Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Dưới bóng đêm trong trẻo, trong chợ đêm hỗn loạn của Giang Ninh thành khói lửa lượn lờ, khắp nơi trên quầy hàng đều là tiếng người huyên náo.
Dưới lều gỗ bán rau, vài tên thành viên "Bất tử vệ" mặc y phục màu xám đen gọi cơm nước, lại để cho chủ quán gần đó đưa tới một phần thịt, ăn uống một hồi, lớn tiếng nói chuyện, có chút tự tại.
Đám người công bằng phát triển đến nay, bành trướng quá nhanh, xây dựng khắp nơi cũng loạn. Dưới trướng Chuyển Luân Vương, chiến trường tranh phong chủ thể được gọi là "Vô Sinh Quân", mà tinh nhuệ chính giữa hợp thành chính là "Bất Tử Vệ", nguyên bản định vị chính là tay sai tinh nhuệ, hộ vệ, đội chấp pháp thậm chí là thủ vệ trinh sát. Nhưng về sau, số lượng nhân vật bành trướng quá nhanh, các loại thân quyến quyến quan, tìm quan hệ, tùy tiện cờ tự phong, cũng tham dự vào.
Thật ra đây là vấn đề "Bát chấp" dưới trướng Chuyển Luân Vương phải đối mặt. Hứa Chiêu Nam phân phái "Bát chấp" vốn xuất thân Đại Quang giáo, đã an bài quá phận hợp tác, ví dụ như "Vô Sinh quân" tự nhiên là đội quân hạch tâm, "Bất Tử vệ" là tổ chức đặc vụ tinh nhuệ, là tổ chức mật thám., "Oán hận" phụ trách trị an bên trong, "Ái Biệt Ly" thuộc về bộ phận dân sinh... Nhưng sau khi Nữ chân nhân đi, Giang Nam một nồi cháo loạn, theo đảng công bằng bắt đầu, các loại lưu dân sống tha hồ chạy khắp nơi, căn bản không có thời gian rảnh để thu nhận người.
Ví dụ như cách mấy trăm dặm, một người trong làng tự xưng mình là người công bằng, tiện tay cắm cờ " phiên Chuyển Luân Vương" căm ghét, đợi đến một ngày nào đó hắn lại liên lụy bên này, nhân viên trung tầng "O oán hận" không thể nói lá cờ của các ngươi cắm sai, đương nhiên là phải đưa lá cờ bảo hộ ra ngoài rồi. Dù sao mọi người đi ra lăn lộn, làm sao có thể đem phí bảo hộ và tiểu đệ đẩy ra ngoài - đây đều là chuyện thường tình của con người.
Cứ như vậy, bộ phận "Bát chấp" ở trung tầng, còn có chỗ bổ sung cho nhau, đến giữa được hạ tầng liền bắt đầu hỗn loạn, về phần mỗi mặt cờ hạ tầng đều có thể coi là một thế lực lớn. Tình huống như vậy, đi tới chỗ cao hơn, thậm chí cũng là hiện trạng toàn bộ đảng công bằng.
Đương nhiên, mấy "Bất Tử vệ" này thoạt nhìn thì cấp bậc cũng tương đối cao, được coi là thành viên trung tâm. Những người này ngày thường không có công tác cố định như xem trường tuần tra, lúc này trời đã vào đêm, chuyện ban ngày đại khái cũng đã làm xong, trong lúc vui vẻ ăn uống một phen, trong miệng nói, buổi tối tới chỗ nào tiêu dao, nhà nào khép cửa nửa khép cửa nhất là đề tài thành người lớn.
Cứ thế trôi qua gần nửa canh giờ, lại có hai thành viên Bất Tử vệ mặc áo xám từ đầu đường đi tới, sau khi chạm mặt với mấy người, cũng không biết nói gì, mọi người khẽ biến sắc, có người thấp giọng mắng một câu: "Xúi quẩy." Lập tức vội vã bới cơm xong, một người đứng dậy đi về phía đầu đường bên kia.
Du Hồng Trác từ lâu đã đổi sang quầy hàng uống trà, nhàn nhã đứng dậy, đi theo.
