Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Kim Thiên quyến nguyên tháng tư, Vân Trung phủ.
Mùa hè phía nam đã đến, băng tuyết ở phía bắc vừa mới bắt đầu tan rã. Là khu vực phụ cận của Nữ Chân Tây Kinh, mọi người bắt đầu hành tẩu trong vùng đất hoang dã, bắt đầu trở nên nhiều hơn.
Gần cửa thành phía đông, đường phố rộng rãi đã gần như giới nghiêm, dựa vào sự bảo vệ nghiêm ngặt của đoàn xe từ bên ngoài tiến vào. Trong lớp tuyết đọng gần như chưa tan, người bán hàng rong nhìn cờ xí săn bắt, châu đầu ghé tai.
"Lại một vị vương gia..."
"Nửa tháng qua đây, vị trí thứ nhất..."
"Vị này thật khó lường, Lỗ Vương ngứa ngáy a..."
"Lần này thật sự phải đánh cho không thể mở được..."
"Sợ cái gì, Đồ Sơn Vệ cũng không phải ăn chay, cứ để những người này đến..."
Quý nhân Kim quốc xuất hành, không cần quỳ xuống tránh né thì phần lớn đều có gia nghiệp có thân phận nhất định. Lúc này nói tới chuyện xa giá của những vương gia này vào thành, trên mặt họ không có vẻ vui mừng, có người lo lắng, nhưng cũng có người trong mắt chứa đầy phẫn nộ, chờ đợi Đồ Sơn vệ tiếp theo trở nên đẹp mắt.
Vòng lực lượng của hai phủ Đông Tây Kim Quốc, đã bắt đầu từ vòng tuần hoàn ba tháng trước.
Tông Hàn Hàn Hạo Doãn Xuân Tiết từ kinh thành khởi hành, trở lại trong mây, là tuần hoàn hai tháng. Mà ngày xuất phát của Tông Phôi cũng không muộn, mười tháng ba tháng trước hắn đến trong mây, theo hắn mà đến, ngoại trừ hai vị vương gia Kim Quốc, còn có một nhóm lớn quan viên thay phiên chức quan văn, trước khi luận võ bắt đầu thử làm một số chức hàm quan trọng để tiếp nhận Vân Trung, hai bên cũng vì vậy mà triển khai xung đột vòng đầu tiên.
Trước kia, Tông Hàn lấy Vân Trung làm trung tâm, chưởng quản khu vực phía tây cách Kim Quốc của Yến Vân mười sáu châu, bao gồm cả phía Tây ngàn dặm. Thực chất "Tây triều đình" trên danh nghĩa đương nhiên là không có khả năng thành lập, vô số quan viên ở phía tây bổ nhiệm, nói lớn ra vẫn như cũ là nhận mệnh lệnh từ Thượng kinh. Mặc dù trong quá khứ, Tông Hàn nắm giữ thực quyền, đó cũng là sự thật mà Ngô ăn xin tạo thành phối hợp.
Về sự tình của tân đế thượng vị, Tông Hàn doãn dùng mưu tính quá nhiều, lúc này vì tông, hai bên tông bàn ác, bởi vậy một vòng chèn ép đối với hắn khó mà tránh khỏi. Tông đói tuy chỉ nói luận võ gặp chân chương, nhưng trên thực tế lại là bắt đầu động thủ cướp đoạt, chỉ cần là quan viên hơi yếu một chút, quyền lực giao ra quan vị, mặc dù là Đồ Sơn vệ đang luận võ giành thắng lợi, ngày sau chỉ sợ khó mà đòi lại được.
Đối phó với tình huống như vậy, từ ba tháng tới nay, bầu không khí trong mây trở nên bi tráng. Rất nhiều chuyện như Hi Duẫn, hậu duệ Cao Khánh, Hàn Huấn, thao tác đầu tiên của đám người Hàn Lập, mọi người đều trải qua những trận chiến ở Tây Nam vô cùng thê thảm, một mặt tuyên truyền cho Tông Hi, Hàn doãn, Hàn Duẫn, thậm chí là đám người Tiên đế Ngô ăn xin lần này, khổ tâm cô lập trong quyền lực luân chuyển.
