Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Phúc Châu.
Bên ngoài cung điện không tính là xa hoa có mưa to. Xa xa, trên biển truyền đến tiếng sấm sét, mưa gió hò hét, khiến cho trong cung điện này cảm giác rất giống như một con thoi trên biển.
Tả Văn Hoài ngồi trên ghế chính giữa trong Ngự Thư Phòng, đang nói tới một loạt chuyện liên quan tới Tây Nam, đám người Chu Bội, Chu Hải ở xung quanh tiếp khách.
"... Đối với sự phát triển của ô vuông này, thời điểm ta tới đây, Ninh tiên sinh đã từng nhắc qua, Đông Nam bên này thích hợp với kỹ thuật phát triển hải thuyền. Trên chiến trường, những kỹ thuật này chúng ta mang tới đã đủ dùng, Đông Nam vừa vặn vùng duyên hải, hơn nữa còn cần buôn bán buôn bán, đi theo tuyến đường này, nghiên cứu lợi ích, có lẽ lớn nhất... "
"Nhưng kỹ thuật của thuyền biển không có tác dụng lớn trên chiến trường." Chu Quân Võ nhìn Tả Văn Hoài cười cười: "Lên chiến trường, cuối cùng vẫn là pháo lửa, thuốc nổ đáng tin cậy. Dựa vào những thứ Ninh tiên sinh đưa tới, có lẽ chúng ta có thể đánh bại Ngô Khải Mai., Nhưng nếu có một ngày, cuối cùng chúng ta cũng gặp được Hoa Hạ quân trên chiến trường, thời gian chúng ta nghiên cứu hải thuyền, hỏa pháo Hoa Hạ quân, còn có hỏa tiễn các vật, đều đã thay đổi mấy đời rồi, đến cuối cùng chẳng phải cũng vì Hoa Hạ quân gả đi sao."
"Thứ cho... tiểu thần nói thẳng." Tả Văn Hoài do dự một chút, chắp tay: "Cho dù đồng loạt phát triển hoả pháo, đông nam, chung quy vẫn không đuổi kịp Hoa Hạ quân."
Hắn đi theo Tả tu văn, cùng một đám thanh niên trẻ tuổi Tả gia xuất phát từ Tây Nam, vượt qua khoảng cách mấy ngàn dặm đi tới Phúc Châu còn không lâu, trên tư duy hắn vẫn như cũ xem mình như quân nhân Hoa Hạ, thân phận lại được quan tước bên này ban thưởng, tự biết lời này có chút đại nghịch bất đạo đối với mọi người trước mắt. Nhưng cũng may sau khi nói qua, cũng không có người nào biểu hiện ra bộ dạng tức giận.
Trưởng công chúa Chu Bội có thái độ ung dung thậm chí cười nói: "Vì sao vậy?"
"Cách học của ô vật có hai vấn đề, thoạt nhìn chỉ là nghiên cứu ô vật, bỏ tiền tài, nhân lực, khiến người ta có tâm tư phát minh ra một ít đồ vật mới là được rồi. Nhưng trên thực tế thứ càng sâu xa, ở chỗ tư duy của ô vật phổ biến, nó yêu cầu người nghiên cứu và tất cả mọi người tham gia nghiên cứu công tác nghiên cứu., Tất cả đều tận lực có quan niệm sản phẩm rõ ràng, một hai là hai, phải cho người ta biết chân lý sẽ không chuyển đi ý chí làm người khác, người tham dự trực tiếp công tác nghiên cứu phải hiểu rõ điểm này, quan viên quản lý trên đó cũng phải hiểu rõ điểm này, ai không hiểu thì ảnh hưởng hiệu suất của người đó."
Lúc ở Tây Nam Ninh Nghị giảng bài đối với đồ vật phương diện đặc biệt chi tiết, bởi vậy giờ phút này Tả Văn Hoài cũng gật đầu nói.