Trải qua mấy lần chiến loạn, Giang Ninh đã không còn trật tự mười năm trước nữa, rời khỏi mảnh chợ đêm này. Phía trước là một đường phố hỏa hoạn, phòng ốc nguyên bản, trang viện chỉ còn lại tàn hài, từng nhóm từng nhóm lưu dân tách chúng ra, dựng lều hoặc là dựng lều ở lại., Trong đêm tối bên này không có hào quang gì, chỉ có một đống lửa đốt trên đầu đường phố, lấy Chuyển Luân Vương của tông giáo bắt đầu ở bên này an bài một ít chuyện xưa tông giáo, người ở chỗ này cùng với một ít tiểu hài tử liền chuyển ghế ngồi ở đầu kia nghe giảng bài, chơi đùa, phần lớn những nơi còn lại đều đen sì, chỉ đi đến gần, có thể nhìn thấy một ít hình dáng.
Trên đường phố như vậy, lưu dân từ bên ngoài đến đều là ôm đoàn, bọn họ mua cờ xí của đảng công bằng, lấy bang phái hoặc tông tộc nông thôn hình thức chiếm cứ nơi đây, ngày thường Chuyển Luân Vương hoặc là thế lực nào đó ở chỗ này phát cho một bữa cháo miễn phí, làm cho những người này so với lưu dân ngoại lai tốt hơn rất nhiều.
Ngẫu nhiên trong thành có cơ hội phát tài gì đó, tỷ như đi chia cắt một số đại hộ, mọi người nơi này cũng sẽ đồng loạt xông lên, có người vận khí tốt ngày thường phân chia được một ít tài vật, tích góp một ít vàng bạc, bọn họ liền cất giấu trong phòng cũ nát này, chờ một ngày nào đó trở lại nông thôn., Qua một thời gian, đương nhiên, bởi vì ăn cơm của người khác, ngẫu nhiên Chuyển Luân Vương cùng người ở địa bàn phụ cận xung đột, bọn họ cũng phải phất cờ hò reo hoặc là xung phong hãm trận, có đôi khi đối diện đưa ra giá cả tốt, nơi này cũng sẽ cả con đường, toàn bộ phái đầu nhập vào trong một nhánh cờ công bằng khác.
Trên phố như vậy, rất nhiều lúc tốt xấu, quyết định bởi sự áp chế của vị " Bang chủ" hay " túc lão" nơi này. Có một ít con đường đi vào trong đêm không có vấn đề gì, cũng có một bộ phận phố xá, người bình thường vào vào buổi tối, khả năng sẽ không ra được, tất cả tài vật trên người đều sẽ bị chia cắt không còn. Dù sao sinh thời loạn lạc, rất nhiều thời điểm dưới ngày ban mặt đều có thể chết người, càng đừng nói tới chuyện trong một góc hẻo lánh không người nhìn thấy phát sinh hung ác.
Mấy tên "Bất Tử vệ" này rất quen thuộc với khu vực xung quanh, đi qua khu phố này, tới chỗ miệng còn có người tới chào hỏi với bọn họ. Du Hồng Trác đi theo phía sau, xuyên qua bóng tối phía sau, lại vòng qua một con phố khác, trông thấy phía trước lại tụ tập mấy thành viên "Bất Tử vệ", sau khi song phương chạm mặt, đã có quy mô hơn mười người, tiếng nói đều cao hơn một chút.
"Người nào đến?"
"Hiện tại không biết, bắt lấy rồi nói sau."
"Chỉ có một người, muốn chúng ta đi nhiều như vậy sao?"
"Xảy ra chuyện chính là Miêu Cốc. Các ngươi cũng đã biết võ nghệ của hắn."
"Tất cả thức tỉnh cho ta, đừng quên gần đây có người truyền tin cho ta, có người sẽ bị Vĩnh Nhạc chiêu hồn..."
Những người có thể tiến vào cấp bậc cao trong Bất Tử vệ này, võ nghệ cũng không tệ lắm, bởi vậy trong lúc nói chuyện cũng có chút kiệt ngạo, nhưng theo có người nói ra hai chữ "Vĩnh Nhạc", không khí trên đường phố hắc ám cũng trở nên lạnh thêm vài phần.
