Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Mặt trời đã lặn, dòng suối nhỏ Côn Bằng đang chảy xuôi trong núi.
Trên sườn núi bên khe suối, nơi bị tảng đá lớn che khuất gió đêm hóa thành một phòng bếp nho nhỏ.
Cái bếp mới đắp lên, lửa củi đang bùng cháy, nồi sắt đang nấu cơm thơm ngào ngạt, lửa bên cạnh nồi sắt, trâm cài tóc bằng trúc hoặc gỗ bắt đầu biến vàng, cá nướng màu vàng và ếch.
Tiểu hòa thượng nuốt nước miếng ngồi xếp bằng một bên, có chút sùng bái nhìn thiếu niên đối diện lấy từ trong rương thuốc ra bột muối, Thù Du, thừa dịp cá và ếch nướng gần như không sai biệt lắm, dùng thủ pháp như mộng ảo khẽ vẩy chúng nó lên, lập tức tựa hồ có mùi thơm kỳ dị phát ra.
"A... A di đà phật.Thí chủ đem nhiều gạo như vậy toàn bộ nấu, ngày mai làm sao bây giờ..." Tiểu hòa thượng sùng sục nuốt nước miếng.
"Ngươi ăn rất ít sao?"
"Tiểu, Tiểu Kiệt..." Tiểu hòa thượng ấp a ấp úng.
"Được rồi, tất cả mọi người đều là người tập võ, thỉnh thoảng cũng phải ăn một bữa ngon, ta vốn nghĩ đêm nay sẽ đánh nhau, ngươi gặp may mắn rồi."
Tiểu hòa thượng trợn mắt há hốc mồm nhìn đối phương xé cái túi nhỏ bên cạnh ra, lấy từ giữa ra nửa con vịt nướng. Một lát sau mới nói: "Thi, thí chủ cũng là người tập võ?"
"Thế nào? Nhìn không ra a. Ta làm đại phu, học ngũ cầm diễn."
"A, Tiểu Hống biết, có hổ, nai, gấu, vượn, chim."
"Không đúng, là tay mèo, quyền ngựa, quyền gấu, quyền khỉ và quyền gà."
"Ách... Nhưng sư phụ ta nói..."
"Sư phụ ngươi là đại phu sao?"
"Không phải, hắn là hòa thượng a."
"Cho nên, hắn biết cái gì gọi là vui đùa, lần sau ngươi nhìn thấy hắn, hẳn là dũng cảm sửa lại sai lầm của hắn." Thiếu niên bẻ vịt quay: "Đúng rồi, hòa thượng các ngươi không phải không thể ăn mặn sao?"
"A, a di đà phật, sư phụ nói sinh linh thế gian truy đuổi săn mồi với nhau, chính là thiên tính tự nhiên, phù hợp đại đạo chí lý, vì cầu no bụng, ăn cái gì cũng không liên quan, nếu vạn vật đều trống trơn, như vậy mặn là rỗng, chay cũng là không, chỉ cần không bị hãm trong tham lam, không cần phải sát sinh. Bởi vậy chúng ta không thể dùng lưới bắt cá, không thể dùng cá câu cá, nhưng nếu chỉ cầu ăn no, dùng tay chân vẫn có thể bắt được."
"A... Sư phụ ngươi cũng có chút vốn liếng a..."
"Ha ha, hắn là tên mập a..."
Bữa cơm nhỏ được dùng để hóa duyên đựng đầy cơm, sau đó đắp lên cá nướng, ếch, vịt quay, tiểu hòa thượng cầm trong tay, bụng sôi sùng sục. Thiếu niên đối diện cũng dùng chén cơm của mình nấu lên, ánh lửa chiếu rọi làm cho hai bóng hình hình hình cắt nhau sung sướng đánh vài cái, sau đó đều cúi đầu kêu "A a a a a a" một miếng ăn lớn.
"... Sư phụ ngươi đâu?"
"Sư phụ vào thành ăn đồ ngon, người nói nếu con đi theo người, không có ích gì với việc tu hành, cho nên để con một mình đi, gặp chuyện cũng không được báo danh hiệu của người."
