Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Đèn đuốc lờ mờ, chiếu rọi ra hết thảy chung quanh, nghiễm nhiên như quỷ khóc.
Hình phòng sau huyện nha Thông Sơn không coi là lớn, điểm điểm quang mang trong ngọn đèn, cái bàn hình phòng chủ bộ núp trong một góc nhỏ. Ở giữa phòng là ghế dài đánh giết uy bổng, ngồi trên ghế lão hổ, giá hình trói người có hai cái. Lục Văn Kha chiếm một trong số đó, trên một giá gỗ khác, trên mặt đất chung quanh đều là kết thành màu đen ngưng huyết, lốm đốm điểm điểm, làm cho người ta nhìn mà sợ hãi.
Trên vách tường chung quanh treo nhiều loại hình cụ, kẹp kẹp ngón tay, đủ loại hình dáng như khoan sắt, hình thù kỳ quái., Chúng nó ở trên vách tường ẩm ướt xanh biếc nổi lên ánh sáng quỷ dị, làm cho người ta rất hoài nghi một cái huyện thành nho nhỏ vì sao phải có nhiều công cụ tra tấn như vậy. Bên trong phòng còn có vài đồ hình cụ chồng chất trên mặt đất, trong phòng mặc dù có vẻ âm lãnh, nhưng than than cũng không có thiêu đốt, trong chậu than đặt lạc thiết hình cho người ta.
Có lẽ là gần nhà vệ sinh nha môn, mùi mốc meo nặng nề, lúc trước phạm nhân nôn mửa khí tức, liền mùi máu tanh trộn lẫn cùng một chỗ.
Lục Văn Kha từng nhìn thấy mấy thứ này ở trong nha môn Hồng Châu, ngửi thấy được những mùi này. Lúc đó gã cảm thấy những thứ này tồn tại, đều có đạo lý của chúng. Nhưng một khắc trước mắt, cảm giác sợ hãi nương theo thống khổ trong thân thể, giống như từng đợt từng đợt từ sâu trong cốt tủy tuôn ra.
Hắn ta đã hét tới mức khàn cả giọng.
Đây là hy vọng cuối cùng trong lòng hắn.
Huyện lệnh đến lúc, hắn bị trói ở trên giá hình, đã váng đầu hoa mắt, vừa rồi đánh giết uy bổng lúc cởi quần của hắn, bởi vậy dưới trường bào hắn không có gì mặc, trên mông cùng bắp đùi không biết chảy bao nhiêu máu tươi, đây là một khắc khuất nhục nhất trong cuộc đời hắn.
Huyện lệnh Thông Sơn huyện họ Hoàng, tên nghe nói, tuổi chừng ba mươi, dáng người gầy còm, sau khi đi vào cau mày, lấy tay che lấy miệng mũi. Đối với chuyện có người ở hậu viện nha môn gào rú, hắn có vẻ hơi tức giận., Hơn nữa cũng không biết rõ tình hình, sau khi đi vào, hắn mắng hai câu, chuyển ghế ngồi xuống. Hai tên nha dịch ăn cơm tối đầu lúc này cũng vọt vào, cùng Hoàng Văn Đạo giải thích xem người trên giá hình là cùng hung cực ác thế nào, mà Lục Văn Kha cũng theo đó kêu oan uổng, bắt đầu tự giới thiệu mình.
"Câm miệng —— "
Trong một tiếng ồn ào, huyện lệnh kia quát một tiếng, đưa ngón tay chỉ hai nha dịch, sau đó nói với Lục Văn Kha: "Ngươi nói." Mắt thấy hai nha dịch không dám nói nữa, ngọn lửa trong lòng Lục Văn Kha hơi thịnh một chút, vội vàng bắt đầu nói về một loạt sự tình sau khi tới huyện Thông Sơn này.
Hơn mười năm dưới trướng Nữ Chân Nam, tuy Trung Nguyên rơi vào tay giặc, thiên hạ rung chuyển, nhưng hắn vẫn đọc sách thánh hiền, vẫn được giáo dục tốt. Phụ thân của hắn, Tôn Trường Thường nói với hắn sự trơn trượt của thế đạo, nhưng cũng sẽ không ngừng nói cho hắn biết., Thế gian sự vật luôn có thư hùng tướng thủ, âm dương ôm nhau, trắng đen quấn lấy nhau. Cho dù là thế đạo tốt nhất cũng khó tránh khỏi việc ô uế trong lòng người. Mà cho dù thế đạo có xấu đến đâu cũng chắc chắn sẽ không muốn người đồng hạng xấu xa đi ra bảo vệ một đường ánh sáng.
