Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đường tiến về phía trước, người đi đường dần dần ít đi, quầy hàng bán đồ trong lúc nhất thời cũng không có, chỉ có thể ở dưới chân tường có thể nhìn thấy lều vải cùng lưu dân thưa thớt mà ở.
Nghiêm Vân Chi bước rất nhanh, thử dùng một ít người đi đường yểm hộ, nhanh chóng đi đến ngã tư đối diện, nhưng trước con đường có người đụng vào.
Đây là một lục lâm nhân quần áo cũ nát, thoạt nhìn Khổng Võ Hữu Lực, nhưng hai tay giơ lên muốn ôm lấy nàng. Nghiêm Vân Chi đạp một cước lên mu bàn chân đối phương, cánh tay hất một cái, đánh nam tử này rơi xuống đất. Đúng lúc này, bên cạnh cũng có người nhào tới, bàn tay người nọ chộp tới, Nghiêm Vân Chi cũng thuận thế giơ tay ra bắt lấy hai ngón tay đối phương, thuận thế cầm lấy cổ tay người ta.
Bộ pháp của nàng lưu loát, lúc này lui lại, một cánh tay đã bắt được ngón tay của đối phương, liền đồng thời nắm được chỗ yếu hại. Đối phương ỷ vào sức mạnh của mình lớn hơn, tay kia chộp tới muốn thoát khốn, song phương một trước một sau, đi vài bước, Nghiêm Vân Chi trong tay liên tục bẻ cong, Hán tử này nghe được một tiếng kêu đau đớn, cánh tay răng rắc một cái thoát ra trật tự, trên mặt mồ hôi to như hạt đậu nành tuôn ra. Nghiêm Vân Chi buông đối phương ra, xoay người bỏ đi.
Tuy nàng tập luyện kiếm pháp nhiều năm, yêu cầu đối với bản thân cũng coi như nghiêm khắc, nhưng dù sao cũng là nữ nhi kiêu hùng một phương, ngoại trừ lần giết chết hai nữ binh sĩ kia, giữa sinh tử đã có đột phá lớn trên thực chiến., Những lúc khác chung quy vẫn nằm ở vị trí tương đối an toàn. Ngược lại lần này sau khi rời đi Tụ Hiền cư, tâm tính chính là khí tức nghĩa liệt tuyệt của Đàm Công Kiếm, lúc này dùng thủ pháp xảo diệu ứng địch, quả thực rất gọn gàng, đã tăng lên không ít võ nghệ.
Chỉ là điểm đến liền ngừng lại sau khi hai người này bị thương, con đường phía trước cũng không đi được.
Mặt khác mấy bóng người khác đã không kịp thở, chạy vội qua bên kia, mà phía sau, người truy tung lúc trước cũng lục tục tụ tập tới.
Cánh tay của người nọ sắc mặt hung ác, Nghiêm Vân Chi ánh mắt cũng lạnh xuống, song kiếm trong tay mở ra, một kiếm đâm về phía cánh cửa đối diện, bức người trở về. Nàng chậm rãi lui về một bức tường bên đường.
"Cô nương, đừng chạy nữa." Một người cầm đầu đám người truy tung cao giọng quát: "Đây là thiết quyền của ta kiểm tra chín tầng đất, chạy không thoát đâu."
"Ai tới đây, người đó chết trước." Lời nói của Nghiêm Vân Chi lạnh như băng.
Người đi đường vốn không nhiều lắm lúc này đang chạy đi, bên này vây quanh có mười người, cầm đầu là "Thiết quyền" mở miệng quát: "Cô nương, là "Bình đẳng Vương" muốn bắt ngươi về, cần gì chạy không thoát, cần gì phải như vậy. Ngươi xem, chúng ta có lệnh, chúng ta không lấy vũ khí, không muốn làm tổn thương tính mạng ngươi., Nhưng song quyền của ngươi khó mà địch nổi bốn tay, có thể ngoan cố chống cự đến khi nào, nếu như lát nữa chúng ta bắt ngươi, dùng dây thừng, lưới đánh cá trói ngươi, một cô nương nhà ngươi cũng mất mặt, dù sao chạy không thoát, tội gì phải náo loạn đến bước đó."
