Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thành thị trong lúc hỗn loạn đã qua một đêm.
Tới gần lúc bình minh, hai đạo thân ảnh nhảy nhót trong bóng tối tới khách sạn Ngũ Hồ bên này, bọn hắn lén lén lút nhìn rõ tình huống chung quanh, mới cởi y phục bên bờ sông phụ cận, thanh tẩy đơn giản một chút.
Nước sông vào mùa thu sáng khá lạnh, nhưng đối với hai đạo thân ảnh này mà nói, cũng không tính là đại sự gì. Trọng điểm là dọn dẹp bột phấn cổ quái dính trên người cùng mùi quần áo, hai đạo thân ảnh còn làm tự xét một lần.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Sơ ý quá..."
"Ừm, kẻ xấu bên kia cũng có cao thủ..."
"Võ công cuối cùng rất cao nha..."
Hai người tổng kết như thế một phen, nghiễm nhiên có loại cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn, sau đó mặc quần áo đơn giản, mới một đường lén la lén lút đi đến bên cạnh khách sạn Ngũ Hồ, trèo tường từ cửa sổ tiến vào một góc lầu lầu hai.
....
Ánh sáng từ chân trời phía đông chảy ra, trong thành Giang Ninh là một bầu trời âm u.
Năm phe công bằng đều có tham gia vào trận chiến chém giết trong thành dần dần lắng lại, trên đường phố vẫn còn hỏa tràng thiêu đốt, nhưng người phụ trách duy trì trật tự dần dần nhiều lên. Binh lính tiểu đội đẩy Thủy Long xa tới cứu tai, một số người đang vớt thi thể cùng túi vải trôi nổi trên mặt sông.
Xung đột cả đêm, mặc dù khắp nơi đều có tham dự, nhưng toàn bộ tràng diện hỗn loạn cũng tập trung ở trong thành thị gần nửa. Một số địa phương sớm đã ma sát kịch liệt đã trở thành chiến trường chủ chiến trường, một số thế lực tương đối ngưng kết phường thị cũng không bị ảnh hưởng đến. Ở đây cũng có đầu năm đảng công bằng đối với "Khai đại hội" nào đó ngầm hiểu biết.
Sau khi mặt trời mọc lên, chém giết trên mặt ngoài lắng xuống, thế lực khắp nơi đều vội vàng hội tụ cùng ước định mình tại đêm nay gặp phải tổn thất, hoặc là đạt được thành tích.
Quá nửa buổi sáng, Vệ Dung Văn một đêm không ngủ mới đi đến thành thị phía đông, đi kiểm tra một tràng diện hung án ác nhất.
"Minh chủ võ lâm Long Ngạo Thiên, Tề Thiên tiểu thánh tôn Ngộ Không—— tới đây một chuyến. Thiên Sát, Sát Sát!"
Chứng kiến một hàng chữ xiêu vẹo vẹo này, khóe mắt Vệ Dung Văn thực sự không nhịn được co rúm lại mấy lần. Mà một loạt thi thể trong sân đều chứng minh kẻ xâm lấn hung tàn, ông kiểm tra lại vết đao trên thân mấy người.
Hiện trường hung án không chỉ có chỗ này, trước khi tới đây, hắn đã nhìn qua một khu hiện trường xảy ra chuyện khác. Đó là địa bàn thuộc về một trung hình "Diêm La Vương", ngay rạng sáng tiếp cận thiên minh, phát sinh vụ nổ ba bốn gian phòng ốc, tạo thành một bộ phận tổn thương.
"Cho nên... sự tình bắt đầu ở đây..." Vệ Dung Văn ôm hai tay trước ngực, thần sắc hậm hực nhìn tất cả những thứ này. "Hai người này... gọi là Long Ngạo Thiên, cùng Tôn Ngộ Không... Đồ... xông vào nơi này, đầu tiên giết người canh giữ ở đây... Tên kia là ai..."