Hắn một đường đi, tới khu vực hung hiểm nhất ở Tây Nam rồi lại một đường đi ra, nhưng mà nhìn thấy hết thảy, vẫn là người tốt chiếm đa số. Giờ phút này đã tới Thông Sơn, trải qua hết thảy ô uế, mắt thấy hết thảy phát sinh trên người Vương Tú Nương, hắn một lần xấu hổ đến mức thậm chí không cách nào nhìn vào mắt đối phương. Lúc này có thể tin tưởng, có thể cứu vớt hắn, cũng chỉ có một tia hy vọng xa vời này.
Hắn kể đầu đuôi câu chuyện, tiếng khóc trong miệng đã không còn. Chỉ thấy Hoàng huyện lệnh đối diện lẳng lặng ngồi đó, nghe, ánh mắt nghiêm túc làm cho hai nha dịch mấy lần muốn nhúc nhích lại không dám nhúc nhích. Nói xong, Hoàng Huyện lệnh lại xách mấy vấn đề đơn giản lên, hắn lần lượt đáp. Hình phòng yên tĩnh lại, hoàng văn tự suy nghĩ tất cả những thứ này, bầu không khí áp lực, qua một hồi lâu.
....
"Còn có... vương pháp không?!"
Lục Văn Kha bị trói ở trên giá hình nghe được huyện lệnh từ từ trầm giọng nói ra những lời này, ánh mắt của gã nhìn về phía hai tên nha dịch.
"Chỉ là Lý gia, thật sự cho rằng tại Thông Sơn liền có thể một tay che trời rồi!?"
"Các ngươi là người của ai? Các ngươi cho rằng huyện lệnh này của bản quan, là Lý gia cho sao!?"
Huyện lệnh chỉ vào hai tên nha dịch, tiếng mắng chửi trong miệng chấn điếc tai. Nước mắt Lục Văn Kha cơ hồ muốn rơi xuống.
Hai tên nha dịch vội vàng giải thích, đây là lời từ một phía của kẻ tù tội, Hoàng huyện lệnh kia phất phất tay: "Có thể nói rõ ràng! Các ngươi... thả người xuống cho ta!"
Hai tên nha dịch do dự một chút, cuối cùng cũng đi tới, tháo sợi dây trói buộc Lục Văn Kha. Hai chân Lục Văn Kha rơi xuống đất, đau đến mức từ chân đến mông cơ hồ không giống thân thể của mình, nhưng lúc này hắn vẫn gặp đại nạn, nhiệt huyết trong lòng cuồn cuộn, rốt cuộc vẫn lắc lư đứng vững, kéo vạt áo bên dưới, nói: "Học sinh, quần của học sinh..."
Hoàng Huyện lệnh kia nhìn thoáng qua: "Đi ra ngoài trước đã, lát nữa để người ta mang tới cho ngươi."
"Vâng, vâng..."
Lục Văn Kha nhẹ gật đầu, gã thử khó khăn di chuyển về phía trước, rốt cuộc vẫn bước từng bước một ra ngoài. Muốn đi qua huyện lệnh màu vàng kia, gã có chút do dự không dám cất bước, nhưng huyện lệnh màu vàng nhìn chằm chằm hai tên nha dịch, đưa tay ra phía ngoài: "Đi."
Lục Văn Kha cắn chặt răng, đi ra ngoài Hình Phòng.
Cứ thế lại đi thêm vài bước, tay hắn đỡ khung cửa, bước ra khỏi cánh cửa hình phòng. Bên ngoài hình phòng là sân nhỏ phía sau nha môn, bầu trời có bốn vuông vức, bầu trời lờ mờ, chỉ có sao trời xa xăm, nhưng trong đêm đã truyền một chút không khí tươi mát, mùi vị mốc meo trong Hình Phòng đã hoàn toàn khác biệt.
Hắn nhớ tới Vương Tú Nương, chuyện lần này qua đi, cuối cùng cũng không hổ thẹn với nàng...