"A. Sư phụ ngươi cũng có chút thú vị."
"Ha ha...Thí chủ ngươi tên là gì a?"
"Ta? Hắc hắc! Vậy thì ghê gớm lắm." Bóng người đứng trên vách đá, dưới ánh lửa chiếu rọi thì có vẻ cực kỳ cao lớn, giương nanh múa vuốt: "Ta tên là Long!"
Thanh âm kia dừng lại một chút: "Ngao!"
"Trời ——!"
Thanh âm tràn ngập khí thế quanh quẩn trong bóng đêm.
"A..." Tiểu hòa thượng trợn tròn mắt: "Rồng... rồng..."
"Không sai, rồng! Ngạo! Thiên! " Long Ngạo Thiên nói xong thì ngồi xổm ăn cơm, để tỏ vẻ khiêm tốn, hắn nói: "Ngươi gọi ta là Long ca thì tốt rồi."
"Long ca." Dưới sự mê hoặc của thức ăn, tiểu hòa thượng biểu hiện ra tiềm chất ưu tú của tùy tùng: "Tên của ngươi thật sát khí, thật là lợi hại."
"Ha ha, còn cần ngươi nói sao."
Sinh gặp thời loạn lạc, viễn du không dễ, thà từ Tây Nam đi ra hai ba tháng, bởi vì một khuôn mặt thuần lương đã lừa gạt không ít người ăn uống trước mặt đại nhân, ngược lại rất ít khi gặp một người lữ hành tuổi còn nhỏ hơn mình như vậy., Hơn nữa đối phương võ nghệ cũng không tệ, làm cho người ta có cảm giác rất tốt, lập tức cũng tùy ý biểu hiện một phen khí phách giang hồ hình tượng đại ca, tiểu hòa thượng quả nhiên ngây thơ, thỉnh thoảng dưới ảnh hưởng của khí phách biểu hiện ra ánh mắt sùng bái, sau đó lại dùng sức lột cơm.
Hai bên vừa ăn, vừa trao đổi tin tức lẫn nhau, qua một lát, thà rằng tiểu hòa thượng này vốn là người bên kia tấn địa, nữ chân nhân lần trước xuôi nam, mẫu thân hắn qua đời, phụ thân mất tích, về sau được sư phụ thu dưỡng, mới có một con đường sống.
Sư phụ tiểu hòa thượng hẳn là một danh gia võ học, lần này dẫn tiểu hòa thượng đi thẳng về phía nam, trên đường luận bàn với không ít người có võ nghệ, thậm chí cũng mấy lần sự tích hành hiệp trượng nghĩa -- đây là phần lớn dấu vết người của Lục Lâm, đợi đến gần Giang Ninh, hai bên tách nhau ra.
Chỉ hỏi thăm tên của đối phương, tiểu hòa thượng hơi ấp úng: "Sư phụ nói... Tới bên này không cho đệ tử nói pháp hiệu của mình, đệ..."
Hắn nói tới đây, hơi ngượng ngùng, thà rằng Ninh Độc lại gật đầu lý giải: "Sư phụ ngươi có chút tài năng đấy..." Sau khi danh gia võ lâm này đến Giang Ninh, chắc chắn sẽ có không ít người tới chào hỏi, muốn gặp không ít người khen ngợi, hắn tới đây liền tách đệ tử ra chào hỏi., Hơn nữa không cho phép đối phương tự đánh ra cờ hiệu của mình, một mặt là tiểu hòa thượng sẽ phải chịu rèn luyện chân chính, mặt khác, nhưng cũng có lòng tin đối với thân thủ của đệ tử mình.
Hành tẩu giang hồ, các loại cấm kỵ rất nhiều, sự tình đối phương khó nói nên lời, thà rằng cực kỳ kiên kỵ " thạo nghề" cũng không truy hỏi. Ngược lại hắn bên này, vừa nói đến mình đến từ Tây Nam, ánh mắt tiểu hòa thượng liền tròn lại, liền hỏi liên tục chuyện hắc kỳ quân Tây Nam làm sao đánh đổ nữ chân nhân.
