Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Ngươi nói xem, chuyện gì xảy ra..."
Thu Phong khẽ động, bên ngoài khách sạn đều là mây đen, trên bàn có thỏi bạc chói mắt. Ngô quản sự thở dài, đám người Phạm Hằng ngồi bên này đều có hỏa khí thật lớn.
Bọn họ sinh ở Giang Nam, gia cảnh cũng không tệ lắm, đi qua đọc đủ thứ thi thư, nữ chân nam, tuy nói là thiên hạ mênh mông, nhưng có một số việc, cuối cùng chỉ phát sinh ở địa phương cực đoan nhất. Mặt khác, nữ chân nhân dã man hiếu sát., Những nơi mà binh phong đến, dân chúng lầm than là có thể hiểu được, bao gồm cả lần này bọn họ đi đến Tây Nam, cũng đã chuẩn bị tâm lý kiến thức những tình huống cực đoan. Ai biết được chuyện như vậy ở Tây Nam không xảy ra. Ở trên địa bàn của Đới Mộng Vi cũng không có nhìn thấy, đến bên này, trong khách sạn nghèo nàn tại huyện thành nhỏ này, đột nhiên đập ở trên đầu.
Trong nửa ngày này tâm tình bọn họ có chút lo lắng, giờ phút này Ngô quản sự kia bày ra ngân lượng, phía sau năm tên thanh niên trai tráng một hàng đi theo hắn, trong lòng đám người Phạm Hằng như bị lửa, trong lúc nhất thời vẫn chưa có người nào đứng ra nói chuyện.
Ngô quản sự nhìn mọi người, sau đó đẩy cái ghế ra, đứng lên.
"Các ngươi chính là làm việc như vậy sao?"
"... Hả?"
Ngô quản sự đang muốn xoay người lại nghe được tiếng nói chuyện không phục từ phía sau vài tên thư sinh vang lên, người nói chuyện là một gã thiếu niên vốn ngồi khá xa. Chỉ nghe thiếu niên kia gằn từng chữ một:
"Hôm nay là người Lý gia các ngươi ức hiếp nam phách nữ, cha con Tú Nương... Bị các ngươi đánh thành bộ dáng kia, nàng thiếu chút nữa bị hủy hoại trong sạch. Bọn họ... Không có để các ngươi trêu chọc các ngươi chứ..."
Ánh mắt Ngô quản sự âm trầm, xác định thiếu niên kia.
"Hai người các ngươi cãi nhau, nữ muốn đập vườn nam, chúng ta chỉ là đi qua, cứu Tú Nương tỷ không có gây chuyện ra. Cô gia nhà ngươi chỉ vì loại chuyện này, phải nhớ kỹ chúng ta? Hắn là bộ đầu Thông Sơn huyện hay là thổ phỉ chiếm núi?"
"Hả?"
Ánh mắt Ngô quản sự hung lệ, nhưng dường như đối phương không nhìn thấy.
"Người khi nam phách nữ, trách người bị người ta phản kháng? Chúng ta trước kia cái gì cũng không nói, nói phải nhớ kỹ chúng ta? Các ngươi tranh cãi, Tú Nương tỷ thiếu chút nữa bị đánh chết, các ngươi chê bọn họ chướng mắt sao? Chúng ta nói vài câu còn có Vương pháp sao, liền thành chúng ta nói lung tung? Các ngươi một câu xin lỗi cũng không có, Lý gia ở huyện Thông Sơn, là làm chuyện như vậy sao?"
Thiếu niên đứng dậy chất vấn, gằn từng chữ một đến đây, Ngô quản sự tức giận đến phát cười, hắn lộ ra hàm răng dày đặc, nhìn xem một đám thư sinh. Trong đó có một thư sinh sợ đám người bên này hành hung, đứng dậy ngăn lại thiếu niên tựa hồ đang tức giận, nói: "Tiểu Long..."
Mọi người cứ thế đi tới, thiếu niên trước mắt thân là đại phu, tính tình luôn luôn hiền lành, nhưng vẫn ở chung với nhau rất lâu., Cũng chỉ biết hắn yêu thích võ nghệ, nhiệt tình hỏi thăm chuyện trong giang hồ? Còn muốn đi Giang Ninh xem tiếp theo liền tổ chức Anh Hùng đại hội. Tính nết như vậy đương nhiên cũng không có gì lạ? Thiếu niên nào trong lòng không có mấy phần nhuệ khí đây? Nhưng loại tình huống trước mắt này, quân tử đứng ở tường nguy hiểm, nếu do thiếu niên được phát huy, hiển nhiên bên mình khó có kết quả tốt.
