Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Đại Quang Minh giáo chủ" muốn chọn lấy tin tức năm lôi đài truyền ra, đám người trong thành xem náo nhiệt mãnh liệt mà đến. Quảng trường năm phương lôi trên núi người biển, chung quanh trên nóc nhà đều đứng chật ních người, cứ như vậy, một mực chặn ở trên đường phụ cận.
Dù sao lần này đi tới thành Giang Ninh, ngoại trừ là tinh nhuệ của bè đảng công bằng, đại biểu của các thế lực lớn nhỏ trong thiên hạ, chính là liếm máu các loại lưỡi đao, hướng về phía phú quý trong nguy hiểm, mong đợi Phong Vân tụ hội tham gia vào những địa phương cường hào, nói đến loại chuyện tham gia náo nhiệt này, thì ai cũng không cam lòng làm hậu nhân.
Tiểu hòa thượng bình an ăn bữa sáng biết được chuyện này đã hơi muộn, theo đám người xem náo nhiệt một đường cuồng bão đi tới bên này, giao lộ cùng người trên nóc nhà đã nhét đầy đầy vào loanh quanh.
Tuổi hắn tuy còn nhỏ, nhưng võ nghệ không thấp, tự nhiên cũng có thể chen chúc trong đám người, bất quá mặc dù có năng lực như vậy, tính cách tiểu hòa thượng lại còn xa mới bắt đầu tự xưng là "Minh chủ võ lâm", Long tiểu ca hào sảng như "A Di Đà Phật" ở phía ngoài đám người, "Tránh ra một chút a nhường đường" nhảy mấy cái chào, trong quá trình chen chúc đó lại bị người ta dùng chữ "Xoẹt" siết gì đó. "Giết chết tiểu ngốc tử ngươi rồi mắng vài câu, hắn liền mất nhuệ khí.
Cuối cùng trong đám người ven đường tìm một cây cột cờ khá cao, như con khỉ leo lên đỉnh đầu, đứng ở phía trên nhìn ra xa giữa quảng trường. Hắn nhảy lên đầu hai cái, nhỏ giọng hô: "Sư phụ!", Sư phụ..." Trong quảng trường, Lâm tông ta tự nhiên không có khả năng chú ý tới bên này, bình an trên cột cờ thở dài, lại nhìn đám người phía dưới mãnh liệt, nghĩ thầm vị Long Tiểu Ca kia quả thật có đạo hiệu mới cho mình, bây giờ bản thân thật biến thành con khỉ.
Trên cột cờ dưới chân chính là đại kỳ "Diêm La Vương" Chu Thương, lúc này cờ theo gió lay động, phụ cận có thủ hạ Diêm La Vương thấy hắn leo lên cột cờ, liền chửi ầm lên: "Tiểu quỷ kia, xuống đây cho ta!"
"Mau xuống đây! Nếu không ta sẽ đánh chết ngươi!"
"Ngươi lấy đâu ra..."
"Bắt hắn xuống cho ta ——"
Mấy bóng người chen chúc trong một đám người gào rú, tuy có người ra lệnh, nhưng không ai dám bò lên cột cờ, có người ném đồ đập hắn, bị người xung quanh ngăn cản. Tính tình tiểu hòa thượng tuy tốt, nhưng theo Lâm tông ta hành tẩu giang hồ, cũng không phải là hạng người không tốt, sư phụ đang ở phía trước phá cái đài "Diêm La Vương", lá cờ mình giẫm lên làm sao. Hắn quay đầu lại hô to:
"Tiểu liễn tôn! Ngộ! Không...."
Không biết tại sao, sau khi dùng tên giả, lập tức có loại cảm giác tự do thanh tịnh, ngày thường không dễ nói chuyện, lúc này việc không tốt cũng đã làm rồi.
Đám người phía dưới nghe vậy không hiểu gì cả, còn đang "cái gì..." Có loại rơi xuống..." Tiếng la loạn, bình an cười hắc hắc, sau đó "A Di Đà Phật" một tiếng, vì tâm tư xấu xa vừa rồi mà tụng kinh sám hối.
