Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Giang Ninh thành giống như thi thể dã thú khổng lồ.
Phía tây tường thành sụp đổ hơn phân nửa, không người sửa chữa. Kim Thu đến, cỏ dại phía trên nở ra từng đóa hoa nhỏ, có màu trắng, cũng có màu vàng.
Ninh Kỵ đứng ở gần cửa thành xem xét một hồi, thiếu niên mười lăm tuổi khó có bao nhiêu sầu thiện cảm, nhưng nhìn hồi lâu, cũng chỉ cảm thấy cả tòa thành trì ở phương diện phòng thủ, thật sự là có chút buông xuôi trị liệu.
Đám người phụ cận cửa thành hỗn loạn, giẫm nát toàn bộ con đường thành những cục bùn nhão mục nát, tuy rằng cũng có binh lính đang duy trì trật tự, nhưng thỉnh thoảng vẫn vì bị bế tắc, tình huống chen ngang gây nên một phen chửi rủa ồn ào. Đội ngũ vào thành này dọc theo con đường dọc theo tường thành kéo dài, các loại người màu xám tro từ xa nhìn lại, nghiễm nhiên tụ tập trên thi thể dã thú bầy kiến.
Hắn nhớ tới năm ngoái khi Thành Đô, huynh trưởng nói với hắn là đang học tập thứ gì đó theo phụ thân, một con đường trong thành thị, cùng một thời gian chỉ có thể thông qua bao nhiêu người, nếu để cho người đi trên đường duy trì tốc độ thông hành lớn nhất, lúc con đường không đủ, làm sao mở rộng phân chia ra sao, cố kỵ nghe đến nhàm chán, nói: "Lại tu một con đường, một con đường không đủ để tu thêm một con đường."
Huynh trưởng chỉ là lắc đầu nhìn hắn bằng ánh mắt nhìn đứa trẻ ngốc, chắp hai tay sau lưng nghiễm nhiên cái gì cũng hiểu: "Ài, quy hoạch thành thị và thống trị là một vấn đề lớn."
Xem thường ai, chắc chắn chị dâu cũng không hiểu... Lúc ấy hắn nghĩ.
....
"Ài, quy hoạch thành thị là một vấn đề lớn."
Ninh Độc thở dài trong đám người, chậm rãi đi về phía trước.
Thường ngày hắn thường là đứa nhỏ nóng vội nhất, chán ghét chậm rì rì xếp hàng. Nhưng giờ khắc này, trong lòng Tiểu Ninh cố kỵ ngược lại không có quá nhiều tâm tình nóng nảy. Hắn chậm rãi đi theo đội ngũ, nhìn gió thổi từ xa tới, thổi cỏ tranh đồng ruộng cùng cây liễu bên bờ sông, nhìn cửa thành Giang Trữ rách rưới to lớn, trên đầu gạch đen thui có vết tích kinh lịch chiến loạn...
Lúc ở trong nhà, kể tỉ mỉ mọi chuyện ở Giang Ninh thành đều là mẫu thân.
Phụ thân chính là người làm đại sự, thường xuyên không ở nhà, lúc nhỏ bọn họ có một đoạn thời gian còn truyền ra tin đồn phụ thân đã qua đời, sau đó mặc dù về đến nhà, nhưng ở chung với mỗi đứa nhỏ phần lớn là vụn vặt, hoặc là nói chút ít tin đồn thú vị giang hồ, hoặc là mang theo bọn họ vụng trộm ăn ngon ăn, nhớ lại rất nhẹ nhõm, nhưng thời gian như vậy ngược lại cũng không nhiều.
Đại nương chống đỡ rất nhiều sản nghiệp bên nhà, thường phải xem tuần tra, lúc ở trong nhà nàng quan tâm nhiều nhất là tất cả bài tập của đám trẻ. Ninh Độc là ít học, thường thường nhìn thấy đại nương mỉm cười hỏi hắn: "Tiểu kỵ, bài tập gần nhất của ngươi thế nào rồi?" Ninh cố là chột dạ.
Đại nương cũng không có đánh hắn, chỉ là lôi kéo tận tình khuyên bảo nói rất nhiều, đôi khi vừa nói chuyện còn vừa nhấn trán, Ninh cố biết đây là vấn đề mà đại nương quá mệt nhọc. Có một thời gian ngắn, đại nương còn thử làm mấy việc vặt cho hắn, làm học nghề mấy ngày với hắn, học nghề của đại nương cũng không tốt, ngoại trừ bài học ra, chương trình học còn lại hai người thương lượng không được, còn phải đi tìm Vân Trúc di nương nương hỏi thăm.