"Đứa nhỏ này là của ai vậy?" Ngô quản sự nhìn mọi người, "Xem ra lời của ta vẫn chưa nói rõ ràng a, cũng tốt."
Hắn nói xong, quay người nhận lấy một thanh trường đao từ trong tay gã thanh niên phía sau? Liên đao đeo vào vỏ, đặt lên bàn? Đưa tay điểm nhẹ: "Chọn đi." Hắn nhìn đám người Phạm Hằng một chút, nhìn thiếu niên xa một chút, lộ ra hàm răng, "Bạn nhỏ, chọn một người đi."
Thiếu niên đối diện nhìn hắn, khẽ nhíu mày, nghiêng nghiêng đầu, bờ môi giật giật tựa hồ muốn nói chuyện, nhưng trong lúc nhất thời không thể nói ra. Trần Tuấn Sinh có chút kiến thức nhất trong đám thư sinh, đã đi qua bảo hộ hắn ở phía sau: "Được rồi, tiểu Long, chuyện này ngươi đừng nghĩ nhiều."
"Ta..."
Ngữ điệu của Ninh Độc rất phức tạp, nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục nói chuyện nữa.
"Tiểu Long tuổi trẻ tức giận, nhưng lời của hắn, cũng không phải là không có đạo lý." Bàn bên này Phạm Hằng đứng dậy, chậm rãi nói ra: "Thông Sơn huyện Lý gia chính là cao môn đại hộ, không phải sơn môn thổ phỉ, quản việc nhà, đương nhiên phải giảng lễ nghĩa liêm sỉ, chuyện của các ngươi hôm nay, không có đạo lý. Ngày sau người khác nói Lý gia, cũng sẽ nói các ngươi không giảng đạo lý, từ xưa tới nay, gia nghiệp của người không có ai là lớn như vậy."
Hắn nói lời này không kiêu ngạo không siểm nịnh, cũng có chừng mực, có thể nói là có chút đắc ý rồi. Ngô quản sự đối diện cười cười: "Nói như vậy, ngươi đang nhắc nhở ta, không nên thả các ngươi đi rồi chứ?"
bờ môi Phạm Hằng giật giật, không thể trả lời.
"Lễ nghĩa liêm sỉ." Ngô quản sự kia cười lạnh nói: "Doanh cho các ngươi vài câu, các ngươi sẽ không biết mình là ai. Dựa vào lễ nghĩa liêm sỉ, các ngươi đem con chó vàng thế nào rồi? Dựa vào lễ nghĩa liêm sỉ, huyện thành chúng ta sao lại bị thiêu hủy? Người đọc sách... Bình thường rất nghiêm khắc quyên phí thuế có các ngươi., Lúc đánh giặc ai nấy quỳ còn nhanh hơn bất kỳ ai, vị Tây Nam kia nói muốn tiêu diệt Nho gia các ngươi, các ngươi có hứng thú với hắn làm gì? Lúc Kim cẩu đánh tới, là ai đem hương thân trong thôn lui vào trong núi, là ta đi theo Lý gia chúng ta làm việc!"
"Đọc mấy quyển sách hỏng, nói một chút đạo lý không có lý, các ngươi dùng cái rắm. Hôm nay ta liền đem lời ở chỗ này nói rõ ràng, Ngô gia ta ngươi xưa nay xem thường các ngươi đọc sách nát, liền biết liền líu ríu xiêu vẹo vẹo., Khi làm việc không còn trứng nào dùng. Muốn giảng đạo lý phải không? Ta thấy các ngươi đều đã chạy ra bên ngoài, chuyện hôm nay, cô gia nhà chúng ta đã nhớ kỹ các ngươi, rõ ràng là muốn trêu các ngươi, tiểu thư nhà ta bảo các ngươi cút đi, là ức hiếp các ngươi sao? Không biết tốt xấu... Đó là tiểu thư nhà ta thiện lương!"
