Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"... Lần này đi vào trong Giang Ninh Thành, có ba nhà sứ đoàn, là đặc thù nhất, bởi vì chỉ có ba nhà này mới chiếm được danh phận đại nghĩa. Mặc kệ Cao Thiên Vương có muốn hay không, ngươi cũng phải chọn một nhà để hợp tác..."
Ánh mặt trời thu thu từ ngoài cửa sổ chiếu vào, có lá cây rơi vào trên đài cao phía ngoài, trong phòng, Tả tu quyền thuần thục châm trà, đẩy nước trà đến trước người cao sướng.
"Cụ thể là ba nhà nào, cũng không có gì lạ. Cờ đen của Tây Nam, trên chiến trường đường đường chính chính đánh bại Nữ chân nhân, đại nghĩa và thực lực đều tập trung tại đây; Bệ hạ đông nam, thừa kế bát quần áo chính thống của võ triều, thực lực bị hao tổn, nhưng đại nghĩa là đường đường chính chính nhất., Đới Mộng Vi cùng Lưu Quang Thế Minh kết minh, người mà gã thừa nhận cũng không phải là quân quyền chính nghĩa của triều đình võ, mà là lấy cái gọi là Tây Nam gọi là nho học cũ làm cơ sở, bởi vì đối kháng với cử động diệt nho như cờ đen mà sinh ra đại nghĩa nho gia. Trong thiên hạ hôm nay, rất nhiều người ngứa mắt nhìn cờ đen lại không tìm được hy vọng ở Phúc Kiến, sẽ kề vai chiến đấu với gã."
"Từ xưa tới nay đã là chuyện lớn, đại nghĩa và thực lực, thiếu một thứ cũng không được."
"Đám Công bằng bản thân cũng có đại nghĩa, đại nghĩa của các ngươi vốn là hai chữ công bằng. Đây là một danh phận mà vô số người tạo phản từ cổ chí kim đều được lợi dụng. Dựa vào sự thảo luận của hắc kỳ Tây Nam đối với nhân quyền kết quả, công bằng Vương Hà Văn làm cho nó thâm hóa hơn một chút, nhưng nói tóm lại, các ngươi đều dựa vào sự lí do thoái thác của hắc kỳ để đưa ra cho mình, đáng tiếc chính là từ trước tới nay, đáng tiếc..., Thử nắm chặt đại nghĩa danh phận này, một là văn gì, hai là đọc sách hội, bây giờ Hà Văn lôi kéo đọc sách hội, hắn có chỗ dựa không sợ, mà các ngươi, liền không dùng được đại nghĩa danh phận này."
"Không có danh phận này, các ngươi đành phải đi ra ngoài mượn. Thế lực ba nhà hôm nay, người trong thiên hạ coi trọng nhất đương nhiên là cờ đen, nếu Ninh Nghị chịu phái người tới, nói Cao Thiên Vương ta coi trọng ngươi, hợp tác với ngươi, tin tưởng Cao Thiên Vương không cự tuyệt được mê hoặc như vậy. Đáng tiếc, chuyện này không đơn giản như vậy."
Tả tu quyền uống một ngụm trà.
"Mọi người đều không phải trẻ con, Cao tướng quân tất nhiên hiểu được, hợp tác trong thiên hạ này quan trọng là mỗi người cần thiết. Thứ tốt trong tay cờ đen, thiên hạ ai cũng muốn, thế nhưng rốt cuộc thứ trên tay mấy người, có thể lọt vào pháp nhãn của cờ đen? Cao tướng quân, ngươi am hiểu lĩnh binh đánh trận trong môn công bằng, nhưng trong thiên hạ này, có mấy người đánh trận có thể sánh được nữ chân, so được với cờ đen. Đồ vật trong tay Cao tướng quân, Ninh Nghị, coi thường."
