Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Tình huống trong Giang Ninh thành, ta chỉ có một mình, bây giờ còn có chút không thấy rõ, tiếp theo rốt cuộc chúng ta giúp ai, đánh ai, mong An tướng quân nói rõ..."
Trong phòng, Du Hồng Trác cùng An Tích Phúc, sau khi Lương Tư Ất ngồi xuống liền đi thẳng vào vấn đề trong lòng nói ra. Tính tình của y là giang hồ thẳng tắp, quyết định giúp người cũng không hàm hồ, an tiếc phúc tự nhiên cũng hiểu điều này, lúc này cười cười.
"Cục diện trong thành rốt cuộc sẽ phát triển như thế nào, trước mắt kỳ thật ai cũng nói không rõ, nhưng truy cứu đại thế, vẫn có thể xem hiểu..." Hắn nói: "Hai năm qua đảng công bằng quật khởi ở Giang Nam, nói là cùng tôn xưng văn chương gì... ", Trên thực tế lúc đầu bất quá chỉ là mấy chục thế lực, đều có tên tuổi gì mà thôi. Trong hai năm này, bọn họ kỳ thật từng có mấy lần lớn nhỏ hội minh, mấy chục thế lực lúc đầu, bây giờ biến thành năm phe công bằng lớn nhất. Mà hôm nay hội nghị Giang Trữ, cũng chính là một lần hội minh mới."
An tiếc phúc nói: "Mấy lần hội minh công bằng, thế lực của ai cũng không khuếch trương đến toàn bộ Giang Nam, bởi vậy khi đó là liên minh nội bộ, mấy chục đỉnh núi, tùy ý hai cái kết hợp, đều là một lần lớn mạnh. Nhưng hôm nay năm chi công bằng lớn nhất, đã biến thành cục diện trong ta và ngươi, ma sát lẫn nhau cũng không ít, nói trắng ra, liền muốn xếp thứ tự quy củ. Đây là mục đích của toàn bộ đại hội Giang Trữ hôm nay."
Du Hồng Trác nhẹ gật đầu.
An tiếc phúc nói: "Nếu chỉ là năm chi đảng công bằng mở cửa đánh nhau, rất nhiều tình huống có lẽ cũng không phức tạp như hôm nay, năm nhà hợp lại đánh một trận liền có thể chấm dứt. Nhưng thế lực Giang Nam phân chia, bây giờ mặc dù còn hỗn loạn, vẫn có thế lực nhỏ như "Đại Long Đầu" kia nhao nhao đứng lên, nhưng xu thế lớn dĩ nhiên đã định. Cho nên, Hà Văn mở cửa ra., Bốn nhà còn lại cũng đều vươn tay với bên ngoài, bọn họ ở trong thành bày lôi đài, chính là tính toán như vậy, luận võ trên tràng bất quá chỉ là góp vui, trên thực tế bí mật, năm nhà công bằng đều đang lắc lư người."
Du Hồng Trác cười cười: "Đây chính là bên trong phân không ra thắng bại, trước tiên gọi người tới trợ giúp, trên tràng diện xem ai nắm tay lớn hơn, có nhiều người giúp đỡ, sau đó lại hành hỏa cùng nhau. Hoặc là một phương binh hùng tướng mạnh, mặt ngoài đều thấy hiểu, vậy thì ngay cả lửa cũng bớt đi."
"Chính là đạo lý này." An tiếc phúc nói: "Hiện giờ thế lực khắp thiên hạ to nhỏ nhỏ, rất nhiều người đã phái người tới, ví dụ như chúng ta bây giờ cũng biết, Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn đều phái nhân thủ tới, ở bên này thuyết phục. Thời gian vừa qua bọn họ cũng đã biết rồi., Bị đảng công bằng đánh cho thảm liệt, nhất là hai chi cao sướng cùng Chu Thương, sớm muộn gì cũng đánh cho bọn họ ngăn cản không nổi. Bởi vậy mới nhìn đúng thời cơ, muốn tìm hiểu xem năm bè năm phái công bằng có một nhánh hay không có thể đàm luận, hoặc là đầu nhập đi qua, liền có thể lại đi ra một con đường khác."
