Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Khí trời âm u, thanh âm hò hét ngoài phòng không biết dừng lại lúc nào.
Trong phòng không lớn, Thang Mẫn Kiệt mặt mũi gầy gò, chòm râu đang cầm chén trà cuộn tròn bên cạnh lò lò, đột nhiên giật mình tỉnh lại. Hắn ngẩng đầu, nghe thấy bên ngoài trở nên yên tĩnh, uống một ngụm nước miếng, đưa tay lau sạch đồ án trên lò than trên mặt đất, mới chậm rãi đứng lên.
Khó khăn đẩy cửa phòng ra, ngoài phòng gió tuyết đã ngừng, thanh âm loảng xoảng mới dần dần xuất hiện bên tai, sau đó là tiếng người trên đường phố, tiếng bước chân cũng không nhiều.
Xem sắc trời là xế chiều, không biết là giờ nào. Thang Mẫn Kiệt đóng cửa lại, ở trong nội tâm tính toán một chút, quay đầu sửa sang lại áo khoác đi ra ngoài.
Lúc đội mũ lên, lỗ tai đau nhức đến không chịu nổi, hận không thể đưa tay xé toang —— ở phương bắc chính là điểm này không tốt, mùa đông năm này đông giá rét, ngón chân, lỗ tai tất cả đều sẽ bị đông cứng, sau khi lên đến kinh thành, tình huống như vậy càng ngày càng nghiêm trọng, cảm giác trên tay chân ngứa ngáy không thể lấy được.
Lư Minh Phường ở phương diện này cũng khá hơn rất nhiều. Kỳ thật nếu sớm nghĩ đến điểm này, hẳn là nên cho mình về phía nam hưởng mấy ngày phúc, lấy cơ cảnh và tài hoa của mình, đến sau này cũng sẽ không bị nạp đầy thành Lỗ Âm, rơi vào mối đức hạnh đó của hắn.
Hắn nghĩ như vậy, có chút khó khăn mà đeo găng tay lên, sau đó lại khoác lên một tầng áo choàng rách mang khăn khoác, cả người đã không nhìn ra được đặc điểm nữa.
Đây cũng là một trong những chỗ tốt của trời tuyết rơi, người ngoài đường đều tận lực che kín bản thân, rất khó nhìn ra ai là ai. Đương nhiên, bởi vì Lư Minh phường hành động tương đối khắc chế nên không trắng trợn quấy rối bên ngoài, đối với kiểm tra của cư dân bên trong thành cũng tương đối buông lỏng một chút, hắn có hộ tịch của người chế nhạo, đa số thời gian không đến mức bị người khác làm khó dễ.
Rời khỏi phòng ở tạm, dọc theo con đường đầy tuyết đọng đi về phía nam. Ngày hôm nay đã là mười tháng hai mươi mốt, từ tháng tám lên đường, một mạch chạy tới kinh thành, cũng đã là đầu mười tháng một năm này. Vốn tưởng Ngô ăn xin mua giá băng lâu như thế, đồ vật hai phủ sớm đã chém giết nhau, để quyết ra được sở hữu của tân hoàng đế, nhưng toàn bộ tình huống tiến triển, cũng không trở nên lý tưởng như thế.
Nguyên nhân cũng không rõ, Ngô ăn mày mua trước khi băng hà đã sửa đổi di chiếu của mình, trong chiếu thư cuối cùng, hắn thu hồi mệnh lệnh mình đã giao cho đế vương Kim quốc kế nhiệm, đưa lựa chọn hoàn thành các vị trưởng lão Nhan thị cùng với các tổ chức chư anh liệt nghị chọn lựa ra.
Nghị sự như vậy từng là phương pháp của bộ tộc Nữ Chân vài năm trước, vẫn ở giai đoạn liên minh của bộ tộc, trên lý thuyết mà nói, trước mắt đã là một quốc gia Đại Kim gặp phải biến cố như vậy, vô cùng có khả năng máu chảy phân liệt. Nhưng mà trong vòng mười tháng qua, cả một quốc gia gặp phải biến cố như vậy., Đúng là thượng kinh không khí rất nghiêm túc, thậm chí mấy lần xuất hiện điều động khẩn cấp của quân đội, chém giết quy mô nhỏ, nhưng chân chính làm cho toàn thành chảy máu, lại luôn bị người ngăn chặn ngay thời khắc mấu chốt nhất.
