Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Lúc đầu tháng tám tiếp cận con cái, Thời Bảo Phong Đai Tử trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đã trở thành tiêu điểm chú ý của nhân vật trọng yếu toàn thành.
Lúc này hội nghị Di Viên đã tán đi, thái độ mập mờ đối với "Đọc sách" của Hà Văn khiến mọi người trong lòng đều cảnh giác: Đây là thứ đủ để mọi người trái phải sinh thái thái thái thái bình công, không thể đùa giỡn với xu thế chính trị, khi nào biểu lộ ra mánh khóe có thể chiến tranh này, tất cả mọi người nhất định phải chuẩn bị tốt ứng đối trong phạm vi Giang Nam này.
Một số mệnh lệnh đơn giản và trọng yếu đã phát ra ngoài, rất nhiều nơi trong thành cảnh giác cùng giương cung bạt kiếm đều chỉ mang theo một gợn sóng nho nhỏ. Mà ở trong cục diện như vậy, Thời Duy Dương mang theo người trùng trùng điệp điệp giết về nơi đóng quân của "Bất Tử vệ", rất nhiều người nhận được tin tức, trong lúc nhất thời cơ hồ bị kinh sợ đến rớt cằm.
Hứa Chiêu Nam ở tân Hổ Cung điều binh khiển tướng trợn mắt há hốc mồm, nghe nói sắc mặt y lúc ấy run rẩy vài cái: "Ta vốn cho rằng trong đám bang phái chỉ có Chu Thương là một tên điên, buổi chiều hôm nay nhìn xem, Hà Văn không thua y, cái này còn chưa qua hai canh giờ, lão cũng điên rồi... Bệnh điên này! Toàn bộ công bằng không còn một người bình thường! "
Hứa Chiêu Nam phát ra "Công bằng" ở tân Hổ Cung chỉ có một mình ta là người bình thường khổ sở chống đỡ: than thở. Thành thị khắp nơi, Chu Thương, Cao Thố, Vệ Dung Văn, Cao Tuệ Vân, Đàm Chính, Hứa Long Lộc, Mạnh Hữu Đào... Thậm chí là Tiền Lạc Ninh, Tả tu quyền, Lý Ngạn Phong đại biểu thế lực ngoại vi, thậm chí còn là bản thân Hà Văn đứng ra khơi mào chuyện, sau khi biết được tin tức đều đại khái phát ra cảm thán "Thời Bảo Phong cương liệt quyết tuyệt" như thế.
Ngày hôm nay mặc dù thái độ của Hà Văn làm cho chuyện xấu đi nhiều, nhưng hồi tưởng lại, dù sao vẫn là thời Bảo Phong đem vấn đề đọc sách vỗ lên bàn. Hắn đưa ra vấn đề tự tin tràn đầy, cảm thấy Hà Văn hơn phân nửa sẽ tỏ thái độ, kết quả chuyện khuếch đại thành như vậy., Một bước này cố nhiên không người ngờ tới, lúc Bảo Phong luôn luôn đánh dấu thân phận thương nhân bảng này cũng nóng như lửa đốt, chạng vạng tối ném chút mặt mũi, buổi tối lại một chưởng đánh về.
Loại điên cuồng này không quan tâm đồng quy vu tận, trong lúc nhất thời hầu như khiến người ta nghĩ đến Ninh Nghị ở phía Tây Nam xa xôi.
Cũng khó trách thỉnh thoảng Bảo Phong lại so sánh với vị Ninh tiên sinh kia.
Kinh doanh, đều là bệnh thần kinh...
....
Đương nhiên, biến cố đột nhiên xuất hiện trong thượng tầng của đảng công bằng đêm nay, trong thời gian ngắn cũng không lan đến tầng hạ tầng của thành thị.
Một mặt là có khả năng xảy ra biến cục quá nhiều, nó bỗng nhiên bộc phát, ngay cả những thành viên cao tầng như Vệ Dung Văn, Mạnh Thác cũng không thể phán đoán được tương lai của thế cục, phương pháp tương đối ổn thỏa, đều chuẩn bị sẵn sàng, chờ đợi sự tình phát triển.
