Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Ánh nắng chiều tươi sáng.
Trong sân tụ họp, ba bóng người còn chưa nói hết đã đồng thời phóng tới chỗ Trần Phàm, Mẫn Sơ Nhất vung kiếm đâm nhanh. Ninh Hi dùng côn pháp phòng bị đường đi của Trần Phàm, nhưng bước chân nhanh nhẹn và điêu ngoa nhất, quyền phong xoẹt một cái, trực tiếp đánh tới chân trái của Trần Phàm.
Nắm đấm của hắn đánh ra một đạo hư ảnh. Ngay khoảnh khắc hắn vọt tới, đá vụn trên mặt đất cùng bùn đất như đóa hoa sen bắn ra, thân ảnh Trần Phàm đã gào thét lướt sang bên cạnh, trên mặt tựa hồ còn mang theo nụ cười khổ thở dài.
Trường côn của Ninh Hi bay múa cuốn tới, nhưng thân ảnh Trần Phàm nhìn như cao lớn, nhưng chỉ trong chốc lát đã hiện lên bổng ảnh, lấy thân thể Ninh Hi ngăn cản trường kiếm Mẫn Nhất. Mà ở mặt bên, thân hình nhỏ nhắn của Ninh Hi nhìn như con báo đang lao nhanh, lướt thẳng qua bùn đất hoa sen đang bắn tung tóe kia, thân thể cúi xuống, quyền phong của Tiểu Kim Cương như mưa rào, lại như là vòi rồng cắn nửa người dưới của Trần Phàm.
Bên kia, Mẫn sơ bị thân thể Ninh Hi tách ra trực tiếp thay vị trí, biến mất trong bóng lưng Ninh Hi, sau một khắc, nàng một cước bước lên đùi Ninh Hi, lại một cước đạp lên lưng hắn, trực tiếp từ phía sau lưng nhảy lên không trung, trường kiếm bao phủ nửa người trên của Trần Phàm.
Trên mặt đất, một tảng đá xanh bay lên ngăn cản Mẫn Sơ Nhất trên không trung, đồng thời Trần Phàm cong chân vung tay nối liền ba quyền vốn cố kỵ. Ninh Hi vung bổng hai lần, sau một quyền đánh ra, chỉ nghe ầm một tiếng, đá xanh bay lượn bị một kích của hắn đánh nát, đá vụn bay loạn khắp trời phía trước.
Ninh kị bay ngang về phía bên cạnh, thân hình tương đối nhỏ lăn lộn tránh Thạch Vũ. Ninh Hi dùng trường côn giữ chặt Mẫn Sơ Nhất trên không trung, sau khi xoay người đón lấy đá vụn, đồng thời hất văng Mẫn Sơ Nhất ra bên hông - là gia chủ Ninh gia, hắn tướng mạo nho nhã sáng sủa, làm việc chính ôn hòa, vũ khí thuận tay nhất cũng không mang theo côn bổng sắc bén. Người bình thường rất khó nghĩ tới tuyệt kỹ hắn lén lút dùng Thái Bảo Kim Chung hoành hành trong Thập Tam Thái Bảo.
Ninh kỵ lăn lộn trên mặt đất, vẫn còn quay về, Mẫn Sơ Nhất cũng theo lực đạo lướt nhanh, chuyển hướng sang phía sau Trần Phàm. Tiếng thở dài của Trần Phàm lúc này mới phát ra.
"Ai, các ngươi đấu pháp này... Không thể theo ta học chút được sao?"
Ninh Hi mỉm cười quay lại công kích: "Trần thúc, mọi người đều là người một nhà..."
Sơ Nhất cũng đột nhiên từ phía sau tới gần: "Sẽ có chừng mực..."
Ninh Độc cũng nhào tới: "...Chúng ta cũng không cần đá vụn —— "
Ba đạo thân ảnh, ba hướng, đồng thời công về một điểm.
Thân hình đan xen, quyền phong lượn lờ, một đám người đứng bên cạnh quan sát cũng là âm thầm kinh hãi. Trên thực tế, cái gọi là quyền sợ Thiếu Tráng, Ninh Hi, sơ nhất hai người tuổi đều đã tròn mười tám, thân thể phát triển thành hình, nội lực bước đầu viên mãn, nếu thật sự đặt ở giữa rừng xanh, cũng đã có một chỗ để ngồi rồi.
