Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giang Ninh đầu tháng chín, vô số nhân quả ngưng tụ, chúng nó có cuộn thành sóng ngầm, có rít gào thành vòng xoáy, có con nhấc lên sóng lớn động trời.
Buổi tối ngày thứ chín, theo lời Hà Văn, bởi vì "Đọc sách" dẫn tới cỗ sóng ngầm cực lớn muốn nổi lên mặt nước, lúc nào cũng có một lần đứng ở giữa sân khấu, rơi vào trong tầm mắt tất cả các đại nhân vật. Đương nhiên, không lâu sau, những nhân quả này vẫn là giao nhau.
Thỉnh thoảng lại có tiếng kêu của mình đuổi theo.
Buổi chiều ngày Trọng Dương Kiếm Tông, hắn chân chính đi tới một giai đoạn đỉnh cao nào đó, hoàn thành quá trình lột xác của hắn.
Mà ngay khi gợn sóng này đan vào nhau, thì cũng có vô số sóng nước nhỏ bé hơn đang không ngừng tuôn ra...
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Thời gian hướng về phía trước hồi tưởng.
Buổi chiều tháng chín sơ tám.
Hà Văn cùng bốn vị đại vương ở trong Di Viên bắt đầu trao đổi, đồng thời bên cạnh phế tích khách sạn tên là Ngũ Hồ, hai thiếu niên được gọi là Đại Ma, nhìn hai nam nữ dưới cầu động không chút thu hút, cảm thấy bi ai và khó xử.
Sau khi tìm được dược vật, hết sức cố gắng kéo dài tính mạng của nữ tử bị thương dưới cầu, bọn họ cũng dễ dàng nghe được cái tên của kẻ lập uy ngày đó từ miệng những người xung quanh.
Không lâu sau đó, sau sự kiện khách sạn Ngũ Hồ, rốt cuộc nhặt lên mặt mũi nhị thiếu gia nhặt lên, lại mang theo đám người quy mô lớn, đi tới phụ cận Vân Lai phường cùng "Hàn Nha" Trần tước mới triển khai giằng co.
Ngô Sâm Nam thì đi đến báo quán trong thành, làm Nghiêm Thiết cùng bị thương, Thời gia vì tin tức đòi công đạo mà trắng trợn leo lên báo cáo.
Một bố cục tinh diệu triển khai với quy mô lớn như vậy, dưới sự trợ giúp của những người từng trải như Kim Dũng Kiều, bọn họ càng cân nhắc đến rất nhiều chi tiết nhỏ có thể xảy ra vấn đề. Chín tháng ròng, trong cuộc đời này lần đầu tiên được bố cục hoàn mỹ như vậy, ngay thời khắc đầu Nghiêm Vân Chi lấy được mấy tờ giấy đó, hắn đã tiến vào giai đoạn sinh hoạt mới.
Cũng cùng thời khắc đó, phía trước khách sạn năm hồ không đáng chú ý kia, hai gã ục ma năm thước cùng bốn thước cầm báo cáo, trầm mặc nhìn hồi lâu.
Tình trạng của nữ nhân trong cầu động cũng không tốt, Tiết Tiến khập khiễng tới dập đầu cho bọn họ, Long Ngạo Thiên trong cảm xúc bực bội lại đánh thuốc. Sau đó bọn họ lần lượt rời đi.
Giữa trưa, tại phụ cận y quán của Nghiêm Thiết và y quán, hai người cẩn thận quan sát phát hiện thêm nhiều thứ.
"Đại ca, người hơi nhiều, làm sao bây giờ a?"
....
"... Ngọc Hoàng Đại Đế cũng không cứu được hắn."
"... Ừm."
....
Trên quán trà chiều, lúc này đã ra lệnh cho đông đảo cao thủ.
"Hôm nay ai cũng đừng hòng rời khỏi nơi này."
Hắn đẩy cửa ra, đi về phía Nghiêm Vân Chi.
....
"... Mấy ngày nay ta có Ngô huynh trợ giúp, mới có thể hiểu rõ nó như thế nào, người bình thường có thể làm được gì..."
....
Gậy trúc xẹt qua bầu trời, gào thét bay tới ——
Phiến trúc nổ tung xẹt qua trước mắt Thời Duy, trong quán trà xuyên ra một con đường máu thê lương.
