Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Vũ chấn hưng năm thứ hai, mùng năm tháng năm, tấn địa.
Bên ngoài cửa thành uy thắng, con đường lớn mới được mở rộng.
Con đường rộng rãi mà vùng đất Tấn này bắt đầu xây dựng từ năm ngoái, dọc theo đồi núi ngoài thành, kéo dài về phía đông hơn mười dặm, sau đó dừng lại tại một nơi có tên là Lương Gia Hà, mở rộng thôn làng vốn có, dựa vào núi ven sông xây lên một tòa thành mới.
Phảng phất như câu chữ có thù với "Tây" và "Nam", từ nữ tướng tự mình giám sát tòa thành này được đặt tên là "Đông thành".
Đầu tháng năm, bên này hết thảy đều khẩn trương mà rối loạn. Xe ngựa vãng lai, thương đội đang phun ra nuốt vào lượng lớn vật tư, từ tây vào thành, bảo vệ tường thành còn chưa xây xong., Nhưng đã có quân đội vọng lâu và tuần tra, trong thành thị bị một con đường đơn giản phân tách ra, khắp nơi vẫn được xây dựng bằng khí thế ngất trời. Giữa lều trại có một khu cư dân nhỏ tụ tập lại, có những thị trường lộn xộn, thương nhân nhỏ đẩy xe ngựa gánh vác, đến bên cạnh công địa đưa cơm hoặc đưa nước...
Bắt đầu từ nửa năm sau, tin tức về đại hội Tây Nam dần lan truyền khắp thiên hạ.
"Đại hội tỷ võ đệ nhất thiên hạ có thể nói chuyện phong phú như vậy chẳng qua chỉ là những tin tức vụn vặt trong đó mà thôi. Hành động "Toàn diện cởi mở" của Hoa Hạ quân hầu như đã lan đến Giang Nam, Trung Nguyên bao gồm cả thương nhân nông nghiệp, tất cả mọi người. Một người dựa vào học cách đánh bại thế lực phụ thuộc vào thế lực phụ thuộc của nữ, vậy mà bắt đầu bán thành quả của hắn ra ngoài., Mọi người có xúc giác nhạy cảm đều có thể nhận thấy được, một đợt sóng xung kích cực lớn sắp đến.
Giống như Tấn Địa, bắt đầu từ tháng chín năm trước, liên quan tới việc Tây Nam tướng bán dã thiết, chế pháo cho bên này, lưu ly., Tin tức tạo giấy và công nghệ đều đã lục tục xuất ra. Tây Nam sẽ phái ra đoàn đội sứ tiết truyền thụ cho các hạng công nghệ, mà nghe đồn nữ tương muốn xây dựng thành mới để chứa đựng rất nhiều người đi lại trong mùa đông không ngừng bùng nổ, đến mùa xuân, cơ hồ tất cả đại thương ở Tấn Địa đều rục rịch, tụ tập đến Uy Thắng muốn thử tìm cơ hội chia một chén canh.
Ngày xưa Tấn Địa cùng Tây Nam tương tụ xa xôi, bên kia tinh mỹ chơi đùa, thủy tinh, hương hoa, thư tịch thậm chí là các loại binh khí truyền đến nơi này, giá trị đã tăng lên mấy chục lần. Mà một khi tại vùng đất Tấn xây dựng lên như vậy, trong phương viên mấy trăm dặm thậm chí trên ngàn dặm có thể làm tốt đồ vật sẽ bị đưa ra ngoài, lợi ích ở đây không ai không đỏ mắt cả.
Vì vậy mượn một đợt phong trào này, Đông Thành còn chưa bắt đầu, Lâu Thư Uyển liền phân chia không ít lợi ích trong đó ra giá trên trời. Ngoại trừ phương diện quân công cũng không nhượng bộ, còn lại thủy tinh, hương liệu, hoa lệ thì không., Tất cả dân sinh, thư tịch, tửu thư, lọ, thậm chí xa xỉ sản nghiệp đều khẳng khái chia cắt cho tất cả mọi người. Đầu tiên là lão sư của Hoa Hạ quân dạy ra nhóm sư phụ tấn địa đầu tiên, kiến tạo thành mẫu mẫu quan trọng nhất để làm phường, sau đó các nhà xuất người học tập, sau đó lại trải rộng quy mô lớn làm ăn của riêng.
