Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh trăng từ chân trời phía đông dần dần dời đến mặt tây, hướng phía cuối tầm mắt là đường chân trời hắc ám trầm xuống.
Theo bóng đêm tiến lên, từng điểm sương mù tụ tập bên trong thành trì bên bờ sông.
Màn đêm ẩm ướt lạnh lẽo, dưới cầu ven đường, luôn phải bùng lên một đống lửa nhỏ, mới có thể xua tan hơi nước này. Mỗi ngày trước khi ngủ, Tiết Tiến phải kéo chân bệnh khập khiễng nhặt gỗ ở xung quanh, cành củi, cây trong thành Giang Ninh không nhiều lắm, bây giờ tam giáo cửu lưu tụ tập, buôn bán trong ngoài, vật vật lưu thông hỗn loạn, chuyện này đã trở nên cực khổ và gian nan.
Sau khi ngủ, luôn lo lắng ngọn lửa sẽ dần dần tiêu tan, đứng lên thêm một lần củi. Sau đó lại mệt mỏi quá, mơ mơ màng màng tiến vào mộng cảnh, trong mơ thấy rất nhiều người nhà vẫn còn sống, thê tử chính của hắn, mấy tên thiếp thất, hài tử trong nhà, Nguyệt Nương đều có, khi đó hắn chuộc nàng ra thanh lâu còn chưa tính là lâu...
Hắn trong mộng nhìn thấy các nàng, bọn họ tụ tập bên bàn, trong phòng, chuẩn bị ăn cơm, hài tử cưỡi trúc mã lay động. Hắn cười nghĩ đến chuyện nói chuyện với các nàng, nhưng trong lòng lại mơ hồ cảm thấy có chút không đúng, hắn vẫn luôn lo lắng điều gì đó.
Quay đầu lại, đám người đông nghịt xông lên, tảng đá đánh vào đầu hắn, ong ong rung động, nữ nhân và trẻ em bị đánh ngã trong vũng máu, các nàng đều bị đánh chết tươi... Hắn nằm nhoài trong góc, sau đó quỳ rạp trên mặt đất dập đầu, hô to: "Ta là người đã đánh tâm ma, ta từng đánh tâm ma..." Người hiếu kỳ giữ hắn lại.
Sau đó là...
"... Hắn từ trong hàn ý tỉnh lại. Trời xám trắng, trên đường thủy cách đó không xa quanh quẩn sương sớm.
Tiết Tiến kinh ngạc thất thần, hắn nhớ lại khuôn mặt, diện mạo của các nàng trong mộng. Những ngày qua, mỗi một lần nhớ lại như vậy, đều đem tim hắn từ trong cơ thể móc ra ngoài, mỗi lần đều khiến hắn ôm đầu, muốn gào khóc. Nhưng băn khoăn đến khi Nguyệt Nương nằm ở một bên, hắn chỉ lộ ra thần sắc đau đớn, đè đầu không để cho nó phát ra thanh âm.
Những ký ức kia, kỳ thật càng ngày càng mơ hồ, càng nhiều thời điểm, hắn chỉ có thể cảm giác được đau đớn cuồn cuộn trong đầu, tựa hồ là cơn đau, đã dần dần biến thành hình tượng cụ thể, thay thế tất cả mọi người trong đầu hắn...
Lau đi khóe mắt ướt át đồ vật, hắn xoay người lại, bắt đầu cẩn thận hướng đống tro tàn thêm củi. Nguyệt Nương đang nằm một bên, mơ màng màng ngủ.
Ngày mọi người dùng cờ "Diêm La Vương" xông lên chiến trường, Nguyệt Nương bởi vì tướng mạo trẻ tuổi xinh đẹp, bị người kéo vào ngõ nhỏ gần đó, nhưng cũng bởi vậy, chịu đủ lăng nhục mới may mắn giữ lại một mạng, khi Tiết Tiến tìm được nàng... Những chuyện này, loại sống sót này, không ai có thể nói ra chuyện tốt hay là chuyện xấu, tinh thần nàng thất thường, thân thể cũng cực kỳ suy yếu, mỗi lần Tiết Tiến nhìn nàng, trong lòng đều cảm thấy dày vò.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Nhưng mỗi lần đều cẩn thận nhìn nàng một cái. Hắn nhìn thấy trước ngực nàng có chút phập phồng, mở miệng phun ra một hơi khí yếu ớt - những dấu hiểu này phải phi thường cẩn thận mới có thể thấy rõ ràng, nhưng có thể nói cho hắn biết, nàng vẫn còn sống.
