Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tiếng gào thét thảm thiết xẹt qua rừng cây ban đêm.
Chim kí túc điểu kinh hãi bay đi.
Trên con đường lờ mờ, chiến mã đang bất an rối loạn chạy trốn. Tay phải của Từ Đông đã gãy, bàn tay cầm đao nháy mắt đứt làm hai đoạn, máu tươi phun ra, hắn lảo đảo chạy trốn, sau đó bị một đao chém lên đùi, lăn ra ngoài, đụng vào cây cối.
Tu La đang cầm đao đi về phía hắn.
Đây là lần đầu tiên trong đời hắn gặp phải chém giết thảm thiết như vậy, toàn bộ đầu óc đều không kịp phản ứng, hắn thậm chí có chút không biết đồng bạn đi theo chết như thế nào, nhưng đó bất quá chỉ là hai lần hô hấp, người vừa ra tay kia giống như Tu La trong địa ngục, bước chân tóe lên, như nghiệp hỏa thiêu đốt hết thảy.
Năm đó sư phụ không dạy hắn thứ gì như vậy, hắn thậm chí căn bản không biết người trước mắt rốt cuộc là ai, hắn không thể đắc tội với người như vậy. Bàn tay biến mất khiến hắn cảm thấy như ảo giác, sau lưng hắn còn có một thanh đại đao, phi đao trước ngực cũng không động chút nào., Nhưng hắn căn bản không dám đụng vào, thân hình vốn cao lớn trên mặt đất chuyển động, dưới chân đạp đất, lời nói trong miệng đều không rõ ràng. Thân ảnh Tu La cầm đao ổn định vô cùng, đã đi tới gần.
"Anh anh anh anh, anh hùng... nhầm rồi, sai rồi..."
Hắn vung tay trái hoàn hảo: "Ta ta, chúng ta không oán không cừu! Anh hùng, nhầm rồi..."
Bóng người này cao lớn, mang theo cảm giác áp bách như hủy diệt, Từ Đông không nhận ra. Nhưng mà đối phương ngừng lại, chậm rãi nâng tay trái lên, dùng hai ngón tay chỉ vào mắt mình, sau đó chậm rãi chỉ chỉ Từ Đông.
Từ Đông kinh ngạc một chút, hắn có thể nhận ra đó là thủ thế mà mình thường dùng để uy hiếp người khác, đại biểu cho "ta nhớ kỹ ngươi". Bản thân mình đã làm xằng làm bậy với đám người này từ lúc nào vậy?
"Anh anh anh... Anh hùng, ta không... Ta sai... Đó không phải là ta..."
Nước miếng văng tung tóe, nước mắt cũng rơi ra, trong mắt hắn có chút mơ hồ. Nhưng rốt cuộc bóng người kia đã đi càng gần, tinh quang hơi mờ xuyên qua khe hở của cây, loáng thoáng chiếu sáng một khuôn mặt thiếu niên: "Sau khi ngươi ức hiếp cô nương kia, là ta bế cô gái kia ra, ngươi nói nhớ kỹ chúng ta, ta còn cảm thấy rất có ý tứ đấy."
Ánh mắt thiếu niên lạnh lùng: "Đúng là ngươi nên chịu mấy đao."
Từ Đông miệng nhiều thêm mấy lần, giờ phút này quả thật hắn không cách nào liên hệ được đám thiếu niên trong đám thư sinh kia với bóng dáng kinh khủng kia.
"Ta... Ta không biết... Ta...A..."
Cái bóng đao giơ lên.
"... Ta có con tin!"
Một đoạn tư duy nào đó trở lại trong đầu của hắn, Từ Đông vung tay lên, lớn tiếng rống ra.
Thiếu niên cầm đao ngẩn người, qua một lúc lâu, hắn hơi nghiêng đầu: "A?"
Giọng nói của Từ Đông khàn khàn, dồn dập nói chuyện, giải thích, kể lại những chuyện đã xảy ra với đối phương, nói ra tên của Lục Văn Kha, thần sắc trên mặt thiếu niên biến hóa không ngừng. Từ Đông khóc lóc cầu xin: "Anh hùng... giữ lại... giữ lại mạng của ta, ta có thể đổi lấy hắn, ta có thể đổi a..."