Bên ngoài một mảnh thanh âm ồn ào, miệng pháo trên Ngũ Phương lôi kết thúc, một cự hán giống như thiết tháp xách theo một cây Vi Đà Xử đi lên đài, bắt đầu cùng Lâm Tông ta đàm phán giằng co.
Đại hội anh hùng lần này mới vừa tiến vào giai đoạn báo danh, trong thành năm hệ thống công bằng bày xuống lôi đài, cũng không phải một vòng một vòng đánh tới trình tự tỷ võ cuối cùng. Tỷ như năm lôi đài, cơ bản là lực lượng kiên cố dưới trướng Diêm La Vương lên đài, bất kỳ người nào đánh ba vòng liền có thể được tán thành, không chỉ lấy đi trăm lượng bạc, mà còn có thể thu được một tấm biển "thiên hạ anh hào".
Mà trên thực tế, sau khi trải qua hai vòng tỷ võ, đã có thể nhận được sự mời chào của Chu Thương, lúc này nếu ngươi đồng ý, vòng tỷ thí thứ ba tự nhiên sẽ chỉ đến, nếu không đáp ứng, phương diện xuất phát của Chu Thương chưa chắc đã là hạng người dễ dàng: Cái này về mặt bản chất chính là một vòng mở cửa rộng, là tiến trình mời chào nhân tài.
Đương nhiên, mặc dù sự thật là như thế, nhưng đối với tuyên truyền bên ngoài đương nhiên phải cao hơn, tỷ như bất quá năm phương lôi đài, liền không thể xưng hào kiệt các loại lời tự nhiên là tùy ý mà nói., Nếu có người nói võ công của mình không tệ, người trong thành cũng sẽ bảo bọn họ lên lôi đài chứng minh bản thân một chút. Mà đã có tên tuổi như vậy, Lâm Tông ta cũng lên đài biểu thị: Các ngươi đã cảm thấy mình có tư cách phán xét ai là hào kiệt, chắc hẳn người áp trận tài nghệ kinh người, vậy phải đi ra chứng minh một chút.
Giống như Ngự Quyền quán năm xưa, có Chu Ngân tọa trấn, đó mới thật sự là Ngự Quyền quán. Chỉ cần bình phẩm người khác thì người trong thiên hạ đều chịu phục. Bên ngươi có cái gì sai trái, Liệt Hải mà dám bày ra lôi đài, nói ai đi qua bên ngươi thì khảo nghiệm chính là anh hùng hào kiệt, vậy không được.
Song phương trên đài đánh hai đợt khẩu pháo, mới đầu đối phương dùng bối phận cao thủ của Lâm Tông ngăn cản một trận, sau đó cũng dần dần từ bỏ. Lúc này Lâm Tông Ngô bày ra trận thế tiến đến, đám người chung quanh xem náo nhiệt phải đến hàng ngàn, tình huống như vậy, bất luận là đạo lý thế nào, chỉ cần bên này co người lại không chịu đánh, những người vây xem đều sẽ cho rằng bên này bị đè ép.
Nếu bên phía mình thủy chung rụt lại, Lâm đại giáo chủ ngồi trên đài nửa ngày, mấy ngày sau, bên trong Giang Trữ thành truyền ra đều sẽ là chuyện cười của "Diêm La Vương" ngũ phương lôi.
Huống chi trong thời gian hai năm qua, bộ hạ "Diêm La Vương" cũng đã sớm trải qua chiến trận chém giết, gặp qua rất nhiều thảm kịch máu tươi, coi như là "Thiên hạ đệ nhất", có thể đứng đầu tới trình độ nào? Trong đó luôn có rất nhiều người không phục.