Phụ mẫu của hắn chính là Vu nữ chân nhân lần trước ngã xuống nam vừa mất tích, bởi vậy rất chán ghét nữ chân nhân, đối với việc có thể chính diện đánh đổ hắc kỳ của nữ tử, cũng rất có ý sùng bái. Ninh kị thấy thần sắc hắn như vậy, càng thêm cao hứng, cùng tiểu hòa thượng nói tới đủ loại văn tự trên chiến trường, chỉ điểm giang sơn, thậm chí quơ ngọn lửa cành cây hận không thể vẽ ra một tấm bản đồ hành quân trên tảng đá lớn, ngay cả cơm cũng ít ăn mấy miếng.
Hai người ăn sạch tất cả đồ ăn, ở bên đống lửa nói chuyện với nhau, thỉnh thoảng sôi nổi, hoa chân múa tay vui sướng. Thà rằng nói tới chuyện trên chiến trường, tự nhiên giả mượn danh người khác, thường thường là nói "Bạn của ta", tiểu hòa thượng nghe được đầu nhập, "Oa oa" kêu loạn, hận không thể quỳ xuống cho anh hùng của Hoa Hạ quân, chỉ ngẫu nhiên nói đến chuyện đánh nhau, võ học lộ số một, lại biểu hiện ra sự an dưỡng tương đối.
Ninh Kỵ nói đến chém giết của nữ trinh sát trên chiến trường, từng chiêu từng thức tự nhiên thuận miệng nói lung tung, có đôi khi chỉ dùng tên giả như chó vàng tiểu "Sư tử phá tường", đối phương nghe được chiêu thức hình dung, có thể thông qua một chút manh mối đoán ra không ít tình tiết và chiêu thức chính xác.
Đương nhiên, cứ đến lúc này, Long Ngạo Thiên lộ ra khí phách liền tát một cái lên đầu tiểu hòa thượng: "Ta là đại phu hay ngươi là đại phu, ta nói cho chó vàng đi tiểu chính là chó vàng tiểu! Còn nói nữa ta sẽ lấy đầu ngươi!"
Tiểu hòa thượng ôm đầu ngồi xổm một bên, cười hắc hắc lấy lòng: "Ồ..."
Lúc này là buổi tối mười bốn tháng tám, trên bầu trời dâng lên vầng trăng tròn, ánh sao lan tràn, hai thiếu niên đứng trên tảng đá lớn cao hứng mà nói chuyện như vậy. Chuyện ở Tây Nam rất nhiều, tiểu hòa thượng hỏi tới hỏi lui, những mẩu vụn vặt lẻ tẻ nói cũng không hết, Ninh Độc bèn nói: "Ngươi có rảnh xem thì biết."
Tiểu hòa thượng cũng gật đầu: "Ừm, sau này ta sẽ đi... mẹ ta chết rồi, nói không chừng cha ta sẽ đi Hoa Hạ quân."
Sau khi được sư phụ thu lưu, hắn đã trải qua chiến loạn, chém giết, cũng có các loại khảo nghiệm nguy hiểm suýt chút chết đi, ấn tượng đối với phụ thân đã sớm ảm đạm. Chỉ là mấy năm nay lưu lạc giang hồ, trong lòng từ đầu đến cuối vẫn nhớ tới suy nghĩ này của phụ thân. Có lẽ đã tìm được, có phụ thân, có sư phụ, mình cũng có nhà tròn, có thể đặt chân.
Hắn nói tới đây, có chút thương cảm, cố kỵ cầm một cành cây lên nói: "Được rồi, đầu trọc, nếu sư phụ ngươi đã không cần cái tên ban đầu, vậy ta lấy cho ngươi một pháp hiệu mới nhé. Ta nói cho ngươi biết nhé, pháp hiệu này rất lợi hại, là cha ta đặt."
