Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh nắng chiều chiếu vào trong sân, gà mái mang theo mấy con gà con đi vào trong sân, kêu lên khanh khách. Ninh Nghị dừng bút, nhìn xuyên qua cửa sổ nhìn cảnh tượng con gà mái đi qua, có chút xuất thần, gà con là Tiểu Kiệt mang theo con trong nhà nuôi, ngoài ra còn có một con chó tên là kêu lo sợ. Tỳ Hưu và cả con chó cũng không ở nhà.
Sau đó Tần Thiệu Khiêm tiến đến.
Trong tay tướng quân độc nhãn cầm vài hạt dưa, miệng còn ngâm nga điệu nhạc nhỏ, rất không đứng đắn, hệt như mười năm trước lúc Biện Lương đi dạo kỹ viện. Tiến vào thư phòng, thả hai hạt dưa cuối cùng không biết từ nơi nào thuận đến trên bàn Ninh Nghị xuống, sau đó xem hắn còn viết bản thảo: "Chủ tịch, bận rộn như vậy."
"Thời gian xử lý gia sự đều là chen lấn làm ra, hơn mười cái hội, viết ít đi rất nhiều thứ, hiện tại đều phải trả nợ. Đúng rồi, ta gọi là Duy Văn đuổi theo cố kỵ."
"Tiểu gia hỏa không có tiền đồ, bị nữ nhân lừa gạt phải động thủ với huynh đệ của mình, ta thấy hai người cũng không nên nương tay, đánh chết thì tính cái gì!" Đến khi Tần Thiệu Khiêm vừa tự lấy lá trà của mình, trong miệng vừa nói như thế: "Nhưng ngươi xử lý như vậy cũng tốt, hắn đuổi theo Ninh Độc, hai người cũng không cần phải nói hận, sau này không đến mức ghi hận, hoặc là Tần Duy Văn có tiền đồ hơn một chút, cùng xông pha thế giới với Ninh kị, cũng rất tốt."
"Đừng nói nữa, vì chuyện này, bây giờ ta cũng không biết nên khuyên nó như thế nào."
"Mẹ nó là ai nhỉ?"
"......."
Ninh Nghị nhìn Tần Thiệu Khiêm, gã chỉ thấy Độc Nhãn Long phía đối diện đang cầm chén trà cười rộ lên: "Nói lại thì ngươi không biết rồi, mấy ngày trước chạy về chuẩn bị đánh cho hai tên nhóc hung hăng một trận, mở ra một chút, mỗi người mới đá một cước, mấy nữ nhân trong nhà của các ngươi... Được lắm, nói không muốn ta đánh con của bọn họ. Không phải ta nói, nhà ngươi ở đâu, lão nhị là người được sủng nhất, ngươi... cái kia... Ngự nội có phương pháp, bội phục." Hắn giơ ngón tay cái lên.
"Tần lão nhị, ngươi càng ngày càng không đứng đắn rồi đó."
"Nói nghiêm túc một chút đi, chuyện này phải nói lại, bên phía ta đã hạ nghiêm lệnh, ai truyền ra ai chết. Bên này ta không lo lắng, sợ lão đại không có kinh nghiệm, ngươi phải nhắc nhở một chút. Từ xưa đến nay, phàm là gia tộc đế vương, chuyện con nối dõi không có ai tốt hơn., Bây giờ ngươi đã đổi cái tên khác, nhưng quyền lực vẫn là quyền lực, ai làm ngươi rối loạn, biện pháp đơn giản nhất là làm cho gia đình ngươi không yên. Thành thật mà nói, Duy Văn lạc vào trong chuyện này là khảo nghiệm đối với hắn, đối với tiểu kỵ, vậy phải xem tạo hóa."
Ninh Nghị nhẹ gật đầu, ngược lại không nói thêm gì, sau đó cười nói: "Bên phía ngươi thế nào rồi? Ta nghe nói gần đây quan hệ với Lục Kiều Sơn có vẻ không tệ?"