Trong phòng, lão nhân nói rất nhẹ nhàng, nhìn qua bụi mù ngoài cửa sổ, một mặt nghe, ngón tay gõ gõ trên bàn, lúc này lại quay đầu nhìn lại: "Nói như vậy, chẳng lẽ Hà Văn có thứ mà Ninh Nghị muốn? Chẳng lẽ tiểu hoàng đế Đông Nam các ngươi có? Ta biết, hắn đối với các ngươi không hẹp hòi, chỉ vì nhân tình nhiều năm trước?"
Tả tu Quyền cười cười, câu trả lời sau đó lại không có quá nhiều do dự.
"Những năm gần đây, Ninh Nghị có rất nhiều thứ muốn, một mặt hắn thành lập cờ đen, ý chí sắc bén tiến thủ, đưa ra lý niệm "Tứ dân", khai dân trí, lập nhân quyền, hưng thái vật, thúc đẩy thương nghiệp, muốn mở một bố cục mới ngàn năm chưa từng có. Nhưng mặt khác, tướng quân biết, mọi người bên ngoài biết cách làm của hắn có nghi ngờ, Đái Mộng hơi nói hắn mạnh mẽ dễ gãy, Ngô Khải Mai lại càng nhiều ca tụng, mà cho dù là người bội phục hắn, như ngươi, ta, cũng khó tránh khỏi có nghi ngờ đối với hắn."
Cao Du Du nói: "Nhưng hắn đã đánh bại nữ chân nhân."
"Hắn đánh bại nữ chân nhân, có thể biểu diễn sự cường thế của hắn cho thiên hạ thấy." Quyền hành tả tu nói: "Nhưng dù vậy, Ninh Nghị này cũng khiến anh hùng thiên hạ hy vọng trần không theo kịp, hắn vẫn luôn tự bảo vệ mình."
"Ồ?" Cao Sướng nhíu mày.
Tả tu quyền cười cười.
"Người ngoài nhìn vào, Ninh Nghị này hành xử quả quyết, bá đạo vô song, năm xưa Chu Ngọc đi ngược lại, hắn đi lên triều đình, một đao chém hoàng đế, khiến thiên địa lật úp. Nhưng nếu cẩn thận phân tích, giết vua bắt đầu, hắn lựa chọn con đường cực đoan nhất nhưng xưa nay không muốn cản trở con đường của người khác, thậm chí còn vui vẻ khi nhìn thấy người hữu tâm đang đi trên con đường khác thăm dò."
"Năm đó đại chiến ở phía Tây Nam sắp tới, Hoa Hạ Quân Nguyên thiếu nhất, ở lão Ngưu đầu, một nhóm người tạo ra Ninh Nghị phản lại, chia ruộng phân đất, Ninh Nghị yên lặng gánh chịu hậu quả, do bọn họ đi thăm dò. Sau đó lão Ngưu đầu đều đồng ruộng thất bại, cũng là Ninh Nghị phái người đi thu thập tàn cục, thậm chí đối với quá trình phân ruộng phân đất thất bại, ghi chép từng người một."
"Ninh Nghị Thí Quân, năm xưa hảo hữu Lý Xuyên của hắn đi qua hành thích hắn, bị lời nói diệt nho làm cho thăm dò nho học mới, lấy đạo lý làm cơ sở, thử chú trọng Khổng Mạnh. Từ đó về sau, Tây Nam mấy lần giao lưu thậm chí đưa cho Lý Lan mấy xe, đều là kết quả của Hoa Hạ Quân thảo luận với tân Nho học."
"Nữ Chân Lộ quân chiến bại, thiên hạ mới ổn định, hắn hướng về các thế lực còn lại, cũng bán ra ý nghĩ, đối với Đông Nam Tân Quân, hắn giúp rất nhiều, đối với Tấn Địa có công, nữ tương kháng Kim, hắn hỗ trợ rất nhiều, thậm chí đối với Đới Mộng Vi, hắn cũng không keo kiệt kỹ thuật cùng ý tưởng lưu động. Vì sao? Đối với bên ngoài, là có một ngày hắn cuốn khắp thiên hạ, những thứ này đều là của hắn, nhưng cùng lúc đó, ở giữa có câu không nói..."
