Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Màn đêm buông xuống.
Thành đông, khu phố vốn tên là Kiến An phường này, bây giờ treo cờ đã là "Tế Bình Vương" Thời Phong.
Bởi vì đã chiếm lĩnh giai đoạn đầu nên cũng chưa trải qua quá nhiều giày vò, lúc này phường An này đã trở thành một trong những nơi phồn hoa náo nhiệt nhất trong thành. Từ cửa hàng phía tây đi vào, một bên tụ tập các loại cửa hàng có bảo phong hào, bên kia thì lại có rất nhiều tiểu viện vây quanh, trở thành nơi khách quý được ngoại giới gọi là "Tụ Hiền quán".
Là một trong năm thế lực công bằng am hiểu nhất về buôn bán, chịu trách nhiệm về một hệ quản lý và vận chuyển vật tư, "Tế Bình Vương" Thời Bảo Phong lúc mới bắt đầu từ lúc bắt đầu đi chính là lộ tuyến giao du rộng rãi. Mặc dù bởi vì tình huống phức tạp ban đầu của bè phái công bằng., Bên này và mấy thế lực lớn nhất thiên hạ chưa từng có qua lại, nhưng không ít thế lực nhỏ tôn sùng phú quý trong nguy hiểm tới đây, tiếp xúc dễ dàng nhất, cũng chính là "Bảo Phong hào" của Thời Bảo Phong.
Mà trong quá trình như vậy, cũng có không ít kẻ liều mạng, thông qua mậu dịch buôn bán "Bảo Phong hào", tiến hành vận chuyển vật tư nguy hiểm, tiến vào trong tình huống quẫn bách dần dần quật khởi, trở thành tập đoàn vũ trang cỡ nhỏ hoặc cỡ trung, bởi vậy cũng kết giao duyên phận thâm hậu với Thời Bảo Phong bên này.
Lần này, tin tức về đại hội của Giang Trữ được tung ra, lực lượng mỗi một hệ đều thể hiện ra phong cách đặc biệt của mình: "Thời Chuyển Luân Vương, Thời Bảo Phong tụ tập lượng lớn giáo chúng, thậm chí mời giáo chủ Đại Quang Minh giáo từ Bắc Thượng tới tọa trấn; "Diêm La Vương" Chu thương duy trì tác phong cực đoan., Thu nạp được đại lượng kẻ liều mạng hung hãn không sợ chết, thuận tiện mang theo rất nhiều con ruồi bên ngoài muốn chiếm tiện nghi, tụ lại thanh thế hùng hồn; "Phế Bình Vương" Thời Bảo Phong bên này., Ngay từ đầu đã có đông đảo thế lực quy mô lớn nhỏ tới cổ động, đến giữa tám tháng, Tam Sơn Ngũ Nhạc các lộ mang theo danh hào, thậm chí có thể nói ra không ít đại biểu thế lực anh hùng sự tích, mỗi một ngày đều tụ tập tại phường An phường.
Đối với hai hệ nhân mã "Diêm La" tuy nhiều, nhưng đa số là cục diện ô hợp, lúc Bảo Phong bên này, từng nhóm người từ xa đến càng thêm "chính thị" cũng có vẻ càng thêm giống, ở giữa này, có đại tiêu cục đi lại khắp nơi, có chiếm cứ một mảnh đất, đại biểu cho một đại thương hội giàu có nào đó, cũng có rất nhiều chân chính chống cự khi nữ chân tàn sát bừa bãi, có sự tích lũy của "anh hùng kiệt"...
Mỗi một nhánh bọn họ sau khi tiến vào phường An phường, đầu đường phụ cận liền có nhân thủ chuyên môn, bắt đầu tuyên dương cùng thổi phồng bối cảnh những người này, theo đó dẫn tới đám người vây xem ngưỡng mộ cùng tán thưởng.
Người làm ăn lập nghiệp là hiểu rõ nhất về cái gì gọi là cỗ kiệu hoa lệ, mà đối với những thế lực lớn nhỏ xa xôi này mà nói, bọn họ tự nhiên cũng minh bạch đạo lý này. Trong lúc nhất thời, các thế lực tiến vào "Tụ Hiền quán" giao lưu với nhau không thôi., Mỗi ngày lôi kéo quan hệ với nhau cũng thổi phồng lẫn nhau, quả thực là một bầu không khí hòa thuận vui vẻ, quần hiền cùng vui vẻ. Thế cho nên một bộ phận người "Hiểu được" thậm chí đã bắt đầu đem "Tụ Hiền quán" bên này so với " nghênh khách lộ" của Thành Đô kia.
