt tủy của bè phái công bằng, sau đó, căn bệnh này không có bất kỳ ai có thể rời khỏi."
"Vậy ngươi làm lớn chuyện như vậy trước mặt tất cả mọi người trong thiên hạ!"
"Ta chính là muốn một mồi lửa đốt đảng công bằng, để người khắp thiên hạ nhìn thấy! Thứ mà Hà Văn ta muốn là cái gì, để khắp thiên hạ thấy rõ ràng, sau đó Phượng Hoàng mới ở trong lửa niết bàn ra!"
"Tên tâm thần ngươi..."
"Ta điên rồi, lúc huynh." Hà Văn nói, dừng một chút, hạ thấp giọng xuống: "Quả thật có người tới, nhưng chuyện lấy lòng không phải do bọn họ làm, bọn họ nói ủng hộ ta, Cao tướng quân, Hứa công cũng động tâm. Lúc huynh, hạ quyết tâm, đi theo ta, bè công bằng không tiến hành cải cách lớn, không cạo xương chữa độc, là không cứu được."
"Ngươi... quả nhiên là cờ đen..."
"Bên kia hắc kỳ là Trần Phàm, nếu hắn ra tay, chắc chắn sẽ bị chết, Lý Ngạn Phong còn có thể nói được gì? Nói cho ngươi biết, hắn chính là một tên lưu manh trêu đùa khỉ."
"......."
Bên trong căn phòng, trầm mặc trong một cái chớp mắt.
Sau đó lại mấy lần tận tình khuyên bảo và cãi vã.
Trên thực tế thì tranh luận ngày hôm nay cũng không có kết luận gì đáng nói. Trên mặt đất Giang Nam hơn ngàn dặm, trong địa bàn của ngũ hệ công bằng, rất nhiều quân đội đã bắt đầu tập kết trong các loại mệnh lệnh.
Hai năm qua, năm hệ công bằng đều đang phát triển dã man, có rất nhiều địa phương, địa bàn lẫn nhau xen kẽ cẩu nha, còn có đông đảo thế lực nhỏ trên thực tế quy định tham dự vào. Một khi xuất hiện đối kháng, có thể đoán được tương lai, tất nhiên sẽ là một vòng đại quy mô hỗn loạn.
Nhưng Vương công bình biểu hiện ra địch ý, bốn nhà còn lại cũng không thể không làm ra động tác.
Buổi sáng ngày hôm sau, Chu Thương cũng tới gặp mặt Hà Văn, thái độ của ông ta cũng trực tiếp nói: "Ta tới gặp một người chết."
Hà Văn nhìn hắn một hồi: "Chúng ta cùng làm đi."
....
Trong thành thị, đại hội công bằng vẫn đang tiếp tục, sau khi hội nghị buổi chiều kết thúc, Hứa Chiêu Nam, Thời Bảo Phong, Chu Thương, Cao Thiển Thiển bốn người lén gặp nhau một lần, trao đổi thái độ với nhau.
"Hà Văn điên rồi, hắn nói muốn làm một bang phái công bằng mới."
"Hà tiên sinh nói, ngươi và hắn đi cùng nhau."
"Hắn cũng nói với ta như vậy..."
"Hà tiên sinh nói, người của Tây Nam đứng về phía hắn."
"Hoặc là người bị lừa..."
"Hoặc là nói, Ninh Nghị là một thủ đoạn hay, cách xa mấy ngàn dặm, hai ba câu ba câu giải quyết xong công bằng Vương... tạo phản cho chính mình..."
"Làm sao bây giờ?"
"Còn có biện pháp nào khác, liên thủ tiêu diệt hắn a."
"Chúng ta một lòng sao?"
Bốn người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, Chu Thương nhịn không được cười ha hả, đang muốn nói chuyện, chỉ nghe phía ngoài cách đó không xa, có thanh âm ồn ào truyền tới, sau đó là Yên Hỏa lệnh tiễn cảnh báo.
Lúc này trong thành Giang Ninh, bởi vì đọc sách sẽ gây ra rối loạn thường xuyên, cũng không có gì lạ, nhưng lần này cấp bậc khói lửa rất cao. Qua một lát, sẽ có người tới báo cáo, sau khi rời khỏi nơi hội trường, sẽ gặp công bằng Vương ngộ thứ, lúc này, chém giết còn đang tiến hành.
"Quy mô này không nhỏ." Xa xa nghe được thanh âm truyền đến, Chu Thương cười nói.
"Ai làm vậy?" Thời Bảo Phong nhíu mày.
"Ta còn chưa động thủ mà." Hứa Chiêu nói, "Có muốn qua xem không?"
Vẫn luôn trầm mặc vui sướng ngồi bên bàn uống trà.
"Chết rồi hãy đi xem."
Hắn nói.
....
Chạng vạng vạng tối tháng chín, Giang Ninh, Cảnh Văn đường.
Ngay khi Công bằng Vương Hà Văn rời khỏi hội trường, xe ngựa tiến vào con đường này không lâu sau, đông đảo thích khách liền từ bốn phương tám hướng xuất hiện, lấy lượng lớn cung nỏ thậm chí là lò gốm thủ lôi, tiến hành ám sát với xa giá Hà Văn.
Tiếng nổ lan tràn.
Xe ngựa có sắt bị nổ lăn trên đường, sau đó hung ác chém giết khắp con phố. Hai phe chém giết đều là quân nhân tinh nhuệ nhất, trong nháy mắt triển khai lực sát lục, vượt qua vô số trận chiến đã diễn ra trong mấy tháng.
Cuộc xung đột thứ nhất chính thức bắt đầu...