Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Thiên Minh, thành thị náo nhiệt trước sau như một.
Chịu trách nhiệm tuần tra ban đêm, Vệ Thú nhanh nhẹn, quân nhân giao việc cho đồng bạn ban ngày, đến phụ cận Ma Ha Trì tụ tập, ăn một bữa sáng, sau đó lại lần nữa tụ tập, đối với toàn bộ công việc đêm qua làm một lần hội họp, sau đó giải tán.
Có người về nhà ngủ, có người thì chạy tới xem đồng bạn bị thương đêm qua.
Bên Sở tuần thành, đối với việc thống kê đám loạn phỉ bắt cóc và thẩm vấn vẫn còn đang khua chiêng gõ trống tiến hành. Rất nhiều tin tức một khi được xác định, trong mấy ngày kế tiếp, trong thành còn có thể tiến hành một vòng bắt giữ đơn giản hoặc là ước hẹn uống trà nói chuyện.
Mấy chỗ gần cửa thành, dòng người muốn ra khỏi thành cơ hồ lấp kín con đường, nhưng công cáo phía trên cũng đã tuyên bố: giống như đám phỉ tối hôm qua quấy rối, Thành Đô hôm nay trong thành sau ba canh giờ mở ra. Một bộ phận thành viên Trúc Ký ở trên lầu gỗ phụ cận cửa thành ghi chép tên từng người dễ thấy.
Tin tức tổng cộng sau bữa sáng đã được tiến hành trong bộ chỉ huy tạm thời của tuần thành ty, danh sách muốn lấy đầu tiên cũng đã quyết định xuống. Không lâu sau, đám người Ninh Nghị đã đến bên này, mọi người cùng nghe được báo cáo tình huống hỗn loạn tối hôm qua.
"... Tình huống hỗn loạn bộc phát tối qua, hiện tại đã điều tra rõ ràng, từ thời khắc một khắc nổ thứ ba ở Bắc Ngọc Mặc phường thành bắc Ngọc Mặc phường, toàn bộ buổi tối hỗn loạn, người phát sinh xung đột với chúng ta trước mắt thống kê là bốn trăm năm mươi mốt người, trong bốn trăm năm mươi mốt người này là một trong số bốn trăm năm mươi mốt người., Có một trăm ba mươi hai người hoặc là tại chỗ, hoặc là vì trọng thương không trị tử vong, bắt hai trăm ba mươi lăm người, đối với một số người trong đó đang tiến hành thẩm vấn. Có một số sứ giả chủ trước mắt được đưa ra, bên này đã bắt đầu đi mời người..."
Tình huống liên tục báo cáo do Ninh Hi làm. Tối hôm qua rèn luyện cả đêm, nhưng trên người người người trẻ tuổi cơ bản không thấy bao nhiêu vết tích mệt mỏi, đối với quyết định của đám người Phương Thư thường an bài hắn báo cáo, hắn cảm thấy có chút hưng phấn, bởi vì bình thường phụ thân bên kia sẽ coi hắn là người hầu, chỉ có thể vớt được một ít chuyện trọng yếu.
"Có hơn bốn trăm người..." Ninh Nghị nói một câu.
"Chủ yếu tập trung ở giờ Tuất lúc hỗn loạn lúc ban đầu và thời gian con trai." Ninh Hi nói, "Lúc Tuất ở tả hữu trong thành bỗng nhiên có động tĩnh, không ít người đi ra xem náo nhiệt, có một số người xung đột với chúng ta, có một số người bởi vì trước đó an bài bị khuyên lui. Thời gian này chính thức xung đột tổng cộng gần hai trăm người. Con bởi vì Tịnh Trúc kích động, lại có một trăm người xuất đầu ý đồ làm việc., Trước mắt đã điều tra rõ ràng, chủ yếu đến từ Quan Sơn Hải, trong Hoàng Nam hai nhóm người này... Còn lại thời gian lẻ tẻ có hơn một trăm người. Đương nhiên, đội tuần tra báo lên số lượng, có thể sẽ chồng lên nhau."
"... Ngoài ra, lúc Tuất, một khắc sau chúng ta đã điều tra rõ ràng vụ nổ của Ngọc Mặc phường." Ninh Hi nói tới đây là bật cười: "Nghe nói thuê nhà này là một tên cướp Thi Nguyên mãnh."
