Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vừa rồi tách Nguyên Cẩm Nhi ra, trở lại trên lầu hai, người Tô gia còn đang nghị luận làm sao có thể để Lữ Hà đến bên mình. Mặc dù ít nhiều cũng hiểu bên Tiết gia khẳng định cũng có vốn liếng, nhưng đám người Tô Văn Khuê thật ra cũng có chút tin tưởng, chủ yếu là bởi vì đám người Yến Thúy Lâu này cũng thường lui tới., Tô Văn ở giữa thân cận với phòng lớn, Tô Văn Khuê Tô Hưng thuộc về phòng thứ hai, Tô Văn Lạc Văn là ba phòng, đương nhiên sẽ không kết bạn mà đi, nhưng lúc này vẫn lựa chọn ôm đoàn kết quan hệ với nhau.
Kết quả, nhìn qua vẫn là vui vẻ, có người biết quản sự trong lầu này tương đối lợi hại, có người rất thân thuộc với Trần mẫu thân, cũng có người tự mình nâng đỡ Lữ Hà mấy lần quan hệ mật thiết, nói đến chuyện tự nhiên bộ dạng rất tự tin, thống nhất một chút lại càng cảm thấy nắm chắc thắng lợi trong tay. Lúc này, những người Tô gia từ trên xuống dưới không ngừng kiếm một chút, hơn nữa cũng lấy ra một số bạc lớn, lại thêm bài thơ của Lý tần, rất là tự tin.
Nếu không phải vì Lữ Hà và Tiết Duyên đã phát triển quan hệ nào đó, chỉ cần nể mặt mũi, viết một hai bài thơ kinh diễm, đêm nay chưa chắc đã không có cơ hội chiến thắng. Nhưng đến lúc này, đã không còn là vấn đề thi đấu nữa rồi. Đương nhiên, Nguyên Cẩm Nhi nói trốn ở bên ngoài chờ ca múa xong mới đi vào đương nhiên không phải là biện pháp tốt. Ninh Nghị cười nói xong với Lý tần xong việc này, Lý Liên cũng nở nụ cười.
"Ha ha, khó trách phía dưới bộ dạng tràn đầy tự tin, ta sớm hoài nghi, thì ra là thế." Trong vẻ tươi cười, thái độ lại rộng rãi. Nói cười vài câu với Ninh Nghị, cầm giấy viết bài thơ thứ hai, như cũ giao cho cô gái bên cạnh cầm xuống., Bài thơ kia không phải châm chọc cũng không phải oán hận, vẫn là tác phẩm thơ của Lữ Hà, sau đó thấy trận biểu diễn thứ hai của Lữ Hà sắp bắt đầu, biểu diễn xong, bên phía Tiết gia ra hai trăm lượng bạc, bên Tô gia thì ba trăm lượng, phối hợp tác phẩm thơ, chờ đợi Lư Hà lựa chọn.
Kết quả cuối cùng xuất hiện, trong đại sảnh theo thường lệ là một mảnh xôn xao, mấy người Tô gia cũng có chút oán giận, không lâu sau, đám người Tiết Duyên, Tiết Tiến, Liễu Thanh Địch mang theo Lữ Hà cùng tiến lên chào hỏi. Lấy lập trường của Lữ Hà, tất nhiên là ở bên kia đã vu oan sự ái mộ của Tô gia, đám người Tiết Duyên cười đến vui vẻ, lúc này vừa nói vừa nói.
"Ha ha, chuyện hôm nay, chắc hẳn Lữ cô nương cũng cực kỳ khó xử, chọn một bên chắc chắn sẽ khiến bên kia không vui. Văn Hưng Quý, mọi người thế giao nhiều năm, ta tới tạ lỗi trước, nếu như có tức giận, ngươi có thể chọc giận ta. A Hà chung quy là khó xử, ngươi đừng để việc này trong lòng..."
Trong lời nói của Tiết Duyên là vì Lữ Hà ngăn lại lửa giận của Tô gia, trên thực tế, chẳng qua là miễn cưỡng phải bày ra thái độ "ta không tức giận", mọi người xem ra hòa thuận cười vài câu, đám người văn nhã cũng chỉ có thể ở chỗ này biểu hiện thần thái thẳng thắn, ánh mắt chú ý đến toàn bộ thế cục trong đại sảnh, lúc này đa số người đều nhìn về phía bên này.