Mỗi một ngày sống, đều phải chịu dày vò một ngày, nhưng ngoại trừ sống như vậy, hắn cũng không biết nên như thế nào cho phải. Hắn biết dày vò của Nguyệt Nương rất sâu với hắn, nhưng nếu nàng đi, trên đời này thật sự không còn bất cứ thứ gì đối với hắn.
Hắn nổi lửa, dùng ánh mắt để xác nhận lại sự thật Nguyệt nương vẫn còn sống, thế là hôm nay, vẫn không có quá nhiều thay đổi... Hắn nhớ đêm qua, đêm qua là mười lăm tháng tám, từng có khói lửa, như vậy sáng nay có thể ăn xin được một chút đồ ăn... Hắn cũng không xác định được điểm này, nhưng ngày xưa, thiên hạ vẫn tính là quá bình thường, đám ăn mày tựa hồ là dạng này...
Như thế mồi lửa đốt mấy cây củi, ánh mắt Tiết Tiến lướt qua thân thể Nguyệt Nương. Hắn bỗng dưng nhìn thấy, vị trí bên thân thể Nguyệt Nương dường như có đặt một thứ gì đó.
Hắn chậm rãi bò qua bên kia, sau đó rốt cuộc phát hiện, đó là một ít dược liệu dùng giấy bọc lấy, những dược liệu này tổng cộng có mười bao, phía trên viết số lần một ngày, đây là dùng để điều trị thân thể cho Nguyệt Nương.
Đêm hôm qua, tựa hồ có người tới dưới cầu động này, nhìn qua tình huống Nguyệt Nương, sau đó lưu lại mấy thứ này.
Tiết Tiến từ dưới đất bò dậy, đi khập khiễng dưới cầu động, mờ mịt lắc lư chốc lát, sau đó từ bên trong đi ra, thân thể hắn run rẩy, nhìn về các phương hướng khác nhau, nhưng mà bên nào cũng là sương mù mê man. Hắn a...", "A" thấp giọng kêu lên hai câu, nhưng cái đầu đã đánh qua khiến cho hắn không cách nào thuận lợi tổ chức ngôn ngữ. Trong lúc nhất thời, hắn tại cầu vồng trong sương mù mờ mịt mà đi dạo một vòng, hồi lâu cũng không thể nói ra cái gì...
....
Lúc sáng sớm, Ninh Độc đã hỏi đường.
Hắn từ nhà cũ Tô gia xuất phát, một đường chạy chậm về hướng Tần Hoài Hà.
Đây là chuyện năm đó phụ thân đã làm, lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy có lẽ là có thể tìm được nơi năm đó Tần gia gia bày quán cờ, có thể tìm được trúc di cùng Cẩm di ban đầu ở lầu nhỏ bên bờ sông.
Tuổi của hắn bực này, đối với phụ mẫu năm đó tuy có hiếu kỳ, trên thực tế tự nhiên cũng có hạn độ. Nhưng bây giờ đến Giang Ninh, dù sao còn không có quá nhiều mục đích cụ thể, trước mắt cũng đơn giản là làm chuyện như vậy, thuận tiện xâu chuỗi tất cả lại, trong quá trình này, có lẽ tự nhiên cũng có thể tìm được mục tiêu tiếp theo.
Thần vụ màu trắng sữa như dãy núi, như mê chướng, ở trong thành trì này theo gió nhẹ du động. Không còn cảnh tượng khó coi, Giang Trữ trong sương mù tựa hồ lại trở về quá khứ trong thời gian ngắn.
Thời gian còn quá sớm, trên đường cũng không có nhiều người đi đường, lúc chạy đến bên bờ Tần Hoài Hà, chỉ thấy sương mù kia chảy xuôi trên mặt nước phẳng lặng, lúc chạy tới phía trước, mái hiên nhà, bóng từ trong sương mù dần dần từ "Đi ra", giống như thuyền lớn trôi nổi trên mặt nước.
