Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thiếu niên vốn còn đang chạy trốn giờ lại vòng ngược trở về như một con hung thú.
Thạch Thủy Phương rút bên hông ra loan đao, "Oa" một tiếng quái dị, đã nghênh đón.
Xa xa trên sườn núi, đầu người nhốn nháo, khách nhân Nghiêm gia và nhà trang hộ Lý gia vẫn đang nhao nhao tụ tập tới. Đám người đứng phía trước hơi có chút kinh ngạc nhìn một màn này, nhai ra sự tình không đúng.
Nghĩ lại thảm trạng Ngô Côn bị đánh ngã xuống đất lúc trước, có người thấp giọng nói: "Trúng kế rồi." Cũng có người nói: "Thiếu niên này quá kiêu ngạo."
"Thạch đại hiệp đao pháp tinh diệu, hắn há có thể biết được?"
Trong lúc mọi người xì xào bàn tán, như Nghiêm Thiết hòa, Lý Nhược Hoán ánh mắt nhìn về phía hòa thượng từ tín, vẫn như cũ hỏi: "Thiếu niên này công phu đếm bao nhiêu?" Tự nhiên là vì vừa rồi người duy nhất giao thủ với thiếu niên chính là Từ Tín, ánh mắt hòa thượng này cũng nhìn chằm chằm phía dưới, ánh mắt hơi căng thẳng, trong miệng lại nói: "Hắn tiếp một chưởng của ta, không nên thoải mái như vậy." Mọi người cũng không khỏi gật đầu lớn.
Xa xa dưới trời chiều, Thạch Thủy Phương Miêu Đao lăng lệ ác liệt chém ra, mang theo tiếng kêu quái dị dọa người. Nghiêm Vân Chi cũng đang nhìn thanh thế đao này, trong lòng mơ hồ phát lạnh.
Nàng vừa cùng Thạch Thủy một phen chiến đấu vừa rồi, chống đến chiêu thứ mười, bị đối phương loan đao kề ở trên cổ, lúc ấy coi như là luận bàn, thạch thủy phương chưa từng dùng hết toàn lực. Lúc này dưới trời chiều, hắn nghênh đón thiếu niên kia một đao chém ra, đao quang xảo trá nhiếp nhân tâm, mà tiếng kêu kỳ quái trong miệng hắn cũng có lai lịch, thường thường là Miêu Cương., Một đám hung nhân của Tây Vực bắt chước Sơn Ngoan, quỷ mị thét dài, âm thanh yêu dị, theo chiêu số xuất thủ, thứ nhất là tinh chấn tự thân công lực, thứ hai là lớn tiếng dọa người, khiến kẻ địch sợ hãi. Lúc trước luận võ, nếu hắn sử dụng một chiêu như vậy, bản thân mình rất khó tiếp được.
Bên trong loạn thạch phía dưới, thiếu niên xông về phía thân ảnh phía dưới bằng đá nhưng không giảm tốc độ hay tránh né chút nào, hai đạo thân ảnh đột nhiên giao thoa, trên không trung phịch một tiếng, kích khởi vô số cỏ cây, bùn đất và đá vụn. Phía dưới nước đá "A" một tiếng ——" dài, loan đao trong tay vung vẩy như điện, thân hình nhanh chóng lui về phía sau, lại dịch chuyển sang bên cạnh, thân ảnh thiếu niên giống như giòi trong xương, xông vào trong phạm vi ánh đao của phương Thạch Thuỷ.
Bởi vì khoảng cách khá xa, mọi người phía trên căn bản không thấy rõ chi tiết khi hai người xuất chiêu. Nhưng mà thân ảnh phía trên Thạch Thuỷ di chuyển vô cùng nhanh chóng, giữa những đao phát ra những tiếng kêu kì quái, ánh đao vung múa sắc bén tới mức nào? Cũng không biết thiếu niên cầm trong tay vũ khí gì., Giờ phút này theo phương viên đá ép tới, đại đa số loan đao vuông đá đều không chém được người, chỉ chém cỏ hoang bay loạn trên không trung, cũng có một lần loan đao kia chém trúng tay thiếu niên, nhưng cũng chỉ bị đánh "Đương đương" một tiếng.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Thiếu niên này có lộ số gì?"