Điều này hầu như giống như chính phủ ra mặt dẫn các hộ gia nhập kỹ thuật, lợi ích cực lớn đã điều động tất cả mọi người tích cực, hậu kỳ xây dựng con đường thành đông, các đại tộc ở Tấn Địa., Thương gia cơ hồ đã tham dự vào. Bọn họ tự tổ chức nhân lực, điều động vật tư, cuồn cuộn không ngừng vận chuyển lực lượng đến thành trấn mới xây, điều động nhân viên quy mô lớn như vậy biểu hiện tích cực, thậm chí khiến không ít quan viên đất Tấn cũng líu lưỡi.
Mà cùng lúc đó, Lâu Thư Uyển khẳng khái như vậy, cũng khiến cho đại bộ phận thân sĩ, thương nhân thế lực tạo thành "Hợp lợi", liên quan tới nữ tướng khen đẹp, mấy tháng nay dưới sự giúp đỡ của việc thăng cấp trên mặt đất, ngày thường vì đủ loại nguyên nhân mà ám sát, hoặc là không chê trách cũng giảm bớt hơn phân nửa.
Dù sao trong lặng lẽ, tin đồn liên quan tới chuyện Tấn Địa tương và Tây Nam Ninh Đầu từng có một đoạn tình cảm chưa bao giờ ngừng lại. Mà lần đại hội Tây Nam này, cũng có tin tức Linh Thông Nhân vụng trộm chiếm được chỗ tốt so với các thế lực khác, ít nhất là ở mặt ngoài., Tận địa lấy được lớn lớn thức lớn nhất so với Lưu Quang thế, thậm chí còn không phân biệt. Trong mắt mọi người, nếu không phải có giao tình sâu xa như vậy với Tây Nam, mới có thể chiếm được nhiều ưu đãi như vậy?
Lời đồn đại là như vậy truyền, về phần chân tướng sự việc, thường thường căn cơ đan xen ngay cả người trong cuộc cũng có chút không rõ ràng. Năm ngoái tại đại hội Tây Nam năm trước, An Tích Phúc dẫn đầu đội ngũ xác thực đạt được thành quả to lớn, mà thành quả to lớn này, cũng không giống như Lưu Quang Thế Sứ đoàn phải bỏ ra một lượng lớn., Cái giá phải trả vô cùng lớn, nếu thật sự phải nói, bọn họ dưới sự thụ nghệ của nữ nhân có chút lưu manh, cơ bản là đem tình cảm hai lần trợ giúp Lưu Thừa Tông, Lương Sơn Hoa Hạ quân trở thành lợi thế sử dụng vô hạn, cái này cũng cần cái kia, cái kia cũng muốn.
Cuối cùng Ninh Nghị vẫn dở khóc dở cười đáp ứng phần lớn yêu cầu.
Trong lúc hắn cùng người khác trò chuyện, lộ ra nguyên nhân đứng đắn hai phần: Thứ nhất là nhìn thấy tình cảm đối với đội ngũ Lương Sơn, làm ra hành vi báo đáp đầu đuôi câu Lý; thứ hai là cho rằng trong các thế lực trong thiên hạ, Tấn Địa là đại biểu hán nhân phản kháng nhất một cỗ lực lượng tinh khí thần, bởi vậy cho dù bọn họ không đề cập tới, rất nhiều đồ vật Ninh Nghị vốn định đưa qua.
Đương nhiên lý do thứ hai là cực kỳ cá nhân, bởi vì điều kiện giữ bí mật cũng không lan truyền rộng rãi. Tại Tấn Địa loại nữ nhân đối với lời đồn đại cũng cười hì hì không để ý tới, hậu thế đối với đoạn lịch sử này lưu truyền đến tình huống rất nhiều, cũng không có gì lạ.
Các nhà xuất lực kiến thiết phía đông thành, thành hình đầu tiên là ở quân doanh phía đông thành thị, nhà cửa cùng làm mẫu nhà xưởng khu. Đây cũng không phải địa bàn của mỗi nhà, nhưng đối với việc xây dựng đầu tiên, xây dựng nơi này., Không có bất cứ ai phát ra tiếng oán hận. Vào thời khắc đầu tháng năm, khu xưởng kim loại quan trọng nhất đã xây dựng hai cái lò cao có tính thí nghiệm, mấy ngày gần đây đã châm lửa đốt lò, cột khói màu đen bốc lên giữa bầu trời, không ít thợ rèn sư phó đã bị đưa vào công tác học tập.