"Nghiên cứu ô vật và tư duy tương hỗ lẫn nhau, nghiên cứu công tác làm tốt, tư duy cũng sẽ tăng lên, tăng lên tư duy, nghiên cứu sơ bộ đương nhiên là tốt hơn. Ở Hoa Hạ quân, từ thời kỳ nhỏ đến nhỏ Ninh tiên sinh đã cho người ta tư duy cơ sở học vấn., Hơn mười năm mới có thành quả ngày hôm nay, Đông Nam phải tiến hành đuổi theo hai phương diện này, đầu tiên là ăn thấu thành quả thành quả. Phải nhiều năm như vậy, ăn thấu rồi mới làm đồ mới, lúc đó khảo nghiệm chính là tư duy của vật khác."
"Hoa Hạ quân hơn mười năm, mỗi ngày đều liều mạng nghiên cứu, làm đột phá, trong quá trình này, nhân viên nghiên cứu mới tạo thành sự đối lập rõ rệt, quy tụ, tổng kết biện pháp, đông nam nơi này cầm khoa học kỹ thuật hiện tại của người khác sao chép lại một lần, có lẽ là nghiên cứu viên nhìn một chút, vỗ vỗ đầu, phát hiện mình đã hiểu, chỉ đơn giản như vậy thôi, đợi đến lúc nghiên cứu đồ vật mới, bọn họ liền sẽ phát hiện, tư duy của bọn họ căn bản là không đủ dùng."
Văn Tường dừng lại một chút: "Theo ta được biết, bệ hạ bên này từ rất sớm đã mô phỏng theo khí cầu nóng, những vật này đều là của Hoa Hạ quân, nhưng để phục chế cũng vô cùng khó khăn. Bệ hạ tập trung thợ tượng lại, để bọn họ nghĩ cách, ai có biện pháp tốt thì trả tiền ngay., Nhưng biện pháp của đám thợ thủ công này, tóm lại là vỗ vỗ đầu, thử cái này thử xem, cái này là vận khí, đây là gặp may. Nhưng nghiên cứu chân chính, căn bản vẫn là ở chỗ so sánh giữa người nghiên cứu, quy nạp, tổng kết năng lực. Đương nhiên, bệ hạ đẩy vật nhiều năm như vậy rồi., Tất nhiên cũng có một số người, đã có phương pháp như vậy, nhưng nếu thật sự muốn đi tới phía trước thiên hạ này, loại năng lực tư duy này, ngay cả thiên hạ đệ nhất, lục thân bất nhận mới được, hàm hồ một chút, đều sẽ tụt lại phía sau nhiều hơn một chút."
"Trẫm thích câu Lục thân này của ngươi mà không nhận." Chu Quân Võ hiện đang nghiêm túc, đáp một câu, cũng không dễ dàng nhìn ra hắn đang suy nghĩ điều gì. Tả Văn Hoài nhìn xung quanh, phát hiện Chu Bội, sắc mặt tất cả Thành Chu Hải đều nghiêm túc, lúc này mới đứng dậy chắp tay: "Vâng... Tiểu thần lỗ mãng."
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
"Không sao." Quân Vũ cười cười, xua tay: "Ngươi học ở Tây Nam nhiều năm, có tính cách thẳng thắn trực tiếp này, trẫm Ương Tả gia mời các ngươi trở về, cũng cần những đạo lý thẳng thắn này. Từ những lời này, trẫm có thể nhìn ra Tây Nam là nơi như thế nào, ngươi không cần sửa, tiếp tục nói, vì sao phải nghiên cứu hải vận thuyền."
"Chỉ dựa vào kỹ thuật rõ ràng, hiệu quả bồi dưỡng vật tư có hạn, bởi vì những nghiên cứu giả này rất dễ cảm thấy mình làm thành quả, hơn nữa có thể gạt người, áp lực của bọn họ không đủ lớn. Vậy không bằng tìm một nơi bên này càng thêm cần thiết, thành quả cũng càng dễ dàng đạt được lĩnh vực kiểm nghiệm, để cho người đi nghiên cứu. Đối với những người có thể thường xuyên giải quyết vấn đề, thuận tiện lựa chọn ra, khôn khéo khôn khéo, xúc tiến bọn họ dưỡng thành phương thức tư duy chính xác."
