Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vào buổi tối sau khi đến Tử Châu, mơ thấy muội muội đã chết.
Đó là chuyện hơn mười năm trước.
Nữ chân nhân lần thứ hai đi về phía nam, khiến cho vô số người ta tan cửa nát. Thang gia là một nhà tiểu địa chủ gần phủ đại danh, gia cảnh vốn rất giàu có, khi nữ chân lần đầu tiên đi về phía nam, bởi vì trúc ký phối hợp với biện pháp xây dựng bức tường cứng rắn của phủ tương tiến hành Thanh Dã, rút lui kịp thời, bởi vậy chưa từng bị thương vong quá lớn, nhưng lần này lại không có vận khí tốt như lần đầu.
Phụ mẫu rất nhanh chết trong loạn quân, gia tài mang theo tùy thân cũng bị cướp sạch không còn, đại lượng người trong đám người tại gây họa đuổi xuống phương nam. Lúc ấy từng đọc qua một ít sách, tư duy của Thang Mẫn Kiệt cũng sôi nổi thì mang theo muội muội Thang Bảo Nhi, một đường đi về hướng Tây Bắc của Thương Hà.
Thế giới nhân loại đúng cùng sai, đối mặt với rất nhiều tình huống phức tạp kỳ thật khó có thể định nghĩa. Mặc dù rất nhiều năm sau, tư duy thành thục của Thang Mẫn Kiệt cũng rất khó nói rõ suy nghĩ lúc đó của mình có rõ ràng hay không, chọn một con đường khác liền có thể sống sót. Nhưng tóm lại, mọi người đưa ra quyết định, sẽ phải đối mặt hậu quả.
Từ đại danh phủ đến Tiểu Thương Hà, tổng cộng hơn một ngàn dặm lộ trình, hai huynh muội chưa bao giờ trải qua chuyện thế sự phức tạp đã gặp rất nhiều chuyện: Binh họa, sơn phỉ, lưu dân, lưu dân, ăn mày...Tiền trên người bọn họ rất nhanh đã không còn, bị đánh đập, chứng kiến ôn dịch, trong đường đi cơ hồ chết đi, nhưng cũng đã từng được thưởng thiện ý cho người khác, cuối cùng tao ngộ đói khát...
Muội muội chết đói. Trước khi chết, còn muốn ăn bánh nướng...
Trong vô số thời gian sau đó, hắn sẽ nhớ lại đoạn lộ trình đó. Lúc ấy hắn còn lưu lại một cây đao, tuy lúc đó binh họa lan tràn khắp nơi, nhưng hắn vốn có thể giết người, nhưng hắn mới mười bảy tuổi không có can đảm đó. Hắn vốn cũng có thể cắt thịt của mình, ví dụ như cắt thịt trên mông, hắn đã từng suy nghĩ như vậy vài lần, nhưng cuối cùng vẫn không có dũng khí...
Muội muội bị chết đói trên đường đi, hắn gặp phải một đám lưu dân khác, một đường đi tới tiểu Thương Hà. Do đã từng đọc sách, hắn được sắp xếp đi làm một ít văn thư, sau đó cũng nghe được một ít chương trình, cuối cùng cũng minh bạch một đạo lý:
Chuyện tới nước này cần phải can đảm.
Nếu như lúc trước mình có thể hạ thủ, mặc kệ là đối với người khác, hay là đối với mình... muội muội có lẽ cũng không cần phải chết...
Tỉnh lại từ giấc mộng, lờ mờ là rạng sáng, Lư Minh phường nói chuyện với hắn:
"Còn gì muốn phó thác cho ta? Ví dụ như muội muội trong khuê phòng chữ ta, ngươi có muốn ta trở về thay ngươi tới thăm một chút không?"
"Ngươi không thích hợp. Cả ngày cầm đầu chạy, ta sợ nàng làm quả phụ."
"Thật sự có muội muội?"
Khi đó ánh mắt Lư Minh Phường liền sáng lên, một bộ dạng cảm thấy hứng thú ngu xuẩn.
Cuối cùng, là ta đã trở về...
....
Nương theo tiếng chuông sáng sớm, phía đông chân trời thổ lộ ánh bình minh. Áp tải đội ngũ đi tới con đường phía nam của Tử Châu thành, cùng một đội xe trở về Thành Đô tụ hợp, một chuyến liền xe.
