Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Cuối tháng tám, theo sự vào thành của Hà Văn, năm vị đại vương của phe công bằng đã tụ tập trong thành Giang Ninh.
Vấn đề trị an khiến người ta đau đầu bởi vậy mà mấy ngày liền bình tĩnh trở lại, ngày thường đầu óc bị đánh nát của chó liều chết không thấy bóng dáng, " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam đã chuẩn bị để nổi bão cũng kiềm chế lại. Ngoại trừ đứa con thứ của Thời Bảo Phong, ở thời điểm Hà Văn Dương vào thành còn nhấc lên một quần chiến quy mô lớn., Các nhà khác cũng đã một lần nữa tiến vào nhận thức "Ai là địch nhân, ai là bằng hữu thì nghiêm túc tự định đoạt, bởi vì kế tiếp đàm phán, khả năng sẽ trở thành vấn đề trọng yếu nhất.
Ngày Hà Văn vào thành, trận chiến ở phụ cận khách sạn Ngũ Hồ, sau đó hai bên đều xuất động mấy trăm người, náo loạn đến thanh thế to lớn., Nhưng cuối cùng lại không thể tạo ra kết quả gì. Bởi vì cục diện hỏa chiến quá mức hỗn loạn đối với việc bắt một đối tượng đặc biệt nào đó, kỳ thật cũng không tăng thêm bao nhiêu, hai vị ngũ xích cùng bốn thước trong đám người chạy tới chạy lui, cho dù có một lần tận mắt chứng kiến một số cao thủ không biết tên bao vây chặt đứt hai tên này, đánh cho chạy trối chết, nhưng cuối cùng cũng không ai bắt được hai người này đưa đến trước mắt mình để lĩnh thưởng.
Mặt khác, mọi người tại khách sạn năm hồ bên này đối với địa bàn của mình phòng thủ nghiêm ngặt, lúc nào cũng chú ý cải biến, phía trước khách sạn liều mạng vẫn không thể lan tràn đến chính giữa khách điếm. Cũng bởi vậy, hành động lần này, khi nào bắt được người, thứ hai cũng không thể khám phá bí mật ẩn tàng bên trong khách sạn này, cuối cùng không có công mà lui.
Đương nhiên, có thể tại Hà Văn hiện thân gây ra một việc lớn như vậy, vị bằng hữu của nhị thiếu gia ở chung quanh trong lúc nhất thời trở thành nhân vật chủ đề không hơn không kém. Đám tiểu đồng bọn nhìn thấy hắn đều nhao nhao giơ ngón tay cái lên, bội phục hắn có thể không cấp cho công bằng Vương., khen hắn là " Mãnh sĩ". Lúc này vẻ mặt dương dương tự nhiên đắc ý, quay đầu lại, bị phụ thân thẹn quá thành giận chấp hành quân pháp, đánh nát mông, trong lúc nhất thời chỉ có thể nằm sấp trong nhà.
Mấy ngày sau, trong một gian nhà rách "Bạch La Sát" ở Giang Ninh thành, một đám nữ nhân vây quanh một chỗ, cảm thán phong vân biến hóa trên giang hồ.
"Chuyện này... thật sự là cái gì đó... Anh hùng xuất thiếu niên a... Có phải nói như vậy không?"
"Sao lại là anh hùng? Rõ ràng là một tên bại hoại..."
"Đó là đại bại hoại... xuất thiếu niên?"
"Ôi trời ơi, hắn đã làm những chuyện xấu gì thế này mà vào thành mới không được nửa tháng, phần thưởng này tăng lên năm lần..."
"Nếu chúng ta bắt được hắn, đời này không cần phải lo lắng nữa."
"Không sai không sai, bắt lấy hắn..."
Một đám nữ tử xưa nay không am hiểu đánh nhau bị cái gì đó ghi trên giấy tin tức làm cho choáng váng đầu óc, nhất thời xoa xoa tay, líu ríu, có chút hưng phấn. Thứ nhất đương nhiên là vì mức giá thưởng quá cao, thật sự rất hấp dẫn, thứ hai là chuyện bị đối tượng treo thưởng này cũng thật sự xúc động thần kinh của các nàng.
Ngược lại cũng có nhắc nhở nhân gian vài câu.