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào phụ thân bên kia, Ninh Nghị chờ giây lát, nhíu nhíu mày: "Nói đi, đây là nhân vật trọng yếu gì vậy?"
Ninh Hi mỉm cười nhìn hồ sơ: "Ừm, tên Thi Nguyên mãnh này, gặp người sẽ nói chuyện phụ thân thí quân năm đó, nói các ngươi là một tiến vào Kim Loan điện, vị trí của hắn ngay bên cạnh người, mới quỳ xuống không bao lâu, ngài bạo phát... Hắn cả đời vẫn nhớ chuyện này."
"...A, hắn a." Ninh Nghị nhớ tới lúc này cười cười: "Nhớ rồi, năm đó thủ hạ của Đàm Khuyết... nói tiếp đi."
"Hắn muốn báo thù, muốn chuẩn bị hai thùng thuốc nổ lớn trong thành, chuẩn bị vận chuyển đến dưới cầu xanh, chờ xe ngươi đi qua rồi tính. Thủ hạ của hắn có mười bảy huynh đệ đáng tin cậy, một người trong đó là thẻ trúc khắc bên ngoài, bởi vì lúc ấy tình huống khẩn cấp., Tin tức trong lúc nhất thời không đưa ra được, vị nội tuyến đồng chí chúng ta này đã xử lý thích đáng, hắn thừa dịp những người này tụ tập cùng một chỗ, đốt thuốc nổ, Thi Nguyên Mãnh bị nổ thành trọng thương... Bởi vì sau đó dẫn tới rối loạn toàn thành, trước mắt vị đồng chí này rất áy náy, đang đợi phân chia tư liệu của hắn. Đây là tư liệu của hắn."
Bởi vì làm công tác gián điệp, bởi vậy công khai trường hợp này cũng không thích hợp nói ra tên họ, Ninh Hi đưa cho phụ thân một phần tư liệu đã được sơn xong. Ninh Nghị nhận lấy, cũng không có ý định xem.
"Hắn chỉ chấp hành nhiệm vụ, không có gì sai sót, hơn nữa nổ tung cũng là vừa vặn tốt, đám gia hỏa này sấm sét, mưa to gió lớn, nếu không phát động, ta cũng muốn giúp bọn hắn một tay." Ninh Nghị vừa cười vừa nói: "Tiếp tục đi."
"Ừm, đêm qua hỗn loạn, bên phía chúng ta cũng có thương vong... Theo thống kê trước mắt, binh sĩ hy sinh bốn người, thương thế nặng nhẹ tổng cộng hơn ba mươi người, tình huống chủ yếu xuất hiện để đối phó với những người Lục Lâm am hiểu công phu thiên môn, đôi khi không có phòng bị... Danh sách hi sinh ở đây...Mặt khác..."
Ninh Hi ghi chép đại khái mọi việc xong xuôi ở Ngũ Thập Địa. Ninh Nghị gật nhẹ đầu: "Dựa theo kế hoạch đã định, sự việc còn chưa xong, mấy ngày tiếp theo nên bắt thì bắt, ước hẹn nên phán, nhưng thẩm phán thì cần phải nghiêm cẩn., Chứng cứ xác thực có thể định tội, chứng cớ không đủ, nên thả cũng được... Hơn nữa tạm thời không nói, mọi người bận rộn cả đêm, nói đến chuyện không cần phải mở quá dài, không có sự tình để nói trước đi, nghỉ ngơi thật tốt... Lão Hầu, ta còn có chút chuyện muốn nói với ngươi."
Mọi người bắt đầu tán hội, Ninh Nghị gọi Hầu Ngũ đến, một đạo đi ra ngoài, hắn vừa cười vừa nói: "Buổi sáng đi nghỉ ngơi trước, đại khái buổi chiều ta sẽ để Đàm chưởng quỹ đến bàn bạc với ngươi, đối với những chuyện bắt người thả đi này, hắn có chút chuyện cần làm, các ngươi có thể tính toán một chút."
Hầu Ngũ gật đầu, trước mắt Đàm Bình là quản sự người quản lý trúc ký quản lý thành đều tuyên truyền, nhưng khác với đám người Ung Cẩm Niên tuyên truyền bên ngoài, Đàm Bình quản lý chính là tuyến ngầm, dư luận dẫn dắt như trên hồ sơ., Tin tức trên gián điệp truyền bá chờ. Nếu nói dựa vào Ung Cẩm Niên, văn hóa văn hóa đám người Lý sư phụ cầm đầu tuyên truyền là nhuận vật tinh tế ảnh hưởng nhân tâm, bên phía Đàm Bình chính là lấy giấy làm đao, lấy miệng giết người. Thời gian gần đây dư luận dẫn đạo trong thành tiến hành có thể thành công như thế, cũng là công lao của hắn.
