Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Trong phòng ấm áp ánh nến, tràn đầy mùi thuốc.
Bàn gỗ nhỏ đặt trên giường lớn chăn đệm, trên bàn gỗ đã có mấy tờ giấy viết chữ. Tay ông lão run rẩy, còn viết thư, viết một hồi, ông khoát tay bên cạnh, tuổi cũng đã cao nha hoàn bưng nước: "Lão gia. Ngài không thể..." Trong lời nói, có chút lo lắng và nghẹn ngào.
"Không có việc gì."
Nước là tham thủy, uống xong tinh thần của lão nhân lại khá hơn một chút, hắn liền bắt đầu viết chữ: "...Đã không còn bao nhiêu ngày, mấy bức thư này có thể bảo vệ con cháu nhà ta ở Kim Quốc sống yên ổn vài năm. Không sao đâu."
Ông lão hơn tám mươi tuổi, lúc này là một trong những người có địa vị cao nhất trong toàn bộ Vân Trung phủ, cũng là một trong những người đàn ông tôn sùng nhất Kim Quốc. Lúc nào cũng yêu mến. Thân thể của ông đã gần tới cực hạn, cũng không phải là có thể trị được bệnh thương, mà là thân thể già nua, thiên mệnh sắp tới, đây là một kiếp người không thể tránh khỏi, ông ta cũng sớm phát hiện.
Nguyên phối của hắn đã sớm qua đời, trong nhà tuy có thiếp, nhưng ông lão từ trước đến nay xem như giải trí, thời khắc như bây giờ, cũng chưa từng gọi nữ quyến tới hầu hạ, chỉ là để đi theo mình cả đời, chưa từng lập gia đình lão nha hoàn trông coi. Ngày hôm đó hắn nhận được tin báo khẩn cấp từ phía nam, bởi vậy bắt đầu viết thư vào đêm xuống: Nhưng không phải là an bài di chúc cho người nhà, di chúc vật gì đã sớm viết, không giữ được lúc này.
Mấy phong thư viết xong, lại đóng dấu ấn, tự tay viết phong thư, niêm phong bằng hỏa sơn. Sau đó, mới triệu vài tên đệ tử lúc ở ngoài phòng, đem phong thư giao cho bọn họ, truyền thụ công thức.
Cùng thời khắc đó, Hi Doãn phủ cũng có không ít người đang làm chuẩn bị xuất phát đi xa, Trần Văn Quân ở trong thính đường tiếp kiến mấy nhóm khách khứa tới cửa, Nhan Đức Trọng, Nhan Hữu Nghi huynh đệ cũng ở trong đó chọn lựa áo giáp và vũ khí xuất chinh, không ít gia vệ cũng đã đổi trang phục đi xa, nhà bếp thì toàn lực chuẩn bị lương thực.
Từ tin tức đại quân Tông Hàn thảm bại ở Tây Nam truyền đến, trong ba tháng sau đó, phần lớn quý tộc trong Vân Trung phủ đều hiện ra khí tức u ám chán nản. Đôi khi u ám và chán chường biến thành thô bạo, trở nên điên cuồng, nhưng chân tướng u ám đó không ai có thể lảng tránh. Cho đến ngày hôm nay, theo tin tức truyền đến, số ít người trong thành nhận được tin tức mới khôi phục sức sống.
Trong thời gian vừa qua, nữ tử thật sự tan tác quy gia Tây Lộ quân cùng Tấn địa Lâu Thư Uyển, thế lực Ngọc Lân từng ngắn ngủi giằng co, nhưng không lâu sau, song phương bước đầu đạt được thỏa hiệp, còn lại Tây Lộ quân có thể an toàn thông qua Trung Nguyên, lúc này đại quân gần bằng Nhạn Môn quan, nhưng trở lại trong mây còn cần một đoạn thời gian ngắn.
Bóng đêm bình thường càng trở nên đen kịt, đến giờ Tý, thành bắc ngược lại truyền ra một trận tiếng chiêng chiêng đi lại, không ít người từ trong đêm bừng tỉnh, lập tức lại tiếp tục ngủ. Được giờ Dần, giờ phủ, Hi Doãn phủ cùng một số địa phương trong thành mới có đội ngũ cưỡi ngựa ra ngoài.
