Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"...Hiện giờ tin tức bên ngoài đang lan truyền, có một thuyết pháp là như vậy... Hoàng đế kế tiếp đảm nhiệm chức vụ Hoàng đế Kim quốc vốn là chuyện của Tông Hàn, nhưng con trai Ngô Đạo mua Tông Bàn dã tâm bừng bừng, không thể không thượng vị. Ngay từ đầu mua đồ của Ngô Thực đương nhiên là không đồng ý..."
Trong ngọn đèn dầu chập chờn, Trình Mẫn lấy vải cũ khâu lại hai cái tất, cùng Thang Mẫn nói chuyện phiếm như nói về chuyện mua đồ của Ngô ăn mày.
"... Vô luận so sánh với Tông Hàn hay tông môn, tâm tính của Tông Bàn đều kém quá xa năng lực, càng đừng nói ngày thường cũng không lập được bao nhiêu công lao. Nghe đồn, trước khi Ngô ăn mày mua Trung Phong, hai cha con này cũng từng cãi vã vì chuyện này, cũng có lời đồn nói là Tông Bàn quyết tâm muốn làm Hoàng Đế, cho nên mới khiến Ngô ăn mày không thể mua nổi Trung Phong."
"... Sau đó Ngô ăn xin mua trúng gió nằm bệnh, hai nhánh đại quân huy động sư môn xuôi nam, Tông Bàn liền có chỗ trống, nhân cơ hội này thay đổi căn cơ mời chào Vũ đảng. Trong âm thầm còn thả ra tiếng gió, nói để hai nhánh đại quân nam chinh, chính là vì tranh thủ cho hắn thời gian, vì tương lai đoạt vị trí Đế vị, một ít người đầu cơ nhân cơ hội báo hiệu, thời gian hai năm này, khiến cho hắn ở kinh sư nhất thời lôi kéo không ít ủng hộ."
"... Ngô ăn xin bệnh nằm hai năm, ngay từ đầu mặc dù không hy vọng đứa con này cuốn vào đế vị tranh đấu, nhưng dần dần, có thể sẽ hôn mê, cũng có thể mềm lòng, cũng có thể nghe theo. Trong tư tâm có lẽ vẫn muốn cho nó một cơ hội. Sau đó đến Tây Lộ quân đại bại, nghe đồn là có một phong mật hàm truyền vào trong cung, mật hàm này chính là bí thư của Tông Hàn, mà Ngô ăn xin sau khi thanh tỉnh, liền an bài một phen, sửa đổi di chiếu..."
"... Vốn dĩ dựa theo ước định lén lút của hai phủ Đông Tây, lần này Đông Lộ quân thắng, Tây Lộ quân thất bại, tân quân nên dừng lại ở tông đường. Khi Đông Lộ quân trở về, quân Tây Lộ vẫn còn trên đường, nếu tông môn khởi vị sớm hơn, Tông Phụ Tông Bính lập tức có thể an bài tốt, đám người Tông Hàn sau khi trở về chỉ có thể trực tiếp hạ đại ngục, đao búa lao lên người. Nếu là Ngô ăn xin mua niệm tình xưa nay, không muốn Tông Hàn lạnh chết., Thật sự truyền đế vị cho Tông Bàn hoặc những người khác, người này cũng không áp chế được mấy huynh đệ như Tông Đức, Tông Phụ, Tông Quỹ, nói không chừng tông môn đã giơ cờ phản bội, trước khi Tông Hàn trở về sẽ thanh trừ hoàn toàn dị tâm của tông môn, Đại Kim sẽ phân liệt, máu chảy thành sông... Đáng tiếc a."
"... Nhưng di chiếu do Ngô ăn xin mua vừa vặn tránh được những chuyện phát sinh. Hắn không lập tân hoàng, để ba bên đàm phán, Tông Bàn có thế lực hùng hậu ở thượng kinh cũng cảm thấy có cơ hội. Vì đối kháng với tông môn lớn nhất của thế lực trước mắt, hắn vừa vặn muốn tông Hàn, hi doãn những người này còn sống cũng là vì nguyên nhân này., Tuy rằng Tông Hàn doãn tới chậm một bước, nhưng trước khi bọn họ chống cự kinh thành, Tông Bàn vẫn luôn cầm di chiếu của lão tử đối kháng với tông môn, chuyện này đành tranh thủ thời gian cho Tông Hàn doãn. Đợi tới khi Tông Hàn doãn tới kinh thành, các nơi đều nói, lại đi khắp nơi nói thế cờ đen đại nạn, cục diện này càng lúc càng không rõ ràng."
