Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mưa mùa thu dập tắt đại đa số ánh sáng trên mặt đất, mọi người vụng trộm tính toán, đều ẩn nấp trong bóng tối.
Phụ cận kim lâu, các bộ hạ phụ trách ổn thỏa hậu quả "Luân Luân Vương" vẫn như cũ mặc áo tơi, tìm tòi bốn phía. Trong tân Hổ Cung cách kim lâu hơn mười dặm, bị trận đại loạn Hứa Chiêu Nam, Lâm Tông Ngô, Vương Nan Đà đám người đã tụ tập trong đại điện.
Thời gian trôi qua, tin tức các phương diện cơ bản đã tổng hợp xong, sau đó, "Hàn Nha", "Thiên Đao", Hầu Vương", Cao Tuệ Vân, đám người Mạnh Thác Đào cũng lục tục ngo ngoe tới đây.
Trong bóng đêm lạnh lẽo, bầu không khí trong cung mới cũng trở nên lạnh lẽo. Ánh mắt Hứa Chiêu Nam âm trầm, lúc này một số cao thủ xuất hiện trong điện cũng bị thương trong trận hỗn loạn lúc trước, trận xung đột đột đột này khiến cho mặt mũi của Chuyển Luân Vương bên này bị hao tổn không nhỏ.
"... Lúc trước đám người kia hành thích tại Kim lâu, chúng ta bên này hiện đã bắt được bốn người sống, vòng thứ nhất đã thẩm tra qua."
Trên người Hàn Nha Trần tước quấn một ít băng vải, mấy ngày trước hắn cùng Lương Tư Ất, Du Hồng Trác chém giết không cẩn thận trúng ám toán đá bụi phấn, vốn thương thế chưa lành, tối hôm nay bởi vì xông quá nhanh, trong cửa hàng gặp phải lá chắn bạo tạc, vết thương cũ chưa lành lại thêm vết thương mới, rất là chật vật, lời nói cũng thô giọng thô bạo.
"Thẩm tra không ra manh mối gì, hiện tại chúng ta biết, những người này là người giang hồ được thuê, thậm chí không tính nhận thức lẫn nhau, người chi tiền bảo bọn họ đêm nay động thủ, chính là để bọn họ quấy đục nước. Chân chính giết người chỉ có một hai cao thủ...Người thành công, khinh công vô cùng tốt, trên người ta có thương tích, không thể đuổi theo..."
Trần Tước Phương đem việc này giao phó xong, trầm mặc một lát, trong đại điện cũng lộ ra vẻ yên tĩnh, sắc mặt mọi người đều có chút u ám, chuyện Lưu Quang Thế Sứ bị giết, hôm nay chính là mất mặt tất cả mọi người.
Hứa Chiêu nhìn bốn phía xung quanh, lạnh lùng nói: "Người hành hung có võ nghệ cao cường, khinh công cũng lợi hại, cụ thể là người bên nào, có ai có đầu mối không?"
"Trong thiên hạ này, khinh công thắng "Hàn Nha" bất quá chỉ năm ngón tay."
"Trên người ta có thương tích." Trần Tước nói.
"Miệng người này rất xấu xa, ngược lại làm ta nhớ tới một mình." Trong đại điện, Đàm Chính đang mở miệng, giờ phút này trên người hắn cũng có một ít băng vải, nhưng lại là bị trầy lau trong vụ nổ, cũng không nghiêm trọng, chỉ là tính vũ nhục cực mạnh, điều này khiến cho hắn nhìn một khắc trước mắt cũng có vẻ khá đáng sợ. Hắn nhìn ta và Vương Nan Đà Lâm Tông bên trên: "Giáo chủ và phó giáo chủ, còn nhớ một vị hòa thượng ở Bắc Địa không?"
Vương Nan Đà nhíu mày: "Thôn Vân."
Đàm Chính gật đầu: "Người này năm xưa ngoại hiệu là Thôn Vân Thiết Giáp, thoạt nhìn là một thân thiết giáp, quả thật là khinh công, sau khi cởi bỏ thiết giáp thì cũng không bắt được hắn. Vũ nghệ của hắn cực cao, nhưng tham lam hưởng lạc, không có chí lớn, trong hơn mười năm này thường nhận đại hộ thuê, hỗ trợ làm chút chuyện dơ bẩn, cũng từng xuất hiện ở Giang Nam. Nếu lần này là hắn ra tay, Cổ An chết không oan."