Ánh mắt Duy Dương ngẩn ngơ, nguyên bản một đoạn diễn thuyết tiếp theo lại có tiếng động, mấy người ngồi trên lầu hai quán trà đột nhiên đứng lên, mà phía dưới lầu một, phía trên nóc nhà, đầu đường phố phía ngoài thậm chí trên lầu hai đối diện, mấy chục đạo thân ảnh đều đồng thời kinh giác.
Mà ngay sau đó, " Điện kiếm" - Tương Băng vung kiếm nghênh đón cửa sổ bên cạnh. Thân ảnh kia là từ trên nóc nhà lầu đối diện đi ra ngã tư đường, thời gian là buổi chiều, cửa sổ bên này hơi hướng tây, thân ảnh kia trong ánh mặt trời thu đột nhiên biến lớn.
Nói thì chậm, khi đó rất nhanh, Bức Băng trong khoảnh khắc đó đột nhiên phất tay thu kiếm, thân thể của hắn bỗng nhiên trầm thấp nhảy sang một bên. Bóng người trong ánh mặt trời xông tới, phía trước mang theo một cái khiên tròn, yểm hộ thân thể người tập kích, trực tiếp lướt qua đường phố, hướng bên này ầm ầm đập tới!
Ném từ cây gậy trúc đầu tiên vào, người này mang theo tấm chắn bay vọt đến, ở giữa bất quá một hai lần hô hấp phản ứng lại, nhưng trên lầu hai quán trà phần lớn là cao thủ, phần lớn đều có phản ứng, "Nhất Tự Điện Kiếm" vung kiếm đâm ra., "Kinh Thần Thủ" Phiền hận đứng lên, hai tay lật tung cái bàn phía trước, "Ngưu Ma" Từ Bá Thiên chấp chưởng đại phủ trong tay, lúc này Hạng Đại Tùng đứng bên cạnh "Long Đao" cách đó không xa bị máu thịt Ngô Sâm Nam tưới đầy mặt mũi, hắn trước tiên bước qua cửa sổ, thử đưa tay che chắn cho nó, những người còn lại cũng tự mình đi vị trí.
Sau một khắc, Tưởng Băng rút kiếm lui xuống, thân thể nhảy ra sau, nhưng thân thể vẫn bị thích khách đang gào thét kia lau một cái. Tấm thuẫn này cùng bóng đen đập vào tấm biển lầu trà lâu, sau đó văng ra phía trước, trong khoảnh khắc bị đánh bay ra ngoài, trong khoảnh khắc., Bàn ghế trong quán trà bay loạn xạ, mảnh sứ vỡ tung tóe, Tương Băng cầm trong tay trường kiếm xoạt xoạt bay lên xà nhà, nhấc lên "Kinh Thần Thủ" trên bàn kia, bị va chạm làm cho quay cuồng trên không trung, sau đó rơi thẳng xuống bản bản lầu.
Thích khách kia cực kỳ lỗ mãng xông tới mang theo tấm chắn một đường ầm ầm lăn đến góc tường, một gã vệ sĩ phụ cận bị đụng phải chạy dọc theo cầu thang xuống phía dưới. Lúc này trên lầu hai quán trà ngược lại cũng không phải là một mảnh hỗn độn, chỉ là lúc trước bị gậy trúc đâm xuyên qua hai người., Huyết nhục bay tứ tung lan tràn ra một đoạn dài, lúc này tên thích khách này lại không nhanh không chậm vọt tới, mang theo tấm thuẫn phá vỡ mở ra một con đường, những phiến đồ sứ bị phá nát tạo thành những phiến văng tung tóe.
Một đám cao thủ phụ cận phản ứng nhanh chóng, ngoại trừ "Nhất Tự Điện Kiếm" bị đụng vào bả vai, "Kinh Thần Thủ" bị đụng bay lên đập xuống, càng nhiều người đã thử nhào tới trước, cũng có người càng giàu có cục diện quan sát ngoài cửa sổ, kinh nghi bất định cảnh giác đồng bạn thích khách này., Thanh âm trong trà quán đột nhiên tiêu tán, phía dưới có người la lên, giờ phút này nện ở góc tường tựa hồ có chút khó khăn quay cuồng. Mọi người có thể nhìn thấy lúc này kéo tấm thuẫn, trên mặt bịt một cái khăn đen, ánh mắt của hắn đi tuần tra trong không gian trà quán, quét qua thì Duy Dương.