Vị lên đài lúc này, chính là một trong những đả thủ xuất sắc nhất dưới trướng Diêm La Vương, "Bệnh vi đà". Thân hình người này cao lớn cường tráng, cũng không biết dài như thế nào, so với Lâm tông ta còn cao hơn nửa cái đầu., Người này tính tình hung tàn, lực lượng lớn vô cùng, Vi Đà Xử cao cỡ nửa người ở trong chiến trận hoặc là đang luận võ, nghe nói đã đem rất nhiều người đập thành thịt vụn, trong một số lời đồn, thậm chí nói "Bệnh vi đà" dùng người làm thức ăn, có thể nuốt tinh huyết người ta, hình thể mới đáng sợ như vậy.
Mấy ngày nay, nếu như có tới năm phương lôi đài đập nhau, vừa không tiếp thu, trên cục diện cũng không muốn để cho người ta sống qua, ở trên trận thứ ba thường thường gặp gỡ hắn, trước mắt đã sinh sinh đánh chết không ít người, mỗi một lần tình cảnh đều cực kỳ tanh máu.
Hắn vừa ra trận, dưới đài thuộc về đám người Diêm La Vương bên này liền hoan hô một hồi, miệng hô "Đánh chết con lừa trọc này".
Lâm Tông ta chắp tay trước ngực, sau đó giang hai tay ra: "Bổn tọa không muốn bắt nạt tiểu bối, các ngươi có thể gọi thêm hai người nữa, một đạo xông lên."
"Bệnh Vi Đà" vung vẩy Vi Đà Xử trong không khí chính là một trận gió rít gào, hắn nói: "Có lão tử là đủ rồi, hòa thượng, ngươi đã chuẩn bị kỹ càng chịu chết chưa?"
"Nhận lấy cái chết đó là..." Lâm Tông ta muốn thành khẩn nói gì đó, nhưng sau một khắc ngược lại cũng từ bỏ, thở dài... Thôi được, chuẩn bị xong xuôi."
Trước mắt hắn, Vi Đà Xử như núi lở rơi xuống.
Phía dưới lôi đài, trên mặt Ninh Kỵ đã không còn vẻ trêu tức lúc trước, ánh mắt nghiêm túc chăm chú nhìn cảnh tượng này.
"Bệnh vi đà này vóc người cao cường, lúc trước căn cơ vô cùng tốt, nhìn tiết tấu hô hấp, từ nhỏ xác thực đã luyện qua nội công thượng thừa cực kỳ cương mãnh. Hắn trên chiến trường, trên lôi đài giết người không ít, dưới tay lệ khí bạo trướng, nếu đến mức già đến mức già đi., Những kinh nghiệm cực đoan và phát lực này làm cho hắn khổ không thể tả, nhưng chỉ là lúc này, lại là thời điểm một thân lực lượng của hắn đạt tới đỉnh phong, một cái chày sắt nện xuống, nặng hơn ngàn quân, trong Hoa Hạ quân, có lẽ chỉ có Trần Phàm một thân lực quái dị, có thể chính diện chống lại.
Nhưng thời khắc này, thân ảnh khổng lồ trên lôi đài, mặc áo cà sa Minh Hoàng hai tay trống rỗng, bước chân vậy mà trùng trùng điệp điệp trầm xuống, song quyền của gã chia ra trên dưới, tay trái hướng lên trên tay phải hướng xuống dưới, cà sa gào thét căng mở thiên địa ra.
Vi Đà xử theo cánh tay trái hắn hướng lên trên, đỉnh đầu toàn lực đập xuống.
"Oanh —" một tiếng trầm đục, Vi Đà Xử trên lôi đài giống như nện trực tiếp vào trên một vòng xoáy khổng lồ, vòng xoáy này hiện ra trên cà sa toàn thân Lâm Tông ta, bị đánh cho chấn động mãnh liệt, mà Vi Đà Xử trong tay Chương Tính bị đẩy sang một bên! Cự hán kia cũng không phát giác được giờ khắc này quỷ dị, thân thể như chiến xa đụng tới!
Ninh kị dĩ nhiên hơi há miệng.
Đây là cách sử dụng cực hạn...