"Hắn sử dụng binh khí gì?"
Trong lúc mọi người còn đang xì xào bàn tán, Nghiêm Vân Chi trừng to hai mắt nhìn chằm chằm mọi thứ phía dưới. Nàng tu luyện Đàm Công Kiếm, chính là thanh kiếm ám sát, trong mắt nàng là trọng yếu nhất. Nhưng giờ phút này, hai bóng người đang xông vào biển cỏ, nàng cuối cùng cũng khó có thể thấy rõ trong tay thiếu niên này chấp nhất cái gì. Trái lại thúc phụ Nghiêm Thiết và Nghiêm cẩn thận nhìn, lúc này mới mở miệng nói.
"Giống như tảng đá." Hắn nói: "Có lẽ hắn tiện tay nhặt được."
"...Dùng tảng đá to bằng bàn tay... Ngăn đao?"
Mọi người nghe vậy trợn mắt há hốc mồm, Nghiêm Thiết nói: "Khoảng cách như vậy, ta cũng không thấy rõ lắm, có lẽ còn có thủ đoạn khác." Lúc này Dư Nhân mới gật đầu.
Cũng trong lúc nói chuyện ngắn ngủi này, phía dưới tình hình chiến đấu không ngừng nghỉ, phía dưới đá thủy phương bị thiếu niên lăng lệ ép lui về phía sau, thân thể cuồn cuộn tiến vào trong bụi cỏ, biến mất trong chớp mắt, mà theo thiếu niên nhào vào, một ánh đao mịt mờ phóng lên tận trời., Tại bụi cỏ rậm rạp kia, hầu như chém ra một đạo cầu vòng kinh người. Thanh miêu đao này có lực lượng to lớn, tốc độ cực nhanh, đao quang sắc bén, phối hợp với cỏ cây đầy trời bị chém thành hai nửa, nếu còn ở trên thao trường nhìn thấy đao này, mọi người ở đây chỉ sợ sẽ đồng loạt đứng dậy, chân thành kính phục. Một đao này đánh lên trên người ai, chỉ sợ cũng sẽ chém người nọ thành hai nửa.
Nhưng sau một khắc, thân ảnh phía dưới bãi cỏ từ trong bụi cỏ lăn ra, thân ảnh thiếu niên theo sát mà lên, hắn còn chưa rơi xuống đất, liền đã bị thiếu niên đưa tay nắm lấy vạt áo, đẩy về phía sau.
vuông đá đá "a a" một tiếng quát quái dị, trong miệng đã phun ra máu tươi, Miêu Đao tay phải liên hoàn vung chém, thân thể lại bị kéo đến điên cuồng xoay tròn, cho đến một khắc, quần áo bị xé nát, trên đầu hắn tựa hồ còn trúng một quyền của thiếu niên, mới đánh qua một bên.
"Cút—— ngươi là ai..." Người trên sườn núi nghe thấy hắn cuồng loạn rống to.
"... Cha ngươi." Thiếu niên dưới chân núi trả lời một câu, vọt tới.
Thạch Thủy mới quay người tránh né, nhào vào bụi cỏ bên cạnh, thiếu niên tiếp tục đuổi theo, cũng tại thời khắc này, xoạt xoạt hai đạo đao quang dâng lên, thạch thủy phương kia "Oa" một tiếng mạnh mẽ nhào ra, giờ phút này đầu khăn tay của hắn lộn xộn, quần áo rách rưới, để lộ trên thân thể bên ngoài là hình xăm dữ tợn, nhưng trên tay trái lại xuất hiện một thanh loan đao, hai thanh miêu đao đồng loạt múa lên, liền giống như hai cỗ vòng xoáy đánh về phía thiếu niên!