Đương nhiên, nhiều thế lực nhỏ như vậy tụ tập, ngoại trừ ngoài mặt ngoài náo nhiệt hòa thuận bên ngoài, thì bí mật cũng sẽ như sóng nước chìm nổi xuất hiện các loại sự tình phức tạp hoặc xấu.
Giống như đội xe của Nghiêm gia bảo tới đây vào mấy ngày trước, lúc đầu bởi vì sự tích kháng kim của Nghiêm gia, cùng với tin đồn Nghiêm Thái Uy độc nữ có khả năng cùng Thời gia kết thân dẫn tới một lượng lớn chuyện thảo luận cùng chú ý, không ít thế lực nhỏ bé còn cố ý đến bái phỏng nhị gia Nghiêm gia dẫn đầu.
Nhưng đến hai ngày này, bởi vì một tin tức nào đó đột nhiên xuất hiện, sự tình liên quan tới Nghiêm gia liền nhanh chóng yên lặng xuống. Mặc dù có người nói, thái độ của mọi người cũng trở nên mập mờ, mập mờ, tựa hồ muốn tạm thời quên chuyện mấy ngày trước.
Tám tháng mười sáu, Nghiêm Vân Chi ngồi trong sân đêm khuya. Trong tay vuốt ve hai thanh đoản kiếm mang theo bên người, trong đêm yên tĩnh, trong đầu thỉnh thoảng truyền đến tiếng ong ong.
Mấy ngày trước đột nhiên xuất hiện náo nhiệt, lại đột nhiên giải tán...
Trên thực tế, Nghiêm gia lần này tới đây, mục đích kết hôn cũng không nhất định phải thực hiện. Từ lúc xuất phát, phụ thân đã từng nói, ước định trên miệng chưa chắc đã hữu hiệu, đối với hai vị đại gia tử mà nói., Quan hệ kiên cố nhất từ đầu đến cuối vẫn là cần có lợi ích trao đổi lẫn nhau. Nếu hai bên có thể hợp tác, hai bên cũng phải thưởng thức nhân phẩm của đối phương, kết thân tự nhiên có thể thân càng thêm thân, nhưng nếu hai bên chướng mắt lẫn nhau, Nghiêm gia cũng có tôn nghiêm của mình, cũng không nhất định phải nịnh bợ "Bình đẳng Vương".
Đương nhiên, nói là nói như vậy. Dựa theo tình huống bình thường mà nói, hôn sự này hơn phân nửa vẫn sẽ thực hiện.
Nghiêm Vân Chi năm nay mười bảy tuổi, trên phương diện tư tưởng cũng không có bao nhiêu tư cách, phản bội. Đối với chuyện gả vào nhà, đầu tiên nàng cũng đã chuẩn bị tốt tâm lý.
Mấy ngày trước đến Giang Trữ, nghe nói Thời Bảo Phong của "Tế Bình Vương" còn đang chủ trì những sự vụ khác ở Giang Bắc, tập trung hiền cư bên này, do một trong ba vị đại chưởng quỹ của "Tế Bình Vương" Thiên Địa Nhân Tam Tài cùng với Thời Bảo Phong chủ trì tiếp đãi. Nếu không có quá nhiều biến cố, vị công tử này thời đại dương dương, sẽ là người đã cùng nàng thực hiện hôn ước.
Tiếp xúc một cách đột nhiên, cảm giác của Nghiêm Vân Chi đối với đối phương cũng không tệ. Dưới sự phụ tá của vài tên "Đại chưởng quỹ", vị công tử này ứng phó rất tốt trong các cách xử lý của mọi việc, nói chuyện cũng có thể coi là ổn thỏa, hơn nữa tướng mạo cũng không tệ lắm cùng với võ nghệ cao cường. Đối với tương lai gả cho một người như vậy, Nghiêm Vân Chi lại không có quá nhiều bài xích... Mỗi người đều có trải qua nhân sinh như vậy, trốn không thoát được.
Nhưng theo tin tức kia truyền ra, mọi chuyện nhanh chóng thay đổi.