Đối với những người ở trong Đại Quang Minh giáo đã lâu, hai chữ "Vĩnh Nhạc" là thứ mà bọn họ không cách nào vượt qua. Mà bởi vì qua hơn mười năm này, cũng đủ để trở thành một phần của truyền thuyết rồi.
Trong truyền thuyết "Thánh công" Phương Tịch, "Vân Long Cửu hiện" Phương Thất Phật năm đó anh hùng khí phách cỡ nào, hoành ép một đời, thậm chí căn bản không cần mượn nữ chân nhân quấy rối, bọn họ có thể nhấc lên quy mô khởi nghĩa to lớn, quét sạch Giang Nam...
Truyền thuyết nói nếu lúc trước Vĩnh Nhạc khởi nghĩa chính là thấy được võ triều mềm yếu cùng tích cực, đại họa sắp tới, bởi vậy ra sức đánh cược một lần. Nếu như trận khởi nghĩa thành công, hôm nay hán gia binh đã sớm đánh bại nữ chân nhân, căn bản là không có chiến loạn trong hơn mười năm qua...
Theo truyền thuyết, bây giờ đảng công bình thậm chí mặt cờ đen bá đạo ở Tây Nam, đều kế thừa ý chí vĩnh viễn vui vẻ...
Cũng có nghe đồn, lúc trước Thánh Công lưu lại y bát chưa tuyệt, hậu nhân Phương gia một mực tồn tại trong Đại Quang Minh giáo hôm nay, đang yên lặng tích súc lực lượng, chờ một ngày nào đó vung cánh tay hô một tiếng, thực hiện Phương Tịch chân chính là pháp bình đẳng, không phân cao thấp, đi cuốc ác cường, vì dân Vĩnh Nhạc chí hướng...
Đại Quang Minh giáo thừa kế y bát của Di Lặc giáo, những năm gần đây không thiếu nhất chính là đủ loại người, nhiều người, tự nhiên cũng sẽ sinh ra đủ loại lời nói. Về tin đồn về "Vĩnh Nhạc" tất cả mọi người đều không có việc gì, một khi có người đề cập tới, thường thường thường cảm thấy xác thực ở một địa phương nào đó nghe nói đến ngôn ngữ như vậy.
Một đoàn người trầm mặc chốc lát, trong đội ngũ lại là Huống Văn Bách hừ lạnh một tiếng: "Năm đó Vĩnh Nhạc chia năm xẻ bảy, mọi người đều chết hết, còn có cái gì chiêu hồn bất chiêu hồn. Đây là gần đây Thánh giáo chủ tới, có lòng ở bí mật làm văn chương mà thôi, các ngươi cũng nên đề điểm một chút, không nên truyền những lời đồn phố phường này, nếu không cẩn thận để cấp trên nghe được, sống không được nữa."
Lúc này mọi người đi vào một ngõ nhỏ vắng vẻ, huống hồ Văn Bách nói ra những lời này, trong bóng đêm có vẻ thanh tịnh đặc biệt. Du Hồng Trác đi theo phía sau, nghe được âm thanh này vang lên, chỉ cảm thấy tâm thần sảng khoái, không khí ban đêm nhất thời thanh tân vài phần. Hắn không nghĩ muốn làm chút gì, nhưng nhìn thấy đối phương còn sống, tay chân đầy đủ, nói khí khái mười phần, liền cảm thấy lòng tràn đầy vui mừng.
Những năm gần đây hắn tích lũy trên giang hồ, chuyện sợ nhất là không tìm thấy người ở Thiên Nam Địa Bắc, mà một khi tìm được, trên đời này cũng không có mấy ai có thể dễ dàng thoát khỏi hắn.
Huống hồ Tứ ca ở trong đội ngũ này đại khái là vị trí phó thủ, một phen nói ra uy nghiêm, khá đủ, người lúc trước nhắc tới Vĩnh Nhạc kia liền liên tục tỏ vẻ thụ giáo. Người dẫn đầu kia nói: "Mấy ngày nay Thánh giáo chủ tới, Chuyển Luân Vương nhất hệ chúng ta, thanh thế đều lớn hơn mấy phần, trong thành khắp nơi đều tới đây thăm viếng tín đồ. Các ngươi nhìn cho kỹ, Giáo chủ võ nghệ đệ nhất thiên hạ, qua mấy ngày, không chừng sẽ đánh tan năm phương lôi của thương nhân Chu Thương."