"Khởi sự của Ninh Nghị là vì muốn cứu Hoa Hạ này. Nếu có một ngày nào đó, chuyện khởi đầu của gã không thành, những người khác... cũng có thể."
Hương trà tràn ngập, cao sướng quay đầu nhìn quyền lực của Tả tu.
"... Thiên hạ này thật sự có nhân vật như vậy sao?"
"Lão hủ ngu dốt, tài sơ học thiển, nhưng gia thúc Tả công ủng hộ, khi tính tình nóng nảy thậm chí có thể đoạn tuyệt với Tần Tương, cũng không phải là nhân vật bá đạo giết người vô tính là có thể thuyết phục."
Cao Sướng chậm rãi nhấp một ngụm trà, cười nói: "Còn tưởng rằng hôm nay Tả công tới đây là để thuyết phục Cao mỗ và Đông Nam kết minh. Ngươi tôn sùng Ninh Lập bền bỉ như vậy, không sợ Cao mỗ hướng tới, quay đầu về Tây Nam, làm một khuyển mã sao?"
"Nếu Cao tướng quân đồng ý, lão hủ thật sự muốn đề nghị ngươi phối hợp với Văn Hà, đầu nhập Tây Nam. Sau đó Lệ Hành cải cách, quét sạch hại trong quân, thanh lý quan hệ quần áo. Nếu có thể thành công thì thiên hạ có thể có thêm một cường quân, cũng có thêm một con đường."
Cao Du Du híp mắt: "Tả công là lời từ đáy lòng, hay là châm chọc Cao mỗ, sao nghe không rõ nhỉ."
"Đã có lời nói từ đáy lòng, lại có ý châm chọc." Tả tu quyền thản nhiên nói, "Nếu thật có thể đem quân đội hoàn toàn quét sạch, lấy quân pháp trang nghiêm người, lệnh cấm, vậy tự nhiên sẽ trở thành quân mạnh như cờ đen, nhưng từ xưa đến nay, đạo lý đơn giản như thế, đạo lý đơn giản như thế..., Chẳng lẽ mọi người thật sự không nghĩ ra? Giống như là công bằng, bình đẳng, đại khái là đồng ruộng, hai ngàn năm trước người ta nghĩ chính là những chuyện này, vì sao Khổng Tử được chúng ta gọi là tiên sư chí thánh, chính là bởi vì hắn là người đầu tiên nói ra cấu tứ đại đồng, nhưng ai lại làm được? Ai có thể làm được chứ?"
Tả tu quyền cười cũng là bất đắc dĩ mà châm chọc: "Thế đạo này xưa nay chưa bao giờ có ý nghĩ tốt đẹp như ngươi nhượng bộ, đến nay, Ninh Nghị vẫn như cũ quét sạch quân kỷ, Hoa Hạ quân của hắn, mỗi năm cũng có rất nhiều người sa đọa bị điều tra ra, đây là bởi vì từ đầu đến cuối Hoa Hạ quân đều có chiến tranh trong nghịch cảnh., Ninh Nghị dùng quyền uy của y chủ trì chuyện này, nhưng nếu có một ngày, bọn họ càng đánh càng ít, trong quân càng ngày càng nhiều bè đảng, quyền uy của Ninh Nghị liệu còn có tác dụng gì không? Có một ngày hắn chết, năm nào năm nay cũng được quét sạch, liệu có tra ra được bao nhiêu người nữa?"