Thiếu niên ngẩng đầu lên, suy nghĩ trong chốc lát.
....
"... Có cái gì hay mà đổi?"
....
Sát ý lan tỏa trong rừng, sau đó, máu tanh và bóng tối bao phủ tất cả.
Thân thể trần trụi...
Mặc dù trong đêm tối lo lắng nhất, thời gian công chính vẫn không nhanh không chậm như trước.
Đám người Lý gia bảo một mặt bày ra ứng đối tiếp theo, một mặt vượt qua cái đêm dài dằng dặc này. Sáng sớm ngày hôm sau, Nghiêm Thiết và Nghiêm Vân Chi cũng đã tỉnh lại, dưới sự chiêu đãi của Lý Nhược Hoán bắt đầu dùng bữa chính sảnh, nhà cái ngoại, người có tin tức hốt hoảng vọt vào.
Một buổi tối hôm qua, trang hộ trong Tuyên bảo Lý gia đã bày trận địa sẵn sàng đón quân địch, nhưng hung đồ bên phía Thạch Thuỷ vẫn chưa tới đây gây sự, nhưng ở địa phương bên ngoài của Triều bảo Lý gia, sự tình ác liệt chưa từng ngừng lại.
Dưới sự chỉ huy của quản sự trong trang, mọi người đều gõ chiêng khẩn cấp, sau đó là các nhà cái nhanh chóng tập kết và xếp hàng. Lại qua một trận, mã đội, xe và cả lượng lớn nhà cái trùng trùng điệp điệp ra khỏi đại môn Lý gia, bọn họ đi qua khu chợ phía dưới, sau đó chuyển hướng tới huyện Thông Sơn. Đám người Nghiêm Thiết cùng Nghiêm Vân Chi cũng đi theo trong đoàn xe, bọn họ ở cách đó không xa có một con đường xuyên qua khu rừng mới dừng lại.
Các nhà cái kết thành đàn tản ra chung quanh, phong tỏa một mảnh khu vực này, mà đám người Lý Nhược Nghiêu đi vào bên trong.
Đó là một hiện trường đầy thảm thiết giết chóc.
Năm tên nha dịch chết, một người trong đó vóc dáng khôi ngô cao lớn, nhìn qua rất dũng mãnh, cổ của hắn bị chém đứt, tử trạng dữ tợn, trong ánh mắt vẫn mang theo sợ hãi thật sâu. Lý Nhược Hoán giới thiệu với Nghiêm Thiết: "Đây là cháu rể nhà Từ Đông, hiện là tổng bộ của huyện Thông Sơn... Trước chiến trường..."
Năm tên nha dịch đều vũ trang đầy đủ, mặc bộ giáp dày đặc, mọi người nhìn xem hiện trường. Nghiêm Thiết cùng kinh hãi trong lòng, Nghiêm Vân Chi cũng kinh hãi, nói: "Cái này không giống với đánh nhau ở chạng vạng hôm qua..."
"Năm người đều mặc giáp, trên đất có lưới đánh cá, tro bụi." Nghiêm Thiết hòa nói: "Lệnh cháu rể ý nghĩ đồng loạt xông lên, trong nháy mắt chế địch, nhưng mà... bản lĩnh của người hôm qua vượt xa tưởng tượng của bọn họ, vừa đối mặt đã sử dụng với nhau., Chỉ sợ đều là công phu mạnh nhất đời này... Ba tên nha dịch đều đã ngã xuống đất, yết hầu, bụng dưới, mặt mũi, cho dù thân mang cải giáp, đối phương cũng chỉ ra một chiêu... Điều này nói rõ, hôm qua hắn ở dưới chân núi đánh nhau với Phương Thạch Thủy... Thạch đại hiệp căn bản là chưa xuất toàn lực, lúc đối đầu Ngô Cù quản sự... Hắn thậm chí không có liên lụy người khác..."
"Võ nghệ bậc này, không phải là bị đóng cửa trong nhà luyện ra đấy chứ." Nghiêm Thiết dừng một chút: "Đêm qua nghe nói là, người này đến từ Tây Nam, nhưng ở Tây Nam... cũng không đến mức để đứa bé ra chiến trường..."