Mọi người trên sườn núi ngừng thở, trong đám người Lý gia, cũng chỉ có rất ít người biết rõ Thạch thủy phương còn có sát chiêu, giờ phút này một chiêu này sử dụng, thiếu niên kia tránh không kịp, liền muốn bị thôn phệ, chém thành thịt nát.
Nhưng mà ánh đao cùng thiếu niên kia đụng vào nhau, tay phải của hắn điên cuồng vung chém đột nhiên bị đẩy ra. Bước chân phía trên nước đá vốn đang bổ nhào mãnh liệt, thế nhưng trong nháy mắt ánh đao bắn ra, thân thể của hắn cũng không biết bị bao nhiêu quyền, toàn bộ thân thể trên không trung chấn động một cái, sau đó một quyền liên hoàn đánh vào mặt hắn.
Thạch thủy lảo đảo lui về phía sau, đao trên tay trái còn dựa vào quán tính chém vào, thân thể thiếu niên kia giống như súc địa thành thốn, đột nhiên rút ngắn khoảng cách. Phía sau thạch thủy một chút nhô ra, trong miệng phun ra máu tươi, một quyền này rất có thể là đánh vào bụng hoặc là tâm khảm của hắn.
Thạch thủy mới lui lại, thiếu niên kia lại tiến tới, thân thể trực tiếp đụng vào hòn đá, hai đạo thân ảnh đồng loạt vượt qua khoảng cách hai trượng, ầm ầm va chạm vào một tảng đá lớn. Tảng đá lớn ngã về phía sau, bị nước đá đụng vào chính giữa giống như bùn nhão quỳ rạp xuống đất.
Cũng không biết lực lượng như thế nào dẫn đến, tảng thủy phương kia quỳ rạp xuống đất, lúc này cả người đã thành huyết nhân, nhưng đầu vẫn nhúc nhích một chút. Hắn ngẩng đầu nhìn về thiếu niên kia, trong miệng không biết đang nói cái gì. Dưới trời chiều, thiếu niên đứng trước mặt hắn vung nắm đấm, gào thét đánh xuống mặt hắn.
Trên sườn núi, trong lúc nhất thời hầu như không có ai lên tiếng.
Lúc trước song đao phương Thạch Thủy phản kích đã đủ để bọn họ cảm thấy sợ hãi thán phục, nhưng ba lần công kích của thiếu niên theo sau mới thật sự làm cho tất cả mọi người hít thở không thông. Nắm đấm thiếu niên này đánh vào trên phương viên Thạch Thủy, mỗi một kích giống như một con trâu lớn đang toàn lực va chạm với người khác., Đặc biệt là ngọn núi sắt thứ ba, đánh cho toàn thân tảng đá văng ra hai trượng, xông lên trên tảng đá, chỉ sợ xương cốt cả người và lục phủ ngũ tạng đều đã vỡ nát.
Các môn các phái giang hồ, cũng không phải là không có phương pháp phát lực cương mãnh, tỷ như La Hán truyền tin cõng bát, Bạch Viên Thông Tí của Lý gia cũng có tuyệt chiêu đại lực "Ma Vân Kích Thiên", nhưng tuyệt chiêu là tuyệt chiêu, liền sử dụng cũng không dễ dàng gì. Nhưng vừa rồi, sau khi song đao của Thạch Thủy Phương phản kích, thiếu niên kia xuất lực công kích như dời núi lấp biển, trực tiếp đánh chết phương đá.
Mọi người lúc này mới nhìn ra, thiếu niên kia vừa rồi ở chỗ này không tiếp lấy công kích của hòa thượng từ tín, chuyên môn đánh Ngô Ngọc, kỳ thật coi như là không muốn khai sát giới, thu tay lại. Dù sao Ngô Côn Bằng trước mắt mặc dù hấp hối, nhưng cuối cùng cũng không có bị chết thảm như tảng đá vuông.
Mặt trời bên kia, chiều tà sẽ hạ xuống, trên bãi cỏ hoang phía dưới sườn núi kia, mặt nước đá đổ vào trong đá vụn, không thể bò dậy được nữa, bên dưới sườn núi bên này, một số đệ tử Lý gia có ý đồ vượt qua Quái thạch gồ ghề, chất đống cỏ cứu viện cũng đều kinh hãi dừng bước.