Thành trấn phía Đông Bắc, dựa vào gò núi phụ cận, có một khu vực dòng suối chảy qua, có khu vực liên kết với quân doanh, học tập khu. Hiện tại ở bên này đầu tiên là từ hơn ba trăm người từ phía tây nam tới, ở giữa bao gồm hơn trăm thợ thủ công, hơn hai mươi vị lão sư, cùng với một cái Hoa Hạ quân tăng cường hộ tống quân đội, làm cho đoàn người này tên là Tiết Quảng Thành.
Ngoài đám người Hoa Hạ quân ra, rất nhiều thợ thủ công, sĩ tử trẻ tuổi tư duy linh hoạt đều tụ tập ở đây. Trước khi bắt đầu tác phường, những thợ thủ công, sĩ tử này đều phải nhận một vòng, bao gồm cả số học khoa học, vật lý học, vật lý học., Bài học về sinh sản học ở bên trong, đây là dạy cho bọn họ nguyên lý cơ bản, hy vọng bọn họ có thể nghiên cứu một được ba, đồng thời cũng thử sàng lọc ra một phần tài năng có thể trở thành người nghiên cứu, tuần hoàn học cách của bọn họ có thể không ngừng tiến lên.
Loại cách thức dạy dỗ cơ sở này, Hoa Hạ quân ra giá không thấp, thậm chí bên phía Lưu Quang Thế còn không mua, nhưng đối với Tấn địa, Ninh Nghị gần như là cưỡng mua ép bán.
Cái này chính giữa cũng bao gồm cổ phần công pháp phân cách thành công, cùng Tấn Địa Hào tộc " Cộng Lợi", hấp dẫn bọn họ cùng xây dựng một lượng lớn kế hoạch ở khu luyện công mới., Là ngoại trừ phúc kiến triều đình mới, bất luận thế nào các nhà đều không mua được thứ gì. Lâu Thư Uyển sau khi nhìn thấy mặc dù cũng khinh thường nói: "Thằng này muốn dạy ta làm việc?" Nhưng sau đó cũng cảm thấy suy nghĩ của song phương có không ít địa phương không mưu không hợp, trải qua cải tạo tùy theo chế độ địa lý, lời nói trong miệng biến thành "Những chỗ này nghĩ đơn giản", "Thực ra trò đùa" lắc đầu thở dài.
Buổi chiều, phía bắc khu người trong khu học tập tụ tập, hơn mười gian phòng học đều ngồi đầy người. Cửa sổ gian lớp thứ nhất của Đông Thủ bị phủ bởi một tấm rèm, vệ binh trấn giữ ở bên ngoài. Nữ sư trong phòng học thắp nến, đang trong lúc giảng bài tiến hành thí nghiệm liên quan tới cái lỗ nhỏ.
"... Làm ra thí nghiệm đầu tiên này, kỳ thật là tiên thánh mặc tử, trong Mặc Kinh hắn đã có miêu tả về chuyện này, nói: "Cảnh Lai, tại ngọ hữu đoan, cùng Cảnh trưởng. Nói ở ngay ngắn." Ý của nó là... thông qua những vật lý học vật lý thoạt nhìn bình thường, quang học thí nghiệm., Chúng ta có thể cho ra một ít đạo lý hữu dụng, cuối cùng chính là vì những đạo lý này, chúng ta tạo ra Thiên lý kính trên chiến trường, thậm chí tương lai có thể sớm đi mấy ngàn dặm, thậm chí vạn lý kính... Ở Tây Nam, có thể đến xem mặt trăng Đại Thiên Lý kính, thật ra cũng đã tạo ra..."
Hình dạng của vị lão sư này cũng không xinh đẹp, chỉ là lời nói ấm áp mà rõ ràng, nghe rất có trật tự. Mà giờ khắc này ngồi ở đầu tiên, rõ ràng là một bộ váy dài màu xanh, cho dù ngồi ở đó cũng có vẻ khí thế bừng bừng của nữ tướng lâu thư Uyển, trong sử gia cùng An tiếc phúc đi cùng, nàng có hứng thú xem hết thí nghiệm như vậy, thậm chí đang làm ra cái gì đó trên mặt trăng, thấy Hằng Nga đặt câu hỏi như vậy không.