Tiểu hòa thượng gật đầu lia lịa: "Được, được."
Hắn ngồi xếp bằng, nhìn đối phương cầm củi lên trên tảng đá viết ba chữ xiêu vẹo: Tôn Ngộ Không.
"Đây là cái gì?"
"Đây là một con khỉ lợi hại nhất trên đời này."
"Là hầu tử a..."
"Là con khỉ lợi hại nhất -- "
Bên dòng suối, trên sườn núi, bên cạnh tảng đá ấm áp tràn ngập khí tức to lớn, thân ảnh Long Ngạo Thiên giương nanh múa vuốt chiếu rọi trên vách đá, cùng tiểu đồng bọn khoa trương kể chuyện về Hầu Tử. Qua một hồi, tiểu hòa thượng cũng há hốc mồm, phát ra tiếng than thở "Oa oa".
"Nói cho ngươi biết, cái tên này bình thường ta sẽ không cho hắn. Sau này ngươi hành tẩu giang hồ, hành hiệp trượng nghĩa, ta đã nghe nói tới cái tên này, vậy thì mọi chuyện đều do ngươi làm rồi..."
Lửa trại bốc cháy, những đốm lửa thỉnh thoảng bay lên trên bầu trời, dần dần, chúng đan xen vào nhau như những vì sao...
....
Quang Trần bay lên bầu trời đêm, bay qua khoảng cách một đoạn sườn núi nhỏ, hóa thành tro tàn không ánh sáng rơi xuống, dung nhập vào trong nước suối. Nước suối chảy vào sông nhỏ, sông nhỏ uốn lượn vặn vẹo tụ hợp vào đại giang, dưới màn trời này, kéo dài mênh mông cuồn cuộn xen lẫn thủy lộ.
Cách sườn núi không đáng chú ý này hơn hai mươi dặm, Tần Hoài với tư cách một nhánh đường thủy đi qua Cổ thành Giang Ninh, ngàn vạn đèn đuốc đang lan tràn trên mặt đất.
Phía tây thành Giang Ninh, một đống lửa thiêu đốt hừng hực, chiếu những ánh sáng lộn xộn trên đường. Đây là một chợ đêm sau khi các bang phái công bằng chiếm lĩnh Giang Ninh mở ra, xung quanh cửa hàng ven đường có dấu vết bị đập nát, còn có tro đen bị đốt cháy., Một phần mặt cửa hàng bây giờ lại có chủ nhân mới, chung quanh cũng có lều gỗ xiêu xiêu vẹo vẹo dựng lên như vậy, có đám người thủ nghệ tay nghề dựng hàng rong ở chỗ này, bởi vì người từ bên ngoài đến càng nhiều, trong lúc nhất thời cũng có vẻ náo nhiệt.
Ngũ đại chi công bằng, nếu nói quy củ tương đối nghiêm khắc, đầu tiên còn phải là đội ngũ dưới trướng "Công bằng Vương Hà Văn", nếu quân đội của hắn chiếm địa bàn, không ít thời gian còn có thể lưu lại một ít tướng mạo cũ kỹ. Mà mấy chi còn lại đều có sát phạt., "Bình An Vương" Thời Bảo Phong rất nhiều thời gian đều giảng đạo lý, nhưng đối với việc cướp đoạt tài vật vàng bạc là thịnh nhất; "Cao Thiên Vương" quân đội dưới trướng tinh nhuệ nhất, nhưng sau khi vào thành ba năm ngày, binh sĩ không khỏi phát tiết cũng là thái độ bình thường; "Luân Luân Vương" dưới trướng tín đồ nhiều nhất, mỗi lần khua chiêng gõ trống vào thành, muốn đè tên tuổi của một lão mẫu vô sinh chỉ là: "Diêm La Vương" Chu thương., Những nơi đi qua phú hộ đều không thể lưu lại, chỗ vàng son lộng lẫy đều bị đốt sạch không còn một mảnh, đến bây giờ, chính là "Tương đối phú", gia cảnh chỉnh tề một chút, thường thường cũng không chứa nổi.