Nữ tử tên Trình Mẫn nói xong những lời này, đem sợi chỉ cầm trong tay để lên môi cắn đứt. Nàng tuy là nữ tử, xưa nay đều ở trong lan can, nhưng đối mặt với Thang Mẫn Kiệt thì lại rất nhanh nhẹn thoải mái. Cũng không biết nàng đi tới đối mặt Lư Minh Phường thì thần sắc như thế nào.
khâu xong cái tất mới, nàng liền trực tiếp đưa cho hắn, sau đó đến một góc gian phòng tìm kiếm lương thực. Gian phòng này nàng không thường tới, cơ bản không có thịt rau, tìm một chút bột mì mới lấy ra, cầm chậu gỗ đựng nước chuẩn bị thêm bánh ngọt.
"Bất quá những việc này, cũng đều là nghe lời. Trong kinh thành quý hiếm nhiều thứ, xưa nay tụ tập cùng một chỗ, tìm kiếm cô nương gia lúc, nói chuyện đều biết vị nào đại nhân vật, sự tình nhiều loại lại như thế nào. Có đôi khi là thuận miệng nói chuyện riêng tư., Cảm thấy không thể tùy tiện truyền ra ngoài, nhưng về sau mới phát hiện rất chuẩn, nhưng cũng có người nói câu đầu tiên là đạo, về sau phát hiện căn bản là nói dối. Ngô ăn xin dựng đứng lên mà chết, hắn dự định, lại có mấy người có thể nói rõ ràng."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
Thang Mẫn Kiệt mặc vớ: "Lời đồn đại như vậy, nghe giống như của Hi Duẫn."
"Đúng là có hơn phân nửa tin đồn là bọn họ cố ý thả ra." Trong tay Trình Mẫn đang đứng trước mặt hơi dừng lại một chút: "Nói đến hai vị Hàn Hi Doãn này, tuy ở trong mây lâu ngày nhưng các vị Huân quý thường xuyên lo lắng hai bên sẽ đánh nhau., Nhưng sau khi xảy ra chuyện lần này, hắn mới phát hiện ra danh tự của hai người này ở kinh thành hiện giờ... hữu dụng. Đặc biệt là sau khi Tông Hàn thả ra ý nghĩ không còn nhúng tay vào đế vị nữa, một số lão Huân quý có được quân công tích lũy trong kinh thành đều đứng về phía bọn họ."
Trình Mẫn nói: "Bọn họ không chào đón Tông Bàn, thật ra trong âm thầm cũng không chào đón tông môn, Tông Phụ, Tông Phố. Bọn họ đều cảm thấy mấy huynh đệ này không có A Cốt đánh, Ngô ăn xin đời trước mới làm, so với Tông Vọng năm đó thì còn kém xa lắm, huống chi bọn họ còn không bằng A Cốt., Lão tướng từng đánh thiên hạ điêu linh, Tông Hàn doãn đều là cột đá Kim Quốc, một khi cao chức, nói không chừng sẽ bắt bọn họ khai đao. Ngày thường Tông Hàn muốn đoạt vương vị, ngươi chết ta cũng chẳng còn cách nào. Bây giờ đã đi tới tầng suy nghĩ này, trên dưới Kim Quốc còn phải dựa dẫm vào bọn họ, bởi vậy tiếng hô của Tông gia ngược lại bị suy yếu đi đôi chút."
Nàng quay mặt qua nói: "Trước đây kết thúc ở phía nam, hai phủ Đông Tây muốn thấy thật, nửa năm trước cũng cảm thấy Tây phủ thế yếu, đám người Tông Can sẽ không để hắn dễ chịu... Ai ngờ tình hình giương cung bạt kiếm bực này vẫn bị Hàn Hi Doãn kéo dài đến nay. Mặc dù trong đó có nguyên nhân Ngô Hạo mua hàng, nhưng cũng thật sự có thể nhìn ra hai vị này đáng sợ... Chỉ hy vọng tối nay có thể có kết quả, để ông trời thu hai vị này đi."