Nhắc tới Lâm An Ngô, Thiết Đằng, bên này có chút cười lạnh, du Hồng Trác, Lương Tư Ất cũng vì vậy mà bật cười. Lương Tư Ất nói: "Đám người này, nói không chừng có thể sống đến cuối cùng."
Du Hồng Trác suy nghĩ một chút, nhưng cũng không khỏi gật đầu: "Cũng có thể."
"Ngô, Thiết hai chi tôm tép nhãi nhép, nhưng dù sao cũng là một khoản trù mã." An tiếc lắc đầu cười nói: "Về phần mấy phương khác, như mấy phương như Trâu Húc, Lưu Quang Thế, Đới Mộng Vi, kỳ thật cũng đều có đội ngũ phái ra. Như Lưu Quang thế này, chúng ta bên này tương đối rõ ràng một chút, bọn họ là phó thủ dẫn đội, cũng là người có võ nghệ cao nhất, chính là "Hầu Vương" Lý Ngạn Phong.
"... Du huynh đệ có lẽ cũng không rõ ràng, danh hiệu "Hầu Vương" năm đó ban đầu chính là xuất thân từ Ma Ni giáo, vốn là một trong mười hai hộ pháp của Ma Ni giáo. Mấy đời Ma Ni giáo chỉ lưu truyền ở Giang Nam bần hộ, tín đồ không ít nhưng lại chia năm xẻ bảy., Đến thời đại giáo chủ đời trước Hạ Vân giản, trong âm thầm còn có quan hệ với đại hộ Giang Nam, Giáo chủ đời trước Phương Tịch không nhìn nổi, bởi vậy kể cả "Bá Đao" Lưu Đại Bưu, huynh đệ Phương thị, giết Hạ Vân giản, thay vào đó. "Hầu Vương" đời kia Lý Nhược Khuyết bởi vậy mà rời khỏi Ma ni giáo."
Giang hồ hào hiệp thích nghe những truyền thuyết về rừng xanh này nhất, An Tích Phúc nhắc tới những chuyện này, Du Hồng Trác trừng mắt liên tục gật đầu.
"Về sau Thánh Công Vĩnh Nhạc thất bại, hai người Tư Không Nam, Lâm Ác Thiền lại đi ra tiếp quản Ma ni giáo, đợi đến khi Hữu tướng kinh thành thất thế, Mật thám ti bị lấy mất, bọn họ được Tề gia Hà Bắc đại tộc truyền ý, gián tiếp triệu tập "Hầu Vương", Lý Nhược Khuyết, "Nhanh kiếm" những lão thần tử Lư Tật Uyên này liền tính toán lên phía bắc Biện Lương, tạo ra thanh thế oanh oanh liệt liệt liệt cho Đại Quang Minh giáo."
Du Hồng Trác cười rộ lên: "Chuyện này ta biết, về sau đều bị vị kỵ binh Tây Nam kia giẫm đạp chết."
An tiếc phúc gật đầu: "Lúc ấy Đại Quang giáo đông đảo tinh nhuệ, hộ pháp, đi tới Chu Tiên trấn, bị tất cả kỵ binh giẫm chết. Sau đó không lâu, vị Tây Nam kia một đao giết Hoàng đế trên Kim Loan điện, Lâm Ác Thiền kinh hãi khó tả, nửa đời sau, không dám lộ diện trước người vị Tây Nam kia nữa., Hơn mười năm qua, tâm tư báo thù cũng không có, cũng coi như là nhân quả di dời. Mà Tề gia lúc trước, sau đó phản bội Kim quốc, mấy năm trước không thoát khỏi báo ứng, bị cuốn vào Kim quốc đại loạn, Tề gia tử thương hơn phân nửa, Tề Huyên lão nhi cùng hai tôn nhi của hắn bị nhốt trong chum nước, một trận lửa lớn đã đun sôi bọn họ từ lâu..."
"Lại có việc này?" Du Hồng Trác suy nghĩ một chút, "Hắc kỳ làm ư?"