Mặt khác, từ sau đại hội luận võ bắt đầu, hoàn cảnh trị an trong thành đã trở nên tương đối bình tĩnh, hơn nữa tiến triển của đại hội võ công của Giang Trữ tương đối thuận lợi, trước khi Trọng Dương đến, trong thành thậm chí còn bắt đầu bố trí hoa cỏ đèn lồng, không khí bình hòa như vậy, cũng luôn có quán tính.
Sau khi màn đêm buông xuống, ban ngày cắm một bộ phận đèn lồng ở trong thành đốt lên, Lục Lâm người xếp thành từng nhóm ở quán rượu, trên chợ đêm tụ tập, cũng có rất nhiều người chơi bời phóng khoáng mượn ánh sáng đèn lồng, đi dạo bên ngoài, uống rượu cùng người khác, khoác lác, không khí chúc mừng Trọng Dương Kiếm Tông đã bắt đầu từ đêm nay.
Đến lúc đó, mọi người lại cùng nhau đi tìm "Bất Tử vệ" phiền phức trùng trùng điệp điệp. Các nơi trong thành ban đêm vẫn chưa nghỉ ngơi, cũng đã là nhóm người cuồng dã nhất trong nội tâm.
Lúc này tin tức Linh Thông giả cũng biết trong thành xuất hiện dị động, nhưng đối với tình hình toàn diện cùng tính chất nghiêm trọng, có thể bắt không nhiều lắm. Thời Duy động tác "Suy diêu dương" làm cho rất nhiều " Phán đoán" tạm thời trở về, lập tức khoảng cách phát sinh gần nhất mọi người liền nhao nhao đi qua xem náo nhiệt, vì Thời gian diêu dương cùng "Bất tử vệ" giằng co cố gắng khích lệ.
Mọi người không hề hay biết, lúc này ánh mắt của cao tầng các phương trong bóng đêm đều tập trung vào khu vực nhỏ giằng co này, vô số nhân quả xoay quanh, ngưng tụ thành một vòng xoáy khổng lồ. Mà bản thân lúc này, trong lúc nhất thời cũng không biết những chuyện này, đêm nay, hắn đứng trước phường thị tên là Vân Lai phường, lớn tiếng tuyên cáo với tập đoàn "Bất tử vệ" đối diện:
"... Thủ hạ của các ngươi là hung đồ Dương Hàn chu! Đánh khách nhân đương thời của ta! Đánh anh hùng vàng ròng từ Nghiêm gia bảo tới, Nghiêm Thiết hòa! Nghiêm nhị gia! Hiện giờ mạng sống của Nghiêm nhị gia đang hấp hối! Nếu các ngươi không giao kẻ hành hung ra đây! Thời gia ta, không thể tha cho tính mạng các ngươi..."
Lời nói của hắn âm vang, khí phách mạnh mẽ, người đứng gần nhất, liền có người chuyện tốt đứng trên nóc nhà trong bóng tối vỗ tay hô to: "Được..."
"Đánh nhau ——"
"Anh hùng vạn tuế —— "
"Nợ máu phải trả bằng máu."
Từng giọng nói mang theo mùi rượu vang lên trong bóng đêm, trong lúc nhất thời, tràng diện khẩn trương, vừa chạm liền phát ra.
....
Đương nhiên nhân quả của chính trị cũng không đơn giản như vậy, cũng ở hai bên giằng co được giương cung bạt kiếm. Hứa Chiêu Nam cảm thán "Thằng điên trong tân Hổ Cung quá nhiều lần, không lâu sau đó hắn ở trong đại điện đã nhìn thấy "Lão chưởng quỹ" "Bảo Phong Hào" Kim dũng mãng chạy tới.
Cuộc giằng co ở Vân Lai phường vẫn còn tiếp diễn, Hứa Chiêu Nam cũng mới hiểu rõ chân tướng đám người Trần Tước, lúc này nhìn thấy Kim Dũng kiều, trong lòng hơi buông lỏng vài phần, hừ lạnh nói: "Khi xưa làm trò quỷ gì vậy? Mạng của con hắn không cần nữa hả?"
