Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh mặt trời dần ngả về phía tây, từ màu da cam ấm áp trở nên biếng nhác.
Giang Ninh đứng ở phía tây cách ba mươi dặm, tập hợp bên trái, cố kỵ đang bừng bừng hứng thú nhìn một hồi đối lập xảy ra ven đường.
Đây là ngã rẽ cách con đường chính khô cằn không xa, ven đường có hơn ba mươi người đứng ở ven đường, dùng ô ngôn uế ngữ ân cần thăm hỏi lẫn nhau. Trong những người này người cầm đầu đại khái có hơn mười người đã chân chính thấy qua máu, cầm đao thương trong tay, thực sự đánh ra lực sát thương rất nhiều, những người còn lại xem ra là thanh niên trai tráng trong thôn trang phụ cận, mang theo cây gậy, cuốc, cuốc, quát tháo lấy thanh thế cường tráng.
Bởi vì cách đại lộ cũng không xa, không ít người đi đường đều bị cảnh tượng bên này thu hút, dừng bước lại vây xem. ven đường, ven đường hồ nước, bờ ruộng trong lúc nhất thời đều có người đứng. Một tiêu đội lớn ngừng xe, tiêu sư hùng tráng từ xa chỉ trỏ về hướng này. Ninh kị đứng ở ngã rẽ bờ ruộng xem náo nhiệt, thỉnh thoảng cùng người bên ngoài hô quát hai câu: "Nghe lời khuyên của ta, đánh một trận đi."
Cũng không biết hai bên vì sao lại đánh nhau.
Hai phe giằng co cũng treo cờ xí, một bên là Bảo Phong tự bài, một bên là oán hận trong Chuyển Luân Vương Bát chấp nhận, kỳ thật trong ba hệ dưới trướng "Thiên Địa Nhân" cùng Sở Chiêu nam có cái gọi là bát chấp bát đại tướng chưa chắc có thể nhận ra bọn họ. Đây bất quá là một lần ma sát rất nhỏ, nhưng sau khi cờ xí treo ra lại khiến cho cả sân đối lập có cảm giác nghi thức, cũng cực kỳ có tính đề tài.
"Bảo Phong hào rất có tiền, nhưng đánh nhau, chưa chắc đã bì được nhân sinh bát khổ của Chuyển Luân Vương a..."
Những nhân sĩ có hiểu biết về rừng xanh liền bàn luận trên bờ ruộng, thà nghe vào tai.
"Đúng là cực, đúng là cực, quang minh minh giáo những người này, uống phù thủy, đều không muốn sống. Bảo Phong Hào tuy nhiều tiền, nhưng chưa chắc chiếm được thượng phong."
Ninh Độc nhảy dựng lên, hai tay che miệng: "Đừng ồn ào nữa! Đánh một trận đi!"
Trên cái đình bên kia xác thực đã đến khâu đánh nhau, chỉ thấy song phương thối lui một khoảng cách, tự mình xếp ra một tên đả thủ, tính thả ra.
Luân chuyển Vương Oán hận nói "Bên này xuất hiện một gã thanh niên gầy còm, thần thái không bình thường, tay cầm một thanh đao bầu, mắt lộ hung quang, cầm một bát nước phù uống xong, bắt đầu run rẩy trước mặt mọi người., Sau đó khua tay múa chân, giậm chân thỉnh thần. Người này tựa hồ là một tấm vương bài của thôn trang bên này, sau khi bắt đầu run rẩy, mọi người hưng phấn không thôi, có người nhận ra hắn, ở trong đám người nói: "Na Tra Tam thái tử! Đây là Na Tra Tam thái tử trên người! Đối diện có đau khổ nếm thử!"
"Na Tra là cầm thương phải không?" Ninh Độc quay đầu lại nói.
Đối phương đánh một chưởng tới, đánh lên trên đầu vẫn cố kỵ: "Tiểu hài tử ngươi thì biết cái gì! Tam thái tử ở bên này hung danh hiển hách, trên chiến trường không biết đã giết bao nhiêu người!"
