Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh trăng đã tròn hơn một chút, chiếu sáng trung tuần sáu bóng đêm rất bình thường. Bên cạnh An Khang Thành đèn dầu lư thưa thớt, hán thủy lẳng lặng chảy xuôi, ruộng đồng bên bờ thu được một nửa, đóng quân ở quân doanh bên cạnh, ánh lửa cùng bóng người đều có vẻ nhỏ bé.
Cho dù bóng ma của chiến tranh sắp tới, nhưng từ xa nhìn lại, thiên hạ bình thường và muôn dân, bất quá cũng chỉ là một ngày bình thường.
Trong ban ngày, An Khang Thành lúc này đang trong trạng thái cấm đi lại ban đêm yên tĩnh không ít, nhưng nóng bức tháng sau vẫn chưa tan, đa phần thành thị tràn ngập mùi cá, vẫn như cũ là mùi cá hoặc nhiều hoặc ít.
Giờ Tuất, một chỗ đèn đuốc ở một chỗ phía tây thành trì đã sáng lên, người hầu mở cửa sổ phòng khách, làm cho gió sau khi vào đêm thoáng lưu động. Qua một hồi, ông lão tiến vào phòng khách, gặp mặt khách nhân, đốt một nén hương nhỏ.
"... Quý khách tới thăm, hạ nhân không biết nặng nhẹ, thất lễ... "
"... Ta tới An Khang đã hơn mười ngày, cố ý che giấu thân phận, ngược lại không liên quan đến người khác..."
"... Đại chiến Đông Bắc sắp tới, ngươi và ta hai bên là địch không phải bạn, tướng quân tới đây, không sợ bị bắt sao..."
"... Hai quân giao chiến không chém sứ giả, Đới công là Nho gia thái bình, ta nghĩ, hơn phân nửa là theo quy củ..."
"... Đại tướng quân có chút hiểu lầm với Nho gia, từ sau khi Đổng Trọng Thư trục bách gia, cái gọi là nho học, đều là ngoài viên trong vuông, nho da pháp cốt, giống như lão già chúng ta, muốn không giảng đạo lý, đều là có biện pháp. Thí dụ như hai quân giao chiến mặc dù không chém sai sử, nhưng lại không nói không trảm thám tử a..."
"... Đới công thẳng thắn thành khẩn, khiến người ta khâm phục..."
"... Tướng quân một mình mạo hiểm, tất có đại sự, ngươi và ta đã ở trong phòng tối, nói chuyện là được, không cần quanh co lòng vòng quá nhiều."
Ánh lửa đèn chiếu sáng cảnh tượng trong phòng, giọng nói chuyện với song phương đều có vẻ bình tĩnh mà thản nhiên. Trong đó một phương tuổi tác, chính là Đái Mộng Vi được xưng tụng là thánh hiền hiện tại, mà ở một bên khác, cùng hắn đàm luận chuyện người trung niên dung mạo tinh diệu, một thân người giang hồ đánh nhau ngắn ngủi., Lại là một vị đại tướng tâm phúc đi theo Trâu Húc ở Lạc Dương, tên là Đinh Tung Nam. Theo lý thuyết thì tiền tuyến đã bắt đầu thuyết phục, hắn trấn thủ ở tiền tuyến phía bắc, không ngờ lúc này lại xuất hiện ở thành thị " Địch hậu" như An Khang.
Trong quá khứ từng là sĩ quan của Hoa Hạ quân, lúc này một thân một mình mạo hiểm, đối mặt với Đới Mộng Vi, Đinh Tung nam trên mặt cũng không có quá nhiều gợn sóng, hắn cầm chén trà, nói: "Đinh mỗ lần này đến An Khang, mưu đồ cũng đơn giản, là đại biểu Trâu Soái, đến nói chuyện hợp tác với Đới Công. Hoặc là... dò xét ý nghĩ của Đới Công."
Lời này nói rất thẳng thắn, Đái Mộng hơi híp mắt lại: "Nghe nói... Trâu soái đi tấn địa, cùng vị nữ tướng kia nói chuyện hợp tác?"
"Hai tay chuẩn bị đi. Ninh tiên sinh trước đây thường xuyên nói cho chúng ta biết, dùng đấu tranh cầu hòa bình hòa bình thì tồn tại, để thỏa hiệp cầu hòa bình vong, đám người Đái công và Lưu Công phấn khởi bừng bừng muốn đánh tới. Chúng ta không thể không có đối sách., Trâu Soái là đi Tấn Địa mua vũ khí, trước khi đi nhờ ta đến Đái công, nói ngài có lẽ có thể nói chuyện, có thể kết minh. Ta ở chỗ này xem hơn mười ngày, Đới công có thể đem một đống hỗn độn dọn dẹp đến tình trạng hôm nay, xác thực không hổ là thánh hiền."