Đoàn xe chở quân công số một của Trung Hạ đi dọc theo con đường rộng rãi, xuyên qua nguyên dã sau mùa thu, xuyên qua rừng cây um tùm của Long Tuyền sơn mạch, mây trắng trên bầu trời lay động theo gió, phạm nhân ngồi trên xe ngựa ngẫu nhiên nghe thấy mọi người nói đủ loại chuyện: sửa trúc ký:, Trung Nguyên tích sức chờ phát động chiến tranh, giao dịch với Lưu Quang thế, đáng ghét tới mức nào, thành Đô công nhân... kiện kiện nào? Rất nhiều khái niệm làm cho hắn cảm thấy xa lạ.
Trong trí nhớ của hắn quen thuộc nhất vẫn là băng tuyết phương bắc? Mặc dù ở thế giới không có băng tuyết, thiên địa kia cũng có vẻ lạnh cứng mà túc sát.
Nhưng con đường trước mắt là rộng lớn, nhiều năm trước hắn rời khỏi lãnh sơn địa, xuyên qua thành đô, xuyên qua Kiếm Môn quan một đường bắc thượng, nơi này còn chưa thuộc về Hoa Hạ quân? Cũng không có con đường rộng lớn như vậy.
Hoa Hạ nguyên năm thứ hai tháng tám, Thang Mẫn Kiệt từ Bắc địa trở về Thành đô, ra nghênh tiếp hắn là sư đệ Bành Việt Vân của quá khứ.
Sau đó? Là một hồi thẩm vấn.
Thân thể trần trụi...
Trương thôn.
Ánh sáng của Tinh Nguyệt dịu dàng bao phủ cả vùng đất này.
Lễ đường ở phía bắc của thôn, một buổi tiệc cưới đang diễn ra, hai bên kết hôn một bên là con gái Đỗ Bồng gai thứ tư Đỗ Bồng, một bên khác là con gái Tô Văn Định. Hai nhà này ở Trương thôn đều được coi là nhà giàu? Bởi vậy mặc dù tuân theo tiêu chuẩn tiết kiệm, nhưng tràng diện yến tiệc vẫn vô cùng náo nhiệt như cũ? Tô Đàn Nhi dẫn người tới hỗ trợ Trương La, Ninh Nghị cũng lộ diện ngắn ngủi.
Lâm Tĩnh Mai buộc tóc đuôi ngựa dài, mang theo mấy tỷ muội bận rộn nấu ăn trong phòng bếp.
Bắt đầu từ lúc giết vua Hoa Hạ quân tạo phản, tình hình thiếu thốn vật tư một mực kéo dài hơn mười năm, cho đến bây giờ, mặc dù phương diện thành đô nhanh chóng phát triển đã có phong thái xa vời, nhưng Trương thôn bên này dưới sự khống chế của Ninh Nghị vẫn còn duy trì tập tục tương đối thuần phác. Buổi tiệc cưới tuy náo nhiệt nhưng vẫn còn duy trì được tập tục., Nhưng vẫn chưa mời được một đầu bếp nổi bật từ bên ngoài đến, cũng không có quá mức xa hoa đồ ăn. Hơn mười năm qua nó lớn lên bên cạnh Ninh Nghị, được Ninh Nghị thu làm nghĩa nữ Lâm Tĩnh Mai nấu nướng cũng tương đối lợi hại. Lần này tỷ muội trong đoàn thành thân, nàng xung phong nhận việc làm hai món ăn.
Trong phòng bếp khói cháy khét lẹt, mệt đến ngất ngư, bên cạnh lại còn có con ruồi giúp đỡ luống cuống đáng ghét.
"Ai ui, cứ như vậy, chỉ còn lại ngươi. Mai Tử, còn lại ngươi..."
Hôm nay đã không phải là người đầu tiên đề cập đến đề tài này, mà Lâm Tĩnh Mai đã vung cây muôi trong tay lên thành đại đao, mạnh mẽ oai phong.
"Tránh ra đi ra, hỗ trợ bưng đồ ăn..."
Một con ruồi bị đuổi đi, những con ruồi khác thuận thế xông tới.
"Đúng vậy, ngươi cũng nên nghĩ chút chuyện, Mai Tử..."
"Được rồi, được rồi, nói chút hữu dụng."
"Hôm qua đường đệ ta đã trở về a, ngươi gặp mặt một lần..."
Trong phòng bếp to lớn, mấy tên đầu bếp đầu bếp một mặt bưng thức ăn lớn tiếng hô quát, bên phía Lâm Tĩnh Mai thỉnh thoảng có người tới, hỗ trợ trò chuyện về chuyện kết hôn với nàng. Nơi này một mặt tất nhiên có nguyên nhân Ninh Nghị là nghĩa nữ, mặt khác, cũng bởi vì hình dáng của nàng, tính tình quả thật xuất chúng.
