Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Nằm trên nóc nhà của Lý gia bảo, Ninh Độc đã xem cuộc vui nửa ngày rồi.
Thời gian trở lại sáng sớm hôm nay, sau khi xử lý xong sáu tên gia nô Lý gia làm ác, trong lòng Ninh Độc nửa ẩn chứa lửa giận, nửa lời dõng dạc.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Lửa giận trong lòng từ đâu đến, tự nhiên là vì một loạt ác sự tại huyện Thông Sơn này: Vương Giang chưa từng gây chuyện, cha con Vương Tú Nương vô duyên vô cớ bị đối đãi như vậy, Tú Nương tỷ bị đánh, nguy hiểm bị cướp, Vương Giang đại thúc đến nay hôn mê chưa tỉnh., Mà sau khi chuyện này bại lộ, vợ chồng Lý gia làm ác không chút hối cải, không chỉ suốt đêm đuổi người ra khỏi huyện Thông Sơn, thậm chí đến rạng sáng còn phải phái sát thủ diệt khẩu tất cả mọi người. Loại coi mạng người như rơm rác, không chút quan tâm cách làm việc thiện thiện ác, vững chắc từng bước chân vào ranh giới của Ninh Độc.
Mà về phương diện khác, giang hồ vốn đã dự định hành trình hiệp hiệp trượng nghĩa, biến thành một đám thư sinh ngốc, nữ nhân ngu xuẩn nhàm chán du lịch, cũng sớm cảm thấy không thích hợp lắm. Nếu không phải phụ thân bọn họ đã đắp nặn cho hắn nhiều hơn, suy nghĩ nhiều, ít động thủ thì quan niệm cuộc đời, hơn nữa mấy thư sinh ngu ngốc chia sẻ thức ăn lại thực sự rất hào phóng, chỉ sợ hắn đã sớm rời khỏi đội ngũ, tự mình chơi đùa.
Chuyện đột nhiên phát sinh, quả thực giống như dự triệu trong cõi u minh - vốn không quen thuộc tình huống bên ngoài, hơn hai tháng nay, cũng đã sơ bộ xem hiểu được: Lão Thiên phát ra tín hiệu, mà hắn cũng quả thực chịu đủ chán chán đóng giả heo ăn vặt, tiếp theo, trời cao biển rộng, biển rộng... Dù sao cũng là thành ngữ lộn xộn gì đi nữa, Long Ngạo Thiên muốn giết người rồi!
Tại phía dưới Triều bảo của Lý gia, tiểu tụ tập hung hăng ăn một bữa sáng, trong lòng nhớ lại chi tiết báo thù.
Quyết tâm rất tốt, đến chi tiết như vậy, tình huống trở nên tương đối phức tạp.
Tìm ai báo thù, cụ thể nên làm thế nào, người có phải đều phải giết người, trước giết ai, giết người sau, từng kiện từng kiện từng kiện đều không thể không cân nhắc rõ ràng... Ví dụ như lúc rạng sáng sáu tên ác nô Lý gia đã từng nói qua, đến khách sạn đuổi người của Ngô quản sự bình thường nằm ở Thập gia bảo Lý gia bảo., Mà đôi vợ chồng Lý Tiểu Kiệt, Từ Đông này, bởi vì Từ Đông chính là quan hệ tổng bộ của huyện Thông Sơn, cư trú ở trong huyện. Hai nhóm người này trước tiên đi tìm ai, có thể đánh rắn động cỏ hay không cũng là một vấn đề.
Mà về phương diện khác, võ nghệ của mình không tồi, đánh không lại cũng có thể chạy, nhưng mấy thư sinh ngốc cùng với Vương Giang, Tú Nương phụ nữ mới rời đi không lâu, chính mình bên này nếu là lập tức làm lớn chuyện, bọn họ có thể bị bắt trở về hay không, bị càng nhiều liên lụy, chuyện này cũng không thể không cân nhắc nhiều.