Đương nhiên, sau này bên phía mẹ trẻ rốt cuộc cũng từ bỏ ý tưởng muốn nâng cao thành tích của mình. Ninh Độc thở phào nhẹ nhõm, chỉ thỉnh thoảng bị mẹ lớn hỏi thăm việc học, rồi nói đơn giản vài câu, Ninh Độc biết mẹ mình thật lòng yêu thương mình.
Hồng di võ công cao cường nhất nhưng tính cách vô cùng tốt. Nàng xuất thân Lữ Lương, mặc dù trải qua giết chóc, nhưng những năm này kiếm pháp lại càng bình thản. Nàng khi còn rất ít cũng sẽ chơi bùn với bọn nhỏ, một đống gà trong nhà cũng thường là nàng nuôi ăn 'Khanh khách khanh khách'. Hai năm sớm đã cố kỵ cảm thấy kiếm pháp của dì càng lúc càng bình thường không có gì lạ, nhưng sau khi trải qua chiến trường, đột nhiên lại phát hiện sự đáng sợ trong bình hòa.
Bởi vì quan hệ công việc, thời gian Hồng di cùng mọi người ở chung cũng không nhiều, có đôi khi nàng sẽ ở chỗ cao trong nhà xem xét tình huống chung quanh, thường vẫn còn đi tuần tra tình huống canh gác chung quanh một phen. Ninh Độc biết, tại thời điểm Hoa Hạ quân gian nan nhất, thường thường có người cố gắng tới bắt hoặc ám sát người nhà phụ thân, là Hồng di từ đầu đến cuối vẫn tỏ thái độ cảnh giác cao thủ hộ ngôi nhà này.
Nàng thường ở xa xa nhìn đám trẻ con của mình chơi, mà chỉ cần có nàng, những người khác cũng tuyệt đối không cần lo quá nhiều về an toàn. Ninh Kỵ sau khi trải qua chiến trường mới hiểu được, thường xuyên ở cách đó không xa nhìn dì Hồng chơi đùa với bọn họ, cánh chim đáng tin tới mức nào.
So với Hồng di võ nghệ thì hai cực hoàn toàn bất đồng. Nàng về nhà cũng là cực ít, nhưng vì tính cách hoạt bát, trong nhà thường hay như hài tử vương, dù sao "trong nhà một bá chủ Lưu Đại Bưu" cũng không phải là hư danh. Thỉnh thoảng nàng sẽ dẫn theo một đám hài tử đi khiêu chiến quyền uy phụ thân, về phương diện này., Cũng giống như Cẩm nhi a di, điểm khác biệt duy nhất chính là, di qua khiêu khích phụ thân, thường cùng phụ thân bộc phát thương khẩu kiếm, cụ thể thắng thua phụ thân đều muốn cùng nàng ước hẹn trong tối ngoài" giải quyết, nói là vì bận tâm đến mặt mũi của nàng. Mà Cẩm nhi a di khi làm loại chuyện này, thường thường sẽ bị phụ thân trêu chọc trở về.
Mẫu thân là đại quản gia trong nhà.
Nàng cũng không quan tâm nhiều chuyện bên ngoài, nhiều nhất là chăm lo cuộc sống của mọi người trong nhà. Một đám trẻ con lúc đến trường phải chuẩn bị đồ ăn, cả nhà mỗi ngày đều mặc quần áo, đổi mùa chăn đệm, mỗi bữa ăn... Chỉ cần là chuyện trong nhà, phần lớn đều là mẫu thân đang lo liệu.
Lúc một đám hài tử còn nhỏ tuổi, hoặc là có chút thời gian nghỉ ở nhà, liền thường xuyên tụ tập cùng mẫu thân. Trong mùa xuân mẫu thân mang theo bọn họ ở dưới mái hiên đập thanh đoàn, mùa hè bọn họ chơi đùa trong sân, ở dưới mái hiên uống nước mai chua xót... Lúc này, mẫu thân sẽ nói với bọn họ cả năm tháng, cả nhà Giang Trữ.
Bức tường trắng ngói xanh, tiểu hoa viên trong viện đã từng chăm sóc tỉ mỉ, lầu nhỏ hai tầng cổ kính, trên lầu nhỏ treo chuông gió cùng đèn lồng, hoàng hôn sau trận mưa, bầu trời xanh như đại dương., Một chiếc đèn lồng sáng lên trong sân... Cũng có tiết tấu tốt, lúc đi chợ, thuyền bơi trên sông Tần Hoài như dệt, đội ngũ múa trường long, đốt pháo hoa... Khi đó mẫu thân, dựa theo lời phụ thân nói, còn là một nha hoàn đáng yêu, mang hai cái bọc da...