"Ta thấy các ngươi đừng nghĩ nhiều, nhìn xem phần thưởng này có bao nhiêu? Năm ngàn lượng! Trên giang hồ có thể được treo thưởng năm ngàn lượng, đó đều là những tên bại hoại có danh tiếng bao nhiêu, võ nghệ cao bao nhiêu, thủ đoạn lợi hại. Các ngươi còn muốn đi bắt người ta, coi chừng không bắt được người, ngược lại bị người ta bắt được... Cũng không xem người ta phạm tội chuyện gì, dê vào miệng cọp... "
Danh xưng "Hị Ma" trên tờ giấy có chút bắt mắt, lại thêm phần thưởng trên trán, tượng trưng cho đối phương tuyệt đối không phải là nhân vật đơn giản dễ dàng. Bất quá, đối mặt với ưu sầu như vậy, rất nhiều nữ tử xung quanh đều nở nụ cười.
"Như vậy không phải rất tốt sao, các ngươi xem, Ngũ Xích Bát Ma và Tứ Xích Lưu Ma này, chỉ nói bọn họ làm hỏng danh tiết của người, cũng không nói bọn họ giết mất cô nương, vậy chúng ta đi bắt hắn, không phải vừa vặn sao?"
"Không sai không sai, các ngươi nhìn hình vẽ thật xinh đẹp..."
"Tuổi cũng không lớn..."
"Chúng ta có tiền, cho dù không thành công cũng không thể mất mạng..."
"Nói không chừng thủ đoạn của hắn lợi hại, khiến người ta phải chết đi sống lại...Vậy người ta thừa nhận hắn là anh hùng thật sự..."
"Các ngươi xem A Hương kìa, xinh xắn vô cùng, bằng không chúng ta sẽ sử dụng Mỹ Nhân Kế..."
"Dù sao cũng không chịu thiệt... Ha ha ha ha ha..."
"Bạch La Sát" chính giữa đều là nữ tử, tuy rằng xưa nay làm chuyện xấu không ít, nhưng trải qua nhân sinh cũng nhiều chuyện xấu, lúc này nói tới chuyện thiếu niên kia, trong miệng cũng không có quá nhiều che đậy, ngược lại cười hì hì, rất là nhẹ nhàng. Trong những nữ tử này cũng có dáng dấp xinh đẹp, thanh tú, xưa nay am hiểu nhất là khổ chủ thích vai vai trò bị thân sĩ địa chủ vũ nhục, nói đến mỹ nhân kế, càng là gật đầu là nói, một mảnh sung sướng.
Trong các loại ngôn từ hổ lang hỗn tạp, chỉ có "Khúc Long tài" phụ trách đọc báo, lúc này vẫn đang cầm quyển sách tin tức có treo giải thưởng cùng tượng người, nhăn mặt thành một cái bánh bao, ánh mắt có chút mờ mịt lung lay.
Sao lại như vậy được?
Nghĩ lại một chút, vị Long tiểu ca đã cứu tính mạng mình ở phía Tây Nam, không nên là người như vậy a.
Nhưng mà nhìn nhân vật trên bản vẽ kia, mặc dù hình dáng không quá năm phần tương tự, nhưng để gặp người của Long Tiểu Ca, nàng xác thực có thể nhận ra, trên hình vẽ truy nã chính là vị Long Thiếu hiệp kia.
Hơn nữa, nhớ lại đêm Tây Nam biến loạn, vị Long thiếu hiệp kia ở trong sân lấy một địch nhiều như vậy, giống như đứng thái rau chém hơn mười người vào trong vũng máu, oai phong như trước vẫn rõ mồn một trước mắt. Nếu như nói mình từ Tây Nam một đường lang thang đến Giang Ninh, thì quá lúng túng., Không có gì lạ, vị Long Thiếu hiệp này bằng vào thân thủ hơn người nhanh chóng thành danh cũng không có gì lạ, nàng rất tin tưởng. Nhưng nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, đối phương vì sao lại trở thành thanh danh như vậy, mượn lệnh truy nã này phát ra, mau chóng vang danh thiên hạ a...
Gần nửa tháng trước cái tên Long Ngạo Thiên lần đầu tiên xuất hiện trên bảng danh sách truy nã, trong lòng Khúc Long Đốn vẫn còn nghi ngờ, trên lệnh truy nã nói hắn tại Thông Sơn hại danh tiết của cô nương người ta, treo thưởng tám trăm lượng., Khúc Long cảm thấy tất nhiên là hiểu lầm. Thế nhưng thế gian này chỉ qua có hơn mười ngày, tám trăm lượng đột nhiên lật đến năm ngàn lượng, đều có thể liều mạng với những tên đạo tặc cùng hung cực ác kia, hơn nữa trên lệnh truy nã còn cố ý nhấn mạnh hành vi của hắn...