Vì đối phó với họa ở phía nam tương lai, đại soái và Cốc thần đã hạ quyết tâm buông tha lượng lớn quyền lực, chỉ chuyên tâm kinh doanh Tây phủ, dự trữ vũ lực để chuẩn bị chiến tranh, mà sự uy hiếp của hắc kỳ cũng được các người cầm quyền ở thượng tầng Kim Quốc tán đồng. Lúc này đám người Tông Tạp vẫn còn muốn tranh đấu, vậy thì để cho bọn họ được chứng kiến sự sắc bén của Đồ Sơn Vệ một phen!
Viễn chinh quân từ Tây Nam trở về hao tổn rất nhiều, sau khi trở lại trong mây bầu không khí vốn đã bi thương, không ít phụ thân, huynh đệ, trượng phu đã chết trong trận đại chiến này, cũng có người sống sót, trải qua cửu tử nhất sinh. Mà sau cục diện như vậy, phía đông còn phải hùng hổ dọa người giết tới, loại hành vi này trên thực tế chính là coi thường những anh hùng hi sinh này - thật quá khinh người!
Tuy hàng năm trước, sự dũng mãnh của quân đội trong Kim Quốc đều hạ xuống, nhưng trước khi đại chiến ở Tây Nam, quân đội của Tây Triều vẫn là đội quân có thể đánh thắng toàn bộ Kim Quốc. Mặc dù đã trải qua một lần chiến bại, nhưng bất kể là người sống sót hay là người chết, trong lòng vẫn còn tồn tại, đương nhiên bọn họ đã chiến bại ở phía Tây Nam, nhưng không có nghĩa là Đông Lộ quân có thể dẫm lên đầu người bên này.
Cứ như vậy, trong vòng ba tháng bắt đầu, theo sự xuất hiện đầu tiên của Tông San, mấy vị Vương Gia trong các đại tộc còn lại cũng lần lượt dẫn đội tới, bọn họ một là để giám sát và chứng kiến sự công bằng của cuộc tỷ thí lần này., Hai người tự nhiên cũng chỉ vào địa bàn Tây phủ thu được một ít lợi ích. Mà trong Vân Trung thành, Tông Hàn và Hi Duẫn lại cử hành hoạt động lễ bái phỏng quy mô lớn, một mặt dựa vào nội tình thâm hậu để lấy lòng, một mặt khác kích thích khí thế của con dân trong biên giới, khiến cho mọi người thầm nín một hơi, chờ đợi biểu hiện hung tàn của Đồ Sơn vệ trong bốn tháng luận võ.
Tháng tư sơ tám, Thát lười (Nhan Xương), lão tướng có thể xưng là trụ cột quốc chi thạch đến mây, càng nhấc lên bầu không khí giằng co nghiêm túc trong thành lên.
Đoàn xe xuyên qua thành thị đã được dọn dẹp, đi đến vương phủ của Tông Hàn. Dọc theo đường đi, sau khi người đi đường biết được thân phận của người tới, đường xá bắt mắt. Đương nhiên, trong những người này cũng sẽ cảm thấy cao hứng, bọn họ hoặc là quan viên theo Tông San đến đây., Hoặc là người trong Đông phủ sớm đã được an bài ở đây, cũng có không ít thương nhân hoặc quý tộc có quan hệ, chỉ cần thời cuộc có thể có một phen biến hóa, trong đó luôn có cơ hội thượng vị hoặc là thu lợi, bọn họ cũng âm thầm truyền tin tức, lòng tràn đầy chờ mong mà chờ trận xung đột nghiêm trọng này cũng không ảnh hưởng đến quốc gia.