Hắn chỉ chỉ vào tiểu đầu mục lúc trước từng bị cắm trên vách tường, người bên cạnh thò đầu ra, nói: "Hồ Hải."
"... Cho nên bọn họ giết tên biển gì đó đầu tiên, phóng pháo hoa cảnh báo. Một lát sau, tên Vu Thành này dẫn người tới xem xét, cưỡi một con ngựa, sau đó bị người ta dùng dây thừng chặn ngay trước mặt mọi người, nghênh ngang rời đi. Trên đường bị tảng đá đập trúng đầu, trực tiếp dập chết..."
"... Tiếp đó, Minh chủ võ lâm này Long Ngạo Thiên, ra tay với Tề Thiên tiểu thánh tôn Ngộ Không, nhưng vẫn không từ bỏ ý đồ. Đợi đến khi Hoàng Vạn Dũng hoàng tướng quân của chúng ta lại tới xem xét một lần, bọn họ liền lặng lẽ mai phục theo Hoàng tướng quân trên đường bên kia, đến lúc trời sáng, phỏng chừng tất cả mọi người đều đã ngủ say, hai người này... chỉ muốn ra tay với Hoàng tướng quân, ai ngờ lại bị Hoàng tướng quân phát hiện, chạy ra đuổi theo."
"... Hoàng Vạn Dũng không nghĩ tới đối phương thả một thùng thuốc nổ ở phía sau tường, có thể cũng không phải là vì nổ hắn, chỉ là bị phát hiện rồi điểm sau đó chạy, Hoàng Vạn Dũng đuổi theo, kết quả ngay cả hắn cũng bị thuốc nổ nổ nổ nổ bắn chết. Mà bởi vì Hoàng Tướng quân ở bên kia cũng chuẩn bị thuốc nổ, cho nên trực tiếp nổ bốn năm gian phòng... Bây giờ các ngươi cảm thấy, hai người này là đến vì ta..."
Ánh mắt Vệ Dung Văn đảo qua mọi người ở đây, lại nhìn một chút chữ viết khó coi "Thiên Sát Sát Sát Sát" kia.
Có người cúi đầu nói: "Hai người này võ nghệ cao cường, lúc này xuất hiện, chỉ sợ chúng ta là con cháu đại tộc lần này theo trưởng bối vào thành, gia học uyên bác."
Vệ Dung Văn vươn tay, một cái tát vào mặt đối phương.
"Viết ra loại chữ chó má này, gia học uyên nguyên cái rắm a! Lũ chó các ngươi hôm nay trở về luyện chữ cho ta, không đến nửa tháng các ngươi liền viết đẹp hơn nơi này! Gia học uyên nguyên! Ta cho các ngươi một lần thông nguyên! Ta nhổ..."
Ánh mắt lại quét qua chữ viết vặn vẹo, tối hôm qua phát sinh chuyện bên này, hắn hẳn là cũng chuẩn bị bắt người ở thành thị bên kia. Lúc này mặc dù nói không ra, ngược lại có một loại tâm tình quái dị "Khi ngươi nhìn xuống vực sâu, vực sâu cũng đang chăm chú nhìn ngươi".
Bất quá có vực sâu tương đối nghiêm chỉnh, có vực sâu, cực kỳ vô nghĩa...
"Bảo Lô Hiển Hiển sai người bắt lấy bọn họ." Vệ Dung Văn phất phất tay bố trí: "Ta muốn dạy bọn họ viết chữ!"
....
Ánh sáng trên bầu trời như màu xám, trên cánh đồng mây bay sương mù.
"Tìm Trần Tam."
Buổi chiều, khách sạn Đông Thăng ở thành nam, có người báo danh này.
Lúc Du Hồng Trác từ trên lầu xuống, có chút ngoài ý muốn thấy được trên người mang băng vải an tiếc phúc.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Có chút ngoài ý muốn, vừa đi vừa trò chuyện."
Cánh tay bên trái của An Tích Phúc bị thương, trên người tản ra một chút mùi thuốc nhỏ. Lúc này gã cười cười, quay người đi ra ngoài khách sạn.