Trong lúc Lữ Hà áy náy nói chuyện với đám người Tiết Duyên, Lý Liên cũng giơ chén rượu lên, cười nói: "Tiết huynh cùng Lữ cô nương tình cảm, chúng ta đã sớm biết được, chuyện hôm nay là đẹp của con người, lòng ta rất an ủi. Không biết khi nào thì Tiết huynh sẽ cưới Lữ cô nương, chúng ta coi như là có thành tựu một đoạn nhân duyên giai thoại, đây mới là chuyện có ý nghĩa..."
"Lý huynh... cớ sao lại nói như vậy..." Lý Liên vừa nói ra lời này, đám người Tô Văn Hưng có chút bối rối, vẻ mặt tự nhiên tươi cười. Tiết Duyên và Lữ Hà lại hơi đổi sắc mặt. Bọn họ biết rõ nội tình, nếu Lý tần thật sự biết rõ tình cảm giữa hai người, lời này nói ra khiến người ta tin, người ngoài chỉ sợ sẽ nói Tô gia biết rõ sẽ thua hay nguyện ý trở thành người đẹp., Ngược lại, tiểu gia tử Tiết gia tức giận, mà Lữ Hà bên cạnh lại càng phiền toái hơn. Nếu nàng thật sự gả vào Tiết gia, chỉ sợ chính là ngồi yên một lời nói này. Nếu thật sự là như vậy, sợ là có thể đã chặt đứt khả năng nàng vào Tiết gia rồi.
Ánh sáng hơi tối, Liễu Thanh Địch kia nghe Lý Thông nói vậy, đi ra nâng chén nói: "Đa tạ Lý huynh cát ngôn. Chuyện hôm nay, đúng là Tô gia dung túng, nếu như lập thủy cũng có xuất ra thơ tác, tại hạ sợ rằng cũng thật sự không dám làm thơ hiến xấu, đến lúc đó Lữ cô nương muốn chọn bên nào, chỉ sợ thật đúng là khó nói..."
Lời nói này không có hiệu quả bao nhiêu, bởi vì hắn nhắc tới Ninh Nghị lúc này đang đứng trên sân khấu phía dưới lan can xem xét. Lữ Hà không vì thế mà an tâm, sắc mặt có chút thấp thỏm chăm chú nhìn Lý Liên. Sau đó Lý tần cũng thở dài, giơ chén rượu lên uống một hơi cạn sạch, cười cười không nói thêm gì nữa., Hắn quay đầu nhìn Ninh Nghị, ánh mắt cũng theo đó nhìn xuống phía dưới. Không lâu sau, đám người Tiết Duyên, Tiết Tiến, Tô Văn Hưng, Lữ Hà cũng quay đầu nhìn xuống.
Thanh âm ti trúc vừa mới bắt đầu, đã lặng yên vang lên.
Đại sảnh vẫn đầy tiếng tăm náo nhiệt, ánh sáng xuất hiện trong mắt mọi người, là sân khấu có chút tối tăm. Một cô gái mặc áo trắng ngồi giữa sân khấu, nhẹ nhàng vuốt ve đàn cổ trước người, mái tóc dài sau đầu buông xuống, váy trắng trải dài trên sân khấu giống như sen, tiếng đàn leng keng, cảm giác nhẹ nhàng và thoải mái xen lẫn trong tiếng người.
Tiết gia ở lầu hai bên kia chính là tiêu điểm của người Tô gia, càng nhiều người lúc này cũng đã nhìn lên trên sân khấu, thanh âm ồn ào dần dần biến thành xì xào, giống như là bị tiếng đàn nhu hòa thong thả kia làm dịu, bất tri bất giác, tiếng đàn tựa hồ càng ngày càng rõ ràng, trong đại sảnh cũng trở nên càng ngày càng yên tĩnh.
Nữ tử kia thoạt nhìn giống như được vẽ bằng mực nước lên sân khấu. Trong lúc ngón tay mảnh khảnh gảy, tự có một cỗ khí chất thanh nhã dẫn người ở trong đó., Nàng đứng trên mặt một vòng khăn che mặt, khẽ cúi đầu xuống chỉ là lộ ra ánh mắt nhàn nhã cùng đôi môi đỏ hồng, mặc dù không thấy rõ toàn bộ hình dáng, nhưng tuyệt đối là nữ tử xinh đẹp không thể nghi ngờ. Thoạt nhìn nàng không để ý quá nhiều đến đám người trong đại sảnh, ngược lại giống như ở sơn lĩnh không người hoặc là trong hồ nước thản nhiên biểu diễn.
Có lẽ chỉ có số ít người có thể minh bạch thân ảnh kia trong chốc lát đã tạo thành lực hút.
"Đây là ai vậy?"