"Long đao" nửa người đỏ như máu, Hạng Đại Tùng chú ý tới ánh mắt này. Hắn giơ một tay lên thử đẩy ánh mắt ra sau lưng, ánh mắt thuấn Dương mới từ Ngô Sâm Nam không còn cổ trên đất quay lại phía dưới. Hắn cũng nhìn thấy ánh mắt thích khách, giơ tay phải chỉ về hướng bên kia, nhưng trong miệng không thể phát ra mệnh lệnh, hắn còn chưa nhận sự thật mà quân sư đột nhiên biến mất.
Mấy tên thích khách bên cạnh cất bước phóng tới; Vu Từ lão nhân tên gọi "Thập Ngũ huyền" cầm một chén trà ném về phía thích khách: "Nhất tự điện kiếm" Tưởng Băng từ trên bản bản lầu bò dậy, biết bả vai mình đã bị thương, hổ khẩu tay phải tựa hồ cũng đang va chạm vỡ ra, chén trà nổ tung trên bản lầu., "Ngưu Ma" Từ Bá Thiên vung vẩy đại phủ; "Bạch Tu La" Hạ Tần Chiêu đưa tay chỉ về một địa phương nào đó, kêu lên: "Coi chừng." Lúc này trong góc quán trà bỗng nhiên cắn răng dùng sức, dựng tấm thuẫn cuộn người định ngăn trở mình. Mọi người đều biết lần này va chạm vào hắn cũng bị thương, "Hạ Tu La" "Bạch Tu La" Tần Chiêu lại nói: "Cẩn thận..." Hắn cũng không biết nên để ý điều gì.
Đã có người dùng ánh mắt liếc nhìn đồ vật như vậy.
Vật kia không biết từ đâu tới, đại khái cỡ cái gối, lúc này đang lẳng lặng nằm bên cạnh một cái bàn trong quán trà, một điểm quang mang lẳng lặng thiêu đốt.
Có người bắt đầu bước đi.
Dưới lầu đang có người xông lên.
Hai gã cao thủ đứng trên mái lâu biến đổi bước chân của mình trên mảnh ngói, cẩn thận lắng nghe động tĩnh bên dưới.
Oanh ——
Một tiếng vang thật lớn chấn động phố dài.
Thời gian là buổi chiều giờ Thân hai khắc, ở gần quán trà phía đông Dư Khánh Thành Giang Ninh Thành, người đi đường đi ngang qua kỳ thật cũng đã phát hiện ra có cái gì không đúng, một đại thế lực đang ở bên này làm việc, hoặc là truy nã kẻ thù., Hoặc là tung hoành ác hành hung ác, những người đi đường phát giác được điểm này phần lớn đều bắt đầu tránh đi con đường này, một ít kinh thương tán hộ ở dưới lầu cũng mang theo băn khoăn thử thu dọn quầy hàng rời đi, mấy người đứng ở phía xa nhìn sang bên này, chỉ trỏ trỏ trỏ.
Nhưng không ai ngờ tới, lại phát sinh một màn kinh người như vậy.
Tiếng nổ cực lớn vang vọng cả mảnh đường phố, trong nháy mắt, cả quán trà kia tựa hồ cũng chấn động một cái, bụi mù trắng xám từ cửa sổ lầu hai dâng lên bốn phương tám hướng, mảnh ngói trên lầu rơi xuống dưới, hai tên cao thủ vốn đứng trên nóc nhà đột nhiên bị bụi mù nuốt hết., Sau đó ầm ầm rơi xuống phía dưới, thân thể nắm không được, nện ở trên đường, trên đường phố hoặc là cầm trong tay lưới đánh cá hoặc là mở ra trận hình bảo phong hào bị tiếng nổ lớn này làm cho kinh ngạc đến lảo đảo ngã xuống đất, có người vô thức chạy trốn về phía sau, cũng có người tựa hồ muốn xông vào cứu người, tràng diện nhất thời hỗn loạn tưng bừng.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn lầu hai quán trà, lúc này chỗ đó đã bị tro bụi sau khi nổ tung bao phủ.
Mà Nhị công tử của bọn họ lúc này lại dương dương, lúc này đang ở trong vùng đất nổ tung này...
....
"Khục khục... Khục khục khục khục..."
Sương mù xám trắng mang theo nhiệt độ cao hôi tanh tràn ngập, màn lầu tựa hồ còn đang run rẩy, vô số tro bụi tuôn rơi xuống, đưa tay ra trước mắt khó thấy được năm ngón, trong tai là một mảnh tiếng vang ong ong.
