Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thành thị xa xa có tiếng ồn ào.
Trong tầm mắt nổi lên mấy phần khói bụi.
Tại hành lang nói chuyện với " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam đang định rời đi. Lúc đi vào trong sân, Vương Nan Đà nhìn thấy sư huynh chắp hai tay sau lưng, đang ở bên cạnh đài cao nhìn ra phía xa, nhìn về phía nội thành hỗn loạn.
"Sư huynh." Hắn hành lễ một cái về phía sau cách đó không xa.
Lâm tông ta không quay đầu lại, qua một hồi, Vương Nan Đà nghe được hắn khẽ thở dài một tiếng: "Có sinh đều khổ."
"Sư huynh sao lại cảm thán như vậy?"
"Giang sơn bán bích, vùng đất ngàn dặm, cục diện rất tốt." Lâm Tông ta thở dài: "Có đôi lúc bọn họ lại muốn đánh nhau, ngay cả bổn tọa cũng cảm thấy có chút khó hiểu."
Trong lời nói có một loại cảm giác "Bọn khủng bố bực này của ta cũng không rõ cảm giác thổn thức của các ngươi như thế nào.
Vương Nan Đà gật gật đầu, rất hiểu.
"Hứa Công... Hứa sư huynh đã từng nói suy nghĩ của hắn?"
"... Hà Văn ngược lại đi ngược ý trời, nên giết."
Nghe được câu này, Vương Nan Đà nhíu mày: "Hứa Công hắn... Để sư huynh đi giết Hà Văn?"
"Không đến mức như vậy." Lâm Tông Ngô cười lắc đầu: "Chiêu Nam nói với ta một ít biến hóa trong thời gian gần đây, tâm tư công bằng Vương khó dò, hắn và các vị khác đã bắt đầu điều binh, cố gắng trong nửa tháng để chuẩn bị tốt cho trận đại chiến. Nhưng chuyện này phát triển quá trực tiếp, công bằng Vương hầu như đã nhận rõ chuyện đọc sách, không khôn ngoan như thế, ngược lại khiến người ta cảm thấy sau lưng còn có thể có phản tác dụng... Sư đệ bên này đã thăm dò được chưa?"
Vương Nan Đà hạ thấp thanh âm: "Trừ cái lí do bình đẳng bên phía Vương tộc ngày đó, trước mắt cũng chỉ có Hầu Vương chứng minh người Tây Nam đã đến, nhưng việc này vẫn rất kỳ quặc, vị kia đuổi giết Bình Vương công tử, tự xưng Long Ngạo Thiên, giết không ít người hầu vương tại huyện Thông Sơn, nói là từ Tây Nam đến, kỳ thật cũng không có chứng cứ cứng rắn, hơn nữa, cùng một chỗ với vị thích khách Long Ngạo Thiên kia... Tự xưng Tề Thiên Tiểu Thánh, nghe như là... sư điệt."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Hừ hừ." Lâm Tông ta vẻ mặt uy nghiêm, có chút cổ quái cười cười, sau đó nói: "Ngươi nói tiếp đi."
"Long Ngạo này thiên tính tùy ý, vô pháp vô thiên, cho dù thật sự là người Tây Nam đi ra, chỉ sợ cũng không phải là người sử dụng tiết đoàn gì. Về phần Hầu Vương ngày đó cùng một vị người Tây Nam khác giao thủ, cũng không có người bên ngoài trợ giúp., Hầu vương bị đánh không nhẹ, nói đối phương luyện ra mười ba Thái Bảo hoành luyện kim chung tráo, hình dạng cùng loại với "Hắc thiết thần" của đệ tử kia là "Hắc thiết thần" Duyên. Chẳng qua, tạm thời không nhìn thấy ở những nơi khác, nhìn thấy con "Hắc thiết thần" có thân thủ cao cường này."
"Vị tiểu bằng hữu kia, ngày đó ở Lữ Lương không phải chưa từng gặp qua, nhưng so với người bên cạnh xấu hơn chút, nào có mặt như than đen khoa trương như vậy, như vậy tự nhiên tìm không thấy..." Lâm Tông ta lắc đầu cười nói: "Bất quá, đối với Tây Nam sứ đoàn rốt cuộc có tới hay không, sư đệ ngươi nghĩ như thế nào?"
