Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Buổi chiều sắc trời tối xuống, tầng mây màu xám theo gió thổi qua.
Trong thành Giang Ninh, buổi chiều của đại hội luận võ đang tiến hành, đám người trong quán trà gần quán rượu hội trường hội tụ, trên đường phố cũng có các loại nhân vật lai lịch qua lại, sau khi một trận đấu làm cho người ta chú ý kết thúc, người phụ trách truyền tin tức chạy trên đường phố, mang đến căn cứ phụ trách đánh cuộc khắp nơi hoặc giết được lỗ vốn., Có người đặt cược, cao hứng bừng bừng, cũng có người mang vẻ mặt cầu xin ném ra đường cái, mọi người đuổi đánh nhau, thế lực lớn nhỏ khắp nơi, mọi người bàn chuyện làm ăn liền gặp nhau trong bầu không khí náo nhiệt này, một cảnh tượng vô cùng vui vẻ.
Phía đông thành thị, rời đội ngũ "Tụ Hiền cư" không lâu sau liền phân tán ra đầu đường. Đối với trận đấu náo nhiệt phát sinh ở trung tâm thành thị, lúc nào cũng có chút chú ý, nhưng sau đó liền thu liễm tâm thần, đi về phía Ngô Sâm Nam, khiêm tốn tự nhiên hướng tới khách sạn năm hồ.
Lần đầu tiên hắn chạy tới khách sạn Ngũ Hồ bắt người, không ngờ khách sạn này cũng không phải là người lương thiện, thế mà lại dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, gióng trống khua chiêng đánh tới làm hỏng chuyện. Lần này dưới sự nhắc nhở của Ngô Sâm Nam liền rút ra giáo huấn, trước tiên thủ hạ chuẩn bị kỹ càng, lại chọn người dò đường, lặng lẽ vây vây quanh khách sạn bên này.
Sau khi đi ra, tâm tình vẫn còn có chút thấp thỏm.
"Cha ta bên kia... sẽ không vì chuyện này mà tức giận sao..."
Thấy hắn do dự, Ngô Sâm Nam cũng không cảm thấy kỳ quái, cười nói: "Nếu quả thật công tử không đồng ý, công tử, ngươi tuyệt đối không thể mang những người này ra."
"Điều này cũng đúng." Thời Duy điều động nhân viên bên phía Bảo Phong Hào, lần này tuy chưa trực tiếp báo cáo cho phụ thân, nhưng cũng qua mấy chưởng quỹ của Tụ Hiền cư gật đầu, nghĩ như vậy, hơi yên lòng một chút. Chỉ là sau đó lại nói: "Nhưng nếu là... Trong khách sạn kia thật có âm mưu, có thể náo loạn đến mức không thể thu thập... Ta nói là, ta nghĩ bên cha ta, hắn đại khái sẽ muốn kết quả như thế nào..."
"Ta cảm thấy, công tử không nên quá lo lắng..." Ngươi là nhi tử của Ngô Sâm Nam, thành tựu tương lai, không phải ở trên hai chuyện nhỏ nhặt này, ngươi ra ngoài làm việc, là để thể hiện với mọi người, trên tay ngươi vẫn như cũ có quyền lực, cũng có cổ tay khống chế quyền lực. Lúc công muốn thấy, là tiến thủ của công tử, chưa chắc sẽ là chuyện nhỏ nhặt giữa hai chuyện này... "
Phát tích của đảng công bằng bất quá hai năm thời gian, Bảo Phong Hào thừa cơ mà lên, về sau lại dương dương ra gánh việc, thời gian càng ngắn. Lúc đầu tay hắn nắm đại quyền, các phương thổi phồng, tự nhiên không tránh được bành trướng, lần này bởi vì chuyện của Nghiêm Vân Chi gặp phải một loạt vách tường, tâm tư lại trở nên thấp thỏm bất an.
