Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ngày vừa rời nhà, thật sự rất thương tâm.
Nguyên bản bởi vì thời gian Tiêu Nhi sinh ra ủy khuất và phẫn nộ, nên bị một bọc quần áo của cha mẹ làm nhạt đi, cảm thấy áy náy và thương cảm. Lấy phụ thân và huynh trưởng chăm sóc người nhà, sẽ khoan dung mình lúc này rời nhà, xem như nhượng bộ rất lớn; mẫu thân tính tình nhu nhược, lại càng chảy không biết bao nhiêu nước mắt; lấy tính cách của di di và tỷ sơ nhất., Tương lai về nhà, không thể thiếu bị đánh một trận tơi bời; mà Hồng di càng ôn nhu, bây giờ nghĩ lại, mình rời nhà tất nhiên không lừa được nàng, sở dĩ không bị nàng xách trở về, chỉ sợ phụ thân cũng từ đó ngăn trở.
Tuy mới mười bốn mười lăm tuổi, nhưng hắn đã từng trải qua chiến trường, biết mỗi một hộ hội sẽ gặp phải vận rủi lớn nhất là cái gì. Thiên địa bên ngoài Tây Nam cũng không thái bình, nếu như mình thật sự không trở về được, người nhà sẽ chịu không biết bao nhiêu giày vò đây. Cũng giống như đệ đệ muội muội trong nhà, bọn họ nếu ngày nào đó xảy ra chiến trường, chỉ sợ bản thân sẽ đau lòng đến hận không thể giết sạch tất cả mọi người.
Buổi tối ở nhà trọ dịch trạm, tâm tình trong lòng trăm ngàn lần, nghĩ tới người nhà —— tâm tình của các đệ đệ muội muội —— —— Tâm tình nhịn không được muốn lập tức trở về đi. Đoán chừng mẫu thân vẫn còn đang khóc, cũng không biết phụ thân cùng mẹ lớn có thể an ủi được nàng hay không, ngạc nhiên cùng Ninh Khay nói không chừng cũng phải khóc, nghĩ một chút liền đau lòng cực kỳ...
Nghĩ như vậy, trong đêm ngủ không ngủ được, bò lên nóc nhà ngồi một hồi lâu. Gió đêm trong tháng năm mát mẻ thoải mái, trên một cái chợ nho nhỏ dựa vào dịch trạm phát triển thành còn lóe lên điểm lửa đèn, trên đường cũng có chút người đi đường, ánh đuốc và đèn lồng lấy chợ làm trung tâm, kéo dài thành vầng trăng khuyết cong cong, giữa thôn xóm phía xa, cũng có thể nhìn thấy hào quang hoạt động của thôn dân, tiếng chó sủa thỉnh thoảng truyền đến.
Ở trong quang cảnh như vậy ngồi trong đêm khuya, đại bộ phận mọi người đều đã ngủ, cách đó không xa trong phòng có động tĩnh dữ dội. Ninh Độc nhớ tới cuộc sống trộm đồ của tiểu tiện cẩu, nhưng lập tức lại lắc đầu, nữ nhân đều là người xấu, nhớ nàng làm gì, nói không chừng nàng đã chết ở bên ngoài rồi.
Lúc bóng đêm thâm trầm, vừa mới đi xuống nằm xuống, lại trằn trọc nghiêng đi một hồi lâu, dần dần tiến vào mộng đẹp.
Đến ngày thứ hai rời giường, sau khi đánh một bộ quyền hùng hổ trong viện của khách sạn, liền lại là một ngày trời cao biển rộng.
Trở về là tốt nhất, nhưng lần này kinh sợ rồi, nửa đời sau khó đi ra. Hắn được một đám tông sư võ đạo huấn luyện nhiều năm như vậy, lại ở trong hoàn cảnh chiến trường lăn lộn qua lại, sớm không phải là tiểu hài tử tự mình suy nghĩ nữa, võ nghệ trên người đã đến bình cảnh, nếu không ra ngoài, sau này cũng chỉ làm bộ làm bộ làm tịch.