"Đều suy đoán đúng, nhưng tất nhiên là không tra ra được. Tràng án thảm trong mây mấy năm trước, không riêng gì Tề gia, ngay cả đông đảo hào cường, quyền quý, dân chúng trong Vân Trung thành đều bị liên lụy, thiêu chết không ít người, một người trong đó liên quan lớn nhất, chính là tôn nhi mà đại hán gian ái nhất thương nhất... Loại chuyện này, ngoại trừ cờ đen, chúng ta cũng không biết rốt cuộc là thế nào hào kiệt mới có thể làm ra được."
"Lòng người rộng lớn... Nếu thật sự là vị anh hùng nào đó trong Hoa Hạ quân gây ra, thật sự muốn gặp mặt một lần, trước mặt bái tạ ân đức của hắn." Du Hồng Trác Dận chưởng nói, tâm phục phục.
An Tích Phúc đem chuyện Vân Trung Phủ kể lại một phen, vô hình trung liền rút ngắn khoảng cách cùng Du Hồng Trác, lúc này liền trở lại chuyện chính.
"Những người lúc trước nói, trước mặt vị Tây Nam kia hiển nhiên chỉ là tôm tép nhãi nhép, nhưng đặt ở khắp nơi, đều được coi là hào hùng không thể khinh thường. "Hầu Vương" Lý Nhược Khuyết năm đó bị kỵ binh giẫm chết, nhưng con hắn Lý Ngạn Phong là xuất phát từ Lam, một thân võ nghệ., Mưu kế đều rất kinh người, hiện giờ chiếm cứ một vùng núi, bá chiếm địa phương. Hắn đại biểu cho Lưu Quang Thế đến, lại tự nhiên có chút cảm tình hương hỏa với Đại Quang Minh giáo, kể từ đó, cũng vì Lưu Quang Thế mà rút ngắn quan hệ với Hứa Chiêu Nam."
Du Hồng Trác nhẹ gật đầu: "Nói như vậy thì tạm thời Lưu Quang Thế sẽ đứng về phía Hứa Chiêu Nam."
"Trước mắt xem ra, xác thực đã có manh mối như vậy, ít nhất Lý Ngạn Phong mặc dù nhậm chức dưới trướng Lưu Quang Thế, sau lại tiếp nhận vị trí hộ pháp Đại Quang Minh giáo, nhưng tiếp xúc như vậy, về sau có biến số hay không cũng rất khó nói... Về phần mấy thế lực lớn khác,, Trâu Húc, Đái Mộng hơi nghiêng hai phe giống chúng ta, xem như mới đến, còn đang tìm hiểu khắp nơi, tiếp khách, vị tiểu hoàng đế Đông Nam kia có phái người hay không còn không rõ ràng, nhưng đoán chừng biết phái. Mà mặt Tây Nam..."
Ngón tay An Tích Phúc gõ lên bàn một cái: "Nếu Tây Nam hạ cờ ở chỗ này, tất nhiên sẽ là một bước hết sức quan trọng, ai cũng không thể bỏ qua sự tồn tại của lá cờ đen này... Nhưng trong hai năm qua, Ninh tiên sinh chủ mở ra, dường như không muốn tùy ý đứng sang một bên, hơn nữa bên phe công bằng lại ám muội với Tây Nam, người của hắn có đến hay không, hoặc có công khai lộ diện hay không cũng rất khó nói."
"...Mà ngoại trừ mấy thế lực lớn này, còn lại ba giáo cửu lưu khắp nơi, như một ít thủ hạ có hơn một ngàn, mấy ngàn nhân mã trung tiểu thế lực, lần này cũng tới không ít. Cục diện Giang Trữ, cũng có chỗ dựa của những người này., Đứng thành hàng. Theo chúng ta được biết, trong năm đại vương công bằng, loại thế lực trung bình phong kết giao với bảo vật là nhiều nhất, mấy ngày nay đội ngũ có mấy nhánh đến Giang Ninh, là từ bên ngoài xe ngựa tới ủng hộ hắn, hắn mở một mảnh "Tụ Hiền quán" ở phía đông thành, ngược lại rất có hương vị của Mạnh nếm quân cổ đại."
An Tích Phúc nhanh chóng xé rách thế cục trong thành. Du Hồng Trác nghe đến đó, nhẹ gật đầu.