"... Tuy là địch thủ với nhau, nhưng đại hội công bằng trước mắt đúng là một chuyện lớn. Ngày thường Hà Văn không hòa thuận với Ninh Nghị, đại hội lần này cố ý chiếm tiện nghi ở Tây Nam, bởi vậy mọi người cho rằng Tây Nam sẽ không phái người tới, nhưng hôm nay nghĩ lại, không thể không thừa nhận Ninh Nghị là người làm đại sự, nếu hắn phái người tới, cũng không có gì lạ. Chỉ là theo ta thấy, hắn chưa chắc sẽ lựa chọn Hà Văn liên thủ."
"Làm sao mà biết?"
"Người ta nói Nê Bồ Tát đều có ba phần tức giận, người tên Ninh Nghị này, lửa giận là rất lớn."
Về phần hỏa khí của Ninh Nghị, Vương Nan Đà cũng không có nói ra, nhưng đối với Lâm tông ta mà nói, tự nhiên là minh bạch. Hắn chắp hai tay sau lưng, thở dài.
"Thái độ của Vương Công bằng và Hà Văn đối với đọc sách rất mơ hồ, nếu dưới tình huống bình thường, sẽ lập tức khiến bốn nhà còn lại phản phệ. Nhưng cũng bởi vì lời đồn đại của một người đến từ Tây Nam, các nhà còn lại đều như chim sợ cành cong, chỉ có thể dùng thủ đoạn tiêu diệt đọc sách làm thủ đoạn., Tạm thời bố trí Hà Văn. Chiêu Nam mới tới, y lo lắng không chỉ có Hà Văn tiếp xúc với Tây Nam, y lo lắng chính là người tiếp xúc với Tây Nam, không chỉ có một nhà."
Vương Nan Đà nhíu nhíu mày: "Cao sướng... "
"Những ngày qua, tất cả mọi người đều nói, Cao Thiên Vương cùng Công bằng Vương chính là người cùng đường, ba nhà còn lại một đường, nhưng cẩn thận ngẫm lại, "Diêm La Vương" Chu thương tuy tính cách cực đoan, nhưng há mồm ngậm miệng, cũng không phải là lý luận truyền tới từ Tây Nam. Hắn không chỉ ghét bỏ Hà Văn bó chân bó tay bó chân., Không thành đại sự, thậm chí cho rằng Tây Nam bên kia làm việc cũng không được triệt để, theo tác phong của Ninh Nghị, chưa chắc đã không tán gẫu với hắn. Còn vị Bình Vương kia, hắn kinh doanh thương lộ, thủ hạ vật tư tài sản phong phú, há mồm ngậm miệng là tâm ma thứ hai, nếu Ninh Nghị thật sự nguyện ý đàm phán với hắn, ngươi nói xem hắn có thể hay không mà đi tới?"
"Nhưng dù sao thì con của hắn cũng là..."
"Những đại nhân vật này, chết con trai cũng có thể nhịn được, huống chi chỉ là thiếu đi một cánh tay. Hắn sao thế, trước tiên đi ra gây sự, đến tột cùng là có ý gì, ai có thể xác định? Vạn nhất bốn nhà liên thủ đối kháng công bình Vương, cuối cùng, hai nhà phản chiến., Hai nhà còn lại, là phải bị chia cắt. Chiêu Nam mới tới, lo lắng, cũng chính là những chuyện này." Lâm Tông Ngô hơi dừng lại một chút, "Cục diện tốt như vậy, ngàn dặm Giang Nam, ngươi nghi kỵ ta ta đoán ngươi kiêng... Thật là khiến người ta cảm thấy sao mà phải thảnh thơi?"
Hắn võ nghệ cao cường, gần như là đệ nhất thiên hạ, nhưng sau khi tiến vào chính trị thì liên tục thất bại. Ở Trung Nguyên, hắn không thể tạo ra cục diện lớn bao nhiêu ở đây. Lần này tới Giang Nam, lúc đầu đương nhiên còn có chút rụt rè., Nhưng lập tức liền phát giác được thanh thế của đảng công bằng to lớn. Quá Bắc Nhân dời về nam, tinh hoa trong thiên hạ đều thuộc về Giang Nam, hiện giờ tuy rằng sơn hà tàn phá, nhưng sau khi quét sạch bọn công bằng, thế lực vẫn như cũ trở thành thiên hạ đệ nhị trong mắt rất nhiều người, không biết được bao nhiêu người hâm mộ.
Bây giờ Giang Ninh các nơi hội tụ, ngũ hệ hợp lưu, mắt thấy tình thế đang rất tốt, đảng công bằng tràn đầy tiền đồ, ai ngờ sắp đến thời điểm công bằng Vương rồi, bản thân còn muốn tạo ra loại vấn đề khiến người ta không thể tưởng tượng này, đẩy toàn bộ đảng công bằng đến bên bờ vực đại loạn.