Nhan Đức Trọng và Nhan Hữu Nghi hoàn toàn từ biệt Trần Văn Quân, dặn đi dặn lại, đến giáo trường phụ cận Vân Trung Nam môn báo danh, lúc này người nhà cũng đã tới, bọn họ đi qua chào hỏi, hỏi tình trạng cơ thể lão gia tử lúc rạng sáng., Lục tục có không ít người đến đây, ở giữa có nhiều quý tộc thân thế tôn sùng, như Nhan Đức Trọng, xong Nhan Hữu Nghi được gia vệ bảo vệ, sau khi gặp mặt liền tới chào hỏi.
Hơn hai tháng trước bởi vì bắt giết Hoa Hạ quân và người phụ trách tình báo cao nhất ở nơi này mà tổng bộ đều đứng trong góc, thân phận của hắn trước mắt đã hoàn toàn không còn coi trọng.
Nhân số cả đội gần hai trăm, ngựa càng nhiều, không lâu sau bọn họ tập kết xong xuôi, dưới sự dẫn dắt của một lão tướng, rời khỏi Vân Trung Phủ.
Đội ngũ rời thành còn rất là đêm tối, chạy trên con đường tương đối dễ dàng ngoài thành hơn một canh giờ, sắc trời phía đông mới sáng lên, sau đó tăng nhanh tốc độ.
Lúc này người vàng —— đặc biệt là kẻ có thân phận địa vị —— cưỡi ngựa là công phu bắt buộc. Đội ngũ một đường chạy băng băng, dọc đường chỉ đổi ngựa nghỉ ngơi một lần, đến khi bóng đêm hoàn toàn tối đen mới dừng lại hạ trại. Ngày thứ hai lại là một đường cấp tốc đi, cố gắng không để cho người ta rơi đội tiền đề, đến xế chiều hôm nay, rốt cục đuổi kịp một đội ngũ khác hướng đông bắc đi về phía trước.
Đội ngũ này cũng là đội ngũ mã, đánh cờ của đại soái Nhan Tông Hàn. Lúc này hai đội hợp lại làm một đội. Mọi người ở phía trước đội ngũ thấy được mái tóc bạc trắng, Nhan Tông gầy gò, ngoài ra cũng có Hi Duẫn, đầy tớ phong trần.
Lần Nam chinh này tốn mất hai năm, đại quân ở Tây Nam thảm bại. Hai đứa con trai của Tông Hàn vừa mới được coi là tà bảo và thiết lập xong cũng bị chết trận. Trước mắt quân chủ lực của Tây Lộ về nước mới tới Nhạn Môn quan. Không có bao nhiêu người biết, đám người Tông Hàn và Hi Duẫn đã không ngừng vó ngựa chạy về phía Đông Bắc.
Trên đường trở về nước, Tông Hàn từng mắc bệnh nặng nề, nhưng lúc này đã khôi phục lại. Tuy bệnh tình trên người hắn đã gầy gò, nhưng ánh mắt và tinh thần đã khôi phục., Đã hoàn toàn khôi phục thành bộ dáng đại soái nắm giữ nửa vách tường của Kim Quốc lúc trước. Sau khi cân nhắc đến việc bố trí cũng như ngựa nghiêng bảo vệ, mọi người đều cảm thấy kính nể. Đội ngũ tập hợp, Tông Hàn cũng không để cho bộ quân đội dừng lại, mà là một con ngựa đi về phía trước, một mặt để cho con cháu gia tộc cùng với những người còn lại lần lượt tới nói chuyện.
Sau khi Nhan Duẫn ra khỏi cửa, mái tóc đã bạc trắng hoàn toàn, hắn và Tông Hàn từng gặp gỡ một số nhân vật chủ yếu tới đây lần này. Thật ra không bao gồm cả Lỗ Vệ - ngày đêm, quân đội đóng quân, hắn mới ở trong doanh phòng hỏi hai con trai hỏi tình hình trong nhà.
Hai người đức trọng cùng Hữu Nghi kể lại những ngày qua tình hình Vân Trung phủ cùng tình trạng trong nhà. Chuyện bọn họ trải qua dù sao quá ít, đối với rất nhiều chuyện thảm bại của Tây Lộ quân đều cảm thấy sầu lo.
"... Lúc trước Đông Lộ quân chiến thắng, phía tây chúng ta lại thất bại, không ít người cảm thấy chuyện sắp xảy ra, những ngày qua khách thương lui tới trong thành cũng đều nói Vân Trung sắp xảy ra chuyện, thậm chí sau khi tông phụ bên kia trở về, cố ý lưu lại mấy vạn nhân mã vào miệng Trương gia, người ngoài nói, đều là vì uy hiếp trong mây, bắt đầu sáng lên dao găm... Phụ thân, lần này đại soái lên kinh, vì sao chỉ dẫn theo một ít người như vậy, nếu là đánh nhau, Tông Phụ Tông Mẫn là mạnh mẽ động thủ..."