"Nói như vậy, cũng đại khái rõ ràng." Hắn nói, "Chỉ là cục diện như vậy, không biết chúng ta đứng bên nào. An tướng quân gọi ta tới... Hy vọng ta giết ai."
An Tích Phúc gật đầu cười: "Lần này chúng ta tới đây, thật ra phương hướng lớn không có ý định chọn phe. Tấn Địa dù sao cũng cách Giang Nam khá xa, sau khi tin tức Giang Trữ truyền đến, ý tứ nữ tướng nhúng tay vào cũng không quá mãnh liệt, dù sao ai thượng vị bàn bạc với ai là ổn thỏa nhất, chúng ta cũng đồng ý ý ý ý ý ý ý kiến này. Bất quá, Vương Soái cùng Đại Quang Minh giáo có quen biết, điểm ấy huynh đệ Du này hẳn là biết."
Du Hồng Trác gật gật đầu.
"Thực không dám giấu giếm, Vương Soái và ta đều là những cựu nhân vĩnh viễn vui vẻ. Sự việc gây ra Thánh công tuy rằng thất bại, nhưng chúng ta tại Giang Nam, vẫn còn vài bằng hữu sống sót, suy nghĩ của Vương soái là, cân nhắc đến tương lai, có thể thuận tay hạ cờ, không ngại bỏ một ít quân cờ xuống. Dù sao vài năm trước, chúng ta ở Nhạn Môn quan., Thái Nguyên mang theo bản thân khó bảo toàn, chưa nói tới việc che chở cho người khác, nhưng bây giờ mọi người đã về đất Tấn, coi như có gia đình có nghiệp, có thể tìm bạn cũ, nói không chừng tương lai có thể dùng được. Còn về phần rút cuộc chọn nhà nào đứng đầu, hay là khoanh tay đứng nhìn sơn quan hổ đấu, đều có thể xem sự tình phát triển, sau này nói."
"Bất quá, sớm hai ngày, về sự tình Miêu Cốc, lại xảy ra một chút ngoài ý muốn..."
Hắn nhắc tới Miêu Cốc ngoài ý muốn, vốn là chuyện Du Hồng Trác tham dự, Lương Tư Ất bên cạnh hơi cúi đầu, nói: "Đây là lỗi của ta."
Du Hồng Trác nhìn hai người: "Vị... Miêu huynh đệ này, tình hình bây giờ thế nào rồi?"
"Đêm hôm trước sau khi xảy ra chuyện, Miêu Cốc lập tức rời nhà, đầu phục "Diêm La Vương" bên Chu thương, tạm thời giữ được một cái mạng. Nhưng hôm qua chúng ta nhờ người tìm hiểu một phen, biết được hắn đã bị "Thất Sát" bắt được... Người hạ lệnh chính là "Thiên Sát" Vệ Dung Văn trong Thất Sát."
Du Hồng Trác nheo mắt lại: ".... là người đứng đầu Thất Sát?"
An Tích Phúc nhẹ gật đầu: "Căn cứ chúng ta nghe ngóng, vị "Thiên Sát" Vệ Dung Văn này tuyệt không đơn giản, hắn là nhân vật trí nang dưới trướng Diêm La Vương, tính tình ngoan lệ thủ lạt, người bị hắn nhìn chằm chằm rất khó rơi vào kết cục tốt. Miêu Cốc đã bị hắn chú ý tới., Kế tiếp chúng ta đoán chừng sự tình không dễ dàng chấm dứt... Bên này cách Tấn địa quá xa, triệu người không dễ, bởi vậy nghe nói Du huynh đệ ở đây, liền để Tư Ất dung nhan dày đặc triệu kiến, hy vọng sau này làm việc, có thể có một chiếu cố."
"Nhưng có lệnh, nghĩa bất dung từ."
Hai bên lúc trước tại tấn địa chưa từng tiếp xúc trực tiếp quá nhiều, nhưng mà cùng Vương Cự Vân "Loạn sư" sóng vai trên chiến trường sớm không phải một hai lần. An tiếc phúc nói đến đây, Du Hồng Trác không nghĩ nhiều, chắp tay đáp ứng, lại hết sức tự nhiên.