Cùng thời khắc đó, trong một lao ngục ở phía nam thành trì, đầy rẫy Lỗ Chính đang ngồi trong phòng tra khảo nhìn thủ hạ dùng các loại phương pháp giày vò đã khàn cả giọng, toàn thân là phạm nhân máu me. Một phạm nhân sau khi đánh không sai biệt lắm, lại mang tới một vị khác. Hắn đã trở thành tuần kiểm Vân Trung Phủ, hắn cũng không có kết cục, chỉ cau mày, lẳng lặng nhìn, nghe phạm nhân nói.
Trận tra tấn này tiến hành đến một nửa, thủ hạ tuần tra tới báo cáo, vốn xem gian tế hắc kỳ trong nhà lao đã chịu không nổi. Toàn bộ Lỗ liền đứng dậy đi đến nhà tù, nhìn thoáng qua thi thể một cái, lật tới kiểm tra một chút.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Nguyên bản tra tấn đã qua hỏa, tin tức cũng đã ép khô, không chống đỡ được là chuyện tất nhiên. Toàn bộ đều thông suốt kiểm tra, chỉ là không hy vọng đối phương tìm biện pháp, dùng cái chết Kim Thiền thoát xác, kiểm tra, hắn phân phó ngục tốt tùy ý xử lý thi thể sạch sẽ, từ trong nhà tù rời đi.
Ngục ngục âm trầm túc sát, trong lúc hành tẩu, nửa điểm hoa cỏ cũng không thấy. Sau khi dẫn một đám tùy tùng ra ngoài, trên đường lớn phụ cận, mới có thể nhìn thấy cảnh người đi đường vãng lai. Khắp nơi đều là Lỗ cùng đám thủ hạ đi đến quầy hàng bán đồ nấu ở góc đường ngồi xuống, gọi đến ăn, hắn nhìn cảnh tượng phố xá phụ cận, lông mi hơi giãn ra.
Mặc dù là nữ chân nhân, nhưng đều có xuất thân Lỗ Vệ Quốc là không tốt, phụ thân hắn từng là đào binh trên chiến trường, bởi vì điểm bẩn như vậy, sau này tuy hắn tác chiến anh dũng, nhưng cơ hội thăng chức không nhiều, xuất ngũ vào trong mây làm tuần bộ, về sau thăng đến tổng bộ, chính là trần nhà của các quan viên thông thường, hắn cũng biết, rất khó chân chính vượt qua ranh giới vô hình kia, trở thành quan viên.
Thế nhưng Hi Duẫn tuệ nhãn ý thức người, hai tháng sau đề bạt hắn làm tuần kiểm của Vân Trung Phủ, nói không chừng tiếp theo còn có khả năng thăng lên một hai cấp, trong ba bốn tháng, xem như là thời gian hắn hãnh diện nhất trong cuộc đời. Lão chiến hữu trước đây có quan hệ tốt với hắn, hắn đề bạt, trong nhà bỗng nhiên có càng nhiều người quan tâm nịnh bợ, cảm giác như vậy thật khiến người ta say mê.
Đương nhiên, thân ở quan trường, không thể chuyện gì cũng thuận buồm xuôi gió. Ví dụ như bốn tên tổng bộ của Vân Trung phủ có một tên nô bộc cao gầy, hắn là người do Đông phủ cài vào., Vốn đã cùng Mãn Mãn không hòa thuận, lần này khắp nơi đều đạt được đề bạt, đối phương lại bày ra tư thái không nể mặt mũi, thậm chí ngầm tuyên dương: "Năm tháng sau còn không biết Đô tuần kiểm là ai..." Loại va chạm nho nhỏ này, cũng coi như là chuyện trên danh lợi trường khó tránh.
Từ cấp bậc mà nói, tràn đầy đều đạt tới cao hơn đối phương một tầng quan trọng nhất, nhưng trong Vân Trung phủ, tổng bộ độ tự do vốn là cao, đầy là Lỗ cũng không muốn lên ngôi liền trực tiếp đấu tranh quyền lực, liền dựa theo mệnh lệnh của Hi Duẫn, chuyên tâm lùng bắt gian tế Hoa Hạ quân có khả năng phạm tội tiếp theo. Đương nhiên, thế cục trước mắt cũng không được cởi mở.