"Trong triều đình đông nam, cũng có quân đội tốt, lưng còng của Nhạc tướng quân, hai hệ Trấn Hải của Hàn tướng quân, bây giờ do uy quyền của bệ hạ và hai vị tướng quân tự giác mạnh mẽ chống đỡ, không cho quan văn còn lại nhúng tay, mới bảo tồn chiến lực. Những thứ này không thể lâu dài... Về phần cao tướng quân, quyền uy của ngài từ đâu mà đến? Là vì quân đội dưới trướng ngài sao? Bởi vì quân đội dưới trướng ngài, mỗi người đều nhận ngài?"
Ông lão lắc đầu, châm thêm một chén trà cho cao hứng: "Quyền uy của ngươi không phải từ trăm vạn người dưới tay ngươi, mà chỉ là mấy chục người tới từ thủ hạ của ngươi, mấy chục tướng quân kia, mỗi một thủ hạ lại có mấy chục người, suy diễn như thế, thành trăm vạn người. Nếu ngươi muốn giết một trận, sửa lại quy củ này, thật ra là tốt. Người có chí hướng lên trên, ai cũng phải hoan hô theo... Cao tướng quân, ngươi có đổi không?"
Cao Du Du nhìn ra ngoài cửa sổ, trầm mặc không nói.
Tả tu quyền đổi nước, pha trà.
Một lát sau, cười đầy châm chọc, hắn nhìn sang bên trái quyền tu hành: "Chẳng lẽ Hà Văn thật sự muốn thay đổi?"
"Chuyện này lão hủ há có thể nói chuẩn được."
Cao Duẫn suy nghĩ một chút: "Ta nghe nói, năm đó ở Tây Nam, Ninh Nghị từng có quan hệ với Hà Văn, tuy bè phái công bằng mượn danh nghĩa của cờ đen gây sự, nhưng qua hai năm, Hà Văn kiêng kị với Ninh Nghị, không phải giả vờ, bọn họ có thể liên thủ thật sao?"
"... Thì ra Cao tướng quân sợ chuyện này."
"Bất luận thế nào, có một số việc luôn phải làm, nhưng trước khi làm, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, có thể biết rõ hơn một chút, luôn tốt hơn."
Tả tu sĩ cân nhắc trong chốc lát: "Năm xưa Hà Văn giúp Võ Triều đến Tây Nam nằm vùng, hắn phong lưu phóng khoáng, biện pháp không ngại, được Ninh Nghị nghĩa nữ ái mộ, về sau sự tình bại lộ, lấy sự chiếu cố của Ninh Nghị đối với người nhà, hắn không nên đối với tài văn chương có hảo cảm. Nhưng mặt khác, nói tới bố cục của Ninh Nghị, tại những đại sự này tựa hồ sẽ không câu nệ ở đây. Bởi vậy chữ gì là thật hay giả, khả năng đều có."
"Tả công cùng Tây Nam quan hệ không ít, lần này có gặp qua người đến từ Tây Nam không?" Cao Du Du nhìn chằm chằm vào Tả tu quyền.
Tả tu sĩ nở nụ cười: "Chuyện kết minh còn chưa nói, tin tức Cao tướng quân hỏi thăm thật không ít."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Cao sướng cười nói: "Tả công cũng có thể không đáp."
Tả tu sĩ châm nước trà: "Hắc kỳ Sứ Tiết trong truyền thuyết, lão hủ chưa từng thấy. Bất quá theo ta thấy, Cao tướng quân lựa chọn thế nào cũng không phải ở chỗ cờ đen có tới hay không, chỉ là ngươi có muốn đổi cách sống... hoặc là lựa chọn chết mà thôi."
"...Nếu không có hắc kỳ, Hà Văn làm như vậy, hắn đã chết." Sắc mặt Cao Sướng lạnh lùng.
Tả tu quyền mỉm cười.
Cao Duẫn nhìn hắn: "Lão nhân gia đã bảo ta chọn Đông Nam, các ngươi có thể cho ta cái gì? Ngoại trừ danh phận đại nghĩa của tên vô lại kia."
"Có danh phận đại nghĩa còn chưa đủ sao? Cao tướng quân không nên để người ta xem thường."