Vương Nan Đà gật gật đầu: "Tên hòa thượng kia nói miệng không được tốt."
"Vấn đề là, lần này rốt cuộc là người nào thuê hắn."
"Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn bên kia rất có thể. Lần này Giang Ninh đại hội, chúng ta hợp nhất, đứng mũi chịu sào chính là tiểu triều đình Lâm An, chuyện này không có việc gì, giết người làm loạn là chuyện bọn họ có thể làm được. Hơn nữa, đám người đọc sách này, cũng thích dùng thủ đoạn nhỏ bực này..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Trâu Húc cũng có khả năng...Lưu Quang thế hiện nay lĩnh binh bắc phạt, muốn phục hồi Trung Nguyên, đang cùng Trâu Húc đánh nhau bất phân thắng bại, nếu Trâu Húc thuê hòa thượng Thôn Vân, đầu tiên là người làm hòa thượng cho Lưu Quang thế, vậy cũng hợp lý."
"Mặt khác, mọi người cũng đừng quên trong chuyện lần này có bóng dáng của Tây Nam..."
"Chỉ là lá đuốc của Tây Nam mà thôi, bên ngoài không phải không có, lão phu ngược lại cảm thấy, không cần đa nghi..."
Trong ngoài điện Đại Vũ tại hạ, mọi người ngươi liếc mắt một cái ta một câu nói ra khả năng chính giữa. Một khắc nào đó, chỉ nghe thấy trong góc đại điện đột nhiên có người lên tiếng: "Chuyện lần này, Mạnh tiên sinh nên cho ta một câu trả lời thỏa đáng."
Trong đại điện này, người có thể lên tiếng nghị sự đều là trên giang hồ, có địa vị cao thủ. Mọi người nghe vậy không khách khí nói chuyện, quay đầu nhìn lại bên kia, chỉ thấy hai tay ôm ngực, sắc mặt u ám đứng ở bên kia, quả nhiên chính là "Hầu Vương" Lý Ngạn Phong.
Tối hôm nay Lý Ngạn Phong gặp chuyện cực kỳ quỷ dị, người ngoài thậm chí không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Lần đại hội này, chính là một trong những năm gần đây trên giang hồ có vô số cao thủ mới dám tới, từ khắp nơi đều là những kẻ mới nổi bật. Nhưng bất kể so sánh với ai, Hầu Vương Thông Sơn đều là một trong những người mới xuất sắc nhất, không chỉ võ nghệ cao cường, thậm chí còn tâm tính cao cường, ngay cả thế lực sau lưng như "Thiên Đao" Đàm Chính cũng không dám khinh thường hắn.
Trước kia ở bất kỳ địa phương nào, Lý Ngạn Phong mặc dù tâm tính cao ngạo, nhưng cũng đều duy trì lễ phép cùng khiêm cung của tiểu bối, cực kỳ khéo léo giao tiếp với một loại tiền bối. Mà khi đối mặt với ngoại nhân, giống như hôm nay trên đường phố ở ngoài kim lâu - võ nghệ của hắn thi triển, khí thế oai hùng, thường thường có thể thuyết phục thậm chí áp đảo vô số địch nhân.
Nhưng ngay khi đường cái bên ngoài kim lâu tác chiến nửa đoạn sau, vị Hầu Vương dùng lực lượng một người một côn ngăn chặn nửa con phố dài này cũng không biết đi nơi nào, cùng một ít nhân vật không rõ không rõ ràng triển khai chém giết, có người nói Hầu Vương này ăn thiệt thòi, đuổi theo mấy đứa trẻ tâm bệnh điên cuồng sát tính cách phát cuồng., Cũng có người nói hắn bị đại chưởng quỹ bảo huy Kim Dũng bố trí một đường, tóm lại cuối cùng không thể giết ra kết quả gì, cuối cùng bị người đánh cho mặt mũi bầm dập. Người bên ngoài hỏi đến chân tướng rồng, hắn cũng không mở miệng nói nhiều.
Cái này cũng không kỳ quái.