"Coi như cũng được, là người có bản lĩnh. Ta thật không nghĩ tới, ngươi nắm hắn ở trên tay lâu như vậy mới lấy ra."
"Trận đầu tiên từ sau khi cùng Đăng Tam huyện đi ra đánh tới Tử Châu, bắt hắn ở giữa. Hắn trung thành với võ triều, xương cốt rất cứng, nhưng bình tĩnh thì không có dấu hiệu xấu, vì vậy cũng không có ý định giết hắn., Hắn đi khắp nơi xem xét một chút, sau đó còn phát phối chế đến nhà xưởng làm một năm. Đến khi Nữ Chân Tây Lộ quân vào Kiếm Môn quan, hắn tìm người xin hy vọng vào quân đội làm kẻ dám chết, ta không đáp ứng. Sau khi lui lại sau nữ chân nhân, hắn từ từ tiếp nhận chúng ta, người cũng có thể dùng."
Ninh Nghị cười nói về chuyện này.
Sau khi trận chiến Tây Nam kết thúc, mặt khác Hoa Hạ quân đối mặt với sự mở rộng của địa bàn, mặt khác phải đối mặt với sự giảm quân số của bản thân. Năm ngoái trước khi thành đại hội, mấy nhánh quân đội đầu tiên là chỉnh đốn tù binh toàn lực, có thể sử dụng ở lại, không thể dùng để giải tán, việc ác tích loang lổ phải chịu trừng phạt, sau khi thành đô đại hội được hoan hô một tiếng, thì tiến vào giai đoạn thu luyện tân binh.
Trong quá trình này, bàn quay cơ bản của quân thứ năm vẫn như cũ lưu lại bình nguyên đến một đường Kiếm Các. Mà đại chiến ở phía tây nam cuối cùng ở trong hán, như vậy từ kiếm các hướng về phía hán, Hoa Hạ quân lại có thêm một địa bàn nối thẳng tắp với hán thủy. Đây là một mảnh giao thương tương lai có khả năng triển khai chinh chiến ở đầu cầu, trước mắt là giao cho quân thứ bảy trấn thủ.
Trong cuộc chiến giữa đại hán, đệ thất quân tổn thương quá nửa, về sau trừ hợp nhất một bộ phận tinh nhuệ của Vương Trai Nam, cũng không mở rộng quy mô lớn. Đến mùa xuân năm nay, mới do Lục Kiều Sơn dẫn theo một vạn hai ngàn người đã trải qua huấn luyện, cùng nhập quân thứ bảy.
Đối với những đội quân đầu hàng này sau khi tiếp thu chỉnh lý, bên trong quân đội Hoa Hạ thật ra cũng có chút xem thường. Dù sao từ thời kỳ dài tới nay, quân Hoa Hạ đã lấy ít thắng nhiều, chiến tích hừng hực, đặc biệt là đội quân thứ bảy, sau khi dùng hơn hai vạn người đánh tan Tông Hàn, đại quân phía tây của Hi Duẫn mơ hồ đã có uy thế của thiên hạ đệ nhất cường quân, bọn họ thà tiếp nhận tân binh mới tòng quân ý chí mãnh liệt, cũng không muốn đợi địch có ý định đầu hàng Hán quân.
Bất quá, sau khi một vạn hai ngàn người này tới, lại biên biên biên tán qua một ít hoạt động, tướng lĩnh của quân thứ bảy mới phát hiện, có lẽ đã là một bộ phận trong hàng ngũ quân rồi, phần lớn bọn họ đã trải qua sinh tử trên chiến trường, vốn không tin tưởng người bên cạnh sau khi trải qua nửa năm cải tạo, cũng đã cải thiện rất nhiều, sau đó mặc dù vẫn còn chỗ dựa thích hợp, nhưng so với tân binh thì tốt hơn vô số lần.