Dù sao tập võ đánh quyền, căn cơ ở trong nhà luyện tập rất trọng yếu, nhưng cơ sở đến sau này, chính là lần lượt tràn ngập ác ý thực chiến mới có thể làm cho người ta đề cao. Trong nhà Tây Nam đông đảo cao thủ, thả ra đánh là một chuyện, mình khẳng định đánh không lại, thế nhưng dưới tình huống biết rõ căn cơ, thật sự đối với chính mình hình thành cảm giác áp bách to lớn, vậy thì càng ngày càng ít.
Năm ngoái lúc Thành Đô, Trần Phàm đại thúc mượn một đánh ba cơ hội, cố ý làm bộ không thể nương tay, mới đánh ra một quyền như vậy. Chính mình cho là thiếu chút nữa chết đi, dưới tình huống sợ hãi cao độ toàn thân, trong đầu điều động tất cả khả năng phản ứng, sau khi kết thúc, được lợi rất nhiều, nhưng tình huống như vậy, cho dù là Hồng di ở nơi nào, bây giờ cũng không làm được.
Trong quân đội cũng có rất nhiều kẻ liều mạng, am hiểu nhất là tranh đấu liều mạng, nhưng bản thân lại muốn đánh nhau với bọn họ, vậy thì thật sự có thể không thu tay lại được, đả thương ai cũng không phải chuyện nhỏ.
Trong võ học, tình huống trải qua một đường sinh tử sau đó đề thăng bản thân, gọi là "Đạo Thiên Cơ". Đi trên cọc gỗ cao cao có nguyên lý về phương diện này, một số người lựa chọn luyện quyền bên vách núi sâu, tùy thời có thể ngã chết, hiệu quả tốt hơn nhiều. Trên chiến trường cũng vậy, thời khắc nào tinh thần cũng căng cứng, có thể làm cho người ta nhanh chóng trưởng thành, nhưng tình hình trên chiến trường, mình đã trải qua rồi.
Lúc nhỏ vừa mới bắt đầu học, võ học chi đạo như biển rộng vô biên, làm sao đều không nhìn thấy bờ. Bé trái, dì Hồng vẫy tay một cái, mình phải dùng hết tất cả vốn liếng của mình mới có thể ngăn cản. Có mấy lần các nàng giả bộ thất thủ, đánh tới chỗ nhanh chóng "không cẩn thận chém mình một đao một kiếm, bản thân sợ hãi đến mức toàn thân đổ mồ hôi. Nhưng đây đều là do các nàng chỉ đến mức "Cạm bẫy", sau khi chiến đấu, mình cũng có thể được lợi không ít.
Trải qua chiến trường Tây Nam, tự tay giết chết rất nhiều địch nhân rồi mới trở lại hậu phương. Cảm giác sợ hãi như vậy đã nhanh chóng yếu bớt. Mấy người Hồng di, dì, trái giáo, Trần thúc tất nhiên vẫn lợi hại, nhưng đến cùng lợi hại cỡ nào, trong lòng mình đã có thể thấy rõ ràng.
Sau này ở một số trường hợp, hắn nghe thấy phụ thân và các nàng Hồng di nói, mình đi quá nhanh, không nên ra chiến trường. Nếu không ra chiến trường, mình còn có thể tăng lên vài năm nữa mới có thể chạm tới ranh giới này. Sau khi lên chiến trường, tâm lý thực chiến đã vững chắc, những thứ còn lại đơn giản là sức mạnh mà thân thể tự nhiên phát dục mang lại đã tăng lên, còn có thể tiến lên thêm một đoạn.
Phụ thân những năm gần đây rất ít khi thực chiến, nhưng lý luận võ học, đương nhiên là vô cùng cao.
Phía Tây Nam quá mức ôn hòa, giống như bốn mùa của nó, ai cũng sẽ không giết chết hắn, cánh chim phụ thân che kín mọi thứ. Hắn tiếp tục ở lại, cho dù không ngừng luyện tập, cũng vĩnh viễn sẽ cách biệt với dì Hồng, di. Muốn vượt qua đoạn khoảng cách này, chỉ có thể đi ra ngoài, chờ đợi Hổ Lang Hoàn, nơi gió tuyết gào thét, ma luyện bản thân, chân chính trở thành thiên hạ đệ nhất Long Ngạo Thiên... Không đúng, Ninh Tàn.
Còn tên Vu Tiêu Nhi chó má kia... thôi bỏ đi, mình còn không thể mắng cô ta như vậy... cô ta chỉ viện cớ thôi.