Đêm nay, tuy một phen tiệc rượu của Kim Lâu thoạt nhìn có vẻ náo nhiệt, nhưng Bảo Phong Hào và Chuyển Luân Vương chung quy không phải đồng chí. Vị "Hầu Vương" này từ bên ngoài đến cuối cùng cùng cùng cùng cùng cùng cùng Kim Dũng mãng xảy ra chuyện tình gì, người bình thường khó mà nghĩ rõ ràng, nhưng mặc kệ là âm mưu như thế nào, ở trong này chung quy đều là thông hành, có thể, hắn không nói, người bên ngoài tự nhiên không nên hỏi nhiều.
Mà về phương diện khác, lần này Lưu Quang Thế phái ra Tiết Tướng sứ chính giữa, Cổ An Hà bị ám sát đêm nay chính là một trong những chính sứ, Lý Ngạn Phong đảm nhiệm chức Phó sứ. Sau khi Cổ An Hà bị giết, Lý Ngạn Phong đương nhiên mất mặt mũi, nhưng hắn ở đầu đường ra ngoài một phen hung hăng, trên cơ bản lại đem mặt mũi trở về.
Nếu chuyện như vậy có thể kéo dài, có lẽ hôm nay Lý Ngạn Phong cũng sẽ ôn hòa khí tức, nhưng ai có thể ngờ tới phát triển ly kỳ sau này. Chính sứ bị giết, Phó sứ hắn rơi vào hỗn loạn, cũng bị đánh thành đầu heo, mặt mũi mất sạch sẽ, có lẽ cũng bởi vậy, mới dẫn đến giờ phút này lời nói bất thiện của hắn.
Bất quá, vô luận trong nội tâm cất giấu hỏa khí như thế nào, giờ phút này chấp chưởng "Lượng Thiên Xích" hay "Lượng Thiên Xích" cũng tuyệt không phải hạng người dễ tìm. Vị đại hán từng tự tay giết sư này một tay công phu Thiết Xích xuất thần nhập hóa, hôm nay mặc dù không tùy ý làm càn ở đầu đường, nhưng hôm nay cũng không có làm dữ., Nhưng luận về võ công tạo nghệ, hắn lại được coi là một trong những người mạnh nhất dưới Lâm tông ta, lại thêm vị trí trọng yếu của "Bát chấp", quyền uy thâm trầm, đa số thời điểm thậm chí Hứa Chiêu Nam cũng không dám tùy ý quát lớn hắn.
Lúc này mũi mâu của Lý Ngạn Phong đang nhắm vào Mạnh Tổ Đào, bầu không khí trong điện như đột nhiên lạnh thêm vài phần, Mạnh Tổ Đào nheo mắt lại trông ngóng quyết định Lý Ngạn Phong, ở một bên đại điện, "Thiên Đao" đang ấp úng mở miệng: "Ài, hiền chất bình tĩnh một chút." Xem như đã hỗ trợ kéo trướng, làm hết nghĩa vụ trưởng bối.
Mạnh Thác Đào chậm rãi nói: "Lý Hầu Vương nói vậy là sao?"
"Hôm nay Cổ tiên sinh bị giết, Lưu tướng quân bên kia mất mặt, Lý mỗ trở về, chuyện này khó có thể giao ra." Lý Ngạn Phong không chút nhượng bộ nhìn hắn. Nếu mí mắt bên phải không sưng lên, có lẽ sẽ càng uy vũ hơn một ít." Trần tiền bối nói, bên kia hắn bắt bốn người, nhưng ai cũng không biết tình hình cụ thể, chuyện này, chẳng lẽ cứ như vậy mà quên đi?"
"Nói ý tưởng của ngươi đi." Mạnh Thác nói.
Lý Ngạn Phong gật đầu: "Hôm nay ở Kim Lâu, tặc tử tùy thời ra tay ám sát, tìm cơ hội ra tay ám sát, mọi người vẫn chưa quên. Mạnh tiên sinh, mấy vị sư đệ sư muội họ Lăng của ngươi gây chuyện, sau đó mới cho tặc tử thời cơ hành thích, hôm nay từ trên người bốn tên tặc tử tìm không được cửa vào đột phá., Vậy nên hỏi mấy tên sư đệ sư muội kia của ngươi một chút, có phải đã từng cấu kết với người khác, rốt cuộc là cấu kết với những người nào mới công bằng. Ngài chấp chưởng "Chấp chưởng" căm ghét nhau, chủ trì trong đảng công bằng chính là hình luật trách nhiệm, cách nói này của ta, có vấn đề gì không?"