"Kinh Thần thủ", Phiền Hận lung lay đứng lên, lỗ tai không nghe được gì, không rõ đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Giờ phút này ầm ầm xông vào trong khoảnh khắc, hai tay của hắn nhấc lên hất bay cái bàn, nhưng cũng bởi vì lần này ánh mắt cách trở của đối phương. Đối phương va chạm với thuẫn nên hắn không kịp trốn tránh, bị cứng rắn đụng vào hai chân, sau đó thân thể trên không trung lăn vài vòng, nện vào trên sàn lầu, đầu hắn phát choáng, còn chưa kịp phản ứng, bên người bạo tạc kịch liệt bao phủ hắn.
Là người rừng xanh, tuy ngẫu nhiên cũng có kiến thức một chút hỏa khí bàng môn tả đạo, tỷ như dùng cho Phích Lịch đạn tâm lôi chạy trốn, nhưng ở khoảng cách gần như vậy cảm nhận được lượng vụ nổ lớn hơn, kỳ thật cơ hội cũng không nhiều.
đảng công bằng ngẫu nhiên công thành nổ cửa, nổ tường thành, thường thường cũng là chuyện thợ thủ công doanh đặc biệt, các hào khách Lục Lâm xưa nay được ưu đãi, cũng không nhiều lắm cùng đám thợ thủ công này lui tới, nhiều lắm là ngày lễ tết, người làm mấy phần pháo về nhà chúc mừng một phen mà thôi.
Liên tục hai cú va chạm lớn, trong đầu hắn hỗn loạn, cái gì cũng không thể quay lại, khó khăn đứng lên, sau đó lại lảo đảo té ngồi trên mặt đất, bắp chân phải đứt đoạn, không dùng được khí lực, loại bệnh trạng này hắn lại quen thuộc.
"Khục khục... Khục khục khục khục..."
Đưa tay ra định xử lý thương thế trên đùi, nhưng hô hấp khó khăn, quả thực như kéo hòm gió, bụi trong không khí thiêu đốt khiến cổ họng hắn đau rát.
Một tay hắn nắm chỗ đứt trên bàn chân, thử phán đoán thương thế, một tay khác dùng sức huy động, ý đồ xua tán bụi mù bên cạnh, một bóng người ở sau thân thể hắn lung la lung lay, chậm rãi đứng lên.
Bên tay trái bóng người kia, tay trái cầm một tấm thuẫn.
"Này..."
Bóng người kia rút đao, kêu một tiếng.
Ông ông ông ông ông ông...
Trong tai của Phiền Hận, cái gì cũng không nghe được...
....
Trước mắt có ánh sao xoay chuyển, toàn thân bỏng rát, toàn bộ thân thể dường như không còn là của mình nữa.
Thời gian trôi qua trong bụi bặm mịt mờ, hắn lắc đầu.
Giờ khắc này, hắn thậm chí không rõ chính mình làm sao đứng dậy nổi...
Một khắc trước khi vụ nổ phát sinh, "Long đao" đại tùng đẩy hắn về phía sau, để hắn rời khỏi chỗ bao thuốc nổ kia, nhưng lập tức, chấn động, tro bụi cùng sóng nhiệt vẫn cuốn tới, hắn lăn trên mặt đất một hồi lâu, mới đứt quãng thanh tỉnh.
Đó là ai...
Chuyện gì xảy ra vậy...
Lúc trước tất cả phát sinh còn một đoạn, kịch liệt mà nhanh chóng đảo trở về trước mắt, ánh mắt thích khách kéo tấm chắn vọt tới, đột nhiên xẹt qua cán dài trước mắt, cổ không còn Ngô Sâm Nam, đứng ở góc cửa sổ lộ ra ánh mắt tuyệt vọng mà sợ hãi...
Không sai, Nghiêm Vân Chi vô cùng sợ hãi...
Đây là một khắc theo đuổi của hắn nhiều ngày qua, hắn vì thế mà đau lòng suy nghĩ, thậm chí trong mấy đêm đang mưu đồ bố cục, tự mình làm rất nhiều chuyện, dựa theo phụ thân đã dạy bảo, dựa theo tất cả lời dạy bảo của sư trưởng đáng tin cậy, mình đã trở thành một người chân chính có thể làm việc, cũng không sơ sẩy và kiêu ngạo, mà là lúc trước mỗi một lần kiêu ngạo đều tận lực đè nén cảm xúc.