Về phương diện khác, với tư cách là một bộ phận của Hoa Hạ quân, địa bàn của quân thứ bảy bây giờ phụ trách hai năm là ngoại giao, thương mậu, vật lưu. Những công việc cụ thể này tất nhiên không phải do quân đội chủ đạo, nhưng vẫn cần có không ít địa phương mà quân thứ bảy tham dự., Mà tác phong của toàn bộ quân thứ bảy quá mức cứng rắn, giết người đoạt thành là một hảo thủ, giao lưu với người xung quanh rất là không hợp lý. Ninh Nghị và Tần Thiệu Khiêm mấy lần câu thông, sau khi phái Lục Kiều Sơn đi qua, vị võ triều nhìn như thân thể mềm mại thực tế này rõ ràng đang chịu trách nhiệm trong tương lai, ngược lại khiến lời chất vấn của thương khách giảm đi rất nhiều.
"... cân nhắc đến quá khứ của Lục Kiều Sơn có mấy người, hiện tại thoạt nhìn hiệu quả cũng tạm được, ngươi xem phần bản thảo này đi." Ninh Nghị nói xong, mở ngăn kéo bên người ra, đưa cho Tần Thiệu Khiêm hai tờ giấy.
Tần Thiệu Khiêm tiếp nhận vài lần, một phần trong đó là nhằm vào những thương nhân lúc trước đang đại chiến, thành lập nhóm thứ hai của Dưỡng Dưỡng Viện, đồng thời cũng là một bản thảo đãi ngộ để tăng cường quân đội. Phần còn lại thì liên quan đến Kỷỷ Thanh Thanh nghiêm chỉnh, thoạt nhìn có vẻ rất vững vàng, trên thực tế bên trong đều lộ ra một kế hoạch đầy mùi máu tanh.
"Đây là chuẩn bị công bố vào mấy tháng trước sao?"
"Đợi thêm hai tháng nữa đi." Ninh Nghị nói: "Từ xưa đến nay quân đội gian lận ở bên ngoài đều là nhiều nhất, năm ngoái sau khi đánh bại Nữ chân nhân, chúng ta cũng từng có một đoạn thời gian yên bình, thương binh đang tu dưỡng, quân đội chỉnh biên soạn., Nhưng kế tiếp là dụ hoặc. Quân thứ bảy bên kia nhất thời không phản ứng lại, không có nghĩa là bọn họ vĩnh viễn phản ứng không kịp, năm ngoái cuối năm ngươi xử lý hai việc trái luật kia, quả thực là minh đoạt, cũng may không có giết người. Nhưng ngươi biết những thủ hạ kia của ngươi, bọn họ sau khi thấy tiền là tốt nhất, sẽ không keo kiệt giết người."
Tần Thiệu Khiêm nhẹ nhàng đặt bản thảo qua một bên rồi gật đầu.
"Cho nên ta phái người Lục Kiều Sơn tới, còn có những chỉnh biên tới... Kỳ thực là những binh lính tốt, nhưng bên trong có chút dẫn đầu, trước kia đã trải qua việc đời, năm ngoái chỉnh biên, chưa chắc đã có thể ổn định bọn họ lại., Bây giờ có chỗ tốt, trong lòng bọn họ rục rịch... Ta biết rõ ở bên trong quân số bảy, cũng có người oán giận nói những hàng binh tới, chiếm lợi ích của bọn họ. Những dầu sôi này, sẽ biến thành đoạn đầu đài. Bọn họ chính là gà cho Hầu Tử xem, nếu không có những gà này, chúng ta phải giết chết Kim công thần rồi."
"Đây là chuyện tốt, phải làm." Tần Thiệu Khiêm nói: "Cũng không thể giết toàn bộ bọn chúng, năm ngoái đến năm nay, trong tay ta cũng có chút động tâm tư, hai tháng nữa cùng nhau chỉnh gió."
"Ừm." Ninh Nghị gật đầu cười nói: "Hôm nay chủ yếu là thương lượng chuyện này với ngươi, quân thứ bảy chỉnh phong như thế nào vẫn phải do chính các ngươi. Dù thế nào, tương lai quân Hoa Hạ, quân đội chỉ phụ trách chiến tranh, nghe chỉ huy, tất cả chính trị, chuyện buôn bán, không được tham dự, đây phải là nguyên tắc cao nhất, ai giơ tay ra ngoài thì chặt tay người đó. Nhưng ngoài chiến tranh, phúc lợi quang minh chính có thể gia tăng, ta bán máu cũng phải để bọn họ sống tốt."
