Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Một đêm thay phiên xã giao, tiếp cận tiểu viện ở tạm, đã gần đến giờ Tý.
Bởi vì bị rót không ít rượu, ở giữa lại nôn ra một lần, Văn Thọ Tân không kiên nhẫn xe ngựa xóc nảy, rời khỏi phố xá cách sân không xa, nghĩ muốn đi một chút, đối với hai lần tối nay trả hoa hồng một chút: Những người nào là dễ nói chuyện, cái nào có nhược điểm, cái nào có thể qua lại.
Nếu là ở địa phương khác, thời gian như vậy đi ra bên ngoài, ít nhiều cũng có chút không an toàn. Nhưng thứ nhất hôm nay tâm tình hắn phấn khích, kích động khó nói, thứ hai hắn cũng biết, đoạn thời gian gần đây thành đô ngoại thành bên trong thả lỏng chặt chẽ., Hoa Hạ quân mang theo uy thế đánh tan nữ chân nhân, tàn nhẫn bắt mấy cái điển hình, khiến trên đường trị an thanh minh, hắn cứ như vậy đi trên đường, cũng không sợ có người muốn hại tính mạng hắn —— nếu muốn tiền, cứ đưa túi cho hắn là được, hắn hôm nay cũng không quan tâm những thứ này.
Gió buổi tối ấm áp mà ấm áp, đoạn đường này trở lại cửa sân, tâm tình cũng thoải mái hơn. Hừ, tiểu khúc vào cửa, nha hoàn liền nói cho hắn biết chuyện Khúc Long ô uế mất chân trời hôm nay, Văn Thọ Tân biến hóa trên mặt: "Tiểu thư có việc gì sao?"
"Không có việc gì, nhưng có thể là đang sợ hãi..."
Nha hoàn nhất năm mười nói rõ chân tướng ngày hôm nay với hắn. Văn Thọ Tân nghe xong, trầm mặc gật gật đầu, đi vào trong phòng khách trước cho người bưng lên một bình trà thơm, uống mấy ngụm, tản đi mùi rượu, mới vừa rồi đi về phía tiểu lâu phía sau.
Hắn đi lên lầu, gõ cửa ở bên ngoài phòng, chờ một lát, vừa rồi đẩy cửa vào. Khúc Long đang ngủ say trên giường, rèm lụa đong đưa theo gió. Văn Thọ Tân đi tới trước bàn gỗ trong phòng, lấy bếp lửa thắp sáng đèn, vừa rồi chuyển một cái ghế, đặt xuống bên giường, ngồi xuống.
"Phụ thân..."
Phát giác được Văn Thọ Tân đến, Khúc Long mở miệng nói một câu, muốn đứng dậy, Văn Thọ Tân giơ tay đè bả vai của nàng: "Ngủ đi. Các nàng nói hôm nay ngươi trượt chân rơi xuống nước, vi phụ không yên lòng, tới đây xem một cái, thấy ngươi không có việc gì là tốt nhất."
Mặc dù hắn đã uống trà, nhưng trên người vẫn có mùi rượu ngồi ở đó, dường như cũng mang theo mệt mỏi rã rời, nhìn ánh sao ngoài cửa sổ chiếu vào.
Hai phụ nữ trong lúc nhất thời đều không nói gì, trầm mặc hồi lâu, vừa nghe người khách mới thở dài mở miệng: "Lúc trước đưa cho Sơn Công, Sơn Công rất thích nàng, có lẽ có thể sống một thời gian thật tốt, tối nay lại tiễn Kỳ Đình ra ngoài., Chỉ là hi vọng... Các nàng có thể có một chỗ tốt để về nhà. Tuy trong miệng nói đại nghĩa của quốc gia, nhưng căn bản là không một tiếng động dẫn các ngươi tới Tây Nam này, người sinh sống không quen, lại muốn làm chuyện nguy hiểm, ngươi cũng... rất sợ phải không?"
"Phụ thân..." Thanh âm của Khúc Long Đống có chút nghẹn ngào.