Hoa Hạ quân mấy năm trước sống rất chăm chỉ, có một số người trẻ tuổi ưu tú đã trễ nải mấy năm chưa thành thân, sau khi trận chiến Tây Nam kết thúc, mới bắt đầu xuất hiện tình thân quy mô lớn, kết hôn, nhưng trước mắt nhìn đã sắp đến hồi kết.
Lâm Tĩnh Mai dở khóc dở cười đem việc khuyên hôn trận từng cái ngăn lại. Đương nhiên, người tới nhiều, ngẫu nhiên cũng có người nhắc tới đề tài tương đối phức tạp.
"Ài, Mai Tử ngươi không muốn thành thân, không phải vẫn còn nhớ tới tên họ Hà kia chứ, người nọ không phải là đồ vật a..."
Nhắc tới chuyện này, đầu bếp phụ cận đều gia nhập vào: "Nói bậy, Mai Tử sao lại không có mắt như vậy..."
"Ta nói cho ngươi biết, Mai Tử, gả ai cũng không được gả cho tên chó chết kia!"
"Đúng vậy, sớm biết như vậy năm đó đáng lẽ phải đánh chết hắn!"
"Nấu Đậu cho nó ăn."
"Sớm muộn gì cũng báo ứng thôi."
Đây là Trương thôn gần nhất - hoặc là nội bộ thế lực của Hoa Hạ quân - một trong những chuyện thảo luận nhiều nhất. Liên quan tới quan hệ giữa Hoa Hạ quân và đám công bằng kia, định nghĩa quá khứ vẫn luôn mập mờ, thật ra tư thái bên phía Hoa Hạ quân lại rất rộng rãi: Bên phía chúng ta đánh bại nữ chân nhân, danh tiếng này của ngươi muốn cọ vào một chút cũng không sao.
Nhưng tin tức đại hội anh hùng Giang Trữ truyền đến, cùng với đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ của Hoa Hạ quân lựa chọn cùng một thời điểm, nhất thời khiến người bên này tức giận. Nhất là đối với những người hạch tâm của Trương thôn mà nói, bọn họ biết chuyện lúc trước có văn gì., Cũng biết về sau bên này xử trí rộng lượng, ngươi chạy về mượn lý luận của Ninh tiên sinh gây chuyện thì thôi, chiếm đại tiện nghi không biết cảm tạ, hiện tại lợi ích trên lôi đài còn, thật sự là tiện nhân bị đánh chết mấy lần cũng không đáng tiếc.
Mọi người hùng hùng hùng hổ hổ hổ một hồi, sau đó mấy tên đầu bếp chuyển đề tài, suy đoán xem trong đại hội anh hùng này chúng ta có dùng biện pháp nào để chống chế hay không, thí dụ như phái đội ngũ ra ngoài quấy rầy chuyện của đối phương, cũng có người cho rằng bên kia dù sao cũng quá xa., Bây giờ không cần phải tới đó, đàm luận một phen như vậy, rồi lại trở về với ngâm mình làm bồn cầu cho Hà Văn. Ngươi dùng hết rồi ta lại dùng, ta dùng hết rồi lại ra ngoài nói cho mọi người biết, âm thanh ồn ào, khí thế ngất trời.
Bên phía Lâm Tĩnh Mai cũng náo nhiệt không ngừng. Qua một hồi, nàng làm xong hai bữa đồ ăn của mình, ra ngoài ăn mỳ, người tới đàm luận hôn sự vẫn như cũ không dứt. Nàng hoặc uyển chuyển hoặc trực tiếp ứng phó những chuyện này, đợi đến khi mọi người la hét muốn đi làm loạn, nàng nhìn một cái trống trơn từ bên cạnh Lễ đường đi ra ngoài, đi tản bộ dọc theo đường, sau đó đi tới bờ sông gần Trương thôn dạo chơi.
Ban đầu trong đêm mịt mờ, Lễ đường xa xa náo nhiệt giống như hòn đảo trong đêm, chung quanh một mảnh quang mang phân bố ra. Dưới ánh sao, nước sông róc rách, nàng hít sâu không khí bên bờ sông, trong đầu cũng không khỏi nhớ tới sự tình liên quan tới chữ gì.