Thiếu niên không rõ lai lịch kia đứng trong một mảnh hỗn độn đầy đá vụn và cỏ gãy ngẩng đầu lên, nhìn lại phía sườn núi.
Lý Nhược Y chống gậy, nói: "Từ đại sư, vì sao tên hung đồ này lại muốn tìm Ngô Triết trả thù. Lời hắn vừa nói, xin hãy nói cho ta biết."
Mọi người giờ phút này đều kinh hãi lạnh lẽo, đều hiểu chuyện này đã phi thường nghiêm túc.
Hòa thượng từ Tín há to miệng, do dự một chút, rốt cuộc lộ ra thần sắc phức tạp và bất đắc dĩ, dựng thẳng bàn tay lên nói: "A di đà phật, không phải là hòa thượng không muốn nói, mà là... Lời nói kia thực sự không thể tưởng tượng nổi, chỉ sợ hòa thượng nghe lầm, nói ra ngược lại khiến người ta bật cười."
"Vẫn nên nói một chút đi." Lý Nhược Nghiêu nói.
"Ở phía hòa thượng bên này nghe được, thiếu niên kia nói chính là... Cho ngươi một cái ghế dài, tựa hồ là Ngô quản sự đá cái ghế của hắn, hắn liền lên núi, trả thù đến rồi..."
Mọi người giờ phút này đều mang vẻ mặt nghiêm túc, nghe xong lời này, cũng nghiêm túc nhìn về phía hòa thượng từ Tín, sau đó nghiêm túc nghiêng đầu, trong lòng tự hỏi chuyện ghế dựa.
Bọn họ nhìn xuống chân núi, vẫn còn đợi thiếu niên bên kia có động tác gì, nhưng trong đống đá vụn đó, thiếu niên tựa hồ hai tay chống eo, sau đó lại đặt xuống, cũng không biết vì sao, không nói gì, cứ như vậy xoay người đi về phía xa.
Theo lý thuyết, quy củ của rừng xanh, bất kể là trả thù hay gây hấn, mọi người đều lưu lại một câu nói, thấy một màn này, mọi người thật đúng là có chút mê mang. Nhưng vào giờ phút này, cũng không có người nào dám mở miệng chất vấn hoặc là giữ đối phương lại, dù sao phương thuốc đá chính là báo danh tự bị đánh chết về sau., Nói không chừng thiếu niên này là một tên bệnh thần kinh. Không báo danh, đá vào ghế của hắn, bị đánh đến thoi thóp, báo danh, bị đánh chết tại chỗ. Đương nhiên, phỏng đoán vớ vẩn như vậy, trước mắt cũng không có ai nói ra.
Ánh mắt Lý Nhược Nghiêu đảo qua mọi người, một lúc sau mới gằn từng chữ một mở miệng: "Hôm nay cường địch đột kích, phân phó tất cả nhà cái, vào trang, cấm đi lại ban đêm, các binh sĩ phát binh khí, lưới đánh cá, nỏ nỏ., Nghiêm trận đối địch! Ngoài ra, phái người báo cho Hoàng Huyện lệnh, nha dịch lập tức phát động hương dũng, đề phòng Giang Dương đại đạo! Mặt khác các quản sự, trước đi thu thập di thể Thạch đại hiệp, sau đó điều tra cho ta những chuyện có liên quan đến Ngô quản sự, nhất là việc hắn đá ghế ai, chuyện này đến mạch, điều tra rõ ràng cho ta."
Ánh mặt trời chiếu xuống, mọi người giờ phút này mới cảm giác được Vãn Phong đã ở sườn núi thổi lên, thanh âm của Lý Nhược Nghiêu vang vọng trên không trung, Nghiêm Vân Chi nhìn phương hướng chiến đấu vừa rồi phát sinh chiến đấu., Trái tim đập thình thịch, đây là dáng vẻ của cao thủ giang hồ chân chính sao? Chỉ sợ phụ thân của mình cũng không đến được thân thủ bậc này... Nàng nhìn về phía Nghiêm Thiết và bên kia, chỉ thấy Nhị thúc cũng đang suy nghĩ gì đó, có lẽ cũng đang suy nghĩ về chuyện này, nếu có thể biết rõ rốt cuộc đó là ai thì tốt rồi...