"Tiểu thư nhà chúng ta tâm thiện, Ngô gia ta không có thiện tâm như vậy, líu ríu chọc ông đây, xem các ngươi đi ra khỏi vùng đất thông núi này! Biết rõ trong lòng các ngươi không phục, đừng tức giận, ta nói cho các ngươi biết những kẻ không có đầu óc này, thời đại thay đổi rồi. Lý gia nhà chúng ta nói, trị thế mới xem sách thánh hiền, loạn thế chỉ nhìn đao và thương, bây giờ Hoàng đế mất rồi, căn cứ thiên hạ bị cắt, các ngươi muốn luận lý đây là lý lẽ!"
Thanh âm của hắn vang dội, "đoạt" càng thêm vang dội. Nói tới đây, vẩy vạt áo hạ xuống, mũi chân vẩy một cái, đã nhấc băng ghế dài trước người lên. Sau đó thân thể gào thét xoay quanh, chỉ nghe một tiếng nổ vang, băng ghế cứng rắn kia bị hắn xoay người gọt thành hai đoạn, băng ghế gãy bay tán loạn ra ngoài, đập nát một ít bình lọ trong quán.
Phạm Hằng đứng phía trước sợ tới mức ngã ngồi xuống ghế.
Trước đó Ngô quản một thân trường sam, mọi người đều cho rằng hắn cũng là người đọc sách, đến mức một cước này quét ra, hiệu quả thật là cao thủ võ lâm, mới biết được hóa ra hắn cũng là cao thủ võ lâm mang tuyệt nghệ. Mắt thấy từng thư sinh trong đại sảnh sắc mặt trắng bệch, bản thân hắn cũng có chút đắc ý, ống tay áo quét qua, chậm rãi đặt chân xuống.
"Muốn nói đạo lý, nơi này cũng có lý..." Hắn chậm rãi nói: "Mấy khách sạn trong Thông Sơn huyện thành, có quan hệ với Lý gia ta, Lý gia nói không cho các ngươi ở, đêm nay các ngươi không ở lại được... Nói hay nói hết, các ngươi nghe hay không cũng được. Qua đêm nay, ngày mai không đường đi."
Nói xong vẫy vẫy tay áo, dẫn mọi người rời khỏi khách sạn, sau khi ra khỏi cửa, lờ mờ nghe thấy một lời khen ngợi của thanh niên trai tráng: "Một cước này của Ngô gia, thật lợi hại."
"Rất giỏi..."
"Hắc hắc, đâu có..."
....
Chúng thư sinh trong quán trọ mắt thấy hiệu quả kinh người của một cước kia, sắc mặt hồng hồng trắng yên tĩnh một hồi lâu. Chỉ có Ninh kị nhìn cái ghế bị đá hỏng đối phương cảm thấy hài lòng nghênh ngang rời đi, rũ cụp bả vai, thở dài một tiếng.
Chưởng quỹ trốn ở bên trong lúc này đi ra xem tình hình, thấy đồ vật đại sảnh bị đập vỡ, cũng có chút khó khăn, nhìn quanh mọi người nói: "Không chọc nổi, đi thôi. Chư vị tiên sinh muốn ở, tiểu điếm cũng không dám thu nhận." Hắn nói thở dài một tiếng, lắc đầu lại quay về.
"Làm sao bây giờ?" Trong đó có người mở miệng.
Lục Văn Kha khàn khàn nói: "Như vậy thật sự không có vương pháp sao!"
"Chư vị đều thấy được a."
"Có lẽ... huyện thái gia bên kia không phải như vậy đâu?" Lục Văn Kha Đạo: "Mặc dù... Lý gia hắn quyền thế lớn hơn nữa, người làm quan há để một võ phu ở chỗ này định đoạt? Dù sao chúng ta cũng chưa thử qua..."
Hắn tựa hồ đã hiểu rõ một số chuyện, lúc này nói không cam lòng, Trần Tuấn Sinh đi tới vỗ vỗ bờ vai của hắn, thở dài một tiếng.
"Ta... Ta vẫn cảm thấy..." Ánh mắt đỏ của Lục Văn Kha nhìn về phía đám người, nhìn về phía độ tuổi Phạm Hằng lớn nhất, tựa hồ muốn được ủng hộ hoặc tán đồng. Lời còn chưa nói hết, thì động tĩnh đi thông ra cửa hậu viện bên kia truyền đến, thanh âm suy yếu của nữ nhân vang lên.