Đối mặt với cuộc nói chuyện hùng hổ như vậy của Mạnh Tân Đào và Lý Ngạn Phong, bản tọa sẽ kiểm tra kỹ lưỡng. Mạnh Đoản Đào ở bên kia nhìn hắn, qua một hồi cũng khẽ gật đầu: "Ngươi nói cũng có chút đạo lý, chuyện này, bản tọa sẽ điều tra."
Lý Ngạn Phong nói: "Nhưng nếu Mạnh tiên sinh đã chấp chưởng hình luật, giờ phút này đã liên quan tới thân nhân, ngài đích thân thẩm vấn, há lại thể hiện công bằng? Tại hạ cảm thấy, mấy vị sư đệ sư muội này của ngài nên giao cho Trần tiền bối thẩm vấn mới có vẻ công bằng hơn. Ngài thấy sao?"
Trong đại điện lại trầm mặc một hồi, có người nhíu mày. Mạnh Tân Đào nhìn hắn, ánh mắt không đổi, nhưng chậm rãi nói: "Không có khả năng."
Bốn chữ hắn nói ra, không có tranh luận, cũng không có giải thích gì, Lý Ngạn Phong buông hai tay đang ôm trước ngực, đang muốn giằng co cùng Mạnh Tổ Đào. Bên này Thiên Đao Đàm đang muốn nói mấy câu hòa hoãn bầu không khí một chút, Hứa Chiêu Nam vốn đã lâu chưa nói chuyện, bỗng vỗ bàn tay vào chỗ ngồi nói: "Đủ rồi!"
"Chuyện hôm nay còn chưa đủ mất mặt sao? Người một nhà còn muốn nội chiến?" Ánh mắt Hứa Chiêu Nam nhìn bốn phía, dừng lại trên người Lý Ngạn Phong chốc lát. "Hôm nay Lý tiên sinh tổn thất, bản tọa đáp ứng, chắc chắn sẽ đền bù, còn mấy vị sư đệ sư muội của Mạnh tiên sinh nữa., Bổn tọa hiểu rõ, việc này quả thật không liên quan nhiều, thỉnh Mạnh tiên sinh suy nghĩ biện pháp xử lý cho tốt. Nói đi nghĩ lại, chuyện này đều là mặt mũi của chính chúng ta... Giáo chủ, chuyện này, cách nhìn của ngài là..."
Hắn hướng ánh mắt về phía Lâm tông ta bên cạnh. Ngay từ đầu, vị Thánh giáo chủ này đối với toàn bộ tình huống đều có chút cười mà không phải cười, lộ ra vẻ không thèm để ý, lại giống như đang nắm chặt trí châu, giờ phút này tự nhiên là muốn hỏi một phen.
Chỉ thấy Lâm tông ta lắc đầu cười cười: "Theo bổn tọa thấy, các ngươi chẳng qua chỉ bị hoa mắt mà thôi, vốn chuyện rất đơn giản, náo loạn thật giống như rất phức tạp, người mình còn thiếu chút nữa muốn đánh nhau."
Hắn nói tới đây dừng một chút, Hứa Chiêu Nam nói: "Mời Thánh giáo chủ chỉ thị."
Ánh mắt Lâm tông ta rủ xuống: "Từ khi bổn tọa vào thành, hỗ trợ đánh mấy cái lôi đài. Bên phía Chuyển Luân Vương, thanh thế chính trực, nhưng tiện nghi trong thiên hạ, nào có đạo lý cho cả nhà chiếm hết? Hôm qua chiếm tiện nghi., Hôm nay sẽ có chuẩn bị bị bị người nhằm vào, Cổ An Hà đang ở trên bàn tiệc của Tiểu Trần, Tiểu Mạnh gặp chuyện, đánh chính là mặt mũi chúng ta. Mà cho dù hôm nay không phải là Cổ An Hà gặp chuyện, bổn tọa cũng cảm thấy, những chuyện khác sẽ xảy ra, bốn nhà còn lại sẽ không trơ mắt nhìn nhà chúng ta độc đại chứ? Đây là nơi đầu tiên chúng ta phải biết."