Chẳng lẽ trong hơn mười ngày nhập thành, hắn lại làm rất nhiều chuyện như vậy sao...
Khúc Long lách ở trên đời này có mấy lần xóc nảy, chưa tới mười tuổi, cha mẹ đã chết, trở thành cô nhi, bị bán thành người gầy ngựa. Sau đó được Văn Thọ Tân nuôi dưỡng gần mười năm, coi đối phương tạm thời là thân nhân. Văn Thọ Tân không phải là người tốt gì, sau khi chết mặc dù nàng nói là khôi phục tự do thân, nhưng đồng thời cũng quay về một thân một mình, không còn bất kỳ thân nhân nào nữa.
Tại tiết điểm như vậy, chỉ duy nhất đại thẩm Cố đại thẩm và vị Long Ngạo Thiên cứu nàng chẳng biết tại sao, thật ra trong lòng nàng có vị trí đặc thù.
Đối với việc thành đô thành cứu nàng, chiếu cố nàng, sau đó lại vì nàng sắp xếp đường lui cho vị Long thiếu hiệp kia, nàng vẫn không hiểu rõ.
Lúc đầu còn cho rằng hắn đã cứu cô, là có chút ham muốn thân thể của cô. Đây cũng không phải là chuyện xấu gì lớn, sau khi Văn Thọ Tân chết đi, có người có thể xin cô, khiến cô có thể có một chỗ dựa, kỳ thật đã là chuyện tốt rồi, chứ đừng nói là tuổi tác của đối phương cũng không lớn, thậm chí dáng dấp cũng có chút đẹp mắt.
Mặc dù thoạt nhìn hắn có chút bá đạo, hỉ nộ vô thường, nhưng cũng không tính là đại sự gì. Những năm được coi là ngựa gầy nuôi dưỡng mấy năm nay, nàng học tập chính là làm thế nào thích hợp đón khách, làm thế nào hầu hạ phu gia, nhân vật anh hùng trên đời đại đa số vừa mới dặn dò một chút, nhưng chỉ cần tìm đúng biện pháp, sống tốt cũng không phải là việc khó.
—— đây là suy nghĩ trong nội viện ở Tây Nam của nàng tỉnh lại trong một thời gian ngắn.
Nhưng rất nhanh nàng phát hiện đối phương cũng không có ý như vậy.
Thiếu niên tên Long Ngạo Thiên chỉ làm việc công, thậm chí bất đắc dĩ mỗi ngày kiểm tra thân thể nàng, nhưng cách phân tấc trên tứ chi thật ra vẫn bảo trì vô cùng tốt, rất nhiều chuyện cần bôi thuốc, sự tình ẩn nấp đều là Cố đại thẩm tới đây hỗ trợ hoàn thành, thậm chí hắn còn âm thầm không lễ phép gọi nàng là "Tiểu tiện cẩu", nàng cũng biết, chỉ là giận mà không dám nói gì.
Qua một khoảng thời gian sau, nàng mới biết được trong Hoa Hạ quân quy củ sâm nghiêm, hắn cứu chính mình, tựa hồ phải tự phụ trách chính mình. Tuy nói chính mình cưới vợ cũng là một loại phụ trách cuối cùng, nhưng đối phương cũng không có ý tứ như vậy, bọn họ tiếp xúc không nhiều, nói chuyện không nhiều, đối phương thậm chí đặt phụ nữ Chử Bằng bên gối của nàng có thể chống đỡ nửa quyển sách quái dị như Thiên Thiền.
Đọc xong sách, lại có Cố đại thẩm dẫn dắt, nàng tiến vào một thế giới mới, đối với thế đạo có cách nhìn mới, đối với thiếu niên tên Long Ngạo Thiên kia nàng vẫn biết rất ít.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Thiếu niên này lòng dạ độc ác, nhưng cuối cùng cứu được chính mình, nguyên nhân cụ thể nói không rõ ràng; tựa hồ trước kia hắn cũng đã quen biết chính mình, lén gọi ngoại hiệu cho mình là "Tiểu tiện cẩu", đối với những chuyện này nguyên do., Nàng cũng không rõ lắm. Trong lòng nàng có chút hiếu kỳ, nhưng cuối cùng phát sinh một chút giao lưu nghiền nát giữa hai người, hắn đột nhiên rời khỏi thành, như một khách qua đường đơn giản, mãi đến khi rời khỏi Tây Nam, không thể gặp lại đối phương.