"Lời Thánh hiền nói chỉ là vô căn cứ." Đới Mộng khoát tay áo, "Nếu đã có thể chuẩn bị hai tay, ta làm sao biết các ngươi không phải chuẩn bị ba tay bốn tay, vừa giao dịch với vị kia, vừa tới gặp lão phu, lại phái người tới gặp Lưu Soái, thậm chí là những người khác, đại chiến chưa lên, phe tam tâm nhị ý, chỉ có thể không chiến tự bại, cũng là một phen hảo mưu tính."
Đối với cách nói của Đới Mộng, Đinh Tung Nam nhẹ gật đầu, trầm mặc trong chốc lát: "Trâu soái cùng bọn ta tuy rằng phản bội Hoa Hạ quân, nhưng từ trước đến nay, người biết rõ làm việc là thế nào. Lưu Công không đủ cùng mưu đồ, từ đầu đến cuối, bất quá chỉ là một cục bùn đất, nhưng Đới công tâm có chí lớn, nhất là đối với bọn ta mà nói, Đới công bên này, có thể bổ sung một khối đoản bản ở chỗ Trâu soái, cái gọi là cường cường liên hợp, ưu thế hỗ trợ lẫn nhau."
Đới Mộng nhấp một ngụm trà: "Mảnh nào?"
"Có thể làm cho Phương quân đội ta biết vì sao phải chiến đấu."
"Đây là suy nghĩ của Trâu Húc?"
Đinh Tung Nam nhẹ gật đầu.
"Thế nhân... Cũng có thể nói là đám người Lưu công đều đang nhìn chằm chằm vào mẫu đất trước mắt của mình, nhiều nhất cũng chỉ là ngẩng đầu lên, nhìn xem năm ba bước phía trước. Lưu Công muốn ăn chay, nói như hoa rơi, chỉ là đầu hàng cho tương lai của mình cũng tốt, nên quy thuận cũng được., Cầu rút lui. Nhưng Đới công bất đồng, tự mình giương cờ lên bắt đầu, Đái công trong lòng biết rõ tương lai đại địch là ai, việc này đối với ta, Vu Trâu soái cũng giống như vậy, tự phản bội bắt đầu, chúng ta lúc nào cũng trằn trọc xoay chuyển, ngày đêm khó ngủ..."
"... Vậy vì sao còn muốn phản bội nữa?"
"Nó nhất thời nóng đầu, sai lầm; thứ hai... tiêu chuẩn và yêu cầu của Ninh tiên sinh quá nghiêm ngặt, trong Hoa Hạ quân kỷ luật nghiêm ngặt, từ trên xuống dưới, động một chút sẽ họp, chỉnh phong, vì cầu thắng lợi một phen., Tất cả những người không theo kịp đều sẽ bị phê bình, thậm chí bị loại ra ngoài, ngày thường đây là chỗ dựa của Hoa Hạ quân thắng lợi, nhưng khi làm sai trở thành chính mình, chúng ta liền không lựa chọn... Đương nhiên, Hoa Hạ quân như thế, không theo kịp, đâu chỉ có mỗi chúng ta..."
"... Đại hán râu quai nón kính cẩn ghi nhớ, nước trong xanh thì không có cá, người đến tận mắt nhìn thấy thì không có đồ đệ. Thật không lừa ta."
"Chúng ta từ trong Hoa Hạ quân đi ra, biết rõ Hoa Hạ quân chân chính là bộ dạng gì. Đới công, hiện giờ xem ra thiên hạ hỗn loạn, thậm chí có thể tụ tập ra hơn mười chư hầu bên phía Lưu Công, trên thực tế tương lai có thể ổn định trận tuyến của mình., Dù sao cũng chỉ là rải rác vài phương. Bây giờ xem ra, đảng công bằng bao phủ Giang Nam, thôn tính các loại Thiết Ngạn như tôm tép nhãi nhép, Ngô Khải Mai đã không có chuyện gì bất ngờ, tương lai phải xem Hà Văn và Đông Nam tiểu triều đình ở Phúc Châu có thể đánh đánh thành bộ dạng gì, các nữ tướng còn lại của Tấn Địa là chư hầu một phương., Cô không khó nói, người bên ngoài muốn đánh vào, chỉ sợ không có năng lực này. Hơn nữa khắp nơi trong thiên hạ, Ninh tiên sinh có vài ánh mắt khác lạ, cũng chính là nữ nhân tự cường không ngừng đó..."