"Ngược lại Lục Kiều Sơn lại gánh cái tội này, có chút đáng thương... Tuy nhiên cũng nhìn ra được, ngươi thật tâm muốn tiếp nhận hắn." Tần Thiệu khiêm tốn cười, sau đó nói: "Ta nghe nói, bên phía ngươi có thể động đến Lý Như Lai?"
"Lục Kiều sơn có cốt khí, cũng có bản lĩnh, Lý Như Lai thì khác." Ninh Nghị nói: "Lâm chiến quy hàng, có một ít cống hiến, nhưng không phải cống hiến lớn, quan trọng nhất là không thể để người ta cảm thấy giết người phóng hỏa chịu chiêu an là đúng., Lý Như Lai... Tiếng gió bên ngoài là ta đang gõ vào bọn họ. Chúng ta tiếp nhận bọn họ, bọn họ muốn thể hiện ra giá trị của mình. Nếu như không có giá trị, bọn họ nên nhanh nhẹn lui ra ngoài. Ta cho bọn họ một cái kết thúc tốt đẹp, nếu ý thức không tới thì trong hai năm tới ta sẽ nhổ toàn bộ bọn họ."
"Không sợ người ngoài nói chúng ta qua cầu rút ván à?"
"Nguyên tắc của hệ thống chính trị là bảo đảm chiếc thuyền này của chúng ta có thể mở tiếp, nghĩa khí của huynh đệ đều là để người khác xem. Có một ngày ta và ngươi vô dụng, cũng có thể bị loại ra ngoài... Đương nhiên, là phải vậy."
Tần Thiệu cười khiêm tốn, gã nói những cái nhìn khác hẳn: "Đẹp cũng rất quan trọng."
Ninh Nghị suy nghĩ một chút rồi thành tâm gật đầu. Hắn nhìn bản thảo mà trên bàn viết được một nửa, thở dài.
"Kỳ thực, chuyện gần đây làm ta rất phiền, địch nhân hữu hình đã đánh bại, địch nhân không nhìn thấy được đã đưa tay tới đây. Quân đội là một chuyện, thành Đô bên kia, hiện tại là một chuyện khác, từ năm ngoái đánh bại nữ chân nhân sau., Một lượng lớn người bắt đầu tràn vào Tây Nam. Đến tháng tư năm nay, nho sinh đi vào bên này tổng cộng có hơn hai vạn người. Bởi vì cho phép bọn họ buông lời thảo luận, cho nên tin tức trên giấy môi kiếm lưỡi kiếm, lấy được một ít nhận thức chung, nhưng thành thật mà nói, có nhiều chỗ, chúng ta sắp không chịu nổi rồi."
Ninh Nghị nói tới đây, vừa thở dài vừa cười nói: "Những người này à, cả đời ăn cơm cán bút, viết nên văn chương bốn bề, dẫn kinh thư, nói đều là bốn dân chúng Hoa Hạ quân làm sao xảy ra vấn đề, có một số phương diện thật sự đã thuyết phục được người ta. Một số học sinh của chúng ta bên này, cùng bọn họ ngồi luận đạo, cảm thấy bọn họ luận điểm phát giác giác giác giác giác giác chấn điếc."
"Không phải từ đầu ngươi đã nói như vậy rồi sao?" Tần Thiệu cười khiêm tốn.