Oành --
Sau lưng truyền đến, chính là đột nhiên đau nhức...
....
Lục Văn Kha không kịp phản ứng.
Hầu như toàn thân từ trên xuống dưới đều không phản ứng chút nào. Thân thể của hắn nhào về phía trước, bởi vì hai tay vẫn đang cầm trường bào, gõ xuống mặt đất, thế cho nên mặt hắn trực tiếp đập xuống, sau đó truyền đến không phải đau đớn, mà là thân thể không cách nào nói rõ, trong đầu ông một tiếng, thế giới trước mắt trở nên đen, sau đó lại biến thành trắng, tiếp tục tối, cứ như vậy lặp đi lặp lại...
Ông ông ông ông...
Thanh âm lan tràn, như vậy thật tốt một hồi.
Trong miệng vang lên những tiếng sột soạt, vị ngọt kinh khủng, miệng hắn đã nứt ra, hơn nửa cái răng dường như đang rụng ra, trong miệng va chạm với máu thịt.
"Ngươi..."
Phía sau tựa hồ có người nói chuyện, nghe như là Thanh Thiên đại lão vừa rồi.
Lục Văn Kha quơ quơ thân thể, cố gắng quay đầu qua chỗ khác, nhưng trong mắt chỉ là một mảnh hoa bay, vô số hồ điệp như là linh hồn của y bị nghiền nát, bay tứ tán khắp nơi.
"Ngươi... Vẫn.. chưa có... Trả lời... Vấn đề của bản quan..."
Không biết qua bao lâu, hắn khó khăn nghe được ý tứ hoàn chỉnh của câu nói này.
Vấn đề gì...
Ai từng hỏi về vấn đề của ta...
Trong đầu của hắn không cách nào hiểu được, há miệng ra, trong lúc nhất thời cũng nói không ra lời, chỉ có bọt máu ở trong miệng đảo quanh.
"Bổn quan... Vừa rồi đang hỏi ngươi, ngươi cảm thấy Hoàng đế sắp không còn nữa, huyện lệnh của bản quan là do ai cho a..."
"Bổn quan mới vừa hỏi ngươi... Chỉ là Lý gia, ở Thông Sơn... Thật có thể một tay che trời sao..."
"Bổn quan hỏi ngươi..."
"... Còn có vương pháp khác không..."
Huyện lệnh họ Hoàng cầm một cây gậy, nói xong câu này, chiếu lên đùi Lục Văn Kha hung hăng vung một gậy.
"Bổn quan đối xử tốt với ngươi như thế, ngươi ngay cả vấn đề cũng không trả lời, đã muốn đi. Ngươi đang coi rẻ bản quan sao? A!?"
Bổng của hắn rơi xuống, ánh mắt cũng rơi xuống, Lục Văn Kha khó khăn xoay người, giờ khắc này, hắn rốt cuộc thấy rõ ràng khuôn mặt của huyện lệnh màu vàng này, khóe miệng của gã lộ ra vẻ châm chọc, bởi vì dục vọng quá độ mà hãm sâu trong hốc mắt đen kịt, chớp động chính là thôn phệ lửa người ta, ngọn lửa kia giống như bầu trời bốn phía đen kịt vậy.
Huyện lệnh đang cười, hai tên nha dịch cũng đều đang cười to, bầu trời phía sau cũng đang cười to.
"... Sau khi đi rồi, còn dám trở về kêu oan... Lại báo tên gia thế của mình... Du lịch thiên hạ, ngươi là thứ gì, xem bản thân còn sống đi ra Thông Sơn được không... Thật mất mặt! Bắt trói hắn lại cho ta, đợi Từ Bộ đầu tới, sau đó lại tiếp tục nói chuyện..."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Hai tên nha dịch lôi hắn trở về hình phòng, cột lại trên giá hình, sau đó lại bạt tai hắn một trận, thỏa thích nhục nhã đối với chuyện hắn không mặc quần ở bên cạnh giá hình. Lục Văn Kha bị trói ở đó, nước mắt lưng tròng, khóc lóc một hồi, muốn mở miệng xin tha. Nhưng không nói được lời nào, lại bị cái tai to tát lên: "Không có tác dụng gì, chết tiệt còn không hiểu! Còn bảo lão tử quất chết ngươi!"