"Hứa công bớt giận." Lão chưởng quỹ sắc mặt có chút mệt mỏi chắp tay nói: "Nói một ngàn vạn, chuyện bên ngoài không trách được nhị công tử. Dương Hàn Châu dưới trướng Trần Hàn đã đả thương Nghiêm nhị gia của Nghiêm gia bảo, là rất nhiều người đã chứng kiến tình cảnh của Nghiêm gia bảo, Nghiêm nhị gia... Thân phận đặc thù..., Nếu không ra mặt thay hắn, bảo phong hiệu của ta rất khó cùng khắp thiên hạ bàn giao. Hứa công muốn san bằng chuyện này, nói với Trần Hàn Nha giao Dương Hàn chu ra là được. Lão phu nghe nói, bất quá chỉ là tiểu nhân vật, chẳng lẽ còn có nỗi khổ gì sao?"
Lời nói của Kim Dũng rất ôn hòa, nói rất có lý, Hứa Chiêu Nam nhìn hắn, đều hơi chần chờ một chút, một lát sau mới nói: "Đại sự ở phía trước, ta phải bao che một người họ Dương sao? Vừa rồi Trần tước mới đến báo, hắn đi khắp nơi tra xét tung tích của Dương Hàn Châu., Nhưng tìm khắp nơi không được, sau đó mà nói, họ Dương này cũng là người từng trải, biết chuyện gây ra thị phi, có thể là mang theo tiền của hắn chạy mất, nếu như sau này còn có thể tìm được ở trong thành, nếu đã ra khỏi thành, vậy khó mà nói được."
"Cái này..."
"Hôm nay lúc rời khỏi Di Viên, ta và Đông gia các ngươi còn nói muốn liên thủ, cần phải vì chút chuyện này mà tổn thương hòa khí? Kim lão, hôm nay trong thành rốt cuộc là cục diện gì, ngươi cũng nên rõ ràng."
Kim Dũng Cẩm chắp tay gật đầu: "Lão phu phái Đông gia tới đây cũng là muốn xác nhận thái độ của Hứa Công trước mặt. Hứa Công đã có lời ấy, lão phu trở về, Đông gia chắc hẳn cũng sẽ yên lòng... Hơn nữa, chuyện Vân Lai phường, theo lão phu thấy, hữu ích vô hại."
Hứa Chiêu Nam cau mày: "Suy nghĩ của ngươi là..."
"Hôm nay tại Di Viên, Hà tiên sinh đột nhiên khơi mào cục diện, kế tiếp chúng ta tất nhiên đều có chút kinh nghi bất định, lại nói tiếp, kết minh, liên thủ là xu thế lớn, mà cùng lúc đó, kết minh chỉ thị chưa kết, cũng không có chỗ xấu."
"Kim Thái luôn nói... giả vờ đánh nhau?"
"Những chuyện này, chỉ cần cấp trên nói minh bạch, tình thế không đến mức khuếch đại, phía dưới đánh hay không, đều không phải đại sự gì. Chỉ sợ âm thầm không câu thông, không ăn ý với nhau, vậy mới xảy ra vấn đề." Kim Dũng nói, "Hơn nữa chuyện kết minh, không ở đầu miệng, phải xem tương lai làm việc thế nào., Bởi vậy hôm nay nhị công tử đến nhà, Đông gia liền lập tức lão hủ đến, thứ nhất là lộ rõ thủ đoạn. Thứ hai cũng nhìn thái độ của Hứa công công, chuyện bên ngoài, coi như chúng ta liên thủ làm một trò hay. Như vậy việc này chẳng những sẽ không để cho hai nhà chúng ta xa lạ, ngược lại sẽ khiến chúng ta càng thêm thân cận. Đây là ý định của Đông gia, Hứa công ngài cảm thấy thế nào?"
Trong đại điện, Hứa Chiêu Nam nhìn hàng Kim Dũng, suy nghĩ một hồi.
Một lát sau, trong bóng đêm truyền ra tiếng cười to của Hứa Chiêu Nam, Kim Dũng Kiều cũng lập tức nở nụ cười, sau đó hai người lại câu thông với không ít chuyện...
....
Các đại nhân vật đều có thế giới của đại nhân vật, cũng có nhân quả thuộc về bọn họ.
Tối hôm đó, bóng người lẳng lặng xuất hiện trong mắt bão táp cực lớn, nhưng không lâu sau đã giao nhau với bọn họ.