Cùng lúc đó, càng cần phải cân nhắc, thậm chí cả Lý gia đều là khả năng bại hoại. Lần này chính nghĩa của mình, chủ trì đến trình độ nào, lẽ nào liền ở tại huyện Thông Sơn, giết sạch tất cả mọi người? Đến lúc đó đại hội Giang Ninh cũng đã mở ra hơn hai trăm năm, chính mình còn không trở về về nhà, giết hay không giết Hà Văn.
Bình kị ngày xưa đều theo quân đội tinh nhuệ nhất hành động, trên chiến trường đã sớm trải qua rèn luyện, giết rất nhiều kẻ địch. Nhưng điều này cũng khiến hắn phát hiện bản thân không có tâm đắc gì, giống như lần trước tiểu tiện cẩu phát hiện ra kẻ xấu sớm, âm thầm chờ đợi., ôm cây đợi thỏ một tháng, cuối cùng sở dĩ có thể tham gia náo nhiệt, không ngờ lại dựa vào may mắn. Giờ khắc này, hắn mang một đống bánh bao, bánh nướng vào bụng, đồng thời hắn cũng nâng cằm có chút bất đắc dĩ phát hiện: Có lẽ mình cũng giống như Đản di, bên người cần có quân sư chó đầu chó.
Tiểu tiện cẩu đọc qua rất nhiều sách, nói không chừng có thể đảm nhiệm được...
Không biết vì sao, trong đầu nảy lên suy nghĩ không hiểu này, Ninh Độc sau đó lắc đầu, lại đem ý nghĩ không đáng tin này xua tan.
Tiểu tiện cẩu tay trói gà không chặt, khả năng có thể là chết ngốc ở bên ngoài rồi... Nếu thật sự phải xử lý chuyện này, đương nhiên đội ngũ Hoa Hạ quân là đáng tin nhất, nếu như là Trịnh Thất thúc dẫn đội... Vậy cũng không cần phải chính quy như vậy, cho dù tùy tiện tìm ai khác cũng được, ví dụ như cái miệng rộng Diêu Thái Bân kia, hắn chỉ sợ cũng có thể nghĩ ra cách thích hợp...
Nếu không, những tiểu đồng bọn ở lại Trương thôn cũng được... Cũng có thể là nữ hài Đề tử, Dịch di, nếu là Hắc Nữu tỷ... Được rồi, tiện nhân Hắc Nữu kia sẽ hung hăng đập cho mình một trận, sau đó kéo hắn về Tây Nam như chó chết, lại không ra được nữa, đáng đời nàng không lấy được...
bạn đồng hành lý tưởng nhất hẳn là hai người đại ca và Sơ Nhất tỷ. Trong lòng đại ca đen thùi xấu xí, xem ra trang nghiêm, trên thực tế thích nhất là góp vui, hơn nữa kiếm pháp của tỷ sơ nhất, nếu có thể có ba người cùng hành tẩu giang hồ, vậy sẽ tốt biết bao. Sơ Nhất tỷ còn có thể phụ giúp nấu ăn, sửa quần áo...
Hắn ăn qua bữa sáng, trong đầu buồn chán ngán không thôi, lọc từng vật ứng cử "Quân sư", sau đó cảm thán khi Long Ngạo Thiên muốn ra tay những người này một người cũng không có ở bên cạnh. Trong lòng trái lại bước đầu tỉnh táo lại, cho dù vì mấy thư sinh ngốc và các vị Tú Nương còn chưa đi xa, chính mình cũng phải động thủ muộn một chút - đương nhiên cũng không thể quá muộn, một khi sáu người tàn phế kia bị phát hiện, mình ít nhiều cũng có chút đánh rắn động cỏ.
Một đường đi tới Đoan Bảo của Lý gia, mới phát hiện một chút tình huống mới. Người Lý gia chính đang đi tới cột cờ bên ngoài Triều bảo, cực kỳ phô trương lãng phí, xem ra là có nhân vật trọng yếu gì đó tới bái phỏng.
