Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh mặt trời mùa thu chiếu xuống mặt đất phía Tây Nam đầy vàng óng và ấm áp. Mấy ngàn dặm bên ngoài Kim quốc, khí tức của mùa đông đã sớm tiến đến.
mùng chín tháng tám, trong mây.
Mây đen màu xanh chì bao phủ bầu trời, gió Bắc đã bắt đầu nổi lên trên mặt đất. Với tư cách là đại thành có thể đếm được trên đầu ngón tay kim cảnh, trong mây như rơi vào trong một vùng bùn nhão màu xám, phóng tầm mắt nhìn lại, trên dưới toàn thành tựa hồ nhiễm phải khí tức u ám.
Xe ngựa ra vào thành trì so với ngày xưa tựa hồ ít đi mấy phần sức sống, tiếng rao hàng trong chợ nghe cũng so với trước đây một chút bại hoại, trong lời nói của khách nhân quán rượu cũng nhiều hơn mấy phần ngưng trọng, ghé đầu vào tai giống như đang nói chuyện cơ mật gì đó trọng đại.
Trong thành đường được bố trí bùn lầy lội, Hán nô đi lại quấn chặt quần áo, thân thể khom xuống, bọn họ cúi đầu xem ra giống như sợ bị người ta phát giác, nhưng dù sao bọn họ cũng không phải gián điệp, không cách nào biến thành thấp bé không làm người khác chú ý. Có người đứng sát góc tường hoảng sợ tránh né người đi đường phía trước, nhưng vẫn bị đụng ngã trên mặt đất, nói không chừng phải trúng một cước, hoặc là gặp nhiều độc đả.
Dưới bầu không khí như vậy, các quý tộc trong thành vẫn duy trì cảm xúc cao vút. Cảm xúc cao vút nhuốm vẻ thô bạo, thỉnh thoảng sẽ bộc phát ra trong thành, khiến trong áp lực như vậy, ngẫu nhiên lại xuất hiện huyết tinh cuồng hoan.
Trong tiểu viện nho nhỏ ở phía nam thành, Từ Hiểu Lâm lần đầu tiên nhìn thấy Thang Mẫn Kiệt.
Từ Hiểu Lâm là người đưa tin từ Tây Nam tới.
Cách Kim cảnh ở phía Tây Nam mấy ngàn dặm, trong thời gian này, tin tức trao đổi cực kỳ bất tiện, cũng chính vì vậy, phần lớn hành động ở khu vực Bắc giao cho người phụ trách bên này xử lý toàn quyền, chỉ khi gặp một tiết điểm trọng yếu, hai bên mới tiến hành câu thông một lần, để thuận tiện cho Tây Nam đối với hành động lớn.
Kết quả của trận chiến Tây Nam, vòng tuần sáu tháng truyền vào trong mây. Lô Minh Phường đi về phía nam, chính là muốn đến Tây Nam báo cáo toàn bộ tiến triển của công tác, đồng thời phát triển bước tiếp theo để cho Ninh Nghị tham khảo càng nhiều. Hắn hi sinh ở tuần tuần hoàn dưới tháng năm.
Gần như cùng thời khắc đó, Tây Nam đối với thế cục của Kim Quốc đã có suy đoán tiến triển. Lúc này đám người Ninh Nghị còn chưa biết tin tức Lư Minh Phường đã khởi hành. Xét thấy hắn không đi về phía nam, hành động của Kim Quốc cũng cần có biến hóa và hiểu rõ. Vì vậy sau đó không lâu, Từ Hiểu Bắc này đã phái ra một người có kinh nghiệm trải qua cuộc sống nhất định ở Kim Quốc, Từ Hiểu Lâm.
Từ Hiểu Lâm đến Kim Quốc đã gần cuối tháng bảy, quá trình tiếp đầu cẩn thận và phức tạp, sau đó hắn mới biết tin tức nữ chân nhân đem chuyện này làm công lao trắng trợn tuyên truyền một phen.