Hơn nữa, mỗi người trong Hoa Hạ quân từng tiếp xúc với loại võ học này đều không giống nhau. Trên đài, vị mập mạp này, thái cực xoay tròn phối hợp với nội lực hùng hậu đến cực điểm, biểu hiện ra không phải là đặc tính nhu hòa, cũng không đơn giản nhu hòa, cũng không phải là đơn giản dẻo dai cùng tế, mà giống như biển gầm trong truyền thuyết, vòi rồng, cương mãnh của lốc xoáy. Cũng bởi vậy, một kích toàn lực của Vi Đà Xử đối phương vậy mà không thể chính diện đánh vào tay không của hắn!
Thái cực sử dụng tới mức này, Hồng di —— có lẽ có thể đánh bại hắn, nhưng tuyệt đối không có khả năng dùng phương pháp tương tự tái hiện ra. Người duy nhất thiên hạ có thể làm như vậy có lẽ cũng chỉ có đại quái vật trước mắt này mà thôi.
Ánh mắt của hắn xuất chúng, lại là tâm tính thiếu niên, mắt thấy một màn này, thân thể đều kích động đến run nhè nhẹ. Dù sao đối với thiếu niên ở độ tuổi này, thủ pháp nhu nhược nào có loại thủ pháp cứng rắn thống trị này? Không hổ là địch thủ cả đời của ta... Trong lòng hắn nghĩ vậy.
Nội hành coi môn đạo. Nhưng đối với người có tầm nhìn chưa tới cấp bậc bình cố mà nói, vừa rồi đánh nhau bất quá chỉ là tín hiệu mới bắt đầu. Trên lôi đài, hai bóng người đụng vào nhau, đầu gối của "Vi Đà" đâm thẳng vào ngực Lâm Tông Ngô, bị Lâm Tông ta hình thể khổng lồ như vậy đánh trở về, hắn vung vẩy Vi Đà Xử Xử trong tay., Trong miệng cuồng quát, một trận dịch chuyển nện xuống, thân thể Lâm Tông ta đứng tại chỗ, cũng không đại động, nắm đấm, nắm đấm cùng đối phương Vi Đà Xử., Một hồi đánh nhau cứng đối cứng dưới đài, mọi người dưới đài nhìn thấy thanh thế to lớn của trận đánh này, động tác hai bên đều cương mãnh và nhanh chóng, kình lực khổng lồ va chạm, kinh tâm động phách, đều là từng đợt huyết mạch sôi trào.
Đánh như thế chỉ trong chốc lát, Lâm Tông ta tiến lên vài bước, "Bệnh vi đà" kia điên cuồng đánh cứng, lại đại khái đánh nửa lôi đài với Lâm Tông ta, lúc này đang vung ngang một cái, Lâm Tông Ngô thân hình đột nhiên tiến lên, một tay vươn lên vai phải hắn, một tay khác xoẹt một cái, lấy Vi Đà Xử trong tay hắn ra.
Lông tóc sau lưng Chương Tính đột nhiên dựng thẳng lên, thân hình thoắt một cái muốn lui về phía sau giải vây đầu tiên, trên đùi chính là bịch một tiếng, thống khổ thấu xương tủy, Lâm tông ta cầm Vi Đà Xử trong tay, vung lên trên đùi của hắn.
Chương Tính thân thể chính là lăng không chấn động, lật một vòng ngã sấp xuống đất, gã làm võ giả phản ứng cực kỳ nhanh chóng, biết lần này liền liên quan đến sinh tử, mạnh mẽ dùng sức nhảy lên trước muốn nhảy lên, thoát khỏi phạm vi công kích của đối phương. Nhưng mà thân thể mới bắn lên, Vi Đà Xử trong tay Lâm tông ta bỗng chốc đánh vào mông của gã, gã giống như con tôm bắn lên, lần này lại bị vỗ trở về.
Mọi người dưới đài trợn mắt há hốc mồm nhìn biến cố lần này.
Lúc trước xem ra đã có qua có lại, đánh nhau cứng đối cứng, nhưng chỉ là biến cố này, chương tính đã ngã xuống đất, còn như vậy quỷ dị bắn ngược trở về. Rốt cuộc vì sao hắn phải bắn lên?