Trong lòng hắn hiếu kỳ, đi đến phụ cận chợ tìm hiểu, nghe lén một phen, mới phát hiện sắp phát sinh ngược lại cũng không phải bí mật gì —— Lý gia một phương diện giương đèn kết hoa, một mặt cảm thấy đây là chuyện mặt mũi, cũng không kiêng dè người bên ngoài: Chỉ là đầu bên ngoài nói chuyện phiếm, truyền lời đều là phố phường, dân chúng thì lời nói vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, lời nói không rõ ràng, bình tĩnh nghe hồi lâu, vừa rồi chắp vá ra đại khái:
Nghe nói Nghiêm gia bảo hào kiệt nổi danh thiên hạ, lần này lại muốn tới bái kiến anh hùng Lý gia, mà một vị nữ công tử của Nghiêm gia bảo, nữ anh hùng của Vân Thủy kiếm hiệp ngoại hiệu, rất có thể lần này sẽ đến Giang Trữ, thành thân với một anh hùng cái thế, đến lúc đó Nghiêm gia bảo sẽ lên như diều gặp gió, trở thành đại gia tộc có tính nổi danh thiên hạ...
Đạn cung kiếm là thứ gì? Dùng cung tên bắn ra ngoài sao? Như vậy ghê gớm lắm sao?
Còn có phân bảo bảo là ai? đảng công bằng ai gọi tên như vậy? Cha mẹ hắn nghĩ thế nào? Hắn có dũng khí gì mà sống đến bây giờ?
Nếu như ta gọi phân bảo bảo, ta... Ta liền giết cha ta, sau đó tự sát.
Ninh Độc ngồi ở ven đường, chống cằm, xoắn xuýt suy nghĩ hồi lâu.
Buổi trưa lại ăn một bữa no nê.
Lúc xế chiều, đội xe Nghiêm gia đến bên này, mới cố kỵ đem sự tình nghĩ rõ ràng hơn một chút, hắn đi theo, nhìn hai bên chạm mặt rất có quy củ, hàn huyên, trịnh trọng tràng diện xác thực có khí thế trong tiểu thuyết võ hiệp, trong lòng có chút hài lòng, đây mới là một đám người xấu nha.
Về phần nữ thủy hiệp muốn gả cho phân bảo bảo kia, hắn cũng nhìn thấy, tuổi cũng không lớn, ở trong đám người mặt không biểu tình, nhìn ngốc không kéo được bao nhiêu, luận bộ dáng so ra kém hơn tiểu tiện cẩu, cảm giác giữa lúc đi không rời hai thanh đoản kiếm sau lưng, lòng cảnh giác ngược lại không tệ. Chỉ là không thấy đạn cung.
Hắn hứng trí bừng bừng trèo tường tiến vào Lý gia bảo, trốn trên nóc đại lễ đường rình coi toàn bộ tình thế phát triển, nhìn thấy đầu đuôi bắt đầu biểu diễn quyền pháp, ngược lại còn cảm thấy có chút ý tứ, nhưng mà đến thời điểm mọi người bắt đầu luận bàn, Ninh cố cảm thấy cả người mềm nhũn.
Đây là một bầy khỉ đang chơi đùa sao? Tại sao các ngươi lại nghiêm trang hành lễ chứ? Tại sao lại cười ha hả?
Thậm chí hắn còn thấy một hòa thượng cười ha hả dưới đất, giơ tay lên nghiêm trang đánh gỗ trên mặt đất, đánh đá, tảng đá đúng là nứt ra không sai, nhưng vì sao trước khi ngươi ra tay lại phải giơ tay lên đầu vai, ngươi đang hù dọa tảng đá nói muốn xuất chưởng à? Ngươi đừng như vậy chứ!
Phòng vệ của Lý gia bảo cũng không sâm nghiêm, nhưng những địa phương trên nóc nhà có thể tránh né cũng không nhiều. Ninh cố nén ở trong góc phòng kia xem luận võ, cả khuôn mặt đều xấu hổ vặn vẹo. Nhất là những người này ở đây cười ha ha, hắn liền trợn mắt há mồm trợn mắt hít một hơi khí lạnh, nghĩ đến bản thân tại lúc Thành Đô cũng như vậy luyện tập ha ha cười to, hận không thể nhảy xuống đánh cho mỗi người một trận.
Đối với hắn, giờ phút này nhìn thấy "Giang hồ" thực sự là một hồi dằn vặt.