Loại cảnh tượng an lành này chỉ là ngắn ngủi, chạy trốn được một lúc, liền có thể cảm giác được chỗ mất hòa ở trong thành: Không có thanh âm gà chó, loại vật sống trong thành thị này đã tuyệt tích, hai bên đường đi hai bên đường., Phần lớn cây cối trồng bên bờ sông đều bị chém đứt, có cây thì chỉ để lại những cọc gỗ quá mức khó đào. Không ít lều vải dựng bên đường, có đôi khi có thể nghe được tiếng ho khan trong sương mù, có người ở bên cạnh lều vải sáng sớm dâng lên đống lửa, chống lại hơi nước dày đặc này.
Hắn chạy dọc theo con đường cũ nát bên bờ sông một hồi, kém chút giẫm vào trong hố bùn lầy, trong tai ngược lại nghe được âm nhạc cổ quái truyền đến.
Lại tiến về phía trước thêm một lúc, người và lá cờ cổ quái cổ quái trong sương mù hiện ra trước mặt, có người thổi loa, có người thổi sáo, trong đội ngũ không ít người ăn mặc kỳ quái quái., Giống như thần minh trên trời hoặc âm sai trong địa phủ -- Đây là một đội Triều Thánh giả dưới cờ của Chuyển Luân Vương, sáng sớm đã bắt đầu du lịch của bọn họ. Sau khi Lâm Ác Thiền đến Giang Trữ, những tín đồ này càng ngày càng nhiều, cố kỵ khí thế kiêu ngạo trước mắt của bọn họ, đang tranh địa bàn với bốn nhà khác.
Hắn chạy sang một bên, ước lượng thành sắc của những người này, trong đội ngũ mọi người ong ong a a, đọc mấy quyển kinh thư quái gở Minh Vương hàng thế, có tên giả trang thành Kim Cương Nộ Mục đang ca hát nhảy nhót đi tới, trừng mắt nhìn hắn. Ninh kỵ nhếch miệng, các ngươi đánh ra đầu óc chó mới tốt. Không so đo với thằng đần.
Đội ngũ này đại khái có quy mô hơn trăm người, một đường tiến lên hẳn là sẽ thu thập tín đồ, thà rằng nhìn bọn họ từ bên này đi qua, lại đi một hồi, trong sương mơ hồ truyền đến âm thanh.
"AAAAAAAA..."
"Nơi này có một cái hố..."
"Đâu có..."
"Coi chừng..."
Phốc ——
"Đừng có giẫm ta..."
"Mẹ ngươi..."
Sau một thanh âm hỗn loạn, mới dần dần khôi phục trong âm thanh trêu sáo, tấu sáo.
Ninh Độc cười ra tiếng heo kêu.
Lại tiếp tục đi về phía trước, đối với việc nơi nào khả năng bày quán cờ, nơi nào khả năng có nhà nhỏ, ngược lại một mực không có tâm đắc, có lẽ buổi sáng phụ thân đã chạy sang hướng khác a., Nhưng đương nhiên cũng không phải là vấn đề lớn. Hắn lại chạy một hồi, bờ sông dần dần có thể nhìn thấy một mảnh phế ốc bị hỏa thiêu qua —— đây chính là một khu vực nghiêm trọng sau khi thành bị phá. Trên bờ sông phía trước, có mấy bóng người đang nhóm lửa, có người ở bờ sông dùng trường côn đâm tới, kiếm cái gì đó.
Nhìn thấy Ninh kị chậm rãi chạy tới, có người đứng dậy giơ tay, ngăn ở phía trước.
"Cái gì... tòa núi này..."
Người này răng băm, kéo chữ " Kiều" tới đặc biệt dài, rất có ý vị. Ninh cố kỵ biết đây là đối phương nói với hắn cắt miệng giang hồ, vạch ra quỹ đạo bình thường là một câu thơ, người trước mắt này tựa hồ thấy diện mục của hắn hiền lành, thuận miệng hỏi.
"Nơi này không cho qua?" Ninh Độc nhìn về phía trước, con đường bên bờ hoang vu, có mấy cái lều ở đó, dù sao hắn cũng không muốn đi qua nữa.
Có người tới cản phía sau hắn ta.
"Tiểu ca này, ăn mặc rất tốt a, công tử ca nhà ai, tìm không ra phương bắc a."