Chính mình chính là muốn đi tới thời khắc này, hưởng thụ thời khắc thỏa mãn...
Khi thấy vẻ tuyệt vọng trước mắt của nàng...
Khi thấy sự sợ hãi trong mắt nàng...
Lúc mình kể cho nàng phương pháp luyện chế nàng, thì...
Chính mình nói phải dùng xích sắt khóa chặt nàng, đánh gãy chân nàng, thậm chí nàng còn không cách nào phản bác...
Cảm thụ của tất cả những điều này khiến hắn cảm thụ được khoái cảm trước nay chưa từng có trong cuộc đời.
Không giống với ỷ thế hiếp người trong quá khứ của mình, hoặc cũng có thể là do một đám hiệp nữ ôm ấp, người trước mắt này, là thật sự muốn phản kháng chính mình, hơn nữa còn chân chính giết nữ tử xuất thân từ nữ chân nhân, mà mình lại dùng thủ đoạn đường đường chính chính chinh phục nàng. Điều này có nghĩa là mình thật sự trở thành nam nhân có thể một mình giải quyết tất cả vấn đề cùng địch nhân.
Đường của phụ thân, bao gồm cả con đường của những đại nhân vật kia, cũng đều là như vậy...
Diễn thuyết của hắn còn chưa hoàn thành, hắn thậm chí nghĩ tới hôm nay sau đêm hôm nay sau khi đem Nghiêm Vân Chi buộc lại trên giường, còn có thể nói ra càng nhiều lời thô bạo làm cho nàng không cách nào phản bác...
Cây gậy trúc kia vù vù bay tới...
Trong đầu vang lên ong ong, tất cả như là giả.
Bụi bặm giả bay tứ tán trước mắt hắn, hắn khó khăn ho khan vài tiếng, nhớ tới đẩy đầu Đại Tùng của mình ra tựa hồ cũng nhào tới bên này, mới cố gắng nhìn chung quanh.
Trên nóc nhà có bụi bặm và mái ngói rơi xuống. Lần này, tất cả mọi chỗ đều đã hỗn loạn, hắn nhìn thấy một bóng người té nhào trên mặt đất, thử đưa tay ra, nhưng lần đầu tiên không thể bắt được cánh tay của đối phương. Sau một khắc, người nhào xuống đất đột nhiên dùng sức, lăn lộn một cái, ngồi dậy, lảo đảo lùi về sau hai bước., Hắn nhìn thấy thân ảnh kia lắc lư đứng lên, thân hình của Đại Tùng "Long Đao" bên ngoài thân hình khôi ngô, lúc này quần áo trên người rách rưới, mà từ cổ lên trên, có màu trắng, màu đỏ, làn da màu đen phân bố từng mảnh, khiến cho giờ phút này nhìn hắn, dữ tợn đáng sợ, giống như quỷ quái.
Diện tích xám trắng lớn kia, chỉ là tro bụi tản ra trong không khí, mà màu đỏ là máu, màu đen là lửa cháy sau đó, lúc Duy Dương nhìn thấy hắn trừng mắt, bên phải hốc mắt, một mảnh đỏ bừng.
"A a a a a a a a ——"
Hạng Đại Tùng chợt điên cuồng hét lên một tiếng, giống như một con sư tử múa trường đao trong tay, sau đó miệng phun ra bọt máu, cũng không biết đang mắng to một câu gì đó với đám bụi bặm, dường như là quát: "Tên chuột nhắt ——" ý thức của hắn vẫn còn tỉnh táo, không nói gì thêm mà nhìn theo hướng thích khách sừng tường lúc trước, lảo đảo rời đi vài bước.
Thanh âm ông ông dần dần yếu bớt.
Lúc này, mới có thể nghe được càng nhiều động tĩnh truyền đến, trong bụi đất chung quanh tựa hồ có người la hét, có người kêu: "Bảo hộ nhị công tử..." Có người đột nhiên ho khan: "Cẩn thận."
"Làm thịt hắn..."
"Đều thủ tại vị trí cũ..."
"Không được loạn —— "
Khói bụi tràn ngập.