Chương trình trên lôi đài giãy dụa một chút, Lâm Tông ta cầm Vi Đà Xử kia, chiếu vào trên người hắn một cái, một lát sau, chương tính bò về phía trước một bước, hắn lại nện xuống một cái, thoáng một cái như vậy, giống như tùy ý dạy dỗ nhi tử của mình, đánh cho Chương Tính trên mặt đất nhúc nhích.
Nhìn qua, chính là ở trước mặt tất cả mọi người, vũ nhục toàn bộ "Ngũ Phương lôi".
Lôi đài bên kia thuộc về "Diêm La Vương" bộ hạ châu đầu ghé tai, Lâm tông ta ánh mắt lạnh lùng, Vi Đà Xử trong tay đã mất đi năng lực phản kháng đánh xuống, xem ra muốn cứ như vậy đánh hắn chậm rãi, sống sờ sờ đánh chết. Cứ thế đánh thêm vài cái, bên kia rốt cuộc không nhịn được nữa, có ba võ giả đồng loạt tiến lên: "Lâm giáo chủ dừng tay!"
Lâm Tông ta nâng lên cây Vi Đà Xử đẫm máu kia, sau đó buông tay ra, để Vi Đà Xử rơi vào trong vũng máu kia. Ánh mắt của hắn nhìn về phía ba người, đã trở nên lạnh lùng.
"Cho ngươi mặt mũi, không cần mặt mũi. Cũng được." Giọng nói của hắn gằn từng chữ một, vang vọng bầu trời võ trường: "Ba người, cùng lên đi, có thể sống sót, cho phép các ngươi bày lôi đài."
Khí thế của hắn, lúc này đã uy áp toàn trường, người chung quanh vì vậy mà đoạt, ba người lên đài kia vốn dĩ còn muốn nói gì đó, tăng lên thanh thế bên này, nhưng lúc này vậy mà không thể nói ra một câu nào.
Ba người điên cuồng hét lên một tiếng, xông về phía Lâm Tông Ngô, Lâm Tông Ngô vẫn như cũ tay không nghênh đón.
Bốn bóng người nhảy múa điên cuồng trên lôi đài. Ba người xông lên một người một người cầm roi, một người cầm đao, võ công tài nghệ đều không tầm thường. Đến chiêu thứ mười ba, người cầm thương đâm một thương vào ngực Lâm Tông Ngô., Lại bị Lâm tông ta mạnh mẽ bắt lấy cán thương, hai tay mạnh mẽ đánh gãy cán thương sắt, đến chiêu thứ mười bảy, người bị Lâm tông ta bắt lấy cơ hội, đột nhiên nắm lấy yết hầu, oanh một tiếng, cả người hắn bị nện xuống lôi đài.
Trận chiến này ngay từ đầu đã mạo hiểm vạn phần, ba người trước đây chia ra hợp kích, một bên bị Lâm Tông ta theo dõi, hai người còn lại lập tức đưa lên chỗ cần phải cứu, trong trận chiến đẳng cấp khác này, Lâm Tông ta cũng chỉ có thể từ bỏ cuồng công một người. Nhưng đến chiêu thứ mười bảy này., Người cầm roi bị túm lấy cổ, trường đao phía sau hạ xuống sau lưng hắn. Lâm Tông ta dùng cà sa khàn khàn khàn của áo cà sa, thân thể khổng lồ như ma thần đặt lên lôi đài, hai tay xé một phát, cổ họng người nọ đã bị xé thành mưa máu đầy trời.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Thế công của hắn mãnh liệt, một lát sau lại đánh trúng ngực người dùng thương kia, sau đó một cước đá gãy một chân của người dùng đao. Đám người chỉ thấy trên lôi đài điên cuồng vung vẩy mưa máu, Lâm Tông Ngô giết chết từng người võ nghệ cao cường này, vốn trên áo cà sa màu vàng sáng ngời, lúc này trên tay cũng đã có từng điểm đỏ tươi.