Ngô Sâm Nam đọc nhiều sách, tự nhiên so với thư sinh của Công Cẩn, Võ Hầu, lúc trước gia phát tích, hắn bị lạnh nhạt hồi lâu, lúc này rốt cục đạt được cơ hội được thời gian tín nhiệm, liền một mặt tự hỏi, một mặt an ủi vị đồng bạn tính tình không đại khí này.
"Đương nhiên, đối với việc kỹ càng xử lý năm hồ khách sạn này, trong lòng công tự nhiên cũng có suy nghĩ của mình, bất quá những ý nghĩ này, liền không phải Sâm Nam có khả năng phỏng đoán. Duy Dương, đại trượng phu ta sinh ra gặp loạn thế, nói đến đơn giản là binh đến tướng ngăn nước đến đất, gặp phải chuyện này., Nên nhuệ ý tiến lên, xử lý sạch sẽ sự tình, lúc công ngươi tuy làm việc lúc trước có trách cứ, nhưng ta nghĩ hắn không muốn chứng kiến nhất, vẫn là ngươi thật sự cấm túc ở trong nhà, cúi đầu ủ rũ, than ngắn thở dài tình cảnh, ngươi suy nghĩ một chút, có phải là như thế không?"
Toàn thân Thời Duy chấn động: "Vẫn là Sâm Nam thấu triệt."
Hai người cưỡi ngựa đi về phía trước, nói như thế một hồi, ý chí càng thêm kiên định, càng rõ ràng mục đích xuất môn lần này. Như vậy xuyên qua mấy con phố dài, lại nói chuyện phiếm tại đại hội tỷ võ ở trung tâm thành thị., Ngô Sâm Nam tùy ý xua tay: "Lôi đài bên kia chẳng qua là để hấp dẫn sự chú ý của người ngoài, đối với đảng công bằng ta mà nói, chuyện trọng yếu chân chính đều không ở đó. Hội nghị lần này có thuận lợi hay không, mới là quan trọng nhất trong thiên hạ này."
Sau đó lại giới thiệu tỉ mỉ tiến triển hội nghị mấy ngày gần đây, đàm luận mâu thuẫn giữa Chu Thương gay gắt nhất cùng mọi người, lại nhắc tới Đại Long Đầu và mấy tiểu thế lực, về sau không khỏi đề cập tới "Đọc sách hội" có liên quan tới khách sạn Ngũ Hồ.
Lúc nào cũng nói: "Miệng thì nghe nói, đọc sách này có thể có liên quan tới hắc kỳ Tây Nam."
Ngô Sâm Nam lắc đầu cười nói: "Bất quá là người hữu tâm, mượn cái tên Tây Nam, âm thầm gây chuyện mà thôi. Hiện giờ đảng công bằng, nếu nói một phương Diêm La Vương bắt đầu khái quát, là ba chữ "Đi cực đoan", đọc sách sẽ khái quát, đó là "Lập quy củ". Bọn họ dựa vào danh nghĩa Tây Nam., Quy củ nội bộ công bằng quá mức tan rã, trên quyển sách nhỏ gần đây phát ra, nói kể cả công bằng Vương Hà Văn đều khó mà kéo dài được lâu, nhưng nghe nói nội dung trong quyển sách kia cũng không phải bản gốc của Tây Nam kia, đều là bị người hữu tâm sửa qua."
"Nhưng người đứng sau, có thể là ai..."
"Công tử không cần quan tâm." Ngô Sâm Nam cười nói: "Công tử có biết, khởi sự của bè đảng công bằng là ai không?"
Vấn đề này quá mức đơn giản, lúc nào cũng nhướn mày: "Tất nhiên là ở phía Tây Nam."
"Đúng rồi. Chúng ta khởi sự, nói đến da hổ của Tây Nam Hoa Hạ quân, nhưng đi tới hôm nay, trong nội bộ chúng ta ai cũng rõ ràng, đảng công bằng và Hoa Hạ quân, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau. Chúng ta kéo da hổ làm cờ lớn, bên kia có năm vị đại vương nắm quyền, nhưng lúc này nếu còn có người muốn kéo da hổ của Tây Nam, điều hắn muốn làm là chuyện gì? Điều đáng sợ nhất, là kiêng kỵ của ai?"