Thời gian đi vào Thượng Kinh hai mươi ngày, nghe ngóng đứt quãng, Thang Mẫn Kiệt cũng đại khái biết rõ ràng hình dáng sự tình bên này.
Trên kinh thành trước mắt, đang rơi vào giai đoạn giằng co "Tam quốc lập" như hắn đã từng giới thiệu với Từ Hiểu Lâm, một bên là Lư Lỗ sau lưng Tông Phụ Tông bùng nổ hoàn mỹ Nhan Tông, một bên là con trai trưởng Ngô ăn mày mua xong Nhan Tông Bàn, mà thuộc về phe thứ ba, cuối tháng tám chính là cuối cùng Tông Hàn và Hi Duẫn của Thượng kinh.
Trên lý thuyết mà nói, bên phía Tông Hàn đã mất đi khả năng trở thành Kim Đế kế nhiệm, ngay sau khi chống đỡ kinh thành, bọn họ liền hẹn thấy thế yếu trước tiên., Nhưng vẫn có không ít danh tiếng, Nhan Tông Bàn; sau đó tới các hộ gia đình bái phỏng, bắt đầu công bố sự tiến bộ và đáng sợ của Tây Nam, miệng thì yêu cầu các chi Kim Quốc phải gác lại tranh chấp ngày hôm nay, chọn ra một Đế vương khiến tất cả mọi người hài lòng, để ứng phó với những uy hiếp lớn lao có thể phát sinh từ phía nam.
Nếu không phải chuyện như vậy là Tông Hàn, đám người như Hi Duẫn nói ra, trong số những người kim nhân ở Thượng Kinh này có lẽ sẽ không ai để ý tới. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, Tông Hàn cũng đã chém giết mấy chục năm vì Kim Quốc, đúng là đã tích lũy cho hắn thanh danh và uy thế khổng lồ, người ngoài có lẽ sẽ hoài nghi những chuyện khác, nhưng ở A Cốt lại đánh nhau., Ngô ăn xin, tông vọng, đám người Lâu thất đều đã rời đi, nhưng không người nào có thể chân chính nghi ngờ phán đoán của hắn trên chiến trường của hắn cùng Hi Duẫn. Hơn nữa trong lòng những lão nhân cao tầng Kim Quốc may mắn còn sống sót, lòng Tông Hàn cùng Hi Duẫn đối với quyền quyền của Đại Kim cũng có vài phần trọng lượng.
Cứ như vậy, sự cân bằng vi diệu trong kinh thành vẫn được duy trì, trong thời gian mười tháng qua vẫn chưa phân ra thắng bại.
Đương nhiên, nếu bàn về chi tiết nhỏ thì tình hình không chỉ có thể miêu tả một chút như vậy. Từ tám tháng đến mười tháng, nhiều vô số đàm phán và chém giết trong kinh thành xuất hiện vô số lần., Bởi vì lần này các trưởng bối các chi tông Nhan tộc đều có quyền bỏ phiếu, một ít trưởng bối đức cao vọng trọng cũng được mời ra đi du thuyết khắp nơi, thuyết phục không được, tự nhiên cũng có uy hiếp, thậm chí lấy giết người để giải quyết vấn đề., Cân bằng như vậy có hai lần vì mất khống chế mà phá cục, nhưng mà Tông Hàn, Hi Duẫn chạy trong đó, mỗi lần nguy cơ trước mắt kéo một số nhân vật mấu chốt tới bên mình, đè xuống thế cục, hơn nữa càng thêm rộng rãi tung ra bán " Cờ đen" uy hiếp bọn họ.
Nếu như ở kinh thành có một bộ phận lớn hơn hành động, hoặc là có sự tình gì đó phát sinh trong Vân Trung thành, Thang Mẫn Kiệt nói không chừng đều phải bí quá hóa liều một lần. Nhưng tình huống hắn phải đối mặt cũng không phải lý tưởng, cho dù tiếp theo chức vụ của Lư Minh phường đi tới bên này, nhưng lúc trước hắn và Lô Minh phường ở bên này mạng lưới tình báo cũng không quen thuộc, dưới sự công kích của "Nhập hôn mê" hắn kỳ thật cũng không muốn làm cho quy mô đồng chí bên này thức tỉnh lại.