Thân thể trẻ tuổi cường tráng mà có sức sống, ăn hết nửa bàn ăn sáng ở trong khách sạn, cũng làm tốt công việc xây dựng trong lòng. Ngay cả thù hận cũng buông xuống một chút, thật là tích cực khỏe mạnh, chỉ là sau khi thanh toán có chút hồi hộp. Người tập võ ăn quá nhiều, rời khỏi Tây Nam, chỉ sợ không thể ăn no, đây coi như là khảo nghiệm đầu tiên.
Rời khỏi khách sạn, ánh bình minh ấm áp đã bay tới, trên đường trấn người đi trên đường không ít.
Mấy con đường đi từ Trương thôn tới Thành Đô, Ninh cố không phải là lần đầu tiên rời đi, nhưng lúc này bỏ nhà lại, lại có tâm cảnh đặc biệt bất đồng. Hắn dọc theo con đường lớn đi một hồi, lại rời khỏi đường chính, chạy dọc theo các loại con đường nhỏ.
Thành Đô Bình Nguyên phần lớn là một con sông bằng phẳng, thiếu niên oa oa chạy qua đồng cỏ, chạy qua rừng cây, chạy qua bờ ruộng, chạy qua thôn trang, ánh mặt trời xuyên thấu qua bóng cây lấp lóe, người trong thôn thấy chó vàng lao ra vồ hắn. Hắn ha ha ha trốn tránh, nhưng cũng không có con chó nào có thể gần được thân thể của hắn.
Ban Ngũ Thiên nghỉ một đêm ở ngoài hoang vu, buổi chiều mùng sáu, tiến vào ngoại thành đều là ngoại thành.
Lấy cổ thành làm trung tâm, từ tây nam hướng đông bắc, một hệ thống thương nghiệp bận rộn đã được dựng lên. Các thôn trang ngoài thành thị trong ngoài thành dựng lên những nhà xưởng mới lớn nhỏ, làm phường mới, tiện nghi còn không hết chuẩn bị nhà cửa dài., Đại viện mới xây bị phòng ốc và ruộng đồng xâm chiếm, một lượng lớn công nhân tiến vào từ nơi khác ở trong ký túc xá đơn giản. Bởi nhiều người hơn nên trên đường nhỏ bên ngoài thành vốn người đi đường không nhiều lắm nay đã đầy nước bùn và tích lũy, mặt trời lúc lớn lại biến thành bùn nhão lồi lõm.
Lớp đá trắng tùy ý có thể thấy được, bị rải ở bên cạnh con đường, chung quanh phòng xá tuy chỉ là ngoại ô, nhưng trên đường thường xuyên nhìn thấy nhân viên công tác mang theo tay áo màu đỏ—— cố kỵ nhìn thấy hình tượng như vậy liền cảm giác thân thiết —— bọn họ xuyên qua từng thôn trang, đến một nhà xưởng, kiểm tra vệ sinh trong xưởng, tuy cũng quản lý một số chuyện trị an vụn vặt, nhưng chủ yếu vẫn là kiểm tra vệ sinh.
Yêu cầu đầu tiên của phụ thân và huynh trưởng đối với đám người bên kia tụ tập là làm tốt vệ sinh cá nhân, từ nơi khác chuyển đến công nhân được đưa vào, lúc đến đây đều phải trải qua tập trung huấn luyện, sẽ có ba lệnh năm thân không cho phép bọn họ tùy tiện đi chung quanh nhà máy. Mà mỗi nhà đều muốn mở cửa nhà máy., Đầu tiên cần phải chuẩn bị tốt, đó là nhà cầu chung thống nhất và lọc đá dự trữ: Những chuyện này Ninh Độc từng nghe phụ thân nói qua mấy lần, lúc này lại trở về, mới thấy trong gần một năm nay, thành ra biến hóa chung quanh.