"Ngưu Ma" múa may cây búa lớn trong tay Từ Bá Thiên vài cái; "Nhất Tự Điện Kiếm" - Tưởng Băng khom người tìm kiếm vũ khí trong đống phế tích; có người dìu đồng bạn đứng dậy; có người đứng thẳng lên, mới phát hiện trên bụng đã đâm gãy đinh gỗ, "A" một tiếng, cầm thương tiến về phía trước; "Khụ khụ khụ" vài tiếng, thử đi về hướng ánh sáng, tìm kiếm lối ra...
Trong bụi mù, ánh đao hạ xuống, "Kinh Thần Thủ" bỗng nhiên một chưởng rơi trên mặt đất, hắn điên cuồng phản kích, nhưng sau một khắc, thân ảnh thích khách đã vứt hắn ra. Trong bụi mù, một gã vệ sĩ Bảo Phong Hào lảo đảo đứng lên giao thoa cùng thân ảnh kia, trường thương trong tay còn chưa đâm ra, đao quang xẹt qua không trung từ bả vai trái của hắn một mực chém nứt thân thể bên phải.
"Bạch Tu La", Hạ Tần Chiêu cảm nhận được khói bụi gào thét vũ động, song thứ trong tay hắn đột nhiên đâm ra, một tấm thuẫn từ trong bụi mù kia đẩy tới, song thứ của hắn đỡ thuẫn. "A..." Hắn lảo đảo lùi về phía sau, chỉ trong chốc lát như thế., gót chân của hắn chạm vào một bên mặt tường của quán trà, Hạ Tần Chiêu cảm nhận được tấm chắn phía trước đột nhiên mở ra, đao quang bổ tới trước, tấm khiên vung về phía sau, chỉ nghe một tiếng vang thật lớn, "Long đao" Đại Tùng từ trong bụi mù phía sau vung đao chém tới., Vừa lúc bị tấm thuẫn chụp xuống, mà một đao của thích khách lại chém xuống đầu Hạ Tần Chiêu. Tay trái của Hạ Tần Chiêu vội vàng vung ra một chiêu, chỉ nghe một tiếng bang bang, hổ khẩu nổ tung, toàn bộ cánh tay biến thành một mảnh đẫm máu.
Phía sau, "Long đao" lại chém tới, lúc này vung đao chém về phía "Long đao" Hạng Đại Tùng, tấm khiên trên tay còn lại gào thét quay về, đập xuống ngực Hạ Tần Chiêu.
....
Trong bụi mù, có tiếng chém giết vang lên, sau đó dần dần trở nên rõ ràng. Nghiêm Vân Chi từ trong góc bò dậy, nàng che miệng mũi, cố gắng để mình tỉnh táo, gió cuốn khói khiến nó trở nên nhạt đi. Nàng lo lắng con đường chạy trốn, sau đó, trong đám bụi mù này, nàng thấy được thân ảnh đang một đường chém giết tiến về phía trước.
"Bạch Tu La" dùng song thứ của "Bạch Tu La" Hạ Chiêu bị đánh ngã trong vũng máu, chật vật bò lổm ngổm, "Long đao" như chiến thần điên cuồng gào thét, "Long đao" bị đối phương bổ vào bắp chân, cả người thấp xuống một đoạn, có hộ vệ xông lên, bị ánh đao dữ dằn chém đứt. Ánh đao đơn đao đơn thuần, hung lệ cơ hồ đã tới cực hạn, trong đao pháp ẩn chứa khí thế, nuốt thiên thực địa.
Tây Nam.
Bá Đao!
....
Không lâu trước đó.
Ninh kị tìm được cơ hội vung gậy trúc trên nóc nhà đối diện.
Gậy trúc đúng giờ giơ lên, bất quá...
"Bắn lệch rồi..."
Dưới lầu trà đối diện, dưới lầu bao gồm cả lầu các bên này, lượng lớn thành viên của bảo phong hào đều đã bị kinh động, bừng tỉnh. Dựa vào ám sát luận, lúc này muốn thu tay rời đi.
Ánh mắt hắn lạnh như băng, từ Tây Nam một đường đi tới, đây là lần đầu tiên hắn lộ ra ánh mắt lạnh như băng như thế. Hắn thuận tay nhóm lên bao thuốc nổ đã chuẩn bị xong.
"Cho các ngươi biết... cái gì gọi là cường sát."
Thân thể của hắn lao ra khỏi nóc nhà. Trong ánh mặt trời, đầm rồng hang hổ hướng tới đám cao thủ kia, ầm ầm rơi xuống ——