"Các loại luận điểm sẽ được dung hợp trong lúc luận chiến, tìm ra một phương án đại lượng có thể tiếp nhận, ta nghĩ tới những điều đó, nhưng khi sự tình đến, ngươi vẫn cảm thấy rất phiền phức. Chúng ta bên này dùng trò đùa, nói trắng ra., Tin tức dạng phương thức này đoàn kết nhân dân tầng dưới, nhưng nhân dân tầng dưới sẽ không viết văn chương a, ta bên này nhanh chóng dạy ra học sinh lớp, hệ thống không đủ hoàn thiện, bút cán tốt đến mức có thể đấu với những đại nho kia không nhiều lắm, nhiều khi bên phía chúng ta chỉ có Ung Cẩm năm, những người Lý sư này có thể ra tay được... "
Ngón tay Ninh Nghị gõ gõ lên tấm bản thảo, cười nói: "Ta cũng chỉ có thể dựa vào kết cục nặc danh mỗi ngày, có đôi khi Vân Trúc cũng bị ta bắt tới làm trai tráng, nhưng thành thật mà nói, trên phương diện Cứ cưa chiến này, chúng ta không có đánh nhau trên chiến trường lợi hại như vậy. Tổng thể chúng ta chiếm được chính là hạ phong, sở dĩ không thất bại thảm hại, hay là nhờ chúng ta đánh bại phúc phận nữ chân nhân trên chiến trường."
Tần Thiệu Khiêm nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc hẳn lên: "Kỳ thật, mấy vị lão sư bên trong trướng của ta đều có suy nghĩ như vậy, đối với việc Thành Đô đều thả tin tức này ra, để mọi người được thảo luận về chính trị, phương châm, chính sách, những chính sách này, cảm thấy không nên. Nhìn khắp lịch sử các triều đại trước đây., Thống nhất ý nghĩ đều là một trong những chuyện trọng yếu nhất, trăm hoa đua nở xuất sắc, kì thực chỉ mang đến loạn tượng. Theo ta được biết, bởi vì năm ngoái lúc diễn luyện, thành đô trị an còn tốt, nhưng ở mấy thành thị chung quanh, các bang phái bị mê hoặc chém giết, thậm chí một số án mạng, có ảnh hưởng ở phương diện này."
"Bách hoa tề sẽ mang đến loạn tượng, câu nói này không sai, nhưng thống nhất tư tưởng, quan trọng nhất là phải thống nhất tư tưởng như thế nào. Triều đại quá khứ sau khi thành lập đều là đem tư tưởng đã có dùng tới, những tư tưởng này kỳ thật đã được phát triển. Đến nơi này, ta hy vọng tư tưởng của chúng ta lại đi thêm mấy bước nữa., Ổn định ở tương lai đi, có thể chậm một chút. Đương nhiên, hiện tại cũng thật có cảm giác con kiến kéo bánh xe dốc sức liều mạng đi về phía trước. Tần lão nhị ngươi không phải xuất thân từ Nho gia sao, trước kia đều giả heo ăn thịt hổ, bây giờ huynh đệ gặp nạn, cũng hỗ trợ viết vài bút nhé."
"Đáng tiếc là đại ca của ta không có ở đây, bằng không cán bút của hắn sẽ tốt hơn." Tần Thiệu Khiêm có chút tiếc hận.
"Nếu cha ngươi và đại ca ở đây đều là kẻ địch lớn nhất của ta." Ninh Nghị lắc đầu, cầm báo chí trên bàn vỗ vỗ: "Hôm nay ta viết văn bác chính là bản này, ngươi nói người người bình đẳng, hắn kể chuyện đời người không bình đẳng, ngươi đàm luận tiến bộ xã hội, hắn nói thẳng rằng cách cải cách của Vương Mãng đã thất bại từ hơn một ngàn năm trước, nói ngươi đi quá nhanh phải xé trứng, xét theo quy định thì... bản văn này rất giống với lão Tần viết."
Tần Thiệu Khiêm cầm lấy báo chí nhìn một chút.
"Tôn Nguyên... Đây là một vị thế thúc mà năm đó ta từng gặp, hơn bảy mươi năm rồi nhỉ, ngàn dặm xa xôi thành công hết rồi chứ?"
"Ngươi xem, chính là như vậy..." Ninh Nghị nhún vai, cầm lấy bút: "Lão già, ta muốn viết thật cay nghiệt, tức chết hắn."