"Theo như lời ngươi nói, Đái Mộng Vi cũng có danh phận đại nghĩa, gần đây hắn còn muốn làm chủ yến."
Tả tu sĩ nở nụ cười: "Cao tướng quân cả đời hướng tới đâu?"
"Hả?"
"Lão phu đi vào trong thành gần một tháng, vì chuyện phía đông nam mà đến, nhìn kỹ năm nhà công bằng, cuối cùng lựa chọn chính thức trao đổi với Cao tướng quân, tự nhiên là có lý do..." Tả tu quyền cười nói: "Hà Văn năm đó nằm vùng vì Võ Triều, từ Tây Nam trở về gặp được tham quan., Nhà lao tan cửa nát, sau khi ra khỏi lao ngục, đúng lúc bệ hạ đăng cơ sau khi lên Giang Nam trằn trọc. Hắn trà trộn trong lưu dân, bản lệnh che chở cho quân đội của bệ hạ, ai biết bệ hạ mượn đội thuyền chuyển hướng đông nam, đám lưu dân này lại bị bỏ lại, từ đó mới bắt đầu có bè đảng công bằng xuất thế."
"Hừ." Cao sướng cười lạnh một tiếng, "Ngươi cũng biết, tiểu hoàng đế của các ngươi lúc trước đã làm chuyện gì!"
"Vì chuyện này, bệ hạ vẫn áy náy mãi đến nay, bởi vậy đối với đảng công bằng, mấy lần đưa ra vận lương cứu trợ thiên tai, nhưng Hà Văn không tiếp." Tả tu quyền thở dài: "Đương nhiên, hôm nay muốn tìm mặt vuông việc này, không có ý nghĩa gì. Bệ hạ có lý do chạy, Hà Văn có lý do gây sự, nhưng bất luận thế nào, Hà Văn lại không tiếp thu được triều đình Đông Nam. Hắn và Chu Thương, rất có thể lựa chọn liên thủ với Tây Nam..."
"Chu Thương?" Cao Du Du nhíu mày: "Chu Thương là thằng điên."
"Ninh Nghị cũng thế."
"......."
Cao thỏa mãn nghiêng đầu.
Lời nói của Tả tu rất bình tĩnh.
"Bỏ Hà Văn cùng Chu thương đi thì còn lại Hứa, lúc cùng ba vị Cao tướng quân, nhưng thành thật mà nói, Hứa Chiêu Nam, Thời Bảo Phong có chí xưng đế, bất luận ý nghĩ hão huyền hay không, bọn họ là người có dã tâm, cùng Đái Mộng Vi bên kia, chỉ sợ xứng đôi hơn một ít."
"Vì sao người có dã tâm lại chọn Đái Mộng Vi?"
"Bởi vì đối với Lưu Quang Thế, các ngươi có thể thay thế. Nhưng liên thủ đông nam, các ngươi muốn thay thế bệ hạ rất khó."
Cao Du Du trầm mặc lại.
"Cao tướng quân, ngươi thích uống rượu từng chén thịt lớn, cùng với mấy chục bạn tốt, tung hoành ngang dọc, thành công danh, chuyện giết người đoạt sản, ưu khuyết điểm của ngươi càng ít. Mặc dù đã xảy ra, đa số cũng đều là trên chiến trường, những chuyện này trên chiến trường., Từ xưa đến nay đều có người thông cảm, bởi vậy mà nói, Cao tướng quân ngươi cùng với bệ hạ đông nam xưng hô là tương xứng. Nếu có thể kết minh, tương lai ngươi sẽ là đại nguyên soái cùng Nhạc Soái, Hàn Soái đỉnh đỉnh mà tam đại nguyên soái, tại thời điểm Đông Nam quẫn bách nhất, ngươi suất lĩnh mấy trăm vạn người Giang Nam đầu tiên trở về võ triều, đối với Đông Nam mà nói có hiệu quả ngàn vàng thị cốt, chỉ cần Cao tướng quân ngươi không mưu triều soán vị, tương lai ngươi sẽ có kết quả tốt."