Đêm qua nghe Lục Văn Kha hỏi, Nghiêm Thiết và Nghiêm Vân Chi tuy không có mặt nhưng đại khái cũng biết rõ tình hình. Lúc này hắn có chút do dự nói ra, cũng chính là chỗ mà trong lòng mọi người nghi ngờ, thậm chí không dám nhiều lời.
Lý Nhược Y chống gậy, đứng yên tại chỗ chỉ chốc lát, sau đó mới mở đôi mắt mang theo tơ máu, nói càng nhiều về Nghiêm Thiết: "Hôm qua thảm kịch phát sinh, còn không chỉ là chém giết ở đây..."
"A..."
"Tối hôm qua, cháu rể và vài tên nha dịch bị giết hại, còn ở trước nửa đêm, đến đêm khuya, tên hung đồ kia tiềm nhập Thông Sơn huyện thành..."
"Thông Sơn huyện không phải đã giới nghiêm rồi sao..." Nghiêm Vân Chi nói.
"Khai chiến Giang Bắc, đại đa số binh khí có thể dùng đã được Lưu tướng quân điều đi, muốn thủ cả thành, đâu còn nhiều người như vậy... Tên hung đồ kia chính là sau khi giết người ở chỗ này, lại một đường đi tới huyện Thông Sơn, tìm đến nhà cháu gái ta. Cháu gái của ta... rạng sáng liền bị hại..."
Hắn nói tới đây, mọi người đều ấp úng không nói gì, chỉ có hòa thượng từ tín chắp tay trước ngực, nói một câu "A Di Đà Phật", sau đó tụng kinh trong miệng, giống như người chết siêu độ.
Ánh mắt ông lão quét qua tất cả những thứ này.
"... Cái này còn có Vương pháp sao!?" Quải trượng của hắn run rẩy rơi trên mặt đất. "Dùng võ loạn cấm! Vô Pháp Vô Thiên! Dựa vào bản lĩnh của mình, liền chém giết lung tung! Thiên hạ không cho phép loại người này! Lý gia ta không cho phép loại người này! triệu tập trang trung binh sĩ, anh dũng xung quanh, đều thả người ra cho ta, ta muốn bắt được hắn, mọi người phải công bằng!"
Hắn cất tiếng gào thét, lời nói đinh tai nhức óc, mọi người chung quanh tụ tập tới, cùng lên tiếng đáp ứng, Nghiêm Thiết cùng đi tới, an ủi mấy câu.
Đi về phía Giang Ninh một chuyến, không ngờ sẽ gặp phải thảm án như vậy ở chỗ này, nhưng mặc dù gặp phải chuyện gì, hành trình dự định đương nhiên cũng không đến nỗi bị đánh loạn. Trong lúc Lý gia trang bắt đầu phát động lực lượng xung quanh, Lý Nhược Nghiêu cũng liên tục xin lỗi đám người Nghiêm Thiết, liên tục xin lỗi những vấn đề không chu đáo mà lần này chiêu đãi không chu toàn., Mà người của Nghiêm gia ở bên này, vấn đề quan trọng nhất là liên kết mở đường buôn trong lúc nhất thời tất nhiên là đàm phán không ổn, nhưng mục đích còn lại đều đã đạt được, mấy ngày nay đã ăn cơm trưa xong, bọn họ liền cũng tập hợp nhân thủ, chuẩn bị cáo từ.
Chuyện xảy ra trước mắt đối với Lý gia mà nói, tình huống phức tạp nhất, một điểm phức tạp nhất vẫn là đối phương liên lụy vấn đề "Tây Nam". Lý Nhược Nghiêu đối với đám người Nghiêm gia tự nhiên cũng không tiện giữ lại, lập tức chỉ chuẩn bị lễ vật, vui vẻ tiễn ra cửa, lại dặn dò vài câu phải chú ý tới hung đồ kia, người Nghiêm gia tự nhiên cũng biểu thị sẽ không lười biếng.
"Người Lý gia giấu chúng ta rất nhiều chuyện."