An Tích Phúc cười cười, đang muốn nói tỉ mỉ, chợt nghe thấy có tiếng bước chân từ hậu viện đi tới, sau đó gõ cửa.
Tự nhiên là một thủ hạ từ bên ngoài đi vào an tiếc phúc, hắn nhìn ba người trong phòng, bởi vì cũng không biết sự tình có đàm phán thỏa đáng hay không, lúc này đi An Tích Phúc, ghé tai nói lại một tin tức.
Tin tức này cũng không phải bí mật gì lớn, bởi vậy chuyển lời tiếp theo cho Du Hồng Trác cũng là làm ra vẻ. Sau khi nghe được, Du Hồng Trác ngẩn người, an tiếc phúc cũng khẽ nhíu mày, sau đó liếc mắt nhìn Du Hồng Trác.
"Tên mập này... vẫn không giữ được bình tĩnh như vậy..." An Tích Phúc thì thào một câu, sau đó nói với Du Hồng Trác Đạo: "Vẫn là Hứa Chiêu, Lâm tông ta ra chiêu đầu tiên. Lâm tông ta dẫn người đi Ngũ Phương lôi, người đầu tiên đánh cũng là Chu Thương. Du huynh đệ, có hứng thú không?"
"Thiên hạ đệ nhất trong truyền thuyết đúng là muốn mở mang tầm mắt." Du Hồng Trác nói.
"Hắn chưa chắc đã là thiên hạ đệ nhất, nhưng trên phương diện võ công, có thể đè được hắn, đúng là không có mấy người..." An Tích Phúc đứng dậy: "Đi thôi, chúng ta vừa đi vừa trò chuyện."
Du Hồng Trác, Lương Tư Ất lần lượt đứng dậy, từ phòng cũ nát này lần lượt đi ra ngoài. Lúc này ánh mặt trời đã xua tan sương mù buổi sáng, xa xa trên phố chợ có tiếng người hỗn loạn. An Tích Phúc đi ở phía trước, thấp giọng nói chuyện cùng Du Hồng Trác.
"Ta biết Du huynh đệ có võ nghệ cao cường, ngay cả "Hàn Nha" Trần tước cũng có thể chính diện đánh lui. Bất quá Vệ Dung Văn này khác với phương thức tác phong của Trần Tước, là một người giỏi về dọa người. Nếu là lôi đài đối chiếu, người và người có lẽ không khác biệt nhiều, nhưng nếu lấy nhân số mà nói thì tổng số., Đám người Giang Nam công bằng quản lý đâu chỉ ngàn vạn, Diêm La Vương phân chia bằng "Thất Sát", nhân số mỗi chi đều cực kỳ khổng lồ, Vệ Dung Văn đã có cái danh sử nhân, vậy tuyệt đối không phải phương thức Trần tước dễ dàng, mong Du huynh đệ không được xem thường."
"An tướng quân nhắc nhở, ta sẽ nhớ kỹ."
Du Hồng Trác chắp tay đáp ứng. Trước kia hắn từng nghe nói tới thanh danh vị An tướng quân này trong quân đội, một mặt trong thời điểm mấu chốt đã có ngoan thủ, có thể chỉnh đốn kỷ luật quân sự, trên chiến trường hắn là người khiến người ta yên tâm nhất, ngày thường là hậu cần, trù tính đều có thể chiếu cố, chính là nhân tài ổn thỏa nhất đẳng, lúc này được hắn cẩn thận nhắc nhở, ngược lại thoáng lĩnh giáo một chút.
Nữ tử tên là Lương Tư Ất đi ở phía sau, nàng ngược lại từ đầu đến cuối đều nghiêm mặt, mặt không biểu tình, cũng không biết là ngại an tiếc phúc dài dòng hay là một mực cảm thấy áy náy chuyện Miêu Cốc.
