Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Tụ hội có thời gian ấm áp mà thú vị, nhưng mọi người đều có chuyện, sau đó tự nhiên cũng sẽ tản đi. Ninh Độc về nhà căn cứ vào cảm ngộ hôm nay tiếp tục rèn luyện võ nghệ, cũng không có đi giám thị tiểu tiện cẩu.
Ngày thứ hai là bảy, chính là thời điểm tháng ăn xin của các nữ tử, chờ đợi nhân duyên, đối với nam tử mà nói, tiết mục chủ yếu là tế bái Khôi Tinh, cầu xin công danh. Ngày đó Hoa Hạ quân cử hành không ít hoạt động, náo nhiệt nhất đại khái là hoạt động ưu đãi của vài thư tịch trên thư tịch.
Ví dụ như nguyên lý trân quý của các vật phẩm trân quý xếp thành chữ thô phổ phổ thông, chỉ là trang giấy chất lượng thì khiến người ta động lòng không thôi. Bởi vì hôm qua mới phát thi các loại quy tắc nhỏ, một ngày này liền có lượng lớn sĩ tử đến mua, ở các cửa hàng chuyên bán chen chúc nhau, chúng đại nho sinh không ngừng mua đồ., Danh lưu ở quán trà phụ cận vừa nhận người, tiếng mắng to đau đớn vô cùng, có người hô to đây là dương mưu của Hoa Hạ quân, chính là để mọi người than thở đoàn kết.
Phần lớn người ra mặt mua sách là sĩ tử hàn môn, có người mua sách xong thì cúi đầu bỏ chạy, cũng có người thẳng thừng thẳng thắn, cũng không quan tâm đến sự chỉ trích của đám đại nho. Đến xế chiều hôm nay, lại dần dần xuất hiện không ít tình huống khiến người khác ra mặt "Mua hàng", Hoa Hạ quân cũng không ngăn cản, bên này cho mỗi người một số lượng là hai bộ, một bộ tự dùng, một bộ khác cầm đi vụng trộm bán cho người khác.
Tình huống gà bay chó nhảy theo tiết tấu náo nhiệt, một ngày này ở trong đấu võ trường quán, Ninh kị công tác đều nghe được nhao nhao nghị luận với bên ngoài. Còn có thư sinh trên đường phố phụ cận đánh ra quần thể, khiến cho trong quán rượu xem quần chúng luận võ, võ giả đều nhao nhao chạy ra ngoài xem náo nhiệt. Sau khi trở về tặc lưỡi than thở, nói là tràng diện loạn thành một đoàn, đáng tiếc Hoa Hạ quân đến quá sớm, không thể đánh chết người.
Trong tương lai, phong hướng trong thành, cũng thường thường là náo động hỗn loạn như vậy. Đối với Ninh tối, người có thể cảm nhận được sâu sắc nhất chính là những người dự thi trong các đại hội tỷ võ đã vượt lên trên diện rộng, người mang nội gia công, võ giả tài nghệ không tầm thường cũng dần dần nhiều lên.
Ở bên ngoài, trải qua một hai tháng tụ tập cùng rèn luyện, văn nhân, võ giả hai phương diện đều thông qua cuộc đại hội này để tạo nên danh tiếng, mọi người có mục đích tương đồng dần dần nhận ra đồng bạn tụ hợp cùng một chỗ.
Ở giữa, nho sinh muốn trực tiếp học vấn áp đảo Hoa Hạ quân, xuất đầu lộ diện chính đại quang minh chính đại nhất; một số người trong lòng có ý nghĩ kịch liệt, đối với văn sĩ càng cảnh giác Hoa Hạ quân bắt đầu lẻn vào dưới mặt nước, len lén liên lạc với người đồng đạo: một bộ phận văn sĩ lắc lư trái phải., Trong lúc rảnh rỗi nhất, cũng có rất ít người tiếp nhận lý niệm của bốn dân Hoa Hạ quân, các loại cách thức, Khải Mông, bắt đầu rõ ràng việc xe ngựa phản đối những Đại Nho kia - Đương nhiên, ở giữa có bao nhiêu là gian tế, cũng không dễ nói rõ ràng.