"Các vị..." Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người xuất hiện bên cạnh cửa chính là Vương Tú Nương mà lúc trước nàng vừa bị thương, lúc này trên mặt nàng đã được vá lại, nước mắt chảy ra, đỡ khung cửa đi tới: "Các vị... Các vị tiên sinh, chúng ta... hay là đi thôi..."
"Tú Nương, đây là..."
Phạm Hằng còn chưa dứt lời, Vương Tú Nương đi vào trong cửa, quỳ xuống ở đó: "Cha con chúng ta... Trên đường đi, nhờ các vị tiên sinh chiếu cố, cũng như vậy, thật sự không dám làm liên lụy tới các vị tiên sinh..." Nàng làm bộ muốn dập đầu., Ninh Độc đã đi tới đỡ cô, chỉ nghe cô khóc nói: "Tú Nương thuở nhỏ... Hành tẩu giang hồ với phụ thân, vốn đã biết, cường long bất áp địa đầu xà... Thông Sơn Lý gia này đại thế, cho dù các vị tiên sinh có lòng giúp tú nương, cũng không nên đối cứng với hắn lúc này..."
"Tú Nương muốn rời khỏi nơi này... Chư vị tiên sinh, chúng ta đi thôi... Ta sợ..."
Cô bị lời nói nghẹn ngào, nước mắt tuôn trào, khẩn cầu mọi người trong đại đường. Ánh mắt cô như đang nhìn tất cả mọi người, nhưng phần nhiều là rơi vào Lục Văn Kha. Lục Văn Kha ngồi ở phía xa, ánh mắt đỏ bừng, nhưng đến lúc này lại không nói nên lời.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Có người nắm tay phịch phịch đánh lên cột, để biểu thị sự đau đớn của mình. Có người thở dài, có người trầm mặc. Lục Văn Kha nói mấy lần: "Có lẽ cáo quan hữu dụng đây..." Nhưng cuối cùng cũng không nói hết lời.
Sắc trời đã tối.
Mọi người thu dọn hành lý, mướn xe ngựa, kéo lên Vương Giang, cha con Vương Tú Nương, trước chạng vạng tối rời khỏi khách sạn, ra cửa thành.
Trên đường đi cũng không có ai nói quá nhiều. Trong lòng bọn họ đều biết, đoàn người mình là xám xịt trốn thoát khỏi nơi đây, tình thế mạnh hơn người, trốn thoát cũng không có vấn đề gì, nhưng bị khuất nhục ít nhiều vẫn còn tồn tại. Hơn nữa trước khi trốn thoát, thậm chí Vương Tú Nương còn nói "ta sợ" sẽ cho mọi người một cái cớ để thuận nước đẩy thuyền.
Ninh Băng đi trên đường không nói gì, trong tất cả mọi người, thần sắc của hắn bình tĩnh nhất, thu thập hành lý bao bọc cũng là tự nhiên nhất. Mọi người cho rằng hắn có tuổi như vậy hài tử đem lửa giận giấu ở trong lòng, nhưng trong tình huống này, cũng không biết nên khuyên như thế nào, cuối cùng chỉ nói với hắn nửa câu: "Người đọc sách có tác dụng của người đọc sách, học võ có tác dụng học võ... Chỉ là thế đạo này... Ài..."
Ninh Độc gật đầu: "Ừm, ta biết rồi."
Phạm Hằng không biết hắn nói thật hay không, nhưng hắn cũng không có biện pháp nào nói ra được đạo lý của tiểu hài tử này.
Trời đã vào đêm, bọn họ mới ở lại một phiên chợ nhỏ cách huyện Thông Sơn khoảng mười dặm, ăn cơm tối đơn giản, thời gian đã không còn sớm nữa. Ninh Độc kiểm tra thân thể Vương Giang vẫn hôn mê một chút, đối với nam nhân trung niên này có thể tốt hơn không, tạm thời hắn cũng không có nhiều biện pháp hơn, lại nhìn thương thế của Vương Tú Nương, Vương Tú Nương chỉ dùng nước mắt rửa mặt trong phòng.