Trên lôi đài, Lâm Tông ta ném thi thể mấy người lại cùng một chỗ, thân ảnh khổng lồ hòa lẫn sắc thái đỏ và vàng đáng sợ, giống như Ma Thần giáng lâm thiên địa, sau đó chậm rãi ngồi xuống thi thể mọi người. Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều bị chấn nhiếp.
Sau đó bọn họ thấy Lâm Tông ta cầm lấy thanh Vi Đà Xử kia, đột nhiên vung lên phía sau, Vi Đà Xử xẹt qua trời cao, đập tấm biển lớn "Ngũ Phương lôi" phía sau thành phấn vụn.
Giờ khắc này, Lâm Tông ta đã nghiền ép lôi đài này.
Thân thể trần trụi...
Buổi chiều hôm nay, Long Ngạo Thiên đi trên con đường phụ cận nhà họ Tô, tìm mấy thứ còn có thể ăn uống, ném một phần trong đó cho Tiết Tiến đang đứng bên đường ăn xin.
Sau đó trở lại khách sạn tạm thời chọn lựa, ngồi trong đại đường tìm hiểu tin tức.
Khách sạn này ở tạm là tối hôm qua đã được chọn, vị trí của nó thật ra là gần chỗ ở của Tiết Tiến và vị nữ nhân Nguyệt Nương kia. Ninh Cố theo dõi Tiết Tiến hơn nửa ngày, phát hiện bên này có thể ở được, trời sáng mới đến. Khách sạn tên là "Ngũ Hồ"., Đây là tên tuổi của một con đường cực kỳ lớn, lúc này ở giữa tam giáo cửu lưu không ít, dựa theo lời của điếm tiểu nhị thì mỗi ngày đều có người ở chỗ này trao đổi tin tức tình báo, hoặc là nghe người thư kể lại những chuyện đã xảy ra trên giang hồ gần đây.
Đối với tin tức trên Tây Nam luôn ghi chép các loại thiên hạ đại sự buồn tẻ, Giang Nam bên này tự nhiên bị đảng công bằng thống trị, một phần trật tự hơi ổn định, mọi người liền thích nói chút ít giang hồ đồn đại, thậm chí cũng xuất ra mấy phần chuyên môn ghi chép sự tình "Tin tức" này, rất nhiều tin tức nhỏ trên đầu, khiến người giang hồ rất ưa thích hành tẩu tứ phương.
Buổi sáng, Đại Quang minh giáo chủ Lâm tông ta đại biểu " Chuyển Luân Vương" nghiền ép năm phương lôi sự tích. Lúc này đã truyền ra trong thành, đối với vị đại giáo chủ kia như thế nào một người xé giết bốn tên đại cao thủ, lúc này lời đồn đã mang theo các loại "Chưởng phong gào thét", "Xuất chân như điện", tên bốn tên đại cao thủ, quán triệt, chiến tích giờ phút này cũng đã có các loại miêu tả. Đương nhiên, đối với một tiểu ca kiêu ngạo xem hết toàn bộ quá trình ở hàng trước mà nói, lời đồn như vậy làm cho hắn cảm thấy có chút tẻ nhạt vô vị.
Võ nghệ cả đời của kẻ địch này khiến hắn cảm thấy dâng trào cảm xúc. Nhưng cùng lúc đó, hắn cũng đã phát hiện, loại khí thế mà Lâm Tông ta bày ra ở hiện trường luận võ kia, các loại thủ đoạn gia tăng uy nghiêm của bản thân, thật khiến hắn cảm thán không thôi.
Giống như trận luận võ đầu tiên của Lâm Tông ta, vốn không cần đánh lâu như vậy. Võ nghệ cao tới mức như đại mập mạp, muốn một chọi một lấy tính mạng, thật sự có thể vô cùng đơn giản, nhưng những người kia xuất thủ, cùng Vi Đà Xử kia "Phanh phanh phanh phanh", căn bản là lừa gạt những người đứng xem chung quanh mà thôi.