Cho dù trước đây Hoa Hạ quân đã từng cân nhắc qua hành động hành động của người phụ trách chủ yếu sau khi hy sinh, nhưng bản thân đang ở trong địch cảnh, bộ bàn trà này vận hành cũng cần thời gian rất nhiều. Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là dưới sự cẩn thận của tiền đề, một vòng một vòng nghiệm chứng, liên hệ với nhau và xây dựng lại một lần nữa cũng cần nhiều bước.
Chính vì vậy, cho dù cuối tháng bảy Từ Hiểu Lâm đã truyền tin tức tới, nhưng lần đầu tiếp xúc đầu tiên vẫn là sau mấy ngày, còn bản thân hắn vẫn duy trì cảnh giác, tiến hành thăm dò hai lần. Cứ như vậy đến ngày mùng chín tháng này, hắn mới được dẫn tới bên này, chính thức nhìn thấy người phụ trách tiếp nhận sau Lư Minh phường.
Người phụ trách tên hề này có bộ dáng gầy còm, gương mặt xem ra hơi hóp xuống, đây là kẻ lén nhắc nhở từ tầng cao nhất bên kia. Trong lúc nguy cấp, đồng chí đáng tin tưởng, lại thêm hai lần thăm dò, rốt cuộc Từ Hiểu Lâm đã thành lập tín nhiệm với hắn. Đối phương cũng giám thị hắn mấy ngày, sau khi gặp mặt, hắn dọn một đống củi khô trong sân, lấy một cái bọc nhỏ đưa cho hắn, trong bọc là thuốc ghẻ vàng.
Trước khi gia nhập Hoa Hạ quân, Từ Hiểu Lâm đã đi theo thương đội ở phía Bắc một đoạn thời gian, thân hình của hắn khá cao, cũng hiểu ngôn ngữ của Liêu Đông nên coi như là lựa chọn tốt để chấp hành công tác đưa tin. Ai ngờ lần này lại vào trong mây., Cục diện bên này không ngờ đã khẩn trương đến vậy. Hắn ở đầu đường nói chuyện với một gã hán nô, dùng Hán ngữ, kết quả bị nữ chân côn đồ vừa vặn trên đường đi gây chuyện, cùng với mấy tên hán nô đánh một trận, trên đầu bị đánh một cái, đến nay vẫn còn quấn băng vải.
"... Từ tin tức Kim Quân chiến bại truyền tới, toàn bộ Kim Quốc biến thành bộ dạng này, trên đường tìm cọng rơm, đánh người, cũng không phải chuyện lớn gì. Một ít gia đình giàu có bắt đầu giết hán nhân, Kim Đế Ngô ăn xin quy định, giết hán nhân muốn phạt, những đại tộc này liền công khai đánh giết hán nhân trong nhà., Một vài con cháu Công Khanh ganh đua nhau, ai giao tiền phạt hơn, người đó chính là anh hùng hảo hán. Tháng trước có hai vị hầu gia đấu khí, ngươi giết một người, ta giết hai người, nhà kia bổ sung thêm hai người, cuối cùng mỗi nhà giết thêm mười tám người, quan phủ ra mặt điều chỉnh ngừng, mới dừng lại."
Để Từ Hiểu Lâm ngồi trên ghế, Thang Mẫn Kiệt cởi băng trên trán hắn ra rồi đưa thuốc lên. Trong quá trình bôi thuốc, Từ Hiểu Lâm nghe được lời này có thể thấy ánh mắt thâm trầm và bình tĩnh của nam tử trước mặt: "Thương thế này của ngươi coi như là tốt rồi. Những tên lưu manh kia không đánh chết người là sợ lỗ tiền, nhưng cũng có một số người bị đánh trọng thương tại chỗ, không qua nổi vài ngày, nhưng tiền phạt thì không đến được trên đầu bọn họ."