Đường đi thông trong thành lớn nhỏ hôm nay đều rộng rãi hơn một chút, nhưng vẫn có vẻ náo nhiệt chen chúc. Bởi vì thôn trang ngoài thành bắt đầu xây dựng nhà máy, khiến cho bên ngoài thành trì cũng nhiều hơn vài cái chợ náo nhiệt, một ít đồ ăn vặt vốn chỉ có thể nhìn thấy ở trong thành lúc này cũng có thể mua được ở chỗ này, giá cả so với năm ngoái rẻ hơn, khiến cho Tiểu Ninh cố kỵ ở bên này rất là liên tục.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Đối với quân Tây Nam Hoa Hạ mà nói, thắng lợi lớn nhất vẫn là hai năm đại thắng kháng kim. Tràng thắng lợi này mang theo đơn đặt hàng của quân phiệt khắp nơi như Lưu Quang Thế, trong khi số lượng lớn lao thì các thương khách trong dân gian cũng ùn ùn kéo đến. Giá cả hàng hóa của Tây Nam cũng tăng vọt., Nguyên bản sản lượng đã sớm cung không đủ cầu, vì vậy nhà nhà cửa to to nhỏ nhỏ lại nhanh chóng lên ngựa. Mà ít nhất trong vòng một hai năm, thành công đều ở vào một loại trạng thái sản xuất vật tư có thể bán được bao nhiêu, đây cũng không tính là ảo giác, mà là tất cả mọi người đều có thể thấy rõ ràng tình hình thực tế.
Phía tây thành thị, trước mắt phía nam đã được xếp thành khu sản xuất chính thức, một ít thôn trang cùng nhân khẩu còn đang tiến hành di chuyển, nhà xưởng to nhỏ nhỏ đều xây dựng, cũng có rất nhiều nhà xưởng đã bắt đầu sản xuất. Mà ở phía đông thành thị, phía bắc có một khu mậu dịch to lớn, các nơi cần nguyên liệu chế tạo nhà xưởng, thành phẩm phần lớn đều ở chỗ này tiến hành giao dịch thực tế. Đây là từ năm ngoái đến bây giờ, dần dần hình thành bố cục xung quanh Thành Đô.
Bởi vì phát triển nhanh chóng, cảnh tượng chung quanh đều có vẻ bận rộn và lộn xộn, nhưng đối với mọi người thời đại này, tất cả chỉ sợ đều là phồn vinh và phồn hoa không gì sánh kịp.
Về phần nội bộ của thành đô lão tường thành, tự nhiên vẫn như cũ là chính trị, kinh tế, văn hóa của toàn bộ thế lực Hoa Hạ quân.
Các thương khách thắt lưng quấn vạn quan sẽ vào trong thành đàm luận một cuộc làm ăn hao phí rất lớn, có lẽ chỉ có lúc cần thăm dò thực tế mới có thể ra khỏi thành một lần.
Đám nho sinh đầy bụng kinh luân ở bên này đấu khẩu với mọi người, tin tức trên tờ giấy này có nguồn tin linh thông nhất toàn bộ thiên hạ, cũng có bầu không khí luận chiến tự do nhất. Bọn họ ngồi trong khách sạn, thậm chí không cần phải ra ngoài, cũng có thể một ngày có kiến thức phong phú của mình đối với thế giới này.
Các hiệp khách đến từ các nơi, sẽ không bỏ qua tòa thành phồn hoa này, mặc dù chỉ là người buôn bán nhỏ từ xa tới đây một lần, cũng sẽ không chỉ ngơ ngác rời đi như vậy...
Đã gần một năm rồi không thấy Ninh Vi tới ngày mùng sáu đi vào thành đô, hắn còn nhớ rất nhiều điểm quen thuộc: tiểu viện của chó con chó con, náo nhiệt trên đường tiếp khách, tiểu viện mà bình Nhung đường chính mình sinh ra - Đáng tiếc, nồi lẩu của sóc đình, đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ, Cố đại thẩm ở tiểu y quán...
Hắn cố tình lại đi dạo một chút trong thành, cũng muốn đi xem một chút, cũng xem xem lúc này còn ở trong thành Cố đại thẩm — nói không chừng tiểu tiện cẩu bên ngoài chịu nhiều đau khổ, vừa khóc sướt mướt chạy về làm gì. Nàng dù sao cũng không phải là người xấu, chỉ là ngốc nghếch, ngu ngốc, mềm yếu, vận khí kém, đây cũng không phải là lỗi của nàng, đây cũng không phải tội chết —— nhưng suy nghĩ một chút, cũng đều coi như thôi.