Đối với nàng bây giờ, nhớ tới Hà Văn, đã không chỉ liên quan tới tình cảm lúc trước. Sau khi trưởng thành, nàng tham dự vào công tác ở hậu phương của Hoa Hạ quân, tiếp xúc qua không ít công tác văn thư, tiếp xúc với sự việc gián điệp báo hệ thống, đối với những chuyện liên quan đến hưng vong của toàn bộ thiên hạ, quan hệ đến hàng nghìn người, mười vạn người, tình cảm thực ra không đáng kể.
Giống như những người quen trong phòng bếp, nếu như chỉ là theo tâm ý kêu la vài câu, đương nhiên là muốn giết Hà Văn là xong. Nhưng nếu ở tầng lớp chính trị chân chính suy xét, sẽ sinh ra đủ loại phương án giải quyết, ở giữa diễn sinh ra một ít đề tài, là nguyên nhân làm cho nàng hôm nay cảm thấy phiền muộn.
Bành một tiếng, có người ném hòn đá xuống sông, đánh thức suy nghĩ ở bờ sông, một mặt là nữ tử đi về phía trước.
Xung quanh Trương thôn có rất nhiều trạm canh gác dò xét, cũng không xuất hiện vấn đề trị an gì quá lớn. Lâm Tĩnh Mai kinh ngạc quay đầu lại, chỉ thấy phía sau xuất hiện một bóng người, là một nam tử mặc quân phục, sau khi làm xong trò đùa, khuôn mặt tươi cười quen thuộc.
"Bành... Bành, đã về rồi..."
"Tiễn một bản văn thư khẩn cấp, ta giả công tế tư chạy về một chuyến, đáng tiếc chậm một chút, không cọ đến bữa tiệc..."
"Còn chưa ăn cơm sao? Phòng bếp chắc chắn còn có đồ ăn."
"Trên đường đi ăn qua đồ ăn, ta vụng trộm đi ra tìm ngươi."
Lúc này xuất hiện chính là Bành Việt Vân, hai người nói chuyện cùng nhau đi đến bờ đê phòng ngừa.
"Lúc đi tiệc rượu còn chưa tan, giai tỷ sắp xếp vị trí cho ta, ta nhìn xem ngươi không có ở đây, liền hỏi thăm một chút. Bọn họ một hai người đều muốn giới thiệu cho ngươi xem mắt, ta đoán ngươi sẽ chạy mất."
Lâm Tĩnh Mai mỉm cười: "Dù sao cũng chỉ là lời nói, không có ác ý, ta cũng quen rồi. Ta chỉ ở trong phòng bếp nấu cơm, ăn no rồi mới muốn ra ngoài chơi một chút."
Bành Việt Vân nắm tay nàng, hai cánh tay đong đưa, chậm rãi đi về phía trước.
"Tiểu Mai tỷ, tỷ gả cho ta đi, chúng ta thành thân đi." Bành Việt Vân nói.
Hai người quen biết nhau, Lâm Tĩnh Mai và Bành Việt Vân nửa tuổi, trước kia luôn lấy tỷ đệ xưng hô. Nửa năm trước bọn họ đã xác định quan hệ, biểu lộ tâm ý với nhau, lần đầu tiên dắt tay nhau. Chỉ có điều sau đó Bành Việt Vân đi thành đô làm việc, Lâm Tĩnh Mai thì một mực đợi ở Trương thôn, số lần gặp mặt không nhiều, đối với chuyện kết hôn cũng không có hoàn toàn chắc chắn.
Đương nhiên, quan hệ nam nữ lúc này mà nói, sau khi nắm tay, chuyện kết hôn bình thường chính là ván đã đóng thuyền. Bành Việt Vân lúc này cũng lộ ra vẻ tự nhiên.
Khóe miệng Lâm Tĩnh Mai tự nhiên lộ ra ý cười, nhưng sau đó không biết nghĩ tới điều gì, lại cúi đầu: "Tiểu Bành, đương nhiên là ta nguyện ý, nhưng mà... hôm nay lại có chuyện khác..."
Tay nàng có chút nới lỏng.
Còn bên phía Bành Việt Vân thì lại nắm chặt bàn tay: "Nói về chuyện chữ Văn đi."
Nữ tử cột bím tóc đuôi ngựa quay đầu nhìn hắn, không biết nên nói như thế nào.