Khi mọi người nhìn thấy thanh thế to lớn như vậy, thì con tin cũng có lực lượng to lớn như thế. Hắn đoạt lấy Vi Đà Xử, vừa rồi bắt đầu đánh người, hơn nữa còn đánh người như đánh con trai, đánh người., Khí thế nơi đây tất cả đều đi ra, mặc dù không hiểu võ nghệ, cũng có thể hiểu được đại mập mạp lợi hại cỡ nào, nhưng nếu ngay từ đầu hắn nắm được kết cấu, rất nhiều người căn bản không thể lý giải nổi điểm này, có lẽ còn cho rằng hắn đánh một cái tiểu bằng hữu không biết tên.
Đánh nhau ở phía sau cũng thế, thủ đoạn hung tàn làm khắp người đầy máu tanh, căn bản là để dọa người, vì đem lực chấn nhiếp bản thân đề cập đến mức cao nhất. Kể từ đó, trong lúc đánh nhau, hắn có thể giải thích rõ ràng một số thái độ hung ác không cần thiết, mới có thể hoàn toàn giải thích rõ ràng.
Thực sự quá lợi hại...
Từ buổi sáng xem xong trận tỷ võ đến bây giờ, Ninh Độc đã hoàn toàn phá giải một chút điểm đáng ngờ trong quá trình đối phương tỷ thí, không khỏi cảm thán tu vi của đại mập mạp quả nhiên là lô hỏa thuần thanh. Dựa theo lời phụ thân nói trước đây, tên mập này không hổ là truyền tà giáo.
Hồi tưởng lại chính mình một chút, thậm chí ngay cả cơ hội nói ra "Long Ngạo Thiên" bá khí danh tiếng này, cũng có chút không vững, liền chống nạnh cười to, đều không làm rất quen, thật sự là... Quá trẻ tuổi, còn cần rèn luyện.
Giờ phút này trong lòng hắn, ngược lại có chút thống hận chính mình trong khoảng thời gian qua lười biếng. Rõ ràng nói bỏ nhà trốn đi là để rèn luyện võ nghệ, nhưng ra ngoài hơn ba tháng, hành hiệp chủ động trượng nghĩa mới chỉ làm hai lần, ngày thường giả làm đại phu, nói có thể giảm đi rất nhiều phiền toái, trên thực tế chẳng phải là bớt đi rất nhiều khảo nghiệm sao?
Long Ngạo Thiên ngạo thiên, bây giờ ngươi đã đến Giang Ninh rồi, gặp chuyện ngươi nên xông về phía trước mới đúng. Bên này đều là đại bại hoại, nhìn thấy là đánh nha, công phu khẳng định là đánh ra, cũng có thể báo thêm mấy lần, báo danh chẳng phải là thành thạo sao?
Hắn quyệt miệng ngồi trong đại sảnh, nghĩ đến điểm ấy, bắt đầu ánh mắt bất thiện dò xét bốn phía, nghĩ đến dứt khoát mang người xấu xuất hiện đánh đập một trận tại chỗ, sau đó chẳng lẽ trong khách sạn đều biết cái tên Long Ngạo Thiên này... Bất quá, tuần tra một phen như thế, bởi vì không có người chủ động đến khiêu khích hắn, hắn ngược lại cũng thật không có ý tứ gây chuyện như vậy.
Người chung quanh đều đang bàn tán về Lâm giáo chủ, cũng có một số ít người nhắc tới bên Chu Thương, Đạo Chu thương bị vũ nhục như vậy, tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, sớm muộn gì trong thành cũng xảy ra chuyện. Thà rằng nghe miêu tả về "không may" này, trong lòng liền lặng lẽ chờ mong.
Hẳn sẽ tìm một cơ hội, làm một tên "thiên sát" Vệ Dung Văn nghe nói đang ở trong thành, lại để lại tên tuổi Long Ngạo Thiên, đến lúc đó nhất định sẽ vang danh toàn thành. Ừm, biến cố tiếp theo, tạm thời phải chú ý một chút...