Trong mười năm qua, mọi người đều nói về tranh đấu giữa hai phủ nữ thật. Lần này Tây Lộ quân chiến bại, trong mắt đa số mọi người, thắng bại đã phân, phần lớn quý tộc trong Vân Trung phủ không yên lòng về phía Tông Hàn. Nhan Đức Trọng đã hoàn toàn lấy Nhan Hữu Nghi làm gương cho họ hàng ngày, biểu hiện ra sự tự tin cường đại đối với bên ngoài, nhưng lúc này thấy phụ thân, đương nhiên không thể không nói ra nghi vấn.
Hi Duẫn nhìn hai đứa con trai, lắc đầu cười: "Chiến tranh hai phủ Đông Tây muốn giải quyết, người ở hạ giới là không thể làm được, nếu đến cuối cùng sẽ dùng quân đội đến giải quyết, lao đầu vào đâu mà ra binh nam. Chuyện bên ngoài, các ngươi không cần lo lắng, cơ hội thắng bại vẫn còn trên triều đình, lần này ta sẽ phải gọi các ngươi tới đây, chuyện ở kinh thành, các ngươi phải học cho kỹ."
Hai người trẻ tuổi ánh mắt sáng lên: "Chuyện còn có cách cứu vãn sao?"
"Hỏi sai rồi." Hi Du Du vẫn cười, có lẽ là ban ngày hành trình mệt mỏi, trong nụ cười có chút mỏi mệt, trong mỏi mệt có ngọn lửa bốc cháy: "Chuyện có thể cứu vãn được hay không không không không quan trọng. Quan trọng là những lão già chúng ta còn chưa chết sẽ không từ bỏ. Ta như vậy, đại soái cũng vậy."
Hắn vẫn chưa trả lời chính xác vấn đề của con trai, nhưng những lời này vừa nói ra, hai người Nhan Đức Trọng và Nhan Hữu Nghi đều ưỡn thẳng sống lưng, cảm thấy lửa cháy trong lòng. Cũng vậy, hôm nay đại soái và phụ thân đã trải qua bao nhiêu chuyện mới tới, hôm nay mặc dù hơi thất bại, nhưng sao lại không tiến tới, tuổi tác bọn họ còn trẻ như vậy, có gì đáng sợ chứ.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Con đã hiểu."
Nhan Đức thần sắc nghiêm túc hành lễ xong, Nhan Hữu Nghi đứng bên cạnh im lặng nhận lệnh. Hi Duẫn vỗ vai bọn họ, đứng ở bên ngoài nhìn sắc trời: "Có điều, cũng quả thật có chuyện quan trọng, muốn nói cho các ngươi biết về hành trình Tây Nam lần này. Ta phải nói cho các ngươi biết, Hoa Hạ quân là bộ dạng gì, còn có lần chiến bại này, rốt cuộc là... vì sao lại đến..."
Màn đêm buông xuống, gió Bắc bắt đầu nức nở. Trong doanh trại có ánh lửa bập bùng, lay động trong gió. Không ít lều vải, mọi người chịu đựng mệt mỏi ban ngày, còn phải xử lý chuyện cần xử lý, tiếp đón một đám người, nói ra sự tình cần câu thông.
Vân Trung đến Ninh phủ Kinh Hội, trong khoảng cách gần ba ngàn dặm, cho dù đội ngũ có tăng tốc hết tốc lực thì cũng phải mất thời gian hai mươi ngày, bọn họ đã trải qua thảm bại, mất đi tiên cơ. Thế nhưng như lời Hi Duẫn nói, vận mệnh của nữ nhân trong tộc, ai cũng sẽ không từ bỏ.
Thân thể trần trụi...
"... Thế cục lên kinh, trước mắt là bộ dạng này..."
Vì chờ đợi sự an bài của Thang Mẫn Kiệt, Từ Hiểu Lâm ở Vân Trung Phủ lại hai ngày. Ngày thứ mười một tháng này, hắn ẩn thân trong tiểu viện, Thang Mẫn Kiệt đem tình báo đại khái về bên này của nữ tử, kể tỉ mỉ một lần với Từ Hiểu Lâm: Tình báo quan trọng của tinh giản có thể biên thành mật báo, đại khái thế cục chỉ có thể dựa vào trí nhớ.