Ba người đi qua đường phố, đi về hướng năm lôi đài "Diêm La Vương", trên đường, những người xem náo nhiệt đã bắt đầu tụ tập. Du Hồng Trác cười nói: "Vào thành mấy ngày, đưa mắt nhìn xem, hiện giờ thế lực khắp nơi trong thành mặc kệ tốt xấu, tựa hồ đều lựa chọn chu thương trước, "Diêm La Vương" này thật sự là cái đích để mọi người chỉ trích, nói không chừng lần này còn chưa mở xong, thế lực của hắn liền bị người ta chia cắt."
Hắn nhớ tới mình và Đại Quang Minh giáo có cừu oán, trước mắt lại phải hỗ trợ tới tìm Chu Thương; An tiếc phúc liên lạc là lão nhân hệ Vĩnh Nhạc trong Đại Quang giáo, đột nhiên địch nhân cũng biến thành Chu Thương; mà " Chuyển Luân Vương" Hứa Chiêu Nam, "Đại Quang minh giáo chủ" Lâm tông ta, đám người "Hàn Nha" Trần tước" này, xuất thủ đầu tiên cũng là Chu Thương. "Diêm La Vương" Chu phẩm quá kém, suy nghĩ một chút ngược lại cảm thấy thú vị.
An tiếc phúc lại lắc đầu: "Sự tình cũng khó nói... Mặc dù bề ngoài người người hô đánh, nhưng trên thực tế nhân số hệ Chu Thương gia tăng nhanh nhất. Việc này khó mà công khai lý luận, chỉ có thể coi là... lòng người kém cỏi."
"Thật ra An tướng quân rất quen thuộc với vị Lâm giáo chủ này?"
"Khi còn bé đã từng gặp qua, sau khi trưởng thành đã đánh nhau mấy lần, đã là địch nhân... Ta thật ra là hài tử lớn được Vĩnh Nhạc công chúa Phương Bách Hoa thu dưỡng, sau đó đi theo Vương soái, ân oán ân oán với bọn họ so với người bên cạnh thì hiểu rõ hơn một chút..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Ba người một đường tiến lên phía trước, cũng thuận miệng tán gẫu một chút việc vặt cảm thấy hứng thú. Lúc này an tiếc phúc đã gần bốn mươi tuổi, hắn cả đời bận rộn, trước kia từng có gia thất, về sau đều ly tán, không tái thành gia đình., Lúc này nói tới mấy chữ "Vĩnh Nhạc công chúa" Phương Bách Hoa, lời nói bình tĩnh, đáy mắt hơi dao động, trong tầm mắt phảng phất hiện ra thân ảnh nữ tướng áo đỏ kia. Lúc này đám người tụ tập trên đường phố, đã từng phát sinh trận khởi nghĩa kinh tâm động phách ở Giang Nam, cũng đã hai mươi năm trôi qua...
Thân thể trần trụi...
Trên quảng trường trước mắt, đám người tụ tập mãnh liệt, đủ loại kỳ phiên, phía trên theo thủy triều bay phấp phới theo gió.
Đạo thân ảnh khổng lồ kia, đã bước lên lôi đài năm phương.
Người chung quanh ồn ào, giống như nước sôi đang sôi lên.
"Tránh ra! Tránh ra một chút! Mở nước - Khai Thủy a..."
Một bên quảng trường, tiểu hiệp long Ngạo Thiên quần áo không chút thu hút, đang điều khiển khẩu âm cổ quái của Tây Nam, chắp tay hướng đám người chen chúc, thỉnh thoảng ngẩng đầu ngắm cảnh tượng không chút trật tự này một chút nào, thầm nghĩ: "Lát nữa đánh nhau, chẳng phải là giẫm chết mấy người sao..."
Nhưng để tham gia trận náo nhiệt này, trước mắt cũng không thể quan tâm nhiều như vậy, nếu thật loạn lên, mình liền chạy đến người khác. Dù sao ngay cả địa phương nguy hiểm như vậy cũng phải tới xem náo nhiệt, phỏng chừng cũng không phải thứ tốt lành gì, kẻ liều mạng, giẫm chết cũng chỉ là giẫm chết, tất cả đều đáng đời...
"Khai Thủy! Tránh ra một chút! Tránh chút..."