Về phương diện võ nhân, mấy tên cao thủ nội gia ở trên đấu trường cuối cùng cũng bắt đầu thể hiện ra sự áp đảo cường hãn, khiến cho nhiệt tình khi cố kỵ xem luận võ tăng lên một chút. Chỉ là theo tin tức của Hoa Hạ quân tướng từ đại hội tuyển chọn nhân tài, biểu hiện của võ giả càng thêm mãnh liệt, thường xuyên xuất hiện sự cố cắt ngang tay chân người khác, khiến cho lượng công việc của hắn tăng lên nhiều.
Đôi khi Hoàng Sơn kia còn tới chào hỏi hắn, tán gẫu thân thiết. Đám bại hoại này còn chưa bắt đầu làm việc, thà bắt đầu căm ghét bọn họ còn hơn.
Ban ngày làm việc, ban đêm đi dạo, bên phía Văn Thọ Tân nghe các loại ngôn luận kỳ lạ, sau đó nhìn xem cả ngày bị giam giữ trong sân Khúc Long động tĩnh. Lâu ngày, hắn phát hiện nữ nhân thật đáng sợ.
Từ khi thành đô, Khúc Long Đống đã ở trong sân bị giam hơn một tháng, mỗi ngày xem một phong cảnh giống nhau, cũng không cảm thấy phiền muộn: thà kiêng kị từ nhỏ chạy loạn trong núi, theo cao thủ học võ, nhìn quân đội huấn luyện, trong đồng bọn nhỏ tuổi cũng có nữ hài tử., Đều cùng bọn Hồng Đề di nương, qua loa học võ nghệ, xưa nay giống hệt con trai, lại ra tay độc ác, đôi khi đánh quần chiến không hề cố kỵ, thà kiêng đều cảm thấy đau đầu. Đối với những cô bé này mà nói, trong mười ngày không ăn thả sân cũng có thể vui vẻ nhảy nhót, chiếu khúc Long thung lũng như vậy có lẽ ba ngày đã khóc cha gọi mẹ rồi.
Đúng là thuật nghiệp có chuyên môn...
Đám người xấu ùn ùn bức bách, thủ hạ căn bản không có hành động, tư duy bình tĩnh ngược lại lại càng phát tán, nhìn Khúc Long, cũng không giống như trước kia ngày nào cũng muốn giết.
Hắn từ trên chiến trường xuống đây, lại đi gặp qua rất nhiều gia sản đã qua đời của chiến hữu, sau đó nghe nói những kẻ địch này còn muốn tới quấy rối, vốn đã nghẹn một bụng tức giận, chỉ vào ai phạm tới tay hắn lại vung đao chém xuống. Ai biết giám thị một tháng sau, bực này hùng tâm tráng chí đều bị đám địch nhân làm hao mòn. Có đôi khi Khúc Long đứng ngẩn ở dưới lầu, hắn ngẩn người trên lầu, chỉ cảm thấy đám người này thật sự là đáng thương, đáng giận lại đáng thương.
Cứ thế qua khí nóng nhất - thực ra cũng không khó chịu: Tam Phục Thiên, tới tháng bảy mười ba, Trần Phàm, huynh tẩu bọn người đều tới chúc mừng hắn. Buổi tối, di di và cha hắn ngày vạn cơ cũng vụng trộm tới một chuyến, khích lệ hắn tương lai học tập tiến bộ, mỗi ngày đều hướng lên trên, đây là sơ thu hắn vừa tròn mười bốn tuổi.
Thời gian cứ thế trôi qua từng ngày, thành tích xao động bên ngoài khiến người ta không nhìn ra được những manh mối nào...
Thân thể trần trụi...
Tháng bảy, Trung Nguyên, trên bầu trời giấy vàng và cờ trắng bay lên, ban ngày thỉnh thoảng có giấy buộc đầu trâu mặt ngựa từ trên đường đi qua.
Khúc Long đốt tiền vào một góc hướng về phía bắc tiểu viện, cúng tế cho phụ thân của mình chết trong tay Hoa Hạ quân nhiều năm trước.
Ở các nơi trên bình nguyên thành đô bình, cũng có tế điện to to nhỏ nhỏ đang tiến hành. Dưới ánh nắng an lành, phía bắc mi châu, trong doanh địa của đệ ngũ quân đệ ngũ Hoa Hạ, Nhan Thanh Thiền đứng trong hàng rào, nhìn cảnh tượng kỵ binh tập kết cách đó không xa, xuất phát.
"Sao vậy?"
"Hàn cẩu bên này, xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn..."