Tên mập nói tới chỗ này, mỉm cười dừng lại một chút: "Còn chuyện thứ hai, biết có người vả mặt, còn chuyện mà là ai đánh, rất quan trọng sao? Chư vị, trong thành là tình huống gì, mọi người bây giờ trong lòng đều biết rõ. bè phái công bằng có năm nhà, hiện giờ phải phân ra tin tức xấu xí, ngoại trừ đám công bằng ra ngoài., Các nhà lớn nhỏ nhỏ, có mấy chục nhà, mắt thấy cuộc đàm phán sắp tới, mấy chục nhà này bất kể thế nào cũng phải đánh nhau, hôm nay cho dù tra ra chuyện là do Ngô Khải Mai làm, là Trâu Húc làm, thì có thể làm được gì? Giết trở về hay là do Ngô Khải Mai làm? Lúc cần đánh hắn cũng không đánh hắn nữa?"
"Mấy chục nhà trong thành, sớm muộn gì cũng sẽ loạn." Lâm Tông ta nói: "Muốn biết rõ tất cả mọi chuyện, đó là việc không có ý nghĩa. Chúng ta chỉ là một nhà trong đó, cần phân rõ ràng. Đơn giản là ai đứng chung với chúng ta, ai không cùng chúng ta đứng chung một chỗ. Nếu là người một nhà, thì phải đoàn kết., Không phải của người mình, ngày mai tìm cớ đánh chết hắn là được, ví dụ như đám người Ngô Khải Mai, đám người Trâu Húc kia, tiếp theo tìm bọn họ nói chuyện một chút, có thể làm người mình, chuyện này không liên quan gì tới bọn họ, nếu không đồng ý, bọn họ giết Cổ tiên sinh, chẳng lẽ còn muốn bọn họ rời khỏi Giang Trữ hay sao?"
"Về phần hôm nay có bao nhiêu người ra tay, sau lưng có bao nhiêu thế lực động tay chân, có mấy cao thủ nào xuất thủ, phân tích ra phân tích, thật sự là không có ý tứ. Tình huống loạn như vậy, mọi chuyện trong tương lai đều tình cảm., Sẽ có rất nhiều cao thủ đi ra, đầu óc mọi người không nên để những chuyện này làm mê hoặc. Bây giờ các ngươi đối mặt không phải là một giang hồ, cũng không phải là chuyện nhỏ khoái ý ân cừu, trên sân chính nước rất sâu, đều cảnh giác chút đi. Hứa công, ngài nói đi, có phải nói như vậy không?"
Ngồi ở phía trên đại điện, Lâm tông ta thân hình như núi, lời nói trầm ổn mà chậm chạp. Hắn bây giờ tiếp xúc với sự việc chính trị nhiều hơn, lý giải đối với rất nhiều sự việc càng thêm sâu sắc. Lúc này nói ra những ý nghĩ này, cũng thật cho mọi người một loại suy nghĩ kế sách, vững như thái sơn. Hứa Chiêu Nam hít sâu một hơi, ánh mắt kính ngưỡng chắp tay.
"Thánh giáo chủ thật biết trời cao đất rộng, đánh mây thấy mặt trời, khiến người ta kính nể không thôi, cảnh tượng ta ngưỡng mộ Giáo chủ, hệt như nước sông cuồn cuộn... "
Lúc này cũng theo lời nói của Lâm Tông ta, phát ra mệnh lệnh.
"...Cứ theo lời Thánh giáo chủ dạy bảo, việc này đến tột cùng là do người phương nào làm, điều tra vẫn phải điều tra, do hai vị Trần tước và Mạnh Mạnh Đào chịu trách nhiệm. Cùng lúc đó, bọn họ triệu tập Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn, Trâu Húc các đại biểu khắp nơi trong thành tới ngồi xuống., Hỏi một câu, ai là hung thủ. Xưa nay Lưu Quang thế tướng quân giao hảo với bọn ta, ban sứ của hắn ngộ hại trên yến hội của ta, Hứa mỗ nhất định phải truy xét đến cùng, nói cho bọn họ, có hiềm nghi, ai cũng đừng nghĩ chạy thoát! Lần đàm phán này, do Cao tướng quân chủ trì, Đàm tiên sinh làm phó thủ, thế nào?"
Phía dưới Trần tước phương, Mạnh Tân Đào, Cao Tuệ Vân, đám người Đàm Chính lúc này tuân theo.