Người này thân hình cao lớn, mặc dù nhìn quần áo cũ nát, chỉ là một đầu lĩnh đoàn thể nhỏ, nhưng trong miệng nói có lý có chứng, rất có sức thuyết phục. Chỉ là hắn vừa dứt lời, đoản kiếm bên tay phải Nghiêm Vân Chi vẫn như cũ tiến về phía trước, tay trái khẽ đảo, chống mũi kiếm vào cổ họng của mình, trong miệng quát lên: "Tránh ra!"
Động tác lần này của nàng làm mọi người sững sờ, sau một khắc, thiếu nữ đột nhiên xoay người chạy về bức tường phía sau, muốn thừa dịp trong nháy mắt này vượt tường phá vòng vây.
Cô xoay người, lại thấy trên tường vây phía sau cũng có ba bóng người, đang cầm một tấm lưới đánh cá định ném xuống. Đối phương thấy Nghiêm Vân Chi chống kiếm vào yết hầu, hơi ngẩn người, Nghiêm Vân Chi cũng sửng sốt. Ngay lúc này, một cây gậy gỗ xoay tròn gào thét bay tới, nó lướt qua đỉnh đầu Nghiêm Vân Chi, trực tiếp chui vào lưới đánh cá kia, chỉ nghe "bụp" vài tiếng, trên tường có ba bóng người bị lưới đánh cá cuốn ngược về, đều rơi vào trong sân sau.
Trên đường phố Nghiêm Vân Chi, tra xét đám người Cửu Công rồi quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh thiếu niên đang đi tới nơi này.
"Một đám tiện cẩu lấy nhiều bắt nạt ít, thật sự khiến người ta nhìn không nổi. Muốn đánh nhau, thêm cả ta nữa đi."
Thiếu niên này thân hình kiên cường, trực tiếp đi vào trong ánh mặt trời, người bên này nghênh đón: "Bình An Vương Địa Tự Hào làm việc, không có người báo tên."
"Ta chính là phụ thân ngươi thất lạc nhiều năm a."
Trong quang trần kia, một người trong đó vọt tới, thiếu niên thuận tay vung lên, người nọ đột nhiên biến nhỏ như một quả hồ lô lăn xuống đất, đây quả thực đã là áp lực đè ép thân thủ và thân thể của Nghiêm Vân Chi thấy thiết quyền điều khiển chín cánh tay phải rung lên, một nắm đấm đeo bao tay bằng sắt hiện ra, hắn thấp giọng quát một tiếng, nội kình cuộn sóng, thân hình cúi xuống, sau đó đột nhiên xông tới. "A... " ơi" một quyền đánh ra, hệt như sấm sét nổ tung.
Với tư cách thủ lĩnh một thế lực nhỏ trong thành Giang Ninh, bản thân không có khả năng không hề có nghệ nghiệp. Tuổi và tích lũy của Nghiêm Vân Chi còn chưa đủ, nhưng có thể từ quyền kình nội kình cùng quyền kình hung mãnh của đối phương nhìn ra, thiết quyền kiểm tra chín quyền này so với thiếu niên kia nhìn muốn cao hơn một cái đầu, lúc này toàn lực đánh thẳng tới mặt thiếu niên, trên lý thuyết mà nói, quyền này là muốn né tránh.
Nhưng sau đó tiếng vang lên là tiếng trầm đục của thân thể máu thịt trên quyền sắt, thiếu niên này duỗi một tay ra ngay trước mặt mình, trực tiếp đón lấy một quyền toàn lực của đối phương đang xông tới. Quần áo hắn căng phồng, ống tay áo căng thẳng mơ hồ có thể thấy được hình dáng cánh tay bên trong đang phồng lên.
"A... a a a a a a a a ——"
Thiết quyền của Thiết quyền Chương Cửu vẫn duy trì tư thế xuất quyền, một bước ở phía trước, một bước là phía sau, dốc hết toàn lực đẩy về phía trước. Nhưng sau một khắc, bộ pháp của hắn bắt đầu hoạt động trên mặt đất. Thiếu niên oai hùng này một tay nắm lấy nắm đấm của hắn, bước chân bước ra, đẩy cho một người trưởng thành phải lùi lại một tấc.