Tả tu quyền rót trà: "Ngươi xem, sự tình trên đời chính là như vậy, có một số việc nói ra rất tốt, nhưng người muốn lấy cái gì, phải xem chính mình cái gì. Đường Tây Nam, nói đi cũng rất lợi hại, khiến người ta chỉ đứng trên núi cao, nhưng cho dù là bản thân Ninh Nghị cũng biết nguy hiểm cực lớn...Bên phía Đái Mộng Vi., Giết Lưu Quang Thế, nói không chừng ngươi có thể làm hoàng đế, nhưng chư hầu cùng nổi lên, dã tâm gia đều ở bên cạnh... Bệ hạ bên này, ổn thỏa nhất, bệ hạ tuổi trẻ giàu có mạnh mẽ ý chí tiến thủ, không phải là Dung Quân, ngươi nắm đại quân, đưa than sưởi ấm trong tuyết, đúng vào lúc này., Hơn nữa mượn cơ hội này, cho dù ngươi không cải cách triệt để, cũng có thể hung hăng chỉnh đốn quân kỷ một phen. Theo kinh nghiệm nhiều năm của lão hủ mà nói, trên đời này có thể làm được chuyện, thường thường không phải là kẻ cấp tiến nhất, cũng không phải là bảo thủ nhất, mà vừa vặn ở chỗ thích hợp nhất, người bình thường thắng."
Hắn giảng chén trà, đẩy sang phía Cao Du Du: "Đây là thứ thích hợp với con đường của ngươi và ta, suy xét."
Xa xa tầm mắt, bụi mù phiêu tán.
Cao Sướng nắm chặt chén trà, nhìn về phía bên kia, trầm mặc không nói.
....
Thành viên hội bắt sách dẫn tới khói lửa tràn ngập trong thành.
Thời gian gần giữa trưa, trong sân đấu ở gần trung tâm thành thị, một đám người đang quan sát đại hội tỷ võ đi ra, tụ tập ở đầu đường gần đó.
Chỉ trong hai ba ngày ngắn ngủi, bầu không khí ở Giang Ninh thành đã trở nên hỗn loạn mà xao động.
Một mặt là, đại hội luận võ náo nhiệt vẫn diễn ra trong thành như cũ, đã tới thời gian nửa vòng chung kết. Mặt khác, bởi vì hội đuổi bắt đọc sách dẫn tới sự hỗn loạn đã xảy ra trong thành, thậm chí một lần tràn đến sân đấu, thậm chí trong thời gian ngắn đã gián đoạn.
Trong sự hỗn loạn đột nhiên bắt đầu, đầu tiên bị bắt và giết chết, hơn phân nửa đều là thành viên nội bộ của các bang phái công bằng, về phần thương lữ, hiệp khách từ bên ngoài đến, trong lúc nhất thời bị ảnh hưởng rất ít. Bởi vậy, nhìn từng màn hỗn loạn bộc phát, chỉ cần còn không lan đến trên người mình, một bộ phận người thậm chí có một loại tâm tình kỳ quái xem náo nhiệt của đảng công bằng.
Lúc này buổi tỉ võ buổi sáng đã chấm dứt, mọi người từ trong quán tỷ võ đi ra hoặc là thương khách từ bên ngoài tới, hoặc là hiệp khách lưng đeo đao kiếm, vừa nói chuyện với nhau vừa đi tới đầu phố lớn nhất gần đó, sau đó liền thấy trên quảng trường có giá trị đứng thẳng.
Tiếng kêu bi thương vô số lần.