Trong mấy ngày qua, phần lớn mọi người nhiệt tình khoe khoang chính diện đều là sự tích Nghiêm gia kháng kim, vì thời điểm hôn ước với Thời gia còn chưa tới mà chỉ lưu truyền trong tiểu đạo. Nhưng các thế lực "Bình đẳng Vương" nguyện ý để tin tức ngầm này truyền ra, nhìn ra được cũng không phải là đổi ý.
Nhưng sau khi tin tức về Thông Sơn huyện đột nhiên xuất hiện, sớm hai ngày sau, hiền đạt khắp nơi không ngừng tới cửa đã tránh xa phạm vi ở Nghiêm gia, đối với hôn ước, mọi người cũng không phải trêu chọc, mà là trực tiếp lựa chọn ngậm miệng không nói. Trong mắt người khác, Thời Bảo Phong hiển nhiên sẽ không tiếp nhận hôn ước này, mọi người lại bàn bạc, trên thực tế sẽ đắc tội với "Bình đẳng Vương".
Thiếu nữ mười bảy tuổi đã trải qua không ít chuyện, thậm chí khó khăn lắm mới giết được hai nữ binh sĩ, nhưng ở bất cứ giai đoạn nào của cuộc đời trước, nàng chưa từng thấy qua sự biến hóa của bầu không khí xung quanh đây?
Gặp phải địch nhân còn có thể ra sức chém giết, gặp chuyện như vậy, nàng cảm thấy tồn tại ở đây đều là to lớn khó coi, muốn la lên, giải thích, kỳ thật cũng không cách nào mở miệng.
Mấy ngày trước nàng thích đến trước đại đường lẳng lặng ngồi, nghe người ta nói tới đủ loại chuyện trong thành, đến hai ngày này, nàng lại cảm thấy không được tự nhiên, dùng bữa cùng tán tâm, cũng chỉ có thể ở lại trong viện này.
Giờ Hợi, thúc phụ Nghiêm Thiết cùng nàng ngồi cùng một lúc, nói chuyện trong chốc lát.
"... Hôm nay, bên ngoài xảy ra vài chuyện lớn, chuyện náo nhiệt nhất chính là giáo chủ Đại Quang Minh giáo Lâm Tông ta, lấy sức một người chọn năm phương lôi đài của Chu Thương, hôm nay bên ngoài đều truyền đến thần kỳ..."
Có lẽ lo lắng cho nàng ở bên này, Nghiêm Thiết và nàng cố ý nói với nhau vài tin tức mới nhất trong thành. Bất quá giờ khắc này tâm tình của Nghiêm Vân Chi cũng không ở trên phương diện này.
"Chuyện của Nghiêm gia...làm sao bây giờ?" Nghiêm Vân Chi cố gắng bình tĩnh lại: "Hay là... ta về..."
"Chưa tới một bước này." Nghiêm Thiết và Đạo, "Chuyện này... Kỳ thật mọi người còn chưa nói gì nữa. Bởi vì... Bởi vì, cuối cùng, ngươi vẫn chưa vào thành, hắn là người tâm tư thông thấu, sự tình đều hiểu, đợi đến khi hắn đến, sẽ xử lý thích đáng, ngươi yên tâm đi."
"Nhưng mà..." Nghiêm Vân Chi hít một hơi, hơi dừng lại một chút: "Tin tức do ai truyền, có tra ra không?"
Nghiêm Thiết cúi đầu, im lặng trong chốc lát: "Ngũ xích đa số là Ma... Loại biệt danh này không thể nào do bản thân tiểu ma đầu kia phóng ra được, mà chuyện tình Thông Sơn ngoại trừ chúng ta ra thì còn ai biết chuyện nên giết người kia nữa?"
"... Lý gia? Bọn họ tại sao phải làm như vậy? Chúng ta ở Thông Sơn không phải là đàm phán tốt sao?" Nghiêm Vân Chi trừng to mắt.
Nghiêm Thiết lắc đầu: "... Hiện giờ Lý Ngạn Phong đang ở trong thành, cha hắn là hộ pháp Đại Quang Minh giáo, bây giờ hắn cũng tiếp nhận vị trí hộ pháp. Phóng ra tin tức này, đơn giản là muốn cho ngươi thời gian bá bá khó xử thôi."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Hứa Chiêu Nam cùng bên này không hợp nhau sao?"