Cho dù muốn đấu tranh thế nào, sau khi sát nhập thành công, chẳng lẽ không được hay sao?
Lâm tông ta cũng cảm thấy xúi quẩy và tiếc hận.
"Các nhà đến từ bên ngoài, tình hình bây giờ thế nào rồi?"
"Các phương đều đang tích cực tiếp xúc, nhưng có mấy nhà hành tung quỷ dị." Vương Nan Đà nói: "Đại hội lần này, thế lực khắp thiên hạ đều có an bài nhân thủ, nhưng thế lực lớn nhất ở bên ngoài, đơn giản chỉ có mấy phương. Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn là đến cầu công bằng giơ cao đánh khẽ., Thời gian trôi qua tích cực chạy trốn, nhưng từ sau sự kiện Kim Lâu, có mấy người chỉ đầu mâu về phía bọn họ, người của Tiết đoàn này tránh né mấy ngày, bây giờ không còn tin tức gì nữa, mấy người này lén lút truyền tin, nói không chừng bọn họ đã bị giết rồi."
Lâm Tông Ngô gật gật đầu.
Ngô Khải Mai và tiểu triều đình Thiết Ngạn, trước đây được Nữ Chân Đông Lộ quân nâng đỡ mà lên, bây giờ lại vô cùng đáng thương, bởi vì từ thực lực hay là đạo nghĩa mà nói, bọn họ đều đã lâm vào hoàn cảnh thiên hạ đều giết. Triều đình Đông Nam Phúc Kiến muốn giết hắn, lấy danh nghĩa võ triều Lưu Quang Thế, Đái Mộng hơi muốn giết hắn., Tây Nam đã sớm thả ra tiếng gió muốn giết hắn, còn về phần Trung Nguyên Trâu Húc, Tấn Địa Nữ tướng, nếu là có khả năng cũng không ngại thuận tay giết chết bọn hắn, dù sao tiểu triều đình đầu nhập vào nữ tử thật, danh khí đã thối rồi, ai làm được nó dù không có lợi cũng có thể quét sạch một đợt danh vọng, cớ sao mà không làm.
Về phần Giang Nam công bằng, đánh thổ hào chia ruộng, đứng mũi chịu sào chính là đám địa chủ nhà giàu chiếm giữ an cư, Chu Thương sớm xem nó là vật trong túi, lương thực dự trữ trong mùa đông. Ngược lại Hà Văn là loại lý trí phái, loại tài nguyên như Thời Bảo Phong này, các loại tài nguyên như Thời Bảo Phong., Hô hào sự tình muốn giảng quy củ, đối với tự nguyện cải tạo và vô đại ác giả có thể mở một mặt lưới, ngược lại cho đối phương một đường hy vọng, vì thế thừa dịp đại hội tới, chỉ cần nguyện ý tiếp nhận liền đi khắp nơi nói, ban đầu làm môn của rất nhiều người, thậm chí đưa ra không ít vàng bạc.
Chỉ là sau lần hành thích của Kim Lâu, sứ giả Lưu Quang Thế bị giết, có người liền lén lút nói, hiện giờ ở thành Giang Ninh, sợ nhất là bọn bang công bằng hợp thành chính là tiểu triều đình Lâm An đứng mũi chịu sào, về sau lại dần dần truyền ra hung giả hành hung giống như lục lâm đại kiêu Thôn Vân hòa thượng trước kia, mà thôn vân hòa thượng này khi tàn sát bừa bãi Giang Nam, tựa như đã từng được Ngô Khả Mai và Thiết Ngạn thuê.
Ngô, Thiết hai người phái ra đoàn sứ giả tự nhiên cũng thử giải thích, nhưng dưới tình huống không tìm được hung thủ thật, bầu không khí trong thành có một loại "Mọi người đã quyết định", "Dù sao nói ngươi là người xấu cũng không tính là khuynh hướng vu oan ngươi, dẫn đến Tiết đoàn này ngay cả đêm cũng tránh né, không biết trốn ở nơi nào, đến bây giờ vẫn như cũ không hiện thân.