Văn Thọ Tân trầm mặc một lát, sau đó giơ tay xoa trán: "Chuyện Tây Nam, nói một ngàn vạn là các ngươi phải muốn làm mới làm. Độn long, lòng mang đại nghĩa nói dễ dàng, làm thật sự là khó khăn., Lệnh tôn năm đó nếu có thể lựa chọn, sẽ không đầu nhập vào Lưu Dực, vi phụ cái gì đó... Cũng thật sự là không muốn giao tiếp với những người hôm nay. Quốc gia nguy cơ hầu như không còn, bọn họ uống đến say khướt, miệng đầy miệng đều là chuyện của phong nguyệt. Có đôi khi phụ cũng muốn, những người này có thể làm nên chuyện này sao..."
Hắn tựa lưng vào ghế, một hồi lâu không nói gì.
"Nhưng càng ở thế đạo này nhìn, càng cảm thấy con người chính là một thứ như vậy, luôn có bảy phần đúng, ba phần sai, nếu không có những thứ này, con người không thể coi là con người. Không có những sai lầm này, làm việc theo lời thánh hiền, mấy ngàn năm trước không phải là đại đồng xã hội sao. Lời thánh hiền mấy ngàn năm, Nho gia học vấn, chính là vì biện pháp giảm phần trung bình trên thế đạo này, Thánh Nhân chính là trung bình. Cương, không thể bảo trì, nhu. Cho nên là trung dung..."
Hắn nói: "Chuyện của cả thế gian này, nếu nói là tuyệt đối, cũng sẽ không có gì để nói. Cha nuôi những con gái các ngươi, nói trắng cho người khác, bọn họ nói là gái..." Hắn nhìn như tùy ý cười cợt, "Ngày thường những đại nho kia, những người đọc sách kia, nhìn thế nào cũng thấy vi phụ, vi phụ bất quá là nuôi một ít... kỹ nữ, dạy các ngươi cầm kỳ thi họa, dạy các ngươi hầu hạ người khác, bất quá là... A, cho nên bọn họ xem thường người khác, cũng là có đạo lý..."
"Phụ thân..."
"Chuyện này a, vi phụ phản bác không được bọn họ, nói trắng ra ngươi chính là làm việc này nha, giống như tú bà trong kỹ viện dạy các ngươi vài thứ, đẩy các ngươi vào hố lửa, chính là vì kiếm tiền, kiếm được là làm thịt mồ hôi của các ngươi, không màng lương tâm tiền!"
Hắn dừng một chút: "Nhưng loại nghề của chúng ta, cũng có chút khác với tú bà. Ta không cho các ngươi đụng tới nam nhân kia, lúc các ngươi trở thành nữ nhi, ta sẽ coi các ngươi như con gái nuôi. Ta tận tâm tìm cho các ngươi một người tốt, cho dù có xuất giá, ta vẫn luôn xem các ngươi như con gái..., gả ra ngoài cũng vẫn để ta qua nhìn nàng, ta không đi qua, ta dù sao không phải cha ruột, đã cho Liễu lão gia kia nhìn thấy, gặp nhiều người ghét, ta không thể không để cho Tuệ Cô tương lai không có cuộc sống tốt đẹp, nhưng mà nàng... Hai năm trước nàng đã bị nữ chân nhân cho làm hư hại, ta cũng không thể nhìn thấy mặt cuối cùng của nàng... "
Văn Thọ Tân nói tới đây, đưa tay che mắt, nói đến nỗi nức nở: "Còn có các nàng Bình Cô, A Thúy, còn có những tỷ tỷ kia của ngươi... Ít nhất từ đầu đến cuối các nàng đều là một nam nhân, nữ nhân không phải là như vậy cả đời., Ngươi không thể làm đại phu nhân của người ta, nhưng ít nhất cũng không phải cả đời lang bạt kỳ hồ, đúng không... Đương nhiên, những lời ta nói, nếu nói những lời này với đám đại tài tử kia, bọn họ nhất định sẽ khịt mũi coi thường, ta còn tính là thứ gì chứ, ở chỗ này ghi tên mình..."
"Long hạm, con có biết... vi phụ vì sao lại đọc sách thánh hiền không?" Hắn nói, "Ngay từ đầu chính là đọc một chút, tùy tiện học vài câu. Con có biết sinh ý này của vi phụ, giao tiếp với nhà giàu nhiều không, bọn họ đọc sách nhiều, quy củ cũng nhiều mà, bọn họ rất quan tâm nha., Xem thường người như cha - chính là người bán con gái. Vậy vi phụ sẽ cùng bọn họ trò chuyện, trò chuyện những thứ trong sách, để bọn họ cảm thấy, chí hướng của vi phụ cao xa, nhưng trong hiện thực lại không thể không bán con gái vì sinh... Vi phụ tán gẫu với bọn họ, bọn họ cảm thấy vi phụ hạ tiện, nhưng nếu cùng bọn họ tán gẫu thánh hiền thư, trong lòng bọn họ liền cảm thấy vi phụ đáng thương... Mà thôi, cho ngươi thêm chút tiền, cút đi."