Phụ thân vội vàng trở lại Trương thôn xử lý chuyện của mình, hiện tại xử lý xong, nói không chừng sẽ trở lại Thành đô. Với tính cách của hắn, nếu là Thành Đô bắt được mình, hơn phân nửa sẽ chống nạnh cười ha hả: "Thằng ranh con, ta đã cho ngươi cơ hội." Mặc dù bỏ qua bên cha, huynh trưởng và chị dâu khả năng làm như vậy cũng lớn. Nhất là chị dâu, làm cho nàng đuổi kịp còn phải bị đánh cho một trận.
Nơi này không khác gì căn cứ của kẻ trộm.
Hắn cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này.
Dựa theo kinh nghiệm năm ngoái ở đây, có không ít thương đội tới thành đô đều tụ tập tại chợ ở phía đông bắc thành thị. Bởi vì năm tháng này ngoại giới cũng không thái bình, thương đội đi đường dài rất nhiều thời gian sẽ mang theo một ít lữ khách tiện đường, một mặt thu phí đi đường., Mặt khác cũng là người nhiều lực lượng lớn, trên đường có thể chiếu cố lẫn nhau. Đương nhiên, trong một số thời gian, nếu trong đội ngũ trà trộn vào thám tử của tặc nhân, vậy hơn phân nửa cũng sẽ rất thảm, bởi vậy đối với khách nhân đồng hành thường thường lại có lựa chọn.
Trong thời gian gần một năm trôi qua, thà rằng trong quân tiếp nhận rất nhiều huấn luyện cần thiết từ bên ngoài, một mình xuất xuyên cũng không có vấn đề gì. Nhưng cân nhắc đến một mặt huấn luyện cùng thực tiễn vẫn có chênh lệch, về phương diện khác chính mình một người trẻ tuổi mười lăm tuổi đi đầu, cõng một bao quần áo, khả năng bị người khác nhìn chằm chằm ngược lại còn lớn hơn, bởi vậy hắn vẫn quyết định trước tiên đi theo người khác.
Buổi tối hôm nay hắn mua một hòm thuốc, bỏ ra một ít dược vật. Đến sáng ngày hôm sau, hắn đã dùng thái độ sợ bị người xấu nhìn chằm chằm vào để tìm một thương đội tạm thời báo danh ngày hôm nay. Lúc sáng, đi theo đội xe ba mươi hai cái, hơn một trăm ba mươi người chạy khỏi.
....
"Vị huynh đệ này, tại hạ Lục Văn Kha, người Giang Nam Hồng Châu, không biết tôn tính đại danh tiểu huynh đệ, từ đâu tới a..."
Thương đội hơn trăm người xen lẫn trên con đường vòng cung kéo dài về hướng Đông Bắc, dòng người cuồn cuộn, đi không xa, liền có thư sinh cao gầy bên cạnh yêu thích kết giao với hắn chắp tay tới chào hỏi, báo tên.
Ninh Độc hoạt bát thoải mái, cũng thích kết giao bằng hữu, lập tức chắp tay: "Tại hạ Long Ngạo Thiên."
"... Cái gì... Trời?"
"Rồng! Ngạo! Trời!" Ninh kị gằn từng chữ một.
Lục Văn Kha cao gầy nhắm chặt miệng hít một hơi, trừng mắt nhìn y một lúc lâu rồi mới bội phục ôm quyền: "Tên của tiểu huynh đệ, thật là đại khí."
"Đều nói như vậy."
"Tiểu huynh đệ là ai? Nơi này đi đâu?"
"Giang Ninh." Ninh Độc nói: "Quê ta ở Giang Ninh, chưa bao giờ đi qua, lần này phải qua xem thử."
"Giang Ninh..." Giọng nói của Lục Văn Khang trầm thấp xuống: "Trước kia ở đó rất tốt, nhưng giờ... có chút không xong. Sau khi tân đế đăng cơ ở đó, nữ chân nhân bị Giang Trữ tàn sát, nguyên khí không còn, gần đây lại đang náo loạn công bằng, chỉ sợ đã không còn ai rồi..."
"Không sao, đường xá xa xôi, lúc đi, nói không chừng Giang Ninh đã xây xong rồi mà." Long Ngạo Thiên bật cười lớn.
Thân hình Lục Văn Kha chấn động, ôm quyền khâm phục: "Long tiểu huynh đệ thật sự là rộng rãi."