Từ Hiểu Lâm là chiến sĩ đã trải qua đại chiến ở Tây Nam, lúc này nắm chặt nắm đấm, nhìn Thang Mẫn Kiệt: "Sớm muộn gì cũng sẽ tìm được."
"Ừm." Trong ánh mắt bình tĩnh của đối phương mới nở nụ cười mỉm, hắn rót một chén trà đưa tới, miệng tiếp tục nói: "Chuyện ở đây không chỉ có vậy, ngày đông Kim Quốc tới sớm, hiện tại bắt đầu hạ nhiệt.", Hàng năm trước, hán nhân bên này đều phải chết một đám, năm nay càng thêm phiền toái. Ngoài thành, nạn dân quật tụ tập đầy Hán nô bắt tới, những năm trước vào thời điểm này bắt đầu đốn cây thu củi, nhưng mà bên ngoài thành hoang sơn dã địa, nói lại đều là của tước gia trong thành, hiện tại...."
Lời hắn dừng một chút, uống một ngụm nước miếng: "...Hiện tại, để cho người canh gác đất hoang, không cho hán nô đốn củi nhổ cỏ thành phong khí. Mấy ngày nay, ngoài thành mỗi ngày đều có người nói là ăn trộm củi bị giết chết, năm nay mùa đông chắc chắn sẽ có càng nhiều người chết rét. Mặt khác, trong thành âm thầm mở mấy tràng, nơi ngày thường đấu gà đấu chó, hôm nay lại lấy cái bộ giết người này ra."
"Cẩu vàng bắt người không phải để lao lực sao..." Từ Hiểu Lâm nói.
"Đến hứng khởi, ai còn quản được nhiều như vậy chứ." Thang Mẫn Kiệt cười cười, "Nói tới đây, cũng không phải là vì chuyện gì khác, ngăn cản là ngăn cản không được, nhưng cũng có người biết bên này rốt cuộc ra sao. Bây giờ Vân Trung đang rất loạn, ta chuẩn bị mấy ngày tới sẽ tận lực đưa ngươi ra khỏi thành, nên báo cáo tiếp theo phải chậm rãi nói... Chỉ thị phía nam là gì?"
"Kỳ thật đối với tình huống bên này, phía nam cũng có suy đoán nhất định." Từ Hiểu Lâm nói, lấy từ trong ống tay áo ra một tờ giấy nhăn nhúm, chữ viết trên đó không nhiều lắm, Thang Mẫn Kiệt nhận lấy, đó là một tờ đơn giản xem ra. Từ Hiểu Lâm nói: "Tin tức đã mang về, chính là những thứ này."
"Ngươi chờ ta một chút."
Thang Mẫn Kiệt đứng dậy đi về phía một gian phòng nhỏ khác, Từ Hiểu Lâm gật gật đầu, ngồi uống nước nóng.
Chỉ một lúc sau, Thang Mẫn Kiệt liền từ trong phòng bên kia đi ra, trên đơn hàng số lượng tin tức giải đọc sẽ càng ít, mà trên thực tế, bởi vì toàn bộ mệnh lệnh cũng không phức tạp, cũng không cần bảo mật quá độ, bởi vậy Từ Hiểu Lâm cơ bản là biết được, giao hàng này cho Thang Mẫn Kiệt, chỉ là vì giúp cho bằng chứng tin cậy.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"Về cục diện trước mắt của Kim quốc, đã có phỏng đoán nhất định, cho nên để đảm bảo an toàn cho mọi người, đề nghị tất cả gián điệp ở đây làm việc, tiến vào giấc ngủ. Nếu không chủ động dò xét tin tức của nữ chân nhân, sẽ không tiến hành bất cứ công tác phá hoại nào. Hy vọng các ngươi có thể bảo toàn chính mình." Từ Hiểu Lâm nhìn Thang Mẫn Kiệt, nói ra.