Hai tháng sau, Hàn Hi Hàn Duẫn Lãnh trở lại trong mây, dưới sự chủ trì của Hi Duẫn, Đại soái phủ ban bố mệnh lệnh đối xử tốt với Hán nô. Nhưng trên thực tế, thời khắc mùa đông sắp hết, vật tư càng lúc càng thấy đáy. Đại soái phủ tuy ban bố "Thiện Chính", nhưng những người đáng thương quanh quẩn bên bờ vực sinh tử cũng không giảm bớt bao nhiêu. Tất cả đều đạt được mệnh lệnh, thừa dịp này, dùng mễ lương cứu tế đổi lấy không ít tin tức ngày thường khó có thể thu hoạch được.
Trong vòng ba tháng, hắn ở giữa đám hán nô tung lưới, thu thập các loại tin tức, sau đó bắt hơn mười tên gian tế hữu hắc kỳ. Chẳng qua một tên tra xét qua loa, cuối cùng có thể đại khái xác định thân phận chỉ có hai người có thể xác định được thân phận., Mà địa vị hai người này cũng không cao, từ trong miệng bọn họ, đầy Đô Lỗ cũng không hiểu quá nhiều tin tức mấu chốt, ngược lại là đối phương nói ra cờ đen từ nửa năm sau bắt đầu tiến vào hôn mê, làm cho hắn thoáng buồn bực.
Là hắn vừa mới leo lên vị trí Đô Tuần kiểm, tự nhiên càng hi vọng sớm ngày bắt giữ một ít đại đầu mục trong gian tế hắc kỳ, như thế cũng có thể chân chính lập uy trong các bộ đầu còn lại. Tin tức ngủ đông khó có thể xác định, hắn không thể như vậy báo cáo với Cốc Thần., Nhưng nếu là thật, thì tức là trong lúc luận võ, tỷ lệ bắt được nhân vật trọng yếu nào đó trong Hắc kỳ quân sẽ trở nên rất nhỏ, thậm chí cốc thần bên kia cũng sẽ cảm thấy thất vọng với năng lực của hắn.
Đương nhiên, hắn cũng không phải hoàn toàn thúc thủ vô sách.
Qua việc tìm hiểu tin tức từ trong đám Hán nô, kẻ khả nghi bắt được tung lưới là một con đường; khi cuộc luận võ kế tiếp bắt đầu, tìm kiếm mấy nhân vật mấu chốt trong đám Đồ Sơn Vệ làm mồi nhử, chờ đợi kẻ địch mắc câu là một con đường. Ở ngoài hai phương pháp này, Lỗ cũng có phương pháp thứ ba, hắn đang chậm rãi trải rộng ra.
Đối với vị " Hề hề" trong hắc kỳ kia, hai năm qua hành tung càng thêm quỷ dị, khó mà bắt giữ, nhưng mấy năm trước, hắn đã tiến hành rất nhiều hoạt động ở Vân Trung Phủ, trong thời gian đó hắn đã từng cấu kết với không ít nhân vật hắc đạo qua lại. Năm đó truy xét phương diện này không đủ, không ít người đã chết mấy năm nay, nhưng nếu tìm tới tiền phương, luôn có thể tìm được mấy nhân vật sống sót hoặc nhiều hoặc ít hoặc ít gặp qua.
Toàn bộ Lỗ hôm nay đều đã là tuần kiểm, lần này lại là phụng mệnh của Cốc thần truy xét hắc kỳ. Ba bốn tháng, một số thế lực hắc đạo ngày trước hắn không nguyện ý đụng tới, bây giờ đều tìm tới cửa ép hỏi một lần, không ít người chết trong tay hắn. Cho tới hôm nay, có liên quan tới hình vẽ của vị " tôm tép" này, cuối cùng phác hoạ không sai biệt lắm. Về độ cao của hắn, đại khái hình dáng, phương thức hành vi đều tương đối đáng tin cậy.