Lời của Văn Hoài nói tới đây, Quân Vũ và Chu Bội trong phòng khẽ gật đầu, sau đó lên tiếng nói: "Công nghệ của ta về thuyền triều vẫn luôn phát triển, bây giờ thuyền đi về hướng Đông Nam, cũng không có chỗ nào để dùng. Ninh tiên sinh bảo chúng ta bên này quan tâm thuyền, chắc cũng không phải là tâm tư tốt đẹp gì."
"Tiền là... thiếu." Tả Văn Hoài nhìn mấy người, hắn mới tới, hiểu không nhiều về những chuyện này, bởi vậy nói có chút do dự: "Ngoài ra, Ninh tiên sinh đã từng nói qua, rộng lớn bao la, một mặt là liên thông với các quốc gia khác nhau, vận may hải sản phong phú, mặt khác còn có chút do dự: "Mặt khác.", Hải dương hoang dã, một khi đã rời bờ, mọi chuyện chỉ có thể dựa vào chính mình. Đối mặt với các loại hải tặc, dưới tình huống kẻ địch có thể kiên cố thêm một phần hay không, hỏa pháo có bắn được bao nhiêu tấc hay không đều là chuyện thực sự. Bởi vậy nếu muốn thúc đẩy kỹ thuật tiến bộ trong trường kỳ, hoàn cảnh của hải dương này có lẽ so với đất liền càng thêm mấu chốt."
"Đương nhiên, đây là... Tây Nam bên kia ý nghĩ này, Ninh tiên sinh nhìn xa trông rộng, những năm qua, vài lần tán gẫu khi nhắc tới khai hải, nói nhiều là lợi ích trường kỳ. Bây giờ Văn Hoài đến bên này, có thể nghĩ đến thời gian ngắn, không phải là buôn bán trên biển, nuôi binh quá tiêu tiền, mà là đi bừa kiếm lợi phong phú, hơn nữa, thuyền tốt hơn một chút, pháo tốt một chút, trên biển ngươi có thể đỡ hơn một chút, đạo lý này, ta nghĩ luôn không thay đổi..."
Sau khi Tả Văn Hoài đến Phúc Châu, gần như mấy ngày sau Quân Vũ sẽ tiếp kiến, lúc này nói về sự tình hải dương, càng là tán gẫu, hắn chuyển lời tới sau đó liền không cố chấp nữa, dù sao loại phương hướng lớn này không phải chỉ dăm ba câu là được. Hơn nữa cho dù có phát triển hay không phát triển hải vận nghiên cứu, công tác phục chế đạn cũng nhất định đặt ở vị trí thứ nhất, đây cũng là chuyện tất cả mọi người đều hiểu.
Nói chuyện như thế một hồi, mưa to dần tạnh, bên này do Thành Hải đưa hắn rời khỏi hoàng cung. Đến khi Thành Chu Hải trở lại Ngự Thư phòng, hai tỷ đệ Quân Vũ, Chu Bội đang bưng chén trà hạ giọng trò chuyện với nhau, Thành Hải hành lễ, Quân Vũ phất tay để hắn tùy ý ngồi xuống.
"Người tới từ Tây Nam này là đang nhắc nhở chúng ta." Chu Bội nói, sau đó nhìn về phía Thành Chu Hải: "Ngươi cảm thấy đây là ý tưởng của Tây Nam, hay là ý nghĩ của nhà họ Tả đây?"
"Ý tưởng của Ninh Nghị là rất rõ ràng." Thành Chu Hải cười cười: "Hắn có thể cho chúng ta hỏa pháo, cho chúng ta cách thức, hắn có thể để chúng ta đánh bại những người khác. Với khí phách của hắn từ trước đến nay, nói không chừng còn muốn chúng ta bồi dưỡng cho hắn một số nhân viên nghiên cứu có tư duy gì đó. Tương lai hắn dẹp yên thiên hạ, thu tất cả vào trong túi, để chúng ta phát triển kỹ thuật hải vận. Nói không chừng tương lai nếu hắn đánh tới, kỹ thuật này sẽ là của hắn."