Thế cục Thượng Kinh nói là ba phương đánh cờ bác, trên thực tế người tham gia chỉ sợ hơn mười nhà không ngừng, toàn bộ cân bằng chỉ cần thoáng đánh vỡ, người chiếm thượng phong có thể trực tiếp nấu gạo thành cơm. Trình Mẫn ở kinh thành nhiều năm như vậy, tiếp xúc nhiều là tình báo Đông phủ, chỉ sợ trong hai tháng này mới chính thức thấy được ảnh hưởng và vận dụng năng lực của Tông Hàn bên kia.
Lúc này ngoài đầu đêm không lâu, chỉ ngẫu nhiên có thanh âm vỡ vụn nhỏ truyền đến. Trong phòng ấm áp, hai người tuy bình tĩnh nói chuyện, nhưng kỳ thật tâm thần đều buộc trên ván cờ rộng lớn phía ngoài, lúc này bọn họ không có năng lực đưa tay ra, cũng chỉ có thể dựa vào cục diện Kim Quốc có thể nhanh chóng chuyển biến xấu. Đây dù sao cũng là tình hình rất có khả năng xuất hiện.
"Dân tộc nào cũng có anh hùng của mình." Thang Mẫn kiệt kiệt nói: "Nhưng địch là anh hùng, mối thù của ta...có ta giúp được không?"
"Không có, ngươi ngồi đi." Trình Mẫn cười cười: "Nói không chừng tối nay binh sĩ hung chiến lâm nguy, một mảnh đại loạn, đến lúc đó chúng ta còn phải chạy trốn đây."
Tầng mây cao bao phủ bầu trời của tòa thành bắc địa này, bóng đêm u ám kèm theo tiếng gió bắc nức nở, khiến cho vạn nhà đèn đuốc trong thành đều có vẻ nhỏ bé. Bên ngoài thành có quân đội tiến quân tiến vào., Hạ trại, cảnh tượng giằng co, kỵ binh đưa tin xuyên qua đường phố thành thị, đem tin tức như vậy truyền đến trên tay người có quyền lực khác nhau. Có vô số người giống như Thang Mẫn Kiệt, hai người Trình Mẫn đang chú ý đến sự tình tiến triển.
Trong một dinh thự lớn bên ngoài cửa Đông Hoàng Cung, một nữ binh tinh nhuệ từng tham gia Nam Hành đều đã cầm đao, một số người đang kiểm tra thiết pháo trong phủ. Trọng địa kinh đô, xung quanh cung cấm, những thứ này -- nhất là đại pháo —— theo luật thì không được phép có, nhưng đối với các tướng quân chiến thắng trở về sau Nam chinh mà nói, luật pháp một chút đã sớm không còn trong tầm mắt.
Thân mang cẩm bào, Nhan Xương từ bên ngoài tiến vào, tiến thẳng vào đình viện đang ma quyền xoa tay đang chuẩn bị chiến đấu, sắc mặt hắn âm trầm, có người muốn ngăn cản hắn, nhưng cuối cùng không thể thành công. Sau đó Nhan Tông Thuẫn mặc giáp trụ xong vội vàng chạy ra từ một bên khác của đình viện.
"Thúc phụ, thúc phụ, người tới gọi một tiếng tiểu chất nha, làm sao vậy? Sao vậy?"
Nhan tông giang hai tay, mặt đầy nhiệt tình. Từ trước tới nay Nhan Xương đều là một trong những trợ thủ của Đông phủ, tuy vì hắn dụng binh kín đáo, nhưng lại kín đáo bảo thủ về mặt chiến công không có Tông Hàn, Lâu thất., Đám người Tông Vọng chói mắt như vậy, nhưng hiện tại đại tướng đệ nhất đã đi tới bảy tám phần, hắn đã là một trong số ít những tướng lĩnh có thể bẻ cổ tay với Tông Hàn Duẫn, cũng chính vì vậy lần này hắn đi vào, người bên ngoài cũng không dám chính diện cản trở.