Du Hồng Trác mặc một thân áo đen nhìn như cũ nát, tìm một chỗ ngồi xuống trong chợ đêm này, cùng chủ quán gọi một đĩa thịt chay, một chén nước sạch, một bát cơm nước uống.
Trong quá trình chờ đợi thức ăn đi lên, ánh mắt của hắn đảo qua rất nhiều cờ xí treo xung quanh, cùng với những đóa sen trắng lơ lửng ở khắp nơi có thể thấy được ở bất cứ đâu, tiêu chí của mặt trời - đây là ngã tư đường không một ai dưới trướng Chuyển Luân Vương chiếu cố. Hành tẩu giang hồ mấy năm nay, hắn từ đất Tấn đến Tây Nam đã có không ít kiến thức, ngược lại đã lâu rồi chưa từng thấy không khí Quang Minh Giáo dày đặc như Giang Trữ.
Xưa nay hắn có thù với Đại Quang Minh giáo, người nhà cha mẹ ban đầu chết trong tay những giáo đồ này. Những năm gần đây, hắn cũng tương đối thích những thứ ngu xuẩn tới gần những tín giáo này, nhìn thấy bọn họ có mưu đồ gì liền tiến hành phá hư.
Đương nhiên, trước mắt còn chưa tới mức phá hư. Hắn vuốt ve chiếc đũa, trong lòng nhớ lại tin tức mới từ "Bao nghe ngóng" bên kia.
Đoạn đường này đi tới Giang Ninh, ngoại trừ gia tăng tu hành đường võ, cũng không có mục đích cụ thể gì, nếu thật sự phải tìm ra một cái, ước chừng cũng là trong phạm vi khả năng, vì Tấn Địa tìm hiểu nội tình hội Giang Trữ một phen.
Bây giờ toàn bộ đại hội hỗn loạn mới bắt đầu, các phương lôi đài chiêu binh mua ngựa, người cuối cùng sẽ đứng ở chỗ nào, cũng có đại lượng biến số. Nhưng hắn tìm một con đường trong rừng xanh, tìm tới vị người tin tức linh thông này, lấy giá thấp mua một ít tình báo hiện tại có lẽ còn tính là đáng tin cậy, để tham khảo.
Lần này Giang Trữ đại hội, có khả năng nhất là bạo phát hỏa đồng thời, rất có thể là "Công bằng Vương Hà Văn muốn giết "Diêm La Vương". Hà Văn tiên sinh yêu cầu thủ hạ nói quy củ, Chu Thương nhất không giảng quy củ, thủ hạ thủ hạ cực đoan, cố chấp, tàn sát toàn bộ phú hộ không còn. Trong quy củ, hai người này là hai người không hợp tác với nhau nhất.
Mà bởi vì cách làm cực đoan của Chu Thương bên này, dẫn đến một hệ Diêm La Vương và bốn hệ còn lại kỳ thật đều có xung đột và phân chia, tỷ như " Chuyển Luân Vương" bên này, hôm nay chưởng quản đầu sỏ của Bát chấp vệ "Trần Nha" "Trần tước phương", vốn thân phận chính là phú hộ Giang Nam, cho tới nay cũng là tín đồ sùng bái của Đại Quang Minh giáo., Ngày thường ban bố y dược, quyên bạc quyên vật, làm việc thiện đã làm không ít. Mà sau khi đảng công bằng khởi sự, Diêm La Vương nhất hệ xông vào nhà Trần tước, rất là đốt chết một phen, về sau chuyện này dẫn đến mấy ngàn người chém giết bên hồ thái dương, song phương ở chuyện này xem như đã kết tử cừu.
Loại thù hận này với Diêm La Vương, nguyện ý tiếp nhận phú hộ dù sao, mấy hệ còn lại tẩy trắng cũng tích lũy được không ít. Mà trong thời gian một hai năm này, "Diêm La Vương" cùng đám người dưới trướng mặc dù được xưng là tà ma ngoại đạo, nhưng vì nó có khẩu hiệu cực đoan nhất., triệt để nhất, nhưng cũng nhanh chóng vơ vét một nhóm lớn người ủng hộ. Bọn họ chỉ làm phá hoại, không xây dựng, mỗi khi đến một chỗ, ăn sạch tài vật của tất cả mọi người, sau đó lại cuốn xuống một chỗ.