"Văn hoài nói cũng có lý." Quân Vũ cầm chén trà cười: "Tư duy của thứ này rất quan trọng, năm xưa khi ta ở học viện nghiên cứu cách thức của Giang Ninh, đã thu được rất nhiều nhân viên, nuôi dưỡng bọn họ mỗi ngày, hy vọng bọn họ có thể làm ra được thứ tốt, có thứ tốt ta không tiếc mà ban thưởng., Thậm chí muốn ban tước cho bọn họ... Việc này cũng không tính là sai, nhưng chỉ có thủ đoạn như vậy, đám thợ thủ công cuối cùng cũng chỉ là thử vận may mà thôi, vẫn là để cho bọn họ so sánh, tổng kết, phương pháp quy nạp mới là chính đồ. Lúc hắn nói, trẫm chỉ cảm thấy như đang cảnh tỉnh, những lời này nếu có thể sớm nghe được, ta bớt đi rất nhiều đường vòng."
Hắn nhấp một ngụm trà, thần sắc nghiêm túc nguyên nhân có lẽ là vì nhớ tới chuyện lúc còn ở Giang Ninh. Đáng tiếc lúc ấy hắn tuổi còn quá nhỏ, Ninh Nghị cũng không thể nói với hắn những thứ phức tạp này. Lúc này y cảm giác một buổi nói chuyện quanh năm có thể giải quyết được, nỗi lòng cũng sẽ trở nên phức tạp.
Thành Chu Hải cười nói: "Ta vốn định nói Ninh tiên sinh trực tiếp ném kỹ thuật hỏa pháo qua, chính là không muốn để chúng ta dưỡng thành dương mưu tư duy của cách vật mình. Nhưng suy nghĩ một chút, cũng có chút tiện nghi là được rồi."
"Mấy người trẻ tuổi của Tả gia được dạy dỗ không tệ, không cần phải làm khó hắn." Chu Bội nhíu mày, "Chẳng qua, hắn nhắc tới hải vận, cũng không phải là bắn tên không đích. Hôm qua ta nhận được tin tức, Ngô Phái Nguyên từ Giang Nam Lộ vận chuyển hàng hóa, trên đường bị người ta cướp, hiện tại còn không biết là thật hay giả., Hiện giờ mấy món hàng ở Nghiễm Châu đang muốn chậm trễ, từ năm ngoái đến nay, vốn dĩ rất nhiều người hô hào ủng hộ chúng ta, hiện giờ đều bắt đầu có hai đầu thử hai đầu. Phúc Kiến vốn là đường núi xa xôi, trên đường bọn họ cứ điểm một cái nút thắt, rất nhiều thứ không thể vào, không có mậu dịch thì không có tiền, dựa vào chút thuế vặt hiện nay mà chống đỡ, chúng ta chỉ có thể chống đỡ đến tám tháng."
"Mấy lần ra khỏi cung gần nhất, ta thấy bên ngoài cũng không tệ lắm a, vui vẻ phồn vinh." Quân Vũ vừa uống trà vừa lẩm bẩm.
"Ngươi đại khai hải cấm, phát mẫu ruộng, cổ vũ nông tang, cổ vũ buôn bán, bách tính nơi Phúc Châu đương nhiên trôi qua không tồi. Nhưng vốn là đại hộ, bọn họ không dựa vào làm chút buôn bán nhỏ ở Phúc Châu, mua chút đồ ăn bánh hấp sống qua ngày. Bọn họ thường ngày ở bên ngoài có người., Trong quân đội có quan hệ, bởi vậy lợi liền đem đồ vật ra Phúc Châu, đem đồ vật bên ngoài Phúc Châu vận chuyển vào. Bây giờ chúng ta bên này thu đại bộ phận quyền lực, mất đi quyền lực, liền chạy đến nơi khác làm ăn. Thủy đến thanh thì không có cá, chúng ta chẳng lẽ còn có thể dựa vào mấy cái bánh hấp kia, trồng ruộng đem đồ vật ra ngoài sao?"