"Hôm nay trong thành có chuyện gì sao?"
"Nghe nói Lỗ Vương vào thành."
"Phía đông thật sự là không muốn cho chúng ta con đường sống a."
"Xem Đồ Sơn Vệ đi."
Mọi người ăn đồ ăn, trò chuyện với nhau ở ven đường.
Thời gian là buổi chiều, ánh nắng tươi sáng từ trên bầu trời chiếu xuống, ven đường tuyết tan hơn phân nửa, con đường hoặc bùn lầy hoặc ẩm ướt, trên góc sân nhỏ, người đi lại, thỉnh thoảng có thể nghe được âm thanh leng keng leng keng cùng tiếng thét lớn như vậy. Ngoài đường, bọn người Lỗ Mãn nói về Đồ Sơn Vệ, trên mặt đều mang theo dữ tợn, hận không thể ra trận giết địch.
Sau khi xe của Nhan Xương vào Tông Hàn phủ, qua một hồi lại đi ra, đám người Tông Tạp đã ở bên cạnh cười ha hả. Bây giờ trong Vân Trung phủ, chỉ riêng người có thân phận vương gia đã có hơn mười người trở lên, buổi tối hôm nay, bọn họ lại vì tiệc rượu của Nhan Xương Tiếp Phong mà tụ tập tới., Đám người Tông Hàn, Hi Duẫn, Cao Khánh Duẫn, Hàn Túc trước tiên cùng Tông Tạp, Nhan Xương lại thi triển môi thương lưỡi kiếm như vậy, chờ đợi thời khắc sắp thấy được thực chương tiếp theo.
Nhan Đức Trọng xong, đám người Nhan Hữu Nghi cũng đang sôi nổi trong bầu không khí như vậy. Bọn họ cũng có thể là đến thăm các chiến sĩ của Đồ Sơn Vệ, hoặc là tham dự tiệc chiêu đãi như vậy, cổ vũ cho tất cả mọi người, cũng có đôi lúc., Trong lúc tuổi trẻ Huân quý cũng vì tranh đấu mà đánh nhau. Đôi khi bọn họ đi lại trên phố, cũng sẽ phát hiện cây cối trong thành đã có lá mới, trong thành ngoại trừ màu đen trắng, cũng đã có xuân phong nở rộ, vận sức chờ phát động.
Đối với mọi người của Vân Trung Phủ, thời khắc tuyệt vọng nhất, là thời điểm Tây Nam chiến bại, các Huân quý trong thành thậm chí đã chuẩn bị tâm lý xấu nhất. Ai biết được đại soái và Cốc thần quyết đoán Bắc Hành., Mặc dù đã ở vào thế yếu, nhưng ở trong kinh thành hỗn loạn thế lực, bọn người Tông Bàn đã giải quyết xong xuôi đám người Tông Thượng Bàn trẻ tuổi, đỡ lấy tân đế thượng vị. Mà Tông Ung kiêu căng tự đại cho rằng Tây phủ đã mất đi nhuệ khí, muốn cùng Đồ Sơn Vệ triển khai một cuộc luận võ.
Có điều gì có thể tốt hơn so với Liễu Ám Hoa sau khi sơn cùng thủy tận kia chứ?
Từ phía trước về sau hồi tưởng, trong vòng tuần sáu tháng, trong Vân Trung Phủ tất cả mọi người đều đang cổ động như vậy, mặc dù khiêu chiến đã đến, nhưng bọn họ đều tin tưởng, thời gian khó khăn nhất đã qua, có đại soái cùng Cốc Thần dự tính kế hoạch vận mệnh., Tương lai sẽ không có vấn đề gì lớn. Mà trong phạm vi toàn bộ Kim Quốc, mặc dù ý thức được quy mô xung đột tất nhiên sẽ xuất hiện, nhưng không ít người cũng thở phào nhẹ nhõm, các nơi đều có ý nghĩ bỏ đấu tranh, vô luận là lão tướng cùng trung kiên đều có thể bắt đầu làm việc cho quốc gia, Kim Quốc có thể tránh khỏi tình cảnh bết bát nhất, thật sự là quá tốt rồi.