Đi tới thượng kinh lâu như vậy, nguồn tình báo mà tin tưởng chỉ có một, hơn nữa xuất phát từ việc cẩn thận suy nghĩ, song phương vãng lai cắt đứt, thật sự rất khó có được tin tức đệ nhất. Đương nhiên, dù sao có được cũng không có đội ngũ hành động — nghĩ như vậy cũng thấy thoải mái.
Ra khỏi khu bình dân bên này, lúc tiến vào đường cái, đang có một cái xe Vương Công nhà nào đó lái qua, binh sĩ tịnh đạo phụ cận. Thang Mẫn Kiệt cùng một đám người quỳ gối bên đường, ngẩng đầu nhìn lên, lại là chiếc xe ngựa lớn phụ trách Nhan Tông vội vã chạy đi dưới bảo vệ của binh sĩ, cũng không biết lại xảy ra chuyện gì.
Sau khi cắm khúc nho nhỏ này, hắn đứng dậy tiếp tục đi về phía trước, vòng qua một con phố, đi tới bên cạnh một quảng trường nhỏ tĩnh lặng, đầy tuyết đọng. Hắn chắp tay, chậm rãi đi dạo một vòng phụ cận, kiểm tra xem có dấu hiệu nào khả nghi hay không, như thế qua khoảng nửa canh giờ, mục tiêu mặc áo xám của nhân vật áo xám mập mạp từ đầu đường phố đi tới, mở cửa một tiểu viện đơn sơ, tiến vào bên trong phòng.
Thang Mẫn Kiệt tiếp tục đi dạo xung quanh, lại qua gần nửa canh giờ, vừa rồi đi đến cửa tiểu viện, gõ cửa. Cửa lập tức mở: Người áo xám liền đứng ở cửa lặng lẽ rình coi bên ngoài - Thang Mẫn Kiệt lách mình đi vào, hai người đi vào phòng bên trong.
Người mặc áo xám là một nữ tử chừng ba mươi tuổi, dung mạo coi như đoan trang, khóe miệng có một nốt ruồi nhỏ. Sau khi tiến vào gian phòng sinh ra lửa than, nàng cởi áo ngoài, cầm lấy ấm nước rót hai chén, đợi Dương Mẫn Kiệt lạnh đến nước bưng lên một chén, chính mình mới cầm một chén khác uống một chén.
"Tình huống bên ngoài thế nào rồi?" Thanh âm của Thang Mẫn Kiệt có chút khàn khàn, cảm thấy ngứa ngáy khó chịu, làm cho hắn nhịn không được mà nhẹ nhàng xé vẩy trên tay.
"Không có tiến triển gì." Nữ nhân kia nói: "Hiện tại có thể nghe được tin tức, chính là bên dưới có một chút tin tức nho nhỏ không quan trọng, hai vị con cái của hòa dẫn gia thu đồ của tông quỹ, đầu nhập vào tông môn bên này. Nhan Tông Bàn đang lôi kéo Nhan Tông nghĩa, hoàn thành những người ở trong Nhan Hổ., Tùy quốc công và Mục tông nhất hệ, nghe nói trong hai ngày này sẽ chống triều, đến lúc đó, tất cả trưởng tông Nhan Nhan đều đã đến đông đủ, nhưng trong âm thầm nghe nói, bên phía Tông Can còn không có được sự ủng hộ nhiều nhất, có thể sẽ có người không muốn bọn họ quá nhanh vào thành. Kỳ thật cũng chỉ có những thứ này... Ngươi tin tưởng ta sao?"
Nàng nói xong câu cuối cùng, đúng lúc Thang Mẫn Kiệt dựa vào bên cạnh lửa hơi ngẩn người, ánh mắt nhìn sang, ánh mắt nữ nhân cũng lẳng lặng nhìn hắn. Nữ nhân này tên là Trình Mẫn, mấy năm trước đã bị Lư Minh phường cứu mạng., Sinh ý là da thịt trong lan can ở Thượng Kinh, nàng đi qua thu thập không ít tình báo tình báo cho Lư Minh phường, chậm rãi được phát triển. Mặc dù Lô Minh Phường nói nàng đáng tín nhiệm, nhưng dù sao hắn cũng đã chết, trước mắt mới chạm mặt vài lần, Thang Mẫn Kiệt dù sao cũng là người lòng mang cảnh giác.
Ánh mắt giao nhau một lát, Thang Mẫn Kiệt nghiêng đầu: "Ta tin lão Lư."