"Lão Tứ, ta mới muốn hỏi ngươi, thế nào rồi?"
"Chuẩn bị trước đi." Tông Lâm cười ha hả: "Không chu đáo, lo trước khỏi lo, thúc phụ."
"Đây gọi là Bất Vũ Mâu? Ngươi muốn đánh nhau ở trong thành! Hay là muốn tiến công hoàng thành?"
"Tiểu chất không muốn, nhưng thúc phụ người biết, Tông Bàn đã để Ngự Lâm Hổ Bí đi ra đường rồi!"
"Ngự Lâm Vệ vốn là cấm vệ cung, bảo vệ kinh thành."
Tông Yến đột nhiên phất tay, hung ác hiện lên trên mặt: "Nhưng Ngự Lâm Vệ hắn không phải người của chúng ta!"
Nhan Xương nhìn bộ khóa thuật luôn hung ác này, một lúc sau mới nói: "Trong tộc nghị sự, không phải trò đùa, Cảnh Tổ cho tới nay, hễ là đại sự trong bộ tộc, không có vũ lực để định đoạt. Lão Tứ, nếu hôm nay ngươi mang đầy pháo lên kinh thành, ngày mai bất kể ai làm hoàng đế, người đầu tiên tất cả mọi người muốn giết đều là ngươi, thậm chí huynh đệ các ngươi, không ai bảo vệ được các ngươi!"
Lời này của hắn đã nói cực kỳ nghiêm khắc, Tông Lư bên kia giang tay quầy hàng: "Thúc phụ, thúc phụ nói quá lời rồi, tiểu chất cũng không nói muốn đánh người, người xem chút người trong phủ này, đánh ai còn quân đội ở ngoài thành. Ta xem ra đầu tường nói không chừng mới có thể đánh nhau."
Nhan Xương nhíu mày: "Lão đại và lão tam đâu?"
"Thi đấu cũng tới, Tam ca tự mình ra khỏi thành nghênh đón. Đại ca ở bên ngoài tiếp mấy vị thúc bá tới, cũng không biết lúc nào về được, cho nên chỉ còn lại tiểu chất ở đây chuẩn bị một chút." Tông đói thấp giọng nói: "Thúc phụ, nói không chừng đêm nay thật sự thấy máu, ngài cũng không thể để tiểu chất không chuẩn bị gì chứ?"
"Tối nay không được loạn, dạy bọn chúng cất hết đi!" Nhan Xương nhìn xung quanh phất phất tay, lại nhìn mấy lần về phía sau rồi mới quay người: "Ta đi ra phía trước chờ bọn chúng."
"Thúc phụ, vậy ta xử lý bên này một chút, liền tới rót rượu cho người!"
Tông Ung vung tay nói, đợi thân ảnh Nhan Xương biến mất ở cửa viện, phó thủ bên cạnh mới tới: "Vậy, Nguyên soái, người bên này..."
"Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, đổi sang chờ ở sân nhỏ. Đừng để bị nhìn thấy!" Tông Tạp vung vẩy tay, qua một lát, phun một ngụm lên mặt đất: "Lão già kia, qua thời gian rồi..."
Sau khi mắng, Tông Phốc rời khỏi tiểu viện bên này, đi tới tiền sảnh tiếp tục nói chuyện với Nhan Xương, lúc này cũng đã có người lục tục tới đây bái kiến. Dựa theo di chiếu Ngô ăn xin được sắm., Một khi lúc này thi đấu Nhan đã tới, bọn họ cũng vào thành. Lúc này trên đài Kim Quốc, đội ngũ Nhan tộc cũng đã đến đông đủ, chỉ cần vào hoàng cung, bắt đầu nghị sự, Hoàng đế kế nhiệm của Kim Quốc sẽ có thể xác định được thân phận Hoàng đế bất cứ lúc nào.