Trong tầm mắt của mọi người, từng đội từng đội tù phạm được người dùng xe chở tới. Những tù phạm này không ngừng gào khóc cùng hò hét, mọi người nghe được trong chốc lát liền hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Dưới trướng "Diêm La Vương" tiến hành thanh lý thành viên của hội đọc sách, chấp hành một trăm lệnh sát, phàm một trăm thành viên dưới trướng "Diêm La Vương", nhất định phải tìm ra ít nhất một tên nghịch tặc trong hội đọc sách, có thể tố cáo lẫn nhau, vạch trần. Mà bắt được hành hình từ quy mô lớn, thậm chí không đến hai ngày.
Người dưới trướng "Diêm La Vương" vốn không biết chữ, lần này bị bắt lại đa số đều là loại người này. Mà trong xe chở tù nhân lại có một số ít người không ngừng hô to oan uổng, một số ít người trên thực tế ngay cả chữ cũng không nhận ra.
Thương lữ cùng đám người Lục Lâm tụ tập ở đầu phố xung quanh đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn hành hình sắp được thi hành này.
Trong một góc đường, thiếu nữ tên Khúc Long vén bọc quần áo bẩn thỉu của nàng, cũng đang từ xa quan sát một màn này, tìm kiếm trong những tù nhân có đồng bạn "Tiểu viện" hay không, nàng gấp đến nỗi không ngừng dậm chân.
Có tuyên bố quan trên đài lớn tiếng tuyên bố tội danh của những người này:
"... Những người đọc sách này, xưa nay vênh váo tự đắc, nghênh ngang, xem thường những người không biết chữ chúng ta... Bọn họ còn tổ chức đọc sách gì đó, lén lút liên hợp, nói xấu bang công bằng chúng ta, nói chúng ta công bằng có vấn đề... Bọn họ chính là cảm thấy, những người không biết chữ như chúng ta, không xứng bình đẳng với bọn họ., Bọn họ muốn trở thành người trên người, muốn làm quan, muốn thành địa chủ, muốn tích trữ ruộng, muốn dưỡng hào nô, muốn cưới rất nhiều lão bà... người như vậy, trước kia các ngươi đều đã gặp. Nhưng hôm nay, chúng ta phải nói cho bọn họ, chúng ta là bình đẳng..."
Trong đám người xì xào bàn tán.
Trên một lầu các xa hơn một chút, "Thiên Sát" Vệ Dung Văn đang hứng thú chứng kiến một màn này. Qua một hồi, có người lén báo cáo gì đó, sau đó "Lượng Thiên Xích" Mạnh Sơ Đào xuất hiện trước cửa sổ lầu các.
"Tội học của đọc sách hình như không phải như vậy?" Mạnh Tổ Đào nghe một hồi.
"Ai thèm quan tâm chứ?" Vệ Dung Văn như cười như không.
"Vừa đúng lúc đi ngang qua nên tới góp vui." Mạnh Mạnh đào cũng khẽ cười: "Nhưng hình dáng giết người này, chỉ sợ là có vấn đề."
"Bên phía Mạnh huynh, không có giết sao?"
"Giết được không ít, nhưng ta cũng biết, đã giết không ít oan uổng... Bên phía các ngươi không hợp thói thường, giết như vậy có ích lợi gì?"
"Trăm rút giết, áp lực lớn như vậy, nhất định có thể tìm ra người." Vệ Dung mỉm cười, hắn nhìn xuống phía dưới, nghiêng đầu: "Đối với chuyện đọc sách hội này, tiểu đệ gần đây có một suy nghĩ, không biết có đúng hay không, Mạnh huynh có muốn nghe không?"
"Nói thử xem."
"Trăm rút giết, Vệ mỗ không biết đã giết bao nhiêu người. Nhưng dưới tình huống như vậy, nếu còn dám chạy đến Vệ mỗ vì đọc sách mà biết nói chuyện, mặc kệ hắn nói nhiều bao nhiêu đạo lý, Vệ mỗ cảm thấy hơn phân nửa chính là thành viên của đọc sách hội." Ánh mắt Vệ Dung Văn chậm rãi xoay chuyển, nhìn về phía Mạnh Thác Đào bên cạnh: "Mạnh huynh... cảm thấy có đạo lý gì không?"
