Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thế giới như thường vận chuyển.
Đầu mười bốn tháng tư mười một... Sau khi đi vào hậu viện Vân Trung phủ nha, không lâu sau, cả đám đều vội vàng vội vàng đi ra. Hai đội hơi giằng co, thoạt nhìn không có nô bộc nào ngủ ngon, khom người hành lễ, lui xuống bên đường, đợi đến khi đám người Lỗ Mãn đi tới, đối phương mới quay tròn quanh nha môn, trong tay áo tựa hồ còn bọc một cái bánh hồ nướng.
"Bên phía Lão Cao thế nào rồi?"
Đi vào bên trong phân phó cho các tuần bộ, xua lui một ít người, đầy rẫy hứa hẹn cùng mấy tên tâm phúc bên cạnh mở miệng nói: "Nhìn không được như ý."
"Bị mắng rồi, bánh nướng trong tay áo còn chưa ăn xong, đã vội vàng đi ra ngoài." Người tiếp lời là lão chiến hữu lúc Quân Đô Lỗ tuân thủ, tên hiệu "Lão Đao", thân hình cao lớn, mặt đầy mụn nhọt, am hiểu hình tấn cũng am hiểu quan sát, hiển nhiên, hắn cũng nhìn thấy đầu mối trong tay áo hổ cao.
"Hai ngày này, nghe nói trên đầu thiếu chút nữa đã đánh nhau rồi. Vị công tử bị đánh mất kia, cha hắn cũng không phải là đèn cạn dầu, chạy khắp nơi. Tối hôm qua bên Lương Vương còn nhân cơ hội gây khó dễ với đại soái, đoán chừng lão gia ở đây cũng bị mắng. Lão gia bị mắng, Cao Phó Hổ có thể sống tốt sao."
Chung quanh có tin tức của Bộ khoái Linh Thông nói về việc này, cũng có người vừa cười vừa nói: "Cũng may chúng ta bên này không có việc gì."
Bên này không sao cũng có nguyên nhân, sau khi điều Nhan Hi Doãn Toại Chuẩn Chuẩn Mãn đã bắt chuyện với Vân Trung phủ. Nhiệm vụ quan trọng nhất trước mắt của hắn là bắt gian tế hắc kỳ, bảo đảm cuộc tỷ võ vào tháng năm, bởi vậy chuyện Huân Quý mất tích trong lúc nhất thời không tới nơi.
Mãn Đạt Đạt suy nghĩ một chút: "Còn không tiến triển sao? Chúng ta bên này có tra được gì không? Nếu là vé bắt cóc bình thường, trước mắt cũng nên có người đến yêu cầu."
"Người kỳ quặc chính là không có yêu cầu, kỳ thật theo tình thế trong mây, thật là phát tài, lúc này ai dám đến đây xúi quẩy chứ. Sợ rằng ở giữa nước quá sâu, nói không chừng người phía đông cũng có khả năng tự làm. Một người sống sờ sờ, đi dạo tiệm cổ, đầu bên ngoài còn có thân vệ đi theo, đột nhiên không thấy đâu. Chuyện này khắp nơi lộ ra quỷ chỗ này..."
"Nếu là hắc kỳ cũng có khả năng..."
"Có thể là có, nhưng...có thể là bắt được mấy cái Huân quý, làm cho hai bên ồn ào thêm vài trận? mạo hiểm bại lộ nguy hiểm của bản thân? Chỗ tốt có thể có bao nhiêu chỗ tốt..."
Mọi người nghị luận một phen, tràn đầy vẻ oai hùng nói: "Bây giờ khó mà nói trước được, điều tra tiếp. Hắn không bắt được người, chúng ta bắt được cũng là một chuyện tốt."
Bốn tháng mười hai bình tĩnh qua đi, sau đó là bốn mươi ba tháng tư. Sự việc trong nha môn vụn vặt, truy tìm những chuyện như cờ đen, trò hề vẫn một mực tiếp tục, hắn biết sớm muộn gì cũng sẽ có thành quả, nhưng trước mắt chỉ có thể tích lũy như thế.