Vẻ mặt của Thang Mẫn Kiệt cũng không có biểu lộ quá nhiều cảm xúc, chỉ chậm rãi gật đầu: "Bất quá... Cách nhau quá xa, dù sao Tây Nam cũng không biết tình huống cụ thể bên này..."
Từ Hiểu Lâm cũng gật đầu: "Nói chung, nguyên tắc tự chủ hành động vẫn là không bị phá vỡ, cụ thể nên điều chỉnh thế nào thì các ngươi tự phán đoán, nhưng đại thể phương châm, hy vọng có thể bảo toàn tính mạng của đại đa số người. Các ngươi là anh hùng, tương lai nên sống trở lại phía nam hưởng phúc, tất cả anh hùng chiến đấu ở nơi này đều có tư cách này: Đây là điều Ninh tiên sinh đã nói."
Thang Mẫn Kiệt trầm mặc một lát rồi nhìn về phía Từ Hiểu Lâm.
"Đúng rồi, Tây Nam thế nào rồi, có thể nói cụ thể với ta một chút được không? Ta biết chúng ta đã đánh bại Tông Hàn và Hi Duẫn, chém chết hai đứa con trai của Tông Hàn, chuyện tiếp theo cũng không biết nữa."
Hắn nói đến đây, trong lời nói mang theo vẻ mỉm cười thoải mái, đi tới bên cạnh bàn ngồi xuống. Từ Hiểu Lâm cũng cười rộ lên: "Đương nhiên, ta xuất thân từ kiếm các mới tháng sáu, cho nên toàn bộ sự việc cũng chỉ biết đến lúc đó..."
Hắn cười nói tới chuyện đại chiến Tây Nam kết thúc ở những chuyện phát sinh ở phía nam vào tháng sáu, kể cả chuyện Ninh Nghị phát triển toàn bộ thiên hạ, bao gồm một ít phản ứng của toàn bộ đại chiến với Tây Nam, kể cả việc đã có kế hoạch, bộ binh và đại hội sắp xuất hiện, đối với toàn bộ đại hội đại hội lần này, Thang Mẫn Kiệt cảm thấy hứng thú hỏi thăm rất nhiều.
Tin tức đại biểu đại hội sáu tháng chưa tuyên bố ra bên ngoài, nhưng bên trong Hoa Hạ quân đã có danh sách công tác cụ thể, vì vậy Từ Hiểu Lâm cũng có thể nói ra không ít môn đạo, nhưng mỗi lần Thang Mẫn Kiệt hỏi một số điểm mấu chốt., Cũng sẽ cho y ở lại. Thang Mẫn Kiệt cũng không dây dưa nhiều, Từ Hiểu Lâm nói không rõ chỗ nào, hắn liền nhảy ra chỗ khác, trong khoảnh khắc đó, Từ Hiểu Lâm thậm chí cảm thấy trên người người người người phụ trách vùng bắc này có vài phần bóng dáng của Ninh tiên sinh.
Chuyện đại diện cho đại hội hắn hỏi thăm được nhiều nhất, đến được xem binh, các loại người như đại hội luận võ có lẽ càng cảm thấy hứng thú địa phương, Thang Mẫn Kiệt ngược lại không có quá nhiều vấn đề, chỉ là thỉnh thoảng gật đầu, thỉnh thoảng cười phát biểu ý kiến.
"... Ừm, triệu tập người vào, diễn một màn biểu diễn lớn, lúc duyệt binh, lại giết một nhóm nữ chân bị bắt làm tù binh có họ, sau đó mọi người giải tán, tin tức sẽ truyền khắp thiên hạ..."
Từ Hiểu Lâm suy nghĩ một chút: "Sát nữ bắt tù binh thì không có nói... Bên ngoài có vài người nói, bắt được nữ tử làm tù binh có thể cùng Kim quốc đàm phán là một nhóm trù mã tốt. Giống như đánh Tây Hạ vậy, sau khi đánh xong cầu xa cũng đều là đổi thành tù binh. Hơn nữa, bắt được tù binh trong tay có lẽ làm cho những nữ nhân này sợ ném chuột vỡ bình."