"Vi phụ ngay từ đầu chính là đọc sách như vậy, nhưng từ từ cảm thấy, chí thánh tiên sư nói thật là có đạo lý, trong lời nói kia, đều là có bắn tên. Trong thiên hạ này có nhiều người như vậy, nếu không thông qua những đạo lý kia, làm sao có thể ngay ngắn trật tự? Vi phụ một người bán con gái, liền chỉ vào tiền đi? Làm lính chính là vì giết người? Làm buôn bán nên không có lương tâm? Chỉ có đọc sách làm thánh hiền?"
"Thế đạo chính là như vậy, ngươi có bảy phần đúng, không tránh được có ba phần sai, vi phụ có bảy phần sai, nhưng về sau ba phần đúng, cũng rất tốt. Vì cha nuôi lớn con gái, cuộc sống tốt đẹp cho con gái, tuy có lấy tiền của các nàng, nhưng ít nhất mạnh hơn so với tú bà trong sân một chút? Thương nhân cũng có thể vì nước vì dân, làm lính cũng có thể giảng đạo lý, thiên hạ đến tình trạng như thế này, vi phụ cũng hi vọng có thể làm chút gì đó... Thế đạo này mới có thể biến thật sự tốt."
Hắn xoa xoa trán: "Hoa Hạ quân... Đối với bên ngoài nói vô cùng tốt, những năm này vi phụ đã thấy, càng như vậy, càng không biết ở đâu xảy ra chuyện, ngược lại có chút ít tỳ vết, có thể lâu dài đương nhiên., Học thức của cha có hạn, không nói ra được đám người Mai Công, Đới Công. Vi phụ mang các ngươi tới đây, hi vọng ngày sau các ngươi có thể làm được chút chuyện, chí ít không tốt, hi vọng các ngươi có thể đem tình hình Hoa Hạ quân truyền ra ngoài... Đương nhiên, các ngươi đương nhiên là rất sợ..."
"A, nếu có lựa chọn, ai mà không muốn làm sạch những việc đơn giản và đơn giản mà sống chứ. Nếu năm đó được lựa chọn, vi phụ muốn làm một thư sinh, đọc sách thánh hiền cả đời, khảo nghiệm, danh tiếng tiểu công. Ta nhớ lúc Bình cô xuất giá, liền nghĩ đến một tiểu gia đình đơn giản, có yêu thương phu phụ., Sinh hài tử, ai mà không muốn a... Nhưng nhân sinh trên đời này, hoặc là không tuyển, hoặc là chỉ có thể lưỡng hại hai quyền tương quyền nhẹ, ai cũng muốn sống an ổn sống qua ngày. Nhưng nữ chân nhân vừa tới, thiên hạ này nhất loạn... Không còn cách nào khác, trốn không nổi... "
Văn Thọ Tân cũng tâm thần không yên, nói tới đây, cúi đầu một hồi lâu, rốt cuộc mới ngẩng đầu lên: "Đương nhiên, nếu là lồng rồng trong lòng ngươi thật sự không muốn ở tại Tây Nam như vậy, hôm nay gặp mặt những người kia, Đường Thực Trung năm lần bảy lượt ám chỉ với ta, đối với ngươi rất có hảo cảm... Ngươi còn nhớ không... Ngươi còn nhớ không..., Là một trong mấy người đi theo sơn công ngày đó, trên mặt có hai viên trâm, người không thích nói chuyện, người này thư hương đệ, nghe nói rất có tài lực, từ ngày đó gặp ngươi, hắn nhớ mãi không quên ngươi, ta thấy mấy người còn lại cũng đều có tâm này..."
" gả cho bọn họ, quả thật ngươi có thể có cuộc sống tốt đẹp. Chẳng qua nữ chân nhân lại đến, hoặc là hắc kỳ giết ra ngoài, tránh không được một cuộc chạy trốn..."
Thanh âm yếu ớt của Khúc Long từ trong trướng truyền ra: "Nếu nữ nhi đi theo bọn hắn, chuyện phụ thân ngươi tới Tây Nam liền không làm được, còn có thể được Sơn công bọn hắn trọng dụng sao?"