"... Bản tướng hướng về phía Minh Nguyệt, khổ nỗi trăng sáng chiếu kênh mương." Ánh mắt Mạnh Tân đào lạnh xuống, sau đó cũng quay đầu nhìn về phía Vệ Dung Văn: " Cắn ta a."
"Ha ha ha ha..." Vệ Dung Văn nở nụ cười: "Đùa chút thôi, chỉ đùa chút thôi, Vệ mỗ nào dám lấy Mạnh huynh ra khai đao, nhưng mà... trước đó có sáu người tới khuyên ta, bây giờ bọn họ đều đang cúi đầu đấy."
Mạnh Thác nhìn cảnh tượng dưới lầu, đao phủ đã chuẩn bị sẵn đại đao, nhóm người đầu tiên bị áp giải lên hình trường, không ngừng gào khóc chửi bới. Hắn xoay người: "Cáo từ."
Vệ Dung Văn nhìn về phía hắn: "Mạnh huynh, chúng ta lần này là một nhóm, đúng không?"
"Ngươi và lão đại của ngươi đều có bệnh."
"Thế đạo này đúng là có bệnh." Vệ Dung cười, thấp giọng lẩm bẩm.
Mạnh mẽ đào liền muốn rời đi, lập tức, tầm mắt lại nhìn thấy cách đó không xa giữa đường phố, thuộc về "Công bằng Vương", cờ xí "Long Hiền" mãnh liệt mà đến.
"Muốn đánh giặc rồi." Vệ Dung Văn cũng không kỳ quái nói một câu, sau đó nói: "Gọi người."
Va chạm to lớn, liền muốn triển khai giữa quảng trường này.
Trong thế lực của các thế lực công bằng, "Cao Thiên Vương" cao sướng, " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam, "Tế Bình Vương" Thời Bảo Phong Thúy., "Diêm La Vương" Chu Thương bốn phương xử lý lệnh bài của đọc sách hội đều đã hạ xuống. Chín tháng mười hai buổi trưa, Hà Văn lấy thân phận "Công bằng Vương", hạ đạt địa bàn công bằng, không cho phép vô cớ lạm sát thành viên trong phái. Đặc biệt được gọi là các thành viên của hội đọc sách - lệnh, bắt đầu phát ra toàn bộ Giang Nam, bắt đầu trực tiếp " lỗ mãng" can thiệp vào nội chính của bốn hệ còn lại. Đây là cách làm trước giờ chưa từng có.
Buổi chiều, ở phía bắc thành thị, Vương công bằng Hà Văn ở trạch trạch, vô số du thuyết, thuyết giảng giả cũng đang mãnh liệt cuốn tới.
Rất nhiều người đến nay vẫn chưa hiểu rõ được suy nghĩ của Văn Hà, đấu tranh chính trị mà nói, cách làm gần nhất quá mức thô bạo, trong mắt nhiều người, có lẽ càng giống như đang chuẩn bị xoay chuyển cái gì đó, nhưng cho dù có quay ngược lại, cách làm như vậy cũng đã gần tới giới hạn khoan dung của tứ phương còn lại.
Buổi chiều cùng ngày, Hứa Chiêu Nam bái phỏng Hà Văn.
Đêm đó, lúc Bảo Phong bái phỏng Hà Văn.
Ngày hôm sau, Chu Thương tới thăm hỏi Hà Văn.
Sau đó lại có vô số luân phiên nói chuyện với nhau.
Trong cùng một khoảng thời gian, trong thành thị, mặt trời lên trăng xuống.
Dưới cầu động không chút bắt mắt, một tính mạng nữ tử đang dần rời khỏi thân thể nàng. Hai gã thiếu niên vì thế mà chạy vài vòng trong thành thị hỗn loạn này...