Một tát này của hắn không có lực sát thương gì, thà rằng không trốn, quay đầu không thèm để ý tới tên ngốc này nữa. Về phần đối phương nói "Tam thái tử" này đã từng giết người trên chiến trường, hắn cũng không nghi ngờ. Thần thái của người này xem ra có chút mất hết nhân tính, là tinh thần tan vỡ trên chiến trường nhưng vẫn còn sống., Những người như Hoa Hạ quân sẽ được tìm đi làm phụ tá tâm lý, bóp chết vấn đề của hắn vào lúc mới nảy mầm, nhưng người trước mắt này rõ ràng đã rất nguy hiểm, ở trong một thôn nhỏ, cũng khó trách đám người này coi hắn như là tay chân để đánh nhau.
Bên này trong quá trình "Thỉnh Thần", Bảo Phong hào đối diện đi ra lại là một quyền pháp có vóc người cân xứng, hắn so oán hận cao hơn nửa cái đầu so với sát nhân bên này, mặc quần áo cũng không có vẻ vô cùng khôi ngô, đối mặt đối thủ dùng đao, người này lại chỉ quấn lấy hai tay mình mấy tầng vải dầu làm bao đấm, đám người ven đường nhìn hắn cũng không có gì xuất chúng, phát ra tiếng than, cảm thấy khí thế của hắn đã bị "Tam thái tử" đè xuống rồi.
Người của Bảo Phong hào bên kia cũng vô cùng khẩn trương, mấy người ở trước mặt quyền ảnh hỏi han ân cần, có người tựa hồ cầm đao thương lên, nhưng quyền thương cũng không lựa chọn. Điều này nói rõ mọi người đánh cờ xí Phong Hào đối với hắn cũng không quá quen thuộc. Trong mắt những người còn lại, đã thua tám phần mười.
Ninh Độc lại thấy thú vị.
Động tác quyền cước này đều dị thường thong dong, phương pháp quấn vải bố bao tay cực kỳ lão luyện, sau khi nắm quyền, nắm đấm so với người bình thường lớn hơn một quyền, vả lại quyền phong lại bằng phẳng., Hơn nữa khi gió thổi ống tay áo hắn hiện ra hình dáng cánh tay trên, đều cho thấy người này đã là hảo thủ từ thuở nhỏ luyện quyền, hơn nữa đã đăng cơ. Hơn nữa đối mặt với loại tình cảnh này hô hấp đều đều đặn, một chút gấp gáp ẩn tàng biểu hiện trong thần thái tự nhiên, cũng lộ ra sự thật không hiếm thấy của hắn.
Hai tốp nhân tuyển ở đây dưới đông đảo của đại đình, đơn đấu, rõ ràng cũng có ý nghĩ đối ngoại biểu diễn thực lực của bản thân. Vậy "Tam thái tử" hô quát nhảy nhảy một phen, quyền quyền bên này cũng chắp tay xung quanh, song thuận nhanh chóng đánh nhau.
Trên chiến trường từng thấy "Tam thái tử" xuất đao mà hung ác mãnh liệt, chém giết đột nhiên như là một con khỉ nổi điên, quyền cước đối diện đầu tiên là lui về phía sau né tránh, cho nên vòng đầu tiên chính là lúc "Tam thái tử" này vung đao tấn công, hắn cơ hồ bổ hơn mười đao về phía đối phương, quyền thủ tránh né, mấy lần đều hiện ra khẩn cấp cùng chật vật, trong quá trình chỉ là uy hiếp trả lại ba quyền, nhưng đều không đánh trúng đối phương.
Thấy "Tam thái tử" kia oa oa oa rống to tiếp tục tấn công, Ninh Độc đứng xem bên này liền khẽ thở dài. Người này rất điên cuồng, khí thế rất mạnh, có chút tương tự như "Miêu đao" ở huyện Thông Sơn, nhưng võ nghệ bản thân cũng không phải là kinh người gì, hạn chế của gã phát huy cực hạn, so với người bình thường không có chém giết trên chiến trường thì loại người điên có khí thế cực kỳ đáng sợ, nhưng một khi ổn định được trận cước...