Tới xế chiều ngày mười ba, bỗng nhiên nhận được triệu kiến của Cốc thần phủ, khắp nơi đều là Lỗ Chỉ vội vàng chạy tới, Hi Doãn ở trong thư phòng gặp hắn, đối với công việc của hắn hơi hỏi thăm, sau đó chuyển sang đề tài khác.
"Sự tình Nhan Lân Kỳ đã nghe nói chưa?"
"Ty chức biết..."
"Ngươi cảm thấy có thể là hắc kỳ làm hay không?"
"Ty chức cảm thấy... quả thật có... Khả năng nhất định... Kỳ thật mấy ngày nay ty chức cũng âm thầm điều tra manh mối việc này..." Lỗ Mãn cẩn thận trả lời.
Hi Duẫn gật đầu: "Tìm hiểu thêm chuyện này." Sau đó xua tay: "Ngươi về đi."
Toàn bộ Lỗ hiểu ra, sau khi rời đi, liền triệu tập thủ hạ bắt đầu toàn lực điều tra án này trên tay Cao Phó Hổ. Lúc này hắn đã điều tra hơi muộn một chút, tư liệu thứ nhất đại đa số tập trung ở trong tay Cao Phó Hổ, hắn cũng không dễ đi đòi Cao Phó Hổ, chỉ là để cho người ta âm thầm nghe ngóng.
Vào buổi tối tháng bốn, mười bốn tháng tư, hai nhóm người gặp nhau trên đường hành lang nha môn, Cao bộc hổ hơi chần chờ một chút, sau đó vẫn lùi lại bên đường, chắp tay hành lễ, lần này động tác dứt khoát nhiều lắm. Khắp nơi đều Lỗ Dương giương cằm đi tới, đợi đến khi đám người Cao bộc biến mất trong hành lang, người đi thẳng về phía trước vẫn đầy vết thương mới quay đầu lại, khẽ nhíu mày.
"Lão Cao có vấn đề." Lão đao bên cạnh cũng tới gần, thấp giọng nói.
Người của hai bang vốn có oán thù, sớm hai ngày trước Cao Phó Hổ chạy đi vì vụ án của Nhan Lân Kỳ, bị Tri phủ mắng đến ăn sáng cũng không kịp, sau khi nhìn thấy chật ních người, bất đắc dĩ nhường đường. Ánh sáng đêm nay tuy tối, đối phương nhìn cũng giống hai ngày trước nhường đường, nhưng khí sắc trên mặt hắn, hiển nhiên có chút khác biệt.
Nhanh như vậy đã phá án?
Nhưng vì sao không tuyên dương?
Không phải phía trên còn cãi vã cãi vã sao?
Mãn đều đạt tới lòng nghi hoặc, trôi qua một lát, liền an bài nhân thủ, một mặt bắt đầu điều tra Cao Phó Hổ, mặt khác, bắt đầu đi bên Nhan Lân Kỳ phụ thân quan sát, xem tên Tiểu Huân quý bị trói kia, rốt cuộc có trở về hay không.
Bốn tháng lăm, có tin tức phản hồi. Nhan Lân Kỳ vẫn chưa trở về, nhưng trong ngục giam ở bắc thành Cao Phó Hổ đã tăng cường nhân thủ trông coi, rất có thể bắt được người nào đó.
Vân Trung phủ rộng lớn như vậy, nhà tù không chỉ có một mình trong phủ nha, tòa tiểu lao ở phía bắc thành, người dùng qua lại cũng không nhiều, về sau phần lớn đều ngầm đồng ý là cứ điểm và tư lao được tổng bộ ở gần cửa bắc. Cả đám đều do dự một chút, nghĩ đến hai ngày trước Hi Doãn tiếp kiến, lập tức điểm nhân mã, đi về phía cửa bắc.