Lúc nào cũng có thế giới của mình.
Đêm hôm đó, hắn dẫn mọi người ở đầu đường Vân Lai phường cùng đầu lĩnh "Bất Tử vệ" Trần Nha "Trần tước" giằng co với nhau, trong bầu không khí giương cung bạt kiếm, song phương mấy lần muốn tạo ra va chạm nhỏ, nhưng cũng may cuối cùng cũng không có dẫn đến chân chính hỏa chiến đấu.
Lúc này nội tâm của hắn có chút thấp thỏm.
Hắn muốn ở chỗ này khuấy lên một hồi rối loạn to lớn, cũng đã chuẩn bị tốt tư tưởng liều mạng. Bất quá, mặc dù đứng sau lưng chính là phụ thân, là những lão giang hồ Kim Dũng, chính diện đối mặt "Hàn Nha" Trần tước phương, lúc Duy Dương dương dương như cũ sẽ có chút bận tâm, dẫn tới sự nổi giận của đối phương, cuối cùng nhất phát không thể chỉnh đốn.
Cũng may lão chưởng quỹ là người đáng tin cậy, hắn ở phía sau lưng không biết tiến hành như thế nào, đại danh đỉnh đỉnh "Hàn Nha" Trần tước phương, tuy rằng thoạt nhìn thái độ ngang ngược, nhưng từ đầu tới đuôi đều duy trì khắc chế, song phương rất ăn ý tiến hành mấy vòng chửi mắng, đợi đến khi mấy vị lão quái vật có phân lượng tới giảng hòa, lúc này mới biết, từ nay về sau, trên giang hồ hắn đã có thể tự xưng là cùng đẳng cấp với "Hàn Nha" rồi.
Thời khắc đồng dạng, Ngô Sâm Nam bị hắn coi là quân sư, đã mang theo người chạy khắp báo quán lớn lớn nhỏ trong thành, bọn họ quét một thiên văn chương cùng treo thưởng mới lên.
Đã có rất nhiều an bài, đã chuẩn bị thỏa đáng.
....
Sáng sớm, trong một y quán ở phía đông Giang Ninh Thành, Nghiêm Thiết từ trong giấc mộng tỉnh lại, cảm nhận được thân thể suy yếu.
Trong phòng là lửa đèn to cỡ hạt đậu, một nha hoàn đang ngủ bên cạnh bàn cách đó không xa, đang cố gắng giãy giụa, nhưng không thể thành công.
Nha hoàn trông coi tỉnh lại, vội vàng tới hỏi thăm cảm nhận và tình hình thân thể của hắn, sau đó ra ngoài gọi đại phu. Trong quá trình này, Nghiêm Thiết cùng với nha hoàn hỏi thăm chuyện hắn bị thương, sau đó, hắn bảo nha hoàn gọi một thành viên của Nghiêm gia bảo đang chờ ở sân gần đó vào.
Đó là con cháu theo Nghiêm Thiết và Nghiêm Lai một đường đi về phía đông, bản thân cũng là người họ hàng thân thiết, Nghiêm Vân Chi. Người trẻ tuổi sau khi đi vào, Nghiêm Thiết và Nha hoàn lui lại phía sau nha hoàn., Đại phu, hỏi thăm đối phương kỹ càng một lần phát triển tình thế, đối phương đem trong khoảng thời gian này biểu hiện một năm mười khu vực đã rõ ràng, kể cả sự giằng co với "Bất Tử vệ" đêm qua, bây giờ bên trong thế lực Thời gia cũng đã truyền ra.
Nằm trên giường, thân thể suy yếu Nghiêm Thiết lẳng lặng suy nghĩ một hồi lâu, sau đó nắm lấy tay đối phương: "Không thích hợp..."
"Cái gì?"
"... Vân Chi sau khi đi, áp lực bên ngoài, người nhà thời... thái độ đối với Nghiêm gia chúng ta càng thêm hiền lành, trong khoảng thời gian này, thậm chí chúng ta còn tính là nhân họa đắc phúc, nhưng... Hôm qua ta thụ thương, có chút vấn đề..."
"Nhị thúc nói là..."
"Ta xác định không được, nhưng việc này vừa ra thì có một số việc, không thể không lo lắng cho chuyện này..."