Đối với văn chương của Đàm Bình, Ninh Nghị cũng không nói thẳng, Hầu Ngũ cũng không hỏi, đại khái có thể đoán được một ít manh mối. Bên này sau khi rời đi, Ninh Hi mới cùng Mẫn Sơ đuổi theo, Ninh Nghị nghi hoặc nhìn hắn, Ninh Hi cười hắc hắc: "Cha, có chút việc nhỏ, bọn Phương thúc thúc không biết nói thẳng ra sao, cho nên mới bảo con lén tới đây báo cáo một chút."
"...Chuyện gì?"
"Khà khà." Ninh Hi gãi gãi cái ót. "Chuyện của nhị đệ."
"... Hắn lại xảy ra chuyện gì rồi?"
"Nhị đệ bị thương rồi." Ninh Hi hạ giọng nói.
Ninh Nghị lườm hắn một cái: "Hắn không chết thì không phải chuyện lớn, ngươi nói hết một lần đi."
"... Đêm hôm qua, sau khi yên tĩnh Trúc, Nghiêm Ưng và thủ hạ Quan Sơn Hải ở Hoàng Nam dẫn người chạy khắp thành, sau đó chạy đến viện của Nhị đệ, bắt nhị đệ..."
【 Xem xét hoàn cảnh lớn như vậy, khả năng của bản trạm có thể đóng cửa bất cứ lúc nào, mời mọi người mau chóng cất bước đến Doanh trại Hoán Nguyên Vĩnh Hằng, bỗng dưng rực rỡ. 】
"Áp ép?"
"Áp chế tổng cộng có hai mươi người, kể cả sư đệ Tần Cương, người bị thương là Trần Danh, bọn họ là nhị đệ quen biết trong đại hội tỷ võ, cho nên đi qua bức hiếp nhị đệ làm cho người ta bị thương...Hai mươi người này giữa đường đi tìm hai người nghĩ biện pháp chạy trốn, muốn chạy ra khỏi thành đều, cho nên về sau tổng cộng có mười tám người, khoảng chừng gần rạng đông, bọn họ đã nảy sinh xung đột với nhị đệ..."
Lời nói của Ninh Hi rất bình tĩnh, ý đồ chỉnh sửa lại chính giữa. Ninh Nghị trầm mặc một lát: "Nhị đệ ngươi đã bị thương, mười tám người này... sao rồi?"
"Chạy mất một người."
"Chạy mất một người?"
"Cha không nên như vậy, Nhị đệ cũng không phải là người xấu gì, một mình hắn bị mười tám người vây đánh, không có biện pháp lưu thủ cũng rất bình thường, đặt ở trên quan tài, cũng là người mà cha nói "Phòng vệ chính đáng" người kia...", Hơn nữa chạy mất một người, còn lại cũng không có đều chết, có mấy người bị thương, cũng có hai người, khi đội tuần tra đi qua còn sống, thế nhưng máu không cầm được... Trong phòng đồn đại cùng mấy tên trọng thương của Tần Cương chết, bởi vì nhị đệ ném một cây đuốc... "
Bóng cây lay động, ánh mặt trời buổi sáng rất tốt, hai cha con đứng ở mái hiên trong chốc lát, vẻ mặt vẫn luôn nghiêm túc đứng bên cạnh.
"Chuyện này còn oan uổng rồi... Hắn giết địch có công, công lao tam đẳng lúc trước có phải không đủ phân lượng rồi không?"
"Cha, chuyện này không phải quan trọng nhất." Ninh Hi cân nhắc một chút: "Thú vị nhất là, trong này có một nữ nhân đang chém giết bị hai đao trong đó, nhị đệ đã cứu nàng thoát., Sau đó trả lại nữ nhân này làm đảm bảo, nói nàng không phải người xấu... Cha, là như vậy, nữ nhân này tên là Khúc Long Hộc. Trải qua lời thẳng thắn của nhị đệ, nàng này là đi theo một thư sinh tên là Văn Thọ vào thành quấy rối, chủ yếu là muốn giới thiệu nàng cho... con. Sau đó đến Hoa Hạ quân chúng ta làm gián điệp."