"Có người tới cứu chúng ta?"
Doanh trại tù binh này không lớn, chính giữa áp giải không ít tù binh cao cấp đã được chọn lựa. Bọn họ biết rằng nửa tháng sau mình sẽ bị áp giải tới thành tù binh đều tham gia nghi thức bắt giữ. Đây sẽ là thời khắc khuất nhục nhất của toàn tộc nữ Chân tộc trong bốn mươi năm tới, nhưng đã không cách nào tưởng tượng nổi.
Bất quá vào thời khắc này, có đầy đủ đầu óc chiến tranh, có một đám nữ chân phù và tướng lãnh quý giá, nhìn ra Hoa Hạ quân lần này xuất chinh không tầm thường, xem ra gặp phải tình huống ngoài ý muốn gì đó, tâm tư mọi người không khỏi sôi nổi lên.
Đương nhiên, nhìn xung quanh doanh địa trông coi một chút, bọn họ liền hiểu được, chạy trốn là không có khả năng, chỉ có thể trông cậy vào đại soái hoặc là đại soái hoặc là thần cơ diệu toán của cốc thần toán, nghĩ ra biện pháp gì tốt để đến đây cứu viện bọn họ...
Tầm mắt trở lại Thành Đô, giờ xế chiều, trái dưa hấu đã sửa sang lại hành trang, mang theo một đội thân vệ, chuẩn bị lên ngựa, rời đi nghênh khách. Ninh Nghị tiễn nàng một đoạn: "Lần này đi, phải bảo trọng."
"Ta đi đây, ngươi cũng bảo trọng, ta luôn cảm thấy, có mấy người sắp không kiềm chế nổi nữa rồi." dưa hấu nắm tay trượng phu, vẻ mặt có chút khó xử: "Bằng không, gọi Hồng Đề tỷ tỷ lại đây..."
"Bên này có nhiều người như vậy, lại có Trần Phàm đứng trong bóng tối nhìn, mẹ chồng cái gì." Ninh Nghị cười nói: "Ngươi đi rồi, bọn họ lại càng dễ rơi vào. Không cần lo lắng, mấy tên lưu manh kia có thể làm ra chuyện gì chứ, nam nhân của ngươi thân kinh bách chiến, ai cũng phải chết."
"Dù sao cũng là Huyết Thủ Nhân Đồ uy chấn thiên hạ." dưa hấu do dự một chút, vẫn nở nụ cười.
Ninh Nghị vỗ nàng một cái: "Được rồi, đừng ba hoa. Ngươi gióng trống khua chiêng ra khỏi thành là được rồi."
Hai người lại lần nữa coi trọng nhau, dưa hấu mang theo thân vệ cưỡi ngựa đi về phía Thành Đô Tây Môn, trên đường đi, nàng có thể cảm nhận được ánh mắt không tầm thường nhìn chăm chú.
....
Cùng lúc đó, Lô Lục và lão nhân đang tụ hội làm một vị khách quý trọng yếu nhất để ngồi trên chiếu. Trong sân, một vài võ giả trẻ tuổi tỷ thí với nhau, gã liền chỉ điểm cho các tiền bối võ lâm bên cạnh một phen.
"Võ công, quan trọng nhất vẫn là giao lưu như vậy. Nói đến đây, Trung Nguyên rơi vào tay giặc, cũng tương đối xúc tiến Nam truyền của Bắc Quyền, ngươi xem hai quyền pháp này, vết tích của Nam Bắc Bắc đều rất rõ ràng... Lão phu nói, có, là chuyện tốt, chứng tỏ có giao lưu, rất rõ ràng là chuyện xấu, đó là giao lưu không đủ..."
Tuổi hắn tuy lớn, nhưng cũng có kiến thức không kém, trong một phen chỉ điểm, mọi người gật đầu tán thưởng. Hai võ giả trẻ tuổi được chỉ điểm càng mừng rỡ, đều cảm thấy nghe những tiền bối võ lâm này bàn tán, vượt qua ở nhà tu luyện mười năm.
Trong hội trường luận võ, con trai của Lư Lục Đồng Lô Hiếu Luân dùng bàn tay vàng đất chặt đứt một chân đối thủ. Trọng tài tuyên bố gã thắng lợi, gã còn đang buông lời với đối phương, nhìn người nọ ôm chân đứt lăn lộn, cười nhạo không thôi: "Gọi ngươi nhảy, nhảy không nhảy!"