"Tự mạnh không thôi..." Đới Mộng lặp lại một câu.
"Đây là khảo nghiệm của Ninh tiên sinh ở Tây Nam đối với nàng, Trâu Soái đã từng nghe qua." Đinh Tung nam nói: "Tấn địa cùng Lương Sơn về phương diện quan hệ đặc thù, nhưng bất kể thế nào, qua Hoàng Hà, địa phương đó vẫn coi như là do bọn họ chia cắt, mà Hoàng Hà, Nam, chính là ba bên bị đánh vỡ, cuối cùng quyết ra một người thắng..."
Hắn dừng một chút: "Nói thẳng ra, lần này ba phương giao chiến, Đái công, Lưu công bên này nhìn như binh hùng thế lớn, nhưng nếu nói về phần thắng, có lẽ bên phía chúng ta chiếm đa số. Nguyên nhân của tất cả những thứ này, đều bởi vì Lưu Quang Thế là một vị Diêm Đản tướng quân chỉ có thể thuận gió mà thôi, để cho hắn tập hợp các thế lực khắp nơi có thể làm được., Nhưng hắn không thể đánh một trận cường đấu. Bên này khắp nơi, Đới Công có lẽ thanh tỉnh, nhưng ngươi có thể làm gì? Chỉ là thu hoạch một quý này đưa lên chiến trường, phía sau có thể đủ cho ngươi sứt đầu mẻ trán rồi, huống chi dưới tay Đới công có mấy tên lính có thể đánh thắng? Lúc trước quy thuận nữ thật, một ít tên lưu manh ngu ngốc, ngu ngốc, thành sắc thế nào, Đới Công chắc hẳn cũng rõ ràng."
Đới Mộng mỉm cười: "Chiến trường tranh đấu, không phải ở chỗ miệng lưỡi, dù sao cũng phải đánh một trận mới biết được. Hơn nữa, chúng ta không thể đánh cứng được, các ngươi đã phản bội Hoa Hạ quân, chẳng lẽ có thể đánh sao?"
"Hoa Hạ quân có thể đánh nhau, chủ yếu là ở trong quân kỷ, Trâu Soái ở phương diện này vẫn không buông tay. Tuy nhiên những chuyện này nói như hoa rơi nước chảy, về sau sẽ là chuyện nhỏ." Đinh Tung Nam khoát tay: "Đá công, những chuyện này, bất luận nói thế nào cũng được.", Sau này thành thế nào, có một ngày, đại quân Tây Nam sớm muộn gì cũng phải giết từ bên kia mà ra, có một ngày kia, bây giờ chư hầu khắp nơi, ai cũng không có khả năng chống đỡ được nó. Ninh tiên sinh rốt cuộc đáng sợ tới mức nào, ta và Trâu Soái hiểu rõ nhất., Đến ngày đó, Đới công chẳng lẽ muốn cùng Lưu Quang thế một chỗ đứng chung một chỗ, cùng chống lại cường địch? Hay là... Mặc kệ lý tưởng cỡ nào, thí dụ như các ngươi đánh bại ta cùng Trâu Soái, lại để cho các ngươi đuổi Lưu Quang Thế, quét sạch các lộ chính địch, sau đó... dựa vào thủ hạ của ngươi, đối kháng Tây Nam?"
Ngón tay Đinh Tung Nam gõ gõ vào bàn trà bên cạnh vài cái: "Đá công, thứ cho ta nói thẳng, ngài thiện trị nhân, nhưng chưa chắc đã biết binh, mà Trâu soái chính là người biết binh, nhưng bởi vì các loại nguyên nhân, rất khó danh chính ngôn thuận trị nhân. Đới công có đạo, Trâu Soái có thuật, Hoàng Hà vốn là người ở phía nam, nếu muốn chọn người hợp tác, đối với Trâu Soái mà nói, cũng chỉ có Đái công ngài là lý tưởng nhất."
Trong phòng tiếp khách yên tĩnh một lát, chỉ có Đái Mộng khẽ gảy chén, âm thanh khe khẽ vang lên, một lát sau, lão nhân nói: "Các ngươi cuối cùng vẫn...không dùng được đạo của Hoa Hạ quân..."