Ninh Hi nói xong chuyện này, có chút xấu hổ nhìn Mẫn Sơ Nhất, trên mặt Mẫn Sơ Nhất cũng không có gì tức giận, Ninh Nghị ở bên cạnh nhìn cái ghế dưới sân, nói: "Tình huống của ngươi có chút phức tạp, ta nghe không rõ lắm, chúng ta tới bên cạnh, ngươi cẩn thận xử lý chuyện này cho ta."
"Tình huống rất phức tạp, sau khi ta đi xem nhị đệ cũng có chút mộng mị." Dưới ánh mặt trời mùa thu, Ninh Hi có chút bất đắc dĩ nói về tình huống lồng giam giữa nhị đệ và Khúc Long kia: "Nói là nhị đệ trở về, sau khi tỷ võ đại hội làm quân y... Có một ngày ở trên đường nghe thấy có người nói xấu về chúng ta đó..., Người này chính là Văn Thọ Tân... Nhị đệ đi theo giám thị... Giám thị hơn một tháng. Vị tiểu cô nương tên Khúc Long Khuê kia, phụ thân tên là Khúc Thụy, năm đó dẫn binh đánh Tiểu Thương Hà chúng ta, hồ đồ mà chết... Khúc Long hừng hực... Nghe vậy, mừng rỡ... rồi nhị đệ trở lại...Sau đó đến tối hôm qua..."
Hắn miêu tả một phen, Ninh Nghị day day cái trán của mình, có chút bất đắc dĩ. Ninh Hi cũng bất đắc dĩ như vậy, nhị đệ sao lại bày ra chút chuyện như vậy: "Cho nên tình huống hiện tại là, chủ yếu là nghe chuyện toái sự, nhị đệ giám thị bên kia hơn một tháng, phát hiện tiểu cô nương người ta, không tìm được ý nguyện của người ta, ở giữa còn tự sát một lần. Hiện tại nghe nói Thọ Tân đã chết, tiểu cô nương trọng thương, nhị đệ cố ý bảo vệ nàng một mạng, chuyện này..."
Tiểu niên trẻ tuổi dùng ánh mắt ra hiệu, Ninh Nghị nhìn hắn.
"......."
Qua một lát, Ninh Nghị mới thở dài: "Cho nên chuyện này, ngươi đang suy nghĩ... Nhị đệ ngươi có thích người ta hay không."
"Ài, cha, chính là chuyện như vậy." Tin tức rốt cuộc truyền vào trong đầu phụ thân, vẻ mặt Ninh Hi lập tức trở nên tào lao. " Người nói... Nếu chuyện này là thật, nhị đệ cùng vị Khúc cô nương này, cũng thật sự là nghiệt duyên, phụ thân của Khúc cô nương này là bị chúng ta giết, nếu thật sự thích, mẹ sẽ không để nàng nhập môn chứ..."
"Đâu chỉ có điểm nghiệt duyên ấy." Ninh Nghị nói: "Hơn nữa Khúc cô nương này ngay từ đầu đã bồi dưỡng để dụ dỗ ngươi, giữa huynh đệ các ngươi, nếu vì thế mà trở mặt..."
"Cha, con chưa từng gặp vị Khúc cô nương kia mà, con rất trong sạch, chỉ là nghe nói rất xinh đẹp, tài nghệ cũng không tệ."
"Ngay từ đầu là nghe nói, nghe nói về sau, dựa theo tính cách của ngươi, còn có thể không đi qua nhìn một chút? Ban đầu, sáng nay ngươi vẫn đi theo hắn sao?"
Mẫn Sơ nhìn Ninh Hi, nhíu mày suy nghĩ một chút: "Nhìn nhị đệ một thời gian ngắn..."
"Ta đó là đi ra ngoài xem xét thi thể của Tần Cương và... " Ninh Hi trừng mắt, vẫy tay với vị hôn thê đối diện.
"......."
"Lần này ta cũng không giúp được ngươi rồi." Ninh Nghị lấy từ trong tay nhi tử ra phần tin tức về thân thế Khúc Long, ngồi xuống nhìn một chút, qua một hồi mới giao cho Mẫn Nhất. "Được rồi, chuyện Ninh Kỵ và vị Khúc cô nương này, ngươi xử lý đi."
"Hả?" Mẫn Sơ Nhất chớp mắt: "Vậy ta... xử lý như thế nào..."