"Vào thành mấy ngày nay còn không hiểu sao? Năm nhà công bằng, ai đối phó với ai? Hơn nữa còn có lý do khác. Ngươi đã quên... tiểu tử kia từ đâu tới rồi..."
Nghiêm Vân Chi suy nghĩ một chút rồi lập tức hiểu ra: "Hắn muốn... bên này... kết thù với Tây Nam..."
"Nếu làm lớn chuyện, ngươi... con dâu bình đẳng của Bình Vương phải chịu nhục, sao bên này có thể không đòi lại công đạo được. Còn tiểu tử Tây Nam kia, có cái gì mà lương thiện chứ? Lý Ngạn Phong được xưng là Hầu Vương, trên thực tế tâm cơ thâm trầm., Cho nên mới có thể tại Thông Sơn lập một phen cơ nghiệp, đối phương ở Thông Sơn quấy rối một phen, hắn trở tay ném vấn đề cho đối phương, hiện giờ đau đầu hoặc là chúng ta, hoặc là thời bá bá. Sự lợi hại của hắn, chúng ta đã được thấy."
Nghiêm Vân Chi cúi đầu trầm mặc một lát rồi mới ngẩng đầu lên nói: "Ở Thông Sơn, cái gì cũng đều nói rất tốt... Bây giờ ta chỉ muốn chất vấn hắn ngay mặt, sau đó giết hắn..."
Thiếu nữ ngồi ở chỗ này thân hình đơn bạc, nắm kiếm trong tay, trong mắt như muốn rỉ máu. Nghiêm Thiết và nàng nhìn nàng một hồi, sau đó đưa tay vỗ vỗ: "... Đánh không lại, nhịn đã lâu sẽ có cơ hội xoay chuyển." Hắn nói đánh không lại, cho dù bản thân ra tay cũng không nắm chắc phần thắng của "Hầu Vương" Lý Ngạn Phong.
Sau đó hai người hàn huyên một lát, Nghiêm Thiết và cố gắng giải thích, nhưng cuối cùng hiệu quả không lớn. Sau khi hắn rời khỏi, đèn lồng dưới mái hiên trong viện ở trong gió đêm nhẹ nhàng chập chờn., Nghiêm Vân Chi ấn kiếm, lại ngồi trước bàn đá trong sân hồi lâu, trong đầu có đôi khi nghĩ tới những gương mặt đáng ghét của những ngày qua, có lúc lại nhớ tới tiểu ma đầu võ nghệ cao cường của huyện Thông Sơn... Hắn đã từng nói sẽ đến Giang Trữ... Chỉ hận lúc này không thể tìm ra hắn, một kiếm giết chết hắn.
Thời gian dần qua nửa đêm, nơi xa huyên náo náo náo động thành an tĩnh, sau đó ở trong một mảnh yên tĩnh, lại có người hì hì hì hì hì trở về bên này, tựa hồ là uống rượu say, trên đường đi đùa giỡn, bầu không khí có chút náo nhiệt.
Nghiêm Vân Chi ngồi ở trước bàn, cũng không để ý tới, đoán chừng những người này sẽ đi vòng qua bên cạnh sân, không ngờ bọn họ lại đi qua cửa sân đùa giỡn. Nàng quay lưng đi, cũng không muốn làm ra bộ dáng đối phương, từng người một đi ra cửa chậm chạp.
Qua một hồi, lại có rất ít bước chân từ cửa ra vào.
Nghiêm Vân Chi quay đầu lại nhìn, lúc này cầm theo một chiếc đèn lồng, đã tới gần, trên người hắn có mùi rượu, nhưng lời nói lại có chút lễ nghĩa, có vẻ ôn hòa: "Nghiêm cô nương, còn chưa ngủ."
Nếu chuyện không có biến cố lớn, đây sẽ là vị hôn phu tương lai của nàng, cúi đầu thi lễ: "Giờ công tử."
"Hai ngày nay không có ân cần thăm hỏi, thật sự là thất lễ."
"Lúc công tử có rất nhiều việc cần làm, vốn là không cần..."
"Không phải." Thời Duy lắc đầu cười cười: "Hai ngày nay, lời đồn đãi bên ngoài, đành phải... xử lý trước, nhưng... Ta nên nghĩ tới, tao ngộ lời đồn bực này, khó khăn nhất vốn là Nghiêm cô nương... Là ta sơ sót, hôm nay... Tới xin lỗi."