Văn Thọ Tân ngẩn người: "...Không quản được rất nhiều chuyện." Một lát sau lại nói: "Còn ba vị tỷ tỷ khác của ngươi nữa."
Khúc Long nghĩ nghĩ một lát, nói: "Nữ nhi thật sự là dậm chân xuống nước mà thôi. Thật sự."
"Ừm." Văn Thọ Tân nhẹ gật đầu. "Biết rồi."
Thân thể trần trụi...
Tinh hà dày đặc.
Nghe xong đoạn đối thoại trong sương mù giữa hai con chó già, đợi nửa đêm Ninh kị mới từ trên nóc nhà đứng dậy. Trên tay ngược lại sớm đã nắm chặt nắm đấm, nếu không phải từ nhỏ luyện võ mà trong nhà bị giáo dục nghiêm túc giấu đao vào vỏ, chỉ sợ hắn đã sớm xuống lầu đem hai thứ này chém chết dưới đao rồi.
Lời nói của Văn Thọ Tân chợt nghe rất bình thường, nhưng luận nội dung, có người chỉ mới mười bốn tuổi, thào nghe không hiểu, có nghe hiểu vặn vẹo trong tai hắn. A, nữ chân nhân rối loạn, ngươi không tránh được, muốn tránh chút chuyện, rất tốt, đi tìm nữ chân nhân liều mạng a... Lời nói vừa chuyển tới Tây Nam quấy rối, đây là đạo lý chó má gì vậy?
Lão cẩu này lải nhải không ngớt, hết lần này tới lần khác hắn còn không có biện pháp phản bác. Chém chết bọn họ càng thêm không có khả năng, hiện giờ đám người này vẻn vẹn chỉ ở trong giai đoạn "Muốn làm chuyện xấu", ý nghĩ buồn nôn không tính phạm tội, nếu thật sự động thủ, chính mình ngay cả phụ thân cùng di qua bên kia cũng không ăn nói gì được.
Thiếu niên càng nghĩ càng giận, đứng trên nóc nhà thở phì phò vung vài quyền, mới lặng lẽ đi xuống, mạnh mẽ chạy về nhà. Sau khi trở về, hắn bắt đầu luyện ưng trảo không quen thuộc lắm, xé mấy khối gỗ, lại tìm kiếm tảng đá xanh bên bờ sông va chạm lung tung, luyện thập tam Thái Bảo hoành luyện kim chung tráo. Cứ thế, hắn đánh hơn nửa canh giờ, tắm nước lạnh một cái, trong lòng mới hơi yên tĩnh trở lại.
Tâm tư luyện công phiền loạn, nghĩ tới một trận dứt khoát đem lời vô sỉ của Văn Thọ Tân nói cho phụ thân, phụ thân khẳng định biết nên làm thế nào với mặt của lão cẩu kia, sau khi tỉnh táo lại mới bỏ đi chủ ý. Hôm nay trong tòa thành này đến nhiều đồ vô sỉ như vậy., Phụ thân bên kia thấy không biết bao nhiêu, hắn tất nhiên an bài biện pháp muốn gõ tất cả những tên gia hỏa kia một trận, chính mình đi qua để cho hắn chú ý họ Văn này, cũng quá nâng quá cao lão cẩu này.
Phụ thân bên kia rốt cuộc sắp xếp cái gì vậy? Nhiều người xấu như vậy, mỗi ngày nói nhiều chuyện buồn nôn như vậy, so với nghe Thọ Tân càng ghê tởm hơn, chỉ sợ cũng là hàng trăm hàng ngàn... Nếu như tự mình đến, chỉ sợ chỉ có thể bắt tất cả bọn họ một lần giết chết. Phụ thân bên kia, hẳn là có biện pháp tốt hơn a?
Tiểu tiện cẩu cũng không phải là thứ tốt gì, nhìn nàng tự sát còn tưởng rằng ở giữa có ẩn tình gì đó, bị lão cẩu lải nhải nói, lại định tiếp tục làm ác. Sớm biết như vậy nên để cho nàng trực tiếp chết đuối trong sông, đến hôm nay, chỉ có thể hi vọng bọn họ thực sự có ý định làm đại ác sự gì đó, nếu chỉ là bắt được đưa ra ngoài, chính mình nuốt không trôi cục tức này...