"... Lúc trước nữ chân nhân là thị tộc chế, chọn Hoàng Đế không chú ý như ở phía nam, trong tộc chú trọng là người có năng lực. Hiện giờ tuy nói trước sau tại ngôi là A Cốt đánh, Ngô ăn xin mua huynh đệ, nhưng trên thực tế cao tầng Kim Quốc trước mắt, có quan hệ thân thiết, quan hệ bọn họ còn phải đuổi theo hai đời, trên cơ bản thuộc về A Cốt đánh A Cốt, chính là khai chi tán diệp."
"Hoàn Nhan Ô Cổ chính là nhi tử rất nhiều, hiện giờ tương đối có ba nhà có tiền đồ, nổi tiếng nhất là ngoài mặt buộc tội lẫn trong bát. Hắn là cha A Cốt đánh với Ngô ăn mày, hôm nay giang sơn đều là nhà của bọn họ, nhưng ca ca Hàn Quốc Công buộc tội lẫn nhau, sinh con trai để sửa chữa, gọi Tông Hàn là Tông Hàn. Chỉ cần mọi người nguyện ý, Tông Hàn cũng có thể làm Hoàng đế, bất quá xem ra trước mắt rất khó có khả năng."
"Ngoài tội danh và buộc tội ra, có một huynh đệ mặt mũi hoàn toàn buộc tội Tôn Phong quốc công, buộc tội nhi tử Bồ gia nô của cháu trai mình, ngươi hẳn là đã nghe nói qua, trước mắt là Kim quốc nguy nga mạnh mẽ, cũng có thể làm hoàng đế, nhưng phần thắng của hắn không lớn. Bất luận như thế nào, vị hoàng đế kế tiếp của Kim quốc, vốn sẽ xuất hiện từ trong ba phái này."
"Ở giữa, Tông Hàn vốn là người đầu tiên dưới việc A Cốt đánh, tiếng hô lớn nhất." Thang Mẫn Kiệt nói: "Đây là quy củ cũ của Kim Quốc, ngôi vị hoàng đế phải thay phiên ngồi xuống. Năm đó A Cốt qua đời, dựa theo quy củ này., Ngôi vị hoàng đế nên trở lại hệ trường phòng bị buộc tội, cũng chính là cho Tông Hàn một lần. Đây vốn cũng là suy nghĩ của A Cốt, nhưng nghe nói sau đó làm hỏng quy củ, A Cốt đánh một đám huynh đệ, còn có trưởng tử Nhan Tông nhìn những người này thanh thế rất lớn, không đưa ngôi vị hoàng đế ra, lúc ấy đưa cho Ngô ăn xin."
"Chuyện như vậy đương nhiên là có giao dịch, hoặc là trấn an Tông Hàn, tiếp theo nhất định sẽ cho ngươi đảm đương. Mọi người cũng cảm thấy như vậy, bởi vậy chuyện tranh đoạt của hai phủ này mới là chuyện đương nhiên, nhưng hứa hẹn như vậy không phải thật. Dù sao cho dù cho ngươi có cơ hội, ngươi cũng phải có thực lực đi lấy... Nữ nhân thật sự lần thứ tư Nam chinh này, đa số mọi người đều coi trọng Tông Hàn, đáng tiếc, hắn lại gặp chúng ta."
Thang Mẫn Kiệt cười cười.
"Ngày thường để đối kháng với Tông Hàn, mấy đứa con trai mà A Cốt đánh cũng rất chật vật. A Cốt đánh cho con trai trưởng tông đàn ông, không có năng lực gì. Năm xưa người lợi hại nhất là Quân Thần, Nhan Tông hoàn mỹ. Đây là người có thể sánh ngang với Tông Hàn, đáng tiếc đã sớm chết rồi., Tam Tử Tông Phụ, Tứ Tử Tông San. Lần này hai tên tạp chủng dưới Đông Lộ quân nam, thanh thế còn chưa đủ. Bọn họ đẩy ra đứng ở phía trước chính là con trai thứ hai Nhan Tông, con trai Nhan Tông. Kim Quốc trước mắt lại đột nhiên Lỗ Cực Liệt."
"Bây giờ lại nói tiếp, Tông Hàn chiến bại bị loại, huynh đệ tỷ muội Bồ gia không nhiều, như vậy bây giờ thanh thế mạnh nhất, cũng chính là vị Lỗ Cực Liệt Nhan Tông này làm xong Nhan Tông, nếu hắn lên ngôi, ngôi vị hoàng đế này lại trở về tay một nhà A Cốt, Tông Phụ Tông Phục Cừu oán báo thù, Tông Hàn Doãn nhất định phải chết... Đương nhiên, ở giữa chuyện này cũng có nhiều chuyện vụn vặt."