Trên sàn đấu, "Tam thái tử" kia xuất ra một đao, chân không ngừng lại, bỗng nhiên một cước đá vào chỗ yếu hại dưới háng đối phương. Đây hẳn là tổ hợp kỹ mà hắn dự đoán, trên thân vung đao cũng không hung mãnh, phía dưới xuất cước mới là xuất kỳ bất ý. Dựa theo lúc trước đánh nhau, đối phương hẳn là sẽ lách mình né tránh., Nhưng vào lúc này, chỉ thấy quyền thủ kia nghênh đón lưỡi đao đi tới một bước, hai chân xoay tròn, uốn éo, đao phong vung ra phá tan bờ vai của hắn, mà bước chân "Tam thái tử" lại lệch đi, cú vẩy âm thối mạnh mẽ này do hắn đá ra bị quyền cước hai chân kẹp lấy, sau đó đấm một quyền mãnh liệt vào mặt hắn.
"A a a a a a a a ——"
Tiếng kêu "Tam thái tử" dữ tợn vặn vẹo, ánh đao trong tay hắn vung vẩy, dưới chân lảo đảo lui về phía sau, quyền thủ đã không ngừng tới gần, song phương phá hủy hai chiêu, lại đấm một quyền vào mặt "Tam thái tử", sau đó vặn chặt cánh tay của đối phương, cắt ngược về phía sau." Tay cầm đao của Tam thái tử bị tóm lấy, bước chân dưới nhanh chóng, như con khỉ què chân điên cuồng nhảy loạn, quyền thủ lại là một quyền đập lên vai hắn, hai quyền nện lên mặt hắn.
"Tam thái tử" tay phải buông lỏng chuôi đao, tay trái liền muốn đón đao, chỉ nghe răng rắc một tiếng, cánh tay phải của hắn bị nắm đấm của đối phương đập gãy. Quyền đánh ra một quyền, trong nháy mắt bao tay vải dầu liền đều là máu tươi.
Đánh một trận như thế, đợi đến lúc buông "Tam thái tử" kia ra, đối phương đã vặn vẹo ngã vào trong vũng máu, tay của hắn gãy mất, tình trạng trên chân cũng không tốt, đầu đầy máu, nhưng thân thể còn trong vũng máu co quắp, xiêu xiêu vẹo vẹo tựa hồ muốn đứng lên tiếp tục đánh. Ninh cố kỵ phỏng chừng hắn sống không được lâu, nhưng chưa hẳn không phải là một loại giải thoát.
"Ta chính là "Thiết quyền" Nghê Phá! Người của Cát Châu." Dưới ánh chiều tà, song chưởng kia mở ra hai tay, hướng mọi người hét lớn, "Qua hai ngày nữa, đại biểu cho cờ chữ Vương Địa bình đẳng, tham gia năm phương lôi, đến lúc đó, mời chư vị cổng trường..."
Mọi người ven đường thấy hắn anh hùng phóng khoáng như thế, lập tức xuất hiện một trận thanh âm hoan hô ca ngợi. Qua một hồi, Ninh kị nghe được phía sau lại có người nghị luận.
"Ngũ Phương lôi, vậy không dễ đánh, là "Diêm La Vương" Chu Thương bên kia lập đài, đánh liền ba trận, muốn người chết..."
"Ai, người trẻ tuổi lòng đầy kiêu căng, có chút bản lĩnh liền cảm thấy mình vô địch thiên hạ rồi. Ta thấy a, cũng là bị đám người Phong Hào lừa gạt..."
"Rất đúng, là Cực. Đám người Diêm La Vương kia, thật sự là từ trong Quỷ Môn quan đi ra, lại không giống với người Chuyển Luân Vương bên này bái Bồ Tát."
"Vẫn còn trẻ a..."
Trong tiếng nghị luận vừa rồi có kẻ ngốc nghếch đánh hắn, thà rằng nhếch miệng, lắc đầu đi về phía con đường lớn. Thời gian qua đi, hắn cũng đã biết rõ ràng lần này Giang Trữ rất nhiều chuyện, trong lòng thỏa mãn, đối với việc bị người ta coi như trẻ con vỗ đầu lại càng thêm thông suốt.
Nếu như muốn đặt biệt danh, bản thân hiện tại hẳn là "Hàm dưỡng thâm hậu" Long Ngạo Thiên, đáng tiếc tạm thời còn không có ai biết.