"Những lão nhân gia này tu dưỡng rất tốt, một khi để người khác biết chuyện phản bác là đích thân ngươi viết, ngươi mắng tổ tông mười tám đời của hắn cũng sẽ không tức giận, chỉ hào hứng bừng bừng ngồi luận đạo với ngươi. Dù sao đây cũng là trao đổi trực tiếp với Ninh tiên sinh, nói ra Quang Tông Diệu Tổ..."
"Cho nên ta nặc danh." Ninh Nghị cười khằng khặc.
"Bị nhận ra rồi..." Tần Thiệu khiêm tốn lẩm bẩm một câu.
"... Có thể nói chuyện ngươi nói nhiều một chút."
"Không phải, nếu tổng thể chiếm thượng phong, không cần dùng thủ đoạn lén lút gì sao? Cứ thế ngạnh kháng trong triều đại, nhất là lúc khai quốc, những người này đều bị giết."
"Hệ thống tư duy kéo dài là không thể vi phạm pháp tắc, nếu như giết chết có thể tính toán, ta thật muốn đem ý nghĩ của mình ném đi, dùng mấy chục năm để mọi người tiếp nhận ý nghĩ mới là được rồi, nhưng mà..." Hắn thở dài một tiếng, "Trong hiện thực mà nói chỉ có thể đi từ từ, dùng tư duy quá khứ làm bằng được, trước sửa lại một phần, rồi sửa lại một phần, mãi tới khi thay đổi dung mạo của nó hoàn toàn thay đổi, nhưng quá trình này không thể bỏ qua..."
"Nhưng quá khứ có thể giết..."
"Bởi vì từng người cầm quyền cải cách, cách nghĩ mới của hắn đều là dựa vào tư duy cũ của Nho gia."
"Ngươi..."
"Ta giống Vương Mãng, sinh ra đã biết a. Cho nên ta nắm giữ tư tưởng tiên tiến, cũng chỉ có thể làm như vậy."
Ninh Nghị đứng lên, khoát tay áo, trêu đùa một cách vô lại, sau đó thêm nước ấm cho chén trà của mình: "Còn tốt, luận chiến chú trọng tới chứng cứ dẫn kinh điển, nhưng cũng lấy thành quả thực tế làm cơ sở. Qua vài năm nữa..., Thành quả của vật gì đó được triển khai quy mô lớn, chúng ta lại đánh thắng thêm vài trận trên chiến trường, thế yếu của luận chiến tự nhiên sẽ biến thành ưu thế, quá trình này cũng sẽ khiến mọi người không ngừng bị ảnh hưởng, hy vọng vẫn có. Bây giờ là... đàn ông mà, chỉ có chết mới chống đỡ được."
Hắn nói chuyện lạc quan, đổ nước ấm xong, cầm lấy chén trà bên cạnh bàn thổi thổi, mới nói dứt lời, Bí Thư từ bên ngoài đi vào, đưa tới chính là báo cáo gấp gáp. Ninh Nghị nhìn thoáng qua, cả khuôn mặt đều tối sầm, chén trà nặng nề buông xuống.
"Sao vậy?" Tần Thiệu Khiêm đứng lên.
"... Đi chuẩn bị xe ngựa, đến Nhạc Sơn Cơ Viện..." Ninh Nghị nói xong liền đưa báo cáo kia cho Tần Thiệu Khiêm. Đợi đến khi thư ký đi ra khỏi thư phòng, Ninh Nghị vung tay lên, quăng chén trà vào tường, mảnh sứ vỡ văng khắp nơi.
"Đây là những gì ta nói..."
Những ngày qua bởi vì những chuyện của người nhà, các tình huống vụn vặt khắp nơi, thật ra tâm tình của Ninh Nghị cũng không được tốt cho lắm, thà rằng ra ngoài sẽ phải đối mặt với vấn đề, Tần Thiệu Khiêm nói ra, Ninh Nghị sao lại không hiểu, lúc này lại có tin xấu mới khiến y phát tác trước mặt Tần Thiệu Khiêm.