"Ngươi muốn xử lý thế nào thì xử lý như thế đó, ta ủng hộ ngươi."
"Cha, liên quan đến đại sự chung thân của nhị đệ, cha không thể đùa giỡn như vậy chứ."
"Hắn mới mười bốn tuổi, trong đầu đầy động đao động thương, hiểu cái gì chung thân đại sự, ngươi cùng nhị đệ trò chuyện vài lần rồi nói sau."
Ninh Nghị khịt mũi coi thường bà đỡ của trưởng tử, vung tay bỏ đi, Ninh Hi nghe được bắt đầu náo loạn cùng với người đầu tiên ở phía sau. Chỉ một lúc sau, ở ngoài cửa, hắn gặp được Trần Phàm, nói với Trần Phàm những cử chỉ vĩ đại buổi sáng bình đạm thàn cố kỵ ngày hôm nay.
"... Ta đợi cả đêm, một người có thể giết vào cũng không thấy a. Tiểu kỵ gia hỏa này một hồi giết mười bảy người."
Hắn thở dài một hơi: "Xem ra là nên sớm về học viện rồi..."
Thân thể trần trụi...
Mặt trời lên giữa trời, thành thị giống như năm xưa quấy nhiễu nhốn nháo.
Trong ánh mặt trời trong trẻo, Ninh Nghị đi vào tiểu viện vẫn đang nghỉ ngơi như trước. Y ngồi bên giường bệnh một lát, tinh thần tỉnh lại. Y ở trên giường kể rõ chuyện xảy ra với phụ thân trong thời gian gần đây, mê hoặc và giải đáp. Đối với cái chết của đám người Tần Cương, tức là thẳng thắn thẳng thắn để đề phòng đối phương bị thương, trả thù.
Nghe Ninh Dạ nói không phải là lúc dùng lý luận mời khách ăn cơm, Ninh Nghị đưa tay sờ sờ đầu Ninh Tàn: "Có người có thể thuyết phục, cũng có người nói là không phục, ở giữa có phương pháp luận bàn khác nhau."
Sau đó hắn hỏi thăm Ninh Độc liên hệ với đám người kia ở Hoàng Nam, thà thẳng thắn nói ra chuyện nhỏ nhặt buôn bán dược vật trong đại hội tỷ võ. Vốn hắn hi vọng dược vật tìm được vị trí của đối phương, thuận tiện ứng phó khi bọn họ động thủ. Ai biết được một tháng bọn họ đều không động thủ, kết quả lại biến tiểu viện nhà mình trở thành nơi bọn họ đang chạy trốn. Đây cũng là chuyện hữu duyên ngàn dặm để gặp mặt.
Có duyên ngàn dặm... Ninh Nghị che trán, thở dài.
Đối với trưởng tử vẫn luôn bồi dưỡng làm việc, đối với việc này chính trực thuần túy, thậm chí trước mặt người nhà cũng không che giấu tâm tư của mình., Ninh Nghị luôn luôn không có quá nhiều biện pháp. Sau đó bọn họ ở trong phòng nghiêm chỉnh trò chuyện với nhau trong chốc lát, đợi đến khi Ninh Nghị rời đi, thà rằng thẳng thắn hoàn thành quá trình tâm lộ của mình, không còn tâm tư vướng bận nằm ngủ trên giường nữa. Khuôn mặt của hắn và mẫu thân đều là thanh tú và tinh khiết bình thường.
....
Trong thành thị, biến hóa ở cấp độ càng sâu đang xảy ra.
Nghiêm Đạo Luân đi ra khách sạn, tới chỗ Hoa Hạ quân quan tâm đến tiến độ đàm phán và thương nghị, đồng thời nghe ngóng một phen những chuyện đã xảy ra vào ngày hôm qua. Thành thị đầu đường, thỉnh thoảng có thể thấy được thành viên Hoa Hạ quân đang đi lại, đại bộ phận nơi đó đã khôi phục trật tự, chỉ còn lại một số sân nhỏ bị ngọn lửa thiêu hủy để lưu lại dấu vết rối loạn hôm qua.
Trong sân, Vu Hòa kể lại hình ảnh đồng bọn miêu tả về sự phát triển. Tình hình vòng thứ nhất đã được tin tức nhanh chóng vạch ra, đêm qua toàn bộ hỗn loạn phát sinh, ban đầu là ngoài ý muốn ngu xuẩn: Tên Vô Cấu trữ hỏa của võ triều Thi Nguyên mãnh ý đồ hành thích Ninh Nghị, thất hỏa thiêu thùng thuốc nổ chết chính mình và mười sáu đồng bọn.