....
"... Đại trượng phu... Đi hay không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta chính là... mỗ chính là... Ta chính là Giang Ninh Long Ngạo Thiên... Ừ, tiểu gia, Giang Trữ Long Ngạo Thiên là... Đúng rồi."
Toái vụn vụn vụn nhỏ, lại có chút thanh âm do dự.
Người Lý gia bên này bắt đầu thu dọn tàn cuộc, tra xét nguyên nhân cùng với thời khắc tổ chức ứng đối, thà đi ở trong rừng, thấp giọng tập luyện cho tương lai của mình một phen, không biết tại sao, cảm giác không thích hợp.
Đến lúc Lý gia bảo trả thù, kế hoạch không thể diễn ra tỉ mỉ, nhưng nói tóm lại, thà rằng không có ý định trực tiếp đánh chết người. Thứ nhất là phụ thân cùng huynh trưởng, thậm chí các trưởng bối trong quân đã từng đề cập đến việc này, giết người tất nhiên là một trăm, khoái ý ân cừu, nhưng thật sự khiến cho nhiều người tức giận, sau đó liên tục không dứt., Sẽ vô cùng phiền phức; thứ hai nhằm vào Lý gia chuyện này, tất nhiên rất nhiều người là làm việc ác, nhưng nếu thật sự muốn giết hết, vậy thì quá mệt mỏi, Ngô quản sự và vợ chồng Từ Đông có thể đã xử án đúng tội, chết cũng được, nhưng đối với những người khác, hắn vẫn có lòng không động thủ.
Cũng chính vì vậy, khi hòa thượng từ tín giơ tay phá hở trăm đường mà xông tới, Ninh Cố cuối cùng cũng không thực sự động thủ đánh hắn.
Ai mà biết được lại gặp phải ác nhân phương viên Thạch Thủy kia.
Người này thàn nhiên không nhận ra. Năm đó mặc dù Bá Đao là thánh công khởi sự, sau khi thất bại từng có một đoạn thời gian vô cùng quẫn bách, người nhà ở tại Lam Hoàn bộ bởi vậy mà gặp phải một ít chuyện xấu. Thạch Thủy Phương năm đó ở Miêu Cương cướp bóc giết người, có một nhà phụ nữ và trẻ em già yếu đã từng rơi vào tay hắn, hắn cho rằng Bá Đao ở bên ngoài tạo phản, tất nhiên là vơ vét rất nhiều dầu mỡ., Bởi vậy sau khi tra hỏi cả nhà này ngược đãi giết chết. Chuyện này, một lần ghi chép vào sổ sách nhỏ ghi chép sổ sách nhỏ ghi chép việc giết người trả nợ bằng mạng, trả nợ bằng mạng, thà kiêng kị tập võ từ nhỏ, nhìn quyển sổ nhỏ kia, cũng từng hỏi thăm một phen, bởi vậy ghi tạc trong lòng.
Thạch thủy này mới không coi là đại ác nhân trên đời, bởi vì ác nhân lớn nhất trong bản tử, đầu tiên là đại mập mạp Lâm Ác Thiền, sau đó là giúp Hung Vương Nan Đà, tiếp theo còn có Thiết Thiên Ưng và một số con ưng khuyển triều đình. Thạch thủy xếp ở phía sau nhanh chóng không tìm thấy vị trí, nhưng nếu đã gặp, đương nhiên cũng tiện tay xử lý.