"Cái này cũng gọi là ăn mặc tốt à?"
Ninh Độc trừng mắt, giật quần áo vá chằng chịt trên người.
"Ta thấy giày này của ngươi rất hay..." Người phía trước cười một tiếng: "Tiểu tử ngươi hơn phân nửa..."
Oanh — một tiếng nổ vang, người cản đường này thân thể giống như đạn pháo bay ra phía sau, thân thể của hắn trên đường lăn qua lăn lại, sau đó đụng vào đống lửa đang cháy, trong sương mù, cành củi đầy trời bạo liệt bắn ra, ánh lửa ầm ầm bay vụt.
Giờ khắc này, Ninh kị cơ hồ là toàn lực một cước, hung hăng đá vào bụng của hắn.
Trên con đường phía trước, một trong những "Thất Sát" dưới trướng Diêm La Vương, cờ xí của "A Tì Nguyên Đồ" hơi lay động.
Ánh mắt lạnh lùng lẫm liệt, bước chân rơi xuống, nghiêng đầu.
Người ngăn cản phía sau hắn hơi run run, sau đó đột nhiên rút đao, "Oa oa" một tiếng vang vọng sương sớm.
Hắn xông về phía trước một bước, bên này thà rằng lùi lại phía sau một bước, xoay người một cái, đao đoạt ở trên tay, sống đao đúc sắt đã ầm ầm vung lên trên ót người này, người này bỗng nhiên bước vài bước ngã xuống đất, phía trước, những người còn lại đã công kích tới, người xông lên trước nhất cũng là oanh một tiếng biến thành hồ lô lăn trên mặt đất, tách đám sương mù phụ cận ra.
Bên cạnh đoạn đường sông này, sương mù trở nên cuồng loạn. Có người bị đánh vào trong phế tích hỏa trường bên cạnh, có người xông vào sông Tần Hoài, trong hơi nước bốc lên một trận, có người phá vỡ lều vải, tiếng kêu thảm cùng tiếng la ở phụ cận vang lên, một bóng người bò trên mặt đất.
"Ngươi là ai... có giỏi thì lưu danh tính! Có thể lưu lại tính danh...ta Diêm La Vương, ta sẽ không tha cho ngươi! Tìm khắp chân trời góc biển, cũng sẽ giết ngươi, giết cả nhà ngươi a..."
Ninh Độc cầm đao đi về phía trước, nhìn thấy nữ nhân quần áo tả tơi và tiểu hài tử bò ra từ trong lều phía trước, nữ nhân cũng cầm đao, tựa hồ muốn cùng mọi người cùng nhau chống cường địch. Ninh Độc dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn tất cả những thứ này, bước chân ngược lại dừng lại.
Ánh mắt của hắn đảo qua chung quanh, nhìn thấy có người từ trong đống đổ nát bò ra, có người vẫn lăn lộn trên mặt đất, kêu rên, hắn đi sang một bên, nhặt lên một cây gậy gỗ còn đang thiêu đốt, đi tới dưới cột của "A Tì Nguyên Đồ", một đao bổ ngã cán cờ, sau đó vươn cây gậy gỗ bắt đầu đốt lửa.
Người xung quanh thấy cảnh này lại kêu rên. Nếu bọn họ thật sự lấy được lá cờ có thể quang minh chính đại trong thành Giang Ninh, kỳ thực cũng không dễ dàng gì, chỉ là không ngờ địa bàn còn chưa lớn mạnh, đã gặp phải sát tinh ma đầu trước mắt này mà thôi.
"Quay về nói cho phụ thân các ngươi biết, từ nay về sau, để ta gặp lại đám làm ác các ngươi, ta gặp một tên! Giết một tên thôi!"
"Tiểu gia hành động không đổi tên, ngồi không đổi họ, liền gọi là -- Long! Ngạo! Trời!"
Ánh lửa đốt lên cờ xí, sau đó bốc cháy hừng hực.
....
Càng nhiều hơn là khi "Diêm La Vương" nhân mã chạy tới, Ninh Cố đã quay đầu chạy mất.