Trong lòng đang tính toán học tập Lâm mập mạp như thế nào, làm sao để các loại chi tiết để cho "Long Ngạo Thiên" dương danh, dù sao sáng sớm mới nghĩ ra, hôm nay là ngày đầu tiên giang hồ nhiều chuyện, hắn vẫn rất nhiệt tình. Nghĩ đến chỗ kích động, nội tâm dâng trào từng đợt...
Cách đại sảnh không xa, có vài người giang hồ cầm một phần tin tức đơn sơ, cũng đang thảo luận đủ loại tin đồn giang hồ.
"... Nghe nói... Tháng trước ở Thông Sơn xảy ra một chuyện lớn..."
Trong sự cố kỵ dường như chú ý tới một điểm gì đó.
"... Chuyện lúc đó, là như vậy... Nói là mấy ngày gần đây đuổi tới bên này, đội xe của Nghiêm gia bảo vệ chuẩn bị kết thân với "Bình Nguyên Vương", tháng trước đi ngang qua Thông Sơn..."
"... Ài... Bọn họ đã trải qua đại sự này... gặp phải một gã ma đầu a..."
Ma đầu này là ta không sai... Ninh Độc nhớ lại hành động của mình vào tháng trước, hành hiệp trượng nghĩa đánh cho người xấu Lý gia kinh hồn táng đảm, ý thức được đối phương đang đàm luận chuyện này. Chuyện này thế mà lại được tin tức... Trong lòng lập tức kích động.
"... Chính là tên ma đầu này, võ công cao cường, vậy mà... dám bắt cóc nữ công tử của Nghiêm gia bảo... Hắn sau đó, còn để lại tên họ..."
"...Tên tuổi ma đầu này chính là... Vô sỉ, Long Ngạo Thiên..."
....
....
"... Không phải a..."
Trong khách sạn, Tiểu Ninh Độc ngồi bên này nhìn mọi người đang nói chuyện, sắc thái trên mặt biến ảo, ánh mắt bắt đầu trở nên ngốc trệ...
....
....
"... Chư vị chú ý, cái gọi là vô sỉ thật ra cũng không phải là vô sỉ đê tiện vô sỉ, trên thực tế bốn chữ là bốn chữ "Ngũ xích", một hai ba bốn năm, kích thước của nó, nói hắn... vóc người không cao, cực kỳ thấp, bởi vậy mới có được ngoại hiệu này..."
"... Đây chính là..." "Long Ngạo Thiên" năm thước, trong nhà nếu có nữ quyến, cũng phải cẩn thận một chút..."
Bên trong Giang Ninh thành, một phòng lớn ở một khách sạn khác, một người què tướng mạo anh tuấn và một nam tử có làn da ngăm đen đang ngồi uống trà nghỉ ngơi, bọn họ lén lút bàn bạc chuyện lần này tới đây cần làm, sau đó lại có một cô gái trẻ tuổi da dẻ đen hơn đi tới, dáng người rắn rỏi, uống một ngụm nước, ra hiệu với bọn họ một chút.
"Nghe người kể chuyện đang nói cái gì..."
"A... vừa rồi đã nghe qua. Hắc Nữu, ngươi có ý kiến gì với nó, nó thấp như vậy, nói không chừng bởi vì không ai thích tài..."
"Không đúng, Vũ Văn... tên Long Ngạo Thiên này... hình như có chút..."
"... Cũng có thể xem là có tình...?"
"......."
"......."
Hắc Nữu nhíu mày, Tiểu Hắc nhíu mày, trong tay tên Vũ Văn Phi Độ cầm một hạt đậu tằm, đến lúc này cũng chau mày nhìn đồng bạn.
"Không thể nào..."
"Sẽ không đâu..."
"Ta đi..."
"Không thể nào..."
Mấy người nghi hoặc bất định, cổ vũ lẫn nhau.
"Nếu là thật... Lúc hắn trở về sẽ bị đánh chết a..."
"Chắc chắn có nội tình..."
"Ai, rời nhà mà thôi... "
"Sao lại thành như vậy..."