Hắn đánh Ngô Khuyết gần chết, phẫn nộ trong lòng còn có thể khắc chế, đến lúc cần đánh giết thạch thủy phương, tâm tình đã trở nên nghiêm túc. Sau khi đánh xong vốn là muốn buông lời, dù sao đây cũng là thời điểm tốt để đánh ra đại danh Long Ngạo Thiên, nhưng đến lúc đó phải đến lúc đó mới được., Nhìn con khỉ buổi chiều, lời nói bốc lên ngoài miệng không biết vì sao đột nhiên trở nên xấu hổ, hắn quấn thắt lưng, lập tức lại buông xuống. Lúc này nếu chống nạnh lại nói có vẻ rất ngu xuẩn, hắn do dự một chút, cuối cùng vẫn xoay người, xám xịt rời đi.
Trong lòng hắn đang hoạt động, đời này hắn sẽ không nói chuyện với ai.
Đương nhiên vẫn có cơ hội.
Trước mắt đã giết chết Ngô Ngọc, kế tiếp, liền có thể vào thành làm hai cái miệng Lý Tiểu Kiệt, Từ Đông. Đến lúc đó đánh cho bọn hắn gần chết, dùng máu của bọn hắn viết sáu chữ "Long Ngạo Thiên sát nhân" trên tường, liền không cần giả vờ giả vịt kêu lên từ trong miệng. Bản thân hắn viết chữ Long rất dễ nhìn, đáng tiếc chữ Ngạo suýt chút nữa...
Làm xong chuyện này, liền một đường bão táp, đi đến Giang Trữ, nhìn quê hương trong miệng cha mẹ, rốt cuộc bây giờ đã biến thành cái dạng gì. Trạch đình năm đó cha mẹ ở, Vân Trúc di nương, dì Du Hương ở bờ sông, còn có lão Tần gia gia đánh cờ ở nơi bờ sông, bởi vì cha mẹ thường nói, có lẽ mình còn có thể tìm được...
Lúc này ánh mặt trời đã sớm chiếu xuống, bóng đêm bao phủ cả phiến thiên địa này. Hắn nghĩ tới những chuyện này, tâm tình thoải mái, trên tay trái lại liên tục xuất ra trang bị dịch dung, bắt đầu thay đổi hình dạng cho mình.
Cùng thời khắc đó, từng có một lần kết bạn mà đi, Trần Tuấn Sinh cùng các thư sinh khác tự mình mỗi người một ngả, đã ly khai Thông Sơn Địa Giới.
Vương Tú Nương mặt mũi bầm dập, đã hầu hạ phụ thân đã tỉnh lại uống thuốc trong quán trọ của Thang gia, thần sắc như thường đi ra ngoài, lại trốn trong góc quán trọ lén khóc. Đã hơn hai tháng trôi qua, cô nương bình thường này lại tiếp cận hạnh phúc một lần. Nhưng vào thời khắc này, cô gái này lại một lần nữa hạnh phúc., Tất cả mọi người đều rời đi, chỉ chừa lại nàng cùng với sau nửa đời sau đều có thể tàn phế phụ thân, tương lai của nàng thậm chí ngay cả tinh quang xa vời cũng đã tắt...
Không ai biết, trong đại lao của nha môn huyện Thông Sơn, Lục Văn Kha đã trúng đòn sát uy bổng thứ nhất.
Cái mông và bắp đùi của hắn bị đánh cho máu thịt be bét, nhưng đám nha dịch cũng không buông tha hắn, bọn họ treo hắn trên giá hình, chờ đợi Từ Đông tới đây vào buổi tối, " pháo chế" ván thứ hai.
"Oan uổng quá —— còn có vương pháp sao —— "
Từ đầu đến cuối hắn đều không nhìn thấy huyện lệnh đại nhân, bởi vậy, đợi đến thời khắc nha dịch rời khỏi hình phòng, hắn ở trên hình giá hô to lên.
"Ta chính là tên sĩ tử Hồng Châu -- Lục Văn Kha! Phụ thân ta, là phụ tá của tri châu Hồng Châu. Các ngươi không thể bắt ta..."
Hắn kêu to như thế, kêu khóc.
Cũng không tin, thế đạo đã chìm vào bóng tối tới tận đây.
....
Bóng đêm đã đen kịt.
Qua một hồi, huyện lệnh đến rồi.