Ở giữa, thứ nhất là đệ tử thân truyền Hồng Đề, chỉ vào làm vợ con cũng làm bảo tiêu, kiếm pháp là cao siêu nhất. Ninh Hi có chút phân tâm về võ nghệ, nhưng quan sát đại cục là tốt nhất, mỗi lần dùng côn pháp ngăn cản đường đi của Trần Phàm, hoặc yểm hộ hai tên đồng bọn tiến hành công kích. Còn Ninh kị thân pháp linh hoạt, thế công điêu ngoa như mưa to gió lớn, đối với nguy hiểm tránh né cũng đã dung nhập vào trong xương cốt, muốn nói trực giác chiến đấu, thậm chí còn trên cả anh dâu.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
Nhất là ba người phối hợp công kích phối hợp ăn ý, đặt trên giang hồ, bình thường cái gọi là tông sư, chỉ sợ trước mắt đều đã bại trận. Trên thực tế, có không ít người Lục Lâm Nhân bị gọi là tông sư, chỉ sợ đều không ngăn được kiếm pháp sơ nhất, chớ nói chi là ba người liên thủ.
"Qua mấy năm nữa, Trần Phàm đừng nghĩ đến chuyện đánh như vậy..."
"Khi Trần Phàm mười bốn tuổi không có tiểu kỵ lợi hại a..."
"Qua mấy năm nữa sẽ rất ghê gớm..."
Mọi người thấy vậy cao hứng, bàn tán xôn xao, Ninh Nghị cũng chắp tay nói: "Công phu là tranh đấu nhỏ nhất, Trần Phàm đánh nát đồ vật, ta thấy cục diện này coi như là hắn thua."
Tây qua bên cạnh cười cười, thấp giọng giải thích với trượng phu: "Trong ba người, kiếm pháp sơ nhất khó chơi nhất, cho nên Trần Phàm luôn dùng lão nhị của mình ngăn cách nàng, thế công nhỏ bé xảo trá, người lại trơn trượt như cá chạch., Trần Phàm thi thoảng lại ra quyền nặng, đây là sợ bị Tiểu Kim Cương liên quyền cuốn lấy, thế thì không dứt được... Ha ha, đây cũng là hắn xuất toàn lực. Ngươi xem, lát nữa người đầu tiên bị giải quyết sẽ là tiểu kỵ, đáng tiếc hắn kéo ra giá vũ khí, không có cơ hội dùng..."
Tiếng nói của nàng rơi xuống không lâu, quả nhiên là ngay chiêu thứ mười lăm, thà nắm lấy cơ hội, một bạt tai nối liền với hai ngọn núi trực tiếp đánh về phía Trần Phàm, ngay khoảnh khắc sau, một nụ cười "hặc khặc" của Trần Phàm chấn động màng nhĩ của hắn, quyền phong gào thét như sấm nổ, oanh tới trước mắt hắn.
Từ nhỏ đến lớn hắn đã giao thủ với Trần Phàm không ít lần huấn luyện, nhưng đây là lần nguy hiểm và áp lực lớn nhất mà hắn cảm nhận được. Quyền kình gào thét như dời núi lấp biển, trong phút chốc đã tới trước người, trực giác được bồi dưỡng trên chiến trường đang lớn tiếng báo động, nhưng thân thể căn bản không cách nào trốn tránh.
Phịch một tiếng, giống như túi vải đột nhiên bành trướng chấn động, thân thể Ninh Kỵ trực tiếp rung động về phía ngoài mấy trượng, không ngừng lăn lộn trên mặt đất. Thân thể Trần Phàm đồng thời chật vật tránh né công kích của Ninh Hi và sơ khai lui ra thật xa. Ninh Hi cùng lúc vừa dừng công kích về phía sau, bên phía Ninh Nghị cũng có chút động dung, những người khác ngược lại cũng không phản ứng quá lớn, tây dưa nói: "Không có chuyện gì, nội tình Trần Phàm đi ra."
Chỉ thấy Ninh Thiện nằm rạp trên mặt đất một lúc lâu, mới đột nhiên che ngực ngồi dậy. Tóc hắn rối tung, hai mắt đờ đẫn, nghiễm nhiên đi một vòng giữa lằn ranh sinh tử, nhưng cũng không có bao nhiêu thương thế. Bên kia Trần Phàm phất phất tay: "A... thua rồi, mất mạng già rồi, suýt chút nữa không thu tay được."