"Mặt khác, công bằng Vương sẽ vào thành, tiếp theo bất kể là đánh hay bàn, thế cục đều sẽ thay đổi rất lớn. Chư vị phải nghiêm khắc giáo chủ dạy bảo, duy trì đoàn kết là việc quan trọng nhất. Ngạn Phong à, ngươi trẻ tuổi khí thịnh, có xung kích là chuyện tốt, nhưng dù thế nào cũng phải làm., Mạnh tiên sinh là đồng chí của ta, cũng là tiền bối của ngươi, không nên đối xử hùng hổ với hắn... tổn thất hôm nay của ngươi, bổn tọa sẽ làm chủ bù đắp cho ngươi. Mấy ngày trước ngươi đã từng nhắc tới mấy mối làm ăn liên quan tới Thông Sơn, bổn tọa làm chủ đồng ý, trong vòng ba ngày còn có bồi thường khác, bảo đảm ngươi hài lòng, ngươi thấy thế nào?"
Lý Ngạn Phong lập tức cảm ơn, sau đó lại xin lỗi Mạnh Tổ Đào, quay lại nói với Hứa Chiêu Nam: "Công đạo của Cổ tiên sinh, nể mặt Lưu tướng quân, đều nhờ Hứa tiên sinh và chư vị tiền bối chủ trì." Lại đem danh nghĩa đòi nợ cho Cổ An Hà, giao lại địa phương cho Hứa Chiêu Nam.
Hứa Chiêu Nam cười ha ha cùng mọi người, sau đó lại nói: "Còn hôm nay đầu đường xuất hiện bao nhiêu cao thủ, là bên phe nào, ta cảm thấy không cần nhắc lại nữa. Những người nể mặt, bị bắt mất mặt, chúng ta phải biểu hiện kiêu ngạo một chút, lát nữa bản tọa sẽ đích thân đi gặp bọn họ, sau đó liền thả ra, không cần hùng hổ dọa người. Về phần hôm nay kết thù oán với chư vị, có ân oán còn muốn nói..."
Hứa Chiêu Nam dừng một chút, ánh mắt quét qua mọi người: "... Những ân oán này tự dẹp yên, thế nào?"
Dưới đại cục như Ngư Long hỗn tạp ở Giang Ninh Thành, ở một nơi nào đó đột nhiên chém giết ra mấy cao thủ, đánh chết ai đả thương người đó, thật ra cùng đại cục cũng không tính là có bao nhiêu quan hệ. Hứa Chiêu Nam lười quản, Lâm Tông Ngô cũng không để ý: Hắn là thiên hạ đệ nhất, vừa không có thời gian đi tìm hiểu một tình huống nào đó hoặc là mấy cao thủ trẻ tuổi. Mọi người nghe xong, lúc này cũng biểu thị hợp lý.
Mặc dù đêm nay chạy mất mấy người, cũng bởi vì các loại tình huống như Đàm Chính, Trần tước, Lý Ngạn Phong đều có thương tích, mất mặt một chút, nhưng chỉnh thể mà nói, xuất hiện mấy cao thủ kia, ai không phải bị bọn họ đè ở đây đánh, suýt nữa mất mạng? Với tư cách cao thủ cấp bậc này, đối với chuyện thủ đoạn cừu nhân tiếp theo, trong lòng vừa có cảm giác bức thiết, đói khát, lại tràn đầy lòng tự tin.
Về phần đặt lên bàn mà nói bị mỗ nào đó gọt mất mặt mũi, thậm chí cần tổ chức báo thù, vậy mới thật sự là mất mặt cuối cùng của giang hồ.
"Cuối cùng vẫn còn, nếu hòa thượng Thôn Vân kia thực sự ở trong thành, tương lai sẽ gặp..." Trước khi đi, Hứa Chiêu Nam bổ sung: "Nói giá cho hắn, bảo hắn tới chỗ chúng ta, chúng ta bỏ qua chuyện cũ."
"Nếu hắn không chịu thì sao?"
"Vậy thì giết đi, lưu hắn lại có tác dụng gì."
Hứa Chiêu Nam cười, phất phất tay.
Mưa vẫn còn.
Tất cả đều chìm trong bóng tối ẩm ướt lạnh lẽo.
Tân Hổ Cung đã hội nghị xong, những nơi khác trong thành đương nhiên còn có một nhóm thế lực khác, đang thương lượng sách lược ứng đối sự việc. Từng bóng người hắc ám sau khi xì xào bàn tán lại tách ra.
....
rét lạnh vô tận từ bốn phương tám hướng mãnh liệt lao đến, bao phủ thân thể đã bị tàn phá.