"Đây chính là ứng đối của Hoa Hạ quân, đây chính là ứng đối của Hoa Hạ quân!" Quan Sơn Hải cầm báo chí chạy trong sân, trước mắt hắn đã biết rõ, khai cục ngu xuẩn và thong dong ứng đối trong lúc Hoa Hạ quân biểu hiện hỗn loạn này, nhất định sẽ biến toàn bộ sự việc trở thành một trò cười được mọi người khắc ghi trong lòng nhiều năm —— thế tiến công của Hoa Hạ quân sẽ bảo đảm câu chuyện cười này vẫn là chuyện cười.
Đối mặt với thất thố, nội tâm của hắn càng lo lắng cho quân sĩ Hoa Hạ có thể tới cửa bất cứ lúc nào. Nghiêm Ưng cùng với lượng lớn thủ hạ bị hao tổn dẫn tới việc dây dưa trên người hắn, cũng không khó khăn. Nhưng trong tình huống như vậy, hắn biết mình không đi được.
Quả nhiên, buổi trưa còn chưa đến, có người tới gõ cửa, có chút lễ phép mời hắn đi tuần thành ty uống một chén trà đặc.
Bắt người trong phạm vi nhỏ đang triển khai, mọi người dần dần biết người nào tham gia, ai không tham dự. Đến xế chiều, càng có nhiều chi tiết được lộ ra, thích khách suốt cả đêm, hành thích cũng không có bất cứ ai nhìn thấy Ninh Nghị dù chỉ một lần, không ít người trong lúc nháo loạn đã làm tổn hại phòng xá trong thành, thậm chí đám người Lục Lâm đã được Hoa Hạ quân thống kê, bắt đầu đợt tuyên cáo thứ nhất.
Sau đó, kể cả Quan Sơn Hải, một bộ phận đại nho được tuần thành ti thả ra. Bởi vì chứng cớ cũng không phải là đầy đủ, về phương diện tuần thành ti thậm chí ngay cả việc giam giữ bọn họ một đêm cũng không có một chút hứng thú nào. Mà trong bóng tối, một bộ phận nho sinh đã lén lút giao dịch với Hoa Hạ quân, tin tức bán võ cầu vinh cũng bắt đầu lưu truyền... Điều này cũng không khó lý giải.
Trong quá trình tụ tập cùng du thuyết các phương có vẻ sinh động nhất là "Hoài Công" Dương Thiết Hoài, cuối cùng cũng không để thủ hạ tham dự vào trận hỗn loạn này. Không ai biết ngay từ đầu hắn đã không có ý định động thủ, hay là trì hoãn đến cuối cùng, phát hiện đã không có cơ hội động thủ. Đến ngày thứ hai mươi hai này, một người toàn thân thương tích toàn thân là lục lâm đang ngăn cản xe ngựa của Dương Thiết Hoài., Ý đồ tiến hành ám sát hắn, bị người ngăn lại, trong miệng vẫn hô to: "Là ngươi xúi giục huynh đệ chúng ta động thủ, lão cẩu ngươi ở phía sau, tên cẩu tặc rụt trứng, ta muốn giết ngươi báo thù cho huynh trưởng..."
Đám người Lục Lâm bị binh sĩ Hoa Hạ theo sau chạy tới bắt lấy đưa vào ngục giam, Dương Thiết Hoài trên trán vẫn buộc băng vải đứng ở trên xe ngựa, song quyền nắm chặt, diện mạo nghiêm nghị như sắt. Đây cũng là bộ dạng ngày đó hắn tranh luận cùng một đám ngu phụ ngu phụ, bị đá đập vỡ đầu.
Tin tức trong thành theo sau tiến hành truy tung: Có người tung ra tin tức Dương Thiết Hoài Chính là một trong những người tham gia hoạt động ám sát và tổ chức sau hai mươi đêm, theo lời đồn như vậy lan truyền, một bộ phận hung đồ định triển khai công kích trả thù với Dương Thiết Hoài Công, may mắn bị người tuần tra phụ cận phát hiện liền ngăn lại, mà tuần tra thành ty ở đây tiến hành điều tra., Xác thực thuyết pháp này cũng không căn cứ, bản thân Dương Thiết Hoài cùng môn khách cấp dưới, gia đình hai mươi đêm đó đóng cửa chưa ra, cũng không có nửa điểm xấu. Hoa Hạ quân đối với lời đồn đãi thương tổn trụ thạch nho môn cùng với việc lãnh huyết khiển trách...