Thiên âm dục vũ, phần lớn người đi trên đường thần sắc vội vàng, có người vội vàng chạy về nhà, có người thu thập bao đồ chuẩn bị ra khỏi thành.
"Binh hoang mã loạn." An Tích mỉm cười nói: "Vốn cho rằng, lần khai đại hội công bằng này, thái độ mở ra cho toàn bộ thiên hạ, sẽ là chuyện tốt giống như đại hội ở Tây Nam, cho nên mọi người chạy tới đây, người vốn ở trong thành cũng không vội ra ngoài. Đến tối hôm qua mới phát hiện năm phe công bằng không thống nhất, mỗi người đều như là người điên, cho nên ngươi nhìn xem, mấy con đường ra khỏi thành hôm nay đều đã ngăn chặn rồi."
"Nghe nói, đánh thì đánh, sáng nay người sáng nay bảo đảm vật tư ngoài thành, vận chuyển lương thực. Điều này chứng tỏ bọn họ không phải muốn dọa mọi người chạy." Du Hồng Trác nói.
An tiếc phúc nhẹ gật đầu: "Lần này từ Tấn địa vội vàng tới đây, chúng ta vốn cũng nghĩ chuyện này đơn giản hơn một chút. Ngươi xem, năm phương khai đại hội, tranh thủ đều là ý đồ khắp thiên hạ cùng hỗ trợ, đối với đại biểu khắp nơi, đương nhiên bọn họ không đến mức tùy tiện đắc tội... Bất quá chuyện này của Miêu Cốc, để chúng ta phát hiện sự tình không đơn giản như vậy, có chút biến động mới."
"Miêu Cốc tìm được rồi?"
"Buổi chiều hôm qua hắn phát tin nhắn nói với chúng ta rằng đã ước hẹn được gặp mặt ở địa phương đó."
"Vậy ta làm sao..."
Du Hồng Trác có chút do dự, đầu tuyến đường Miêu Cốc là Lương Tư Ất, mà mấy ngày nay Du Hồng Trác và Lương Tư Ất hợp tác tìm kiếm mấy chỗ "Diêm La Vương", cũng không thu hoạch được gì. Trên lý thuyết mà nói, đối phương nếu tìm tới, bên này nên tiếp tục bảo Lương Tư Ất đỡ đầu mới đúng.
"Ta cảm thấy có bẫy, cho nên không thông tri cho Tư Ất." An Tích phúc nói.
Du Hồng Trác nhíu mày, nhìn vết thương trên người An Tích Phúc, An Tích Phúc cười cười, ngón tay phải điểm nhẹ lên cánh tay trái: "Quả thật có bẫy... Cũng may ta đã chuẩn bị."
"Vậy Miêu Cốc..."
"... Chỉ sợ hắn... sắp xảy ra chuyện."
Trên đường phố có thưa thớt người qua lại, hai người xuyên qua đường phố dưới màu sắc âm u, lúc này đều trầm mặc một hồi, gió thổi qua đường phố, thổi lên lá rụng chập chùng.
"Lương cô nương bên kia... thấy chuyện này thế nào..."
"Du huynh đệ, ngươi cảm thấy tại sao chúng ta bên này lại liên lạc với ngươi giúp đỡ?"
"Hả?"
"Người lần này tới nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít, chúng ta tới Giang Ninh, liên lạc với lão đồng chí trong Ma Ni giáo trước kia, như vậy giúp đỡ cũng có thể tìm được một ít. Ta bỗng nhiên tìm Du thiếu hiệp ngươi hỗ trợ, lý do chính giữa, Du thiếu hiệp có phải cũng có một chút suy đoán hay không?"