Nhưng cho dù hai người cứ như thế mà phá nát, trong lòng của nàng từ đầu đến cuối vẫn nguyện ý tin tưởng đối phương là một người tốt, đối với việc bèo nước gặp nhau, hơn nữa thoạt nhìn chính mình đều là hảo tâm như vậy, giúp một tay, cứu mạng, cho tiền còn không đòi báo đáp, làm sao có thể biến thành... Cái gì mà lục ma...
Đã không còn tiểu tú tài thân nhân, lúc này cầm bức tranh tin tức, tâm loạn như ma nghĩ tới việc này. Tại tòa thành nguy hiểm này, nàng rất muốn có thể gặp lại đối phương, chứng thực những chuyện này không phải là thật., Nàng thậm chí muốn minh chính đại giải thích cho đối phương. Bất quá, đối phương đã trở thành loại đại nhân vật có giá trị năm ngàn lượng, trước mắt hơn phân nửa đã trốn đi, lấy thân phận của mình, làm sao có thể cùng đối phương thấy được đây?
Nữ nhân xung quanh hi hi ha ha, đối với tiểu tú tài ngẫu nhiên giật mình, ngược lại cũng không có quá nhiều để ý, mãi cho đến khi có người cười nói "Bảo tiểu tú đi sứ mỹ nhân kế a, nàng cùng này năm thước dung ma tuổi cũng không sai biệt lắm." Khúc Long lồng sắt mới hơi đỏ mặt, cúi đầu tiếp tục đọc những tin tức khác trên giấy.
Ngay lập tức lại nghĩ đến, nếu những tỷ muội "Bạch La Sát" này thật sự sử dụng mỹ nhân kế, bắt được Long công tử, có phải hay không, liền thật có thể gặp mặt hắn một lần rồi...
Bên này gian viện mọi người cười hì hì, đa số chỉ là thả lỏng tâm tình mà nói đùa. Mà cùng lúc đó, tại một chỗ khác trong thành thị, theo tin tức trên giấy đề cao, một nhóm người khác cũng tập trung lại, triển khai hội nghị ngắn ngủi mà lâm thời.
"... Sao có thể không nắm bắt được chứ! Chạy thế nào đây! Các ngươi xem cái này... náo loạn thành cái dạng gì rồi, năm ngàn lượng... Cái này tiếng tăm càng lớn, che cũng không che được..."
"... Bát gia à, đã nói qua rồi... có cách nào đâu, tính tình của thằng nhóc đó vốn là trẻ con, dạy thế nào... đánh không lại cũng không sao, quan trọng nhất là có thể chạy trốn, mấy công tử đều là con đường như thế này, ở một mình Trương thôn đấu cũng không có cảm giác gì, thật sự đã tìm ra được, mới biết lúc nó không chịu đầu hàng có bao nhiêu trơn..." Người trả lời đều bất đắc dĩ nở nụ cười.
"... Long tiểu thiếu gia của chúng ta đang tìm đường chết, hình vẽ này đã vẽ xong, sau này trở về... Không thể gặp mặt được nữa rồi."
"... Sẽ bị đánh chết..."
"... Lại nói tiếp, phương châm huấn luyện này là Ninh tiên sinh định ra. Năm ngoái đánh xong trận, ai cũng biết ông không nhàn rỗi, nửa năm sau chạy tới quân doanh đặc huấn, còn tăng cường những thứ này...Bát gia, thật là hữu dụng."
"Ninh tiên sinh." Bóng người được gọi là bát gia đau đầu: "Xem cái này, nghĩ xem chuyện này sau khi truyền về Trương thôn, vẻ mặt của hắn ra sao!"
"Ta cảm thấy... dở khóc dở cười?"
"Ninh tiên sinh rộng lượng, không tức giận đấy chứ?"
"Hắn cùng vị phu nhân Bá Đao kia, nhất định phải đem tiểu long hỗn hợp cùng đánh... "
"Đừng chọc ta ở đây nữa!" Tiền Lạc Ninh lấy tay gõ bàn: "Mấy người các ngươi đều do Hồng phu nhân dạy dỗ, nhận lấy y bát, là người nhà Ninh gia, mau nghĩ cách chùi đít đi! Bằng không các ngươi chỉ vào trở về không bị đánh à?"