"Ném chuột sợ?" Thang Mẫn bật cười: "Ý ngươi là, không giết đám tù binh kia, nuôi bọn chúng, có lẽ nữ chân nhân sẽ vì sợ hãi mà đối với đám hán nhân bên này tốt hơn một chút?"
Từ Hiểu Lâm nhíu mày trầm tư, chỉ thấy phía đối diện lắc đầu cười nói: "Cách duy nhất có thể khiến bọn họ sợ ném chuột vỡ bình là giết nhiều hơn một chút, giết nhiều hơn một chút... giết thêm một chút..."
Trong phòng trầm mặc chốc lát, Thang Mẫn Kiệt uống một chén nước, uống một ngụm, ngữ khí trở nên ôn hòa: "Đương nhiên, bỏ qua bên này, ta chủ yếu là nghĩ, mặc dù mở ra đại môn nghênh đón tân khách bốn phương, nhưng những người kia từ bên ngoài tới, có rất nhiều sẽ không thích chúng ta, bọn họ am hiểu viết văn chương cẩm tú, sau khi trở về, sẽ mắng chửi, tìm các loại lý do... Nhưng ở giữa chỉ có một thứ là bọn hắn không che giấu được."
Hắn nói: "Thiên hạ chiến loạn hơn mười năm, vô số người chết trên tay kim nhân, đến hôm nay có lẽ mấy ngàn mấy vạn người đi thành đô, bọn họ nhìn thấy chỉ có Hoa Hạ quân chúng ta giết người vàng, đường đường chính chính giết chết những kẻ đáng chết trước mặt tất cả mọi người. Chuyện này, thêu gấm các loại lý lẽ không thể che giấu, cho dù ngươi viết nhiều đạo lý, người xem văn đều sẽ nhớ tới thân nhân mình đã chết..."
"Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ của ta, cụ thể sẽ như thế nào ta cũng không dám chắc." Thang Mẫn tươi cười: "Ngươi nói tiếp đi, nói tiếp đi..."
Sau đó Từ Hiểu Lâm lại kể thêm không ít chuyện xảy ra ở Tây Nam bi kịch, đương nhiên đa phần là chuyện hài hước hiếm thấy. Mỗi khi nói tới tin tức một số người may mắn sống sót được đoàn tụ với người nhà, hắn lại có thể thấy được nam nhân gầy còm trước mắt này đang mỉm cười.
Qua một hồi, hắn bỗng nhiên nhớ tới, lại nhắc tới đoạn thời gian đó làm nội bộ Hoa Hạ quân đều phẫn nộ tạo phản, nói tới chuyện cấu kết với địch nhân ở phụ cận Phục Ngưu sơn, chiếm núi làm vua, tàn hại đồng chí Trâu Húc...
Ngoài phòng gió bắc nghẹn ngào, thiên địa đều là màu xám, tại căn phòng nho nhỏ này, Thang Mẫn Kiệt lẳng lặng ngồi nghe đối phương nói đến rất nhiều chuyện, ở trong tay của hắn, nước trà mang theo một chút ấm áp. Hắn biết tại phương nam xa xôi, vô số người cố gắng đã để cho mặt đất nảy mầm mới.
....
"... Đồ vật của nữ chân nhân quân nhân cũng đã trở lại bên này, cho dù không có chúng ta hỗ trợ, hai phủ của bọn họ cũng sẽ khai chiến. Cứ để cho bọn họ đánh đi, mệnh lệnh phía nam nhất định phải coi trọng, không được hy sinh nữa. Sự hy sinh của chúng ta dù sao cũng đã nhiều lắm rồi."
Ngày hôm nay, Từ Hiểu Lâm lại dặn dò Thang Mẫn Kiệt.
Thang Mẫn Kiệt gật đầu.
"Ta biết." Hắn nói, "Cảm ơn ngươi."