An Tích Phúc quay đầu lại, ánh mắt nhìn sang Du Hồng Trác, những lời này của hắn nói ra có chút trực tiếp. Giang hồ lớn như vậy, không còn là gà mới, gà mờ với nhau nữa rồi., Loại hành động này, hấp thu được một người không thể tin được, liền có thể dẫn đến toàn quân bị diệt. Vì sao trực tiếp tín nhiệm ngươi, tìm ngươi giúp đỡ, chỉ vì năm đó từng kề vai chiến đấu? Liền cảm thấy ngươi nhất định đáng tin... Vấn đề như vậy quá mức công lợi, cũng không lễ phép, nhưng Du Hồng Trác đương nhiên là nghĩ tới.
Bất quá hắn nhìn an tiếc phúc, không nói gì.
An tiếc phúc dừng lại một chút, trong khoảng thời gian này, bầu trời nhỏ xuống thưa thớt giọt nước, hai người xuyên qua đường phố, đi tới mái hiên bên đường.
"Tư Ất là một cô nương rất có trách nhiệm."
"... Nhưng có đôi khi, nàng tự ép mình quá mức lợi hại."
"... Việc này đương nhiên cũng không thể trách nàng, những năm này ở trên chiến trường Tấn Địa, nàng đưa rất nhiều huynh đệ tỷ muội đi. Nàng tuổi còn trẻ, chưa chắc có thể nhìn thấu những chuyện này..."
Mưa thu từ từ hạ xuống, hai người đứng dưới mái hiên, nói những lời này, Du Hồng Trác nghe một hồi.
"Lúc ở Tây Nam, ta nghe nói bên đó có chút chương trình phụ đạo tâm lý phụ đạo. Nói là mọi người trên chiến trường suốt ngày giết người, hoặc là nhìn huynh đệ tỷ muội hi sinh, trong lòng rất dễ cảm thấy...không khỏe mạnh, đối với những người này, có thể làm một ít... phụ đạo tâm lý, thật sự là chuyện rất lợi hại..."
An Tích Phúc cười, thở dài: "Phía bắc mấy năm nay quá khổ, Vương Soái tính cách cực đoan, nhưng lại không có tiền không có lương thực, nhiều khi không lo được nhiều chuyện như vậy. Năm đó vì trù trù tiền kiếm lương, bất đắc dĩ, thậm chí là đối với chuyện xấu không người, cũng đã làm rất nhiều..."
Hắn nói tới đây, quay đầu lại nhìn Du Hồng Trác, thấy Du Hồng Trác chỉ đang cẩn thận lắng nghe, vừa rồi tiếp tục nói: "Ninh Nghị này bà bà, cho tới bây giờ đều có chút kỳ kỳ kỳ quái mò mò mẫm nghiên cứu. Năm đó ở Hàng Châu, hắn đã dùng lý niệm nhân loại bình đẳng lừa Tây Qua và Trần Phàm tới mức Ngũ Mê, bây giờ ngươi nhìn Giang Nam này..."
Hắn nói xong, giơ ngón tay chỉ người đi đường trong màn mưa phía trước: "Năm đó Thánh công muốn bình đẳng, hôm nay đảng công bằng phải bình đẳng, tương lai còn rất nhiều người bình đẳng, nhưng bất kể suy nghĩ thế nào cho tốt, cụ thể làm thế nào mới thật sự là đại sự... Hiện nay toàn bộ thiên hạ, chỉ có bên phía Tây Nam, mới có thể chú ý một chút, bà đỡ một chút, chỉ sợ chúng ta còn phải từ từ chấp nhận, từ từ..."
"... Ta có thể giúp gì?" Du Hồng Trác hỏi.
"Giúp đỡ nhìn một chút suy nghĩ." An Tích Phúc nói: "Vệ Huyên thông qua Miêu Cốc, muốn bắt người, chuyện này rất không tầm thường, theo lý mà nói, nếu như thật sự trông cậy vào phía ngoài, mặc kệ là giết hay là bắt được người tấn địa, cũng không có ý nghĩa gì, đều đem một thế lực lớn đắc tội chết rồi... Chuyện này, chúng ta đang điều tra, nhưng Miêu Cốc bên kia... Phỏng chừng sẽ không dễ chịu."