Một đại phu trẻ tuổi nhảy lên đài cứu trị thương nhân chân gãy đẩy hắn ra, vẻ mặt lạnh lùng không vui: "Đừng cản, ngươi thắng rồi."
"Này, hắn không trị được thương thế này, đừng phí công phu, què rồi!"
"Tránh ra."
Đại phu trẻ tuổi ngồi chồm hỗm trên mặt đất, bắt đầu thuần thục xử lý mọi việc. Lư Hiếu Luân khóe mắt khẽ động, quanh năm hắn đánh gãy xương, đối với chữa trị cũng là một hảo thủ hạ, tiểu đại phu này nhìn thủ pháp liền thành thạo, nói không chừng thật đúng là có thể chữa được bảy tám phần cho đối phương, tiểu đại phu trẻ tuổi bực này có thể chính là Hoa Hạ quân. Hắn đối với khuôn mặt quân nhân của Hoa Hạ quân nhân nhất thời không thích.
Giống như đám gia hỏa vong ân phụ nghĩa ngày trước, mắt cao hơn đỉnh đầu!
Sau khi trọng tài tuyên bố thắng lợi, hắn xuống lôi đài, tiến hành cấp cứu cho những nhân viên bị thương và tiểu đại phu ở bên cạnh, đứng ở bên cạnh nói: "Tiểu bằng hữu, đã trải qua chiến trường sao?"
Trên mặt tiểu đại phu kia dính chút vết máu, ánh mắt chuyên chú, không để ý tới hắn. Lư Hiếu Luân liền đi qua bên cạnh, dưới chân tùy ý một chút, vô thanh vô tức mang theo chân người kia một lần nữa.
Chân mới tùy ý nhấc lên, bộp một cái, bàn tay tiểu đại phu kia chẳng biết tại sao lại đặt ngang lên đùi của hắn, sức lực không lớn, chỉ là lúc trước hắn chưa phát lực đã đem chân hắn ấn trở về. Trong nháy mắt, lông tóc sau lưng Lư Hiếu Luân dựng đứng lên, tiểu đại phu ngồi chồm lên, ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn: "Ngươi làm gì đó? Ngươi đi đường cho tốt vào."
Nói xong hắn liền buông tay ra. Khoảnh khắc đó hàn giá lạnh lẽo như ảo giác rút đi, Lô Hiếu Luân đi ra ngoài sân.
Sau lưng mơ hồ toát ra mồ hôi lạnh.
Lư Hiếu Luân lúc này đã ngoài năm mươi tuổi, khi còn trẻ thích hưởng lạc, giao du, tuy rằng du ngoạn khắp nơi, nhưng thỉnh thoảng giao du cũng thật sự mở rộng tầm mắt của gã, trước mắt được gọi là võ nghệ không tầm thường ở giữa lục lâm. Nhưng một khắc vừa rồi, gã thậm chí không cách nào phân biệt được tiểu quân y là bởi vì trực giác hay là bởi vì võ nghệ ngăn cản gã.
Hắn chỉ mơ hồ cảm thấy, nếu như đối phương có võ nghệ, hơn nữa trên tay còn có bất kỳ vũ khí lợi hại nào, thì chỉ một chiêu đó thôi, huyết mạch đùi mình đã bị cắt đứt. Chỗ yếu hại bậc này, bị người ta tiện tay ấn một cái, vậy mà mình lại không kịp phản ứng, là đối phương có võ nghệ cao, hay là mình khinh thường...
Cân nhắc lại tuổi tác của đối phương, hắn cho rằng khả năng lớn nhất vẫn là mình bất cẩn.
Chạng vạng hè bắt đầu ánh nắng chiếu xuống đầu đường Thành đô, sau khi hắn gặp mặt một sư đệ, liền đi tới chỗ phụ thân đang tham gia tụ hội cách đó không xa, trên đường còn một mực suy nghĩ về tiểu quân y kia. Như thế đi qua mấy con phố như thế., Ở một đầu đường không có bao nhiêu người đi đường, sư đệ bên cạnh đột nhiên kéo hắn. Lô Hiếu Luân ngẩng đầu nhìn về phía trước, một hán tử thân hình cao lớn, mang khăn trùm đầu màu xám trắng đang đi về phía bọn hắn, ánh mắt nhìn qua cũng không có thiện lương gì.