"Xem đi, nói hắn không đỡ nổi ba mươi chiêu."
Phương Thư Thường cười nói, mọi người cũng lập tức chế nhạo Trần Phàm một phen, Trần Phàm mắng to: "Các ngươi tới ngăn 30 chiêu thử xem!" Sau đó đi qua xem tình huống cố kỵ, phủi bụi bặm trên người hắn: "Được rồi, được rồi, không sao chứ... Chuyện này không giống trên chiến trường."
Trong lúc mọi người đàm tiếu, Ninh Hi và sơ nhất liền đi tới nói lời cảm ơn Trần Phàm, dưa hấu tuy chế nhạo đối phương, nhưng cũng khiến cho Ninh Kỵ nói tiếng cảm ơn với Trần Phàm.
"... Có mấy người tập võ, thường ở trên vách núi, ở trong dòng nước xiết luyện quyền, trong lúc sinh tử cảm thụ được sự tinh tế của lực, gọi là "Đạo Thiên Cơ". Một quyền của Trần thúc ngươi đánh rất vừa vặn, đại khái cũng muốn lấy mạng già của ông ta, mấy năm tới ông ta không có biện pháp dạy ngươi như vậy nữa."
Một quyền kia của Trần Phàm xem như là sở học cả đời ngưng ở một chiêu, hung hiểm cực kỳ lại không đả thương người, nhưng đối với cảm giác áp bách thà kiêng kỵ, cảm ngộ sinh tử là thật sự., Đương nhiên cũng có thời cơ nắm chắc, nếu không phải chớp mắt đã nắm được cơ hội đánh ra một quyền này, hắn cũng không đến mức phải trốn trước mặt Ninh Hi chật vật. Ninh Độc nói cám ơn, trong lúc nhất thời sắc mặt tái nhợt vẫn như cũ ngồi dưới đất không dậy nổi: "Hắc hắc... Vừa rồi thiếu chút nữa cho rằng sẽ chết..."
Khuôn mặt tươi cười của Ninh Hi xen vào: "Trần thúc, người cũng đánh ta một quyền đi."
Trần Phàm ngồi chồm hổm trên mặt đất nheo mắt lại: "Thập Tam Thái Bảo của ngươi hoành luyện chính là vì chịu đòn mới đến, đánh một quyền cũng vô dụng. Phải đánh cho ngươi cảm giác mình chết mới có khả năng, bằng không hiện tại chúng ta bắt đầu..."
"Ồ, thôi quên đi." Ninh Hi cười nói: "Hay là ăn chút đi."
Mọi người nói cười một hồi, còn cố kỵ ngồi dưới đất hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi. Một lát sau, đám người Tây quai qua, dưa hấu, Đỗ Sát, Phương Thư Thường lại có mấy lần ra tay với Trần Phàm, Kỷ Thiến Nhi - bọn họ ngày thường đều rất quen thuộc tu vi võ nghệ của nhau, nhưng lần này dù sao cũng cách hai năm, như vậy mới có thể nhanh chóng hiểu rõ tiến cảnh của đối phương.
Những năm qua mọi người đều rèn luyện trong quân đội, huấn luyện người khác lại huấn luyện bản thân, ngày thường dù có một ít mèo khen mèo dài đuôi trong bối cảnh chiến tranh cũng đã hoàn toàn bỏ đi. Mọi người huấn luyện chiến trận tiểu đội tinh nhuệ hợp tác, chém giết, đối với võ nghệ của mình có trình độ cao hơn chải vuốt., Tinh giản, mấy năm nay tu vi mỗi người đều tiến thêm một bước dài. Hiện giờ đám người Trần Phàm, Tây Qua so với Phương Thất Phật năm xưa, có lẽ Lưu Đại Bưu cũng không hề thua kém, thậm chí còn có thể vượt qua cả đám.
Lúc bọn họ nghị luận võ nghệ, đám người Ninh Hi xen lẫn trong đó nghe, bởi vì từ nhỏ đã lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, ngược lại cũng không có quá nhiều ngạc nhiên.