"Không phải..." Nghiêm Vân Chi lắc đầu, trong lúc nhất thời nội tâm ấm áp, không nói nên lời. Thời Duy tiến lên một bước, vươn tay bắt lấy vai cô: "Ngồi đi."
Nghiêm Vân Chi lui lại một bước, ngồi xuống ghế đá. Lúc này ở gần mới thấy mùi rượu càng lúc càng nồng, nhưng giọng vẫn đầy ôn hòa: "Ta biết rõ tâm trạng của Nghiêm cô nương, kỳ thực chuyện này không cần để trong lòng quá mức, người Nghiêm gia tính cách phẩm hạnh, từ nhỏ ta đã nghe được gia phụ nói, nhất định sẽ tin tưởng Nghiêm cô nương... nấc không được..."
Hắn an ủi vài câu, Nghiêm Vân Chi cúi đầu cảm ơn, bên này lại nói: "Đúng rồi, sau khi Nghiêm cô nương vào thành, vẫn chưa ra ngoài du ngoạn chứ?"
"Ai, cả ngày buồn bực ở đây, cũng sẽ chán..."
Giọng nói du dương ấm áp quan tâm, hai người nói như vậy một hồi, hắn lại nói: "Nghiêm cô nương học kiếm đi, xem ra thanh kiếm này thật thú vị, có thể cho ta xem một chút..."
Nghiêm Vân Chi gật đầu đưa đoản kiếm tới, lúc này Diêu giơ tay ra, nắm trong tay Nghiêm Vân Chi. Nghiêm Vân Chi đột nhiên rút tay về, thanh đoản kiếm rơi trên bàn đá. Leng keng leng keng leng keng một hồi, lúc thì gương mặt sửng sốt, sau đó cười rộ lên: "Thanh kiếm này của Nghiêm cô nương thật thú vị, nghe nói kiếm pháp gia truyền của Nghiêm cô nương tên là."
" Đàm Công Kiếm."
"A, không sai..."
Lúc này Diêu Dương vuốt ve đoản kiếm một hồi, ôn nhu nói: "Thật ra, Nghiêm gia muội tử hẳn là cũng biết, đợi đến khi phụ thân tới, liền muốn làm chủ, làm chủ... Ừm..."
"Vi huynh... Trước kia từng nghe nói Nghiêm gia muội tử giết Kim cẩu, kỳ thật... Trong nội tâm một mực hi vọng, nhìn thấy ngươi là nữ tử anh tuấn..."
"Trong lòng vi huynh... Kỳ thực là nguyện ý..."
Trong những lời nói ấm áp này, Nghiêm Vân Chi cúi đầu, khuôn mặt nóng ran, nhưng mùi rượu bên cạnh cũng càng lúc càng nồng đậm, khi Duy vừa nói vừa nhích tới gần, hắn vươn tay vuốt nhẹ lên cằm, nâng mặt Nghiêm Vân Chi lên.
"Nghiêm gia muội tử... Ngươi thật đẹp a..."
Hắn nói.
Nghiêm Vân Chi trừng mắt, nhìn hắn muốn ấn môi lên. Nàng đẩy hai tay về phía trước, thân thể đột nhiên nhảy lùi về phía sau.
"A..." Thời Duy bị đẩy ngửa ra phía sau, có chút ngoài ý muốn.
Nghiêm Vân Chi đứng ở đó, ưỡn ngực: "Khi, lúc công tử... Không, không thể như vậy được..."
"Không, không sao..." Thời Duy đứng dậy, lúc này hắn mở miệng hô hấp, ánh mắt cũng có chút kích động, chụp lấy tay trái của Nghiêm Vân Chi: "Nghiêm gia muội tử, ta...ta nhận là ngươi, chúng ta... Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ thành vợ chồng, ta... Ta muốn ngươi..."
Một tay khác của hắn ôm lấy, Nghiêm Vân Chi nói một câu: "Không được." Liền thối lui về phía sau, nhưng lúc này kình lực bắt lấy tay nàng rất lớn, Nghiêm Vân Chi chỉ cảm thấy trên cổ tay trái đau đớn một hồi, bị hắn kéo về phía trước, tay phải của nàng chống lên ngực hắn, cổ tay trái khẽ đảo, đã dùng thủ đoạn thoát khỏi kìm chế, lúc này Vi Thắng gần như muốn ôm lấy nàng, cảm nhận được sự phản kháng của nàng, lại cười một tiếng: "Hắc, võ nghệ của ngươi, chạy không thoát đâu..."