Thu Phong khoan khoái, ánh nắng chiều đỏ rực chảy vào trong gió thu. Mới bắt đầu, mọi người trong thiên hạ đã bắt chuyện với Hoa Hạ quân, Hoa Hạ quân ra lệnh, sau đó mọi người nghe được âm thanh núi lở trong lòng, vốn tưởng mình rất có lực lượng, còn tưởng mình đã đoàn kết, nhưng Hoa Hạ quân vẫn đứng yên bất động.
Còn chính bọn họ, sau lần va chạm này lại sụp đổ.
Một số người bắt đầu chất vấn tiết tháo đám đại nho, một số người bắt đầu công khai biểu hiện mình phải tham dự kỳ thi của Hoa Hạ quân. Lúc trước lén lút mua sách, mọi người của lớp bổ túc bắt đầu trở nên quang minh chính đại hơn một chút. Một số nho sinh vẫn liên tục viết tin tức lên giấy, vạch trần sự nguy hiểm của Hoa Hạ quân., Có công kích một đám người ô hợp không thể tín nhiệm, cũng có đại nho giữa cắt bào đoạn nghĩa lẫn nhau, tin tức trên tin đồn, thậm chí có văn chương hi sinh tráng sĩ trong hỗn loạn lần này, chỉ là hoặc nhiều hoặc ít bị cảnh cáo.
Dư luận xôn xao đang dần dần mở rộng, thâm nhập sâu vào trong nội tâm mọi người. Tình huống trong thành trong bầu không khí trở nên an tĩnh, cũng càng thêm phức tạp.
Đương nhiên, phức tạp như vậy chỉ là một phần cảm thụ của một số người trong đó mà thôi.
Lúc chạng vạng tối ngày thứ hai mươi ba, gian phòng y viện có mùi thuốc phiêu tán, ánh mặt trời từ một bên cửa sổ chiếu vào. Khúc Long lúng túng nằm nhoài trên giường, cảm thụ sau lưng vẫn đau đớn như cũ, sau đó có người từ ngoài cửa tiến vào.
Nàng cho là nữ đại phu hai ngày qua gặp, hoặc là cho nàng ăn cơm, quay đầu muốn chào hỏi, nhưng ánh mắt sau đó cố định, lạnh lẽo lan tràn lên, toàn bộ thân thể đều kéo căng ra một chút.
Dưới ánh chiều tà tiến vào từ cửa vào, là một đại phu sát thần mặc áo khoác trắng, khuôn mặt tuy thanh tú nhưng tâm tình rõ ràng có chút không tốt...
Long Ngạo Thiên.
....
Cùng thời khắc đó, trên dịch đạo phía đông thành đô phía đông, có đoàn xe đang đi về hướng thành thị. Đoàn xe này được binh sĩ Hoa Hạ quân bảo hộ. Phía trên chiếc xe ngựa thứ hai., Có người nhìn thật sâu vào hoàng hôn sinh cơ dạt dào trong màn xe, đây là hai năm đầu trâu già Trần Thiện Quân đã trở nên tóc trắng xóa. Bên cạnh hắn, sau khi bị Ninh Nghị uy hiếp, Lý Hi Minh đi theo Trần Thiện đều đi theo đầu trâu tiến hành cải cách.
"... bỏ ra không ít cái giá lớn, nhưng chúng ta đem Kim Cẩu chắn ở phía trước Tử Châu, ngươi xem thành viên này, hạt giống cũng sắp chín rồi, mùa thu năm nay, phải có thu hoạch tốt."
Thành viên Hoa Hạ quân đánh xe vô thức nói chuyện này với người bên trong, Trần Thiện đều lẳng lặng nhìn, trong mắt già nua dần dần có nước mắt chảy ra. Vốn bọn họ cũng là chiến sĩ của Hoa Hạ quân —— lão Ngưu đầu phân liệt ra hơn một ngàn người, vốn đều là một nhóm chiến sĩ kiên định nhất, cuộc chiến ở phía tây nam, bọn họ đã bỏ lỡ...
Sau bữa cơm tối hôm đó, bọn họ nhìn thấy Ninh Nghị.