Mặt trời chiều ngã về tây. Ninh Độc đi qua con đường và đám người, tiến về phía đông.
Giang Ninh --
Cũng giống như tình huống năm ngoái đều có, sau khi tin tức đại hội anh hùng lưu truyền ra, gần tòa thành cổ này ngư long hỗn tạp, tam giáo cửu lưu đại lượng tụ tập.
Mà khác với tình huống lúc đó chính là, năm ngoái tại Tây Nam, trải qua rất nhiều chiến trường, lão binh Hoa Hạ cùng nữ chân nhân sau khi chém giết, may mắn còn sống sót đều bị quân đội ước thúc, chưa từng đi ra bên ngoài khoe khoang, bởi vậy cho dù hàng nghìn người Lục Lâm tiến vào thành, cuối cùng tham gia cũng chỉ là trật tự hoạt động mà thôi. Điều này làm cho tiểu Ninh như ngươi sợ thiên hạ không loạn cảm thấy nhàm chán.
Nhưng ở trước mắt, Giang Ninh, thế công bằng đảng lại như dưỡng cổ, trải qua rất nhiều bộ hạ chém giết, từng nhóm từng nhóm đặt ở bên ngoài, lấy danh nghĩa Ngũ Đại Vương còn muốn tiếp tục chém giết, cường nhân từ bên ngoài lưỡi đao liếm máu tiến vào, bên ngoài thành Giang Trữ như một cánh rừng rậm, tràn đầy quái vật giương nanh múa vuốt.
Ở giữa, đương nhiên có không ít người là gối đầu thêu hoa, bước chân thô to, thô lỗ, mông lung, nhưng xác thực tồn tại rất nhiều giết người, gặp qua máu, trên chiến trường lại may mắn còn tồn tại. Phương pháp bọn họ chém giết trên chiến trường có lẽ không giống như hệ thống Hoa Hạ quân, nhưng đối với mỗi người mà nói, cảm nhận được mùi máu tanh cùng với loại khí tức không phải do người tạo ra, cũng tương tự như vậy.
Mà toàn bộ phe công bằng, tựa hồ còn muốn thúc đẩy loại khí tức như Tu La này ra. Bọn họ không chỉ bày ra lôi đài Anh Hùng đại hội ở Giang Ninh, hơn nữa mấy thế lực trong phe công bằng còn âm thầm bày ra các loại lôi đài nhỏ, mỗi ngày đều để cho người lên đài chém giết., Ai ở trên lôi đài biểu hiện ra nghệ nghiệp kinh người, không chỉ có thể lấy đi tài phú phong phú mà Lôi Chủ thiết lập, hơn nữa lập tức cũng sẽ bị khắp nơi lôi kéo, mua chuộc, trong nháy mắt liền trở thành đại nhân vật có mặt mũi công bằng trong quân đội.
Đối với rất nhiều người giang hồ liếm máu nơi miệng đao, bao gồm rất nhiều nhân vật công bằng - đây đều là một con đường thăng cấp đầy nguy hiểm và dụ hoặc.
Ví dụ như năm lôi đài do "Diêm La Vương" hệ thống buôn bán trong thành đặt xuống, bất luận kẻ nào trên lôi đài liên tiếp vượt qua ba trận, liền có thể trước mặt mọi người lấy đi tiền thưởng trăm lượng bạc, hơn nữa cũng sẽ được các bên ưu đãi. Mà vào thời khắc Anh Hùng đại hội bắt đầu, các phái trong thành các nơi đều đang chiêu binh mua ngựa, Hà Văn Bành Thiên Lôi, Thời Bảo Phong Hữu - "Thiên Bảo Đài"., Bên Cao Sướng có "Trăm vạn binh mã lôi", phía Nam có "Thông Thiên lôi". Mỗi ngày, trên mỗi lôi đài đều có mấy cao thủ nổi danh lập vạn. Những người này sau khi được khắp nơi lôi kéo, cuối cùng cũng sẽ tiến vào toàn bộ đại hội anh hùng, giành được quán quân cuối cùng cho một phương thế lực nào đó.