Xác định suy nghĩ mình cứu nhầm người của thiếu niên này có chút phiền muộn, đêm nay lại ngủ trong suy nghĩ xoắn xuýt như vậy.
Thân thể trần trụi...
Thành thị trong bóng đêm dần dần an tĩnh lại, tiến vào hoạt động tiêu hao thấp nhất, ngoại trừ đàn ông tuần tra ban đêm, bộ đầu, vệ binh canh gác trên tường thành tuyệt đại bộ phận đều đi ngủ. Đến chỗ sâu nhất, mọi người chỉ có thể nghe thấy động tĩnh tất cả tìm tòi, nhưng động tĩnh này lại bắt đầu biến lớn, sau đó là tiếng gà gáy, tiếng chó sủa, trong thành thị dập dờn ánh sáng, sau đó là chân trời hiện ra màu trắng.
Thành công to như vậy đều ở trong bầu không khí như vậy thức tỉnh. Ninh kị cùng trong thành thị ngàn vạn người tỉnh lại, một ngày này, chạy đến nơi quân y cầm một gói thuốc trị thương lớn, tiếp theo lại trộn hương liệu không dễ phát giác vào trong, lại đi mượn một con chó trong quân đội...
Cũng vào thời khắc đó, hàng ngàn hàng vạn người đang tiến hành hành động tác của bọn họ trong thành.
Lúc sáng sớm, Khúc Long Hổ ngồi trong đình bên bờ sông, nhìn mặt trời mới lên, nhớ lại vô số lần trước kia đã mơ hồ, phụ thân còn đang sinh hoạt, Trung Nguyên.
Dũng khí tự sát đêm qua đã tiêu hao hết, cho dù ngồi ở chỗ này, nàng cũng không dám tiến thêm một bước. Không bao lâu, Văn Thọ Tân tới chào hỏi nàng, hai người "Phụ nữ" nói một hồi, sau khi xác định cảm xúc "Con gái" đã ổn định, Văn Thọ Tân liền rời nhà, bắt đầu hành trình quan hệ xã giao một ngày mới của hắn.
Tại một dinh thự khác, sau khi Quan Sơn Hải xem xong tin tức của đối phương, bắt đầu gặp các thư sinh tụ tập tại thành đô lần này, cùng bọn họ thảo luận từng cái tên gọi là "Bốn dân", "Khế ước" và nhược điểm của các loại luận điều. Loại giao dịch riêng lẻ này là biểu hiện sự quan tâm đối với đối phương, nhanh chóng thành lập thủ đoạn uy vọng trong lòng đối phương.
Tới xế chiều, hắn còn sẽ đi tham gia thảo luận công khai ở trong một khách sạn nào đó. Lần này người tới thành đô không ít, quá khứ rất là nổi tiếng, rất ít gặp mặt, lộ diện của Quan Sơn Hải sẽ thỏa mãn không ít sĩ tử cùng người nổi tiếng mà " luận đạo", danh vọng của hắn cũng sẽ bởi vì những thời điểm này biểu hiện, càng thêm vững chắc.
Đến tối sẽ là lúc xử lý một ít sự vụ bí mật, thí dụ như những nhân sĩ âm mưu không thể lộ ra ngoài như Văn Thọ Tân, thương lượng nhược điểm của Hoa Hạ quân, thương thảo việc đối phó bên này: Bởi vì Hoa Hạ quân vận dụng gián điệp không lọt lỗ chỗ nào, những chuyện này đã không có khả năng dựa vào nhiệt huyết tụ nghĩa với người khác, bọn họ muốn điều chỉnh cách làm việc an toàn hơn.
Loại âm mưu như vậy thương thảo, thành đô cũng không ít trong mạch nước ngầm, thậm chí không ít người thỉnh thoảng thỉnh thoảng trồi lên mặt nước.
Ngày hôm nay là tháng sáu mươi hai, hai vị dẫn đầu của Nghiêm Đạo Luân và Lưu Quang Thế Sứ là hai vị dẫn đầu, lại lén lút gặp mặt Lâm Khâu, lấy một số giá tiền và giá tiền của bọn họ bắt đầu ra giá, cố gắng tiến hành một phần kỹ thuật luyện hỏa để thảo luận: Thương nghị như vậy không có khả năng trong vòng vài ngày bị gõ trúng., Nhưng bày ra thành ý, thăm dò lẫn nhau, nói ra một phương hướng có tính chất giai đoạn, sẽ khiến cho bọn họ sau này ra giá chiếm không ít tiện nghi.