Khí thế của "Long Ngạo Thiên" trong miệng hắn còn chưa đủ mạnh, chủ yếu nhất là ngay từ đầu không nên nói "Đi hay không đổi tên", sau khi nói những lời này, đột nhiên có chút chột dạ, vì thế quay đầu lại tự kiểm điểm vài lần, sau này không thể tiếp tục nghiêm trang nói những lời này, liền báo cho Long Ngạo Thiên biết.
Nhưng cho dù thế nào, đại danh tuấn tú của mình cuối cùng vẫn phải giết ra giang hồ!
Đây là ngày đầu tiên hắn "Minh chủ võ lâm" Long Ngạo Thiên hoành hành bá đạo trên giang hồ!
Không sai, hắn đã nghĩ xong biệt danh, gọi là "Minh chủ võ lâm", nếu người khác có ý kiến, hắn sẽ nói môn phái của mình gọi là "Thủy Vũ Đang Minh". Là lão đại của Liên Minh võ lâm, gọi là Minh chủ võ lâm chẳng phải là chuyện hết sức hợp tình hợp lý. Đến lúc đó không ai phản bác điểm này, nghĩ một chút thôi đã cảm thấy rất thú vị rồi.
Đương nhiên, lúc trước sở dĩ ra tay vô cùng thô bạo, nguyên nhân chủ yếu tự nhiên không phải vì nổi danh, mà là đêm qua, nhìn thấy Tiết Tiến và nữ nhân bên cạnh hắn tích súc một ít lệ khí cần phát tác.
Trước khi đi tới Giang Ninh, hắn đầu tiên nghĩ tới việc làm kẻ ngốc Hà Văn. Đương nhiên, cái này thuộc về một giai đoạn nhân sinh lý tưởng, có thể giết chết hay không, cũng không cưỡng cầu. Mà trên đường đi, hắn cũng cùng bảo bảo bảo bảo dính đầy bụi đất, lại muốn giết chết "Hầu Vương" ngàn tia quan hệ với Đại Quang Minh giáo, nhưng đến giờ phút này, lại là nhóm người dưới trướng "Diêm La Vương" Chu thương, nhất là khơi dậy phẫn nộ của hắn.
Nếu có cơ hội, làm Chu Thương hoặc giết chết mấy người "Thất Sát" dưới trướng hắn, tóm lại sẽ không có ai vô tội.
Mà ở bên ngoài, mới là phạm trù Long Ngạo Thiên dương danh lập vạn.
Hắn suy nghĩ một chút về chuyện gặp được tiểu hòa thượng ngoài thành.
Qua một đoạn thời gian nữa, tiểu hòa thượng ở trong thành nghe được tên tuổi "Thủy chủ võ lâm" Long Ngạo Thiên, nhất định sẽ đặc biệt chấn kinh, bởi vì gã căn bản không biết mình có võ công, hắc hắc, đợi đến một ngày gặp lại, nhất định phải khiến gã dập đầu gọi đại ca mình...
Chờ đến lúc lại qua một đoạn thời gian, phụ thân ở Tây Nam nghe nói đến tên Long Ngạo Thiên, liền có thể biết mình ra ngoài chạy nhảy giang hồ, đã làm một phen công tích như thế nào. Đương nhiên, hắn cũng có thể nghe được cái tên "Tôn Ngộ Không", sẽ gọi người bắt hắn trở về, lại không cẩn thận bắt lầm...
Ha ha ha ha...
Mang theo eo, thào đứng trên con đường trong sương sớm, yên lặng cười to một hồi. Bởi vì cách đó không xa sương mù không biết có bao nhiêu người ngủ ở ven đường, bởi vậy hắn cũng không dám cười thành tiếng.
Đại ma đầu tàn sát bừa bãi sắp bắt đầu, giang hồ, từ nay về sau nhiều chuyện rồi... (Long Ngạo Thiên trong lòng chú ý)
....
Nắng sớm tiêu giải sương mù dày đặc, gió đẩy gợn sóng ra, khiến cho thành thị trở nên sáng sủa hơn một ít. Phía tây thành thị bên kia, tiểu hòa thượng nâng bát cơm đi vào thành vào thành lúc đầu, đứng ở một cửa hàng ăn sáng bắt đầu hóa duyên.
