Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Bên ngoài Trương Thôn, một ngày một đêm, Du Hồng Trác chém trường đao xuống.
Ánh sáng của bó đuốc rơi trên mặt đất, máu tươi chảy dài trong bóng tối, lão tam trong sáu vị hiệp khách hơi ngẩn ra, cánh tay cầm đuốc đã gãy mất, rơi trên mặt đất.
Hắc ám giống như mãnh thú cắn người, bao phủ đến, sau đó tiếng la thảm thiết xé nát cõi lòng, xé rách bầu trời đêm.
Hai cánh quay đầu lại, huy động Cửu Tiết Tiên trên người, thân hình lão tam lảo đảo, tay trái rút đao chém về. Du Hồng Trác vung đao tiến tới, dùng trường đao nhanh nhẹn và cương mãnh đánh văng binh khí của đối phương.
Trong bóng đêm chính là một hồi âm thanh leng keng của binh khí va chạm, sau đó biến thành huyết hoa bay lên. Du Hồng Trác xuất thân từ nơi khác, đao pháp thô kệch mà cương mãnh, ba thanh đao đánh về công kích đối phương, phá vỡ phòng ngự, sau đó bổ thương cánh tay lão tứ, bắp đùi lão tam bị đứt tay kia quay người muốn chạy, bị một đao Du Hồng Trác bổ vào sau lưng, lăn lộn trong vùng đất hoang vu phía sau thôn này.
Cưu bà bị khí thế máu tanh này chấn nhiếp, roi Cửu Tiết rơi trên mặt đất, bản thân hắn trúng hai đao cũng co quắp ngã xuống đất, chật vật bò về phía sau. Trong miệng trong lúc nhất thời còn chưa nói ra lời cầu xin tha thứ, Du Hồng Trác cầm đao chỉ vào hắn, lão Tam tay cụt còn kêu la trên mặt đất, người trong thôn đã bị động tĩnh này làm cho bừng tỉnh.
Du Hồng Trác quay đầu lại nhìn về phía đỉnh núi nhỏ cách đó không xa, trong rừng, bốn người đang đi về một nơi khác, nhưng trước mắt phỏng chừng cũng đã bị kinh động, mình nên quay đầu đuổi theo hay buông tha bọn họ đây?
Đang do dự, trên ngọn núi bên kia có tiếng người hô vang, là lão nhị trong sáu người hô: "Ý đồ trói tay -- "Lại cũng giống như là gặp phải kẻ địch nào đó.
Trong lòng Du Hồng Trác phát lạnh, người ra tay với mấy người này, ngoại trừ chính mình, chính là cờ đen. Dọc đường đi theo sáu người này, cũng không phát hiện cái gì không ổn, nếu nói cờ đen đã tập trung vào bên này, vậy thì mình...
Trong thoáng chốc, trong rừng cây trên đỉnh núi vang lên tiếng ầm ầm, ánh lửa chiếu ra trong bóng đêm, chính là đột hỏa thương mà Hoa Hạ quân sử dụng. Đao quang của hắn thu lại, liền muốn rời đi, xoay người một cái liền thấy bóng tối phía sau đang đi tới, vậy mà tới rất gần hắn mới phát hiện đối phương xuất hiện.
Giang hồ Tấn Địa không có quá nhiều tình cảm, nếu gặp nhau hẹp hòi, trước tiên bàn luận tình huống lập trường. Du Hồng Trác rèn luyện trong hoàn cảnh như vậy mấy năm, nhận ra phản ứng đầu tiên của thân ảnh này là lông tơ toàn thân dựng đứng, trường đao trong tay che lại, nhào tới.
Thân pháp phát lực, trường đao che bên người, cũng là góc nhìn chết của đối phương, đến gần nơi xuất đao như lôi đình, cũng là một thức sát chiêu thiên chuy bách luyện. Nhưng trong nháy mắt đao quang vô thanh vô tức chạy ra, hắn mới chú ý tới, từ trong bóng tối không một tiếng động đi tới, lại là một nữ tử váy xám không che mặt cũng không mặc áo hành đêm.