Hán tử này thân hình khôi ngô, cao hơn Lô Hiếu Luân nửa cái đầu, hai tay khớp xương vừa thô vừa to, trên nắm tay, trên đốt ngón tay đều là kén già, hiển nhiên cũng là người làm nghệ không tầm thường. Lư Hiếu Luân cũng không để ý đến hình thể của đối phương, hắn cả đời sở học chuyên phá xương cốt, không sợ cứng rắn công, ngược lại một bộ phận thân pháp lợi khí nhanh nhẹn có thể tạo thành uy hiếp đối với hắn, lập tức chắp tay nhìn đối phương.
"Các hạ là người phương nào?"
Người nọ bộ pháp đều đặn, đung đưa nắm đấm, còn đang đi tới: "Lô Hiếu Luân, truyền nhân của Lục Thông Lão Nhân, gần đây đều nói sơ hở của Bá Đao trong thành, ta đến thử võ nghệ của ngươi, kết tay."
Thời gian gần đây, Lư Hiếu Luân cùng phụ thân tham gia các loại thịnh hội, cũng chú ý tới các cao thủ trong khoảng thời gian này đều tham gia luận võ đại hội, nhưng đối với người trước mắt này cũng không có chút ấn tượng nào. Thái độ của đối phương thong dong, đảo mắt đã đến trước người, hai tay mở ra, dựa vào thân hình kia, thật sự có khí thế nuốt thiên địa. Lư Hiếu Luân lao thẳng tới.
Cánh tay hai người trên không trung cứng đối cứng đập vào nhau hai cái, Lô Hiếu Luân chỉ cảm thấy cánh tay đau nhức. Hai tay y hợp lại, dùng ưng trảo tấn công cánh tay trái đối phương, bắt được liền muốn vặn gãy, quyền phong bên người gào thét!
Một quyền này dọc theo xương sườn trái đánh lên, trong đầu Lô Hiếu Luân vang lên một tiếng, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng như muốn lật qua lật lại, cách cả đêm đều muốn phun ra, đau đớn mãnh liệt truyền lên đầu. Sau một khắc, ưng trảo của gã lại không chụp được cánh tay đối phương nữa, đối phương lui về sau một bước, một quyền đánh vào mặt gã, sau đó bắt gã lại, cất bước, xoay tròn ngã bay ra ngoài.
Thân thể Lư Hiếu Luân lăn ra ngoài bảy tám trượng, đất vàng đầy mặt đất bay lên. Lúc trước sư đệ đứng bên cạnh định xông lên trước, đại hán kia đấm ra một quyền to như dấm chua, đánh đối phương ngã lăn trên mặt đất, ngất đi.
Lư Hiếu Luân phun ra một ngụm máu tươi trên mặt đất, muốn đứng lên, bởi vì dạ dày cuồn cuộn không thôi, giãy dụa không thành công. Đại hán kia coi như cũng không hạ tử thủ, lúc này nhìn hai sư huynh đệ trên đường, rốt cục vẫn lắc đầu: "Ài, lại là mua danh chuộc tiếng..."
"Ngươi là, ngươi..."
Lư Hiếu Luân cố nén cảm giác muốn phun ra, khó khăn phát ra tiếng. Ở trong rừng xanh lăn lộn ba mươi năm, gã biết rõ mình có thể bị đánh, nhưng không thể không biết thân phận là người một nhà, thí dụ như bị Chu Tự đánh, bị Lâm Tông ta đánh, tâm ma đánh, đánh còn chưa chết thì vốn là một loại chiến tích chói lọi. Hán tử trước mắt thân thủ cao cường như thế, sao có thể cô tịch vô danh.
Dưới trời chiều, hán tử kia không trả lời, trong nháy mắt biến mất ở đầu con đường kia.
....
Đánh nhau với thân ảnh của Lư Hiếu Luân đi qua mấy con đường, đến bên ngoài quán tỷ võ, lúc này đang bắt đầu tan cuộc thi. Hắn lấy cái mũ rộng vành đeo lên, lẳng lặng đứng trước bảng tuyên truyền ở ven đường nhìn sự tích và sự tích của từng vị "cao thủ", tính toán võ nghệ của bọn họ như thế nào, cũng hi vọng nhìn ra một ít dấu vết liên quan tới lực lượng của Hoa Hạ quân, hoặc là, hi vọng có thể tìm ra được võ nghệ của tâm ma kia, rốt cuộc là cao cường đến mức nào.