"Ừm." Du Hồng Trác suy nghĩ một chút, sau khi hiểu rõ liền gật đầu: "Biết rồi, ta đi giết Trần tước phương... hoặc là Vệ Dung Văn..."
"A...?"
Dưới mái hiên, An Tích Phúc nhíu mày, lúc này mới dùng quan hoài ánh mắt nhìn đối phương một cái.
"Ngươi cũng... cần tâm lý phụ đạo?"
"Ta nói đùa thôi."
Du Hồng Trác cười.
Màn mưa ngoài mái hiên tiêu sái, sau đó hai người lại tán gẫu vài câu, rồi mới tách ra.
Xoạt xoạt..n.
Hai tháng tám, ngày thứ hai mùa thu mưa rơi xuống Giang Ninh, mấy ngày sau mặt đất đã đứt quãng, nước ướt trong thành chưa từng dừng lại.
Màn mưa kéo dài này làm giảm tần suất hành trình của mọi người xuống, nếu không có mục đích cụ thể thì phần lớn mọi người đều chọn trốn trong nhà hoặc là nói chuyện phiếm trong khách sạn.
Các đại biểu của các thế lực từ bên ngoài tới đây, xâu chuỗi với khắp nơi, tiết tấu lại chưa từng dừng lại, hai mươi hai tháng tám, hai mươi hai., "Bình đẳng Vương" Thời Bảo Phong vào thành, sau đó là Cao Thiên Vương cùng Chu thương lục tục đến. Một số thế lực lớn người ủng hộ liên tục, chào hàng với mọi người về lý tưởng của bọn họ: Ví dụ như đại biểu cho một đám người như đại diện cho Đái Mộng hơi tới đây đề xuất cấu tưởng "Trung Hoa võ hội", trong lúc nhất thời trở thành đề tài náo nhiệt nhất trong võ trường của Giang Trữ.
Đương nhiên, chỉ có một số ít người tiếp nhận được ý nghĩ này từ phương diện Đái Mộng, đầu tiên là chọn đội cùng tham dự, về phần nhiều người, đều đang chú ý đến thế cục chiến sự của thế lực Trường Giang, Bắc Lưu, Đái và thế lực của Trâu Húc.
"Tên Trâu Húc kia, từ Tây Nam đi ra, họ Lưu đi theo họ Đái, giữ được tính mạng rồi nói sau..."
Đối với mọi người Giang Trữ lúc này, đây là một trong những cái nhìn của Giang Bắc đối với thế cục tương đối phổ biến. Chém giết giữa hai bên, Lưu Quang Thế có quan hệ, Đới Mộng có danh vọng, mà bên phía Trâu Húc, có người là thân phận phản đồ của Hoa Hạ quân., Nếu thật sự bày ra thiên bình chiến tranh, thì thân phận này có ý nghĩa lớn có thể nhỏ. Mà quan trọng nhất là sau khi nữ chân nhân đi toàn bộ vòng thiên hạ đệ nhất thế lực đối nghịch, coi như là đám nho sinh ngày thường tự xưng là hiểu chuyện thiên hạ, đối với cách nhìn của Biện Lương chiến cuộc, cơ bản cũng giữ kín thái độ.
Đương nhiên, Đới Mộng đã sớm biết nhân tính như thế, nên cũng sớm nói ra câu "Đợi Lương Chiến Cục kết thúc sẽ thực hiện" việc này, xem như là vì mình đốt bếp lò, đề cao khí thế. Nếu hắn thất bại trong trận chiến Biện Lương, những chuyện này tự nhiên coi như chưa từng nói qua, mà nếu Đới Mộng vi thật sự vì Võ Triều mà quay trở lại Biện Lương, về phần thanh thế "Trung Hoa Võ Hội", theo đó nước lên thuyền lên, chính là người thắng ăn sáng một phen.