Nghiêm Thiết và tên đồng cháu này nắm tay nhau, thanh âm khàn khàn, sau đó bảo đối phương ghé tai tới, chậm rãi dặn dò không ít.
Người trẻ tuổi nghe xong dặn dò, từ trong phòng đi ra ngoài.
Lúc này đang là thời gian tối tăm nhất trước bình minh, trong sân ánh sáng lờ mờ, phường thị gần đó im ắng, hắn rời y quán, tại hắc ám trên đường phố tuần tra hoàn cảnh chung quanh một lần. Nghiêm gia tu luyện chính là ám sát thuật, người trẻ tuổi khinh thân, công phu ẩn nấp cũng rất có tạo nghệ, sau khi tuần tra hai vòng, hắn dừng lại tại một góc đường, nhìn xung quanh, lưu lại một ấn ký.
Đúng vào lúc này, hắn đã nhận ra sự tình không đúng.
Đột nhiên nhìn về phía sau lưng ——
....
Trong khoảnh khắc thành thị đi qua bóng tối nhất, màu trắng bạc của cái bụng cá từ phía đông bay lên.
Trong Giang Ninh thành, chưa từng phát giác được quá nhiều chuyện, đám võ giả đã bắt đầu luyện công buổi sáng, dự tính trong một ngày tỷ võ mới lại được nhiều lời khen ngợi hơn. Trong chúng An phường, lúc Duy Duy mang theo hưng phấn hiếm thấy mà dậy sớm.
lược rửa mặt một chút, từ y quán bên kia truyền đến một tin tức cũng đưa đến trước người hắn, sau khi xem xong, cảm xúc càng thêm phấn khởi, trực tiếp tính đi tìm lão chưởng quỹ Kim Dũng bạt, nhưng chần chờ một lát, vẫn là gọi Ngô Sâm Nam tới, báo cho hắn biết một an bài khác đã an bài thành công.
Ngô Sâm Nam đọc xong tin tức kia, cũng bội phục lên tiếng cảm thán: "Kim lão quả thật là người từng trải, ngay cả chi tiết nhỏ nhặt như hắn cũng dự liệu được, ngu dốt như ta mà thật sự không có kinh nghiệm như vậy."
Lúc Duy Lạp kéo tay của hắn: "T Sâm Nam không nên tự coi thường mình như vậy, nhớ lại chuyện trong mấy ngày qua, Duy Dương mới thật sự là người nông cạn vô thức chân chính, may mà mấy ngày trước Sâm Nam đã điểm tỉnh ta, ta mới biết được thế gian này, rốt cuộc ngươi và ta nên làm thế nào. Kim suốt ngày lăn lộn trong giang hồ, kinh nghiệm của hắn, trong lòng ta và ngươi đều khiêm tốn, khiêm tốn., Học tập nó, đây là chính lý. Mà chỉ có Sâm Nam, ngươi mới thật sự là quý nhân của ta, từ Sâm Nam vì ta mưu sự, ngươi xem mấy ngày nay cọc gỗ cọc một chuyện, chuyện nào không phải giải quyết dễ dàng, trong ngày thường ta tay chân luống cuống, bây giờ đều sáng tỏ thông suốt... "
Tâm tình của hắn rất thoải mái, lập tức kéo đối phương, lại nói không ít lời từ đáy lòng. Sau này đợi đến lúc trời sáng, mới đi tìm Kim Dũng kiều báo cáo lại y quán bên kia.
Kim Dũng ăn bữa sáng, nghe được chuyện này, ngược lại khẽ thở dài.
"... Nghiêm nhị gia là giang hồ lâu đời, Dương Hàn chu cũng quen tùy ý, vội vàng sắp xếp cho hai người đối đầu, chuyện chưa chắc có thể hòa thuận như vậy. Nếu hắn tỉnh lại, có lẽ sẽ nhận ra không đúng. Chuyện này có tốt có xấu., Được rồi, có người của Nghiêm Nhị Gia tham dự, khả năng tìm ra Nghiêm Vân Chi sẽ lớn hơn một chút, nhưng điều xấu chính là... sự tình làm quá mức, ngươi có thể thật sự đắc tội người của Nhạc gia trong tương lai... thước đo chuyện này, ngươi nên cân nhắc nhiều hơn, cẩn thận đắn đo."