Ngô Sâm Nam lắc đầu cười nói: "Từ xưa hoàng đế là thiên tử, ông ấy gọi là thiên tử, còn cho phép người khác xưng là thiên tử không? Hà Văn mạo danh Hoa Hạ quân, bắt đầu nắm quyền, nếu còn có người dám xưng là Hoa Hạ quân, vậy dã tâm của ông ấy, đơn giản chính là đoạt quyền... Công tử, trên quyền lực từ xưa, phân quyền còn có thương lượng, đoạt quyền, vậy chắc chắn ngươi phải chết ta sống."
"Cũng bởi vậy, sau năm vị Đại Vương công bằng, còn có thế lực Đại Long đầu cũng có thể chậm rãi đứng lên, thậm chí ngồi chung một chỗ thương lượng chuyện, nhưng chỉ có đọc sách, qua nửa năm, năm phương đều giết... Người phía sau này, dã tâm quá lớn, cánh chim chưa phong, dám tự xưng mình là chính thống Hoa Hạ. Buồn cười là trên đời còn có người vô thức, nói đọc sách sau lưng sẽ sai khiến chính là Vương công bằng, thật sự là chuyện cười... Ha ha, bệ hạ sao lại tạo phản..."
Ngô Sâm Nam chậm rãi nói, mắng Phương Phách, khi đó nghi hoặc trong lòng Duy Dương đã được giải đáp hết, lại phải lau mắt nhìn đồng bọn khi còn bé. Hai người đi đến một ngõ phố gần khách sạn năm hồ, tìm một quán trà ngồi xuống., Chờ trong thời gian các bên an bài thỏa đáng, lúc Duy Dương đã thâm dương hỏi thăm chí hướng Ngô Sâm Nam, lúc này mới minh bạch vị này trước kia thích ở nhà đọc sách trong nhà, cũng đang muốn thừa dịp loạn thế, làm ra một phen sự nghiệp.
Lúc này trong lòng Duy Dương xấu hổ, lúc này hắn mới cảm thấy đắc chí của mình trong vòng một hai năm qua, bị người ta tâng bốc càng giống như một trò chơi. Lập tức cũng hướng về phía Ngô Sâm Nam giải quyết tâm sự, nói: "Tiểu đệ đi qua khinh phù du, về sau gặp lại rất nhiều chuyện, thỉnh Ngô huynh nhất định phải ở bên cạnh tiểu đệ, chỉ điểm cho ta, thậm chí nếu ta còn hoang đường, Ngô huynh chính là mắng tỉnh ta cũng là chuyện nên làm. Chúng ta nam nhi, quả nhiên phải làm chút đại sự ở thế gian này, vừa rồi thống khoái..."
Ngô Sâm Nam cũng kéo tay hắn khom người bái lạy: "Huynh đệ chúng ta, cần gì phải như vậy, đều là nên làm..." Làm ra tư thế Gia Cát Lượng gặp Minh Chủ lúc đó. Hai người đều còn trẻ, một lần gặp minh chủ, một lần gặp chỗ dựa, lập tức trong toàn bộ quán trà cơ hồ muốn bắn ra hào quang phấn chấn.
Cứ như vậy một phen "Chủ khách tương đắc", lại nói tiếp chuyện, ánh mắt xem vấn đề, càng thêm rộng lớn. Lúc này chuẩn bị làm cho khách sạn năm hồ sẽ lần lượt làm thỏa đáng, người đầu tiên cũng lần lượt trở về báo cáo tin tức khách sạn bên kia, trong vận may như vậy, Ngô Sâm Nam liền hướng về phía tây hiến dâng kế sách gia tăng danh tính.