"Ninh tiên sinh ở thời kỳ Tiểu Thương Hà đã từng xác định được hai phương hướng phát triển, một là tinh thần, hai là vật chất." Đinh Tung nói, "Con đường gọi là tinh thần, là thông qua đọc sách, giáo hóa, mở ra, khiến cho tất cả mọi người sinh ra cái gọi là chủ quan có thể động tính. Trong quân đội, hội nghị tâm, hồi ức chua xót, nhớ lại tính cách vượt trội, muốn cho mọi người đều vì ta, ta là người, trở nên vô tư..."
"Về phần đạo lý vật chất, chính là lý luận về vật chất, nghiên cứu khí giới phát triển quân trang... Dựa theo lời nói của Ninh tiên sinh, hai phương hướng này tùy ý đi thông một phương, tương lai đều có thể vô địch thiên hạ. Nếu thật sự có thể đi thông con đường tinh thần, mấy vạn hoa hạ quân từ tay không tấc sắt bắt đầu có thể giết sạch nữ chân nhân... Nhưng con đường này vô cùng lý tưởng., Vì vậy Hoa Hạ quân luôn là hai đường cùng đi, trong quân đội phần lớn là dùng kỷ luật ước thúc quân sĩ, mà phương diện vật chất xuất hiện từ Đế Giang, nữ tử thật bại quân phía tây thì có thể nhìn thấy tác dụng..."
"Hiện giờ Hoa Hạ quân cường đại thiên hạ đều biết, sơ hở duy nhất là do hắn yêu cầu quá cao, Ninh tiên sinh quy củ quá mức cường ngạnh, nhưng chưa trải qua thực tế lâu dài, ai cũng không biết nó có thể đi thông được hay không. Ta và Trâu Soái mưu phản Hoa Hạ quân, quy củ trị quân vẫn có thể sử dụng như cũ., Thế nhưng là nói cho binh sĩ bên dưới vì sao chiến đấu đây?" Đinh Tung nam nhìn Đới Mộng Vi, "Đái công, mà thiên hạ hôm nay, duy nhất có thể bổ sung một khuyết điểm nhỏ này, một là tiểu triều đình Đông Nam, hai là bây giờ Đới Công đã là Thánh hiền rồi."
Đới Mộng hơi nâng chung trà, theo bản năng nhẹ nhàng lắc lư: "Phía đông cái gọi là đảng công bằng, ngược lại cũng có một phen thuyết pháp của nó."
"Ý tưởng về phe công bằng trên thực tế là xuất phát từ tay Ninh tiên sinh, khi Trâu Soái ở Tây Nam từng trải qua nhiều lần suy diễn với mọi người, Ninh tiên sinh từng nói, càng là lý tưởng thuần túy, điều kiện thực hiện được càng phức tạp khắc nghiệt. Chúng ta tin tưởng, sau này bè công bằng chắc chắn sẽ bị đánh bại, chỉ là trước đây càng nhiều chuyện làm đúng, bọn họ có thể kiên trì càng lâu thì thanh thế càng lớn."
Đới Mộng suy nghĩ một chút rồi nói: "Như vậy lý niệm của phe công bằng là quá thuần túy, Ninh tiên sinh cảm thấy quá mức gian nan, bởi vậy không suy tính. Lý tưởng của Tây Nam đã hạ xuống, vì thế dùng đạo về vật chất làm phụ bổ. Còn đạo của Nho gia ta, hiển nhiên càng hạ xuống sâu hơn rồi..."
"Phụ tử mỗi người có thứ tự riêng, Nho Đạo chính là Đại Đạo trải qua khảo nghiệm ngàn năm, há có thể dùng từ khác nhau để hình dung. Chỉ là trí tuệ mọi người thế gian khác biệt, tư chất kém, giờ phút này sao có thể cưỡng ép bình đẳng. Đới công, thứ cho ta nói thẳng., Bên ngoài hắc kỳ, đối với Ninh tiên sinh kiêng kị sâu nhất, chỉ có Đái công phu bên này, mà bên ngoài hắc kỳ, đối với hắc kỳ hiểu biết sâu nhất, chỉ có Trâu soái. Ngài tình nguyện cùng nữ chân nhân ủy khuất, cũng phải đối kháng với Tây Nam., Mà Trâu Soái càng hiểu rõ hậu quả khi cùng Tây Nam chiến đấu. Trong thiên hạ hiện nay, chỉ có ngài nắm giữ chính trị, dân sinh, Trâu Soái nắm giữ quân đội, cách biệt như thế, hai phe liên thủ, mới có thể trong tương lai làm ra một chuyện. Trâu Soái không còn lựa chọn nào khác, Đới Công, ngài cũng không có."