Cũng bởi vì nguyên nhân như vậy, một số người đã âm thầm đầu nhập vào tông môn, trước mắt liền tụ tập về phía Tông Can vương phủ bên này, một mặt lo sợ bọn họ phản bội, mặt khác, đương nhiên cũng có ý che chở. Mà cho dù tình huống khó chịu nhất xuất hiện, nhưng số người ủng hộ Tông Lệ Thượng vị quá ít, bên này giam giữ một đám người, cũng có thể kéo dài mấu chốt lần này mấy ngày, tiếp tục tính toán.
Có lẽ tình hình tương tự cũng đã phát sinh ở bên phía Tông Bàn, Tông Hàn.
Chờ trong tiền sảnh một hồi, tông môn liền mang theo vài lão nhân trong tông tộc tới, sau khi chào Nhan Xương xong, Nhan Xương mới lén lút nói chuyện binh mã phía sau. Tông Can lập tức nói nhỏ với Tông đói, để răn dạy, trên thực tế cũng không cải thiện được bao nhiêu.
Lúc này giờ Tuất đã qua một nửa, trong thành hoàn toàn giới nghiêm, mà ở ngoài thành, tông phụ suất lĩnh quân đội đã nghênh đón trận thi đấu Nhan Thành nửa đường. Đây là đầu sỏ gây rối trong đêm, ngẫu nhiên có người đưa tin trở về báo cáo tình huống quân đội giằng co ở phụ cận tường thành. Lúc này lại có người chạy vào, quỳ xuống nói: "Báo, hoàn Nhan... Cốc Thần đại nhân xe giá xuất hiện ở đầu đường, nói muốn gặp mấy vị vương gia, đưa thiệp chào."
"Hi Duẫn?" Tông Can nhíu mày: "Quân sư đầu chó của hắn không phải nên ở bên cạnh Tông Hàn hay là bận đi lừa con nhãi Tông Bàn kia, tới đây làm gì?"
"Không có việc gì không lên Tam Bảo điện." Tông Phốc nói: "Ta thấy không thể để hắn vào, lời hắn nói, không nghe cũng được."
"Ài, lão tứ, ngươi làm vậy không khỏi khiến tiểu gia tử tức giận." Một ông lão đứng một bên mở miệng nói.
Tông tiểu gật đầu nói: "Tuy có tranh chấp, nhưng nói cho cùng mọi người vẫn là người một nhà, nếu Cốc thần đại giá quang lâm, tiểu vương tự mình ra nghênh đón, chư vị đợi một lát. Người đâu, bày bàn ghế xuống!"
Lúc này trong phòng khách cực lớn, mọi người đều ngồi ở phía trên hoặc hai bên, dưới sự ra hiệu của tông môn, liền có hạ nhân bưng bàn ghế tới, bái phỏng tại giữa sảnh đường, nhìn tựa như bị thẩm vấn vậy.
Chỉ chốc lát sau, thân hình gầy gò, râu tóc bạc trắng, Nhan Hi Duẫn đi theo tới đây, nhìn điệu bộ trong sảnh, cười một tiếng. Hắn không lập tức ngồi xuống, đi dọc theo một gian phòng chào hỏi, thậm chí ôn chuyện vài câu, ở giữa có người thở dài nói: "Cốc Thần, ngài già rồi."
"Tất cả đều già cả rồi." Hi Duẫn cười, đợi đến khi đối mặt với hỗn độn của Tông Đô mới chắp tay, vừa rồi đi đến bên bàn vuông ở giữa sảnh đường, cầm lấy bầu rượu rót một chén rồi uống: "Rượu ngon! Thật lạnh quá đi!"
Mắt thấy hắn có chút cảm giác phản khách vi chủ, tông công đi lên ngồi xuống ghế đầu, cười nói: "Cốc thần mời ngồi, không biết hôm nay tới nhà, có chuyện quan trọng không?"
Hi Du Duẫn nhìn bốn phía, trong cổ thở dài một hơi, đứng bên bàn một hồi lâu, vừa rồi kéo ghế dài, ngồi xuống trước mặt mọi người. Kể từ đó, tất cả mọi người đều cao hơn hắn một cái đầu, hắn cũng không cần phải tranh giành cục tức này, chỉ lẳng lặng quan sát bọn họ.