"Đây chính là thứ ta vừa nói... Cũng giống như Thành Đô bên kia, ta làm một loạt tiêu chuẩn an toàn cho bọn hắn trong nhà xưởng, bọn hắn cảm thấy quá hoàn thiện, không cần thiết phải thế, luôn là trộm thuốc giảm giá! Người đã chết rồi!, Bọn họ thậm chí cảm thấy có thể tiếp nhận, là thời thái bình thịnh thế hiếm thấy, dù sao hiện tại công nhân ở Tây Nam rất nhiều, căn bản không dùng hết! Ta cho bọn họ phiên quan đi tuần đã định ra quy củ và tiêu chuẩn, bọn họ cũng cảm thấy quá vụn vặt, một hai cái phải đi làm bao thanh thiên! Phía trên đều gọi tốt!"
"Bây giờ thì tốt rồi...Nhạc Sơn Cơ, quy phạm nghiêm ngặt nhất! Ta làm! Người chết không đủ nhiều, mẹ nó cảm thấy quá nghiêm, hiện tại tốt, nguyên cơ của bếp lò đều nổ tung, Lâm Tĩnh hơi thành trọng thương cho ta! Ta nói rồi, Kiến kéo bánh xe đi về phía trước, bọn họ không ai biết rõ những thứ tốt, tất cả quy phạm an toàn, toàn bộ luật pháp luật đều phải dùng máu để viết! Để cho bọn họ ít lưu một chút nào cũng không được..."
"Được rồi, được rồi, hít khí cái gì." Tần Thiệu Khiêm tới vỗ vai hắn: "Bây giờ không phải vẫn chưa xác định được vấn đề sao."
"Hơn phân nửa chính là, nhất định chính là, gần đây đã xảy ra bao nhiêu chuyện như vậy!" Ninh Nghị thu dọn đồ đạc, thu thập một nửa bản thảo đã viết, lúc chuẩn bị đi ra ngoài mới nhớ ra, "Ta vốn định an ủi Tiểu Kiệt, những chuyện này..."
"Vậy thì không cần tới Lạc Sơn nữa, tìm người khác phụ trách."
Ninh Nghị suy nghĩ một chút: "... Vẫn là đi đi. Đợi trở về rồi nói sau. Đúng rồi, ngươi cũng chuẩn bị hôm nay về đi?"
"Ừm." Hai người cùng nhau đi ra ngoài, Tần Thiệu Khiêm gật đầu: "Ta tính đi về phía công nhân số một của quân đội một chuyến, sau khi kéo xong đường hầm mới thì lấy ra một nhóm thương, ta đi xem một chút."
"Đầu hàng này còn có thể chịu được, tương đối mà nói thì tương đối ổn định. Chúng ta phương hướng khác nhau, ngày sau gặp lại."
"Đi cùng ngươi lâu hơn một chút, miễn cho ngươi lưu luyến không muốn."
"Ta cũng không lưu luyến ngươi."
Xe ngựa và hộ vệ đã nhanh chóng được chuẩn bị xong, Ninh Nghị và Tần Thiệu Khiêm ra khỏi tiểu viện, đại khái là khoảng ba giờ chiều. Những người phải đi làm đều đang làm việc, hài tử thì đang đi học. Đàn nhi và Hồng vội vàng chạy từ bên ngoài về, Ninh Nghị nói với các nàng về tình hình hiện tại: "Tiểu Kiệt đâu?"
"Mang theo người ở bên kia thị trường mua đồ. Có cần gọi nàng trở về không?"
"..." Ninh Nghị trầm mặc chốc lát. "Thôi bỏ đi, trở về rồi lừa gạt nàng."
"Con trai tuổi đã lớn cũng phải ra ngoài xông xáo, cha mẹ tuy lo lắng nhưng không đến mức không qua được." Đàn nhi cười nói: "Không cần dỗ."
"...Vẫn phải... Thôi bỏ đi, trở về rồi nói sau."
Hắn lên xe ngựa, tạm biệt mọi người.