Hiện giờ đầu sỏ chấp chưởng "Bất Tử vệ" chính là phương pháp ngoại hiệu "Hàn Nha", lúc trước bởi vì chuyện trong nhà từng có đại cừu với Chu Thương, lúc này mọi người cũng đều lấy Chu Thương làm kẻ địch giả tưởng trong lòng, lần này Lâm tông đệ nhất thiên hạ ta đi tới Giang Trữ, tiếp theo tự nhiên là muốn đè bẹp Diêm La Vương.
Có người bèn nói: "Võ nghệ của Thánh giáo chủ lợi hại như vậy thật sao?"
Huống Văn Bách nói: "Năm đó ta ở Tấn Địa, theo Đàm hộ pháp làm việc, từng may mắn gặp qua Giáo chủ lão nhân gia hai lần, nói đến võ nghệ... Hắc hắc, lão nhân gia người chỉ một ngón út cũng có thể nghiền chết ta."
Đàm hộ pháp trong miệng y chính là "Cừu Thiên Đao" Đàm Chính. Chẳng qua năm xưa Đàm Chính là Đà chủ, xem ra khi nào thì thăng chức đây.
Có người nói: " Đàm hộ pháp chống lại Giáo chủ lão nhân gia, thắng bại như thế nào?"
"Nghe nói đao pháp Đàm hộ pháp thông linh, đã có thể sánh vai cùng "Bá Đao" năm đó, cho dù không thắng được, nhưng nghĩ đến cũng thấy..."
"Năm đó từng đánh nhau rồi." Huống Văn Bách lắc đầu mỉm cười: "Bất quá chuyện cấp trên ta cũng không tiện nói tỉ mỉ được. Nghe nói hai ngày tới giáo chủ đang ở tân Hổ Cung dạy võ nghệ cho mọi người. Nếu ngươi có cơ hội, tìm người nhờ ta dẫn ngươi vào xem thế nào là được."
Người cầm đầu nói: "Mấy ngày nay, đầu to bên trên đều đã được Giáo chủ chỉ điểm qua."
"Kết quả thế nào?"
"Lão đại của chúng ta thì không nói, "Võ Bá" Cao Tuệ Vân tướng quân thân thủ ra sao, các ngươi đều biết, mười tám loại võ nghệ đều tinh thông, chiến trường xung trận đánh đâu thắng đó, hắn cầm trường thương trước mặt giáo chủ, bị giáo chủ bắt nạt, mọi người đều không đứng dậy nổi. Sau đó giáo chủ cho phép hắn mặc giáp ngự ngựa xông trận, con ngựa kia a... Bị giáo chủ một quyền, đánh chết tươi, chiếu theo hiện trường, đầu ngựa bị đánh nổ a..."
"... Cao tướng quân sao rồi?"
"Giáo chủ lão nhân gia người chỉ điểm võ nghệ, như thế nào thật sự động thủ với người khác. Một quyền vừa rồi, đánh giá lẫn nhau một phen, cũng liền biết lợi hại. Tóm lại a, dựa theo cách nói của lão đại, võ nghệ của Giáo chủ lão nhân gia ông ta..., Đã vượt qua ranh giới tối cao của người bình thường, trên đời này có thể sánh vai cùng hắn, có lẽ chỉ có lão gia tử mình son năm đó, ngay cả thánh công toàn thịnh hơn mười năm trước, chỉ sợ cũng phải chênh lệch một đường. Cho nên đây là nói cho các ngươi biết, đừng tin cái gì mà vĩnh viễn chiêu hồn, nếu thật gọi hồn tới, cũng sẽ bị đánh chết."
Mọi người gật đầu, đúng vào lúc này, có người hỏi: "Nếu Tây Nam Tâm Ma ra mặt, thắng bại như thế nào?"