Phòng khách yên tĩnh trong chốc lát, Tông San nói: "Hi Duẫn, ngươi có lời gì thì mau nói đi!"
"Đều là thân huyết chi duệ của tông gia, có thúc bá, có huynh đệ, còn có chất nhi... Lần này thật vất vả mới tụ tập được như vậy, ta già rồi, trăm mối cảm xúc tập trung, trong lòng muốn ôn chuyện cũ có quan hệ gì? Cho dù chuyện lớn tối nay được phân rõ, mọi người cũng là con cháu một nhà, chúng ta có đại địch, không cần làm cho chúng ta giương cung bạt kiếm... Đến đây, ta kính các vị một ly."
Hắn chủ động đưa ra rượu, mọi người cũng đều nâng chén lên, một lão giả cầm chén nâng lên, mặt cũng nở nụ cười, không biết nghĩ tới điều gì. Hi Duẫn cười nói: "Mười lăm năm đó đến Hổ Thủy dự tiệc, ta trầm mặc chất phác, không giao hảo, Thất thúc nói với ta, nếu có vẻ lớn mật một chút, vậy liền chủ động mời rượu. Chuyện này Thất thúc còn nhớ rõ."
Hắn mời rượu này, một câu liền cướp đoạt quyền chủ động trong đại sảnh. Tông Phốc thật muốn mắng to, một bên hoàn toàn Nhan Xương cười cười: "Cốc Thần nếu biết tối nay có đại sự, cũng không nên trách trong lòng mọi người khẩn trương. Lúc ôn chuyện có thể nói, chủ ý trong bụng ngươi không đổ ra, chỉ sợ mọi người khẩn trương cả đêm. Chén rượu này qua rồi, vẫn là nói chính sự đi, sau khi xong chính sự, chúng ta lại uống."
Hi Du Duẫn gật đầu, ngược lại cũng không dây dưa: "Tối nay tới đây, sợ là ngoài thành thật sự không hợp nhau, đánh nhau, theo ta được biết, lão Tam nhanh chóng theo hàng thuật, trước mắt chỉ sợ đã bắt đầu gõ chiêng gõ trống rồi, Tông Bàn gọi Hổ Bí lên tường thành, sợ đám người các ngươi nghĩ nhiều không ra thì đánh... "
"Ngươi đừng ngậm máu phun người -- " Hi Doãn nói đến đây, Tông Lâm đã ngắt lời hắn. "Đây là muốn vu oan cho hắn sao? Hổ Bí hắn lên tường thành là vì chúng ta muốn tạo phản, Hi Duẫn ngươi thật đúng là người đọc sách vừa mở miệng..."
"Ta không có ý này, lão Tứ ngươi nghe ta nói hết đã." Hi Duẫn giơ tay lên: "Không có vu oan cho ai, chẳng qua cục diện như vậy nếu tiếp tục, chuyện người thân báo thù nhanh có khả năng xuất hiện, lão Tứ..., Hôm nay nếu bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng sấm, binh khí trên đầu ngươi có phải sẽ xông ra ngoài không? Một khi ngươi xông ra, sự tình còn có thể thu được sao? Chỉ là vì chuyện này, ta muốn làm một người trong số đó, truyền tin một chút, hy vọng mọi người có thể bình tĩnh nói chuyện một chút."
"Ngươi cùng Tông Hàn mặc một cái quần, ngươi là người trung tâm sao?" Tông Lâm xùy xùy, "Mặt khác cũng không có gì để nói! Lúc trước đã nói rõ, chuyện Nam chinh kết thúc, chuyện đã được phân định rõ ràng, kết quả hôm nay rõ ràng là không công, ta thắng ngươi, hoàng vị này vốn là của đại ca ta, chúng ta lấy được đường đường chính chính! Ngươi còn nói tới nói lui, ta sẽ nói người trước..."
Xung quanh có người nói chuyện.
"Lão Tứ nói đúng."
"Tiểu Tứ chú ý nói chuyện..."