Bành Việt Vân lại mỉm cười, sau đó ánh mắt bình tĩnh trở lại, một mặt bước về phía trước, vừa thấp giọng nói chuyện: "Hà Văn muốn tổ chức Anh Hùng đại hội ở Giang Trữ, mượn danh tiếng của chúng ta là một mặt, nhưng trên phương diện còn nhiều hơn nữa., Một thế lực tổ chức loại hoạt động quy mô lớn này, là chỉnh đốn lực lượng nội bộ, tập trung phương thức quyền lực. Luận võ chủ yếu nhất, chỉ sợ Hà Văn cũng biết đảng công bằng bành trướng quá nhanh, ngay từ đầu cấu tạo đã không dễ dùng như vậy."
"Giang Nam xua đuổi lưu dân thành binh, giết địa chủ, tàn thân dân, bây giờ quy mô hơn ngàn vạn, binh lực lên tới trăm vạn, nhưng ở giữa, Hà Văn, Cao Thiển, Hứa Chiêu Nam, Thời Bảo Phong, Chu Thương các thế lực, sắp biến thành chư hầu năm ngoái. Hà Văn là muốn mô phỏng đại hội luận võ năm ngoái chúng ta, bày ra thanh danh chính trực, sắp xếp tốt thứ tự, muốn tăng cường quyền thống trị của bọn họ, mới làm chuyện này. Ý tứ chính trị nơi này là vô cùng nồng đậm."
"Cho nên, Tiểu Bành..." Lâm Tĩnh Mai nhíu mày nhìn hắn.
Bành Việt Vân xoa xoa tay bà ta: "Ta biết rõ phía dưới bộ lạc có mấy người đang bàn luận, xét theo góc độ này thì chúng ta cũng có thể phái người đi cắm một cước, hơn nữa nếu muốn phái người đi làm quen với Hà Văn thì đương nhiên là phương pháp lý tưởng nhất. Mai tỷ, ta biết rõ về vụ này rồi."
"Tiểu Bành, giữa ta và Hà Văn... năm đó đã không có chuyện gì, năm đó ta có chút ngây thơ, bản thân Hà Văn cũng không thích ta... Nhưng nếu như phụ thân bên kia cần ta ra mặt đi đàm phán, ta cảm thấy ta có lẽ sẽ đi, bởi vì ta thật sự hiểu rõ một số chuyện trong quá khứ của hắn..."
"Nhưng nếu như ngươi lần này đi qua, Hà Văn bên kia nói hắn bỗng nhiên thích ngươi thì làm sao bây giờ? Thậm chí hắn dùng quan hệ với Hoa Hạ quân để uy hiếp ngươi, ngươi làm sao bây giờ?"
"... Ta sẽ xử lý tốt chuyện này."
Nàng trầm mặc hồi lâu, mới vừa nói ra câu này, không quá mức kiên định thề thốt, cũng không có nói chuyện qua loa lấy cảm tình, chỉ là nhìn vào sâu trong ánh mắt của Bành Việt Vân có cảm xúc phức tạp và nghiêm túc. Bành Việt Vân có thể nhận ra được hàm nghĩa trong ánh mắt đó là cái gì, đó là ánh mắt của rất nhiều chiến sĩ mà những năm qua hắn đã gặp qua.
Hắn chậm rãi nở nụ cười: "Tại Thành Đô, có người từng nói với lão sư tên của ngươi."
"A..."
"Bị lão sư mắng một trận, nói hắn học theo âm mưu quỷ kế, học được không có lương tâm."
"A..."
"Hơn nữa theo ta được biết, đội ngũ đến Giang Trữ rất có thể đã được phái đi, chỉ còn đám người Mai tỷ đang điều phối ngây ngốc kia mà."
"A..." Lâm Tĩnh Mai kinh ngạc, sau đó rút tay đánh một quyền lên ngực hắn: "Ngươi còn chưa nói sớm."
Bành Việt Vân nâng tay của nàng lên: "Ta rất thích bộ dáng này của tiểu Mai tỷ a."
Lâm Tĩnh Mai đá hắn một cước, nhưng Bành Việt Vân lại không buông nàng ra, nhảy nhót trên bờ đê hướng về phía trước.
"Cho nên tiểu Mai tỷ, có thể gả cho ta rồi."
"... Bằng không thì còn có thể lấy ai nữa."
"Ta sẽ tìm cơ hội cầu hôn với lão sư."
"Phụ thân gần đây rất phiền lòng, người đừng làm phiền người."
"Bên phía lão sư mỗi ngày đều là phiền tâm sự, đã sao rồi?"