Trong lúc ra giá tán gẫu, Nghiêm Đạo Luân hướng Lâm Khâu khuyên nhủ:
"... Lần này có không ít người tới thành đô, long xà lẫn lộn, theo như Nghiêm mỗ âm thầm do thám, có một số người đã chuẩn bị bí quá hoá liều...Hiện giờ, nếu như Hoa Hạ quân có thành ý như vậy..., Phương Lưu tướng quân ta tự nhiên là hi vọng phương thuốc quý và sự ổn định của Ninh tiên sinh có thể bảo đảm, một số tôm tép nhãi nhép nơi này không cần nhiều lời, nhưng có một người hành tung, hy vọng Lâm huynh đệ có thể hướng lên trên báo cáo một chút, người này nguy hiểm, rất có thể đã chuẩn bị động thủ hành thích..."
Hắn thấp giọng nói chuyện, tiết lộ tin tức, cho là thành ý. Lâm Khâu bên kia cẩn thận nghe, sau đó lộ ra thần sắc giật mình, nhanh chóng gọi người truyền tin tức trở về, sau đó lại tỏ vẻ cảm tạ.
"Nghiêm huynh cao thượng, sau này tiểu đệ sẽ chuyển lời tới Ninh tiên sinh."
"Nghiêm mỗ chỉ là người nghe kém, mong rằng Lâm huynh chuyển đạt tới Ninh tiên sinh, chủ yếu vẫn là ý của Lưu tướng quân."
"Tự nhiên, tự nhiên, bất quá tuy nói thiện ý chung quy đến từ Lưu tướng quân, nhưng Nghiêm tiên sinh mới là người làm việc phía trước, ân tình lần này, ta sẽ không quên."
"Ha ha." Nghiêm Đạo vuốt chòm râu cười: "Thật ra, Lưu tướng quân ở thiên hạ giao du rộng lớn, lần này đến thành thị, có không ít người tín nhiệm Nghiêm mỗ, nhưng có một số tin tức dù sao cũng chưa xác định được., Nghiêm mỗ không thể nói xấu người khác, nhưng xin Lâm huynh yên tâm, chỉ cần lần giao dịch này thành công, Lưu tướng quân bên này tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào làm hỏng đại sự ở Tây Nam lần này. Việc này quan hệ đến sự hưng vong của thiên hạ, tuyệt đối không phải mấy lão luyện theo kịp biến hóa có thể phản đối. Nữ chính là đại địch đệ nhất của Hoa Hạ ta, đại địch trước mắt, Ninh tiên sinh lại nguyện ý mở ra hết thảy cho hán nhân trong thiên hạ, bọn họ muốn nội chiến —— quyết không được!"
"Chính là đạo lý này!" Lâm Khâu vỗ một cái vào đùi Nghiêm Đạo Luân: "Nói rất hay!"
Sau đó bọn họ tiếp tục tiến vào thời điểm đàm phán.
Đồng dạng buổi sáng, dưa hấu cũng đi đến địa điểm nàng làm việc, triệu tập mấy nhân vật đặc biệt lục tục chạy tới, không bao lâu, có bảy người từ địa phương khác nhau chạy tới, trong phòng họp nhỏ cùng dưa hấu đụng đầu.
Thân phận và địa vị của những người này đều có tuổi tác khác nhau, lớn nhất là thời kỳ Ung Cẩm, cũng có con gái khô Ninh Nghị nhận lấy Lâm Tĩnh Mai, có quân nhân tàn phế mất đi một bàn tay, cũng có chiến sĩ trẻ tuổi có tướng mạo văn khí. Sau khi mọi người ngồi xuống, dưa hấu mới xoa trán, bắt đầu nói chuyện.
【 Trước mắt dùng hết, thanh âm nghe kinh điển hữu dụng nhất là 1~4, tập hợp thành tứ đại ngữ âm, siêu 100 loại âm sắc, càng là hỗ trợ đổi Nguyên thần khí bằng sợi dây ly đọc cao, ô ô ô ô. 】
"... Về phần những suy nghĩ của xã hội lớn, Ninh tiên sinh đã thảo luận với ta một lần, ta cảm thấy phải nhớ một lần, cho các ngươi suy nghĩ một chút, Ninh tiên sinh hắn... đã nghĩ ra được một quá trình rất dài, chứng tỏ hắn cảm thấy chuyện này rất khó khăn, ta sẽ cố gắng nói một lần, các ngươi suy nghĩ xem rốt cuộc có chuyện gì cần làm..."