"... Kỳ thật không nói đến năm hồ khách điếm, những ngày qua, chuyện bên cạnh công tử đều bắt nguồn từ Nghiêm cô nương kia. Nhưng ở Sâm Nam xem ra, Nghiêm cô nương đi mặc dù kiên quyết, nhưng nếu muốn tìm về, chưa hẳn thật sự khó xử như vậy."
"Ồ?" Thời Duy trừng mắt, "Thật ra... mấy ngày trước ở bên kia kim lâu, bọn Kim chưởng quỹ suýt nữa đã bắt được Nghiêm Vân Chi, thế nhưng sau này vẫn để cho nàng chạy thoát. Cổ tay Kim chưởng quỹ còn chưa thể bắt lại nàng... Sâm Nam có diệu kế gì, liền không cần thừa nước đục thả câu?"
Lúc Duy dương mặt nói, một mặt ôm quyền chắp tay, Ngô Sâm Nam cũng cười: "Công tử tính tình quá lương thiện, Kim chưởng quỹ bên kia, có lẽ nên nói là đèn xuống đen, lưu dương, các ngươi bỏ qua một việc. Nghiêm cô nương mặc kệ bỏ qua chuyện rời khỏi phường An phường, nhưng bản thân nàng cũng không phải người cô đơn cô độc., Trong Giang Ninh thành lúc này, nàng còn có người thân, ta dám đánh cuộc với công tử, Nghiêm Vân Chi tuy đã đi, nhưng nhất định nàng đang quan tâm đến động tĩnh của Nghiêm nhị hiệp, cũng sẽ quan tâm... Việc làm ăn của Nghiêm gia với ngươi, có phải sẽ chịu ảnh hưởng thật sự hay không."
"T Sâm Nam là nói..." Thời Duy trợn tròn hai mắt: "Nhưng tên Nghiêm gia này, dù sao cũng coi như là khách nhân đương thời của ta..."
"Công tử đối với người của Nghiêm gia chiếu cố rất nhiều, lúc đầu Mạnh Lãng dọa cho Nghiêm cô nương đi rồi, sau đó còn gióng trống khua chiêng xin lỗi, cố gắng thúc đẩy, hai nhà Nghiêm gia kết minh... Dưới tình huống như vậy, Nghiêm nhị hiệp ở chỗ Ngư Long hỗn tạp này xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, ai có thể chọn ra công tử sai chứ."
Ngô Sâm Nam chậm rãi nói ra lời này, lập tức lui về phía sau một bước: "Đương nhiên, những kế sách này, có lẽ quá mức nghiêng về kiếm, ai, công tử có tấm lòng nhân hậu..."
Hắn còn chưa dứt lời, lúc Duy dương hai cánh tay bắt tới, trầm giọng nói: "Không! Đại trượng phu làm việc, không câu nệ tiểu tiết, là Ngô huynh chỉ điểm cho ta, không thể nghĩ tới sự tình khó xử như vậy, trải qua ba câu ba lời của Ngô huynh, đã chỉ ra đường. Ngô huynh nếu có ý nghĩ, cần phải thẳng thắn nói thẳng, ta nếu là phụ nữ, sao có thể làm được đại sự."
Hắn nói dứt lời, liền có người tới báo cáo, chuẩn bị đối phó với việc tiêu diệt khách sạn Ngũ Hồ đã hoàn toàn xong, tuy rằng đám gai nhọn lần trước ở trong khách sạn đã chạy mất, nhưng việc này vốn là có tâm lý mong đợi, muốn làm một cuộc thanh tú ở chỗ này, khôi phục uy nghiêm của nhị công tử lúc trước, đã không có vấn đề.
Lúc Duy vung tay lên: "Đi, xử lý sạch Ngũ Hồ khách sạn hôm nay trước đã, sau đó chậm rãi bắt đám gia hỏa kia về. Ngô huynh, nếu ngươi ta quyết định làm đại sự một phen, liền không cần để ý quá nhiều tiểu tiết! Động thủ đi!"