"Một năm qua ngươi đã làm rất nhiều chuyện, đều là tiêu tiền." Chu bội bẻ ngón tay, "Ở bên ngoài nuôi hai chi quân đội Hàn, Nhạc, hưng trí học đường võ bị, để những tướng lĩnh kia học tập, xây dựng san sát, mở rộng viện nghiên cứu, làm dân cư, Điền Phổ kiểm, tạo quân giới làm phường... Lần này đồ vật của Tây Nam tới, ngươi còn muốn mở rộng viện, không có tiền mở rộng, chỉ có thể điều chỉnh từ từ..."
Chu Bội lảm nhảm liên miên như vậy, kỳ thật cũng không phải là lần đầu tiên. Từ khi triều đình mới "Tôn vương" ở Phúc Châu có ý đồ xóa sạch, đại lượng các đại gia tộc võ triều vốn đứng về phe Quân Vũ, hành động chậm rãi xuất hiện biến hóa. Đối với việc gián ngôn cùng với sĩ đại phu đồng trị thiên hạ vẫn luôn được nhắc tới, các lão đại thần trong triều đang nói bóng nói gió hy vọng Quân Vũ có thể thay đổi ý nghĩ.
Ở bên ngoài, một số nho sinh vốn trung thành với võ triều, đập nồi bán sắt đều phải dừng động tác trợ giúp cho các lão nho sinh của Phúc Châu, một số người vận chuyển vật tư đi được nửa đường thì gặp phải nguy hiểm. Không ai phản đối trực tiếp quân vũ., Nhưng những thế lực đại tộc trên đường vận chuyển chỉ thoáng buông lỏng uy hiếp đám sơn phỉ phụ cận, Phúc Kiến vốn là nơi đường núi gập ghềnh, sau đó dẫn đến lực lượng vận chuyển thương mậu không ngừng giảm xuống.
Mọi người đang chờ đợi sự hối hận và quay đầu của Quân Vũ, đám người Quân Vũ, Chu Bộ cũng hiểu, chỉ cần hắn dừng tụ tập quyền này, các trung thần trong võ triều cũng lục tục làm động tác ủng hộ - ít nhất còn tốt hơn Ngô Khải Mai.
Quân Vũ nhìn địa đồ trên vách tường thư phòng, bây giờ địa bàn của hắn thật sự không lớn, Bắc chí Trường Khê ( Hà Phổ), nam đến Tuyền Châu, rất nhiều địa phương phía nam trên danh nghĩa thuộc về hắn, nhưng trên thực tế đang quan sát, lắc lư không chừng, song phương duy trì vẻ hài hòa bên ngoài, thỉnh thoảng cũng chuyển đến chút vật tư, Quân Vũ tạm thời không có tiếp tục đi về phía nam dùng binh.
Bây giờ lực lượng triều đình nhỏ yếu của triều đình Lâm An đang tập trung ở phía bắc Trường Khê (Ôn Châu), xây dựng đại lượng công sự ngăn cản quân Vũ Bắc tiến vào, phòng ngự nơi hải ngoại cũng tăng cường. Đây là ranh giới rõ ràng nhất, theo lý thuyết mà nói, Quân Vũ nếu được xưng là chính thống, thì không thể cả ngày co đầu rụt cổ tại Phúc Châu, sớm muộn gì cũng phải đánh vĩnh viễn khen ngợi, sau đó Bắc Lâm lâm an.
"Đánh hạ vĩnh viễn khen tiền chúng ta có tiền không?"
"Ra khỏi sơn khu thì tốt hơn một chút, tuy nhiên đầu bên ngoài vẫn bị đám người Ngô Khải Mai, Thiết Ngạn nắm giữ, sớm muộn gì cũng phải đánh chết bọn họ."
"Đánh rơi bọn chúng, tiếp theo chính là đánh với bọn công bằng." Quân Vũ nhìn bản đồ: "Bên phía Hà Văn, có muốn nói chuyện không?"
Trong thư phòng trầm mặc.