Cứ như vậy trôi qua một hồi, trời chiều ngã về tây. Thà rằng nhân lúc cảm ngộ ở bên cạnh đánh vài bộ quyền cước, mọi người mới ầm ĩ ầm ầm vào bàn tiệc ăn cơm, trong thời gian này mọi người mới thuận miệng trò chuyện hoàn cảnh thành đô thành đô thành, bọn họ ngẫu nhiên nhắc tới một vài cái tên, cơ bản đều chưa từng nghe qua.
"Những người đến thành đô lần này, thật sự có cái gì lợi hại sao? Ta xem những lão gia hỏa đọc sách kia nếu thật có bản lĩnh, tại sao trước mặt nữ chân nhân lại lợi hại không nổi... Còn có người tới tham gia lôi đài, đều tả tơi, không có gì tốt cả."
Nhớ tới mấy ngày nay, hai con chó thối và một đám bại hoại, thà rằng giữa khoảng thời gian tán gẫu lén lút hỏi thăm huynh trưởng, bên kia Trần Phàm nhìn sang: "Đúng là kiêng kị, chó sẽ cắn người, không gọi tên, những con chó nhà ngươi dễ nhìn nhất có lẽ là vì bọn chúng rất lợi hại."
Trong mắt dưa hấu mang theo ý cười, nói: "Tiểu tử này gần đây cất giấu chuyện trong lòng, có lẽ là để mắt tới mấy tên bại hoại, còn gạt chúng ta, muốn ăn một mình."
"Thật sao?" Trần Phàm nhìn thấy bình tĩnh, cảm thấy hứng thú.
"Không, không, ta bây giờ đang làm đại phu ở đại hội luận võ, đương nhiên cả ngày nhìn thấy người như vậy..." Ninh Độc trừng mắt.
Một đám người giống như cười mà không phải cười, như có điều suy nghĩ nhìn hắn, qua một hồi, ngược lại cũng không hỏi tới.
Phương Thư Thường nói: "Võ Triều mặc dù nát, nhưng thật sự có thể làm việc, lão gia hỏa dám làm việc, còn có mấy người, Đới Mộng Vi cho dù là một trong số đó. Lần này thành đô đại hội, phàm nhân đương nhiên nhiều, nhưng trên mật báo xác thực cũng có mấy hảo thủ trà trộn vào., Hơn nữa căn bản không có lộ diện, một người trong đó, vốn là Từ Nguyên tông ở trong miệng Hán, lần này nghe nói là nhận lời mời của Đái Mộng Vi, nhưng vẫn không lộ diện, ngoài ra còn có Trần là Vương Tượng Phật, Phúc Kiến... Tiểu kỵ nếu như ngươi gặp phải những người này, không nên đến gần."
Ninh Độc lại tỏ vẻ hứng thú: "Những người này lợi hại lắm sao?"
"Chỉ có thể nói là đều có bản lĩnh của mình. Hơn nữa chúng ta không nghe được, hoặc cũng còn nữa, Trần thúc thúc của ngươi đến sớm, cũng là để đề phòng những chuyện này càng tốt hơn. Nghe nói không ít người còn muốn mời Lâm Ác Thiền tới, tin nhất định là đưa tới, hắn rốt cuộc có tới hay không, ai cũng không biết."
Ninh Độc nhíu mày: "Những người này đi đâu rồi?"
Phương Thư Thường nói: "Có một số tham dự kháng kim, cũng có một số từ đầu tới cuối đều là bo bo giữ mình, trốn trong núi. Nhưng lại nói tiếp, những người tập võ này, cũng đều có một nhược điểm, ngươi đoán xem là cái gì?"
Ninh Hi cau mày một lúc lâu, không thể nghĩ ra đáp án, bên kia Ninh Nghị cười nói: "Ninh Hi, ngươi nói đi."
Ninh Hi do dự một chút: "Là văn nhân thổi phồng đúng không?"