Chỉ một lát, lúc Duy Dương cùng Ngô Sâm Nam đi ra quán trà, dọc theo con đường đi về phía trước toà cầu đá khách sạn Ngũ Hồ kia, trời đã tối xuống, một nhóm nhân mã từ bốn phương tám hướng hướng hướng đến khách sạn bên này tụ tập, chỉ chốc lát sau, cao thủ đầu tiên đã phá cửa sổ mà vào.
Cục diện của Giang Ninh vốn không yên ổn, mắt thấy thế tới của mọi người hung hăng, phản ứng đầu tiên của mọi người trong khách sạn cũng không phải là bó tay chịu trói, mà là rút đao chém giết, nhóm người đi đầu này lập tức bị chém ngã trong vũng máu, tiếp đó, xung quanh mới vang lên: "Bắt lấy "Nguy hung đồ" đọc sách."
Từng đám người bị bắt đi ra, mọi người tìm được một ít sách nhỏ "Đọc sách", sau đó lại tìm được rất nhiều chứng cứ trong vách tường của khách sạn., Ngô Sâm Nam Đại sải bước đi vào trong khách sạn, đốt lửa đầu tiên, sau đó mới đi ra đầu cầu trên đường phố đối diện một bộ phận người lớn tiếng thẩm vấn, hỏi thăm bọn họ lần trước tới thủ hộ bên cạnh "Hung đồ", đi nơi nào.
Có người cao giọng hò hét: "Chúng ta là người của " nông hiền" Triệu Kính từ từ, ngươi há có thể như thế!"
Ngô Sâm Nam nói: "Lần trước, cũng đều là người " Nông hiền" Triệu Kính từ từ, mấy ngày trước bọn họ vẫn còn, xảy ra một chút chuyện liền rời đi, rõ ràng trong lòng có quỷ! Các ngươi, cũng là cùng một phe với bọn họ ——— "Hắn và Thời Duy Dương dương dương, liền ném sách nhỏ mà mình vơ vét được vào mặt đối phương.
Hỏa diễm dần lên, thanh thế lớn dần.
Lúc Duy Diêu tuyên bố: "Lần trước ta tới đây, những người trong nhà xem náo nhiệt rõ ràng là đồng lõa trong đám người khách sạn này, bắt bọn chúng lại cho ta. Từng người hỏi rõ ràng cho ta, bọn chúng có phải sẽ có liên quan đến đọc sách hay không!"
Hành động lần này của Bảo Phong Hào là hữu tâm vô tâm, chuẩn bị vô cùng thỏa đáng, lúc nào cũng ra lệnh một tiếng, đám tay chân vây xung quanh bắt người. Lúc này nhớ rõ mọi việc., Lần trước sở dĩ hắn bị ngăn trên đường đi khách sạn không thể thực hiện được, những người này cũng đã giúp đối phương đại ân. Ngay tại chỗ có rất nhiều người đứng xem náo nhiệt chạy trốn bị bắt tới, một mặt chất vấn, một mặt bị đánh ngã trên mặt đất.
Trong khách sạn thế lửa dần dần vượng, lúc nào cũng hướng về chung quanh hét lớn:
"Những người các ngươi, mặc kệ có phải là có liên quan tới hung đồ đọc sách hay không, hôm nay về sau chuyển cáo cho ta những tên trộm trong năm khách điếm này. Coi như hôm nay bọn chúng may mắn chạy thoát một chút, bổn công tử sẽ bắt được từng tên một, không chừa một tên nào..."