Hắn không thu đao, bởi vì ý niệm trong nháy mắt đó thậm chí không kịp vận chuyển.
Nữ nhân tay trái cầm một thanh trường kiếm, tay phải du hồng lẳng lặng duỗi ra, khoảng cách giữa hai người như đột nhiên biến mất nửa trượng. Hắn bắt được vai Du Hồng Trác như sét đánh, sau đó là cảm giác trời đất quay cuồng. Hắn chém một đao trên không trung, thân hình bay qua bóng tối, sau khi rơi xuống đất liền lăn hai vòng, mãi đến khi hai "Hiệp khách" muốn phóng hỏa thiêu hủy vách tường mới dừng lại...
Một gốc cây khô bị hắn chém qua không trung, lúc này đang chậm rãi ngã xuống. Du Hồng Trác tựa người vào vách tường, nhìn nữ nhân váy xám đối diện, trong lòng kinh hãi không nói nên lời.
Lúc ở Tấn Địa, hắn cũng từng đối chiến với "Long Vương" võ nghệ cao cường. Năm đó ở Trạch Châu, Xích Phong Long Vương vừa giải tán công nhận là "Thiên hạ đệ nhất" Lâm tông ta đã từng thi đấu một lần, chỉ lấy một chiêu thất bại, nhưng về sau Long Vương quy phục nữ tướng., Cảm ngộ tâm cảnh lại có đột phá, võ nghệ của bản thân cũng tất nhiên có tiến bộ. Du Hồng Trác là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi, có thể có được cơ hội luận võ với đối phương, xem như là một loại bồi dưỡng, cũng chân chính thể nghiệm được chênh lệch giữa đại tông sư và đại tông sư có bao xa.
Về phương diện khác, tại Tấn Địa trung kỳ đại chiến, hắn cũng từng may mắn chứng kiến Lâm tông sư ra tay sau khi trọng thương.
Nhưng bất kể là Long Vương hay là Lâm tông sư, hắn đều chưa từng chân chính cảm thụ được cảm giác vô lực giữa một chiêu vừa rồi.
Đây là vị nào trong quân Hoa Hạ...
....
Thời khắc Du Hồng Trác ngã bay trên mặt đất, bốn người trên đỉnh núi ý đồ chạy trốn cũng đã ngã xuống trong vũng máu. Trong nháy mắt tiếng kêu thảm thiết bên ngoài thôn trang dưới chân núi vang lên, có hai bóng người bắt đầu tập kích bọn họ.
Lão Lục trước tiên bị một đạo thân ảnh luân phiên trọng quyền đánh ngã trên mặt đất, sau đó có người trực tiếp đi tới, cảnh cáo mấy người nhanh chóng bỏ vũ khí đầu hàng. Lão Nhị giao thủ với người đánh ngã lão Lục mấy lần, lớn tiếng kêu lên ý đồ xiết chặt. Bên kia cảnh cáo người vứt bỏ giới kia giơ đoản thương lên, đánh ngã lão đại đang đi trước trong vũng máu.
Lão Ngũ giả làm thư sinh đi cứu viện nhị ca, quyền phong trầm trọng bỗng nhiên đánh vào bụng hắn lảo đảo thối lui. Trong ngũ tạng cuồn cuộn, hắn mới thoáng nhìn rõ thân ảnh vung quyền đối diện kia, chính là ban ngày trong nho nhã tìm người hỏi đường, làn da vị thôn cô da ngăm đen, dáng người rắn chắc, nuôi thật tốt kia.
"Quả hồng ở Hồ Châu..."
Trong gió đêm, hắn nghe được nữ tử kia nhẹ nhàng mỉm cười một tiếng, sau đó gào thét đá chân, trong chiêu bài đá đứt ngón chân "Nhị ca" lưu loát nhất, sau đó đi tới hắn.
Đến gần, theo mặt hắn, một quyền đánh xuống...
....