"Thiết quyền" Tra Cửu, hơn mười nam nhân bắt nạt một nữ nhân."
Thiếu niên cất bước tiến về phía trước, trong miệng nói chuyện, chân của Tra Cửu di một tấc lại vẽ ra dấu vết trên mặt đất. Khoảnh khắc gã rút quyền lui về phía sau, thiếu niên một tay bắt lấy nắm đấm của gã, tay kia chụp tới cổ tay của gã.
"Hôm nay ta coi như chưa từng sinh ra đứa con trai này của ngươi."
"A a a a a a..."
Trong quang ảnh mặt trời mùa thu, thân hình cao lớn Tra Cửu bị đối phương bắt lấy cánh tay, chậm rãi ép về phía trước, trong miệng của gã kêu thảm thiết, cánh tay bẻ một cái, hai đầu gối đạp xuống mặt đất, thiếu niên ép cả người gã xuống mặt đất.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Đây là lần đầu tiên Nghiêm Vân Chi nhìn thấy một người trời sinh thần lực như thế.
Quả thực so với Long Ngạo Thiên đáng giận kia còn lợi hại hơn vài phần.
Những người còn lại do dự một chút, hò hét vung vũ khí công kích về phía bên kia. Tiếp theo, chính là từng đợt từng đợt đấu đá đầu đường.
Trên đường thổi tung bụi mù.
Trong lúc thiếu niên kia xuất quyền đánh một người, lấy lực lượng vô cùng cương mãnh đem mọi người đánh trên mặt đất, Nghiêm Vân Chi trông thấy một người trẻ tuổi thân hình cao gầy, hình dáng tuấn tú đi tới bên này.
"Tu luyện Đàm Công Kiếm, có thể thấy được gia học uyên nguyên." Đối phương mỉm cười mở miệng. "Không biết cô nương tên gì, tại sao lại bị đám ác đồ này bắt nạt?"
Cho dù trong thời loạn lạc cũng có người tốt.
Tâm tình Nghiêm Vân Chi đột nhiên trở nên bình tĩnh lại.
Thân thể trần trụi...
Một chỗ khác trong thành thị.
Ninh húy đã tùy ý nhìn qua đường phố đầu phố nơi Đăng Phường kia.
Đây cũng không phải là đập vào cái sân nhà võ quán gì đó, cũng không phải là kẻ ngốc mà muốn khiêu chiến cao thủ đệ nhất thiên hạ. Có lòng tính toán bất ngờ tập kích một nhà lầu các, sẽ không có nguy hiểm quá lớn. Cho dù tờ giấy này do " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam bọc lại, cũng giống vậy.
Bởi vậy hắn cũng không chờ quá lâu, liền từ bên ngoài tường rào đi vào.
Vật phẩm phía sau tiểu viện lộn xộn, để một ít hũ rượu cũ nát, cũng có đồ ướp muối phát ra mùi hôi thối, rất là bình thường. Thà rằng sờ vào căn nhà phía trước, đến gần mới đột nhiên cảm nhận được một tia vi phạm, thanh âm trên lầu và phía trước tựa hồ có chút không đúng.
Hắn hơi nhíu mày, nhưng nhìn khung gỗ đơn giản của lầu gỗ này, dưới chân đã túm tụm rất nhiều bước, bước tới phía sau cửa sổ lầu hai vài lần.
Người trong phòng phát ra tiếng mắng kỳ quái, nghe tựa hồ bị thương, thà kiêng kề sát trên cửa sổ nghe ngóng chốc lát, một số người trong lầu gỗ bước chân có chút không thích hợp, trong mùi mực nồng nặc mùi mực, tựa hồ còn mơ hồ lộ ra một chút mùi máu tanh.
Chuyện gì xảy ra vậy? Lúc có người in báo chí đập vào đầu mình rồi?