Gió trợ thế lửa, trong ngọn lửa, từng quyển sổ nhỏ cổ quái nhảy múa trên đường. Đám người Bảo Phong hào lùng bắt một hồi, lại lục soát ra một bộ phận "Chứng cứ". Lúc này Duy giơ thủ hạ bắt toàn bộ chưởng quỹ trong quán trọ, chạy đường các loại để bắt hết tất cả xuống ngục, những người còn lại thẩm vấn một phen., Đánh một trận phía sau mới lục tục rời đi, phụ cận mấy tên tiểu đầu mục bên kia của "Công bằng Vương" cũng bị chiêu dương cứng rắn đuổi đi, hắn chỉ vào "Chứng cứ" trên mặt đất, đạo trước kia nếu thật sự là một phen khóe miệng bình thường, vì sao những chưởng quỹ kia phải rời đi, rõ ràng là có vấn đề lớn. Đối phương trong lúc nhất thời cũng không cãi lại được.
Lúc này mặt mũi nhị công tử đã được nhặt lên.
....
Trời có chút âm u.
Tụ Hiền cư bên trong, lúc Bảo Phong ngồi ở ban công đã có gió mát thổi qua lầu các, hai tay giao nhau, nhắm mắt dưỡng thần.
Tiếng bước chân vang lên, đại chưởng quỹ Kim Dũng từ dưới lầu đi lên, ở bên cạnh thông báo.
"Mời Kim lão ngồi." Thời Bảo Phong buông tay, "Thế nào rồi?"
"Trong hội nghị vẫn là tình huống như vậy." Kim Dũng nói: "Theo như lão phu thấy, không đi Đông gia sẽ không có kết quả gì."
Ngày thứ bảy là ngày thứ tư của đại hội công bằng, buổi sáng bảo phong vẫn tham dự, ai biết buổi trưa trở về một chuyến, buổi chiều liền lười tham gia. Lúc này khắp nơi trong hội nghị còn đang bàn bạc ý nghĩ và điều kiện của riêng mình với Hà Văn, thời Bảo Phong đột nhiên vắng mặt, khiến cho một hệ "Tế Bình Vương" không cách nào nói chuyện tiếp, bên này tiến triển cũng ngừng lại.
"Khai không ra kết quả thì không có kết quả." Thời Bảo Phong cười cười, sau đó thu lại dáng vẻ tươi cười: "Buổi đàm phán, ngươi cứ nói một câu, ta sẽ nói một câu, lần đầu tiên tiên tiên sinh bỏ qua vấn đề này, lần thứ ba chúng ta đàm phán, ngược lại Hà tiên sinh của chúng ta ngồi vững trên Câu cá đài, hình như đang định đợi người khác lật bài xong rồi mới tỏ thái độ... Ta cảm thấy có gì đó không đúng."
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Hắn nói tới đây, ngừng một chút: "Hơn nữa... ta mơ hồ cảm thấy có chút kỳ quái."
"Đông gia cảm thấy có cái gì đến rồi?"
"... Rất bình thường." Lúc Bảo Phong nói: "Vấn đề Hà Văn, mỗi người trong Chu Thương đều tỏ thái độ, cuối cùng thương lượng kết quả, ta luôn cảm thấy quá bình thường. Hà Văn... Hắn không giống như một người bình thường..."
Gió thu mát mẻ từ đằng xa thổi tới, trên ban công yên tĩnh một hồi, Kim Dũng Cẩm cũng không trả lời, lúc thì Bảo Phong suy nghĩ chốc lát, nghiêng đầu cười: "Kim lão mau ngồi xuống... Nếu chỉ là tiến triển của đại hội, không đến mức phải gọi Kim lão tới báo tin một lần. Bên phía nghiệt tử chắc không xảy ra vấn đề gì chứ?"
Kim Dũng Cẩm lúc này mới đi về phía trước một bước, tới bên cạnh ngồi xuống: "Nhị công tử vẫn chịu trách nhiệm, an bài rất thỏa đáng."
"Thôi, nếu không phải Kim lão ngươi chào hỏi, từng bước một nhìn chằm chằm, hắn biết an bài cái rắm."
"Bên kia động thủ rồi, không có gì đáng ngại."
"Lại ngại ta lột da hắn!" Thời Bảo Phong Đạo, "Sau đó, cái kia... Sâm Nam thì sao?"