"Buổi chiều các nàng nhắc nhở ta, có một võ nghệ cũng không tệ lắm, chỉ là không biết bạn bè, bởi vậy tới xem một chút."
Tiếng nói vang lên, nữ nhân mặc váy dài màu xám đi tới phía hắn, trong ánh mắt cũng không có ý khinh địch.
"... Ngươi có thể ngăn cản bọn họ phóng hỏa, vậy thì không phải là địch nhân, Trương thôn hoan nghênh ngươi đến. Không biết hiệp sĩ là người phương nào, họ tên là gì?"
Lời nói của nữ nhân ôn hòa, mang theo Du Hồng Trác nhìn thấy trong tông sư bình dị gần gũi chưa từng có. Trong bầu trời đêm, lại có tiếng rít cùng khói lửa bốc lên, cũng không biết là gặp địch nhân ở đâu. Nhưng hiển nhiên, quân nhân Hoa Hạ bên này đã sớm chuẩn bị kỹ càng.
Đêm nay còn dài, sau khi đợt động tĩnh đầu tiên phát sinh, xác thực đã có rất nhiều người lục khuê trước sau triển khai hành động của mình... Tin tức hỗn loạn đêm nay sau khi bình minh sáng sớm ngày hôm sau lan truyền thành Đô, lại ở một mức độ nào đó cổ vũ nho sinh và hảo hán Lục Lâm.
Không có bao nhiêu người biết rõ chân tướng bên này, mọi người chỉ biết là ở Trương thôn, một đám "ý sĩ" tranh nhau động thủ.
Thân thể trần trụi...
tháng bảy hai mươi, Thành đô.
"Trong đêm hôm trước, hơn hai trăm nghĩa sĩ phát động tấn công Trương thôn..."
"Có người suýt nữa giết chết thê tử Ninh Nghị, Tô Đàn Nhi..."
"Lục Đỉnh Minh ở hồ nước, uống huyết tửu, bỏ mạng ở quá khứ... "
" Tráng nhiên, khỏe tai..."
"Trong đêm qua tất nhiên thanh thế sẽ càng lớn hơn, nói không chừng đã tới tay..."
"Chỉ là tạm thời chưa truyền đến tin tức xác minh..."
Ban ngày ánh mặt trời tươi đẹp, đã có vô số lời nói âm thầm lưu động.
Đây cũng là một ngày gió thu xua tan lười biếng, từ sau khi cùng Dương Thiết Hoài tụ hội lại hai ngày, Quan Sơn Hải không ra khỏi viện tử, một bên là hồng tay áo thêm hương, một bên viết mấy câu chữ tĩnh tâm, một bên tín nhiệm được các loại tin tức lộn xộn từ chỗ thủ hạ.
Chính giữa những tin tức này, chỉ có một phần rất nhỏ là báo cáo chiến đấu truyền về từ Trương thôn bên kia. Bởi vì nơi này chưa từng kinh doanh, đối với tình hình rối loạn của Trương thôn, rất khó thăm dò rõ ràng. Hoa Hạ quân quả thật có động tác của mình, nhưng động tác cực kỳ tối nghĩa, người từ ngoài đến không thể nào biết được, đến cùng có người nhà nào làm tổn thương Ninh Nghị hay không, có bắt cóc hài tử của hắn hay không, Hoa Hạ quân có bị điều hổ ly sơn quy mô lớn hay không.
Độ khó của tin tức như vậy cũng không phải ở chỗ không có tin tức, mà phần lớn là tin đồn quá nhiều. Trong thành nhiều người như vậy thư sinh, một người nhiều như vậy, một người là hai người ở trong khách sạn ngậm lấy, tùy tiện một tin tức liền qua ba đạo khẩu, liền nhìn không ra nguyên hình. Đối với người Quan Sơn Hải nghĩ như vậy muốn nhờ vào tin tức làm việc, rất khó nắm bắt được mạch lạc rõ ràng.