"Cháu xin nghe giáo huấn."
Mấy ngày liền đều làm cực kỳ sảng khoái, lúc nào tâm tính cũng khiêm tốn hẳn lên, đợi Kim Dũng Kiều hài lòng gật gật đầu, hắn mới hỏi: "Kim lão, việc này... Chúng ta đã làm những gì nên làm rồi, ngài nói, tiếp theo có mấy phần nắm chắc a?"
Kim Dũng hòe uống cháo: "Thế gian có rất nhiều chuyện, đều là tận nhân sự, sau đó nghe thiên mệnh. Sự tình trước khi rơi xuống đất, tâm tình bình tĩnh hơn một chút, dù sao nếu cô nương họ Nghiêm kia đã ra khỏi thành, Nhị thiếu gia ở đây có an bài nhiều hơn nữa cũng là vô ích. Nhưng đương nhiên, nếu nàng vẫn ở trong thành, ngươi lại chuẩn bị đầy đủ, sự tình khẳng định thành công không thấp."
Ông lão nói tới đây thì dừng lại một chút rồi lại nói: "Nhị thiếu, mấy ngày nay quả thật ngươi đã trưởng thành."
Lúc Duy cúi đầu cảm tạ, sau đó lại nói: "Những chuyện này may mà có huynh đệ Sâm Nam phụ trợ, may mà có Kim lão dạy bảo... Đúng rồi, sắp xếp tiếp theo, không biết còn cần phải chú ý gì nữa không, dạy ta nhiều hơn một chút với Kim lão."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Kim Dũng Cẩm hài lòng gật đầu, sau đó, hai người ở trong ánh nắng ban mai, cẩn thận nói không ít lời.
....
Cũng trong ánh sáng đó, ở một chỗ khác của thành thị, Nghiêm Vân Chi mỗi ngày đều đến quán trà, cầm báo chí chuẩn bị dùng bữa sáng.
Một ngày này chính là chín chi trọng dương, thế gian tập tục trọng dương đăng cao, mỗi lần gặp dịp tốt nhớ thân, nàng đã làm ra quyết định rời nhà cũng không khỏi hoài niệm thân nhân trong nhà, nàng vừa đi, cũng không biết gặp lại phụ thân ở xa Nghiêm gia bảo lúc nào.
Không lâu sau đó, trên báo nàng thấy được tin tức nghiêm thiết và bị thương, trên một tờ giấy khác, nàng càng thêm thấy được Nghiêm nhị gia đang bị thương hấp hối, lúc này gia hướng ra phía ngoài treo thưởng để tìm kiếm danh y, hơn nữa còn đuổi bắt được nhân vật hung đồ Dương Hàn chu.
Nghiêm Vân Chi ngồi trên quán trà nửa buổi sáng. Ngày hôm nay, người có thể mang tin tức về cho nàng là "Hàn Bình", "Hàn Vân" hai vị huynh trưởng cũng không tới —— là thành viên của sứ đoàn ngoại lai. Bây giờ tin tức khẩn cấp nhất trong tòa thành trì này đã biến thành " đọc sách hội"., Từ đêm qua đến hôm nay, tuy rằng trên thị trường vẫn bình tĩnh an lành như trước, nhưng các nhà liên tục tung hoành, đã trở nên càng thêm kịch liệt, mỗi khắc trong thành, đại thế đều có khả năng sinh ra biến cục.
Trong lòng cô thầm cảnh giác, nhưng vẫn quyết định đi xa xem một chút tin tức, hỏi thăm một phen.
Dưới tình huống như vậy, nàng tuyệt đối không thể tới thăm Nhị thúc, nàng chỉ muốn biết Nhị thúc đã bị trọng thương, liệu có gặp nguy hiểm nào không.
Thời gian là buổi chiều, ánh nắng trong trẻo, cả tòa thành vì bầu không khí vui mừng của trọng dương tiết mà trở nên ấm áp mà náo nhiệt, trên đầu đường phía đông thành thị, Nghiêm Vân Chi dịch dung xen lẫn trong đoàn người đi về phía trước., Nàng đã đi phụ cận khách sạn Văn Thủy nghe ngóng tỉ mỉ tình hình tỷ võ hôm qua, xác định Nhị thúc thật sự bị thương nặng, bởi vậy trong thành ồn ào huyên náo, nàng mới đi tới bên này, đã đánh giá y quán một phen.