Trong sự lúng túng, trong đầu lại suy nghĩ không ít kế hoạch.
Nếu như thế lực của phân bảo bảo bình công đảng rất lớn, hơn nữa cùng Hà Văn đồng lưu hợp làm dơ bẩn hơn phân nửa là người xấu, nhưng Lý gia tương đối sợ hắn. Chính mình hôm nay dứt khoát dùng độc thủ phá hoa, vu oan giá họa. Đem tên nữ hiệp Đạn Cung bên này cấp cho X tắt đi, nốt đoạn về sau ném ở trên giường Lý gia trang, cả đời không mang được cái mũ xanh cho cứt bảo bảo mang được, để cho chó cắn chó...
Kế hoạch này rất tốt, vấn đề duy nhất là, mình là người tốt, có điểm không thể hạ thủ được nữ nhân xấu như vậy, hơn nữa tiểu tiện cẩu... Không đúng, chuyện này cũng không liên quan đến tiểu tiện cẩu. Dù sao mình cũng không làm được chuyện này, bằng không cho nàng cùng với quản sự Ngô gia trang điểm xuân dược? Cái này cũng quá tiện nghi họ Ngô rồi a...
Dứt khoát giết đi. Nghiêm gia trang cùng với Lý gia trang đồng hạng, còn phải gả cho bè đảng công bằng, phân bảo bảo, nói rõ hơn phân nửa nàng cũng là người xấu, dứt khoát giết chết, một trăm... Bất quá sau khi giết chết, phân bảo bảo lại tới trả thù, lại phải thật lâu nữa, hơn nữa không có chứng cứ là Lý gia người làm, tai họa này chưa hẳn có thể rơi xuống đầu Lý gia, kết quả cuối cùng vẫn phải suy xét vu oan giá họa...
Hắn vắt hết óc, cố gắng suy nghĩ nửa buổi chiều, cuối cùng cũng không nghĩ ra biện pháp tốt.
Đợi đến khi trời chiều ngả về tây, bầy khỉ này cười trên diễn võ trường cũng đủ rồi, chơi đùa cũng vui vẻ rồi, đến sườn núi ngoài Triều bảo ngắm phong cảnh, một đám người chỉ điểm giang sơn, trách móc Phương Lâm, quản sự họ Ngô vênh váo tự đắc du đãng xung quanh, thỉnh thoảng ngăn một chút: "Ai đó... đừng cản đường..." Ninh Độc thở dài, kéo cái ghế đi tới.
Thôi, không nghĩ nhiều nữa, phiền.
"Chỉ có quản sự họ Ngô!"
Hắn tên là Đạo.
"Người nào?"
Quản sự họ Ngô yêu thích đá ghế trả lời một câu.
Ninh Độc đi tới, vung ghế dài trong tay lên, đập xuống chân trái đối phương!
Thân thể trần trụi...
Mặt trời chiều ngã về tây.
Trên sườn núi ngoài Triều bảo của Lý gia, Nghiêm Thiết Hòa, Nghiêm Vân Chi và những tân khách mới đến đây đều trợn mắt há hốc mồm nhìn trận biến cố cách đó không xa phát sinh.
Chỉ là một cái đối mặt, "Thiểm Điện Tiên" lấy cước pháp hưởng vinh dự nhất thời bị thiếu niên đột nhiên đi tới kia mạnh mẽ đập gãy đầu gối trái chân trái. Hắn ngã trên mặt đất, trong cơn đau đớn cực lớn phát ra tiếng gào thét như dã thú. Cái ghế dài trong tay thiếu niên đập xuống, rất hiển nhiên là đã chặt đứt bàn tay phải của hắn., Chạng vạng tối trong không khí đều có thể nghe được tiếng xương cốt vỡ vụn, tiếp theo lần thứ ba, hung hăng đập vào đầu của hắn, tiếng kêu thảm thiết bị đập trở về, máu chảy ra...
"Bảo ngươi đá ghế! Ngươi đá ghế..."
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh...