Từ khi Thành Đô đi ra con đường dài đằng trước, trên đường có đủ loại người xe ngựa qua lại đan xen qua lại, phía trước bọn họ là nhà một nhà bốn người, vợ chồng còn mang theo phụ thân vẫn chưa tính là già nua., Dẫn theo một con trai, đuổi một con lừa cũng không biết sẽ đi tới chỗ nào. Phía sau là một người giang hồ mặt dày mày dạn cùng tiêu sư của thương đội đang bàn cái gì đó, đồng thời phát ra tiếng cười khà khà khà khà khà, loại tiếng cười này trên chiến trường, Diêu Thừa Bân nói mấy lời vô lại cũng sẽ phát ra, khiến Ninh Khắc cảm thấy thân thiết.
Thư sinh cao gầy bên cạnh tên là Lục Văn Kha có chút mạnh miệng, câu thông vài câu, liền bắt đầu chỉ điểm giang sơn, đàm luận về thu hoạch của mình tại thành Đô.
"... Ở vùng Tây Nam, tuy có các loại rời kinh phản đạo, nhưng chỉ mấy tháng nghe được, thật là thần kỳ khó nói. Tại vùng đất Hồng Châu, ta tự xưng là đọc đủ thứ thi thư, có thể thấy được nữ thật tàn phá bừa bãi, thiên hạ mênh mông, chỉ cảm thấy không còn cách nào khác. Nhưng đi tới Tây Nam này rồi lại tự xưng là đọc đủ thứ thi thư., Ta mới vừa nhìn thấy học thức về vật này, phương pháp kinh doanh đơn giản như thế, thấu triệt như thế. Xem hiểu được những biện pháp này, ta trở lại Hồng Châu, cũng rất có thể làm được, Long huynh đệ, biển rộng bầu trời, trời biển rộng ơi Long huynh đệ!"
"Bái phục, bội phục, có lý, có đạo lý..." Long Ngạo Thiên chắp tay khâm phục.
Con đường phía trước lại rất nhiều chỗ quen thuộc. Nó sẽ một đường thông tới Tử Châu, sau đó ra khỏi Lý Châu, nhìn qua cầu xa, tiến vào một dãy núi lớn nhỏ trước Kiếm Môn quan., Hắn và đám người Hoa Hạ quân từng chém giết với nữ chân nhân khắp nơi trong ngọn núi kia, nơi đó là nơi chôn xương chôn xương của vô số anh hùng: Tuy cũng là nơi chôn xương của rất nhiều người nữ thật khi xâm lược, nhưng mặc dù có quỷ có thần, người thắng cũng không sợ bọn họ chút nào.
Đi về phía trước, bọn họ xuyên qua Kiếm Môn quan, thiên địa phía ngoài kia, thà không còn hiểu rõ. Bên kia sương mù quay cuồng, hoặc cũng có thể là bầu trời biển rộng, lúc này, hắn đối với tất cả những thứ này, đều tràn ngập chờ mong.
....
Cùng lúc đó, Đại ma đầu Ninh Nghị bị tiểu hiệp khách Long Ngạo Thiên đuổi theo né tránh, lúc này đang ở Nhạc Sơn, quan tâm tới thương thế của Lâm Tĩnh.
Năng lực nghiên cứu của vị lão nhân này cũng không mười phần xuất chúng, nhưng cũng là thủ hạ của Ninh Nghị từ thời kỳ Tiểu Thương Hà được bố trí công tác nghiên cứu ngay ngắn rõ ràng nhất. Lúc này do nổ tung hình dáng của lò máy hơi nước, diện tích trên người y bị thương, đang khổ cực chiến đấu với tử thần.
Bên ngoài mấy ngàn dặm, một tiểu hoàng đế nào đó trong quân Hoa Hạ vô cùng ngấp nghé vị trí Lâm Tĩnh, lúc này cũng đã nhận được lễ vật đến từ Tây Nam, hơn nữa bắt đầu chế tạo một viện nghiên cứu đặc cách có thể hoàn thiện hơn. Ở Đông Nam Hải, tân hoàng đế mới cải cách dõng dạc mà cấp tiến, nhưng đương nhiên, hắn cũng đang đối mặt với vấn đề của mình, những vấn đề này từ tối tới sáng, đã dần dần hiện ra...