"... Trẫm gần đây vừa mới kể chuyện với Nhạc tướng quân, Phúc Châu vừa mới cắm rễ, hỏa pháo tạm thời không nhiều lắm, nhưng quan hệ không lớn. Dựa theo cách nói của Hàn, Nhạc, chúng ta bất chấp ra bên ngoài, miễn cưỡng có thể ăn được trăm vạn đại quân Ngô, nhưng một khi bắc tiến, đột ngột xuất hiện Đông Nam quần sơn, thì phải chuẩn bị tốt những đại chiến liên tiếp... Nếu chúng ta có thể lấy lại Lâm An, có lẽ có thể có chút chuyển cơ, nhưng nhìn thanh thế hiện giờ của bọn công bằng, chỉ sợ bọn họ nhất thời nửa khắc sẽ không yên tĩnh."
Quân Vũ nói tới đây, Chu Bội nói: "Ngươi đã là Hoàng đế, bây giờ tất cả mọi người đều đang nhìn cách làm của chúng ta. Nếu cứ trốn đông nam mãi không đi về hướng Bắc, tiếp tục nữa, e là lòng người cũng có biến hóa."
"Đi về phía bắc, đánh xong thì mới gọi Hà Văn, vung cánh tay gọi thiên hạ về, ta cũng nghĩ như vậy. Nhưng mặc kệ nghĩ như thế nào, luôn cảm thấy quân đội, đặc biệt là thời gian một năm này, phe công bằng biến hóa ở Giang Nam, nó và nông dân bắt đầu việc., Tông giáo làm loạn cũng khác nhau, nó là phương pháp mà Ninh tiên sinh Tây Nam truyền ra, nhưng một năm là có thể có biện pháp đạt tới trình độ như thế này, vì sao Ninh tiên sinh không dùng tới? Ta cảm thấy, thủ đoạn hung hăng này, không phải người mạnh mẽ thì không thể khống chế, không phải thiên thời địa lợi nhân và không thể kéo dài được. sớm muộn gì nó cũng xảy ra chuyện, ta không thể cứng rắn đụng vào ngay thời điểm nó lợi hại nhất."
"Từ xưa đến nay nào có Hoàng đế sợ tạo phản..."
"Chúng ta chỉ có mấy tòa thành mà thôi, quên cả cương vực vạn dặm trước kia, coi mình là Đông Nam tiểu hoàng đế, chậm rãi mở mang bờ cõi." Quân Vũ cười cười, hắn ngẩng đầu nhìn địa đồ, thật lâu không dời đi.
"Hải Dược..."
Hắn ta lẩm bẩm nói.
....
Thời gian đã là mùa hè ở Phúc Châu, gió biển tới lui, lại thêm mấy trận mưa dông, cảnh tượng bên trong thành Phúc Châu nhiệt hỏa ngút trời.
Sau khi tiểu hoàng đế bày ra khuynh hướng chính trị để dẹp loạn tôn vương, vốn là muốn phát động hành động tùy tiện cỡ lớn ở Phúc Châu, nhưng do bờ biển vốn đã trở thành nòng cốt của chính quyền, dấu hiệu quy mô thương nghiệp tăng lên lại vụt mất. Các loại cải cách thu nạp nhân khẩu và nhân tâm tầng đáy của sĩ tử, cộng thêm thuyền qua lại, cảnh tượng trên đường phố làm cho người ta cảm thấy sinh cơ bừng bừng.
Trung tuần sáu tháng, có lẽ hơn hai mươi ngày sau khi quân đoàn Tây Nam Hoa Hạ thể hiện, bầu không khí có chút phức tạp đang tụ tập trong thành thị.
Đây là buổi tối của tháng sáng sao trời thưa thớt, đầu đông thành Phúc Châu tên là tửu lâu Cao Phúc Lâu. Gã sai vặt sớm đưa tiễn tân khách trong lâu, một lần nữa lau sạch mặt đất, treo đèn lồng lên, bố trí hoàn cảnh.
Lúc gần đến giờ Hợi, có xe ngựa dừng lại bên ngoài lâu.
Trong phòng lớn trên cao nhất của Cao Phúc Lâu, một buổi tụ hội lén lút bắt đầu thành hình.
Đầu tiên đến nơi này, là chủ nhân của Cao Phúc lâu, cũng là một trong những thương nhân nổi tiếng nhất của Phúc Châu, sau Cao Phúc Lai, là một thương nhân lớn có được đội tàu đang giết mùa xuân.