"... Thật ra nói cho cùng, Trâu Húc với ngươi là muốn thoát khỏi sự can thiệp của đám người Doãn Viên."
"Đám người Doãn Lạcc coi thường mà vô mưu, vừa vặn giống như Lưu Quang thế, Đới công hẳn là không muốn thoát khỏi sự ràng buộc của hạng người thế gia Lưu Quang thế? Lúc nào cũng không để ta ở lại, chúng ta và ngươi đều quay chung quanh Biện Lương với những tiểu tâm tư này., Bên phía Tây Nam mỗi ngày đều đang phát triển, những người chúng ta dự định rơi vào mắt Ninh tiên sinh, chỉ sợ đều chỉ là lũ tôm tép nhãi nhép mà thôi. Nhưng duy chỉ chuyện Đới công và Trâu Soái liên thủ, có lẽ sẽ khiến Ninh tiên sinh kinh ngạc."
Trong lúc hai người nói chuyện, xa xa tiểu viện, mơ hồ truyền đến một trận bạo động. Đới Mộng hơi hít sâu một hơi, từ chỗ ngồi đứng lên, trầm ngâm một lát: "Nghe nói trước đó Đinh tướng quân ở trong Hoa Hạ quân, cũng không phải tướng lĩnh chính thức."
Đinh Tung Nam cũng đứng dậy: "Ta thuộc về bộ tộc chính trị, quản lý quân kỷ, kỳ thật chỉ cần kỷ luật quân đội đến thì độ khó khi dẫn quân cũng không quá lớn."
"... Trong quân đội Hoa Hạ, nhân tài tầm thường như Đinh tướng quân, có thể có bao nhiêu người?"
"... Tỷ thí đều có." Đinh Tung Nam trả lời.
Đới Mộng khẽ đi tới trước cửa sổ, khẽ gật đầu, qua một hồi lâu, hắn mới mở miệng: "... Việc này cần bàn bạc kỹ hơn."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Náo động nơi xa trở nên rõ ràng hơn, có người hò hét trong bóng đêm. Đinh Tung đứng ở cửa sổ phía nam, nhíu mày cảm thụ động tĩnh này: "Đây là..."
"Có một đội người giang hồ, năm gần đây kết đội tới giết lão phu, dẫn đầu là một hung nhân tên là lão Bát. Nghe nói lúc trước hắn đi tới Hoa Hạ quân, khuyên Ninh tiên sinh ra tay giết ta. Ninh tiên sinh không chịu, hắn đứng trước mặt Ninh Nghị một cái, tự mình chạy tới làm việc."
Đới Mộng cúi đầu lắc lắc chén trà: "Nói đến cũng thật là thú vị, lúc trước từng nhóm người giang hồ đi giết Ninh Nghị, bị hắn xếp đặt giết hết đám này đến đám khác. Hôm nay chạy tới giết ta, lại là như vậy, chỉ cần thoáng thiết kế thì..., Bọn họ không thể chờ đợi được nữa, nhảy vào bên trong. Mà mặc dù ta và Ninh Nghị không vừa mắt nhau, nhưng ngay cả Ninh Nghị cũng không coi trọng hành động của bọn họ... Có thể thấy được dục vọng thế gian đại sự, luôn có một số người đoản thị, bất luận ý nghĩ lập trường như thế nào, đều phải để cho bọn họ tránh ra..."
Hắn đặt chén trà xuống, nhìn về Đinh Tung Nam.
"... Vậy thì... nói về kế hoạch đi."
Thân thể trần trụi...
Dưới bầu trời đêm sao trầm thấp, hỗn loạn nho nhỏ bộc phát trên đường phố phía tây An Khang Thành, một đám đạo tặc chém giết chạy trốn, thỉnh thoảng có người bị chém giết trên mặt đất.
Quân đội phụ trách chặn đường cũng không nhiều, chân chính vây bắt đám đạo tặc này, là một ít lục lâm đại phú đã thành danh trong loạn thế. Bọn họ sau khi được Đái Mộng vi thánh hiền lễ ngộ, phần lớn đều cảm động đến rơi nước mắt, cúi đầu quỳ lạy., Bây giờ cùng vứt bỏ hiềm khích trước đó tạo thành một đội vệ lực lượng mạnh nhất bên người Đái Mộng Vi, lão Bát cầm đầu một trận ám sát Đới Mộng Vi. Cũng là như vậy khi vừa mới phát động, đã rơi vào trong túi áo đã được sắp đặt sẵn.