"... sứ đoàn bên phía Đông Nam tiểu hoàng đế bây giờ là Tả gia Tả tu quyền dẫn đội, bọn họ đi qua một đoạn thời gian rất điệu thấp, nhưng mấy ngày gần đây, đã vụng trộm liên hệ với người khác. Chúng ta lén tìm hiểu, tạm thời chưa rõ bọn họ đem trù mã đặt trên người ai, nhưng sơ bộ xem ra, Hà Văn cùng Chu thương là người đầu tiên bị loại. Đối với vị Đông Nam kia mà nói., Ý chí của hai người này quá mức kiên quyết, một khi giết ra Phúc Kiến thì bọn họ sẽ gặp phải bọn công bằng, bởi vậy cho dù hai người kết minh ngắn ngủi cũng không phải lựa chọn tốt. Bây giờ xem ra, bọn họ đi cùng Cao Thiên Vương gần đây nhất, nhưng nếu là bình đẳng Vương hoặc là chúng ta bên này, cũng không phải là không thể nói suông."
Vương Nan Đà nói tới đây thì hạ thấp thanh âm: "Nghe nói Hứa công đã phái người tới mời."
"Tả gia địa vị siêu nhiên, cùng Tây Nam quan hệ cũng rất tốt." Lâm Tông Ngô cười: "Nếu như đối phương nguyện ý hợp tác, nói không chừng tin tức ở Tây Nam bọn họ cũng biết một chút."
Vương Nan Đà gật gật đầu: "Ngoài ra, Lưu công cùng Đái công phái sứ đoàn có chút thú vị. Sau khi Cổ An Hà bị đâm, chức trách của chính sứ rơi vào trên người Hầu Vương, sư huynh biết, Hầu Vương này rất có dã tâm, gần đây đại biểu cho Lưu Công và Hứa công đàm phán, trong âm thầm hẳn là kiếm cho mình không ít chỗ tốt. Nhưng hầu vương bên ngoài, sứ đoàn này còn có một vị phó sứ khác, cũng là làm ra vẻ hữu sắc, ngược lại làm cho tình huống có chút suy nghĩ."
Lâm Tông ta suy nghĩ một chút: "Lữ Trọng Minh?"
"Chính là vị đệ tử Đới Công này." Vương Nan Đà nói: "Lưu công cùng Đái công kết minh, mọi chuyện bên ngoài đều lấy Lưu Công cầm đầu, nhưng uy vọng của người Đới Công này cũng không ít, Lữ Trọng Minh lấy thân phận phó sứ đi tới, lúc đầu nói chuyện với người khác cũng không nhiều lắm., Chỉ một lòng cho người chào hàng "Trung Hoa võ hội" kia, lập nhiều hứa hẹn với mọi người, nói chỉ cần một ngày Đới công tiến vào Biện Lương, Trung Hoa võ hội này sẽ thành lập, chuyện hứa hẹn với mọi người cũng sẽ thực hiện. Vì việc này, hắn cũng là đi tìm sư huynh."
Lâm tông ta gật đầu: "Đá công người này đức hạnh thâm hậu, tên Lữ Trọng Minh kia cũng rất lễ phép, mang theo một phong thư, nói nếu đại sự có thể thành, hy vọng ta đi làm hội trưởng hội võ thuật trung hoa kia., Nếu ta không muốn làm hội trưởng, liền có thể treo Thái Thượng trưởng lão, danh dự của hội trưởng. Đây là chuyện trọng đại có lợi cho võ học, ta cũng thuận miệng đáp ứng hắn. Tên Lữ Trọng Minh này làm việc rất có chừng mực, sau đó cũng không cho ta mượn danh tiếng đi tuyên truyền khắp nơi, ta có chút thưởng thức."
Vương Nan Đà nói: "Cổ An Hà chết rồi, Hầu Vương xác định kết minh cùng Hứa công, Lữ Trọng Minh vẫn như cũ du thuyết khắp nơi, tuyên truyền kế hoạch Trung Hoa võ hội này. Mấy ngày gần đây, ngược lại có không ít người coi nó là đại biểu cho Đới Công., lén lút hợp tác với hắn... Đương nhiên, những chuyện này thật thật giả giả, hôm nay còn chưa biết kết luận, bất quá sau khi đàm phán với Hầu Vương, Hứa Công cũng lén gặp Lữ Trọng Minh hai lần, ngược lại là có chút ý tứ sau này chiếm được."
"Liên tục tung hoành, ngay cả Tây Nam cùng Nữ chân nhân đều bị hắn đùa bỡn trong lòng bàn tay, Đới Mộng không đơn giản. Hắn phái đệ tử, cũng không thể khinh thường."