Đội ngựa bắt đầu đi về phía trước, trong hoàn cảnh xóc nảy trên xe ngựa hắn đã viết xong toàn bộ bản thảo, lúc đầu tỉnh táo lại, cảm thấy phát sinh ở Sâm Sơn Cơ cũng không đơn giản là vấn đề không theo quy tắc an toàn thao tác. Thành phần lớn quá trình thao tác của các nhà máy đều đã có thể đo lượng hóa., Bởi vậy quá trình hoàn chỉnh này hoàn toàn có thể định ra. Nhưng công tác nghiên cứu vĩnh viễn là lĩnh vực mới, rất nhiều thời điểm không thể xác định, những giáo điều quá đáng ngược lại sẽ bị trói buộc sáng tạo.
Năm ngoái sau khi đánh bại nữ chân nhân, Tây Nam đã có tư cách để tiến hành một lượng lớn thương mậu vãng giới. Trong quá trình nghiên cứu, mọi người cũng lạc quan nói: "Cuối cùng cũng có thể bắt đầu lên ngựa gặp một vài đại gia hỏa rồi." Chẳng qua hiện tại, nguyên cơ hơi nước số hai lại có thể gây ra bạo tạc, Lâm Tĩnh Vi bị nổ thành trọng thương, cũng thật sự là một đám người khiến người ta buồn bực - một đám đại hỉ công.
Hắn nhớ tới đứa con bỏ nhà khỏi nhà hôm nay, thà rằng hiện tại đã tới nơi nào... Tần Duy Văn đuổi theo hắn? Bọn họ sẽ nói cái gì đây? Lão nhị có bị lá thư của mình lừa gạt không, dứt khoát trở về nhà không đi ra ngoài nữa? Trên lý trí mà nói như vậy cũng không tốt, nhưng về cảm tính, hắn cũng hi vọng kiên kỵ không nên ra ngoài. Thật sự là đời này chưa từng có tâm tình...
Nghĩ tới cố kỵ, không khỏi nghĩ tới Tiểu Kiệt, buổi sáng lẽ ra nên an ủi nàng vài câu. Trên thực tế là không tìm được từ ngữ an ủi nàng, không biết nên nói thế nào, cho nên lấy công việc chồng chất mấy ngày để đẩy chuyện này ra sau, vốn là muốn đẩy đến buổi tối, dùng mọi thứ như: "Chúng ta tái sinh một cái." Lời cùng hành động làm nàng không thương tâm, ai biết lại xảy ra chuyện ở Nhạc Sơn.
Ở địa phương lớn hơn, vẫn là những kẻ địch vô hình càng làm cho hắn phiền lòng. Đời trước khai công ty, chỉ cần theo đuổi kinh tế, đời này đánh giặc, giết chết kẻ địch là được rồi. Đến bây giờ mới được., Địch nhân biến thành một vật vô hình, hắn có thể giết chết người phát ra tiếng hô hữu hình, nhưng tư duy mới bị ném ra không chính thức bị người ta lý giải, bất kỳ cái gọi là chân lý nào cũng chỉ là chủ nghĩa dạy dỗ, tác dụng lớn nhất chỉ là để cho người ta đấu tranh chính trị mà thôi.
【 Vấn đề cập đến sự chậm chạp của tiết mục mới, có thể thay đổi căn nguyên cuối cùng cũng có cách giải quyết, tại đây bỗng dưng ô ô ô. Dịch nguyên ô ô ô ô, đồng thời xem nhiều trang giấy mới nhất. 】
Tư duy rơi xuống đất cần bác bỏ cùng tranh luận, tư duy trong tranh luận dung hợp thành tư duy mới, nhưng ai cũng không thể bảo đảm loại tư duy mới kia sẽ hiện ra một loại hình dạng như thế nào, mặc dù hắn có thể giết sạch tất cả mọi người, hắn cũng vô pháp khống chế chuyện này.
Xe ngựa đi về phía Nhạc Sơn, hắn dần dần đi tới đó. Sau khi tới nơi, hắn còn có rất nhiều việc phải làm...