Hắn đẩy cửa sổ ra, vụng trộm nhìn vào bên trong, chỉ thấy mấy cái bàn trong cửa sổ này xếp đặt lộn xộn, một ít tờ giấy bị đánh ngã trên mặt đất, trên mặt đất có vết máu, là dấu vết đánh nhau.
Ồ? Những tú kiểm dơ bẩn trong sạch này mới phát hiện, nội chiến? Làm cho kịch liệt như vậy?
Chợt thấy chuyện như vậy, thà rằng trong lúc nhất thời còn có chút hưng phấn, nghĩ tới có nên lập tức gia nhập vào hay không, cho người một chút chỉ đạo chính xác.
Đúng vào lúc này, tiếng vang hỗn loạn từ phía ngoài truyền đến. Có đại đội nhân mã hướng bên này chạy tới, mấy người đã đến trước đại môn.
Ninh Tàn nhíu mày lại, kéo lên cửa sổ, thân thể dọc theo vách tường rơi xuống.
Bên kia rối loạn, có người mở cửa sân, một đám người đang đi vào, trong miệng hùng hùng hổ nói gì đó, tuy rằng một bộ phận lời nói chính là ngôn ngữ, trong lúc nhất thời phân biệt không rõ, nhưng thàng cũng đoán được mình đến không khéo, loạn tượng trong phòng rất có thể không chỉ đơn giản là nội chiến.
Chuyện này có chút xui xẻo.
Đến lúc này, nhưng cũng không có thời gian ngẫm nghĩ, hắn dọc theo đường cũ chạy chậm một hồi, mượn lực nhảy ra bức tường phía sau, mới chui ra một cái đầu, chỉ thấy cách hẻm phía sau không xa, có người nhìn sang, đột nhiên rút đao lao về phía bên này: "Ai?"
Công phu chân người này xem không tệ, ngay từ đầu chỉ sợ không ngờ tới phía sau viện có người xuất hiện, lúc này vừa đối mặt, vô thức liền muốn qua chặn hắn. Ninh Kỵ xoay người đi ra ngoài, xoay người bỏ chạy, trong lòng cảm thấy biệt khuất.
Lại không phải ta làm... Câu này đương nhiên không thể nói.
Đối phương chạy một mặt, một mặt hô to: "Đây là địa bàn của "Chuyển Luân Vương", một nơi là " khoái đao" Kiều Nho. Các hạ nếu đã dám tới đây gây sự, cần gì phải ôm đầu chạy trối chết, có một loại tục danh, đấu với ta..."
"Hừ." Bước chân Ninh Độc nhanh chóng bước đi, lướt qua một đống tạp vật chất đống trong đường hẻm phía trước, rác rưởi, hệt như bay qua, miệng lại chẳng buồn che giấu: "Nói hay lắm, ta chính là võ công trong truyền thuyết... Minh chủ võ lâm! Long Ngạo Thiên!"
"Long Ngạo Thiên? Cái tên này... Ách.. Ngươi là... Ngũ Xích, Ngũ Túc, Ma?"
Âm thanh kia vốn theo giang hồ đếm tên, nói đến một nửa, ngược lại đột nhiên nghĩ tới. Kỳ thực hôm nay Giang Ninh anh hùng tụ tập, một nụ hoa nho nhỏ dâm danh tặc, ghi vào một tờ giấy rách, người quan tâm cũng không nhiều, chỉ là tờ báo chí này vốn phát ra từ khu phố này, sau khi đối phương xem xong, đã để lại ấn tượng, lúc này liền bật thốt lên.
"Ngũ Xích Nặc Ma" chạy băng băng phía trước, hắn truy bắt, người bên sân nhỏ bị bên này kinh động, lúc này tựa hồ cũng vây bắt, chỉ là mắt thấy ác danh thiếu niên công trác tuyệt, trong giây lát liền kéo giãn khoảng cách, hắn tiếp đó có lẽ sẽ đuổi không kịp. Nhưng vào giờ phút này, thiếu niên vốn muốn xông ra đầu hẻm nghe được những lời này của hắn, bước chân đột nhiên ngừng lại.
"Ta... chết tiệt..."
Kiều Dật nhìn thiếu niên kia mắng một câu, hai tay duỗi ra, xoay người chạy về phía hắn.