Nữ nhân gật đầu: "Ngươi bị đông cứng không thể nướng lửa, tránh xa một chút." Sau đó cầm chậu gỗ trong phòng lên, múc nước nóng, lại thêm chút tuyết đọng vào, đặt khăn lông tới.
"Ngồi xuống." Nàng nói, đẩy Thang Mẫn Kiệt lên ghế: "Xảy ra những giá rét này, đừng để ý tới việc nướng lửa, càng nướng càng thêm tệ. cọ rửa nó không thể dùng nước lạnh cũng không thể dùng nước ấm, chỉ có thể từ từ lau đi..."
Nàng nói thế, rồi ngồi xổm xuống lau nhẹ trên tay Thang Mẫn Kiệt mấy lần, sau đó lại đứng dậy lau lỗ tai của hắn cùng với mủ chạy ra ngoài. Động tác nữ nhân nhẹ nhàng thuần thục, nhưng cũng có vẻ kiên định hơn., Lúc này cũng không có bao nhiêu cảm giác quyến rũ nữ tử câu lan, nhưng Thang Mẫn Kiệt có chút không thích ứng. Đợi đến khi nữ nhân lau tay và lỗ tai xong, lấy từ bên cạnh ra một cái hộp nhỏ, hắn mới hỏi: "Đây là cái gì?"
"Trị băng lở, nghe ngóng." Nàng hiểu trong lòng đối phương cảnh giác, trực tiếp đưa đồ vật tới, Thang Mẫn Kiệt ngửi thấy, nhưng tự nhiên không cách nào phân biệt rõ ràng, chỉ thấy đối phương nói: "Ngươi tới đây đã mấy lần, nếu ta thực sự đầu phục kim nhân, muốn bắt ngươi, đã sớm bắt được ngươi, có phải hay không?"
Thang Mẫn Kiệt nhìn nàng: "Ta lưu thủ đoạn này lại, có chuyện gì xảy ra, ngươi cũng nhất định phải chết."
"Vậy không phải là được rồi sao." Nữ nhân thản nhiên cười, trực tiếp cầm hộp thuốc kia, lấy thuốc mỡ bên trong ra, bắt đầu mang thuốc cho hắn, "Thứ này cũng không phải một lần một hai lần là được rồi, chủ yếu còn dựa vào xưa nay đa chú ý."
Lỗ tai trên tay đã thoa xong thuốc, nàng đặt chậu nước dưới đất, kéo một chân Thang Mẫn Kiệt lên muốn cởi giày, Thang Mẫn Kiệt giãy dụa một chút: "Chân ta không sao."
"Sau khi vào cửa liền nhìn ra chân của ngươi ngứa ngáy, giống như trên tay, lỗ tai trên đó, không cần phải khách khí."
"Ta sẽ tự mình trở về..."
Thang Mẫn Kiệt còn chưa dứt lời, đối phương đã túm giày dưới chân hắn, trong phòng nhất thời đều là mùi hôi thối. Người ở dị hương bất tiện, Thang Mẫn Kiệt đã gần một tháng không có tắm, mùi trên chân càng khó nói hết. Nhưng đối phương chỉ là hơi quay mặt lại, chậm rãi cẩn thận cởi bỏ tất cho hắn.
Mấy vết ghẻ lở ở trên giày chảy mủ, nhiều lúc đều kết nối với nhau, Thang Mẫn Kiệt cảm thấy có chút khó chịu, nhưng Trình Mẫn cũng không thèm để ý: "Ở kinh đô nhiều năm như vậy, học được đều là chuyện hầu hạ người ta, các ngươi xú nam nhân đều như vậy cả, không có chuyện gì đâu."
Nàng cho Thang Mẫn Kiệt cởi giày, sau đó đặt ở trong nước ấm ngâm chốc lát, lấy ra mảnh vải chậm rãi cọ rửa cho hắn. Trong lòng Thang Mẫn Kiệt vẫn duy trì cảnh giác: "Ngươi rất am hiểu quan sát."
"Nếu không phải học được cách tra xét sắc mặt, làm sao thăm dò được tình báo, rất nhiều chuyện bọn họ sẽ không cứ đeo lên miệng." Nữ nhân ngồi ở phía trước khẽ cười cười: "Đúng rồi, cụ thể lão Lư chết thế nào?"
"Ta hại hắn." Thang Mẫn Kiệt nói: "Hắn vốn có thể một mình xuôi nam, nhưng bên kia ta đã cứu một nữ nhân, nhờ hắn trên đường về nam chăm sóc một chút, không ngờ nữ nhân này lại bị chó vàng nhìn chằm chằm vào đã nhiều năm..."