Đến bây giờ, hệ thống thương buôn thanh thế to lớn, nhưng nghe nói số người đã vượt qua " Chuyển Luân Vương" vốn dựa vào Đại Quang Minh giáo khởi sự.
—— đây mới là lý do lớn nhất để "Công bằng Vương" Hà Văn cùng với mấy hệ khác.
Mà ngoại trừ "Diêm La Vương" Chu Thương mơ hồ trở thành cái đích để mọi người nhắm tới, lần đại hội này rất có thể dẫn phát xung đột, còn có tranh đấu quyền lực giữa "Công bằng Vương Hà Văn cùng "Tế Bình Vương" bình đẳng bảo phong. Lúc trước Thời Bảo Phong mặc dù được Hà tiên sinh nâng đỡ chưởng đông đảo nội chính của các bang phái công bằng, nhưng theo sự mở rộng cơ bản của hắn., Hôm nay đuôi lớn không xong, ở trong miệng mọi người, cơ hồ đã biến thành thân thể thương mậu lớn hơn so với "Dược Ký" ở phía Tây Nam, cái này rơi vào trong mắt đông đảo đệ tử có kiến thức, tất nhiên là tai hoạ ngầm không thể nào tha thứ.
Đối với không ít nhân vật thượng tầng trong đảng công bằng mà nói, đa phần cho rằng thời Bảo Phong khiêu chiến Hà tiên sinh, còn không nghe theo lời khuyên của Chu Thương.
Mà Hà tiên sinh "có thể động thủ đối với Chu thương", "Rất có thể dưới bầu không khí động thủ đối với Thời Bảo Phong", trong âm thầm cũng có một loại dư luận đang dần dần nổi lên. Loại dư luận này chính là nói "Công bằng Vương Hà tiên sinh" có quyền dục cực thịnh, không thể dung cho người khác được., Bởi vì hiện giờ hắn vẫn là người đứng đầu phe công bằng, chính là phe có thực lực mạnh nhất, bởi vậy lần tụ hội này nói không chừng cũng sẽ biến thành bốn nhà khác đối kháng với một nhà Hà tiên sinh. Mà dư luận ngầm lưu truyền về "Quyền dục", chính là vì thế tạo thế.
Vị "Bao hỏi thăm" kia tin tức có lý, nhưng cũng chỉ có thể coi là hàng thông thường. Đương nhiên, Du Hồng Trác vừa mới đến bên này không lâu, cũng không mong đợi được đối phương moi tim gan moi thông tin tuyệt mật như thế nào.
Có thể hiểu rõ đại khái cục diện, sau đó từ từ xem qua, luôn có cơ hội nắm giữ tám chín phần mười. Mà bất luận trong thành Giang Ninh ai đánh ra đầu chó với ai, tóm lại mình phải xem náo nhiệt cũng được, cùng lắm là rút Vô Không Tử theo Đại Quang Minh giáo chém mấy đao tàn nhẫn, dù sao người nhiều như vậy, ai không chém không phải thì bọn họ cũng không để ý.
Trong đầu hắn chuyển sang chuyện này, điếm tiểu nhị bên kia bưng đồ ăn tới, Du Hồng Trác cúi đầu ăn vài miếng. Trên chợ đêm bên cạnh có tiếng người quấy nhiễu, thỉnh thoảng lại có khách tới. Vài tên nam tử mặc quần áo màu xám đen đi qua bên cạnh Du Hồng Trác, tiểu nhị liền nhiệt tình tới chiêu đãi, dẫn mấy người ngồi xuống cái bàn cách đó không xa.