Hi Duẫn nhíu mày, xua xua tay: "Không nên nói như vậy. Năm đó khi Thái Tổ giá băng hà, nói muốn truyền ngôi đặc biệt, cũng đường đường chính chính, đến cuối cùng các ngươi lại không muốn, nói tiếp một người đến phiên hắn, đến ngày hôm nay, các ngươi có nhận hay không? Chuyện ở Nam chinh, phía đông thắng, rất tốt, nhưng sự lựa chọn của ngôi vị hoàng đế cũng rất tốt, mà các ngươi lại không muốn., Cuối cùng vẫn là tất cả mọi người phải nhận mới được, để cho lão đại thượng, Tông Bàn không yên lòng, đại soái không yên lòng, chư vị yên tâm sao? Di chiếu của Tiên đế hiện tại sao lại như vậy, chỉ vì Tây Nam trở thành họa lớn, không muốn nữ tử chúng ta lại lâm vào nội loạn. Nếu tương lai có một ngày hắc kỳ Bắc Thượng, Kim Quốc ta sẽ phải đi theo con đường Liêu quốc năm đó, tâm ý này, chắc chư vị cũng hiểu được."
Tông Biền mắng to: "Ta hiểu ngươi trước... Biết mẹ ngươi! Cái gì mà nguyện vọng của Tiên đế, đều là do ngươi cùng một đám người Tông Bàn lén lút bịa ra đó!"
"Nếu chỉ là ta nói, hơn phân nửa chỉ là bịa đặt, nhưng trước khi đại soái đến kinh, Tông Bàn cũng nói như vậy, hắn là tiên đế đích tử, không giống bịa đặt sao?"
Người đứng đầu Nhan Xương nói: "Có thể để lão đại lập lời thề, các tông trưởng làm chứng, sau khi hắn kế vị, tuyệt đối không thanh toán được chuyện lúc trước, thế nào?"
"Học sử ngàn năm, thề của Đế vương khó mà giữ. Tựa như cái đế vị hiếm có này, năm đó nói là hắn, năm đó không cho rồi lại nói sau này đưa cho hắn, đến cuối cùng còn không phải là vòng luân phiên sao?"
Nhan Xương cười một tiếng: "Lão đại không tin nổi, Tông Bàn ngươi tin được à? Nếu hắn kế vị, hôm nay gặp đại nạn, ai có thể đảm bảo hắn sẽ không tìm bù đắp. Cốc thần có thể dạy ta."
Hi Duẫn gật đầu: "Hôm nay qua đây, xác thực là đã nghĩ ra cách."
Hi Duẫn được gọi là Cốc Thần, từ trước đến nay trong bộ tộc nữ chân đều là người số một mưu lược lược, đám người Phó Tông Phụ Tông, Tông Phụ Tông mặc dù mang theo uy thế Nam chinh chiếm hết thượng phong, nhưng thế cục lên kinh dây dưa đến tận đây, ngoại trừ uy vọng bản thân Tông Hàn kéo dài ra, chính là Cốc Thần ở trong thành đi dạo khắp nơi nói, lôi kéo không ít nhân tâm. Hôm nay hắn đến cửa bái phỏng., Tất cả mọi người đều biết tất sẽ có mưu đồ, đợi lời nói tới đây, kể cả đám người Nhan Xương, Tông Can, Tông Quỹ đều tập trung tinh thần, chờ hắn nói tiếp một câu.
Chỉ thấy ánh mắt Hi Duẫn nghiêm túc mà thâm trầm, nhìn mọi người: "Tông bàn sắp xếp vị trí kế vị, Tông Bàn sợ bị thanh toán, trước mắt các tông trưởng đứng ở bên kia của hắn cũng có lo lắng giống vậy. Nếu Tông Bàn kế vị, chắc hẳn tâm tình các vị cũng thế. Đại soái trong cuộc chiến Tây Nam, dù sao cũng là thất bại, không nghĩ nhiều việc này nữa... Bây giờ tình huống trong kinh thành vi diệu, đã thành bế cục, nếu ai thượng vị đều không nguyện ý, vậy không bằng..."
"... Mặt khác tìm một tiểu nhân đến làm đi."
Gã nói xong, bàn tay khô cạn trong phòng phịch một tiếng vỗ vào trên bàn, sắc mặt tái xanh, sát khí hiện lên.