Cũng như lời của Đái Mộng, tiết mục cùng loại từ hơn mười năm trước đã xảy ra ở bên cạnh Ninh Nghị, nhưng cũng đồng dạng ứng đối, cho đến hôm nay vẫn đủ dùng.
"Lão Bát!" Tiếng hét thô kệch quanh quẩn đầu đường: "Ta kính ngươi là đàn ông! Tự sát đi, đừng hại huynh đệ bên cạnh ngươi..."
Đám người chạy trốn bị cuốn vào kho hàng gần đó, truy binh vây bắt, người vừa nói vừa tiến lên, phất tay cho đồng bạn lỗ hổng.
Trên con phố phía sau thương khố, một đại hán cưỡi chiến mã, tay cầm đại đao, mang theo vài tên đồng bạn nhanh chóng vây quanh. Hắn giơ đao lên, nhìn cửa sau thương khố, thấy cửa sổ có bóng đen đang lặng lẽ trèo lên, cố gắng tiến hành chém giết. Sau lưng hắn, đột nhiên có người kêu lên: "Là ai..."
Hán tử lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên đường phố vốn trống trải phía sau, một bóng người khoác áo choàng đột nhiên xuất hiện, đang đi về phía bọn họ, hai gã đồng bọn cầm thương, cầm đao đi tới người nọ. Chỉ trong chốc lát, áo choàng phất một cái, ánh đao thô bạo vung lên, chỉ nghe vài tiếng leng keng vang lên, hai gã đồng bọn ngã lăn xuống đất, bị thân ảnh kia hất văng ra sau.
Gã cao to cầm đao thúc ngựa muốn phóng tới, vèo một tiếng, bịch, hắn nhìn thấy trước ngực mình đã trúng một mũi tên, áo choàng tung bay, thân ảnh kia đảo mắt đã tới gần, trường đao trong tay chém ra một mảng huyết ảnh.
Trong âm thanh đinh đinh đang đang vang lên, đao khách trẻ tuổi tên là Du Hồng Trác cùng vài tên vây bắt khác giết cùng một chỗ, pháo hoa cảnh báo bay lên không trung. Thời gian lâu hơn trôi qua, một tiếng nổ bỗng nhiên vang lên ở đầu đường. Năm ngoái nơi này là địa bàn của Hoa Hạ quân., Tại Trương thôn bởi vì được Lộ Hồng Đề thưởng thức nên may mắn được trải qua một thời gian ngắn huấn luyện đặc biệt, hắn đã học được cách sử dụng nỏ cung, thuốc nổ, thậm chí đá bụi phấn cùng các loại kỹ xảo vũ khí đả thương người.
Hắn đã lăn lộn trên lãnh địa của Đới Mộng vi mấy tháng, đem một phần nội tình điều tra rõ ràng, với tư cách là năm ngoái huấn luyện phát đi Tây Nam về sau vốn đã chuẩn bị rời đi, lúc này nhìn thấy trận ám sát cùng vây bắt này, lúc này mới chính thức ra tay, ý đồ cứu lão Bát, Kim Thành Hổ cùng một đám thích khách.
Vốn chiến đấu có thể kết thúc rất nhanh, bởi vì hắn ra tay rất lâu, mọi người ở trong thành tả xung hữu đột, rối loạn trong bóng đêm không ngừng mở rộng.
Phía đông bắc thành thị, Ninh kị và một đám thư sinh leo lên nóc nhà, tò mò nhìn xem màn đêm rối loạn này...
Đới Mộng ở trong viện tử cùng Đinh Tung Nam thương nghị chuyện trọng yếu, đối với việc rối loạn lan tràn, có chút không vui, nhưng đối với việc thương nghị hạch tâm của bọn họ, chuyện như vậy, chỉ có thể xem như là một khúc nhạc đệm nhỏ. Không lâu sau, hắn đem đám thủ hạ của đám cao thủ này phái đi Giang Trữ, truyền bá uy danh.
Sự tình to nhỏ không ngừng tiến hành, mặc dù trong rất nhiều năm lịch sử, cũng sẽ không có người sắp xếp những mảnh vỡ này lại cùng một chỗ. Các loại đường cong sự tình, lướt qua nhau...