Một tên nha dịch khác nói: "Ngươi sống không qua được đêm nay, đợi đến lúc bộ đầu tới, hắc, có dễ chịu."
Lại nói: "Sớm biết thế, các ngươi ngoan ngoãn mang cô nương kia tới, không phải sẽ không có những việc này sao..."
Trong lòng Lục Văn Kha sợ hãi, hối hận lẫn lộn cùng một chỗ, gã toét miệng thiếu mất non nửa, không nhịn được khóc thút thít, trong lòng muốn quỳ xuống dập đầu cho hai người này, cầu xin bọn hắn tha cho mình, nhưng bởi vì bị trói buộc ở đây, cuối cùng không cách nào động đậy.
Như thế cũng không biết qua bao lâu, phía ngoài cũng không biết xảy ra chuyện gì, bỗng nhiên truyền đến một trận rối loạn nho nhỏ, hai tên nha dịch cũng đi ra ngoài một hồi. Lúc tiến vào, bọn hắn thả Lục Văn Kha từ trên giá xuống, thử giãy dụa, nhưng mà Lục Văn Kha vô nghĩa, sau khi bị đánh vài cái, hắn bị trói lại, bỏ vào trong một cái bao tải.
Bọn họ đem túi tiền lên xe, sau đó là một đường xóc nảy, cũng không biết sẽ đưa tới nơi nào. Trong một đoạn thời gian ngắn, khi Lục Văn Kha cực lớn sợ hãi, lại bị người từ trong bao tải thả ra, thì ra là một cây đuốc sáng loáng bốn phía, trong đại sảnh có ánh đèn, từ trên xuống dưới có không ít người đang nhìn hắn.
Hắn đầu óc choáng váng, nôn ra một trận, có người cho hắn thanh lý máu tươi trong miệng, sau đó lại có người đá hắn ngã lăn trên mặt đất, trong miệng nghiêm khắc chất vấn hắn cái gì. Một phen hỏi thăm này kéo dài không lâu, Lục Văn Kha vô thức kể lại những chuyện đã biết, hắn nói về đoạn đường đồng hành này., Nói đến Vương Giang, cha mẹ Vương Tú, nói đến chuyện trên đường gặp qua, những thứ trân quý kia, đến cuối cùng, đối phương không hỏi nữa, hắn mới theo bản năng quỳ xuống cầu xin tha thứ, cầu bọn họ buông tha cho mình.
Có người đã túm lấy hắn.
Bọn họ kéo hắn về phía trước, một đường kéo xuống dưới đất, bọn họ xuyên qua bóng tối ẩm ướt, dưới mặt đất là nhà tù cực lớn, hắn nghe thấy có người nói: "Muốn dạy cho ngươi biết, đây chính là nhà giam tối đen của Lý gia, tiến vào thì đừng nghĩ đi ra ngoài, nơi này... không có ai..."
Có người cầm đuốc, dìu hắn xuyên qua phòng giam đi qua, Lục Văn Kha nhìn lại chung quanh, phòng giam bên cạnh có tứ chi tàn phá, tóc tai bù xù, có người không có tay, có người không có chân, có người dập đầu trên mặt đất, trong miệng phát ra thanh âm "Ôi ôi ôi", có một số nữ tử, trên người không có mảnh vải, thần thái điên khùng.
"Những thứ này, đều là đắc tội người Lý gia chúng ta..."
Trong đầu hắn nhớ tới lời đồn Lý gia bài trừ dị tính tại Thông Sơn...
Bành một tiếng, hắn bị ném vào một gian nhà tù. Người cầm đuốc khóa cửa nhà lao, hắn quay đầu nhìn lại, trong góc nhà tù có bóng người đen sì cổ quái... Thậm chí hắn còn không biết đó coi như không phải là người.
"A..."
Lục Văn Kha nắm lấy lan can nhà tù, thử lắc lư.
"Cứu mạng a..."
Không ai để ý tới hắn, hắn lắc lư càng lúc càng nhanh, lời nói dần dần biến thành kêu rên, dần dần càng trở nên lớn tiếng, người Lý gia hắn chấp nhất cây đuốc, xoay người rời đi.
"A a a a a a a..."