Mưa thu kéo dài làm giảm tần suất bùng nổ quy mô lớn của ngọn lửa bên ngoài. Chỉ trong vài ngày, ở phía ngoài xuất hiện, phần lớn là một ít tiểu quy mô phát sinh sự kiện ác tính.
Bên phía khách sạn Ngũ Hồ, cứ tới đêm, hai bóng người trẻ tuổi mặc áo tơi lén lén lút lẻn vào trong màn mưa. "Liên minh chủ võ lâm "Long Ngạo Thiên" và "Tề Thiên Tiểu Thánh" Tôn Ngộ Không dựa theo bước điều khiển của mình tìm kiếm tung tích của Vệ Dung Văn.
Hai gã hiệp khách thiếu niên có một chút suy nghĩ, đôi khi hành động của bọn họ sẽ thành công, đôi khi sẽ thất bại. Thành công thì lưu lại ký tên xiêu xiêu vẹo, ký tên từ "thiên sát sát sát sát sát" dần phát triển đến "Vệ Dung Văn Phi" đã chết", "Chu Thương là chó ngốc", "Án xấu người trong sạch quá xấu", "Văn chương yêu thích cao sướng" các câu buồn nôn.
—— ở Trương thôn học đường, từ trước đến nay "Xoát ái ái" là một sự nhục nhã khiến người ta khó chịu, người bị viết tên thường đỏ bừng mặt, nói không ra lời, đối với loại nhục nhã này, tiểu hòa thượng cũng phi thường tán đồng, cảm thấy đại ca thật sự là quá xấu. Đương nhiên, rơi vào mắt người xấu thật sự, ngẫu nhiên sẽ có chút hoang mang: Các ngươi không phải đến giết Vệ Dung Văn sao, nói văn tình yêu cao sướng làm gì...
Đương nhiên, đôi khi cũng sẽ vì gặp phải cao thủ mà dẫn đến thất bại. Hậu quả của hành động thất bại thường khiến gà bay chó sủa, rối tinh rối mù, võ nghệ của hai thiếu niên rất cao, mà bởi vì người nhà hoặc sư phụ bên kia đấu pháp đặc biệt, ý thức và thủ đoạn lưu vong của bọn họ càng xuất sắc hơn.
Các hạng mục phát triển của Long Ngạo Thiên lớn hơn một chút, không chỉ có thể đánh thì có thể bỏ chạy, thiết lập các loại cạm bẫy, các loại thủ đoạn ám khí như phi đao càng làm cho người ta khó lòng phòng bị, mà Tôn Ngộ Không bên ngoài hiệu gọi là "Tề Thiên Tiểu Thánh" kia lại lập tức đem tư duy một kích không trúng lập tức phát huy đến cực hạn, một bộ phận cao thủ mặc dù phòng bị hai người ám sát, nhưng sau đó trong truy tung cũng sẽ không công mà lui, thậm chí có khi còn tổn thất một ít lâu la.
Trong thời gian vài ngày, mưa thu bao phủ thiên địa của Giang Ninh, đánh cho khắp nơi phòng xá cùng lều ốc ẩm ướt tro đen, do các khách sạn, đám người tụ tập ở trong dư luận trường lại nhiệt liệt phi thường, đại bộ phận khách sạn đại bộ phận khách sạn., Trong quán trà, quán rượu, rượu và điểm tâm tiêu hao nhiều hơn trước kia không ít. Như vậy dư luận sóng triều trong sân chính, trong vòng bát quái dưới sân chính, những lời đồn đại về "Long Ngạo Thiên" "Tề Thiên Tiểu Thánh" Tôn Ngộ Không dần dần nổi lên mặt nước.
"... Nghe nói, hai người này không biết từ đâu tới, gần đây trong thành có gió thổi mưa, muốn nói võ nghệ cũng thật sự là cao cường, đã đánh liên tục mấy lần với Vệ Dung Văn bên kia rồi..."