Đương nhiên, mẫu thân tự xưng là không ngốc, nàng và các chị em xinh đẹp, Hạnh di cùng với đại nương lớn lên, tuổi xấp xỉ, tình đồng chị em. Lúc đó Tô gia cùng tỷ muội., Rất nhiều người đều không có tài liệu, bao gồm cả mấy người Văn Phương thúc thúc, Văn Định thúc thúc, lúc ấy chỉ là trẻ tuổi ăn chơi trong nhà. Đại nương từ nhỏ đã có hứng thú với kinh thương, bởi vậy lúc đó lão ngoại mẫu thường xuyên dẫn nàng ra vào cửa hàng, về sau cũng làm cho nàng một phần gia nghiệp.
Lúc đó đại nương cùng mẫu thân mới chỉ mười ba mười bốn tuổi, cũng đã tiếp xúc với những chuyện này. Có một năm, đại khái là mười lăm tuổi, mấy xe hàng hóa không thể quay về trong mưa rào ngoài thành, mấy người chủ tớ của các nàng đều xông ra mưa bụi., giục một đám người lên đường, một cỗ xe ngựa trượt xuống sườn đồi ven đường, đám người áp xe mệt mỏi, đứng ở ven đường tiêu cực lười biếng, châm chọc khiêu khích không biết nặng nhẹ với vài thiếu nữ., Đại nương dẫn mẫu thân và di di xinh xắn nhảy xuống đất đẩy xe xuống đất, lần lượt từng loạt nông gia mua trà nóng, ăn. Một đám công nhân áp xe rốt cục không nhìn nổi nữa, giúp đỡ vài thiếu nữ mang xe lên... Từ đó về sau, đại nương chính thức quản lý cửa hàng. Bây giờ ngẫm lại, đại nương tên là Tô Đàn Nhi và mẫu thân của Tập Nhi, cũng chính là người lớn tuổi hôm nay của mình.
Mẫu thân cũng nói đến tình huống sau khi phụ thân đến Tô gia. Nàng là đại nương tiểu thám tử, theo phụ thân đi dạo phố, qua lại trong thành Giang Ninh. Phụ thân khi đó bị đánh tới đầu, không nhớ được chuyện trước kia, nhưng tính cách trở nên rất tốt, có đôi khi hỏi vấn đề này., Có đôi khi sẽ cố ý bắt nạt nàng, nhưng cũng không khiến người ta chán ghét, cũng có lúc, cho dù là lão gia gia rất có học vấn, ông cũng có thể cùng đối phương đàm luận đến, trêu đùa một chút, còn không rơi xuống hạ phong.
Sau đó phụ thân viết bài thơ lợi hại kia, làm tất cả mọi người sợ hết hồn, dần dần trở thành đệ nhất tài tử Giang Trữ, vô cùng lợi hại...
Ký ức mơ hồ trong đầu mẹ hắn bắt đầu từ lúc còn ở Thương Hà, sau đó liền đến Lương Sơn, đến Trương thôn và Thành Đô. Hắn chưa bao giờ tới Giang Ninh, nhưng Giang Trữ trong trí nhớ của mẫu thân trông rất sống động, cho nên hắn có thể không tốn chút sức lực nhớ tới những thứ này.
Khi hắn rời khỏi Tây Nam, chỉ nghĩ muốn tham gia náo nhiệt nên đi thẳng tới Giang Ninh, nhưng lúc này mới phản ứng lại, có lẽ mẫu thân mới là người vẫn luôn nhớ thương Giang Trữ.
Mẫu thân cùng phụ thân trải qua tàn sát bừa bãi của nữ nhân, theo phụ thân trải qua chiến loạn, trải qua cuộc sống lang bạt kỳ hồ. Nàng đã từng gặp qua chiến sĩ đẫm máu, nhìn thấy bình dân ngã trong vũng máu., Đối với mỗi cá nhân của Tây Nam, những người khát máu chiến đấu đều có lý do không thể nghi ngờ, đều là sự giãy dụa nhất định, phụ thân dẫn mọi người chống trả xâm lược, phát ra sự phẫn nộ như dòng dung nham hùng vĩ., Mỗi ngày an bài cho mẫu thân sinh hoạt trong nhà, đương nhiên là hoài niệm những ngày qua đi ở Giang Trữ, trong lòng nàng, có lẽ vẫn luôn hoài niệm khi đó ba bình tĩnh, cũng hoài niệm nàng và đại nương cùng nhau nhảy vào bên bờ bùn lầy đẩy bộ dạng của xe hàng, trong mưa như vậy, cũng có thanh xuân cùng ấm áp của mẫu thân.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Thà rằng chưa từng trải cuộc sống như vậy, ngẫu nhiên ở trong sách nhìn thấy khái niệm về thanh xuân hoặc hòa bình, cũng luôn cảm thấy có chút giả dối và xa xôi. Nhưng giờ khắc này, đi tới dưới chân thành Giang Ninh, trong đầu nhớ lại những ký ức sống động như thật này, hắn liền hiểu được một ít.