Bà nhớ lại lời nói của Ninh Nghị, sau khi cắt đầu nói chuyện với nhau đêm qua, lại tiến hành một lần giải thích đối với mọi người, đặc biệt nhấn mạnh câu nói " xã hội đồng cảm" và "Quần thể" - Những người này xem như bà đẩy mạnh thành viên đoàn trí nang dân chúng trong quá trình tiến hành, thảo luận nhiều lần những năm gần đây, bà cũng không giấu diếm được Ninh Nghị, mà đối với những phân tích và ghi chép này, thật ra thái độ của Ninh Nghị cũng là ngầm đồng ý.
Sau khi nàng nói xong toàn bộ khái niệm, có người mỉm cười: "Ninh tiên sinh đúng là đã từng gặp qua một thế giới như vậy, hay là hắn tới từ nơi đó mới có thể lợi hại như vậy."
Ung Cẩm nói: "Hời ngụy ngôn có gì, dùng vật nói chí, giống như trang Chu lấy thần quái luận giáo thế nhân, quan trọng là trong lời ngụy ngôn gì, những câu chuyện này của Ninh tiên sinh, ước chừng cũng là minh bạch hắn cấu tứ, mấy quá trình nhân tâm chuyển biến, hẳn cũng là nói ra khó khăn trong cách đổi mới của hắn. Chúng ta không ngại dùng cách này giải thích..."
Ánh nắng tươi sáng ngoài cửa sổ, tám người lập tức triển khai thảo luận. Đây chỉ là một lần thảo luận bình thường, không có bao nhiêu người biết ý nghĩa trong đó.
Một chỗ khác ở thành thị, đám người Lô Hiếu Luân đang cầu xin trái dưa hấu chưa có chức vị bắt đầu cầm danh thiếp của Lư Lục và lão nhân đi ra ngoài bái phỏng các lộ hào kiệt.
Bọn họ lại kinh động một hồi.
Trong lúc bọn họ đi ra ngoài, bên trong khách sạn cách dưa hấu không xa, An Xá Phúc cùng Phương Thư thường xuyên dạo chơi bên bờ sông, hắn nói một chút kiến thức phương bắc, Phương Thư Thường cũng nói đến sự phát triển của Tây Nam —— đoạn thời gian ở quá khứ, Song phương xem như người tạo phản dưới trướng Thánh Công, nhưng An Tích Phúc là tân tướng lãnh của Phương Bách Hoa phụ trách chấp hành quân pháp, Phương Thư Thường là đệ tử Phách Đao, giao tình không quá thâm hậu, nhưng thời gian qua nhiều năm, giao tình bình thường cũng có thể làm cho người ta cảm thấy sâu sắc.
Huống chi lần này Tây Nam chuẩn bị cho Tấn địa chỗ tốt đã xác định rất nhiều, an tiếc phúc cũng không phải lúc nào cũng mang theo cảnh giác làm việc như vậy —— thiên hạ thiên hạ quần hùng cùng nổi lên, nhưng nếu nói thật có thể theo kịp điều khiển hắc kỳ bộ điệu, tại nhiều lúc có thể hợp tác, ngoại trừ Lương Sơn Quang Võ quân, thật đúng là chỉ có Lâu Thư Uyển chưởng quản Tấn Địa.
Thế đạo chính là như thế, chỉ có đủ thực lực, thái độ cứng rắn, liền có thể suy nghĩ ít hơn một chút âm mưu quỷ kế.
Hai người nói đến chuyện Phương Tịch tạo phản hơn mười năm trước, sau đó còn nói đến trận đại bại kia, đại diệt, nói về cái chết của Phương Bách Hoa, An Xán Phúc nói đến hôm nay tại phía bắc của "Khổng Tước Minh Vương Kiếm" Vương Thượng thư, Phương thư thường nói tới chuyện Ninh Nghị làm. Theo lý thuyết, trong này cũng có rất nhiều ân oán., Nhưng ở đây hơn mười năm đại thế sóng cả cọ rửa xuống, những thứ này cũng không tính là cái gì, Phương Tịch bị diệt đã sớm định trước, một số người chết, về cơ bản, là không ngăn được.