Du Hồng Trác ăn đồ ăn, nhìn vài lần, mấy người phía trước, chính là "Bất Tử vệ" trong Bát chấp dưới trướng "Luân Chuyển Vương". Trong lòng hắn có chút buồn cười, giống như giáo phái ngu xuẩn Đại Quang Minh giáo này vốn là thích làm mấy trò bịp bợm đẹp đẽ nhất, mấy năm nay càng ngày càng không được đổi., "Chuyển Luân Vương", "Bát Chấp", Vô Sinh Quân", "Bất Tử vệ" nếu mình rút đao chém ngã một vị ngay tại chỗ, chẳng lẽ hắn còn có thể đứng lên được nữa hay sao, nếu chết như vậy... ngẫm lại thật sự quá xấu hổ.
Hắn hành tẩu giang hồ đã mấy năm, khi quan sát người khác chỉ dùng ánh sáng còn lại, người khác chỉ cho rằng hắn đang cúi đầu ăn cơm, rất khó phát hiện sự quan sát của hắn. Cũng vào lúc này, bên trong ánh sáng của bó đuốc, ánh mắt Du Hồng Trác ngưng lại, động tác trong tay theo bản năng làm chậm lại.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Hắn nhìn thấy chính là binh khí bên hông một vị nam tử lưng cõng hắn trong Bất Tử vệ.
Đó là một cái roi thép.
Như vậy đòn roi thép, Du Hồng Trác từng có một lần quen thuộc, thậm chí cầm trên tay đùa giỡn, hắn thậm chí còn nhớ rõ một ít yếu lĩnh sử dụng.
Nhiều năm trước hắn mới từ trong tiểu sơn thôn giết ra, chưa từng gặp vợ chồng Triệu tiên sinh, từng có sáu vị huynh tỷ kết bái. Trong đó nghiêm túc tỉ mỉ mỉ nói, đại ca Lệ Phi mặt sẹo chính là thám tử giang hồ cướp đoạt vàng bạc của loạn sư., Hắn cùng tính cách ôn nhu, trên mặt có thai ký Tam tỷ Tần Tương chính là một đôi. Tứ ca tên là Huống Văn Bách, giỏi dùng đơn tiên, trên thực tế lại đến từ một phân đà của Đại Quang Minh giáo, cuối cùng... bán đứng bọn họ.
Hắn còn nhớ rõ tình cảnh Tam tỷ Tần Tương bị chặt đứt cánh tay, đầu bị chém đứt...
Về sau ở Trạch Châu, sau khi hắn và vợ chồng Triệu tiên sinh tách ra lại gặp tình nghĩa Văn bách, bị đối phương đưa vào đại lao...
Bảy huynh đệ kết bái xong, Du Hồng Trác chỉ tận mắt chứng kiến Tam tỷ chết ở trước mắt mình, về sau hắn tung hoành khắp nơi, bảo vệ tướng nữ, cũng có một lần cơ hội gặp mặt cao tầng của Tấn địa. Nhưng đối với đại ca Khâu Phi, nhị ca Lô Quảng Dĩnh, ngũ ca Nhạc Chính, Lục ca Tiền Hoành rốt cuộc những người này có tránh được truy sát hay không, hắn chưa từng nghe nói qua với bất cứ kẻ nào kể cả Vương Đại Vân.
Hắn vẫn luôn nhớ thương Tứ ca về hướng nào của Huống Văn bách...
Hỏa diễm bên ngoài cửa hàng hỗn độn, khí tức khói bụi, mùi vị thức ăn, mùi vị nước bẩn cùng với mùi hôi thối mơ hồ phiêu đãng trong bầu trời đêm, Du Hồng Trác chậm rãi ăn đồ ăn, ánh mắt chỉ là ở trên cái bóng cương tiên khó phân biệt kia lắc lư. Qua một hồi, hắn ăn xong, nhẹ nhàng buông đũa, sau đó vuốt ve song chưởng, đặt trên mặt, nhắm mắt im lặng ngồi hồi lâu.
Trong lòng kích động khó mà bình tĩnh được, hiện tại hắn cũng không biết nên làm gì bây giờ...