"Về phần hai nhà khác, Lâu thư Uyển phái sứ đoàn do vị tiểu bằng hữu An Tích Phúc dẫn đội, đoạn thời gian trước hắn bị Hứa Công cùng Chu Thương hai bên đuổi bắt, hôm nay không có tin tức. Tấn quan hệ cùng Tây Nam không cạn, nếu có thể bắt được người này, có lẽ cũng có thể hỏi ra một ít tình huống Tây Nam... Còn về một bên khác..., Nghe nói Trâu Húc cũng phái ra một đội sứ Tiết, có lẽ âm thầm liên lạc với Hứa công, nhưng sau khi tin tức Tây Nam được truyền ra từ miệng Bình Vương, đội ngũ này đã hoàn toàn biến mất tăm, theo ý của chúng ta, hẳn là sợ bị người Tây Nam trả thù."
"Phái nhân thủ, tận lực tìm đám người do Trâu Húc phái tới." Nghe được Vương Nan Đà nói tới đây, Lâm Tông Ngô nói: "Liên quan tới lai lịch của Tây Nam, Trâu Húc là rõ nhất, nếu có thể đưa hắn đến chỗ chúng ta, về phần vấn đề an toàn, bổn tọa nguyện ý cho bọn họ một cái đảm bảo. Cho dù cần ta ra tay, cũng không thành vấn đề."
"Vâng." Vương Nan Đà gật đầu nói: "Hiện giờ danh tiếng ở Tây Nam đã vang lên, mọi người bên phía Trâu Húc cũng đều phái người đi tìm. Chúng ta chỉ cần tung ra phong thanh, tin tưởng không lâu sau sẽ có kết quả."
"Về phần An Tích Phúc..." Lâm tông ta trầm ngâm một lát, khẽ thở dài: "Bỏ qua cho bọn họ đi...Năm đó lão nhân Ma Ni giáo, bây giờ còn lại không nhiều, Tiểu An là đệ tử Phương Bách Hoa, nhưng Phương Bách Hoa đã chết, những năm gần đây hắn ở đất Tấn đi theo Vương Dần... Không dễ dàng. Năm đó ta kề vai sát cánh chống lại Kim, giữa ta và Vương Dần không có ân oán gì. Nếu có thể nhìn thấy hắn, có thể dẫn hắn tới gặp ta."
Bụi mù trong thành thị phiêu đãng dưới ánh mặt trời mùa thu, thân thể cao lớn của Lâm Tông ta trong tiếng thở dài cũng biến thành an lành, Vương Nan Đà có thể hiểu được tâm tình của hắn, nhẹ gật đầu.
Thực ra lúc trước tại Tấn Địa kéo đội ngũ tới, cùng tụ nghĩa kháng kim. Lâm Tông ta và Vương Dần vốn có cơ hội sửa chữa lại, nhưng lúc ấy dưới trướng Lâm Tông ta thế lực khổng lồ, giáo chúng đông đảo, Lâu Thư Uyển cùng Điền Thực đối với hắn cũng rất cung kính, ngược lại làm hắn có chút không để ý đến Vương Cự Vân kia quần áo đao thương lam, "Loạn sư" quần áo rách rưới, song thuận có chút ăn ý chưa từng nói chuyện với nhau.
Không lâu sau hắn kháng kim thất bại, nghĩ kỹ lại, cảm giác loạn sư cũng rất có thể lấy được, nhưng đến lúc đó, hắn cũng không tiện đến cửa ôn chuyện cùng Vương Dần... Những chuyện này nói thì đơn giản, nhưng bên trong cũng có nguyên do phức tạp., Thí dụ như Nữ Tướng Lâu thư Uyển kia, lúc ấy liền có đầu mối gây chuyện, có mấy lần nhìn như hòa giải, trên thực tế nổi lên hiệu quả ngược lại. Hắn lười ngẫm nghĩ việc này, nhưng thật ra, chính trị trường thực sự quá mức hiểm ác, lòng người dơ bẩn.
Hai sư huynh đệ nói đến việc này, đề tài cũng thoáng thoải mái một chút. Hơn một tháng sau, trong nội thành các đại biểu đoàn âm thầm kết hợp, kết giao bằng hữu khắp nơi, nhưng chỉ cần có quyền lựa chọn, đều còn có chút tâm tư chờ giá cả., Cho dù là năm phe công bằng, cũng không bức thiết thỏa hiệp với một nhà nào đó - đây là dựa theo trình tự dự định, năm phe công bằng là phải liên hợp, còn các nhà khác, đều thuộc về tính chất ôm đùi.