"...Nào chỉ Vệ Dung Văn a, các ngươi không biết đấy, bây giờ muốn tìm "Ngũ Xích Nhị Ma" trong thành này, ngoại trừ "Diêm La Vương", còn có " Chuyển Luân Vương", "Bình Nguyên Vương" bên kia, đều đang phát ra phong thanh, muốn lấy đầu người khác... "
"... Nghe nói "Ngũ Xích Phổ" này chính là đệ tử của cao thủ Tây Vực "Bách Xích Nhị Ma", sau khi vào Trung Nguyên, không việc ác nào không làm, bên phía Vệ Dung Văn, " Chuyển Luân Vương", bên kia "Bình Vương" đều có khuê nữ trong nhà gãy trên tay hắn, cùng với "Bình Nguyên Vương", hay là do Thông Sơn kết nối với khuê nữ của Đàm Công Kiếm Nghiêm gia, còn nhớ không?"
"... Ai nha, ngươi đừng nói mò, nào có "Bách thước ty ma" gì chứ..."
"... Không hiểu, đây là quy củ của Tây Vực người ta, đều là xếp hàng bằng con số. Ngươi xem sư đệ của hắn, cái gì "Tề Thiên Tiểu Thánh..." Tên của người ta, nói không chừng là "Tứ xích nhị ma..."
Đối với người Lục Lâm mà nói, những bát quái trên dư luận trường này, cũng không cần phải đối đãi quá mức nghiêm túc, ngẫu nhiên nói đến, miêu tả nét mặt, cũng bất quá là đề tài nói chuyện sau thời gian trà dư tửu hậu. Chỉ là tin tức lại truyền ra một ít, khó tránh khỏi sẽ lọt vào trong lỗ tai một số người không nên biết.
Thành Tây Bắc, bây giờ là nơi trị an tốt nhất cho "Công bằng Vương Hà Văn chưởng quản địa bàn, đã cùng Hà Văn từng chính thức tiếp khách điếm Tiền Lạc Ninh trở lại, có một ngày ăn sáng nghe được những lời đối thoại như vậy. Những ngày này đều quan tâm đến quốc gia đại sự, ánh mắt của hắn trong lúc nhất thời có chút mê hoặc.
Hai đen một què, cùng vài tên thành viên trung tâm Hoa Hạ quân ngồi trên bàn, đưa tay che mặt.
"Chuyện gì xảy ra."
Tiền Lạc Ninh bưng đồ ăn đổi cái bàn khác.
Hắc Nữu thấp giọng giải thích với hắn: "...Bây giờ nghe thế, tiểu đệ vào thành rồi."
"Làm sao cùng "Diêm La Vương", " Chuyển Luân Vương", "Bình đẳng Vương" ba bên đều kết thù..."
"Ai mà biết được." Vũ Văn Phi Độ đứng bên cạnh nhếch miệng, giọng nói cực nhỏ: "Nhưng muốn nói chuyện, dù sao hắn cũng là do mọi người dạy dỗ..."
"Chết tiệt ngươi còn tự hào à!" Tiền Lạc Ninh liếc hắn một cái.
"Tìm việc vui trong khổ..." Vũ Văn Phi Độ thở dài.
Tiểu Hắc ở bên kia ôm mặt: "Chúng ta vốn muốn tra rõ chuyện này là ai làm, làm bọn họ, phong tỏa tin tức. Bất quá tên "Hầu Vương" Lý Ngạn Phong kia cấp bậc tương đối cao, cho nên muốn thương lượng với ngươi một chút lại nói, chúng ta cho rằng ba ngày cũng không có gì đáng ngại, ai ngờ... lần này liền truyền ra, chúng ta cũng không nghĩ tới hắn ở trong thành a..."