Quan hệ giữa cô và Lục Văn Kha cũng không chắc chắn, trên đường đi thần sắc Lục Văn Kha phẫn uất, cũng không chủ động tới đây quan tâm nhiều. Trên thực tế, trong nội tâm nàng hiểu rõ, đây vốn là nhân duyên cao cao tại thượng, rất có thể không còn gì để nói. Lục Văn Kha Thanh đang lúc thanh xuân thịnh, miệng đầy vẻ "có thể làm"., Nhưng tại nơi nhỏ bé như Thông Sơn, cuối cùng gặp phải khuất nhục to lớn, mặc dù hắn nguyện ý cưới nàng, tương lai mỗi lần gặp nàng, khó tránh khỏi cũng phải nhớ tới hôm nay bất lực —— đây vốn là loại khuất nhục mà nam nhân không thể chịu đựng được nhất.
"... Sáng mai Vương thúc nếu có thể tỉnh lại, đó chính là chuyện tốt, bất quá hắn bị thương nặng như vậy, mấy ngày sau không thể di chuyển, ta đã chuẩn bị mấy phương thuốc... Hai phương thuốc ở đây, là để Vương thúc trường kỳ điều dưỡng thân thể, hắn luyện cứng khí công có vấn đề, thân thể già ở đâu cũng sẽ đau, hai phương thuốc này có thể giúp hắn..."
"Tiểu Long, cảm ơn ngươi."
"Ừm."
Ninh Độc gật đầu, nhận câu nói cảm tạ của cô.
Rời khỏi phòng, Lục Văn Kha đỏ mắt đi tới hỏi thăm tình trạng cơ thể Vương Tú Nương. Gã cảm thấy nam nữ này quan tâm hay là quan tâm tới nhau, tâm tư của gã đã không còn ở đây nữa.
Thời gian qua một đêm, là mười lăm tuổi sinh nhật của Ninh kị, thật ra mọi người ở đây đều không biết chuyện này. Những chuyện xảy ra lúc trước khiến mọi người tâm sự nặng nề, mọi người ở trong một căn phòng lớn thật lâu mới lần lượt ngủ. Đến rạng sáng, khi phạm Hằng dậy khỏi nhà xí, mới phát hiện trong phòng đã thiếu mất một người, hắn đốt ngọn đèn, cùng mọi người tìm kiếm: "Tiểu Long đi đâu rồi?"
Lúc này, vị tiểu y sĩ Long Ngạo Thiên kia đã không thấy đâu nữa.
Sau đó cũng hiểu ra: "Thiếu niên trẻ tuổi như hắn, đại khái là... không muốn lại cùng đi với chúng ta nhé..."
Thân thể trần trụi...
Ninh Độc rời khỏi khách sạn, cõng bọc hành lý đi về hướng Thông Sơn huyện. Thời gian là ban đêm, nhưng đối với hắn mà nói, cũng không khác gì ban ngày, hành tẩu cùng một loại du sơn ngoạn thủy.
Đi chung với đám thư sinh này, cuối cùng cũng phải tách ra. Chuyện này cũng rất tốt, đặc biệt là xảy ra ngày sinh nhật khiến hắn cảm thấy rất thú vị.
Khác với đám người Phạm Hằng tưởng tượng, hắn cũng không cảm thấy nhục nhã quyết định rời khỏi huyện Thông Sơn là cái gì. Người gặp chuyện quan trọng là có năng lực giải quyết được, thư sinh gặp lưu manh, đương nhiên trước tiên phải đi ra, sau này gọi người đến đòi lại, người tập võ có thể có biện pháp giải quyết khác, cái này gọi là cụ thể sự tình phân tích. Hoa Hạ quân huấn luyện chú trọng huyết dũng, nhưng cũng kiêng kị nhất là không đầu không đuôi, làm ra vẻ mù mờ.
Đưa những người này đi, sau đó chính mình trở về, tìm Ngô quản sự kia hảo hảo nói chuyện một chút, đây chính là cách làm rất hợp lý.
Tên ngốc kia không ngừng đá gãy mấy cái ghế...
Hắn gần như bị thân thủ của đối phương làm cho chấn kinh rồi...
Nếu như một đám chiến hữu Hoa Hạ quân còn ở đây, nói không chừng sẽ trợn mắt há mồm nhìn hắn vỗ tay, sau đó khen hắn ghê gớm lắm...
Lúc này nên trở về khen hắn ta...
Trong lòng của hắn nghĩ như vậy, rời khỏi thị trường nhỏ không xa, liền gặp mấy tên Dạ Hành Nhân...