Cho dù cũng tốt đẹp, quyền danh cũng tốt, nhưng ở bên ngoài, nếu thật sự phải làm chuyện khởi đầu, Quan Sơn Hải vẫn có thể biết nặng nhẹ, sẽ không thể đoán trước sẽ làm một kẻ ngu ngốc. Nhưng mà trong thời hỗn loạn như vậy lại là một nội cục., Hắn cũng chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi, hắn biết chuyện này sẽ phát sinh: sẽ xảy ra một chuyện gì đó, chuyện này có lẽ sẽ rối loạn nhưng có thể quyết định được tương lai của mệnh mạch trong thiên hạ, nếu là cái sau, hắn đương nhiên cũng hi vọng mình có thể nắm bắt được.
Trong thành cũng tương tự như Quan Sơn Hải, tự nhiên cũng có rất nhiều người, Lãng Quốc Hưng đem sự tình kể cho Hoàng Nam trung gian, Hoàng Nam bên trong thì thông tri thủ hạ hơn mười gia tướng tận lực chuẩn bị. Thích khách tên gọi Trần đã ở phụ cận Nghênh Tân Lộ lẳng lặng quan sát mấy ngày., Ngẫu nhiên cũng có thể thấy dấu hiệu xa mã của Ninh Nghị, Vương Tượng Phật đi dạo trong thành, cảm thụ được một luồng gió nhẹ mây trôi, cảm nhận được cảm giác vừa khẩn trương khi mạch đập vừa chấn động.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Bị Vương Tượng Phật đánh, Lô Hiếu Luân báo hết mọi chuyện cho phụ thân biết. Trong buổi tụ hội mấy ngày liền, Lô Lục đã sớm cảm nhận được bầu không khí mưa gió bất ngờ kia, ngẫu nhiên gã cũng sẽ tiết lộ với người khác một chút.
"A... Lần này, hảo thủ chân chính đã vào thành, không vội lên lôi đài kia. Sớm muộn gì trong thành cũng xảy ra một chuyện lớn, người trẻ tuổi các ngươi a, không nghĩ kỹ là không nên đi lên, một vài cao thủ mà lão phu ngày thường từng gặp, chỉ sợ lần này đều đến... muốn người chết..."
Trong lời nói của Lư Lục Đồng lộ ra tiên tri cao nhân tiền bối, võ giả bình thường tham dự tụ hội lập tức có thể nghe ra được mùi vị bất thường trong đó, cũng chứng thực từng cái không khí khác biệt mà bọn hắn cảm nhận được gần đây., Chỉ cảm thấy nhìn thấy hình dáng cự thú ẩn giấu sau lưng phồn hoa, có cả gan hướng Lô Lục đồng hỏi thăm đều có cao thủ nào. Lô Lục đồng liền tùy ý giảng giải một hai cái, có đôi khi cũng nói tới phong thái của giáo chủ Quang Minh Lâm tông ta.
"... Lâm tông ta cùng Tây Nam có thâm cừu đại hận, bất quá lần này thành công hay không, lão phu cũng không biết, các ngươi cũng không nên đoán mò..."
Hắn vừa nói như vậy, người suy đoán ngược lại càng nhiều, thậm chí toàn bộ tin tức hảo thủ toàn bộ Đại Quang Minh giáo ẩn núp lúc này cũng đã âm thầm truyền ra, miêu tả sinh động. Đám người Dương Thiết Hoài Nhân còn lén lút tìm kiếm một hồi, cuối cùng mới cảm thấy, hẳn là lời đồn Hoa Hạ quân phát ra làm màn khói.
Hai mươi ngày này ban ngày yên bình đi qua, có lẽ là cảm nhận được mưa núi gần nhất sắp tới, hiệp sĩ lên lôi đài luận võ gần đây cũng có chút kiềm chế. Buổi chiều mấy trận cuối cùng không có thương binh, thà làm trễ nải, thoải mái vui vẻ.
Màn đêm buông xuống, Ninh kỵ ăn cơm tối đã tới sân nhỏ của lão tiện nhân, bò lên nóc nhà hóng mát. Đối với thói quen mấy năm nay ỷ vào võ nghệ rình coi khắp nơi, hắn tiến hành tự kiểm điểm, đợi đến tháng tám trở lại Trương thôn, liền không thể làm như vậy nữa.