Muốn trở lại Giang Trữ, thật ra càng nhiều, đó là ý chí của mẫu thân.
Hắn ngẩng đầu nhìn tòa thành đổ nát này.
Mẫu thân bây giờ còn đang ở Tây Nam, cũng không biết phụ thân mang theo nàng trở lại đây lúc nào sẽ là chuyện tình của lúc đó...
Đội ngũ xếp hàng đã lâu, hắn mới từ cửa phía tây Giang Ninh Thành đi vào, sau đó là thị trường tạp loạn phụ cận cửa thành —— nơi này vốn là một quảng trường nhỏ, nhưng trước mắt đã dựng đầy lều gỗ, lều vải, từng đám người có ánh mắt quỷ dị tựa hồ chờ ở chỗ này mua đồ, nhưng không ai nói chuyện rõ ràng, cờ xí phân bảo treo ở giữa quảng trường, chứng minh nơi này là địa bàn của hắn.
Quảng trường nhỏ đi qua, là ngã tư đường cũ nát gặp binh họa nhưng cũng tương đối náo nhiệt. Một số cửa hàng tu bổ, thành đô chỉ có thể xem như là xóm nghèo chờ tu sửa, tất cả màu sắc xám tro, đen là chính, ven đường chảy lả tả nước bẩn, cây cối trước cửa tiệm đa số héo rũ, chỉ có nửa bên lá ố vàng, lá cây rơi xuống đất nhuộm nước bẩn, cũng lập tức hóa thành màu đen, người của tam giáo cửu lưu đi lại trên đường.
Ninh kị nghe ngóng phương hướng Tần Hoài Hà, đi tới bên kia.
Lúc ở Lương Sơn, trừ mẫu thân thường xuyên nhắc đến tình huống của Giang Trữ, thỉnh thoảng cũng có nói đến chuyện nơi này, nàng chuộc mình từ cửa hàng bán người, ở lầu nhỏ bên bờ Tần Hoài., Có đôi khi phụ thân chạy bộ qua bên kia —— lúc đó thật sự là có chút chuyện quái dị —— cô ngay cả gà cũng không biết giết, tiêu hết tiền, dưới phụ thân khích lệ bày lên một quầy hàng nho nhỏ, phụ thân vẽ tranh trên xe nhỏ, còn vẽ rất không tồi.
Lúc ấy dì trúc có chút hiềm khích với mẹ lớn, nhưng sau khi trải qua sông lớn, hai bên giữ nhau, những hiềm khích này đều đã được cởi bỏ. Có lúc các nàng nói xấu phụ thân mình, nói mình ăn bát nhìn vào trong nồi, nhưng rất nhiều lúc cũng nói, nếu không gả cho phụ thân, cuộc sống cũng không chắc tốt, có thể sẽ xấu hơn. Ninh Độc nghe không hiểu lắm, bởi vậy không tham dự thảo luận kiểu tam cô lục bà này.
Nói đến Giang Trữ, kỳ thật vị Tần gia gia ngồi ở bờ sông Tần Hoài bày quầy cờ, phụ thân cùng Tần gia gia có thể kết giao bằng hữu, là một chuyện vô cùng vô cùng vô cùng lợi hại, vô cùng vô cùng đặc biệt. Bởi vì vị lão nhân kia đúng là người cực kỳ lợi hại, cũng không biết vì sao, cùng lúc ấy chỉ là ở rể phụ thân trở thành bằng hữu, dựa theo cách nói của dì trúc, khả năng này chính là tuệ nhãn nhận biết anh hùng a.
Đương nhiên, nếu phụ thân gia nhập đề tài, có đôi khi cũng nhắc tới một vị lão nhân gia khác ở rể trong thành Giang Ninh. Gia gia Khang hiền của phủ công chúa đánh cờ có chút vô sỉ, miệng không buông tha người, nhưng cũng là một người tốt khiến người kính nể. Khi nữ chân nhân tới, ông Khang hiền gia ở trong thành chết đi.
Nơi Tần Hoài Hà, tiểu lâu của Tô gia, nhà cũ của Tô gia, chỗ Tần gia gia bày sạp, còn có nhà của phủ công chúa phủ Khang gia gia là cố kỵ trong lòng tính toán tọa độ Giang Ninh thành.