Lục Văn Kha điên cuồng gào khóc, điên cuồng lay động cây cột của nhà giam màu đen kia, nhưng mà ánh lửa đã đi xa, một tiếng kêu rên dần dần biến thành kêu rên, bóng tối từ mỗi một phương hướng cuốn tới, ngăn cản đường sống lại.
Tiếng kêu rên thảm thiết vang lên, không biết bao nhiêu người đã rơi vào địa ngục tuyệt vọng...
....
Những tiếng kêu rên tuyệt vọng kia không thể xuyên qua mặt đất.
Tại một nơi cách Hắc lao tù một tầng đất đá, trong đại điện của Lý gia bảo đèn đuốc sáng trưng, cuối cùng mọi người cũng dần dần hợp lại thành một hình dáng, cũng biết được tính danh của thiếu niên hung ác kia. Giờ phút này, các nhà giàu Lý gia đã tổ chức quy mô lớn, bọn họ mang theo lưới đánh cá, mang theo đá bụi, cung tên đao thương các loại đồ vật, bắt đầu đối phó với cường địch, bắt đầu đợt thứ nhất chuẩn bị bắt giết tên ác tặc kia.
Xuyên qua tầng mặt đất này rồi đi lên trên, bầu trời hắc ám chỉ là tinh hỏa xa vời, tinh hỏa kia rơi xuống đất, chỉ mang đến ánh sáng nhỏ bé không đáng kể, đáng thương.
Bị lão bà mắng chửi suốt một ngày, Từ Đông sau khi biết được tin tức Lý gia có chuyện, bèn tìm cơ hội chạy ra khỏi nhà, đi vào trong nha môn hỏi thăm rõ ràng tình hình, sau đó mang theo vũ khí dài ngắn cùng đồng bọn trong bốn nha môn cưỡi tuấn mã, chuẩn bị đi về phía Lý gia bảo hỗ trợ.
Huyện lệnh Hoàng Văn Đạo đuổi theo: "Nghe nói cường nhân kia rất hung dữ."
"Hung hăng cực kỳ vừa vặn, lão tử đang nghẹn một bụng tức giận không trút ra được! Mẹ nó!"
Hắn thân hình cao lớn, cưỡi trên chiến mã, tay cầm trường đao, quả nhiên uy vũ khí phách. Trên thực tế, trong lòng của hắn vẫn còn để ý tới cuộc tụ hội anh hùng tại hoàng bảo Lý gia. Là người phụ thuộc vào rể của Lý gia, Từ Đông vẫn luôn kiêu ngạo võ nghệ cao cường, muốn như Lý Ngạn Phong đánh ra một mảnh thiên địa, lần này Lý gia và Nghiêm gia chạm mặt nhau, nếu không có sự tình trước đó quấy rầy, hắn vốn cũng là nhân vật mặt mũi chủ gia tham dự.
Chuyện bây giờ, đều bị mấy thư sinh không biết nâng đỡ kia quấy rối, trước mắt còn có người trở về đầu lưới, lại bị đưa đi Lý gia, hắn lúc này gia cũng không dễ trở về, nhẫn nhịn trong bụng hỏa đều không thể tiêu mất.
Võ nghệ "Miêu đao" phương viên đá tuy không tệ, nhưng so với hắn, cũng không thấy mạnh mẽ hơn bao nhiêu. Hơn nữa phía Thạch thủy chung quy vẫn là khách khanh từ bên ngoài đến, Từ Đông hắn mới là địa đầu xà không hơn không kém, hoàn cảnh chung quanh đều vô cùng rõ ràng, chỉ cần lần này tới Lưu gia bảo Lý gia là được., Tổ chức phòng ngự, thậm chí là bắt được tên hung đồ kia, trước mặt mọi người Nghiêm gia một lần nổi bật, danh tiếng của hắn từ đông, cũng đánh ra, về phần một chút vấn đề trong nhà, tự nhiên cũng sẽ giải quyết dễ dàng.
Bóng đêm mông lung, hắn dẫn theo đồng bọn, một hàng ngũ kỵ, vũ trang đầy răng, chạy ra cửa thành huyện Thông Sơn ——
Thời khắc này đã có khí thế phong tiêu hề dịch thủy hàn khuấy động, tung hoành khắp nơi.