Bên lan can lầu hai, Tiết Tiến nhẹ giọng hỏi một câu, tự nhiên là hỏi Lữ Hà, nhưng Lữ Hà cũng có chút nghi hoặc lắc đầu. Tiết Duyên nhìn mấy người bên cạnh, thấp giọng nói: "Đây là khúc nhạc gì?"
Liễu Thanh Địch ở một bên lúc này nhíu nhíu mày, vô thức nhìn thoáng qua Ninh Nghị, chỉ thấy Ninh Nghị nghiêng đầu nhìn xuống, ngón tay gõ nhẹ lên lan can, lắc đầu nói: "Giống như trước kia từng nghe qua, bất quá... Lúc này khó có thể xác định..."
"Giống như thủy điều đầu ca..." Lữ Hà nhẹ giọng trả lời một câu.
"Bài hát này được hát khắp nơi trong thời gian trước, nghe nói chưa từng mười lần cũng đã hai mươi lần, giai điệu này..." Có người nói nhỏ: " đạn sai rồi?"
Lời này cũng không phải là rất tin tưởng, thanh âm còn chưa rơi xuống, nữ tử trên sân khấu rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt trong suốt quét qua toàn trường, chỉ dừng lại ở lầu hai một chút, sau khăn che mặt, tiếng ca du dương thản nhiên truyền ra.
"Khi nào trăng sáng..."
Thủy Chuyển ca đầu.
Trong thời gian gần một năm qua, tiếng nhạc này đã được Giang Ninh truyền xướng vô số lần, đối với đông đảo khách khứa thanh lâu mà nói, kỳ thật đã không còn bao nhiêu ý mới. Nhưng đây là tiếng ca lại không giống trong ngày thường, nó vẫn theo bộ khung xương nhạc khúc ngày thường, nhưng tiếng ca lại khiến người ta có cảm giác thản nhiên uyển chuyển, trong thời gian này, lại không mất đi vẻ phóng khoáng, khiến người ta khó có thể xác định được âm thanh này đến cùng là ly kinh đạo hay là ly kinh, trong đại sảnh nhất thời lại vang lên những tiếng xì xào bàn tán, một lát sau liền yên tĩnh, những người này đại khái đã ý thức tới bài hát này êm tai, có cái gì, nghe xong rồi hãy nói.
Đương nhiên, bất luận khúc nhạc biến hóa thế nào, bài thơ tiếp theo vẫn y nguyên.
"Đem rượu hỏi Thanh Thiên."
"Không biết cung khuyết trên trời là năm nào... Ta muốn thừa gió quay về, lại sợ lầu các ngọc..."
Trong đại sảnh không có bao nhiêu người nói chuyện, tiếng đàn, tiếng ca trong chốc lát ảnh hưởng hết thảy chung quanh, bạch y, cổ cầm, tóc dài, khăn che mặt, thanh tịnh uyển chuyển trong tiếng ca khúc uyển chuyển uyển chuyển., Cảnh tượng này phảng phất như tiên tử không nhiễm bụi trần, tạo thành cảm nhiễm và xung kích. Tiếng nhạc kia khác với ngày thường, cách hát cũng khác với ngày thường, nhưng cũng không rời kinh phản đạo, khung xương kỳ thật vẫn không thay đổi, chỉ là mỗi tiếng rung, mỗi cái run, trong mỗi cái lồng ngực đều như có linh hồn của mình. Tiếng nói tuyệt mỹ của Không Linh phối hợp lại, sáng tạo ra ý cảnh hoàn toàn mới của mình.
"Cao nơi bất thắng hàn, nhảy múa biết rõ bóng dáng, không giống ở nhân gian..."
Sau khi hát xong, cô gái khẽ mỉm cười, chăm chú vào đàn. Ngược lại Ninh Nghị nhìn thấy ánh mắt nàng nhìn như lơ đãng trên lầu hai, khẽ lắc đầu. Đương nhiên, không quấy rầy được ánh mắt điềm đạm và mỉm cười của cô gái phía dưới. Đã ba năm rồi cô chưa từng làm những chuyện này, thật ra cũng không cần phải làm.
Trước đây, Ninh Nghị chưa từng nghe Nhiếp Vân Trúc hát theo cách cổ vận. Nhưng y biết khúc nhạc này đến từ đâu. Chuyện có liên quan tới ca khúc thời đại Thủy Chuyển Ca, Ninh Nghị đã dạy cho cô ta, cũng kể cho cô ta cách mình thích. Thật ra cô ta có chút không cho là đúng., Bất quá trước sau cũng không có phản bác, cho đến lúc này khúc nhạc này. Quả thực giống như đem hai khúc nhạc gần như thần kỳ hợp lại với nhau, lại hết lần này tới lần khác không cho người ta bất luận cảm giác đột ngột gì.