Trên bầu trời thành thị đang dâng lên mây trắng thật dày, ánh mặt trời giống như lợi kiếm, từ khe hở của đám mây bay thẳng xuống, người đi lại trên đường phố, tất cả vẫn như bình thường. Lúc này, đao bay về phía Tây phủ, đã đâm vào trái tim trong mây.
Lúc xế chiều, đến gần nhà tù Vân Trung Phủ Bắc Môn, khắp nơi đều thấy mấy đội quân binh riêng của Vương Phủ đã vây quanh phụ cận nơi này, mặc dù chưa từng đánh ra chỗ dựa chính thức, nhưng không ít người biết xem phong hướng, đều đã đi đường vòng.
"Xảy ra chuyện..." Sau đầu tựa hồ có vô số con kiến bò, khắp nơi đều là Lỗ Đạt phân phó thủ hạ: "Đi thông báo cho Cốc Thần, nếu xảy ra chuyện..."
Thân thể trần trụi...
Sau bốn tháng mười lăm trưa, Nhan Xương đi tới sân nhỏ mang theo nhà tù phía bắc Vân Trung Thành, sau khi tiến vào đại sảnh rộng rãi một chút, hắn thấy hai vị vương gia Tông Phôi cùng hai vị vương gia còn lại, sau đó lại có hai vị vương gia đồng loạt đến nơi này.
"Nơi hẻo lánh hiếm thấy, có tư tưởng công đường, không hay đâu." Hắn chất vấn như thế.
Tông Bính trả lời: "Vụ án lớn không phải là lén lút xem xét thì không thẩm vấn được rồi."
Nhan Xương là lần đầu tiên Nhan Bát tới mây. Năm chín, hắn đã biết xong chuyện Nhan Lân Kỳ bị bắt cóc, sau đó Tông Triết dựa vào chuyện này không ngừng gây khó dễ: Chuyện này cũng không có gì lạ, bắt đầu từ ba tháng tới mây, Tông Phàm và đám người Tông Hàn, mỗi ngày đều có giương cung bạt kiếm giằng co cùng xung đột, dù sao lần này cũng là để phân chia quyền lực Tây phủ, Nhan Xương cũng không bài xích chuyện này.
Xế chiều sơ cửu đến mười lăm, bất quá chỉ sáu ngày, Tông Tạp bên kia nói đã phá án, toàn bộ sự tình thậm chí sẽ trong lần tranh chấp đồ vật này mang đến tác dụng quyết định, hoàn toàn Nhan Xương lòng có nghi hoặc, nhưng cũng đại khái đoán, chuyện này có thể lan đến tầng cao nhất trong mây.
Đám nha dịch mang hồ sơ cũ kỹ tới ước chừng cao nửa thước, trên cùng là vài phần khẩu cung mới lưu lại, ngoài ra còn có một ít đao thương, lệnh bài làm chứng cứ, cũng không biết lấy được từ nơi nào, sau đó bị mang theo bốn phạm nhân cùng với Tiểu Kiêu quý báu được giải cứu ra, hoàn toàn Nhan Lân Kỳ.
Bắt đầu thẩm vấn trước mặt sáu vị nữ vương gia.
Mọi chuyện xảy ra cũng không quá phức tạp.
Trong bốn gã phạm nhân, một gã thành viên hắc kỳ quân, cùng với một nữ tử trên Cốc Thần Phủ, cùng nhau bắt cóc Nhan Kỳ vào buổi chiều sơ chín ngày, khi tổng bắt Cao Bộc Hổ tìm tới bọn họ, nữ tử trên Cốc Thần Phủ thừa dịp hỗn loạn chạy trốn, mà vị thành viên Hắc Kỳ Quân kia bị bắt lại, sau thời gian nghiêm hình tra tấn nửa ngày, vị thành viên Hắc Kỳ Quân này khai báo một loạt nội tình động trời:
Trong thời gian mười mấy năm, "Trần Văn Quân" trên Cốc Thần Phủ dựa vào thân phận, trường kỳ chuyển tin tức trọng yếu tới phía Nam Kim quốc, đầu tiên nàng cấu kết với Tư Mật thám của Võ Triều, sau đó phối hợp với Võ Triều cũng kết minh hữu với Hoa Hạ quân.