"Tiểu Hắc thập tam Thái Bảo hoành hành, ta tàn tật đấy, Hắc Nữu... tuy không giống nhưng nàng ta hơn phân nửa là nữ, Ninh tiên sinh ra tay sẽ có chừng mực."
"Nhìn bên kia!"
Âm thanh này vang lên, Vũ Văn Phi Độ cúi đầu né một cái, lòng bàn tay của Tiền Lạc Ninh vẫn đập vào đầu hắn.
"Đánh hay lắm." Hắc Nữu gật đầu. Sau đó nhìn Tiễn Lạc Ninh với ánh mắt nghiêm túc, hai tay vỗ vào bàn: "Được rồi, phần thưởng tám phần, đều là do tiện nhân kia thêm vào. Như vậy, không theo dõi nữa, tối nay ta đi làm hắn, kêu người thu thưởng triệt thoái."
"Chuyện tốt không ra khỏi cửa truyền đi ngàn dặm, chỉ sợ làm không có tác dụng gì lớn, nếu thật sự muốn rửa sạch cái mỹ danh Ngũ Xích Tình Ma này... Chúng ta để thời gian hào phóng thêm chút tiền, treo thưởng cho "Thủy chủ võ lâm" "Long Ngạo Thiên" chính nghĩa, mọi người cảm thấy thế nào? Loại chuyện tuyên truyền này, ta hiểu nhất, có mấy bằng hữu chính là bên kia..."
"Ta nói các ngươi đừng quá lo lắng, dù sao chỉ cần ở trong thành Giang Ninh, lần sau còn gặp được, đến lúc đó ngươi cho chút sức lực, đánh gãy chân hắn, chậm rãi trị thượng hai tháng, đến nhà rồi..."
"Cái gì mà bọn ta cho một chút sức lực, cái tên què nhà ngươi là vô dụng nhất, ngươi nói xem, ngày đó có phải Tiểu Long chạy thoát khỏi chỗ ngươi không. Bình thường còn khoác lác, đàn bà chợp mắt... Ngươi ở trong mắt Tiểu Long quả là quả hồng mềm, ngươi có tay độc ác a..."
"Mẹ kiếp... Ta cầm thương, ta hạ độc thủ, ngươi lòng dạ độc ác đúng không. Đến đến, có loại chúng ta đơn đả độc đấu, tôn tử không hạ độc thủ với ngươi. Thập Tam Thái Bảo ngươi hoành luyện ta đánh không chết ngươi..."
"Tuy rằng Tiểu Hắc không phải là thứ gì tốt nhưng lần này ta đồng ý với lời nói của nó. Bát gia, đều trách Vũ Văn, chuyện lần trước chúng ta không nói, đã để ý tới mặt mũi của nó, bây giờ ngươi chém chết nó luôn đi, đến đây, giơ tay lên chém..."
"Lão tử giơ đao chém xuống, chém chết ba tên vương bát đản các ngươi..."
"Bát gia ngươi nói cười chỗ nào mà có ba người, bọn họ rõ ràng chỉ có hai tên vương bát đản..."
Đối với chuyện Long Ngạo Thiên chính là chuyện bình kị, mặc dù trong đội ngũ lần này, cũng không phải tất cả mọi người có tư cách biết. Một số ít người biết chuyện phát tiết lo âu ở bên trong, nhưng cuối cùng cũng không nghĩ ra quá nhiều biện pháp tốt, chỉ có thể tập trung nhìn chằm chằm vào màng nước giăng lưới, chờ đợi biến cố tiếp theo xuất hiện.
ồn ào huyên náo, nhiệt nhiệt náo nhiệt, giờ phút này đối với Giang Ninh mà nói, bất luận là tại năm hồ khách sạn xảy ra chém giết, hay là thiếu niên dùng tên giả Long Ngạo Thiên mang theo một chút động tĩnh, đều chỉ có thể tính là một góc thành thị nhỏ bé không đáng kể.
Thời gian tiến vào tháng chín, đại hội tỷ võ náo nhiệt của Giang Trữ rốt cuộc chính thức diễn ra, lúc trước ở trong năm đại lôi đài bộc lộ tài năng, cũng chọn lựa các lộ anh hùng của Đông gia, hoặc là lấy thế lực khác, thậm chí là danh hào cá nhân đi tới Giang Trữ báo danh các nơi, bắt đầu chính thức tiến vào một tràng tràng tràng đấu tranh trên lôi đài. Viên cảnh trị an thành thị hơi hòa hoãn, trên thị trường tiến vào giai đoạn thoạt nhìn bình tĩnh mà hưng phấn.