Có mấy lời không thể nói rõ trong nhà Lý gia, theo đội ngũ xe ngựa một đường rời khỏi bên kia, Nghiêm Vân Chi mới nói với Nhị thúc những ý nghĩ này.
"Đương nhiên không thể nào thẳng thắn được." Nghiêm Thiết và cưỡi ngựa đi bên cạnh xe ngựa của cháu gái: "Tỉ như chuyện lần này xảy ra, chính là vì tổng bộ câu chuyện mê hoặc tâm hồn của Từ Đông, muốn chà đạp cô gái bán nghệ của người ta, cô nương kia phản kháng, tính thú của hắn còn chưa tốt, còn muốn đánh người giết người. Ai biết trong đội ngũ của đối phương, sẽ có một tiểu đại phu của Tây Nam..."
"Nhị thúc làm sao ngươi biết..."
"Đêm qua lúc bọn họ hỏi thăm con tin, ta trốn trên nóc nhà nghe một hồi."
Thuật hành thích của Nghiêm gia xuất thần nhập hóa, lén lút ẩn nấp, bản lĩnh tìm hiểu tin tức cũng không ít, Nghiêm Vân Chi nghe được việc này, mặt mày hớn hở: "Nhị thúc đúng là người từng trải."
"Cũng đúng là già thật." Nghiêm Thiết cảm khái nói: "Sáng nay năm thi thể trong rừng kia làm ta kinh sợ a, đối phương chỉ là tuổi tác, sao có thể có thân thủ cao cường như vậy?"
"Có phải... Lần này người Tây Nam tới đây không chỉ có một? Theo ta thấy, thiếu niên kia đánh chết quản sự họ Ngô hôm qua, công phu trên tay còn bảo lưu, hòa thượng từ tín mấy lần đánh hắn không trúng, hắn cũng chưa từng nhân cơ hội hoàn thủ. Ngược lại đến phương diện Miêu Đao Thạch Thủy, sát ý chợt hiện... Người này xem ra là một chi Bá Đao Tây Nam không thể nghi ngờ, nhưng hai lần hành hung đêm nay, dù sao không có người nhìn thấy, không thấy là do hắn làm."
"Có khả năng này, nhưng càng có khả năng chính là, Tây Nam Tu La chi địa, nuôi dưỡng ra một nhóm quái vật như thế nào, lại có ai biết được đâu."
Nghiêm thiết và cảm thán một phen, trên thực tế mọi người trong thiên hạ đều biết được sự lợi hại của Tây Nam, sự lợi hại của hắn là dựa vào một góc nhỏ kia, lấy binh lực yếu thế chính diện đánh tan quân Tây của nữ Chân Tây vô địch thiên hạ., Sự lợi hại của Tây Lộ quân là như thế nào? Như vậy, tình hình quân đội Tây Nam lợi hại như thế nào? Mọi người chưa từng đích thân trải qua, luôn luôn có đủ loại suy nghĩ của chính mình, nhất là ở giữa rừng xanh, lại có các loại thuyết pháp quỷ dị, thật giả giả, khó có thể phán đoán.
Đến lúc này, hai người thúc chất không khỏi nghĩ tới những lời nói quỷ dị kia.
Nghiêm Thiết nói: "Lý Nhược Nghiêu hôm nay thật sự sợ, trên thực tế cũng là quan hệ giữa thiếu niên này và Tây Nam. Cao thủ Lục Lâm, nếu am hiểu hành quân nơi hoang dã, lấy sức một người khiến mấy chục người hơn trăm người sợ hãi, cũng không kỳ quái, nhưng cho dù võ nghệ có lợi hại hơn nữa, một người cuối cùng cũng chỉ là một người, cho dù đạt tới cảnh giới Tông Sư, lúc đầu thần đủ khí mãn., Đương nhiên có thể khiến người ta sợ hãi, nhưng lấy một người đấu nhiều người, thời gian dài, chỉ cần một kẽ hở, tông sư cũng phải chết dưới loạn đao. Lý gia muốn đứng vững tại Thông Sơn, nếu thật sự là muốn tìm lục lâm cường nhân, Lý gia mặc dù tử thương thảm trọng, nhưng vẫn có thể giết chết đối phương, không đến mức thật sự sợ hãi."