"Đến hay lắm!"
Kiều Dật cười to, chém ra một đao. Nhưng tích tắc sau, trước mắt y đột nhiên hoa lên, "Nhanh đao" được người ta thuận tay cầm lấy, toàn bộ thân thể bị đẩy bay lên không trung, trong nháy mắt đẩy ra phía sau hơn một trượng, sau đó mới bị nện mạnh trên mặt đất, choáng váng đầu óc.
Thiếu niên một cước đá vào bụng hắn.
"Ta gọi ngươi là khoái đao... gọi ngươi là Nhĩ ma.... NPPPP. ma.... bôi xấu trong sạch người..."
Người trong viện tử phía trước đuổi tới. Trong mắt gã là một thiếu niên đang điên cuồng đạp người ở hẻm sau. Thân thủ trên con đường này cũng không tệ, Kiều Dật bị gã đánh ngã ngay góc tường, thân thể cuộn tròn lại, hai tay ôm đầu, đá đến không có năng lực phản kháng.
Thiếu niên hùng hùng hổ hổ lộ ra hung quang, mắt thấy mọi người chạy tới, còn hung hăng nhìn lướt qua bên này, quả thực cùng hung cực ác. Nhưng sau một khắc, hắn vẫn nhảy qua một bên vách tường, chạy về phía viện tử không biết người ta là ai.
Toàn bộ phường gian nhất thời tiếng la giết rung trời, có người cầm đao đánh chiêng trống, đám người cầm thương vây bắt một phen, đuổi theo bóng người thiếu niên chạy qua tất cả sân nhỏ, vượt qua nóc nhà, tiếp tục xông lên đường cái.
Thực sự quá xui xẻo...
Ninh kị một mặt chạy trốn, một mặt trong lòng bi phẫn.
Bình thường nếu hắn muốn đi ra quấy rối, có lẽ còn sẽ chuẩn bị một chiếc khăn quàng cổ, tại thời điểm thích hợp che kín miệng mũi mình, nhưng hôm nay nghĩ tới bất quá là tập kích một nhà báo quán, nơi nào có nguy hiểm, trên người không có tác dụng gì, hôm nay muốn che khuất mặt mũi mình cũng đã trễ một chút.
Lúc này đương nhiên hắn đã kịp phản ứng lại, ngay trước khi mình đến không lâu, cũng không biết là vật gì xui xẻo thúc giục, đã chạy tới đập phá hội viên vải này trước một bước, hơn nữa nghe được đám người này hùng hùng hổ hổ hổ tiết lộ ra một ít tin tức, tới đập phá rất có thể là thuộc hạ "Bình Vương", phân bảo bảo.
Mẹ nó, tên phân bảo này, không có việc gì chạy đến báo quán người ta đập phá quán làm gì, đầu óc có phân a...
Hắn thầm mắng trong lòng, trên đường phố một đường bão táp, phía sau còn có hơn mười người thậm chí xa hơn mười người trùng trùng điệp điệp đuổi theo. Phần lớn người đi đường xung quanh đều tránh cảnh tượng như rừng xanh cừu sát này, mặc dù thoạt nhìn là các loại thân ảnh hiệp khách giang hồ, cũng đều nhường lại ven đường., Nhìn xem náo nhiệt. Đúng vào lúc này, cửa ra vào của một tiệm cơm phía trước, một tiểu hòa thượng nâng bát cơm hóa duyên lan tràn đến kinh động tĩnh, quay đầu nhìn sang, đối mặt với Ninh cố xa xa, sau đó miệng mở thành hình "O".
"Long... Rồng, Long..." Hắn giơ một ngón tay lên muốn nhận nhau, dường như lại có chút do dự, không rõ cảnh tượng trước mắt là vì sao.
Ninh kị một đường chạy trốn, cũng do dự một lát, sau đó chạy về phía bên kia.
"Ha ha, Ngộ Không!"
Hắn chạy tới bên cạnh tiểu hòa thượng, dang hai tay ra ôm lấy đối phương, khoảnh khắc đó tiểu hòa thượng như muốn né tránh, nhưng thân thể đã bị đối phương nắm chặt, cả người đột nhiên lăng không bay lên, bị Ninh Kỵ ném ra phía sau.