Người thứ ba đến là một gã mập mạp đầu quấn khăn trắng, người này tên là Bồ An Nam, tổ tiên là ngoại tộc di chuyển từ Ả Ảo Di tới, mấy đời Hán hóa, bây giờ trở thành đại tài chủ chiếm một chỗ ở Phúc Châu.
Người thứ tư đến là lão nho sinh thân hình hơi mập, nửa đầu tóc bạc, ánh mắt bình tĩnh mà kiêu ngạo, đây là tộc trưởng Phúc Châu Vọng tộc Điền Uyên Hạo Nhiên.
Sau khi bốn người ngồi xuống hàn huyên vài câu, mới có người thứ năm được dẫn qua ám đạo. Người này thân hình to lớn cân xứng, làn da ngăm đen mà thô ráp, vừa nhìn đã biết là hán tử trên thuyền thường xuyên ra biển, đây là hải tặc lớn nhất của thế lực Đông Nam Hải "Long Vương Nhất Khuê".
Hắn trầm mặc kéo cái ghế thứ năm bên bàn tròn đen, ngồi xuống.
"Uống trà."
Cao phúc tới nói.
Vương Nhất Khuê cầm lấy chén trà, ngửi một hơi uống cạn, đặt xuống.
"Nói chính sự đi." Cao phúc đến nói: "Gần đây nhất mọi người đều nghe được tiếng gió thổi, Hoa Hạ quân tới một đám nhóc con, cùng tân hoàng đế hàn huyên trò chuyện trên biển, triều đình thiếu tiền, cho nên hiện tại định toàn lực khai phá hải thuyền, tương lai đem hai hạm đội thả ra, cùng chúng ta kiếm tiền. Ta nghe nói trên thuyền của bọn họ, sẽ chở thiết pháo từ Tây Nam tới... Hoàng đế phải gánh vác hải vận, tiếp theo, hải thương chúng ta muốn thịnh vượng."
Nói xong câu chữ mừng rỡ nhưng ánh mắt lạnh lẽo, lời nói cũng lạnh lẽo.
Võ Triều coi trọng thương mậu, cũng không quá mức cấm hải, lúc võ triều còn thống trị toàn bộ Trung Nguyên, buôn bán biển phía đông nam đã mở ra không tệ, bất quá chiếm cứ diện tích rộng lớn, triều đình võ triều vẫn không có chính thức nhúng tay vào giang hồ, chỉ cần nộp thuế thu nhập, chuyện sĩ đại phu dã man của hải thương là không dính dáng, có một loại rụt rè như quân tử làm bếp.
Đợi đến khi dời về phía nam của võ triều, di chuyển về phía nam ở trung tâm kinh tế khiến cho các nơi kinh tế ở Phúc Châu dễ dàng tiếp nhận được các loại hàng hóa, tiến thêm một bước xúc tiến phát triển bừa bãi. Trong thời gian này đương nhiên cũng có một vài tộc lớn chú ý tới miếng thịt béo này, cố gắng chạy tới đây kiếm một phần canh. Nhưng trên biển là địa phương dã man, thế lực bình thường không thể ôm được, rất khó xâm nhập vào trong đó, sau này trải qua hơn mười năm chém giết, mãi cho đến khi nữ tử thật sự xuống nam, võ triều tan vỡ.
Đối với đám người Quân Vũ, Chu bội đi tới Đông Nam chinh phục Phúc Châu, thái độ thương hội bên này cực kỳ tích cực và chính diện, cũng quyên tặng ra một lượng lớn tài vật làm phí bán quân phí, ủng hộ tiểu hoàng đế từ nơi này đi về phía Bắc. Một mặt đương nhiên là muốn lưu lại một phần tình cảm hương hỏa, mặt khác bên này trở thành trung tâm chính trị tạm thời hấp dẫn càng nhiều thương nhân qua lại.
Nhưng trước mắt, tiểu hoàng đế chuẩn bị nghiên cứu thuyền, bừa bãi...
"... Không nên làm như vậy."
Bồ An Nam mập mạp đặt hai tay lên mặt bàn, thần sắc bình tĩnh mở miệng nói.