Nhưng mà Hà Văn não bộ vừa ra, mặc dù đám người Hứa Chiêu Nam còn không cách nào xác định mục đích của y, nhưng một khi không cẩn thận, đại hội công bằng lại biến thành nội chiến cục chí ít có một hai nhà bị thanh lý. Dưới tình huống như vậy., Mỗi một thế lực lớn từ bên ngoài đến đội hình đều trở nên trọng yếu, các nhà đều như thổi kèn hiệu, dồn dập kéo người ra phía ngoài. Một khi thật sự muốn đánh nhau, mặc kệ Hà Văn có âm mưu gì lớn hay không, bản thân cường đại cũng là không sai.
nhằm vào thái độ các nhà trong nội thành lại tán gẫu vài câu, Vương Nan Đà có chút muốn nói lại thôi: "Kỳ thật... sư huynh..."
"Hả?"
"Chuyện của sư điệt, bên này có phải nên nhúng tay một chút hay không? Ý nghĩ của ta là, để cho hắn trở về được rồi..."
"Ồ? Vì sao?"
"Thiếu niên tự xưng là minh chủ võ lâm..." Long Ngạo Thiên hành động một mạch thật sự khá giống sư điệt, hơn phân nửa là hắn tự xưng "Tề Thiên Tiểu Thánh" Tôn Ngộ Không, nhưng mà... chuyện này..."
Lâm Tông Ngô nhìn hắn.
Vương Nan Đà do dự một chút: "Lục lâm gian cũng đặt biệt danh cho bọn họ, một cái là Ngũ Xích Nhị Ma, một cái là bốn thước... Cái kia, chính là sư điệt... "
Lâm Tông ngô nhìn hắn, hai tay chắp sau lưng buông lỏng ra.
"Lục Lâm chỉ là tin đồn, tích lũy tài sản, sư điệt bên này, cũng không biết..."
"Phốc —— ha ha..."
Lâm Tông Ngô nở nụ cười, chỉ nghe thấy tiếng cười kia vang vọng trong sân, theo nội lực mênh mông, dần dần bao phủ nửa tòa tân Hổ Cung.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha..."
Tiếng cười đột nhiên vang lên, gần xa trong cung điện, những người nghe được thanh âm này đều bị nội lực thuyết phục, chỉ là Lâm Tông ta vui vẻ, cũng không có tâm tình gì khác, phần lớn mọi người đều suy đoán đây là gặp chuyện tốt.
Vương Nan Đà đang ở gần đó đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó có chút bất đắc dĩ, hắn nói: "Sư huynh..."
Tiếng cười của Lâm tông ta lúc này mới chậm rãi dừng lại, hắn nói: "Mở ra nói đi."
"Hả?"
"Hắn nếu xông ra được tên tuổi tứ thước, ma đầu này, rốt cuộc là làm cái gì vô sỉ, ngươi nói tỉ mỉ một chút, ta muốn nghe một chút."
Vương Nan Đà thở dài: "Chính là không có nha, nghe nói hắn bị tên Ngũ Xích Tiểu Ma kia dạy hư..."
"Nếu như đã mang hư rồi, tất có dâm hành, việc này thú vị, ngươi nói tỉ mỉ xem..."
"Cũng không phải là làm hỏng, mà là bị vướng bận -- bó tay!" Vương Nan Đà dở khóc dở cười. "Sư huynh, ngươi đừng cảm thấy thú vị, người trẻ tuổi hành tẩu giang hồ, danh tiếng rất quan trọng, vạn nhất thật sự bị ô uế danh tiếng, tương lai không thể quay về... "
Lâm tông ta lại cười rộ lên, một lát sau, nói: "Người trẻ tuổi hành tẩu rừng xanh, ta chỉ lo chuyện hắn trải qua quá ít, trôi qua không quá đặc sắc, Giang Ninh mặc dù loạn, nhưng tính tình bình an quá mức ôn hòa, theo ta vốn tưởng tượng của ta, còn sợ ngày ngày ngày hóa duyên, trốn ở chỗ tối không dám gây chuyện. Bây giờ xem ra, tứ thước nhị ma, trình độ đặc sắc này, ngược lại vượt xa sự chờ mong của bổn tọa."