Cùng lúc đó, Vương Công bằng Hà Văn cầm đầu, bao gồm cả "Cao Thiên Vương" cao sướng, "Bình đẳng Vương" Bảo Phong, " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam, "Diêm La Vương" Chu thương" ở bên trong kéo lên thành viên lớn nhỏ của các thế lực bè cờ công bằng, tại tháng chín sơ khai ở trong thành lần đầu tiên tổ chức hội nghị toàn diện.
Trong hội nghị này, Hà Văn trực tiếp ném ra vấn đề hạch tâm của mấy bè phái công bằng, bao gồm cả bây giờ chính trị phe công bằng xuất môn, làm sao bây giờ; tài vật phân chia sau khi công thành đoạt đất một chút., Sách lược phương châm có khác nhau, làm sao thống nhất, chương trình của bè phái công bằng, mục đích có cần phải cẩn thận hơn hay không; trước mắt khắp nơi đều đã xuất hiện lượng lớn cảm xúc hưởng lạc phá hư quy củ, đả kích; làm thế nào để tránh khỏi kết cục nông dân khởi nghĩa thất bại... vân vân.
đảng công bằng quật khởi hai năm, trước đây đã từng có một lần tụ nghĩa đại hội, lúc ấy vì đoàn kết các phương, chỉ là định ra các phương làm việc theo Bình Công Điển đều thuộc về châm khoáng của đồng chí mình. Vì vậy lúc đó, toàn bộ tụ nghĩa vui vẻ hòa thuận, hài hòa không gì sánh được, cơ bản cũng đặt nền móng công bằng một năm sau đó quét sạch Giang Nam.
Hội nghị lần đó, Hà Văn một vấn đề bén nhọn cũng không có đề cập tới, nhưng mà lần này, hắn vừa mở miệng, chính là vấn đề cơ bản để tìm hiểu liên quan tới hạch tâm của các bang phái công bằng. Trong những vấn đề này, hắn thậm chí mang theo lượng lớn số liệu chống đỡ, mấy lần làm ra "Không thay đổi nữa, bè công bằng sẽ chết"
Mặc dù rất nhiều thứ nghe như thủy triều mới, nhưng loại vấn đề này ở thượng tầng các đảng công bằng đã không coi là cao nhất, đây chủ yếu vẫn là bởi vì những năm gần đây Tây Nam có rất nhiều công tác lý luận liên quan tới xã hội suy diễn, đối với suy diễn đại lượng xã hội cải cách, " nông dân khởi nghĩa đối bước đầu tiên đi không nên vẫn như cũ sẽ chết." Những suy đoán này, ít nhất là ở tầng thượng hệ hệ thống quan tâm những chuyện này, đã có thể lý giải được.
Sau khi Hà Văn lên tiếng xong, đưa tới lượng lớn người tham dự.
Sau đó bốn vị đại vương cùng với đại biểu các nơi lên tiếng, cũng nhao nhao tiến hành một lượng lớn an ủi, hơn phân nửa cùng loại với vấn đề "Vấn đề này rất phức tạp", "Sự tình còn không nghiêm trọng như vậy", "Chúng ta so sánh với Phương Tịch vẫn là khác", "Chúng ta là chính nghĩa, chính nghĩa tất thắng các loại nước miếng, trong phòng cũng có "Đánh địa chủ chính là nên cấp tiến", "Diệt oan nhất định phải qua chính", "Xuy sa nhất thời mục nát cũng không sao, so với địa chủ tốt hơn nhiều." các loại ngôn từ xuất hiện.
Vì vậy hội nghị đầu tháng tám chấm dứt, cùng hội đồng các nơi tiến hành nói chuyện thân thiết với nhau, cơ bản là trao đổi ý kiến, khắp nơi đều không có tức giận, đây là Y Thuỷ cả Giang Trữ đại hội đàm phán, dưới bầu không khí náo nhiệt của đại hội luận võ, ngược lại có chút bình thường không có gì lạ, chín phần mười người trong thành, thậm chí cũng không rõ ràng sự tình phát sinh của nó.
Sự phức tạp thật sự đã tụ tập dưới mặt nước...