Dưới lòng bàn chân hắn dùng sức, triển khai thân pháp, giống như cá chạch chắp vá bay nhanh về phía trước, qua một hồi như thế, rốt cục đột phá đám người này, đi tới lôi đài đầu tiên. Trong tai nghe mấy tiếng nói hùng hậu từ nội lực bức bách vang lên quanh quẩn trên đỉnh đầu đám người vây xem.
Đạo nội lực hùng hậu nhất kia khiến Long Ngạo Thiên kích động, gã ngẩng đầu nhìn về phía thân ảnh Di Lặc Phật trên lôi đài, cảm động không thôi.
dì Hồng ơi là Đào a. Cha ơi là Trần thúc thúc... cuối cùng con cũng nhìn thấy con này là thiên hạ đệ nhất đại mập mạp rồi. Nội công của hắn thật cao nha...
Minh chủ võ lâm đại nhân không hề kiêu ngạo, những năm gần đây theo đuổi một mục tiêu trong võ học chính là định ngày nào đó vặn đầu tên mập mạp này xuống làm quả bóng, lúc này rốt cuộc cũng thấy được chính chủ, thiếu chút nữa rơi lệ.
Cẩn thận nghe bọn họ nói chuyện, chỉ nghe thấy người của "Diêm La Vương" Chu Thương đang chỉ trích "Đại Quang giáo chủ" Lâm tông có bối phận quá cao, không nên ỷ lớn hiếp nhỏ ở đây, mà Lâm giáo chủ lại tỏ vẻ hắn không phải đến ức hiếp người khác, chỉ là thấy bọn họ thiết lập lôi đài, đánh ba trận liền cho người ta tấm biển, nổi danh, bởi vậy nghi vấn bọn họ có tư cách lên tấm biển hay không mà thôi., Nếu tỷ võ chiêu thân, đương nhiên là ngươi tình ta nguyện, nếu ngươi nói đánh lôi đài là có thể xưng là anh hùng, vậy nhân vật đứng sau lôi đài phải có tư cách làm người ta tin phục mới được, bởi vậy đại nhân vật trên lôi đài áp trận này nên đi ra, để mọi người suy nghĩ một phen.
Những lời này nói rất hay, hơn nữa còn ép xuống một mảng lớn tạp âm phía dưới, lại làm cho Long Ngạo Thiên vì nội công của hắn mà cảm động một phen.
Ô ô, không hổ là kẻ địch cả đời của ta, nội công thật cao...
"Đừng ồn ào -- "
Hắn nhảy lên phía trước đám người, hưng phấn hô to.
"Tất cả nghe ta khuyên một câu!"
"Đánh nhau đi —— "
Cánh tay Long Ngạo Thiên như mỳ cuồng vũ, tiếng nói này cũng rõ ràng rõ ràng, đám người phía sau trong lúc nhất thời cũng bị lây nhiễm, cảm thấy hết sức có đạo lý.
"Đánh hắn, đánh hắn ——"
"Đánh chết hắn -- "
"Ha ha ha -- "
"Đầu trọc chết! Đầu trọc chết——"
Đó là một trận gào thét hỗn loạn...
Trên lôi đài, bóng người khổng lồ kia quay đầu lại, chậm rãi quét nhìn toàn trường, sau đó mở miệng.
"An! Tĩnh -- "
Hai chữ này nương theo nhịp điệu kỳ lạ, giống như phật tự phạn âm, trong nháy mắt như thủy triều đẩy ra, ép xuống non nửa tạp âm trong trận. Trong lúc nhất thời, mọi người phía trước sân bãi đều không tự chủ được an tĩnh lại.
Mắt thấy lực lượng một mình hắn lại khủng bố như vậy, trôi qua một lát, một đội người thuộc Đại Quang Minh giáo bên kia đều quỳ rạp xuống đất, lễ bái nhau.
Phi! Có gì đặc biệt chứ...
Bóng người tên Long Ngạo Thiên tức giận không chỗ phát tiết, tìm kiếm tảng đá trên mặt đất, liền chuẩn bị len lén đập vỡ đầu đám người này. Nhưng sau khi hòn đá tìm được, băn khoăn đến nhân hải trong sân, trong lòng hung tợn khoa tay múa chân vài cái, rốt cục vẫn không thể thực sự ra tay...