"Người trẻ tuổi, có xung phong, có dã tâm, ta thấy không tệ."
"Trước hết cứ để hắn xông pha một thời gian đi, Kim lão cũng đã nói rồi, người trẻ tuổi có dã tâm xông pha, vậy sau này... phiền Kim lão ở thời điểm thích hợp lại dạy hắn thêm một chút chừng mực."
"Cái này..." Kim Dũng Cẩm do dự một chút, sau đó gật đầu: "Được."
Ban công trầm mặc một hồi, thấy Bảo Phong không biết đang suy nghĩ cái gì, Kim Dũng Cẩm liền đứng dậy, chuẩn bị cáo từ, đã thấy đối phương lại nghiêng đầu qua, khuôn mặt u ám mà nghiêm túc.
"Kim lão." Hắn nói: "Biết đọc sách, ngươi thấy thế nào?"
"Vẫn là những ý kiến kia... Chung quy lại không thể bắt giữ người, rốt cuộc là bên nào, thật khó nói quá..."
"Bên ngoài nói là làm bằng văn gì, thế thì nói thế nào?"
"... Đó chính là đại sự lật trời." Kim Dũng Cẩm cân nhắc: "Nhưng khả năng này chung quy vẫn là nhỏ. Hà tiên sinh tội gì phải nói, nói là việc mà Ninh Nghị tự mình làm cũng đáng tin một chút, mà khả năng lớn nhất là Hà tiên sinh làm được., Chẳng qua là người nào đầu cơ hội đó, hoặc là phương pháp để các gia sứ dã tâm muốn thượng vị như Đại Long đầu... Kỳ thật theo ta nói, ngay cả người có thể lên đài như Đại Long cũng không đến mức kiếm tẩu thiên phong, đây không phải đi khắp nơi gây thù chuốc oán, tự tìm đường chết sao?"
"Chu Thương Đỉnh ở phía trước, hắn là kẻ có khả năng đối đầu với Hà Văn nhất, ngược lại khiến rất nhiều người quên mất việc đọc sách hội... Mà điệu bộ chậm rãi của Hà Văn này, cũng khiến ta cảm thấy không đúng, hắn nếu không tỏ thái độ, ta không đi họp nữa."
"Ừ." Kim Dũng Cẩm gật đầu.
"Mặt khác, lão Nhị làm ầm ĩ với năm hồ khách điếm như vậy, bên ngoài là đánh vào mặt "Thương Hiền" Triệu Kính từ, mặc dù hắn vu oan giá họa, có cái cớ, nhưng hai bên cãi cọ, cũng không phải dễ làm như vậy. Kim lão nhân ngươi giúp đỡ chăm sóc hắn nhiều một chút. Đương nhiên, một mặt rèn luyện hắn và Sâm Nam, cũng đừng làm hỏng chuyện, chuyện này có thể nói là nhỏ... Nhưng so với đại cục, coi như không được."
"Vâng."
"Treo đọc sách mượn cớ, ta lấy ra thăm dò một chút về chữ viết...Hơn phân nửa sẽ không có kết quả gì... Không có kết quả nào tốt nhất... tiếp tục...."
Lúc này Bảo Phong ngồi ở trên ghế, ngón cái hai tay xoay tròn lẫn nhau, nói đến sau đó là trạng thái lầm bầm lầu bầu. Kim Dũng Chùy khẽ gật đầu, im lặng lui ra. Hắn đi ra khỏi lầu các bên này, sắc trời tối đen, tựa hồ sắp mưa, trong thành thị nơi xa tựa hồ còn náo nhiệt, những náo nhiệt kia cũng không phải đại sự gì, đại sự chân chính thường đều ở dưới đáy nước lặng lẽ phát sinh...