Hắn trước tiên dựa theo tọa độ Tần Hoài Hà rõ ràng tiến lên, một đường xuyên qua đường phố náo nhiệt, cũng xuyên qua đường nhỏ tương đối vắng vẻ. Trong thành rách nát, phòng ốc màu đen, tường màu xám, nước bùn ven đường phát ra mùi hôi, ngoại trừ các loại cờ xí của đảng công bằng, màu sắc trong thành tương đối sáng mắt, chỉ là lá rụng thu thu, đã không còn đèn lồng xinh đẹp cùng với đầu đường tinh xảo tô điểm điểm nữa.
Hắn đi tới bờ sông Tần Hoài, trông thấy có nhiều chỗ hơi xiêu xiêu vẹo, có hài cốt màu đen bị đốt thành kệ, ven đường vẫn còn lều nhỏ, dân chúng khắp nơi đều chiếm cứ một đoạn, nước sông phát ra một chút mùi thối, trôi nổi lá lục bình cổ quái.
Trong lúc nhất thời xem ra đã không tìm thấy tiểu lâu và thích hợp để bày quán cờ.
Hắn bày ra tư thái lương thiện, lại đi tìm hiểu trong một quán ăn nhỏ ven đường. Lần này, nơi ở của tâm ma Ninh Nghị, nhà của Giang Trữ Tô thị, ngược lại dễ dàng hỏi ra.
"... Muốn đi Tâm Ma chơi nhà cũ à, nói cho ngươi biết a tiểu hậu sinh, bên kia cũng không thái bình, có hai ba vị đại vương đều đang tranh đoạt chỗ đó đấy."
"Vì sao?" Ninh Độc trừng mắt, ngây thơ hỏi.
"A, cái này cũng không rõ lắm, có người nói nơi đó là chỗ long hưng, chiếm được có thể có long khí a; cũng có người nói bên kia đối với kinh doanh tốt, là nơi Tài Thần gia từng ở, lấy đi một khối gạch đầu tương lai làm trấn trạch, kinh doanh liền có thể một mực hưng thịnh; mặt khác hình như cũng có người muốn đốt chỗ đó một mồi lửa lập uy... Ài, ai biết là ai định đoạt lấy..."
Ninh Độc nhất thời không nói gì, hỏi rõ địa phương, đi về phía bên kia.
Khi đến nhà Tô gia, là buổi chiều hai khắc, thời gian dần dần gần hoàng hôn nhưng chưa đến, mặt trời mùa thu lười biếng phát ra hào quang cũng không có uy lực. Vốn nhà cũ Tô gia là một mảnh trạch viện khá lớn, bên cạnh bản viện lại có trắc viện, nhân số nhiều nhất ở ba trăm người, do mấy chục cái sân nhỏ tạo thành., Lúc này đập vào mắt, là một mảnh tường viện tầng thấp bất đồng, vách tường phía ngoài nhiều đã sụp đổ, bên trong sân nhỏ bên ngoài lưu lại phòng ốc tàn tạ, có nơi như đầu đường dựng lều vải lên, có nơi thì tịch mịch nhà cửa hàng vốn đã mở, một nhà trong đó rõ ràng là sòng bạc đánh cờ Diêm La Vương.
Không có đầu cửa, không có bảng hiệu, khung cửa sổ của trang viên nguyên bản cũng đã bị dỡ bỏ hoàn toàn.
Ninh kị đứng ở bên ngoài nhìn vào trong, rất nhiều vách tường bên trong cũng lộ ra chênh lệch không đều, khác với phế tích chiến đấu bình thường. Đại viện này nhìn tựa như bị người tay không hủy đi rất nhiều, các loại đồ vật bị mang đi hơn phân nửa, đối với các phòng xá chung quanh, chỉnh thể của nó giống như là bị quái thú kỳ quái "Ăn" hơn phân nửa, là dừng lại trên phế tích.
Mà phòng ốc chung quanh, mặc dù từng bị hỏa thiêu, phế tích kia cũng lộ ra "Hoàn toàn..."
Hắn nhớ tới những ngày tháng gian nan, mẫu thân ngồi trong sân nói với đám trẻ của họ về tình cảnh của Giang Trữ.
Lời nói của Tiểu Kiệt dịu dàng, nói đến những chuyện đã trải qua trong mưa gió, kể về quê hương ấm áp và về nhà, đứa bé nho nhỏ ở bên cạnh lắng nghe.
Tất cả những thứ đó.
Đã không còn tồn tại nữa.