Thang Mẫn Kiệt nói tới đây, trong phòng trầm mặc một lát, động tác trên tay nữ nhân không ngừng, chỉ qua một hồi mới hỏi: "Chết thống khoái không?"
"Không bị bắt được." Thành công.
"Đó chính là chuyện tốt."
"Ngươi và lão Lư..."
"Chúng ta không sao." Cô gái xoa chân cho hắn, uống thuốc, ngẩng đầu cười: "Ta là người như vậy, không thể bôi bẩn anh hùng của hắn như vậy."
"......."
Thang Mẫn Kiệt nhất thời không còn gì để nói, nữ nhân mang thuốc cho hắn xong, bưng chậu gỗ đứng dậy: "Nhìn ra được các ngươi cũng không sai biệt lắm, ngươi cảnh giác hơn cả lão Lư, từ đầu đến cuối đều giữ lại tinh thần. Đây là chuyện tốt, ngươi mới có thể làm đại sự, bỏ lơ là cũng chết hết. Trước tiên đừng mặc tất, ta sẽ tìm xem có vải rách hay không, ta sẽ khâu mới cho ngươi."
Một đôi tất mặc lâu như thế, cơ bản bẩn không chịu nổi, nhưng Thang Mẫn Kiệt lại lắc đầu: "Không cần, thời gian không còn sớm, nếu không có tin tức quan trọng khác, chúng ta gặp nhau vài ngày nữa đi."
Nữ nhân nhẹ gật đầu: "Vậy cũng không vội, ít nhất bỏ cái chân của ngươi đi."
Đồ bôi thuốc trên chân, cảm giác rất thoải mái, Thang Mẫn Kiệt cũng không muốn lập tức rời đi. Đương nhiên mặt khác, sự thoải mái trên thân thể luôn làm cho hắn cảm nhận được sự khó chịu trong tâm trí, có chút bất an - ở nơi của địch nhân, hắn chán ghét cảm giác thoải mái.
Đợi đến khi nữ nhân ngã xuống nước tiến đến, Thang Mẫn Kiệt nói: "Ngươi... Vì sao ngươi nhất định phải đứng ở cái loại địa phương này..."
Nữ nhân buông chậu gỗ xuống, thần sắc tự nhiên trả lời: "Ta hơn mười tuổi liền bị bắt đến đây, làm ô uế thân thể những súc sinh kia, về sau may mắn không chết, đến lúc quen biết lão Lư, đã... Trong thời gian đó đã qua sáu bảy năm, nói thật, cũng đã quen rồi. Ngươi cũng đã nói, ta sẽ nhìn sắc mặt, có thể cho lão Lư thăm dò tin tức, ta cảm thấy là đang báo thù. Trong lòng ta hận, ngươi biết không?"
Nàng nói tới chỗ này, ngôn từ thẳng thắn, cười nói thản nhiên, nhưng canh Mẫn Kiệt lại khẽ gật đầu.
"... Sau đó, lão Lư nghĩ biện pháp làm cho ta một thân phận nữ tử biển cả, ở trong kinh thành, cũng không đến mức giống như hán nhân nữ tử bị khi dễ như vậy. Hắn ngược lại cũng khuyên nhủ ta, có nên về phía nam hay không, nhưng trở về thì được gì chứ. Nửa đời người bên này, tất cả mọi chuyện đều đã đi về, chỉ có thể đau lòng mà thôi. Thế nhưng ở lại đây nghe ngóng tin tức, ta biết mình lăng nhục trên người nữ chân nhân, nghĩ đến cũng dễ chịu hơn một chút."
Nàng dừng một chút: "Nơi này là sân nhỏ, vốn là nhà người biển kia, bọn họ bất ngờ chết rồi, ta trả được hộ tịch, cho nên thỉnh thoảng lại tới một lần..."
Nói tới đây, xa xa ngoài phòng đột nhiên truyền đến tiếng chiêng dồn dập, cũng không biết là chuyện gì xảy ra. Thang Mẫn Kiệt thần sắc chấn động, đột nhiên muốn đứng dậy, Trình Mẫn đối diện ấn tay xuống: "Để ta ra ngoài xem."