"Nhưng nếu thiếu niên này thực sự xuất thân từ Tây Nam Hoa Hạ quân, hoặc là mang theo nhiệm vụ gì đó đi ra thì sao? Ngươi nhìn hắn giả vờ ngây thơ giấu mình trong đám thư sinh, nhìn như trói gà không chặt, trốn ít nhất hơn hai tháng, vì sao hắn lại làm vậy?" Nghiêm Thiết và Đạo nói: "Nói không chừng lại đi đến Giang Trữ., Chính là muốn làm đại sự gì đó, nhưng lần này chuyện thiếu đạo đức do cháu rể Lý gia làm, hắn không nhịn được, Lý gia bất chấp ra ngoài giết người này, vạn nhất tiếp theo giết tới chính là một đội Hoa Hạ quân..."
Hắn hạ thấp thanh âm: "Một hai năm qua, Hoa Hạ quân và thiên hạ làm ăn, vì bảo vệ thương lộ, người đã phái ra, trên địa bàn của Lưu tướng quân, vốn là có những người này. Bọn họ tác chiến tại Tây Nam, cùng trinh sát tinh nhuệ nhất cũng không rơi vào thế hạ phong, mỗi người đều lòng dạ độc ác võ nghệ cao cường, nếu một đội như vậy giết tới Lý gia, cho dù là Lý Ngạn Phong tự mình tọa trấn, chỉ sợ cũng sẽ bị chém giết tại đây, Lý gia hiện giờ sợ nhất chính là việc này."
Nghiêm Vân Chi cũng gật đầu: "Nhưng Lý gia hiện giờ cưỡi hổ khó xuống, cháu gái bị giết trên đường, cháu gái bị giết trong nhà, sự tình sôi trào, hắn nếu ngay cả người cũng không dám bắt, Lý gia ở gần đây, cũng chỉ có thể mặt mũi bị quét sạch."
"Chắc chắn là đang bắt người."
"Thiếu niên kia có thể tránh thoát không?"
"Việc này đã nói rồi, lấy một chọi nhiều, võ nghệ cao cường, lúc đầu có thể làm cho người ta sợ hãi, nhưng ai cũng không thể tùy thời tùy tâm thần hoàn hảo được. Tối hôm qua hắn ở trong rừng chém giết một trận, đối phương dùng lưới đánh cá, tro bụi., Mà hắn ra chiêu trí mạng, ngay cả trên người Từ Đông, cũng bất quá chỉ ba, năm dấu vết đao, thời gian một trận chiến này, tuyệt đối không bằng hắn bên kia sát thạch thủy, nhưng nói phí tinh khí thần, tuyệt đối là gấp mấy lần sát thạch thủy phương. Bây giờ Lý gia trang hộ tính cả hương dũng chung quanh đều phóng xuất ra, hắn cuối cùng không chiếm được chỗ tốt."
Nghiêm Vân Chi trầm mặc một lát: "Nhị thúc, ta vừa rồi suy nghĩ một chút, nếu thiếu niên này thật sự cùng các hắc kỳ khác đi ra, tạm thời không nói, nhưng nếu hắn thật sự là một mình rời đi Tây Nam, có thể có chút khả năng khác hay không?"
"... Ngươi nói đi."
"Tây Nam hành sự hung ác, chiến trường chém giết khiến người ta sợ hãi, nhưng trong quá khứ, chưa từng nghe nói bọn họ sẽ bắt hài tử ra chiến trường. Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, nữ chân nhân đánh tới Tây Nam bất quá chỉ mười ba mười bốn, có thể luyện được võ nghệ bậc này, tất nhiên có một bộ phận rất lớn, là gia học uyên nguyên."
Nghiêm Thiết gật đầu.
"Hắn xuất thân từ Tây Nam, lại bởi vì chuyện Miêu Cương, giết chết phương hướng Miêu Đao Thạch Thủy kia, những chuyện này liền có thể nhìn ra, ít nhất trưởng bối trong nhà hắn đã từng quen biết với Phách Đao của Miêu Cương, thậm chí có khả năng chính là nhân vật trọng yếu trong Phách Đao. Bởi vì quan hệ này, hắn luyện võ nghệ tốt, nói không chừng còn giúp đỡ trên chiến trường, nhưng nếu cha mẹ hắn vẫn còn, chưa chắc sẽ ném thiếu niên này ra khỏi Tây Nam, để hắn một mình du lịch a?"