Hắn dừng lại một chút rồi nói: "Áy ý, bêu xấu, nói dối, âm mưu, địch thủ, tranh đấu... Trên đời này có chỗ nào mà không có những thứ này? Người ở đây đã sống qua mấy lần nhưng vẫn là nhân kiệt. Chúng ta có thể dạy cho những võ công bình an chỉ là võ công, gặp trắc trở trên giang hồ., Hôm nay hắn không xông vào, dị nhật ta và ngươi đã không còn, hắn còn có thể né tránh sao? Ngũ thước tiểu ma... A, tên này ta có ấn tượng, ngày đó tại Thông Sơn, cùng hầu vương kết thù lao với hắn, đêm đó hầu vương giao thủ với người khác, dung mạo chật vật, "Tứ xích hô ma" của chúng ta còn..."
Vương Nan Đà lại thở dài: "Lát nữa nghĩ lại, bị Hầu Vương cùng Kim Dũng Cẩm kia đuổi giết, chính là hai đứa trẻ này, bất quá việc này nói rõ ràng có chút mất mặt. Hai người Lý, Kim đối với lần đánh nhau này đều có chút hàm hồ, trên mặt trái lại nhắm mũi mâu vào đào Mạnh Mạnh, chiếm chút tiện nghi."
"Ha ha ha ha ha ha..." Lâm tông ta cười ha ha một trận. "Ngươi xem, đối đầu với hai vị cao thủ thành danh của Lý Ngạn Phong, Kim Dũng, cuối cùng còn có thể chạy thoát, rơi đầu xuống. Hai người này ám sát trên phố chính là công tử của bảo phong, làm cái gì nhỉ... Tùy tiện, sau khi hành thích còn có thể nghênh ngang rời đi., Thân thủ bực này, uy phong bực này, không hổ là đệ tử Lâm tông ta, sư đệ, ngươi há có thể không cười to. Nếu là ta, lúc họ ta chết chắc, ta còn muốn giết hắn lần nữa, ha ha ha, tốt! Hảo cường túng!"
Lâm Tông phóng khoáng vừa vui vẻ, nói đến sau đó ống tay áo rung lên, nghiễm nhiên có một loại xúc động muốn thay đồ đệ đi giết dao động, cũng lười suy nghĩ bên mình và Thời Bảo Phong có phải đồng minh hay không.
"Nếu đã biết tung tích bình an, vị sư thúc này của ngươi, chuyện của sư điệt, hẳn nên quan tâm nhiều một chút. Bây giờ ta làm Bồ Tát đất trong tân Hổ cung, có chút chuyện bí mật, không tiện tự mình đi nghe ngóng..." Lâm Tông Ngô cười, hạ thấp thanh âm xuống. "Ngươi đi tìm hiểu một phen.", Nhìn xem mỹ danh của bốn thước tiểu ma này, rốt cuộc là như thế nào, chắc hẳn là thú vị. Hơn nữa ngươi xem, hắn vì sao là tứ thước tiểu ma, không phải sáu thước... Ngay cả đương nhị ma đều phải đi theo sau mông người khác, tương lai nói ra danh hiệu trưởng bối, ngươi ta thật sự có chút mất mặt, đệ tử chúng ta, hẳn là lục xích mới đúng..."
Vương Nan Đà biết hắn ta đang nói đùa, lại thở dài nói: "Năm thước đỏ ma kia, nghe nói chính là người đến từ Tây Nam, chúng ta cùng Tây Nam, dù sao cũng có cừu oán không đội trời chung."
"Thù hận của trưởng bối, đến đời sau rồi không cần nói tiếp." Lâm Tông ta nói: "Con đường bình an, tương lai để hắn tự chọn."
Một lát sau, lại cười nói: "Mau đi hỏi thăm, ta đang chờ nghe chuyện ác của yêu ma này."
Vương Nan Đà nhìn hắn mấy lần, cuối cùng vẫn là gật gật đầu, xoay người rời đi. Nhưng đi được vài bước, lại quay đầu lại.
Khuôn mặt hắn nghiêm túc hẳn lên: "Sư huynh, còn có một việc, ta..."
"Nói đi."
"... Ngày đó đảng công bằng bao phủ Giang Nam, cướp đoạt gia thân, chia ruộng, Hứa công và Vương công bằng một đạo, chiếm lấy danh phận đại nghĩa, bởi vậy ta mới đáp ứng hắn mời lên Bắc thượng, cầu xin sư huynh ngươi xuống núi. Lần này tất nhiên là tâm tính của công bằng Vương này khó dò, đi ngược lại, nhưng nếu toàn bộ phe công bằng thật sự nội chiến, bên Hứa Công, đại nghĩa khó mà tồn tại... Sư huynh, chúng ta rời đi, hoặc giúp bên kia có danh phận đại nghĩa, cũng không sao..."