Sau đó sư phụ kết hợp "Thiên viên địa phương" nói "Nói chuyện đại địa là cầu, ánh trăng cũng là cầu, một đám thợ và sĩ tử nghe được tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Lâu Thư Uyển nghe thấy trên mặt trăng không có Hằng Nga cùng thỏ có chút uể oải, sau đó hỏi Thiên Lý kính của Tây Nam có làm còn chưa đủ tốt không, thấy còn chưa đủ rõ, nữ lão sư cũng chỉ có thể gật đầu nói.
"Chắc là như vậy." Lâu Thư Uyển vừa cười vừa nói.
Đại khái nghe xong bài học này, đám người Lâu Thư Uyển, Sử Tiến, An Tích Phúc từ trong lớp đi ra ngoài, vừa rồi một số quan viên trẻ tuổi tham dự nghe giảng cũng đi theo. Lâu Thư Uyển cùng An Tích Phúc nói tới Trữ Nghị.
"... Ta nhớ rất nhiều năm trước đây ở Hàng Châu, quân đội của Thánh Công còn chưa kịp đánh qua, Ninh Nghị cùng với thê tử của hắn là Đàn nhi qua đây du ngoạn, trong thành một hộ quan tiểu tỷ muội cả ngày nhốt ở nhà, buồn bực không vui, mọi người thúc thủ vô sách. Tô Đàn Nhi tới thăm, Ninh Nghị cho nàng một cái chủ ý, đưa tới một hộp tằm, không bao lâu, tỷ muội nhỏ kia mỗi ngày hái lá dâu, đút cho con tằm bảo nhỏ, tinh thần lại lên đây..."
Cô cười lạnh một tiếng: "La Lang Giả khắp người không phải người nuôi tằm. Sau đó Ninh Nghị điều khiển lòng người, nhiều lần có thành tựu, người ngoài gọi hắn là tâm ma, nói hắn hiểu thấu đáo tâm lý lòng người. Nhưng bây giờ xem ra, đạo lý thiên địa vạn vật mới là thứ hắn muốn, đâu chỉ có nhân tâm."
Nàng ở trên lớp cười tương đối hiền lành, lúc này rời phòng học kia, bộ pháp dưới chân nhanh chóng, lời nói cũng nhanh, không giận mà uy. Quan viên trẻ tuổi xung quanh nghe loại đại nhân vật này mở miệng kể chuyện xưa, trong lúc nhất thời không ai dám nói tiếp, mọi người đi vào một tòa tiểu lâu cách đó không xa, tiến vào phòng hội khách cùng phòng nghị sự, Lâu Thư Uyển mới phất tay, để mọi người ngồi xuống.
"Vị Hồ mỹ lan lão sư này, ý nghĩ rõ ràng, phản ứng cũng nhanh, xưa nay nàng thích những thứ này. Bên này có biết không?" Lâu Thư Uyển hỏi thăm bên cạnh an tiếc phúc.
An Tích Phúc gật đầu, nói ra sở thích bình thường của vị lão sư này, bao gồm thích ăn uống gì, ngày thường thích vẽ tranh, ngẫu nhiên mình cũng động bút vẽ các loại tin tức, đại khái liệt kê. Lâu Thư Uyển nhìn các quan viên trong phòng: "Xuất thân của nàng, có bối cảnh gì, các ngươi có ai đoán được không?"
"Chắc là xuất thân gia đình đã có học vấn đầy đủ..."
"Phụ bối tất có đại nho..."
Các quan viên lần lượt nói ra suy nghĩ, Lâu Thư Uyển hướng An Tích Phúc nhíu mày, an tiếc nhìn mọi người: "Cô gái này xuất thân nông hộ, nhưng từ nhỏ tính tình tốt, kiên nhẫn, sau khi Hoa Hạ quân đến Tây Nam, thu nàng vào học đường làm thầy, nhiệm vụ duy nhất là dạy học sinh, nàng chưa từng đọc đủ thi thư, họa cũng vẽ không tốt, nhưng truyền đạo thụ nghiệp, lại làm rất không tồi."