Người cầm đầu suy nghĩ một chút, trịnh trọng nói: "Vị ở Tây Nam kia tâm ma, say mê quyền mưu, đối với võ học đương nhiên không tránh khỏi phân tâm. Võ nghệ của hắn, nhiều lắm cũng chỉ là trình độ đám người Thánh công năm đó, so với Giáo chủ, khó tránh khỏi kém hơn một chút. Bất quá Tâm Ma bây giờ binh hùng tướng, hung ác bá đạo, nếu thật sự muốn đánh nhau, cũng sẽ không tự mình ra tay."
Mọi người lại gật đầu, cảm thấy rất có lý.
Trong miệng những người này nói chuyện, tốc độ đi về phía trước cũng không chậm, đến một nhà kho, lấy lưới đánh cá, móc câu, đá xám, lại nhìn thời gian, đi tới một khu kiến trúc tiện nghi vẫn nguyên vẹn như cũ. Bọn họ quan sát một khu vực sân nhỏ ven đường thủy, trang viện không được coi là lớn, trước kia chỉ là nơi ở của người bình thường, nhưng lúc này trong thành Giang Trữ, cũng coi là nơi quý hiếm hiếm hiếm thấy.
Dựa theo nội dung nói chuyện của những người này phỏng đoán, phạm sự chính là phòng chủ tên Miêu Cốc bên này, cũng không biết là âm thầm gặp mặt người nào, bởi vậy bị những người này nói thành là "Vĩnh Nhạc chiêu hồn".
Huống hồ lúc đám người Văn Bách đến, một vị theo dõi đã xác định mục tiêu ở bên trong gặp mặt. Người cầm đầu nhìn tình hình chung quanh một chút, phân phó một chút, một nhóm hơn mười người lập tức tản ra, có người ngăn cửa, có người trông coi hẻm sau, có người chú ý đường thủy., Huống hồ Văn Bách là người từng trải trên giang hồ, biết rõ bên này hoặc là một lần đắc thủ bắt được địch nhân, hoặc là người có khả năng gần nhất khiến chó vội nhảy tường có lẽ chính là con đường nước trước mắt không rộng hai trượng này. Gã dẫn theo hai gã đồng bọn đi tới đối diện, để một người trong đó lên nóc nhà ở gần đó, cầm lá cờ nho nhỏ nhìn chằm chằm, còn mình thì cùng một người khác cầm lưới đánh cá, ôm cây đợi thỏ.
Trên nóc nhà nhìn chăm chú vào lá cờ màu xám đen trong tay người nọ, trong bóng đêm nếu không chú ý, rất khó phát hiện trước, mà nóc nhà bên này cũng có thể thoáng nhìn thấy tình huống trong viện đối diện. Hắn nằm xuống, nghiêm túc quan sát, hoàn toàn không biết sau lưng cách đó không xa lại có một bóng người bò lên, đang ngồi xổm tại đó, nhìn hắn chằm chằm.
Nếu như trôi qua một lúc, trong phòng trong sân, một bóng người màu đen đang đi ra, đang muốn đi về phía cửa viện. Người giám thị trên nóc nhà vung cờ, người phía dưới đã sớm chú ý lá cờ này, lập tức đề cao tinh thần, ra hiệu với nhau, quan sát động tĩnh ở cửa viện.
Du Hồng Trác đứng dậy đi về phía trước hai bước, đao trong tay đâm vào eo của tên lính canh trên nóc nhà, đầu gối quỳ lên sau lưng đối phương, đồng thời tay kia nắm lấy mảnh ngói, lặng lẽ ném về phía đối diện.
Mọi người bên ngoài tiểu viện đang tập trung tinh thần nhìn chằm chằm vào cửa viện, đột nhiên nghe thấy trong bóng đêm phía sau truyền đến "A" một tiếng hét thảm, lại là một vị cư dân trong trang viện phụ cận không hiểu sao bị đồ vật đập bể đầu. Giờ khắc này, trong sân, bóng người bên ngoài đều đồng thời dừng lại trong chớp mắt, thủ lĩnh bên này đột nhiên ra vài cái thủ thế., Đột nhiên vọt tới, giẫm lên lưng một đồng bọn, rút đao nhảy vào tường viện, mà thân ảnh màu đen trong sân nhỏ đã sớm chạy qua bên cạnh, ở trên tường mượn lực, vượt qua tường rào bên cạnh.