Nàng khoác áo ngoài lên, lắc mình đi ra. Thang Mẫn Kiệt cũng nhanh chóng mang giày lên, đội mũ, đưa tay cầm đao bổ củi phụ cận, đi ra cửa. Xa xa trên đường phố thanh âm dồn dập, cũng không phải là nhằm về phía mai phục bên này. Hắn núp sau cửa viện nhìn ra ngoài, người đi đường trên đường vội vã trở về, một hồi lâu, Trình Mẫn trở về.
"Xảy ra chuyện rồi." Nàng thấp giọng nói, trong ánh mắt lại có vẻ kích động: "Nghe nói quân đội bên ngoài đã điều động, Hổ Bí quân lên tường thành, có lẽ là thấy bọn tùy quốc công sắp vào kinh thành, có người muốn ra tay gây khó dễ!"
Sau khi các tông trưởng Nhan thị đều ở lại kinh thành, di chiếu Ngô ăn xin chính thức công bố, những người này liền tụ tập ở kinh thành bên này. Mà một khi nhân viên đến đông đủ, tông tộc đại hội mở ra, vị trí hoàng vị có lẽ muốn thủy lạc thạch xuất hiện., Trong bối cảnh như vậy, có người hy vọng bọn họ nhanh chóng đến gần, có người hy vọng sẽ có người đến chậm một chút, cũng không có gì lạ. Mà chính là trong trò chơi này, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện đổ máu quy mô lớn, sau đó bộc phát toàn bộ Kim Quốc bộ phân liệt.
Thang Mẫn Kiệt đi tới bên này cũng là mong đợi sóng to gió lớn như vậy. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Bên ngoài còn có thể đi không?"
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Quân đội tại giới nghiêm, người ít khi sẽ rất dễ thấy. Ngươi ở xa hoặc là bị kiểm tra..." Trình Mẫn nói đến đây nhíu mày, sau đó nói, "Ta cảm thấy ngươi nên ở lại đây ngơ ngác đi, dù sao ta cũng khó về, chúng ta cùng đi, nếu gặp phải người đến cửa, hoặc là thật sự xảy ra đại sự, cũng có thể chiếu cố. Ngươi cứ nói đi."
Nàng nhìn thấy Thang Mẫn Kiệt, Thang Mẫn Kiệt do dự một lát. Hắn đi tới kinh thành, trong lúc nhất thời không ai tin nổi, vì thế chơi chút thủ đoạn, từ chợ đen đi tìm phòng ở tạm, đây cũng là có thể có một đường lui khi tiếp xúc cùng Trình Mẫn. Trước mắt trong kinh thành tuy rằng không có gian tế hắc kỳ quy mô lớn lùng bắt, nhưng những phong thanh khác rất nhanh, gặp phải kiểm tra, cũng không biết sẽ xảy ra vấn đề gì.
Nghĩ vậy, cuối cùng vẫn nói: "Được, quấy rầy ngươi rồi."
Trình Mẫn nhìn thấy trên chân hắn lại nhảy lên giày, có chút bất đắc dĩ cười cười: "Ta tìm cho ngươi một ít vải rách làm vớ, sau đó tìm chút đồ ăn."
Giờ phút này đã là hoàng hôn, mây đen trên bầu trời chồng chất, vẫn là một bộ dạng bất cứ lúc nào cũng có thể tuyết rơi. Hai người đi vào phòng, kiên nhẫn chờ đợi đêm qua có thể xuất hiện kết quả, giữa thành thị lờ mờ đã có điểm điểm ánh đèn bắt đầu sáng lên.
"...Hiện giờ tin tức bên ngoài đang lan truyền, có một thuyết pháp là như vậy... Hoàng đế kế tiếp đảm nhiệm chức vụ Hoàng đế Kim quốc vốn là chuyện của Tông Hàn, nhưng con trai Ngô Đạo mua Tông Bàn dã tâm bừng bừng, không thể không thượng vị. Ngay từ đầu mua đồ của Ngô Thực đương nhiên là không đồng ý..."
Quân đội trong thành ở ngoại gian đạp trên tuyết đọng xuyên qua đường phố, bầu không khí trở nên nghiêm túc. Trong tiểu viện nho nhỏ này, trong phòng đèn đuốc chập chờn, Trình Mẫn một mặt lấy ra kim chỉ, dùng vải rách vá mấy cái tất, một mặt cùng Thang Mẫn Kiệt kể về chuyện có liên quan đến việc mua đồ ăn.
Đây là khởi đầu của một buổi tối dài dằng dặc...