Không ngoài sở liệu, gần y quán, có lúc nhà an bài tầng tầng canh gác mai phục. Mục tiêu mai phục hiển nhiên là người tới thăm nhị thúc.
Suy nghĩ trong lòng nhất định phải buông tha, nàng mở rộng địa bàn tuần tra chung quanh.
Buổi chiều không thân, nàng ở một góc đường dơ dáy gần y quán, liếc thấy tín hiệu đặc thù của anh họ Nghiêm gia để lại, đối phương cũng đã cảnh báo nàng trong tín hiệu.
Nếu Nhị thúc thụ thương là giả, như vậy chuyện này rất có thể là do Nhị thúc ngay cả một đường nhà đồng thời thử nghiệm bắt chính mình trở về làm cục, nhưng sau khi điều tra phát hiện Nhị thúc là bị thương thật, hơn nữa còn để cho biểu huynh đi ra cảnh báo, vậy chuyện này liền có tính đáng tin cậy cực lớn.
Giờ thân hai khắc, Nghiêm Vân Chi đi đến một quán trà cách y quán hai con phố, ở trước cửa sổ tìm một chỗ ngồi xuống, chờ biểu huynh tới chạm mặt cô.
Không lâu sau, nước trà cùng điểm tâm nổi lên.
Nghiêm Vân Chi nắm chặt thanh đoản kiếm trong tay, từ chỗ ngồi đứng lên, trước tầm mắt, mấy người Vu Dương, Ngô Sâm Nam chậm rãi đi tới bên này. Ánh mắt nàng nhìn xuống dưới lầu, suy nghĩ lập tức lật xem tiếp, nhưng mấy quầy hàng trên đường phố đang đổi người, có người đã cười mà như không phải cười nhìn lại bên này. Bên cửa sổ tửu lâu đối diện, cũng đã xuất hiện thân ảnh khó giải quyết.
"Đều là cao thủ." Ánh mắt của Cổ Duy lóe lên ánh sáng màu đỏ, giọng nói của hắn nhẹ nhàng, nhu hòa đến mức không giống như hắn lúc bình thường. Nghiêm Vân Chi thấy hắn đi tới bên cạnh bàn, ngồi xuống ghế dài đối diện, hai tay run run chạm vào mặt bàn vài cái.
"Đều là cao thủ... Vì...không làm kinh động tới ngươi, cho nên đầu tiên an bài người tới đây, đều là cao thủ trong nhà... Còn có rất nhiều người, bây giờ mới từ hai đầu vây tới, hôm nay người đi không được, ai cũng không đi được..." Lúc Duy giương mắt nhìn nàng, ôn hòa nói: "Ngươi ngồi đi..."
Ánh nắng chiều tà chiếu vào quán trà, đường phố hai đầu, xác thực có nhiều người hơn, đi tới bên này, trên quán trà cũng lần lượt xuất hiện nhiều người hơn, Nghiêm Vân Chi há miệng, kiếm trong tay nắm chặt hơn.
Lúc này hai ngón tay của Duy đều điểm nhẹ lên mặt bàn, hắn chỉ dịu dàng nhìn nàng, sâu trong đáy mắt, vô số cảm xúc không ngừng dao động, hắn cảm nhận được thời khắc này.
Ánh mắt của hắn lúc này, mấy ngày liền, hắn nếm thử mùi mồ hôi, không ngừng suy nghĩ, dẫn đốt đọc sách làm mồi lửa, thao túng âm mưu chém giết, chính diện chống lại "Hàn Nha" Trần tước, lướt qua gió lốc, làm từng việc từng sự kiện, sắp xếp bố cục kế tiếp, đến giờ phút này, hắn rốt cuộc cũng mang theo nhân quả thật lớn, giết tới trước mặt nàng.
"Ngươi muốn đi đâu..."
Vào lúc này, quán trà chỗ này, con đường, nữ nhân này, toàn bộ thế giới... Đều là của hắn...
Hắn liền muốn đưa nàng ——
Thu lại.