Trên đường phố phía sau, hơn mười người cầm đầu đã vọt tới, tiểu hòa thượng hóa thành đạn pháo bị ném về phía đối phương, hắn đối với loại chuyện này cũng không hoảng loạn, đang ở giữa không trung, đã thở dài, đem bát cơm che ở trước người.
Mấy người xông lên trước nhất nhất thời dừng lại không kịp, trong không khí liền nghe thấy vài tiếng đinh đinh đang đang. Khi thân ảnh tiểu hòa thượng này hạ xuống, cơm nước vung vẩy, đã đánh văng binh khí trong tay mấy người ra. Lúc hắn hạ xuống, chân người đi đầu đạp đạp hai cái, thân thể va chạm mãnh liệt., Đã đánh văng bóng người ra, sau đó một tay trảo, xoẹt một cái đoạt lấy một cây côn bổng trong tay một bóng người ở phía sau, sau một hồi vung vẩy, bốn năm cái chân nhỏ ở phía trước bị chém trúng, nhất thời vỡ thành một đoàn, hỗn loạn không chịu nổi.
Tiểu hòa thượng sau khi hạ xuống, tay trái cầm bát, tay phải múa côn, tiến lên hai bước rồi lại lui về phía sau, hắn giơ côn bổng ngang, thân ảnh nho nhỏ ngăn cản mọi người, lúc này mới có chút ngượng ngùng gật gật đầu, khẽ khom người: "A, A Di Đà Phật..." Hắn không biết nên nói gì, quay đầu lại nhìn về phía "Long ca ca" bên này.
Long Ngạo Thiên đưa tay xoa đầu, hắn vốn biết tiểu hòa thượng này võ nghệ không tồi, không ngờ lại có thể đánh đẹp như vậy, trong lúc nhất thời há to miệng: "Có chút thú vị..."
"Long... Long đại ca..."
"Ngộ Không làm tốt lắm! Không hổ là huynh đệ của Long Ngạo Thiên - Minh chủ võ lâm giới ta..."
Biến cố xảy ra, ánh mắt một số hào khách nhìn náo nhiệt trên đường cũng trở nên thận trọng, Ninh Độc vung cánh tay quát lớn, nhân cơ hội đánh ra tiếng tăm, sau đó lại thấy thêm nhiều người truy đuổi cuồn cuộn cuốn tới, mới đột nhiên xoay người: "Chạy -- "Chạy."
"Ồ... Ồ!" Tiểu hòa thượng phản ứng lại, ném côn về phía trước, vội vàng xoay người đi theo.
Một đám người vung đao thương phần phật đuổi theo khu phố này, hai bóng người phía trước bước chân càng thêm nhanh chóng, một trước một sau trong nháy mắt đã kéo giãn khoảng cách với bên này, sau đó xuyên qua đường phố, để truy binh ở phía sau.
Bước chân chậm lại, tiểu hòa thượng thừa cơ đuổi theo: "Long, Long đại ca... Thì ra ngươi cũng biết võ công đấy..." Lần gặp mặt ngoài thành hai người, hắn còn chưa biết điểm này, nhưng vừa rồi đối phương bắt được thủ pháp và lực đạo mà hắn ném ra, hơn nữa lúc này một đường chạy như điên, tự nhiên đã làm hắn hiểu được.
"Đương nhiên, ta chính là đại phu mà!"
"Ặc..." Tiểu hòa thượng gãi đầu một cái.
Long Ngạo Thiên ôm vai hắn: "Đi, dẫn ngươi đi ăn ngon đi!"
"A! Được! Cảm ơn Long đại ca!"
Nụ cười nở rộ, tiểu hòa thượng đã quên mất câu nói mà mình nghĩ ra lúc vừa rồi.
Hai bóng người cười hì hì đi vào đám người. Đây là buổi sáng của ngày mười tám tháng tám, ánh mặt trời của mùa thu ấm áp và ấm áp, Long Ngạo Thiên và Tôn Ngộ Không kết bạn với Giang Ninh đã tàn phá.