Trong phòng yên tĩnh chốc lát, đám người hai mặt nhìn nhau, Lâu Thư Uyển cười gõ ngón tay lên bàn nhỏ bên cạnh mấy cái, nhưng lập tức thu liễm nụ cười.
"Chúng ta trước kia luôn cho rằng hạng người tài nhanh nhạy như vậy nhất định là xuất thân no học, giống như đọc tứ thư ngũ kinh vậy, trước tiên là nhớ cứng nhắc, đợi đến trung niên, gặp được nhiều rồi, nghĩ nhiều rồi mới học được đạo lý của mỗi nơi đến cùng nên dùng như thế nào, có thể linh hoạt dạy học sinh như thế., Có thể phải lớn thêm vài phần. Nhưng ở Tây Nam, cách làm của Ninh Nhân Đồ hoàn toàn khác, hắn không ép người đọc tứ thư ngũ kinh, dạy tri thức hoàn toàn dựa vào thực dụng, vị Hồ mỹ Lan lão sư này được dạy ra chính là dùng để dạy học, dạy biện pháp của nàng, mấy năm sau có thể dạy ra mấy chục lão sư, mấy chục lão sư có thể vài năm nữa có thể biến thành mấy trăm... "
"Các ngươi là nhóm quan thứ hai tới đây, các ngươi còn trẻ, đầu óc tốt, mặc dù có vài người đọc sách thánh hiền mười mấy năm, có một số người không rõ, nhưng cũng có thể sửa lại. Ta không phải nói cách cũ là xấu thế nào, nhưng bên này có biện pháp mới., Cần phải dựa vào các ngươi tìm hiểu rõ ràng, học được, cho nên đem những lý do thánh hiền học được trong lòng các ngươi đặt trước một chút. Thời gian ở nơi này, trước tiên khiêm tốn học hết biện pháp Tây Nam, đây là một nhiệm vụ cho các ngươi. Ai học tốt, tương lai ta sẽ trọng dụng hắn."
Lâu Thư Uyển nhìn mọi người: "Ngoài ra, còn có một việc khác... Các ngươi đều là những người trẻ tuổi tốt nhất của chúng ta, đọc đủ thứ thi thư, có ý nghĩ, có vài người biết chơi sẽ kết giao bằng hữu, các ngươi lại có quan thân, liền đại biểu chúng ta tái phát mặt mũi... Lần này sư phụ, lão sư từ Tây Nam tới, là khách quý của chúng ta., Nếu các ngươi đã ở đây thì phải kết giao bằng hữu với bọn họ nhiều hơn. Người ở đây đôi khi sẽ sơ sẩy, không làm được, các ngươi phải lưu ý nhiều, bọn họ có thứ gì muốn, nghĩ cách thỏa mãn bọn họ, phải cho họ ở lại đây ăn thật ngon, sống tốt, khách đến như về... "
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Chuyện cuối cùng này là hy vọng bọn họ có thể lưu lại nơi Tấn địa. Nhưng phải hào phóng một chút, có thể ân cần, không nên bẩn thỉu, không nên coi trọng quá mức, kết giao bằng hữu với người của Hoa Hạ quân, đối với các ngươi sau này cũng có không ít chỗ tốt. Bọn họ muốn ở lại nơi này một hai năm, bọn họ cũng là nhân kiệt, các ngươi học được càng nhiều thứ, con đường về sau càng rộng rãi. Cho nên đừng làm hỏng việc..."
"... Đương nhiên, đối với những người có thể ở lại Tấn Địa, bên này chúng ta sẽ không tiếc phần thưởng, danh lợi của quan vị không thiếu, ta bảo vệ bọn họ cả đời không lo cơm áo, thậm chí ở Tây Nam còn có người nhà, ta sẽ tự mình cùng Ninh nhân đồ sát, tiếp nhận an toàn của người nhà bọn họ, để bọn họ không cần lo lắng những chuyện này. Mà các ngươi làm xong chuyện này cũng sẽ được trọng thưởng, những chuyện này trong thời gian sau, An đại nhân đều sẽ nói rõ cho các ngươi..."