Cùng thời khắc đó, Ninh Nghị đang thương nghị chuyện cải cách trong gian viện bên cạnh Ma Ha trì với Trần Phàm. Bởi vì là hai đại nam nhân, ngẫu nhiên cũng có nói một ít tin tức liên quan tới địch nhân, làm một vài động tác hèn mọn không quá phù hợp với thân phận, lộ ra dáng tươi cười ngầm hiểu nhau.
Giờ Tuất một khắc, tiếng nổ vang lên trong thành.
Ninh Độc đứng trên nóc nhà, nhìn ra xa xa.
Ninh Nghị và Trần Phàm đứng bên hồ một lát, thậm chí lấy kính viễn vọng ra xem. Sau đó Ninh Nghị phất tay: "Lên tháp lâu lâu... bên kia... cao."
Tên lệnh cùng khói lửa xông lên bầu trời đêm, đây là Hoa Hạ quân cảnh báo tin tức và phương hướng chỉ dẫn trong thành.
Trong cùng thời khắc đó, vô số người nhìn chằm chằm vào bầu trời đêm. Quan Sơn Hải đẩy nữ nhân gì cũng không mặc, lao ra ngoài viện tử, thậm chí chuyển qua cầu thang tường thượng, trong Hoàng Nam xông vào trong sân nhỏ., Rất nhiều gia tướng đều đang chuẩn bị. Phía đông thành thị, có một võ giả tên là Từ Nguyên tông cầm lấy trường thương, hơn mười huynh đệ có quan hệ qua mạng của hắn đều bắt đầu chỉnh lý trang bị. Vô số thị giác, có người nhìn nhau, có người đang chờ đợi, cũng có người nghe được lời đồn đại như vậy: "Đại loạn rồi."
"Có anh hùng nào đó nổ chết Ninh Nghị!"
"Muốn động thủ không? Muốn động thủ sao..."
Vương Tượng Phật ngồi xếp bằng tĩnh tọa, thu liễm tâm tình, một lát sau, đi ra đầu đường.
Viện tử mà đám người Lư Lục cùng cư trú vang lên tiếng pháo nổ, lão nhân đã từ chỗ ngồi nhảy dựng lên: "Hiếu Luân đây! Hiếu Luân đâu rồi!"
"Sư huynh ra ngoài đi dạo, tiêu thực rồi." Có đệ tử trả lời.
"Tìm hắn trở về! Ngươi đi tìm hắn trở về, hôm nay phong cửa phòng, không có ta nói chuyện, ai cũng không được đi ra ngoài nữa..."
Bóng đêm đang trở nên thuần hậu, tựa hồ đang muốn sôi trào.
Thành nam, từ nơi khác tới, Hoắc Lương Bảo của Uy Vũ tiêu cục cùng một đám huynh đệ nhanh chóng tập kết trong sân. Thành trì phía ngoài đã có Yên Hỏa lệnh tiễn bay, tất nhiên đã có Hoa Hạ quân đến chiến đấu với nghĩa sĩ bên kia. Buổi tối này sẽ kéo dài rất lâu., Bởi vì không có thương lượng, có rất nhiều người sẽ lẳng lặng chờ đợi, bọn họ phải đợi đến khi thế cục trong thành loạn thành hỗn loạn, mới có thể tìm được cơ hội, thành công mà hành thích ma đầu kia.
"Dù sao cũng phải có người làm đầu tiên chứ!"
Bọn họ chuẩn bị vũ khí, từng người mặc nhuyễn giáp, hơi xếp hàng, từng người ôm chầm lấy nhau.
"Vì thiên hạ này!"
"Chúng ta lên đường thôi!"
Hoắc Lương Bảo xoay người, đẩy cửa lớn ra, phóng ra ngoài cửa.
Một đám huynh đệ cũng lập tức đuổi theo, sau đó... liền ở ngoài cửa chặn lại.