Sau khi Trung Nguyên rơi vào tay giặc, vị " Hán phu nhân" này không chỉ truyền vô số tình báo trọng yếu về phía nam, mà còn trực tiếp trợ giúp rất nhiều Kim Nghĩa Sĩ cùng thành viên trong Kim Hoa kỳ thoát khỏi nguy hiểm. Đây chính là tin tức trọng yếu mà nàng truyền lại., Thay mặt Hắc kỳ quân phía nam tìm hiểu rõ ràng nữ chân đệ tứ nam chinh hư thực. Trong lời thề, nếu không có những tin tức này phụ trợ, Tây Nam chiến sĩ Hoa Hạ quân muốn giành thắng lợi, rất có thể còn phải gian nan gấp mấy lần.
Căn cứ theo lời khai báo của vị thành viên hắc kỳ này, sau đó Cao bộc hổ còn đưa ra tin tức mà lão lưu lại, an bài Hán nô hoặc là chứng cứ rất nhiều tù binh bỏ trốn. Sau đó lại bắt được ba tên không kịp chạy trốn, đã từng có nhân vật hắc đạo liên quan, chứng thực tính chân thật của tất cả tin tức này. Thậm chí có một số manh mối mơ hồ còn chỉ về phía Cốc Hi Duẫn mà hắn đã từng học qua.
Sau khi đọc xong Nhan Xương và mấy người còn lại, lật xem những lời khai và chứng cứ này, từng đầu mối hợp thành lưới trong văn tự. Qua hồi lâu, Nhan Xương buông quyển sách xuống, bàn tay vỗ lên bàn đứng dậy.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Sự tình cứ như vậy mà trùng hợp, sau khi bị bắt, từng cái từng cái đều đã chuẩn bị tốt. Những nhân vật trọng yếu trong lời khai này, võ triều vừa mất đi, chỉ còn lại ba tên lưu manh này tới để chứng thực mấy chuyện này... Ngươi có chủ ý gì vậy!"
Hắn tới gần thành viên trong bốn phạm nhân, nửa người người quỳ trên mặt đất là máu, thân hình gầy gò, hai tay buông trên mặt đất, tới gần mới thấy móng tay mười ngón tay đều mất hết, máu thịt đã biến mất. Nhan Xương nhấc chân lên, giơ chân giẫm lên tay phải của hắn, người nọ liền hét thảm một tiếng, ngã xuống đất không ngừng kêu rên, trong miệng máu tươi và nước miếng đều chảy ra.
"A a a a a a a a a a a..."
Thanh âm kêu khóc vang vọng cả căn phòng.
Phạm nhân cầm cờ đen không trả lời, Nhan Tông phía sau ngược lại đứng dậy: "Thúc phụ, việc này có quan trọng không?"
Sau khi Nhan Xương quay đầu lại nhìn tông khánh một chút, lại nhìn ánh mắt bốn người còn lại, một lát sau cũng khẽ thở dài.
"... Không quan trọng."
Hắn buông chân ra, đi ra ngoài phòng, trên bầu trời ngoài phòng có mây trắng. tù binh cờ đen nằm trên mặt đất trong vũng máu, tay phải đã xốc lên toàn bộ móng tay chảy máu lại bắt đầu chảy máu. Hắn chỉ nằm yên một chỗ., Ánh mắt nhìn ra ngoài, trong miệng a a a a vài tiếng, chảy ra máu và nước miếng. Ba phạm nhân bên cạnh đều là tội phạm nổi tiếng trong mây, ánh mắt bọn họ là cừu hận hắn, nhưng nhìn bộ dạng co quắp trên mặt đất của hắn, lại không ai dám chính thức tới gần hắn.