Trong mưa dầm, ngẫu nhiên tỉnh táo xuất hiện, trong ánh mắt chỉ có bóng người cõng nàng tiến lên.
Ở nơi nào không biết, bóng người kia xé rách quần áo của nàng, tựa hồ đang tu bổ lỗ hổng trên thân thể nàng.
Trên người hắn cũng bị thương rất nghiêm trọng, nhưng không biết vì sao, hắn vẫn chưa ngã xuống.
"Tỉnh lại đi..."
"Tỉnh lại đi..."
" tỉnh lại cho ta!"
Trong lúc hoảng hốt cũng cảm giác được mình đã trúng một bạt tai.
Trong màn đêm mưa, một thân thể tàn phá đang gian nan tu bổ một thân thể tàn phá khác.
"Du, Du Hồng Trác..."
"Hả?"
"Ngươi còn nhớ... Nhớ..."
"Cái gì?"
"Ngươi nhớ rõ... Kính Phi... Còn có Tần Tương không..."
"Ừm, nhớ kỹ." Bóng người tàn tạ kia cũng không cảm thấy kỳ quái với cái tên mà nàng nhắc.
"Đó là của ta... Nghĩa huynh... cùng tỷ tỷ... Ngươi... Ngươi..."
"... đoán được."
"Nhạn Môn quan... Chỗ Nhạn Môn quan quá hoang vu... Không có đồ ăn, tất cả mọi người phải chết đói..."
"......."
"Huynh tỷ lớn tuổi hơn một chút... Bọn họ ra ngoài tìm đồ ăn, nghĩ biện pháp... Lấy tiền, đem bạc đưa về..."
"Ừm."
"Có lúc, bọn họ cũng gạt người... Hại một số người... Triều đại ca Hà Tần Tương tỷ... Ngươi còn nhớ không..."
"... Tam tỷ đối xử với ta rất tốt." Thân ảnh bị tàn phá trả lời một câu, buồn bực nói: "Bị đám người Đàm Chính giết..."
"Sau khi Kỳ đại ca trở về, không còn chân, Tần Tương tỷ cũng đi... Huynh ấy, huynh ấy sống không tốt..."
"......."
"Sau này ngươi thành danh, giúp nữ tướng, hành hiệp trượng nghĩa... Hắn có đôi khi sẽ nhắc tới ngươi..."
"......."
"Nói... Đáng tiếc tình huynh đệ của các ngươi, là giả. Hắn...không thể đối xử tốt với đệ đệ các ngươi..."
"... Hắn còn sống không?"
"Loạn sư... Thật nghèo..."
"......."
"Không có đồ ăn..."
"... Hắn... còn sống không?"
"Hắn... Không có chân rồi..."
"......."
"Loạn sư... Thật nghèo..."
"......."
"Nữ thật sắp xuôi nam, hắn không có chân...Tần Tương tỷ cũng không còn... Rơi vào trong giếng, chết rồi..."
Mưa không ngừng lại, trong lúc trầm mặc, Du Hồng Trác ôm nàng, có chút ngơ ngác...
"Trời ơi... Nữ nhân nhân ấy..." Nữ nhân khóc lóc: "Trung Nguyên... trước kia Trung Nguyên... rất tốt..."
Thu Phong Thu Vũ lạnh lùng như đao, từ dưới mái hiên cũ nát không ngừng cắt gọt ra bốn phương tám hướng. Trong lòng hắn vẫn nhớ tới cảnh tượng mà Chiêu Đức nhìn thấy, đội ngũ loạn sư dũng mãnh lao về phía địch nhân, một đội ngũ bị đánh tan tác., Lại có một tên tướng lãnh là con nghĩa tử của Vương Cự Vân dẫn đầu bọn họ đánh tới lần nữa. Tường thành bị phá, mấy đội nhân mã không ngừng xông về phía trước phong kín lỗ hổng. Nữ tướng với sắc mặt lạnh như băng lúc trước giết đến mức kiệt sức, cuối cùng ôm thi thể huynh đệ trong vũng máu, ngửa mặt lên trời khóc lóc.
Chiến đấu loạn sư không có quá nhiều quy pháp lợi hại, vật tư của bọn họ quá ít, rèn luyện cũng không đủ, bọn họ chỉ là... dốc hết toàn lực mà thôi.
Vì vậy hắn cũng dốc hết toàn lực, muốn nàng sống sót...