Về chuyện lôi kéo đốt tiết đoàn, trước khi đến đây trên thực tế đã có lời đồn lan truyền, một loại quan viên trẻ tuổi nhìn lẫn nhau, lần lượt gật đầu, Lâu Thư Uyển lại dặn dò vài câu, vừa rồi mới phất tay cho bọn họ rời khỏi. Những quan viên này rời khỏi phòng, an ủi phúc phận mới nói: "Tiết Quảng Thành gần đây rất coi trọng những quân nhân Hoa Hạ này, nhất thời nửa khắc chỉ sợ khó có thành quả gì."
Lâu Thư Uyển cười gật đầu: "Thời gian còn dài, cứ từ từ mà làm. Tiết Quảng Thành không đơn giản, năm đó trực tiếp bắt cóc Lưu Dực, sau khi đưa tiễn Lưu Dực, còn một mình quay về Biện Lương, dùng tiểu vương gia gì đó làm thẻ đặt cược, đổi lấy tính mạng người Lương Mãn Thành., Cuối cùng chính mình vẫn còn sống. Loại người này, không thể đối phó dễ dàng với Triển Ngũ, bây giờ hắn và Triển Ngũ chật vật làm gian, càng thêm hung hăng. Ngươi ở bên này, phải nhìn một chút, kiêng kỵ bọn họ hành sự lỗ mãng, ngược lại làm người đáng ghét."
"Vậy tại sao lúc này lại đi theo bọn họ làm rõ những việc này?"
"Chuyện này cần phải hào phóng, tin tức có thể truyền đi trước, không sao." Lâu Thư Uyển nói: "Chúng ta chính là muốn giữ người ở lại, lấy quan lớn lộc hậu, cũng phải nói cho bọn họ biết, cho dù giữ lại, cũng sẽ không trở mặt với Hoa Hạ quân. Ta sẽ quang minh chính đại cùng Ninh Nghị thương lượng, kể từ đó, bọn họ cũng bớt đi rất nhiều sầu lo."
"Bên phía Ninh Nghị... sẽ đáp ứng sao?"
"Nếu hắn có thể đưa người tới đây, vậy nhất định có chuẩn bị tâm lý. Hắn là thương nhân, thích buôn bán, chỉ cần những người này tự mình gật đầu, ta xác định bên phía Tây Nam nhất định có thể đàm phán. Còn bên này, có thể động não, mỹ nhân kế cũng có thể dùng nha, bọn họ đến đây mấy năm là được rồi., Bên người không có ai chiếu cố, nữ tử nhà ai tri thư đạt lễ, có thể thấy, ngươi tình ta nguyện, sẽ không làm nhục ai... Mặt khác còn có vị Hồ lão sư kia, nàng ở Tây Nam có người nhà, nhưng một thân một mình ở bên cạnh đợi thời gian dài như vậy, nói không chừng không có khuê phòng tịch mịch..."
Lâu Thư Uyển nói, An Phúc vốn còn đang gật đầu, nói đến Hồ Mỹ Lan, ngược lại hơi nhíu mày. Lâu Thư Uyển nói đến đây, sau đó cũng ngừng lại, qua một lát, lắc đầu bật cười: "Quên đi, loại chuyện này làm thiếu đạo đức, quá keo kiệt, đối với người không có gia thất, có thể dùng, có gia đình vẫn nên bỏ đi, thuận theo tự nhiên đi, có thể sắp xếp mấy nữ tử tri thư đạt lễ, kết giao bằng hữu với nàng."
Gió nhẹ lay động rèm cửa sổ trong phòng, buổi chiều ánh mặt trời từ cửa sổ thẩm thấu vào, Lâu Thư Uyển nói những chuyện này, trong mắt nàng hiện lên thần sắc phức tạp. Trong đầu nàng nhớ lại mình ở Hàng Châu nhiều năm trước, hôm nay ra khỏi cửa, chỉ có một câu quá keo kiệt. Khẽ vuốt ve, bên môi sợi tóc khẽ nhúc nhích một chút thở dài...
Sau một khắc, trong mắt nàng phức tạp tán đi, ánh mắt lại trở nên sáng tỏ: "Đúng rồi, Lưu Quang Thế đối với Trung Nguyên rục rịch, khả năng không lâu sau sẽ phát binh lên Bắc Thượng, cuối cùng hẳn là muốn đoạt lại tất cả địa bàn ở Hoàng Hà và Hoàng Hà Nam, chuyện này đã sáng tỏ rồi."