Trong con mắt bình tĩnh của hắn, cục diện hoang dã, máu tanh và hỗn loạn như vậy, thậm chí so với đại hội thành đô năm ngoái, đều phải có cái nhìn mới được, chứ đừng nói chi đến cuộc tỉ võ lần này, có khả năng còn trộn lẫn tranh đấu chính trị khắp nơi càng thêm phức tạp - Đương nhiên, hắn không có hứng thú gì với chính trị, nhưng biết sẽ đánh càng loạn hơn, vậy là được rồi.
Trong quá trình tiến lên như vậy, đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ phát hiện ra mấy kẻ rất bắt mắt, ví dụ như vị "Thiết quyền" vừa rồi, Nghê Phá, hoặc là như vậy rất có thể mang theo nghệ nghiệp kinh người, lai lịch bất phàm. So với các đao thủ may mắn còn sống sót trên chiến trường, hung nhân lại thú vị thêm vài phần.
Đây cũng là tình yêu lúc trước lưu lại trong quân đội là tốt rồi. Thâm trộm... Không đúng, giám thị trong quân đội vốn là đạo lý này, người ta còn chưa chú ý tới ngươi, ngươi đã phát hiện bí mật của đối phương, tương lai sẽ đánh nhau., Tự nhiên lại có thêm vài phần cơ hội thắng lợi. Ninh Kỵ lúc trước vóc người thấp bé, lúc đi theo Trịnh Thất Mệnh thì thường được an bài làm trinh sát, kiểm tra hành tung địch nhân, bây giờ hình thành thói quen thích âm thầm dò xét, nguyên nhân cũng là vì nước vì dân, ai cũng không thể nói đây là tập tục thô lỗ gì.
Hơn nữa từ ấu gia học uyên nguyên, từ đỏ nhắc đến dưa hấu đến Trần Phàm, lại đến Đỗ Sát, đến trong quân doanh các cao thủ đều từng truyền thụ cho hắn các loại tri thức võ học, đối với rất nhiều cách nói trong tập võ, giờ phút này có thể từ trên đường nhìn trộm từng người từng người một kiểm chứng, hắn không nói vạch trần, nhưng cũng cảm thấy là một loại lạc thú.
Khi trời chiều hoàn toàn biến thành màu cam, khoảng cách với Giang Ninh đại khái còn hơn hai mươi dặm. Thà rằng hôm nay không vội vào thành, hắn tìm một nhánh sông có thể thấy được ở bên cạnh con đường, đi ngược chỉ chốc lát, thấy bên cạnh dòng suối phía dưới có cá, có vết tích của ếch, liền đi xuống bắt.
Lúc này mặt trời thu đã bắt đầu chuyển tối, thời tiết sắp chuyển lạnh, một phần ếch đã chuyển vào trong bùn, bắt đầu chuẩn bị ngủ đông, nhưng khi may mắn còn có thể tìm được mấy dấu vết. Thà rằng đi dưới đất nhảy lên, bắt mấy con ếch, mò một con cá., tai nghe thấy ở góc dòng suối đang có âm thanh truyền đến, hắn một đường tìm kiếm một đường xoay qua, chỉ thấy trong thượng du nước suối, cũng có người rầm rầm bắt cá, bởi vì Ninh kị xuất hiện, hơi ngạc nhiên, cá liền chạy mất.
Xuất hiện ở bên kia nước nông, là tiểu hòa thượng buổi trưa hôm nay gặp ở cửa dịch trạm, chỉ thấy hắn cũng bắt hai ba con ếch, nhét vào trong túi vải tùy thân, đại khái chính là bữa tối hắn chuẩn bị. Lúc này thấy sự cố kỵ, hai tay hợp thành hành lễ, Ninh kỵ cũng chắp tay trước ngực nói "Mạch đậu phụ", xoay người không tiếp tục mặc kệ hắn.
Tiểu đầu trọc này cơ sở võ nghệ tương đối khá, hẳn là sư thừa lợi hại phi thường, giữa trưa thoáng nhìn qua, mấy đại hán từ phía sau đưa tay bắt lấy bờ vai của hắn, hắn cũng không quay đầu lại liền tránh né., Đối với cao thủ mà nói, chuyện này kỳ thật không tính là gì, nhưng chủ yếu nhất vẫn là trong khoảnh khắc đó mới chú ý tới tu vi bộ pháp của hắn, nói cách khác, trước đó, tiểu đầu trọc này biểu hiện hoàn toàn là một người bình thường không có võ công. Loại tự nhiên và thu liễm này cũng không phải con đường bình thường có thể dạy ra.