Những ngày qua, hắn cũng mấy lần cẩn thận tìm kiếm đồng bạn đáng tín nhiệm, vốn tưởng rằng bị thổi phồng như lục lâm lãnh tụ, xem ra lại cùng Bá Đao người Lư gia có chút xích mích thì lợi hại cỡ nào, ai biết được một phen động thủ, lại là một tên chuột nhắt.
Nhìn đám người từ trong đại hội luận võ đi ra, ánh mắt của hắn thoáng có chút phức tạp. Hắn cả đời luyện quyền, yêu võ thành si, nếu như có thể, hắn vốn cũng muốn gia nhập cao thủ như vậy tranh đấu, dò xét hư thực của võ giả khắp thiên hạ.
Nhưng cũng không sao.
Lần này chính là Tả tướng Thiết Ngạn tự mình đến bái phỏng, cầu xin hắn rời núi.
Người sĩ vì tri kỷ mà chết.
Một chút lạc thú nhỏ, đành phải buông xuống.
Trong lòng Vương Tượng Phật nghĩ như vậy.
Nhìn như thế một hồi, hắn liền đi về phía trước, rời khỏi con đường này. Một bên con đường, mua một phần thịt đầu heo mang theo tiểu đại phu bước lên đường về nhà, đi sát qua hắn.
Thân thể trần trụi...
Ánh chiều tà chìm vào đường chân trời, có người âm thầm tụ tập.
"... Không động thủ nữa, Hoa Hạ quân xử lý xong mọi chuyện xung quanh, phải vào thành rồi."
"...Hôm nay chạm mặt, chính là vì chuyện này."
"...Buổi chiều hôm nay, Lưu Tây dưa dẫn người ra khỏi thành."
"... Nàng phải đi xử lý một chuyện gấp."
"...Sau khi trận chiến Tây Nam kết thúc, kim binh bị bắt của Hoa Hạ quân tiếp cận bốn vạn người, đầu hàng đại hán quân tổng cộng mười mấy vạn..."
"... Đối với bố trí của những người này, thu xếp, dùng mọi cách để gây họa với toàn bộ bốn con sông, còn có các loại hậu duệ, đã tiêu hao hết lực lượng của quân thứ năm Hoa Hạ..."
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"... Bọn họ chuẩn bị rút tay ra, đầu tháng tám, làm một bộ hiến binh bắt giữ..."
"... Cùng binh kiệt võ."
"... Mắng thì vô dụng..."
"... Hoa Hạ quân xử lý sự tình, cần thời gian, người của chúng ta tới cũng không nhanh, hiện tại ở bên ngoài ồn ào, hiện giờ xem ra, qua một đoạn thời gian nữa không động thủ, đám sĩ tử này tự mình sẽ nội chiến..."
"... Muốn làm việc, chỉ có chút thời gian này..."
"... Cũng may lão Ngưu bên cạnh bọn họ, xảy ra chuyện..."
"...Bá Đao của họ Lưu ra mặt dẹp loạn tình thế, đệ nhất sư Hoa Hạ đệ ngũ quân, nghe nói cũng nhận lệnh, lập tức phát động khẩn cấp, kể từ đó, binh lực của bọn họ, còn có thể mấy ngày nữa..."
"... Trung Nguyên giai lễ, Quỷ Môn mở ra. Trong mấy ngày này... Chư vị cảm thấy, thế nào?"
....
....
....
Thời gian im lặng hồi lâu, có người gõ ngón tay xuống.
Ầm.
"... Chắc chắn có thể, một hô trăm ứng."
....
....
Trong sân, sự cố kỵ khi trở về đã thắp vàng lên, đặt thịt heo lên trước mặt, cúng tế trí nhớ của ba người. Ban đêm mùa thu càng lộ ra vẻ vui vẻ, hắn còn chưa chân chính hiểu ý nghĩa tế lễ của tuổi tác, nói chuyện một lát, liền ăn cơm, ăn xong thịt đầu heo.
Mùa hè đã qua hết rồi, bản thân lại lớn thêm một tuổi, bên ngoài đầu là một mảnh an lành, bầu không khí hoàn toàn không giống với trước đó của nữ chân nhân, tiếp theo sẽ không có chuyện đánh đánh giết giết nữa.
... thất vọng.