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Suy nghĩ của ngươi là..."
"Cha mẹ hắn song vong, có lẽ là anh hùng đã chết trong trận đại chiến ở Tây Nam." Nghiêm Vân Chi nói: "Cũng vì vậy, hắn mới rời khỏi Hoa Hạ quân, một mình du lịch thiên hạ. Chất nữ cảm thấy khả năng này cũng rất lớn."
Nghiêm Thiết suy nghĩ một chút, ánh mắt nhìn Nghiêm Vân Chi, Nghiêm Vân Chi cũng nghiêm túc nhìn lại. Một lát sau, Nghiêm Thiết cười cười: "Ý ngươi là..."
"Nếu hắn mang theo nhiệm vụ thì cũng thôi..." Nghiêm Vân Chi hạ thấp giọng nói: "Thật ra mặc dù có nhiệm vụ liên quan tới Hoa Hạ quân là Thông Sơn Lý gia, nhưng không phải là Nghiêm gia chúng ta, chúng ta có thể giúp hắn kết một đám, cũng coi như kết một mối thiện duyên. Nhưng nếu đúng như cháu gái suy đoán, hắn ở Tây Nam đã không còn gì phải lo lắng nữa rồi., Là người ra ngoài du lịch thiên hạ, cao thủ bậc này, có thể sử dụng cho chúng ta... Nhị thúc ngươi cũng nói, hắn ta và Lý gia thật sự muốn đánh nhau, chỉ có thể chiếm tiện nghi trước, nếu chúng ta có thể tiện đường cứu người đi, tương lai thiên hạ lại loạn, đây chính là một viên Hổ Tướng..."
Xe ngựa đi về phía trước, ngữ điệu của Nghiêm Vân Chi tuy rằng không cao, nhưng lời nói vẫn như trước không bỏ sót, rơi vào trong tai Nghiêm Thiết và ngựa. Hắn suy nghĩ một chút, rồi cũng gật đầu: "Hổ tướng tạm không nói, Nghiêm gia chúng ta cùng Hoa Hạ quân xác thực không có quan hệ gì., Bất luận thiếu niên kia có lai lịch như thế nào, có thể kết một mối duyên phận, luôn luôn tốt... Việc này cũng không đơn giản, ta và mấy người sư huynh ngươi thương nghị một phen, nếu thiếu niên kia thực sự còn nấn ná ở phụ cận, chúng ta chia ra một câu cho hắn, cũng là tiện tay."
Hắn xưa nay xem tiểu thuyết lục lâm, đối với các loại tâm cơ liên tung hoành, tự nhiên cũng có một phen tâm đắc, lúc này cảm thấy sự tình rất có khả năng thao tác, lập tức cưỡi ngựa về phía trước, triệu tập những nhân vật hạch tâm trong đội ngũ nói chuyện.
Tuấn mã chạy ra mấy trượng, mở miệng với một vị sư huynh của Nghiêm Vân Chi, phía sau đột nhiên có tiếng biến loạn vang lên.
Đó là một bóng người đi trên đường, trong nháy mắt xông lên xe ngựa chỗ Nghiêm Vân Chi, chỉ một cước. Người đánh xe vừa cho Nghiêm Vân Chi lái xe, võ nghệ coi như cao cường liền bị đá bay ra ngoài, ngã xuống sườn cỏ bên đường, lăn xuống ùng ục.
Giờ phút này, cái bóng kia xé rèm xe, Nghiêm Vân Chi rút kiếm xông ra, đâm ra một kiếm, đối phương phất tay, lấy đoản kiếm của Nghiêm Vân Chi. Tay kia thuận thế vung ra, nắm lấy mặt Nghiêm Vân Chi, như một con gà con giơ tay ấn cô về trong xe, tấm ván gỗ trên xe vang lên một tiếng chấn động ——
Toàn bộ đội ngũ đều bị kinh động, mọi người định giết tới.
Ánh mặt trời chiều thu ngày, một mảnh trắng bệch.