"Năm ngoái thành công, rất nhiều người cũng đã nhìn ra." An tiếc phúc nói: "Bên phía chúng ta đầu tiên tiếp nhận sứ đoàn, bên kia hắn tiếp nhận nhóm quân giới đầu tiên do Tây Nam tạo ra, bây giờ binh hùng tướng mạnh, chuẩn bị động thủ cũng không có gì lạ."
Lâu Dung cười: "Hắn muốn bắc thượng, Doãn Tung, Trâu Húc đã bắt đầu sốt ruột rồi, dù sao Trâu Húc phản bội Hoa Hạ quân, lần buôn bán này ở Tây Nam hắn chẳng chiếm được chút lợi ích nào. Ninh Nghị cũng là hung ác, lén lút tỏ thái độ với Lưu Quang Thế, nếu có thể đánh cho Trâu Húc sụp đổ, giao người cho Hoa Hạ quân, tiền trả có thể đi được một hai thành. Vụ mua bán này không nhỏ, Lưu Quang Thế Ma đấm tay chà xát."
An Tích Phúc nghe đến đó khẽ nhíu mày: "Phía Trâu Húc có phản ứng sao?"
"Coi như ngươi thông minh." Lâu Thư Uyển nói: "Hắn muốn hợp tác với ta, mua vài thứ tình hình khẩn yếu, chuyện kỹ càng, hắn nguyện ý tự mình đến Tấn địa đàm luận với ta."
An Tích Phúc nhìn nàng, Lâu Thư Uyển nói: "Ta đồng ý."
"Trâu Húc là một nhân vật, hắn không sợ chúng ta bán hắn cho tới Tây Nam sao?"
"Tại sao phải bán hắn, ta và Ninh Nghị cũng không quen thuộc. Thù giết cha đâu." Lâu Thư Uyển cười rộ lên, "Hơn nữa Ninh Nghị bán đồ cho Lưu Quang Thế, ta cũng có thể bán đồ cho Trâu Húc, hai người bọn họ ở Trung Nguyên, chúng ta bán ở giữa, bọn họ đánh càng lâu càng tốt. Dẫu sao cũng không thể chỉ bảo Tây Nam chiếm tiện nghi. Việc làm ăn này có thể làm, đàm phán cụ thể, ta muốn ngươi tham dự một chút."
An Tích Phúc gật đầu, sau đó lại nhìn học viên ngoài phòng: "Nhưng bây giờ chúng ta đang xây bên này, nếu là Hoa Hạ quân phản đối..."
Lâu thư nhã nhặn cười.
"Vậy thì để Ninh Nghị viết thư ở Tây Nam đến mắng ta. Ai sợ ai?"
Thân thể trần trụi...
Buổi chiều ánh nắng chiều dần nghiêng, ánh mặt trời từ cửa sổ tiến vào cũng chuyển sang vàng óng ánh. Lâu Thư Uyển an bài xong linh kiện tiếp theo, An Tích Phúc cũng rời đi, nàng mới gọi Sử Tiến từ bên ngoài vào, bảo đối phương ngồi xuống, sau đó cho vị này đi theo nàng mấy năm, cũng bảo vệ hiệp khách mấy năm uống một chén trà an toàn của nàng.
" Sử tiên sinh, gần đây đến thăm ngươi có tâm sự, là đã phát sinh chuyện gì sao?"
Sử Tiến tới bên cạnh nàng, những năm gần đây không biết đã cứu nàng bao nhiêu mạng sống, cho nên Lâu Thư Uyển luôn tôn trọng vị đại hiệp này. Sử Tiến hơi nhíu mày, sau đó nhìn nàng, mỉm cười.
"Trên giang hồ truyền đến một ít tin tức, mấy ngày nay ta quả thật có chút để ý."
"Có thể nói cho ta nghe được không?"