"A a a... Khà khà khà...."
Hắn phảng phất như mất đi tính bình thường, thống khổ qua đi, làm cho người ta sởn tóc gáy cười vài tiếng.
Thân thể trần trụi...
Khắp nơi đều là Lỗ Độn còn không biết chuyện cụ thể gì đã xảy ra, cả buổi chiều cùng buổi tối, hắn đều ở bên ngoài không ngừng chạy đi.
Sau khi phát hiện vệ sĩ bên ngoài ngục không bình thường, hắn liền biết sự tình đã thoát khỏi sự khống chế của mình, vội vàng dạy người đi thông tri cho Cốc Thần. Nhưng mà không lâu sau người phái tới báo lại, Cốc Thần cũng không có ở trong phủ, mà mặc dù ở trong phủ, quan viên ngày ngày bái phỏng đông đảo, một ít tiểu bộ khoái cũng căn bản không cách nào chen ngang qua bẩm báo sự tình.
Chạng vạng tối hắn ở trong đám người bên kia nhận ra thân ảnh của Tông Lư, vội vàng quay đầu, tự mình đi về phía Cốc thần phủ. Thời gian dần trôi qua, hắn một mực ở chỗ này chờ đợi đến giờ Tý, xa giá của Hi Doãn mới xuất hiện ở đầu đường bên ngoài. Lúc này cả đám đều đạt được lễ nghi cũng bất chấp, trực tiếp xông về phía xa giá, lớn tiếng cầu kiến.
Đoàn xe dừng lại, Nhan Hi Duẫn ở bên kia vén rèm lên, để Lỗ Vệ Anh đang nói chuyện, cả xe đều báo cáo những gì hắn thấy lúc chiều. Lão nhân trong xe ngựa vẻ mặt nghiêm túc mà lạnh lùng, đợi đến khi Lỗ nói xong, mới chậm rãi, dùng thần sắc có chút phức tạp đánh giá hắn một lát.
"Ta biết rồi." Hắn nói, "Ngươi về đi."
"......."
Lỗ Mãn đạt hơi ngẩn người, nhưng sau đó xa giá khởi hành, hắn hành lễ thối lui.
Lúc này đêm đã khuya, Mãn Đô Đạt mang theo nghi vấn trở lại nha thự, đối mặt với hai đồng bọn chưa tản đi. Một người trong đó nói với hắn, buổi chiều từng có thân thích trong nhà hắn tới nhà anh họ một chuyến, muốn hắn lập tức đi nhà anh họ của hắn một chuyến, tựa hồ là ai đã xảy ra chuyện gì. Lúc này cả Lỗ đâu còn tâm tình để ý tới họ hàng xa, phất tay đem chuyện tình vất qua một bên, sau đó cắn răng một cái, từ trong nha môn lấy ra bộ dạ hành y đã dùng trước kia.
Một nhóm ba người đánh xe lại đi đến thành bắc, thay quần áo ở gần nhà lao kia, từ một bên tường viện đi vào. Ba người đã từng làm trinh sát trong quân, hiện nay lại là người của công môn, một đường lẻn vào nơi này nhẹ nhàng là quen thuộc. Đến trong nhà giam, đánh bất tỉnh hai người trông coi ban đêm, sau đó đi vào chỗ sâu nhất trong nhà giam đã được dọn sạch sẽ.
Nhà tù bên trong quan trọng nhất là, dọc theo hành lang dò xét đi qua, bên trong còn có đèn đuốc, hai tên lính canh ngục ngồi ở cái bàn bên kia một mặt ăn nói chuyện phiếm, đầy đủ đều đạt được Lỗ Thông cấp tốc xung phong tiến lên, một người trong đó trước khi kịp phản ứng liền đánh ngất hắn, đồng thời chỉ lưỡi đao về cổ tên còn lại.
Lão đao chiến hữu cũng lập tức tới, chế trụ tên cai ngục này.