Phương Thư Thường cười vỗ vỗ vai hắn, Ninh Nghị gật đầu, nói: "Trước đây tập khí của trọng văn khinh võ đã kéo dài hơn hai trăm năm. Người của Lục Lâm nói là có một nửa quy củ của riêng mình, nhưng thật ra đối với định vị của mình không cao lắm. Chu mẫu ở giữa Lục Lâm nói là thiên hạ đệ nhất thiên hạ., Năm đó muốn làm quan, lão Tần cũng lười gặp hắn, về sau mặc dù từ chức vụ Ngự Quyền quán, Thái úy phủ vẫn có thể tùy ý điều phái. Đại hiệp lợi hại hơn nữa cũng không cảm thấy mình mạnh hơn người đọc sách học vấn, nhưng vừa hay đây lại là một nghề quan tâm mặt mũi và hư danh nhất..."
"Trước kia người của Lục Lâm tới hành thích, thường thường nghe được vài ba câu truyền ngôn liền có thanh danh, đều là người ô hợp, dùng cũng đều là một ít biện pháp lâu đời trong Lục Lâm. Nhưng lần này, Đới Mộng Vi, Ngô Khải Mai những người này thật sự sợ hãi., Một bên đối với thiên hạ tiến hành hô hào, một bên cũng chào hỏi một số nhân sĩ có tiếng tăm Lục Lâm. Ví dụ như Từ Nguyên tông, ngày thường luôn khoác lác mình là Nhàn Vân Dã Hạc, nhưng đột nhiên bị Đới Mộng mời tới cửa, động lòng lấy tình báo mà nói lý, nghe nói lập tức chịu không nổi, bây giờ không biết trốn trong góc nào Thành Đô."
Nghe Ninh Nghị nói vậy, tất cả mọi người đều bật cười. Ninh Độc như có điều suy nghĩ gật đầu, y biết trước mắt mình không thể tiến vào hành động của đám thúc thúc bá này nên cũng không nói nhiều.
Ngày hôm đó sau khi tiệc tối qua đi mọi người lại ngồi tụ tập trong sân một lát, thà rằng bầu bạn với huynh trưởng, chị dâu trò chuyện tương đối nhiều. Hôm nay mới đầu mới từ Trương thôn chạy tới đây, tới bên này chủ yếu có hai chuyện. Thứ nhất, ngày mai chính là bảy đêm, nàng tới sớm là để ăn tết với Ninh Hi.
Thứ hai, bình kị mười bốn tuổi sinh nhật, chính xác ngày tháng bảy mười ba, cũng chỉ mấy ngày, nàng tiện đường đưa tới mẫu thân cùng với mấy vị di nương và đệ muội trong nhà, một ít bạn bè yêu cầu quà chuyển giao.
"Hôm nay không thể cho ngươi, đến lúc đó hẵng nói." Lúc đầu cười nói.
Nhắc tới sinh nhật bình kỵ, mọi người tự nhiên cũng rõ ràng. Một đám người ngồi trên ghế trong sân, Ninh Nghị nhớ lại chuyện hắn ra đời:
"Lại nói tiếp, lão nhị là người xuất thế vào tháng bảy năm thứ mười ba, còn chưa đặt tên xong, đến tháng bảy hai mươi, nhận được tin tức Ngô ăn xin mua binh nam, sau đó từ phía bắc đến Biện Ty đánh xong, các loại sự tình chồng chất lên nhau, giết Hoàng Đế xong, mới kịp chọn cho hắn một cái tên, gọi là kiêng kỵ. Thí Quân tạo phản, vì thiên hạ kiêng kỵ, đương nhiên, cũng là hy vọng đừng có ra mấy cái ý ngốc này."
Hắn nhớ lại quá khứ, Ninh Dạ bên kia cẩn thận tính toán, thảo luận với huynh tẩu: "Tháng bảy mười ba, tháng bảy hai mươi... Ừm, nói như vậy, ta mới qua đầu bảy, nữ chân nhân đã đánh tới rồi."
Trong sân, đèn đuốc hừng hực ánh vàng chập chờn. Tất cả mọi người, kể cả Ninh Nghị đều trầm mặc xuống, đột nhiên yên tĩnh như thủy triều lạnh giá ập tới.
Sau đó, mấy bàn tay đánh bộp bộp bộp lên đầu Ninh cố: "Nói cái gì đó..."
"Không biết nói chuyện..."
"Ngươi mới thứ bảy đấy, thứ bảy..."
....
"... Hai mươi... bớt mười ba, là số bảy của ta."
Ninh Độc hơi do dự, vẻ mặt nghi hoặc trả lời, có chút không rõ vì sao mình lại bị đánh.
—— không sai.