Hoắc Lương bảo ra khỏi cửa đầu tiên, xông ra hai bước, đứng trên thềm đá ở ngoài cửa. Bên kia cách hắn ngoài hai trượng, có mười tên quân nhân Hoa Hạ xếp thành một hàng.
Một quân nhân dáng người trung đẳng dáng người như Hoa Hạ quân đã đi tới, tay cầm một chồng giấy, ánh mắt nhìn về phía thành trì bên kia có Yên Hỏa lệnh tiễn động tĩnh. Hắn như không nhìn thấy Hoắc Lương bảo và đám người phía sau hắn mang theo đao thương, trực tiếp đi tới trước mặt đối phương.
"Trong thành có sơn phỉ nháo sự, bên này tạm thời giới nghiêm, chư vị đêm nay có thể ở trong nhà một hồi hay không. Đi thăm bạn bè gì gì đó, có thể ngày mai làm... Đây là mệnh lệnh tuần thành bên kia, đóng dấu, có tổn thất gì không, ngày mai có thể cầm lấy kể lể, thế này, mọi người hãy nhận lấy."
Hắn đưa một tờ giấy vào trước người Hoắc Lương Bảo, sau lưng Hoắc Lương Bảo đeo một thanh trường thương màu đỏ, trên lưng đeo một thanh phác đao, trong xiêm y rộng mở còn mơ hồ có thể thấy được một loạt Hồng Anh phi đao. Hắn đứng ở nơi đó, có một số máy móc đưa tay nhận lấy trang giấy.
Phía sau có một đám người đứng chặn ở cửa ra vào, đều là hạng người miệng lưỡi đao liếm máu, có người lau mũi, có người mài răng, sau đó lại nhìn lẫn nhau.
Quan quân Hoa Hạ kia chỉ bình tĩnh nhìn tất cả mọi người, mười tên binh sĩ bên đường cũng lẳng lặng nhìn sang bên này. Bảo vật Hoắc Lương bỗng dưng giơ tay trái cầm tờ giấy lên, ra hiệu huynh đệ phía sau không được hành động thiếu suy nghĩ. Tên quan quân kia mới gật đầu: "Bên ngoài nguy hiểm, tất cả đi về đi."
....
Mũi tên bay lượn, khói lửa lại bốc lên.
Từ Nguyên tông đã chuẩn bị xong kế hoạch đẩy cửa bước ra ngoài. Bởi vì cần phải ẩn nấp, nên hắn và một đám huynh đệ ở trong tiểu viện tương đối vắng vẻ. Lúc này hắn mới đi ra ngoài cửa, cách đó không xa đã có người đi tới.
Cầm đầu là một chiến sĩ thân hình thẳng tắp, lưng đeo song đao, ngay lúc Từ Nguyên Tông khẽ giật mình, đối phương đã trực tiếp mở miệng.
"Hoa Hạ quân xếp hàng Vương Đốn, hôm nay cả gan xin Từ Tông sư bỏ qua cho, như vậy dừng tay. Sau này nhất định sẽ cảm nhận được tình cảnh ngày hôm nay, đến nhà bái tạ... Xin Từ Tông Sư dừng tay!"
Vương Đốn... Từ Nguyên tông đỏ mặt, cái tên này hắn đương nhiên đã từng nghe qua, đây là nhân vật anh hùng một chém giết nữ tướng rời đi trong Kiếm Môn Quan mấy tháng trước. Dù sao, danh tiếng tông sư võ học của hắn ngược lại có vẻ như trò đùa. Hắn ẩn nấp khổ tâm sau khi vào thành nhưng không hề nghĩ tới, hành tung của mình sớm đã bại lộ.
Hắn tỉ mỉ nghe tiếng ồn ào truyền tới từ các nơi khác trong thành, phất tay: "Có thể tìm được ta, Hoa Hạ quân quả nhiên lợi hại, chỉ là... Ta có thể dừng tay, thành anh hùng trong thành, chịu dừng tay không? Nếu ta dừng tay, sao có thể đối mặt với bọn họ chiến đấu."