Nói một hồi, nói đến Ninh Nghị, An tiếc phúc cũng nói: "Thành đô thành, nhìn như thái bình, trên thực tế mạch ngầm phun trào, khắp nơi không yên, không dối gạt ngươi nói gì., Bên chúng ta hiện giờ đã nhận được lời giải thích như vậy, nói có người muốn quấy rối, có người đang ám sát ngay thời trước của đại hội các ngươi, nếu tình huống hơi sai, rất nhiều người sẽ theo kịp. ứng đối của các ngươi tiêu cực như vậy, ta viết thư trở về, phỏng chừng nữ tướng sẽ mắng chửi Ninh tiên sinh."
Hắn nhiều năm chấp quân pháp, trên mặt trước nay không có biểu lộ gì quá nhiều, chỉ là kể chuyện với Phương Thư Thư Thư Uyển. Sự tình Ninh Nghị, hắn thoáng mỉm cười. Hai người này có thù giết cha, nhưng hôm nay rất nhiều người nói bọn họ mưu đồ, An Tích Phúc ngẫu nhiên nghĩ lại chuyện Lâu Thư Uyển nhục mạ Ninh Nghị, cũng không khỏi cảm thấy thú vị.
Phương Thư Thường cười rộ lên: "Các ngươi không quen thuộc nơi sinh hoạt, nhận được tin tức ở bên nào?"
"Tin tức bên kia cũng không trọng yếu, bây giờ liên hệ khắp nơi lôi kéo, muốn cùng Tấn Địa làm bạn cũng không ít. Nói lời này cũng không nhất định dám làm gì, nhưng nếu khắp nơi đều lưu truyền tin tức bực này, vậy tất nhiên có can đảm làm. Các ngươi bên này., Chẳng lẽ thật sự muốn cho sự tình tiếp tục phát triển như vậy? Nhàn thoại hôm nay có lẽ là thử dò xét, dần dần, nhìn thấy các ngươi không phản ứng, nói không chừng đều muốn trở thành sự thật, thật sự chém giết một hồi, các ngươi còn có thể khai thành hội sao?"
"Với tính cách làm việc ở Hàng Châu thành năm đó của Ninh tiên sinh, làm sao có thể không chuẩn bị chứ?" Phương thư thường cười nói: " chi tiết cụ thể khó nói, chủ yếu là chiến sự khắp nơi mới nghỉ, người còn chưa tới đông đủ. Chúng ta bên này, quân thứ bảy vẫn còn đứng ngoài, mấy ngày nữa mới có thể đi vào, ngoài ra còn có đầm châu bên kia, cũng phải mất thời gian. Trần Phàm đại khái cần mười ngày nửa tháng mới có thể chạy tới."
"Đúng rồi, năm đó ngươi quan hệ tốt với Trần Phàm, nhiều năm không gặp như vậy, đến lúc đó thật có thể ôn chuyện một chút. Nhanh thôi." Nói xong hắn vỗ vỗ bả vai An Tích Phúc.
"Trần Phàm..." An Tích Phúc nói ra cái tên này, rồi cũng cười rộ lên. "Năm đó ta mang sổ sách đi về phía bắc, vốn tưởng rằng còn có thể gặp lại một lần, không ngờ đã qua nhiều năm như vậy... cuối cùng hắn vẫn ở cùng Thiến nhi tỷ đi..."
Phương Thư Thường cũng cười ha hả.
Thái dương hoàng, có người đi vào một trang viện thoạt nhìn rất khẩn trương, đem danh sách giám sát và tin tức khả nghi mới nhất tiến hành hội tụ.
Trong thành thị ngàn vạn người tụ tập, đang biểu hiện ra sự hí kịch nhân nhân sinh muôn màu muôn vẻ, vô số người kiềm chế nỗi lòng, chờ đợi thời khắc sự tình bắt đầu xung đột và bộc phát.
Ngày thứ hai là tháng sáu mươi ba. Ninh Độc mang theo thuốc trị thương pha lẫn hương liệu đặc thù, tiến đến hiện trường đại hội luận võ tiến hành giao dịch, thế giới của hắn cũng không lớn, nhưng đối với thiếu niên mười bốn tuổi, tuyệt đối không thua kém gì thiên hạ, hỉ nộ ái ố hỗn tạp...