Thời gian trôi qua ở năm khách điếm trong hồ nước, bắt người. Sau khi đánh người, chỉ huy thủ hạ có trật tự bắt đầu rút lui. Thậm chí hắn còn an bài Thủy Long Xa tới đây, muốn hủy diệt hết toàn bộ khách sạn này, không ảnh hưởng đến nó, miễn cho bị càng nhiều chỉ trích hơn.
Trải qua những chuyện này, lại có Ngô Sâm Nam phụ tá, hắn quyết tâm trở thành một người đồng ý, đám người bên này rút đi, hắn đã bắt đầu quan tâm những tin tức những người đã chạy trốn khỏi khách sạn trước đó —— những người này nhất định phải bắt về. Sau đó, đối với Ngô Sâm Nam bố trí cho hắn, liên quan tới an bài bắt Nghiêm Vân Chi về, hắn cũng đã có cấu trúc ban đầu.
Đợi đến lúc bắt Nghiêm Vân Chi lại, hắn sẽ không câu nệ với những đứa con gái cá nhân nữa, ở trên cục diện, hắn nhất định sẽ làm ra tư thái chân dung đối với đối phương, nét mặt đều có, nhưng đương nhiên, một ít thủ đoạn ở giữa, cũng bất quá là người không độc không trượng phu mà thôi.
Mây đen cuồn cuộn tới, mọi người làm đại sự, đều đang chú ý phương xa lớn hơn. Khách sạn Ngũ Hồ bên này, ngọn lửa vẫn còn cháy, một ít tiểu nhân vật bị đánh đến vỡ đầu chảy máu từ dưới đất bò dậy, khóc sướt mướt về nhà. Qua một hồi, cũng có đại phu được mời tới, nhìn một bộ phận nhân tình thương thế, dùng thuốc trị thương giá rẻ băng bó cho mọi người.
Thời điểm đại phu sắp sửa rời đi, ven đường lảo đảo chạy tới một bóng người, chân người này hơi què, thân thể suy yếu, tư thế đi đường có chút kỳ quái, hắn chạy đến trước người đại phu, liền quỳ xuống đất dập đầu. Đại phu nghe hắn lắp bắp nói chuyện, sau đó đi theo hắn một đường qua cầu đá bên kia.
Trong lỗ cầu có một nữ tử suy yếu đầu chảy máu đang ngã xuống, khí tức ra vào đứt quãng, đã có chút yếu ớt. Đại phu nhìn nữ tử kia trong chốc lát, bất đắc dĩ lắc đầu, đối phương lần này bị thương, thực tế cũng không tính là quá nghiêm trọng, nhưng quá khứ thân thể hao tổn, hơn nữa lần này bị thụ thương, bản lĩnh chân trần đại phu như hắn cũng không có biện pháp.
Nam tử què chân lại lắp bắp ôm hắn dập đầu, không cho phép hắn đi, trên mặt đen sì của hắn dính đầy máu tươi, nước mũi và nước miếng gần như trộn lẫn cùng nhau, đại phu bị dây dưa không chịu nổi, cuối cùng cho hắn một gói Kim Sang Dược giá rẻ rồi rời đi.
Không biết từ lúc nào trên trời đã mưa nhỏ.
Nam tử tên Tiết Tiến ôm thê tử trốn trong động cầu, gã không thể nổi lửa, chung quanh trở nên rất ướt át, trên đầu thê tử bị quấn băng vải, nhưng đối với bất kỳ tiếng kêu la nào của gã thì gã cũng không khỏi cảm thấy ướt át., Đã không còn phản ứng, hắn không biết nên để đối phương nghỉ ngơi hay làm gì đó, hắn ôm lấy thê tử không phản ứng trong mưa gào khóc thảm thiết, giống như con chó hoang bị chặt chân, thoi thóp thoi thóp ở ven đường, liếm láp vết thương đã không cách nào khép lại.
"A a a a a a a a..."
Một cơn mưa kéo dài, oanh oanh liệt liệt làm đại sự mọi người, sẽ không chú ý đến những chuyện nhỏ sắp tắt này.
Đêm khuya, có người đến...