Đến lúc này, đầy mỏi mệt mới tới phòng giam chung quanh. Phạm nhân bên trong phòng giam này tổng cộng có bốn người, đều tách ra trông giữ, trong nhà tù bên trái có một phạm nhân bị bức ép tra khảo hắn thậm chí còn nhận ra. Lập tức nhíu nhíu mày, lục soát ra chìa khoá đến gần.
"Núi cẩu, có chuyện gì vậy? Sao ngươi lại vào đây?"
Tên nam tử hiệu hiệu là Sơn cẩu kia thường ngày là bán tin tức, giữa hai người thậm chí có chút giao tình riêng. Lúc này đều Đạt Độn mặc dù còn đeo mặt nạ, nhưng đối phương nghe âm thanh, lại nhìn kỹ, liền nhanh chóng lao tới bên này, cách nhà tù lan can liền muốn nắm quần áo kín đáo của gã, thanh âm gã khàn khàn mà dồn dập.
"Xảy ra chuyện, nếu xảy ra chuyện, mọi người đều bị ám toán, con súc sinh hắc kỳ kia..."
"Hắc kỳ là cái gì?" Toàn bộ Lỗ Độ đều đưa tay bắt lấy tay của đối phương.
Sơn cẩu chỉ vào gian phòng giam sâu nhất bên trong, phạm nhân nửa người mang máu trong nhà tù kia khác với ba người còn lại. Gã không có nửa điểm hiếu kỳ với cảnh tượng có người xông vào, chỉ lẳng lặng ngồi trên rơm rạ, dựa vào vách tường phía sau, ánh mắt nhìn vào trong vách tường bên cạnh một cái cửa sổ nho nhỏ, nhìn tinh quang từ nơi đó chảy vào.
Dường như hắn còn đang nhẹ nhàng ngâm nga thứ gì đó.
"Tên kia là hắc kỳ... Trúng kế rồi... Đồ vật hai phủ muốn đánh nhau, không đợi được luận võ nữa..."
"Ngươi nói bậy bạ gì đó, sao lại đánh nhau."
"Hắn đem hán phu nhân ra ngoài, chứng cớ xác thực, chạy không thoát, Cốc thần cũng chạy không thoát... Hắn đem hán phu nhân ra ngoài..."
Mãn Lỗ nghe thanh âm đối phương, chung quanh đột nhiên giống như an tĩnh hơn một chút, "Hắn đem hán phu nhân lô ra câu nói này trong đầu hắn quanh quẩn, đang lắng đọng xuống hiện thực, có nhiều thứ ở trong dạ dày sôi trào lên., Như muốn nhổ ra. Hắn nhớ lại trước đây không lâu trên đường phố ánh mắt của Nhan Hi Duẫn, sau đó buông tay "Núi cẩu" ra, bước nhanh về phía nhà tù bên kia, lấy chìa khóa ra định mở gian phòng tù binh màu đen ra, hắn muốn một đao kết liễu đối phương!
khoá bị mở ra, nhẹ nhàng vang lên tiếng "Răng rắc", hắn nghe thấy người trẻ tuổi trong phòng giam đang rên rỉ cái gì, sau đó lại có tiếng vang từ phía sau vọng ra.
"Giết hắn cũng vô dụng, đại nhân."
Nhà tù bên kia lần lượt có người đi tới, lấy cao phó hổ cầm đầu, một người hai tay đều cầm cung nỏ. Toàn bộ phòng giam đều đi được hai bước, đem trường đao chỉ vào đầu tù binh, hắn nghe thấy trong cổ đối phương tựa hồ hừ cái gì đó...
"... Trên bờ ở lại."
Quay đầu đi, Cao Phó Hổ dang hai tay đi tới: "Đã vượt qua tràng diện trước mặt sáu vị vương gia rồi! Chứng cứ có núi cao như vậy! Đến đây, đại nhân, ngài là tuần kiểm mà Cốc Thần đại nhân tự mình đề bạt tới, bây giờ liền một đao làm thịt hắn, giết chết nhân chứng cho Cốc Thần đại nhân đi!"