Lời nói của Từ Nguyên tông hùng hồn dõng dạc...
Người trên phố phố phố đột nhiên hỗn loạn giật nảy mình, sau đó theo tiếng chiêng của Hoa Hạ quân bắt đầu tản ra các hướng khác nhau. Lô Hiếu Luân đi dọc theo phương hướng về nhà trong chốc lát, mắt thấy xa xa có ánh lửa dâng lên, trong lòng mơ hồ có kích động đang cuồn cuộn. Hắn biết, lần này vấn đề nan đề của Hoa Hạ quân rốt cuộc đã xuất hiện.
Hắn thân mang võ nghệ, bước chân nhanh nhẹn, cứ như vậy đi xuyên qua đường phố, nghĩ nên đi nơi nào xem náo nhiệt mới tốt. Hắn đang đi trên một con đường không nhiều người, bước chân đột nhiên dừng lại.
Chỉ thấy một bóng người nhìn như không chút để ý đang từ đường đi tới, người nọ thân hình cao lớn, mái tóc rối tung như sư tử nguy hiểm. Chính là ngày đó tới thử quyền cước của hắn, về sau do phụ thân suy đoán, là đến tìm tông sư Võ Đạo của Hoa Hạ quân gây phiền phức.
Trong loạn cục như vậy, hắn quả nhiên cũng đi ra.
Ý niệm đầu tiên của Lư Hiếu Luân là muốn biết tên của đối phương, nhưng trong khoảnh khắc này trong lòng vị Đại Tông Sư này tràn ngập sát ý, chính mình và hắn gặp nhau trùng hợp như vậy, nếu như tùy tiện tiến lên đáp lời, làm cho đối phương hiểu lầm gì đó, khó tránh khỏi bị đánh giết tại chỗ.
Hắn nghĩ tới đây, chậm rãi đi sang ven đường, quay mặt về phía vách tường bên đường, định quay đầu rời đi trong tình huống không khiến đối phương chú ý.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên bên cạnh.
"Ừm, tên kia, tên kia..." Một tên tráng hán thân hình cường tráng từ trên mảnh gỗ bên cạnh Lô Hiếu Luân đứng dậy - tráng hán này vốn đang ngồi ăn xiên thịt nướng, lúc này đám người tách ra, hắn cắn nuốt từng xâu đậu hũ, ném xuống thẻ trúc: "Ừ, tên kia..."
Thanh âm người này to lớn như thế, tất nhiên sẽ khiến cho những người khác trên đường chú ý, như vậy bản thân ở bên cạnh hắn cũng khó tránh khỏi bị vị tông sư võ đạo kia phát hiện. Lư Hiếu Luân quay về phía vách tường, trong lòng căng thẳng, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bên đường phố quả nhiên tông sư tóc rối kia nhìn tới.
"Ừm, Vương Tượng Phật!"
Tráng hán ở bên cạnh gọi tên, ánh mắt của loạn phát tông sư lộ ra vẻ thú vị, quay đầu nhìn xung quanh.
"Hoa Hạ quân Ngưu Thành Thư! Hôm nay phụng mệnh bắt ngươi!"
Lư Hiếu Luân đứng về phía vách tường.
Trong giây lát này, mồ hôi ướt đẫm. Hắn đã hiểu được tên của vị tông sư võ đạo kia gọi là Vương Tượng Phật, còn tráng hán bên cạnh chính là những người đối nghịch với hắn.
Đầu phố, Vương Tượng Phật giang hai tay, khóe miệng nở nụ cười.
Bên này tên là Ngưu Thành Thư tráng hán, giơ nắm đấm lên bàn tay, cất bước đi tới. Lô Hiếu Luân nghe được, hắn thì thào một tiếng: "Bắt lại."
Hai bóng người đồng thời phát lực, Lô Hiếu Luân đứng bên tường quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bọn họ ở giữa đường ầm ầm va chạm vào nhau...