Bên ngoài Vân Trung Thành, đại lượng binh sĩ đã tụ tập, bọn họ mỗi ngày thao luyện, chờ đợi "Luận võ" đến. Cách bọn họ không xa là thôn trang có Hán nô ở, nơi đó vẫn có vẻ âm u đầy tử khí, đám nô lệ đông cứng chết rét trong mùa đông tạm thời còn chưa được đưa ra ngoài, nhưng những người sống sót tựa hồ so với mùa đông còn dễ chịu hơn một chút?
Xuyên qua đồng hoang, trên mặt băng vịnh thỉnh thoảng lại phát ra tiếng sấm nổ vang. Đó là âm thanh của tầng băng nứt vỡ.
Phảng phất như trăm phế vật đang chờ đón, thành trì tràn đầy sức sống...
Thang Mẫn Kiệt đứng ở trên đường, nhìn thấy hết thảy...
Mãn Đô Lỗ ngay tại trong thành tìm kiếm manh mối, kết ra một tấm lưới lớn, ý đồ bắt lấy hắn...
Thân thể trần trụi...
mùng chín tháng tư bình thường không có gì lạ, rất nhiều năm sau, khắp nơi đều là Lỗ Đạt sẽ nhớ tới nó.
Một ngày kia cũng không phát sinh quá nhiều chuyện làm hắn cảm thấy thần kỳ. Buổi sáng hôm đó, hắn chiếu theo manh mối người bên ngoài, bắt được một gã sơn phỉ chạy trốn nhiều năm, từ trong miệng hắn nghe ngóng được một hai sự kiện có liên quan với " hê hề hề" phát sinh, càng làm phong phú hắn phỏng đoán đối với vị trí mật thám của Hoa Hạ quân này.
Bị đám phỉ này tra tấn kéo dài tới xế chiều, sau khi rời khỏi nha môn không lâu, Cao bộc của Bắc môn và đám thủ hạ vội vàng mang thủ hạ từ cửa nha môn đi ra ngoài. Khu vực quản lý của hắn xảy ra một việc: Từ phía đông đi theo con trai của một vị Hầu gia, Nhan Lân Kỳ, đi dạo một cửa hàng cổ đại đã bị phỉ nhân ly kỳ trói đi.
Những đệ tử Huân Quý đi tới phía tây, mục đích tất nhiên cũng là vì tranh quyền, nhưng bị trói tại địa giới trong mây, sự tình cũng không nhỏ. Đương nhiên, đều đạt tới Lỗ Vệt cũng không nóng nảy, dù sao đó là khu vực quản lý của Cao Phó Hổ, hắn thậm chí hi vọng sự tình giải quyết càng chậm càng tốt., Mà trong lúc âm thầm, Lỗ Vệ Anh đã an bài một ít thủ hạ, khiến cho bọn họ lén lút điều tra tội án này. Nếu Cao bộc bất lực, cấp trên giáng tội, bên mình lại phá được vụ án, một tát đánh vào mặt Cao Phó Hổ chắc chắn cũng thành công.
Một ngày hôm đó, mặt trời ngả về tây, sau đó đầu đường thắp sáng đèn, có xe ngựa người đi đường đi qua nơi đầu đường, đủ loại âm thanh vụn vặt vang vọng khắp nhân gian, mãi cho đến đêm khuya cũng không có phát sinh thêm chuyện nào nữa.
Nhiều năm sau, hắn lần lượt nhớ tới ngày hắn không chút để ý đã trôi qua. Ngày đó hát lên, là tiếng hát của Tây phủ.
Lưới còn chưa kết thành, một vị thành viên của Hoa Hạ quân tên là Thang Mẫn Kiệt, quân cờ thống khổ rơi xuống...