"Mấy năm nay ta một mực tìm kiếm hài tử Lâm đại ca, lâu cũng biết, năm đó Châu Châu bị binh họa, hài tử hướng đi khó tìm, hơn nữa mấy năm nay Tấn Địa, rất nhiều người cũng không tìm được. Bất quá gần đây ta nghe nói một tin tức., Gần đây đại hòa thượng Lâm tông ta đi lại trên giang hồ, bên cạnh là một tiểu hòa thượng mười một mười hai tuổi, nhưng võ nghệ cao cường. Trùng hợp với đứa nhỏ Lâm đại ca kia, vốn đặt tên là Mục An Bình, tuổi cũng trùng hợp..."
Lâu Thư Uyển gật gật đầu: " Sử tiên sinh cảm thấy bọn họ có thể là một người?"
"Năm đó tìm hiểu tin tức của Châu Châu, ta nghe người ta nói, trong khoảng thời gian Lâm đại ca gặp chuyện không may, đại hòa thượng đang luận võ với một tên điên, tên điên kia chính là đệ tử do sư phụ Chu Tông dạy dỗ, đại hòa thượng đánh ra một trận., Suýt nữa thua... Nếu thật sự là Lâm đại ca nhà tan cửa nát, vậy có lẽ chính là Lâm tông ta sau đó tìm được con của hắn. Ta không biết hắn có tâm tư gì, có lẽ cảm thấy mặt mũi không chút ánh sáng, bắt cóc hài tử để trả thù, đáng tiếc sau này Lâm đại ca đưa tin chết, hắn liền thu hài tử làm đồ đệ."
"Đúng là có khả năng này." Lâu Thư Uyển nhẹ giọng nói, nàng nhìn sử tiến, một lát sau: "Những năm này sử tiên sinh bảo hộ ta chu toàn, Lâu Thư Uyển cả đời khó có thể báo đáp, trước mắt liên quan đến đứa nhỏ Lâm đại hiệp kia, đây là đại sự., Ta không thể cưỡng ép lưu tiên sinh lại. Nếu tiên sinh muốn đi tìm, Thư Uyển chỉ đành thả người, tiên sinh cũng không cần do dự về chuyện này, bây giờ tình thế đã bình định, người muốn tới hành thích dù sao cũng đã ít đi rất nhiều. Chỉ hy vọng sau khi tiên sinh tìm được con thì có thể trở về, bên này nhất định là thứ tốt nhất cho đứa nhỏ kia."
Chạng vạng tối ánh mặt trời từ cửa sổ bắn vào, xẹt qua gian phòng, Lâu Thư Uyển cười nói về việc này, quang minh lỗi lạc. Sử vào nhìn nàng, sau đó cũng chỉnh tề nở nụ cười, lắc đầu: "Chuyện bên này càng thêm quan trọng, hài tử ta đã sai người đi tìm, chỉ là mấy ngày nay nghĩ tới việc này, khó tránh khỏi có chút động tâm mà thôi. Ta sẽ ở lại nơi này, sẽ không đi."
Lâu Thư Uyển nghiêng đầu nhìn hắn, qua một hồi lâu, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm. Nàng cong đầu gối, vỗ ngực, hai mắt đều cười đến dùng sức híp lại, nói: "Sợ chết ta rồi, mới vừa rồi ta còn tưởng mình có khả năng sắp chết đây... Sử tiên sinh nói không đi, thật tốt quá."
Nàng rất ít khi lộ ra vẻ xinh đẹp trước mặt người khác, mơ hồ còn mang theo ấn ký của thiếu nữ. Một lát sau, bọn họ từ trong phòng đi ra ngoài, nàng lại khôi phục vẻ phong phạm không giận mà uy, khí thế lẫm liệt của Tấn địa nữ tướng.
Đây là một ngày bận rộn, kế tiếp nàng còn có không ít người muốn gặp, bao gồm cả vị sứ đoàn hoa hạ quân đoàn Tiết Quảng Thành khó dây dưa kia. Nhưng lúc này Lâu Thư Uyển, cho dù là giằng co cùng vị Ninh tiên sinh ở Tây Nam kia, tựa hồ cũng sẽ không rơi vào hạ phong.
Đương nhiên, bọn họ cũng đã rất lâu rồi không gặp...
Khoảnh khắc gặp lại, sẽ như thế nào đây?
Có lúc cô cũng nghĩ tới chuyện này.
Có lẽ... đều sắp già rồi...
Nhưng nàng vẫn rất chờ mong...