"Cao như mấy tầng lầu vậy..."
"Ít nhất trong chuyện này, các loại thi từ ca khúc cũng được, vừa rồi công tử nói về dân ca đồng hương cũng tốt, nếu Vân Trúc không làm được, sợ là trong toàn bộ thành Giang Ninh cũng không có mấy người có thể làm được..."
Nhớ tới những lời nàng nói lúc miệng đầy tự tin, nghe được những ca khúc kia của nàng có chút muốn nói lại thôi. Lúc này Ninh Nghị đại khái đã minh bạch, bất quá trước mắt cũng chỉ có thể như người bên ngoài lẳng lặng nghe bài hát này.
"Chuyển Chu các, cấp thấp, chiếu không ngủ... Không nên có hận, chuyện gì kéo dài thời gian khác..."
Một mặt khác, trong một cửa sổ bên đại sảnh, Nguyên Cẩm Nhi nhìn thân ảnh trên đài, lẳng lặng nghe bài hát này, Trần Hậu Hậu Hậu phía sau cũng đang lắng nghe, chỉ là vào một lúc nào đó nhíu mày nói một câu: "Đây là Vân Trúc..."
Nàng trước kia cũng nghe qua nhạc khúc của Nhiếp Vân Trúc, hơn nữa cũng dùng tiêu chuẩn chuyên nghiệp để nghe. Lúc ở Kim Phong lâu, tạo nghệ về mặt này của Nhiếp Vân Trúc đã là tuyệt hảo, nhưng kỳ thật trên khí chất ít nhất cũng có vài phần cao ngạo tuyệt đối, vốn đây cũng là một loại ý cảnh người khác ưa thích, tỷ như Lục Thải Tài cũng là loại khí chất tương tự, nhưng khí chất khai thác lưu luyến đến tự thương tiếc, cuối cùng vẫn không bằng phần thanh lãnh ngạo của Nhiếp Vân Trúc.
Nhưng lúc này, sự thanh lãnh đã không còn nữa, sự cao ngạo đã từng có chút xa cách cũng đã biến mất không thấy gì nữa. Thay vào đó, chỉ là như dòng suối, tự nhiên và êm dịu, ấm áp bao phủ hết thảy., Nhuận vật không một tiếng động, hầu như không có bao nhiêu người nguyện ý quấy rầy ca khúc và đạo cảnh như vậy. Nàng lên đài, không cần phải dùng thái độ cao điệu chèn ép hết thảy, mà giống như là... căn bản không cần vì chuyện này mà trực tiếp lây nhiễm tất cả mọi người... Không cần so sánh với đám người Lữ Hà, bởi vì căn bản là không cùng một cấp độ hoặc hệ thống.
"Người có bi hoan ly hợp, nguyệt có âm tình viên khuyết, việc này xưa nay khó mà toàn thành..."
Cô gái mỉm cười vui vẻ hát bài hát. Không lâu sau, khi đôi môi nàng hé mở hát ra hai câu "Chỉ mong muốn người thời gian dài, ngàn dặm chung sống cùng nhau", lại có cảm giác lưu luyến, tiếng nói cùng tiếng đàn kia đã lâu sau mới dừng lại, nàng cúi đầu, lẳng lặng ngồi yên tại đó, chờ đợi một hồi lâu, cuối cùng tiếng vỗ tay vang lên.
Tiếng nói chuyện hỗn tạp trong tiếng vỗ tay kia, mấy người lầu một bắt đầu hỏi thăm nguồn gốc người trên đài nữ bên cạnh, hoặc là hưng phấn bắt đầu thương lượng với người bên cạnh để nàng tới đây.
Trong thanh âm như vậy, nữ tử đứng lên, mỉm cười cúi người, không nói gì, lấy ơn. Sau đó nàng đi về phía sân khấu, cũng không phải là sân sau, vừa rồi Lữ Hà đi xuống nơi nào, rót một chén rượu lên bàn nhỏ bên cạnh, đưa cho Tiết Diên. Lúc này cô gái kia cũng cầm một chén sứ, nhưng không chạm vào bình rượu, mà là đi tới bên cạnh, rót một chén trà.
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Đại sảnh, mọi người có chút không hiểu nhìn một màn này, trong tiếng xì xào bàn tán, nhìn chăm chú phát triển tiếp theo...