"Bây giờ có hai chuyện, thứ nhất là tìm thấy hắn bắt hắn về, để sư phụ và Ninh tiên sinh dạy dỗ hắn." Hắc Nữu dùng đũa cắm bánh bao, thần sắc bình tĩnh nói chuyện: "Chuyện thứ hai, nếu chuyện đã truyền ra, vậy làm một chuyện lớn hơn để dìm nó, dù sao đều phải đánh nhau, kế hoạch của chúng ta thoáng cái đã làm một hai cái với ba người tiểu đệ có Lương Tử, công bằng Vương đánh nhau ở Giang Ninh, người đều chết hết, tương lai không còn ai nhớ rõ nữa."
Tiền Lạc Ninh trừng mắt nhìn cô: "Ngươi tới giết à?"
Hắc Nữu cầm đũa chỉ chỉ phía trước: "Để Vũ Văn đi đánh hắc thương, khả năng thành công rất lớn..."
Mấy người trên mặt bàn bưng cằm, lâm vào trầm tư. Tiền Lạc Ninh nhìn trái nhìn phải, sau đó nói: "Các ngươi nhìn bên kia..." duỗi tay ra một cái đánh vào trên đầu Hắc Nữu.
Hắc cô nương nhếch miệng: "Ngươi có gì từ từ nói đi."
"Kỳ thật hắc cô nương nói có lý..."
"Tiền lão đại anh minh, ta đã nói Hắc Nữu thích ăn đòn mà, ta chưa từng nghĩ tới chuyện cầm thương đánh người, sao các ngươi lại tàn nhẫn như vậy, lòng dạ người cũng đen kịt..."
Hắc Nữu trừng mắt: "Là do ngươi nói đấy..."
Tiểu Hắc thở dài: "Tối nay cho nổ chết người què đi... "
"Được rồi." Tiền Lạc Ninh bên kia cũng thở dài. "Mấy ngày nay các ngươi ra ngoài tìm hắn, cố gắng đừng để những người khác nhanh chân đến trước, thân phận rõ ràng, mất mặt cả đời... Còn có "Tứ xích nhị ma" kia, người nào a, gặp cũng chiếu cố một chút..."
"Là "Tề Thiên Tiểu Thánh", Tiền lão đại, người ta tên là "Ngũ xích túc ma", ngươi không thể gọi theo a..."
"Lần này thì hay rồi, tất cả mọi người trong thành đều đang tìm bọn họ, tiểu đệ đây là bốn mặt Sở Ca..."
"Hắc hắc, ta cảm thấy sau khi chuyện Giang Trữ xảy ra, tên tuổi "Ngũ Xích" này sẽ theo tiểu đệ cả đời..."
"Trở về không cần nói lung tung..."
"Ngươi có nói lung tung không?"
"Ta không sao."
"Dù sao ta cũng không... Đều do hai người các ngươi..."
Mấy người ăn cơm, nói chuyện phiếm, nghiêm trang.
Bởi vì thời gian là buổi sáng, "Minh chủ võ lâm" và "Tề Thiên Tiểu Thánh" hai nhân vật đề tài này đang ngủ say trong phòng khách sạn, Ninh Kỵ vốn định dùng đầu Vệ Dung Văn để cọ rửa tin đồn không hay về mình., Hai ngày nay ngược lại cảm thấy, giết Chu Thương cũng không sao. Ngoại trừ trong hành động tối hôm qua gặp được một nhân vật lợi hại tên là Lư Hiển Hiển, song phương giao thủ một chút rồi bỏ chạy, lúc này bọn hắn còn không biết mình đã lâm vào hoàn cảnh đuổi bắt nhiều phương rồi...
Màn mưa tương tự, bên ngoài doanh địa có ba bộ thi thể được treo trên cao, chính là thi thể của cả nhà Miêu Cốc sau khi nhận hết tra tấn.
Vốn bọn họ đã tiếp xúc với Lương Tư Ất, sau khi thua thì đầu nhập vào Vệ Dung Văn, lúc này thi thể mấy người kia lại trở về trong tay "Bất Tử vệ".
Lương Tư Ất đứng ở đằng xa, kinh ngạc nhìn tất cả những thứ này, càng xa một chút, Du Hồng Trác lẳng lặng nhìn nàng, thở dài...