Hai "Bất Tử vệ" ngoài cửa mạnh mẽ đánh về phía cửa viện, nhưng chủ nhân của sân nhỏ này có thể là cảm giác an toàn không đủ, vượt qua cửa gỗ này, hai bóng người nện xuống trên tường, chật vật không chịu nổi. Du Hồng Trác trên nóc nhà đối diện cơ hồ nhịn không được phải che miệng cười.
Thân ảnh màu đen bị mọi người bắt vượt qua tường viện, chính là đường nhỏ hẹp gần đường thủy bên này, vừa rơi xuống đất, "Bất Tử vệ" được an bài ở hai bên cũng rút đao chặn lại. Hai đầu vây chặt này, thân ảnh kia lại không trực tiếp nhảy xuống sông nhỏ dưới chân, mà hai tay chấn động, từ sau áo choàng giơ lên một đao một kiếm, lúc này đao kiếm múa lên, chống đỡ công kích vừa rồi lại phản ép sang bên kia.
Du Hồng Trác nhíu mày, không ngờ bóng người xuất hiện ven đường đối diện lại khiến hắn cảm thấy có chút quen mắt.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Hiệp khách trên giang hồ sử đao, sử kiếm ít, đồng thời sử dụng đao kiếm lại càng ít, đây là đặc trưng võ học rất dễ phân biệt. Mà thanh kiếm trong tay bóng đen mặc áo choàng này vừa rộng vừa dài, ngược lại đao ngắn hơn một chút, hai tay vung vẩy đột nhiên triển khai, chính là vị Thượng Thư Vương Vương Vĩnh Nhạc triều hiện tại - Vương Đại Vân đứng đầu loạn sư - võ nghệ kinh diễm thiên hạ: Khổng Tước Minh Vương bảy phần.
Năm xưa Khổng Tước Minh Vương Kiếm nở rộ ở Giang Nam, mãi mãi khởi nghĩa thất bại, Vương Dần mới đi xa phương bắc. Về sau thế sự biến hóa quá nhanh, làm cho người trở tay không kịp, nữ thật mấy lần nam hạ đem Trung Nguyên đánh cho tan nát thành từng mảnh nhỏ. Vương Dần chạy đến một mảnh đất khó khăn nhất ở Nhạn Môn quan ở phía nam truyền giáo, tụ tập lại một nhóm quân đội như ăn mày, tế thế cứu dân.
Nơi hắn sống có đủ loại vật tư bần cùng hơn nữa bị nữ chân nhân quấy nhiễu nhiều nhất, căn bản không phải là nơi lý tưởng tụ tập nhiều người nhất, nhưng Vương Cự Vân hết lần này tới lần khác lại cắm rễ ở đó. Thủ hạ của hắn thu được không ít nghĩa tử nghĩa nữ, có thiên phú, truyền thụ khổng tước minh kiếm, cũng phái ra một đám thuộc hạ có năng lực., Đến các nơi cướp đoạt vật tư vàng bạc, bổ sung cho quân đội, tình huống như vậy, đợi đến sau khi hắn cùng Tấn địa nữ hợp tác, song phương liên thủ, mới thoáng có chút giảm bớt.
Mấy năm trước khi quân đội Kim Quốc cùng Liêu Nghĩa Nhân tiến công Tấn Địa, Vương Cự Vân dẫn đầu quân đội dưới trướng, cũng từng ương ngạnh chống cự, thủ hạ của hắn đông đảo nghĩa tử nghĩa nữ, thường thường dẫn đầu chính là đội đột kích mạnh nhất, tư thế như quên mình, khiến người ta động dung.
Bởi vì chuyện của Du Hồng Trác khi còn ở đất Tấn, lực lượng thuộc phe Vương Cự Vân chưa từng tiếp xúc quá sâu, nhưng lúc ấy ở mấy chỗ chiến trường., Những nữ tử này đều từng kề vai chiến đấu cùng Vương Cự Vân. Hắn vẫn nhớ rõ trong trận chiến ở Chiêu Đức thành bị phá, cách tường thành hắn bảo vệ không xa trong một đoạn thành, liền có một nữ tử cầm đao kiếm trong tay mấy lần xung phong đẫm máu, hắn cũng đã từng thấy tình hình nữ tử này ôm nàng chết trong vũng máu, lúc nàng khóc lớn lên.