"Trong quá khứ tranh giành vị trí đế vị Kim Quốc minh tranh ám đấu, vẫn luôn là chuyện A Cốt đánh một phe và Tông Hàn bên này. Đến mấy năm nay, Ngô ăn xin tranh giành quyền lực cho con trai của mình, con trưởng của hắn Nhan Tông Bàn đã sớm được nâng thăng lên thành cực mạnh. Đương nhiên hai bên đều không coi hắn ra gì, tranh giành quyền lực với Tông Hàn., Tông môn, những nô tài Bồ gia so với những người này, Tông Bàn không hề có hy vọng, hắn thăng lên cực thịnh, mọi người cùng lắm cũng chỉ cảm thấy là Ngô ăn xin chiếu cố cho con trai mình một chút tư tâm, nhưng hai năm qua xem ra, tình huống có chút biến hóa."
"Thừa dịp đại quân hai đường xuôi nam, Ngô ăn xin mua trúng phong, Nhan Tông Bàn một mực chiêu binh mua ngựa, lén lút kinh doanh, con trai Ngô ăn xin cũng có thể làm hoàng đế, trong hai năm này có không ít người gia nhập môn hạ của hắn. Mặc dù so với Tông Hàn Hàn còn tốt hơn., Đám người tông môn, hắn vẫn không có ưu thế gì, nhưng đến cuối cùng sẽ như thế nào, lại có ai biết được... Trung gian này có thể làm văn chương được chứ... Đương nhiên, trước đây luôn là Lư chưởng quỹ yên tọa trấn, tình huống chi tiết hơn, ta hiểu rõ cũng không quá nhiều."
Trong Vân Trung và Hội Ninh cách nhau quá xa, qua Lô Minh Phường một đoạn thời gian thì tới Vân Trung một chuyến, trao đổi tin tức nhưng tình huống vẫn còn rất hạn chế, hơn nữa rất nhiều chi tiết nhỏ ở giữa Thang Mẫn Kiệt cũng khó có thể nắm giữ hoàn toàn. Lúc này gã mới thuật lại đại khái phương hướng nội loạn của toàn bộ Kim Quốc, sau đó nói: "Mặt khác, ở giữa cũng khó có thể nắm giữ được. Lúc này, Thang Mỗ Kiệt cũng khó mà nắm giữ được toàn bộ nội loạn của Kim Quốc., Nghe nói đám người Hàn Hi Duẫn đã rời khỏi đại quân, sớm đi gặp Ninh gia. Lần này Ngô ăn xin phát tang lễ, lên kinh thành sẽ rất quan trọng. Nếu có thể khiến bọn họ giết đến máu chảy thành sông, sẽ là tin tức tốt nhất đối với chúng ta. Ý nghĩa của nó không thua gì một chiến trường Đại thắng."
Thang Mẫn Kiệt nói như thế, nhìn qua Từ Hiểu Lâm, Từ Hiểu Lâm nhíu mày ghi nhớ những chuyện này vào trong lòng, sau đó khẽ cười khổ nói: "Ta biết suy nghĩ của ngươi, nhưng theo ta thấy, lúc đầu Lư chưởng quỹ rất quen thuộc hội nghị, sau khi hắn hi sinh., Mặc dù chúng ta có ý định làm việc, e rằng cũng rất khó khăn, huống chi trong tình thế hiện giờ, lúc ta xuất phát, các bộ lạc tham mưu từng có ước tính, nữ chân nhân đồ sát người Hán ít nhất phải kéo dài nửa năm tới một năm, cho nên... nhất định phải suy nghĩ cho tính mạng của đồng chí, ta ở chỗ này không quá lâu, không thể khoa tay múa chân cái gì, nhưng đây cũng là suy nghĩ riêng tư của ta."
"Ngươi nói rất có lý."
Thang Mẫn Kiệt nhẹ gật đầu, trước mặt người một nhà, hắn không phải là người đoạt lý. Bây giờ thế cục, mọi người trong mây khó khăn đều gia tăng, huống chi là Thượng Kinh hội cách đó hơn hai nghìn dặm.
Lư Minh Phường, ngươi chết thật không đúng lúc...
Hắn thở dài trong lòng.