Đương nhiên, ở một phương diện khác, tuy rằng nhìn vịt nướng sắp chảy nước miếng, nhưng cũng không có ý định cướp đoạt nghệ nghiệp của bản thân, hóa duyên không được, bị điếm tiểu nhị oanh ra cũng không phiền, điều này nói rõ hắn nuôi dưỡng cũng không tệ. Mà tại gặp loạn thế, vốn là người ôn thuận trở nên hung tàn mà nói, loại giáo dưỡng này, có lẽ có thể nói là "Cực kỳ không tồi".
Bởi vậy thà gặp hắn, ngược lại sẽ thả lỏng một chút.
Hai người lại bắt một trận ếch và cá, tiểu hòa thượng kia tay không, chỉ bắt được một con cá nhỏ bỏ vào túi vải, thu hoạch của Ninh Độc cũng không tệ, lập tức lên dốc đất gần đó, chuẩn bị nhóm lửa.
Hắn buông bao quần áo và hòm thuốc sau lưng xuống, từ trong bọc quần áo lấy ra một cái nồi sắt nhỏ, chuẩn bị dựng bếp lò. Lúc này trời chiều hơn phân nửa đã bao phủ phía chân trời, ánh sáng cuối cùng xuyên thấu qua rừng cây chiếu tới, trong rừng có tiếng chim kêu, ngẩng đầu, chỉ thấy tiểu hòa thượng đứng ở bên kia trong nước, nắm lấy túi vải nhỏ của mình, có chút hâm mộ nhìn về phía bên này.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Ninh Độc cũng nhìn trang bị tùy thân của tiểu hòa thượng - vật phẩm tùy thân của đối phương quả thực đơn sơ hơn nhiều, ngoại trừ một cái bọc nhỏ, một cái rương nhỏ và bát cơm hóa duyên rơi trên sườn đất, lại không còn thứ gì khác, hơn nữa trong bọc nhỏ xem ra cũng không có nồi sắt đặt, xa xa không bằng mình đeo hai bao quần áo, một cái rương.
Hắn suy nghĩ một chút, vẫy vẫy tay với bên kia: "Này, thằng nhóc đầu trọc."
Tiểu hòa thượng xiết chặt túi vải chạy tới.
"Ngươi còn không có nồi, có muốn chúng ta cùng ăn không?"
"... Tốt, tốt." Tiểu hòa thượng đỏ mặt lên một chút, trong lúc nhất thời có vẻ khá cao hứng, sau đó mới có chút định thần, chắp tay trước ngực cúi đầu: "Tiểu, tiểu Kiệt hữu lễ."
"Ngươi đi nhặt củi đi." Ninh kỵ từ bạn nhỏ đông đảo, giờ phút này cũng không khách khí, tùy ý khoát tay áo, đuổi hắn đi làm việc. Tiểu hòa thượng kia lập tức gật đầu: "Được." Đang chuẩn bị đi, lại đưa bao đồ trong tay tới: "Ta bắt, cho ngươi."
Ninh Độc nhận lấy hành lý, thấy đối phương chạy nhanh như chớp về phía rừng núi gần đó, hơi nhếch miệng.
"Cũng không sợ ta mang đồ vật đi, đần độn mà..."
Qua một hồi, sắc trời tối dần, hai người tạo thành một cái bếp lò ở phía sau sườn núi này. Mặt tiểu hòa thượng tràn đầy cao hứng, còn cố kỵ nói chuyện với hắn.
"Tiểu trọc đầu, vì sao ngươi lại gọi mình là Tiểu Kiệt?"
"Có đôi khi sư phụ gọi mình là lão nạp, ta nói có phải ta gọi Tiểu Kiệt không, sư phụ nói cũng không sao."
"A. Sư phụ ngươi cũng có chút vốn liếng a..."
"Ha ha..."