Lương Tư Ất...
Đây hẳn là tên của nữ nhân kia.
Lúc này khoảng cách giữa song phương hơi xa, Du Hồng Trác cũng không cách nào xác định được nhận thức này. Nhưng lập tức ngẫm lại, người đem Khổng Tước Minh Vương Kiếm đổi thành đao kiếm tề sử, thiên hạ hẳn là không nhiều lắm, mà giờ khắc này, có thể được mọi người trong Đại Quang giáo nói là Vĩnh Nhạc chiêu hồn, ngoại trừ vị Vương Thượng Thư năm đó tham gia vào, thiên hạ này, chỉ sợ cũng sẽ không có những người khác.
Trần Phàm đang chiếm giữ con đường phía nam Kinh Hồ, nghe nói chính là đệ tử chân truyền của Phương Thất Phật, nhưng hắn đã lệ thuộc Hoa Hạ quân, chính diện đánh tan nữ chân nhân, giết chết ngân thuật đại tướng Kim Quốc. Mặc dù hắn đích thân tới Giang Trữ, chỉ sợ cũng không có ai nói hắn vì Vĩnh Nhạc mà tới.
Trong lòng hắn nghĩ tới những chuyện này, bóng người kiếm pháp màu đen đối diện đã chém thành viên "Bất Tử vệ" ngã xuống đất, xông ra ngoài, mà đám người bên này rõ ràng cũng là giang hồ lâu đời., Bị vây trở lại không chút dây dưa dài dòng. Kết quả cả hai bên khó liệu, Du Hồng Trác biết rõ những nữ nhân điên còn sống sót trên chiến trường này lợi hại, trong thời gian ngắn cũng không lo lắng, ánh mắt của hắn nhìn qua thành viên "Bất Tử Vệ" dưới đất kia, nghĩ đến thành viên Bất Tử vệ chết ngay tại chỗ cười lạnh như vậy, chờ đợi đối phương bò dậy.
Đúng lúc này, trong bóng tối nơi khóe mắt, có một bóng người thoáng di chuyển, nhanh chóng bay ra khỏi nóc nhà cách đó không xa, trong nháy mắt đã áp sát bên này.
Du Hồng Trác ở trong Tấn Địa một thời gian rất dài đều đang mai phục, chém giết thích khách muốn hành thích nữ tương, bởi vậy đối với tình huống đột ngột phát sinh cực kỳ mẫn cảm. Thân ảnh kia có lẽ từ đằng xa đi tới, trên nóc nhà lúc nào Du Hồng Trác cũng chưa từng phát hiện, giờ phút này có lẽ đã nhận ra đột nhiên phát động, Du Hồng Trác mới chú ý tới thân ảnh này.
Sát Lục Trường phía dưới đối diện, thân ảnh bị bao vây kia giống như con khỉ trái xông phải, trong chốc lát làm cho đối phương vây bắt khó có thể ngậm miệng, cơ hồ muốn thoát khỏi vòng vây, bên này thân ảnh đã tăng tốc điên cuồng lao đến. Trong đầu Du Hồng Trác hiện lên một cái tên.
Đầu sỏ của "Bất Tử vệ", "Hàn Nha" Trần tước phương.
Được tôn là: Khinh công đệ nhất thiên hạ.
Du Hồng Trác mím môi, "Chiêm", thổi lên hai tiếng huýt sáo, thân ảnh Khổng Tước Minh Vương Kiếm đối diện đột nhiên chuyển ngoặt, bên này hư hư thực "Hàn Nha" Trần tước vừa lướt qua tường viện, một thức "Bát Bộ Cản Thiền", đã bổ nhào về phía đối diện đường thủy.
Du Hồng Trác thở dài, từ trên nóc nhà bay nhào xuống chỗ lâu la Vu Văn và lâu la của hắn.
Đón ta a...
Hắn ta phịch xuống, ném đám lâu la cầm trong tay lưới đánh cá xuống mặt đất.