Kỳ thật trong túi của hắn còn có một ít ngân lượng, chính là lúc sư phụ tách ra để cho hắn xử lý khẩn cấp, ngân lượng cũng không nhiều, tiểu hòa thượng rất keo kiệt tích góp từng tí một, chỉ khi nào chân chính đói bụng, mới có thể tiêu phí một chút. Sư phụ mập kỳ thật cũng không quan tâm hắn dùng phương pháp gì để kiếm được tiền bạc, hắn có thể giết người, cướp bóc, hoặc là hóa duyên, thậm chí ăn xin, nhưng quan trọng là, những chuyện này, phải tự hắn giải quyết.
Giờ khắc này, hắn thật sự vô cùng hoài niệm vị Long Tiểu ca hôm trước nhìn thấy, nếu còn có người có thể mời hắn ăn vịt nướng, vậy thật là tốt biết bao a...
Mặt khác, cũng không biết trong thành sư phụ thế nào rồi.
Bất quá, trôi qua một hồi, khi hắn ở trước Thiện Đài một nhà " Chuyển Luân Vương" hóa đến nửa bát cháo loãng, cũng đã nghe được tin tức liên quan tới sư phụ...
....
Thành Nam, quán trọ ở phía đông.
"Tìm Trần Tam."
Nữ giả nam, thân ảnh đi vào trong khách sạn, báo ra ý đồ của tiểu nhị trong tiệm.
Qua một hồi, Du Hồng Trác từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy Lương Tư Ất trong thính đường phía dưới.
Lương Tư Ất thấy hắn, xoay người rời đi, Du Hồng Trác đi theo sau. Cứ thế vòng qua mấy con phố, ở giữa một tòa nhà, hắn nhìn thấy vị phó thủ được Vương Cự Vân rất coi trọng kia an ủi.
"An tướng quân..."
"Du đại hiệp, ngưỡng mộ đã lâu." Hai người chắp tay với nhau, an tiếc phúc cười nói: "Tư Ất nói nàng ở trong thành nhìn thấy ngươi, bởi vì một số nguyên nhân không thể tiết lộ quá nhiều tin tức cho ngươi, nhưng ta cùng bọn sử đại hiệp trước đây có qua lại, sử đại hiệp từng nói ngươi mặc dù chưa vào quân đội, nhưng lại là người đáng tín nhiệm."
Du Hồng Trác nhẹ gật đầu, lúc ở đất liền, Bát Tí Long Vương đã từng chỉ điểm ân đức cho hắn, rất nhiều chuyện nói cũng rất nhiều, lúc này cũng không cần phải ra vẻ.
"Lần này Giang Ninh chi hội, nghe nói tình huống phức tạp, ta vốn tưởng rằng Tấn Địa cách bên này khá xa, bởi vậy sẽ không phái người tới đây, cho nên muốn tới đây tìm hiểu một phen, trở về lại nói tỉ mỉ với các nàng Sử đại hiệp, lại không ngờ, An tướng quân vậy mà tự mình tới. Chẳng lẽ bên phía Tấn Địa chúng ta cũng có dây dưa lớn như vậy?"
Du Hồng Trác tuy rằng hành tẩu giang hồ, nhưng tư duy nhanh nhẹn, sự tình cũng nhiều. Lần này đảng công bằng sẽ nói chuyện rất trọng yếu, nhưng dựa theo hình thức hành vi của bọn họ ngày thường, một mảnh địa phương này lại bị phong bế hỗn loạn, cùng phái người giáp giới các nơi đến, đều có lý do trọng yếu lý do trọng yếu., Duy chỉ có bên tấn địa, cách nơi này rất xa, cho dù liên kết, chỉ sợ cũng không có quan hệ gì rất mạnh có thể phát sinh, bởi vậy hắn quả thật không nghĩ tới, lần này tới, lại là loại nhân vật trọng yếu như vậy an phúc.
An Tích Phúc ngược lại cười cười: "Nữ tướng có liên hệ với Trâu Húc, bây giờ đang buôn bán thương phẩm, đại chiến Biện Lương lần này, nếu Trâu Húc có thể thắng, chúng ta tấn địa và Giang Nam có thể có một con đường làm ăn hay không cũng khó nói."
"Ồ." Du Hồng Trác nhớ tới thế cục Trung Nguyên, lúc này mới gật đầu.
Sau đó hai bên ngồi xuống, trò chuyện với nhau bằng tình hình phức tạp trong thành Giang Ninh.