Vương Nan Đà ở chung với Lâm tông hơn nửa đời, đối với sự truy cầu và chấp niệm cả đời của vị sư huynh này, vô cùng rõ ràng. Tuy rằng đã từng làm việc cho đại tộc, bất đắc dĩ lang bạt kỳ hồ, nhưng danh vọng của hắn đối với bản thân, kỳ thật rất coi trọng, rất nhiều lúc làm việc đều coi trọng xuất sắc sư phụ.
Lúc trước đối phó Phương Tịch, điểm xuất phát dùng để báo thù; giết Tần thừa nguyên, lúc ấy nói cũng là đi cuốc gian tướng, giết tặc vì nước, chỉ là những năm gần đây thế cờ đen rất lớn, Tần Nguyên bị Ninh Nghị kia dần dần "Tẩy bạch" mà thôi; trở thành "Thiên hạ đệ nhất" trong mấy năm nay, hắn vẫn đủ khả năng làm lễ hiền sĩ, cho dù là tại tấn địa, hắn lựa chọn lập trường duy nhất, cũng vẫn là kháng kim. Nói tóm lại, sư huynh cả đời này, là hi vọng được người khác xưng hô.
Lần này phe công bằng chiếm bản thân cũng là đại nghĩa, nhưng nếu là phe công bằng trước mắt này nội chiến, " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam chiếm cái gì, vậy thì càng khó nói, có lẽ chỉ là tà giáo khu vực một nhà tạo phản? Đến bước đó, hắn biết sư huynh ở lại nơi này, tất nhiên sẽ phi thường khó chịu, bởi vậy lặp đi cân nhắc lại, rốt cục vẫn quyết định nói ra lời này.
Lâm Tông ngô hơi ngẩn người, sau đó cười rộ lên.
"Sẽ có cách."
Hắn phất phất tay: "Đi nghe ngóng đi."
Vương Nan Đà gật gật đầu, xoay người rời đi.
Sau khi Vương Nan Đà rời đi, Lâm tông ta liền quay đầu lại, chắp hai tay sau lưng nhìn khói lửa trong thành.
Vì giết thành viên hội đọc sách mà rối loạn lan tràn khắp thành Giang Ninh, lúc này, thật ra hỗn loạn cũng đang lan tràn khắp mặt đất Giang Nam.
"Chuyển Luân Vương", "Bình đẳng Vương", "Diêm La Vương" thậm chí là "Cao Thiên Vương", Tứ hệ lực lượng liên quan tới việc thanh lý thành viên hội đọc sách, đều đã lục tục hạ đạt, trình độ có khinh có trọng, nhưng đều đã rõ lập trường đầu tiên, đây là "Công bằng Vương" Hà Văn cùng với hội đọc sách đầu tiên tạo áp lực.
Đối với các thế lực lôi kéo, trong lúc khẩn cấp trao đổi cũng đã được triển khai trong thời gian hai ba ngày. Đương nhiên, nhận thức chung của nhau và tin tức cũng không dễ dàng thành lập, Giang Nam trên ngàn dặm lãnh thổ hạ lệnh xuống., Thậm chí theo đó quân đội điều động, thay đổi nhân sự, cũng không có khả năng nhanh chóng đến vị trí đó. Nếu coi phe công bằng là một đoàn đội, trong đó mỗi một người khổng lồ quay người lại, đều cần thời gian mười ngày nửa tháng để hoàn thành.
Trong thành thị trở nên sôi sục.
Lâm Tông ta tại trong Tân Hổ Cung ngóng lửa, tại một chỗ khác thành thị, cùng Hà Văn một lần hoàn toàn nói chuyện với nhau, cao sướng Thiên Vương, chính thức cũng bí mật tiếp kiến quyền sở hữu Tả tu từ Đông Nam đến.
Tại một gian phòng trên cao, cũng có thể nhìn thấy loạn tượng trong thành, Tả tu quyền cao hứng ẩm trà làm xôn xao chủ, đoạt lấy chén trà nhỏ, sau khi pha nước trà xong mới chậm rãi nói chuyện.
"... Lần này đi vào trong Giang Ninh Thành, có ba nhà sứ đoàn, là đặc thù nhất, bởi vì chỉ có ba nhà này mới chiếm được danh phận đại nghĩa. Mặc kệ Cao Thiên Vương có muốn hay không, ngươi cũng phải chọn một nhà để hợp tác..."