Thiếu niên vừa đánh, miệng vừa hùng hùng hổ hổ hổ hổ. Đám đệ tử Lý gia đứng gần Ngô Thiên và thiếu niên kia dường như cảm giác được hung lệ mà thiếu niên kia ra tay, trong lúc nhất thời không ai dám tiến lên, chỉ nhìn Ngô Công một mặt bị đánh, lăn lộn trên mặt đất, hắn quơ cái chân trắng hếu của mình muốn đứng lên, nhưng sau đó lại bị đánh ngã xuống đất, khắp nơi đều là tro bụi, cỏ vụn và máu tươi...
"A a a a a a a a a a ——"
Hòa thượng từ tín hét lớn một tiếng, giơ tay phải lên đầu vai, giống như La Hán nâng bát, vọt tới phía bên kia.
Tư thế giơ một tay lên này chính là bí quyết của chưởng này của hắn, quan tưởng Phật môn nâng pháp thể Bát La Hán, một khi dồn lực đánh ra, nội lực tụ lại một chưởng, lực phá hoại cực lớn, thân thể huyết nhục bình thường, căn bản khó mà ngăn cản. Chỉ thấy hắn nhanh chóng vọt tới bên cạnh hai người, một chưởng đẩy ra, thiếu niên vung lên ghế dài, đập lên đầu Ngô Ngọc, lại nhảy dựng lên một cước, một chưởng của hòa thượng hiền từ lại vung lên không trung.
"Ta cho ngươi đá ghế..." Hắn hùng hùng hổ hổ hổ.
Hòa thượng từ tín - "A" một tiếng rống to, lại là một chưởng, tiếp theo lại là hai chưởng gào thét ra, thiếu niên một bên nhảy, một bên đá, một bên đập, đánh cho Ngô Khuyết lăn lộn trên mặt đất, co rúm, chưởng phong của hòa thượng từ tín cổ vũ, thân hình hai bên giao thoa, nhưng một chưởng cũng không đánh trúng hắn.
"Ta cho ngươi đá ghế..."
"Ta cho ngươi đá ghế..."
....
Hòa thượng Từ Tín đánh như vậy trong chốc lát, đệ tử Lý gia xung quanh cũng bị Lý Nhược Hoán ra hiệu bao vây, một khắc sau, hòa thượng Từ Tín lại đánh ra một chưởng, thiếu niên kia hai tay một cái, thân hình cả người trực tiếp bay ra ngoài mấy trượng. Lúc này Ngô Đình ngã trên mặt đất đã chỉ còn nước rút ra, máu tươi chảy đầy người hắn, lần này thiếu niên đột phá vòng vây, mọi người đều kêu lên: "Không tốt."
Có người nói: "Không thể để hắn chạy thoát."
Phương hướng mà thiếu niên kia bay ra, chính là sườn núi gập ghềnh không có con đường bên cạnh, "Miêu Đao" mắt thấy đối phương muốn đi, lúc này rốt cuộc cũng ra tay, đuổi theo bên cạnh, chỉ thấy thiếu niên kia xoay người nhảy lên một cái., Đã nhảy xuống quái thạch lởm chởm, sườn núi rậm rạp cỏ dại, thế núi bên này mặc dù không giống như phía tây, núi đá Vân Nam dốc đứng, nhưng trên sườn núi không đường, người bình thường cũng rất khó hành tẩu. Thiếu niên nhảy xuống., Thạch thủy cũng nhảy xuống theo, hắn vốn sinh sống tại Miêu Cương địa thế gập ghềnh nhiều năm, ký cư Lý gia xong, cũng cực kỳ quen thuộc núi hoang bên này, bên này trừ đám người Lý Ngạn Phong tạm thời không có ở đây, cũng chỉ có hắn mới có thể đi theo.
Thiếu niên chạy băng băng giữa đá vụn và cỏ dại, nhảy vọt lên, nhanh chóng nhào tới.
Trên sườn núi bên này, đông đảo trang hộ cũng đã cổ vũ gào thét lao đến, có vài người kéo tuấn mã tới, nhưng mà chạy đến sườn núi nhìn thấy địa hình kia, cuối cùng biết không cách nào đuổi theo, chỉ có thể la lớn trên đầu, có người định đánh bao vây con đường lớn. Ngô Bính trên mặt đất đã bị đánh cho hấp hối, hòa thượng hiền từ đi theo đến bên sườn núi, mọi người nhịn không được hỏi: "Đó là người phương nào?"