Mãn đều đạt được chút chần chờ, hai chiến hữu phía ngoài đã làm ra tư thế phòng ngự, Cao bộc hổ cũng không thèm để ý, trực tiếp đi vào nhà tù.
Mãn Đô Lỗ giơ đao chống đỡ tên tù binh hắc kỳ kia, ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào Cao Phó Hổ: "Súc sinh này thật sự... cắn Cốc Thần?"
Cao Phó Hổ cười nói: "Nếu không phải là hắn, chúng ta thật sự không biết, hóa ra là bởi vì Cốc thần, Tây Lộ quân chúng ta mới mất nhiều tin tức như vậy, mới ở Tây Nam, chết nhiều người như vậy."
"Ngươi có biết hay không, không có Cốc thần, Đại Kim ta..."
Khắp nơi đều nghiến răng nghiến lợi, gằn từng chữ một, nhưng còn chưa nói hết, tên tù binh dùng đao chống đỡ kia tựa hồ chậm rãi ngẩng đầu lên, trong miệng phát ra thanh âm khàn khàn: "Toàn, đều, đạt, Lỗ?"
Mãn mỏi quay đầu nhìn hắn, khuôn mặt tù binh Hoa Hạ quân ngồi dưới đất tím tái một khối, trên tay máu thịt be bét, trong quần áo tựa hồ cũng chịu dùng hình, mái tóc rối bời, chỉ có ánh mắt mỏi mệt có thể phản xạ một chút quang mang. Hắn lẳng lặng nhìn hắn, sau đó lại khàn khàn nói: "Là ngươi giết Lư Minh phường?"
"...Chính là ông đây, thế nào rồi?"
"Ta vẫn đang suy nghĩ xem nên trả thù như thế nào với ngươi." Hoa Hạ quân sĩ kể lại chi tiết câu chuyện của đám tù binh, sau đó quay đầu đi, tiếp tục xem ánh sao xuyên vào cửa sổ nhỏ phía trên. "Sau đó ta điều tra một hồi, ngươi có một đứa con trai..."
"Con trai..." Lỗ Vệt Chử Bằng nhíu mày, Cao bộc hổ một bên nghe được giọng nói của tên tù binh này, tựa hồ cũng có chút giật mình, nhìn đối phương, lại nhìn cái tràn ngập đều là Lỗ Vệt: "Hắn không có con trai a..."
"Trở ra khỏi quân đội, làm đầu bộ, vì công huân và thượng tiến, đắc tội với nhiều người, không dám nhận con, trên thực tế là nuôi dưỡng một đứa em trai ở phòng xa của anh họ, nói là mồ côi từ trong bụng chiến hữu, ngươi rất ít khi đi xem, bây giờ mới mười một tuổi, dáng dấp cũng khá giống ngươi..."
Ánh mắt hắn lại lần nữa nhìn về phía Mãn Đô Lỗ Vệt: "Ngươi làm việc bận rộn, ra ngoài xem hắn nhiều chút đi. Ta đã sắp xếp xong xuôi cho các ngươi rồi, chuyện của Lư Minh phường, chúng ta thanh toán xong..."
Lời nói bình tĩnh như vậy khiến cho cả Lỗ Mãn cùng với Cao Phó Hổ đều có chút ngẩn người, cả người chỉnh tề bỗng nhiên nhớ tới sự tình biểu huynh ở trong nha môn nói với đồng bọn của mình lúc giao thừa... Bên tai lại nghe thấy tiếng cười yếu ớt vang lên.
"Khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà khà... " Tên tù binh Hoa Hạ quân bị mũi đao dí sát trán mà nhìn lên, lúc này dần dần nở nụ cười, tiếng cười kia từ thấp chuyển sang cao, làm cho nhà tù âm trầm tôn lên như quỷ khóc, chỉ nghe hắn vừa cười vừa nói: "Hắc hắc hắc ha ha ha ha ha... Các ngươi xem, các ngươi xem mắt hắn, ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha., Tiểu Cao, Tiểu Cao ngươi có nhìn thấy hay không, tràn đầy đều, ha ha... Đạt Lỗ, ha ha ha ha ha... Các ngươi nhìn hắn đi, mọi người mau nhìn, có phải hắn muốn khóc hay không..."
"Tiểu Cao" trong miệng hắn tự nhiên là Cao Phó Hổ, lúc này nghiễm nhiên là phát hiện thú vị món đồ chơi hài đồng, cũng mặc kệ mũi đao có chống lên đầu mình hay không, nhịn không được thò tay muốn nắm ống quần Cao Phó Hổ. Trên tay Lỗ Nhu run run, Cao Phó Hổ liền đánh tới, đoạt đao từ tay hắn, hai người giao thủ trong phòng, tên tù binh Hoa Hạ quân kia mặc kệ đao quang kiếm ảnh, còn ngồi dưới đất cười.
"Ha ha ha ha, đầy rẫy Lỗ Vệ, con mắt của con trai ngươi giống như ngươi a... Đánh chết nó, làm thịt nó, mau ra ngoài nhìn con trai ngươi, đi trễ ta cũng không biết nó còn có con mắt hay không, ha ha ha ha ha, các ngươi mau đánh đi ——"
Cao phó hổ đoạt lấy đao đầy ắp, một cước đá văng tù binh Hoa Hạ quân quỷ dị làm người ta sợ hãi ngã vào trong góc. Thân hình hắn cuộn tròn lại, vẫn còn kêu la không ngừng trên mặt đất, trong tiếng cười còn có giai điệu vô cùng quỷ dị.
"Khà khà khà khà khà khà khà, một con sông lớn... Ba lãng rộng... Khụ khụ, không lên nổi bờ, hắc hắc hắc hắc hắc hắc hắc... Một con sông lớn..."
Đây có lẽ là thứ cuối cùng làm cho hắn cảm thấy vui sướng. Tinh quang từ trong cửa sổ nhỏ bé chiếu xạ vào, trong phòng giam đèn đuốc chập chờn, đem thân ảnh mọi người phóng xạ lên trên vách tường âm u, Cao phó hổ ở trong không khí quỷ dị này sửng sổ một lát., Cuối cùng vẫn là ngăn ở giữa phạm nhân cùng mãn độ Lỗ. Toàn thân Lỗ Mãn tựa hồ ở đó giằng co một hồi, sau đó hắn chậm rãi từ trên mặt lột ra mặt nạ màu đen, ánh mắt đảo qua đám người, trực tiếp từ trong phòng giam đi ra ngoài.
Bọn họ là lẻn vào trong cơ mật, một đám bộ khoái vốn là muốn bắt lấy bọn họ, nhưng giờ khắc này, mọi người đều biết chuyện của Lỗ Nhi, không khỏi hai mặt nhìn nhau, Cao bộc hổ khó xử một hồi, rốt cục phất tay cho người nhường đường. Đợi đến khi thân hình đầy Lỗ lớn đi xa, hắn phất phất tay, thấp giọng nói: "Khấu nhã ứng biến..."
"Ha ha ha ha ha ha..." Tiếng cười điên cuồng bên cạnh hắn nổ tung: "Khà khà nghe biến đổi, ha ha ha ha, Tiểu Cao ngươi biết nói chuyện ha ha ha ha ha ha ha ha ha, nén bi thương lại biến hóa ha ha ha, ngươi xem ta thích ngươi không... Đừng đánh... Khụ khụ khụ khụ..."
Tiếng cười không kiêng nể gì từ xa truyền tới tai của Lỗ Mãn, trán hắn nổi gân xanh, muốn cầm đao liều lĩnh giết trở về, nhưng cuối cùng cũng thôi. Hắn vội vàng rời khỏi nhà giam, chạy tới chỗ biểu huynh ở...