Hai người đều có kinh nghiệm tập võ nhiều năm, lúc này một người muốn ôm, một người giãy dụa tại chỗ kéo vài cái, lúc nào cũng miệng nói: "Nghiêm gia muội tử, ta muốn ngươi... ta sẽ cưới ngươi..." Mùi rượu trong miệng liền muốn in thẳng vào mặt Nghiêm Vân Chi, Nghiêm Vân Chi chỉ tập kiếm nhiều năm mà thôi., Tập luyện đa số là xảo hợp, lúc này làm sao tránh được nam tử thành thục toàn lực, chân dùng sức giãy dụa về phía sau, trong tay cũng toàn lực từ chối, rốt cuộc môi đã tới trước mặt, nàng kêu lên "A a" một tiếng, trở tay rút ra một thanh đoản kiếm khác từ sau lưng.
Xoạt một tiếng, Nghiêm Vân Chi lùi lại phía sau hai bước, thoát khỏi cảnh giơ kiếm trước mặt, tay phải cầm kiếm đặt ở phía trước, trên cổ tay chỉ đau đớn. Bên kia Diêu Dương lắc lư, sau đó chậm rãi đi tới, cánh tay trái giơ lên, một vết cắt hiện ra trên cánh tay, máu tươi từ đó chảy ra.
"Ngươi, ngươi..."
"Ngươi đừng tới đây..." Nghiêm Vân Chi cầm kiếm lui lại phía sau.
Lúc Duy Dương trong mắt hiện lên một tia hung ác, hắn đi về phía đối phương, vươn tay kéo quần áo của mình, lộ ra lồng ngực: "Tới đây." Hắn bước nhanh tới: "Ta hôm nay sắp lấy ngươi rồi!"
"Tránh ra!"
Nghiêm Vân Chi thét lên chói tai, vung kiếm. Trong đầu nàng vẫn còn lý trí, một kiếm này chỉ đâm một nửa, không dám thực sự đâm tới đối phương, nhưng kiếm quang cũng lúc nào cũng xẹt qua trước mắt, lúc này Diêu nghênh ngang rời đi, đầu run lên bần bật, cũng đổ mồ hôi lạnh, tay phải đột nhiên chém ra ngoài.
"Bộp" một tiếng, vang lên trên mặt Nghiêm Vân Chi.
Lần này, hai người đều ngây ngẩn cả người.
Nghiêm Vân Chi bị đánh bay sang một bên, đầu tóc che mặt nàng, trong lúc nhất thời không có phản ứng, miệng lớn thở dốc một hồi, ánh mắt hung lệ nhìn Nghiêm Vân Chi, sau đó lại muốn đi qua: "Nghiêm Vân Chi, hôm nay nếu ngươi không theo ta, ta cho cả nhà các ngươi cút khỏi Giang Trữ..."
Trong lòng hắn chỉ cho rằng Nghiêm Vân Chi đã bị đánh cho choáng váng, nhưng ngay sau đó, thân hình Nghiêm Vân Chi lập tức biến đổi, kiếm quang trong tay xoẹt xoẹt đâm về phía trước. Lúc này Vi Thắng đang lảo đảo lùi lại phía sau, chỉ thấy thân thể thiếu nữ đối diện lúc này đang đứng thẳng tắp, tay phải cầm kiếm tiến về phía trước, tay trái chắp sau lưng, chính là thức mở đầu của kiếm tiêu của Đàm Công.
Đàm Công Kiếm này chính là thanh kiếm ám sát, bên trong kiếm ý lại phảng phất như hiệp khách được gọi là thích khách, có tinh túy thà chết cũng không cần thiết ở trong đó. Nghiêm Vân Chi mới là đối mặt phu quân tương lai của mình, tự nhiên không hề có sát ý, nhưng giờ phút này, thiếu nữ dưới ánh trăng môi mím chặt, ánh mắt băng lãnh, thân thể thẳng tắp đứng đó, dĩ nhiên là thể hiện ra một cỗ nhuệ khí mà nàng lúc thường luyện tập cũng khó có thể đạt tới.
Lúc Duy ưỡn ngực, võ nghệ của hắn cũng không thấp, nhưng lúc này cho dù rượu trợ hung tính, trong lúc nhất thời cũng không dám trực tiếp nhào tới.