"Ninh Hà mắng a di ở trong nhà làm công, phụ thân cảm thấy hắn nhiễm thói quen xấu nên ra vẻ với người khác, phạt Ninh Hà quỳ cả ngày trong sân, sau đó đưa hắn xuống quê chịu khổ."
Lâm Tĩnh Mai nhỏ giọng kể lại chuyện này: Gần đây Trữ gia luôn xảy ra chuyện, đầu tiên là thà bị người hãm hại, sau đó bỏ nhà rời đi, sau đó là Ninh Hà vốn luôn tỏ vẻ nghe lời a di làm việc trong nhà, chuyện này thoạt nhìn không lớn nhưng Ninh Nghị lại nổi nóng tính hiếm thấy, trực tiếp đưa Ninh Hà ra ngoài. Nghe nói người ta rất khổ, nhưng cụ thể ở đâu thì không ai biết, cũng không ai nghe ngóng được.
Ninh Hà là nhi tử sinh hạ của Hồng Đề, nghe nói vị võ nghệ cao nhất này có thể đánh bại nữ tông sư của Lâm tông ta thậm chí là rơi nước mắt vì chuyện này.
Đối với sự tình của Ninh gia, Bành Việt Vân chỉ gật gật đầu, không có đánh giá, chỉ nói: "Ngươi còn cảm thấy sư phụ sẽ cho ngươi tham gia sứ đoàn, quá khứ và thân thiết, kỳ thật với lão sư này, mấy chuyện này đều rất mềm lòng."
"Cũng không phải thân với nhau. Chỉ là ta cảm thấy có lẽ sẽ khiến ta... Ừ, thôi, không nói nữa."
Lâm Tĩnh Mai nói xong, lại đá Bành Việt Vân một cước.
Hai người đùa giỡn như thế, từ bờ đê chuyển lên con đường phụ cận, mới chuyển qua một chỗ hậu viện nhà người ta. Lâm Tĩnh Mai muốn rút tay ra, nhưng Bành Việt Vân vẫn không buông tha. Lâm Tĩnh Mai cười nhẹ nói: "Gặp người ta làm sao bây giờ, ngươi chơi lưu manh a..."
Bành Việt Vân đang cười định nói chuyện thì bị người khác nhìn thấy ngay.
Bên kia đường, Ninh Nghị và Hồng Đề dường như cũng đang tản bộ, một đường đi tới bên này. Sau đó hơi híp mắt lại, nhìn hai người đang dắt tay bên này, Lâm Tĩnh Mai giãy giụa một chút, không có vùng ra, sau đó lại giãy giụa một cái, lúc này mới tránh ra.
"Đùa lưu manh?"
"Hả?" Bành Việt Vân trợn tròn hai mắt.
"Bắt Bành Việt Vân lại cho ta!"
Sắc mặt Ninh Nghị âm trầm, trong bóng tối liền có binh sĩ từ bên cạnh chạy tới, đi về phía Bành Việt Vân. Hồng Đề ở một bên kéo ống tay áo của Ninh Nghị, nhưng trong bóng đêm sát khí tỏa ra bốn phía.
"A...không có không có, không có..." Bành Việt Vân có chút bối rối, Lâm Tĩnh Mai há to miệng: "Ba ba, không không không không... Không phải..." Bà ta nói như thế, chần chừ một chút, sau đó tóm lấy Bành Việt Vân đắc thủ kéo hắn ra sau lưng, cánh tay của hai người quấn lấy nhau: "Không phải đâu, chúng ta là..."
Trong sân nhỏ lộ ra ánh sáng, sát khí trong mắt Ninh Nghị dần dần biến hóa, không biết từ lúc nào, gã đã chuyển thành vui vẻ, bả vai bắt đầu run rẩy: "Vù vù vù... Ha ha ha..." Gã nhìn mặt Lâm Tĩnh Mai cùng với tay bọn họ kéo chung một chỗ: "Đây thực sự là gần đây nhất... Làm cho ta rất vui vẻ."
"Bành Việt Vân." Hắn nói tiếp: "Ngươi qua đây cho ta!"
Bành Việt Vân cũng nhìn hai tay mình và Lâm Tĩnh Mai đang nắm chặt, sau khi phản ứng lại, cười hắc hắc ngây ngô, đi tới phía trước. Hắn biết rõ trước mắt có rất nhiều chuyện đều muốn giải thích cho Ninh Nghị, không chỉ đơn giản là liên quan tới mình và Lâm Tĩnh Mai.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Còn có liên quan tới Thang Mẫn Kiệt.