"Vừa rồi hắn đang nói cái gì..."
Hòa thượng từ tín có chút chậm chạp không nói nên lời, chính mình cũng không thể tin: "Hắn mới vừa nói... hình như hắn đang nói..." Tựa hồ có chút ngượng ngùng nói ra khỏi miệng.
"Cũng may Thạch đại hiệp có thể đuổi kịp hắn..."
"Hắn chạy không thoát."
Trong đám người thanh âm ầm ĩ, mọi người đều nhao nhao nói.
Tầm mắt đất trên sườn núi này cực lớn, mọi người có thể nhìn thấy hai bóng người một đuổi một chạy, chạy được khá xa, nhưng thiếu niên trước sau vẫn không thoát khỏi hắn. Ở sườn núi gập ghềnh này mà chạy nhảy thật là mạo hiểm, mọi người nhìn thấy mà hãi hùng khiếp vía, lại có người tán thưởng: "Thạch đại hiệp khinh công quả nhiên tinh diệu."
Lúc này hai bóng người đã chạy cực xa, chỉ nghe trong gió truyền đến một tiếng hô: "Đại trượng phu giấu đầu lòi đuôi, tính là anh hùng gì chứ, ta chính là "Miêu Đao" phương Thạch Thủy, kẻ nào hành hung? Để lại tên họ đi!" Lời này phóng khoáng anh hùng, khiến người ta tâm phục.
Thiếu niên chạy ở phía trước cũng mở miệng: "Được rồi, ta là... ngươi tên là phương viên đá?"
Năm chữ ngữ trước giọng nói rất cao, nội lực kích động, ngay cả sườn núi bên này cũng nghe được rõ ràng, nhưng mà còn chưa báo ra tên, thiếu niên cũng không biết vì sao hỏi ngược lại một câu, liền trở nên mơ hồ ước.
....
"... Người năm đó chạy mất sau khi giết người trong Miêu Cương Lam Hoàn?"
....
"Không sai, đại trượng phu làm việc không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta chính là... ách... Mẹ nó..."
Trong một mảnh cỏ hoang loạn thạch, đã không có ý định tiếp tục đuổi theo Thạch thủy mới nói về tràng diện anh hùng, bỗng nhiên ngẩn người.
Thiếu niên chạy ở phía trước dừng lại.
Hắn quay người lại, nhìn phía vuông bằng đá, hai cánh tay giao nhau cùng một chỗ, tay phải bóp bóp bàn tay trái.
"Là ngươi à..."
Thạch Thủy Phương hoàn toàn không biết vì sao hắn dừng lại, hắn dùng ánh mắt nhìn chung quanh, phía sau sườn núi đã rất xa, vô số người hò hét, cổ vũ hắn, nhưng ở chung quanh một người đồng bạn đuổi theo đều không có.
Thiếu niên dang hai tay ra. Giờ khắc này, trong không khí đều là khí tức hung lệ. Hắn bắt đầu đánh đập Ngô Triết, tránh né nhiều công kích như vậy của hòa thượng từ tín, còn tiếp một chưởng của hòa thượng từ tín, lại chạy được khoảng cách xa như vậy. Giờ phút này, Thạch thủy mới phát hiện, khí tức trong miệng đối phương đều không hỗn loạn chút nào, giống như người trẻ tuổi vừa mới chỉ tản qua một hồi bước.
Tiếng hò hét trên sườn núi vẫn còn tiếp tục, bọn họ nhìn thấy thiếu niên kia đột nhiên dừng lại, phía trên đá cũng dừng lại. Sau nửa hơi thở, thiếu niên giống như hung thú nhào về phía vuông bằng đá, nước đá mới rút ra hạt giống đao.
Hoang thảo và loạn thạch bên trong, hai bóng người kéo gần khoảng cách ——
Xung phong.
Oành --
Cỏ dại đầy trời.