Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
"Lão nhân gia tiền bối võ lâm, tuổi cao đức cao, cẩn thận hắn gọi Lâm giáo chủ tới, đập vào mặt ngươi..."
"Mập mạp nếu thật sự dám đến, cho dù ta và ngươi cũng không động thủ, hắn cũng không thể sống sót từ Tây Nam đi ra. Lão Tần cùng Trần Phàm tùy tiện đứng ở bên nào, đều đủ xử lý hắn."
Bóng đêm dịu dàng, xe ngựa chậm rãi đi qua đường Thành Đô, Ninh Nghị và Tây dưa nhìn màn đêm, nhỏ giọng tán gẫu.
"Lập Hằng ngươi nói xem, sau lần thất bại ở Tấn Địa kia, tên mập chết bầm kia đến cùng là làm gì?"
"Triển Ngũ Hồi báo lại, Lâm Ác Thiền nhận một đệ tử, hai năm qua làm nhiệm vụ cũng mặc kệ, giáo chúng cũng buông xuống, chuyên tâm bồi dưỡng trẻ con. Nói tới tên mập này cả đời hùng tâm tráng chí, trước mặt người khác khoác loác không biết xấu hổ dã tâm gì, bây giờ có thể đã nhìn ra một chút., Cuối cùng cũng thừa nhận năng lực võ công của mình, người cũng đã già, cho nên gửi gắm hy vọng vào đời sau." Ninh Nghị mỉm cười: "Thật ra theo năm lời nói Triển khai, Lâu Thư Uyển có nghĩ tới việc mời hắn gia nhập đại biểu đoàn, lần này tới Tây Nam, cho chúng ta một cái hạ mã uy."
"... Ý kiến hay đấy." dưa hấu suy nghĩ một chút, nắm tay gõ lên bàn tay: "Sao không mời tới?"
"Từ góc độ chính trị mà nói, nếu như có thể thành công, đương nhiên là một chuyện rất thú vị. Tên mập năm đó nghĩ đến việc chiếm tiện nghi trên tay Lâu Thư Uyển, hợp tác làm cái danh hiệu "Hàng Thế Huyền Nữ", kết quả bị Lâu Thư Uyển uyển chuyển bày ra một câu., Bị lừa đến bảy tám phần, song phương coi như đã kết thù, mập mạp không mạo hiểm giết nàng, không có nghĩa một chút ý nguyện giết nàng. Nếu có thể thừa dịp này, để mập tử xuống đài, còn giúp Tấn Địa đánh lôi đài. Lâu thư Uyển có thể nói là người thắng lớn nhất... "
Tây qua cười dưa muối: "Nếu Lâm Ác Thiền cộng thêm vị sử gia kia đi về phía tây nam, lôi đài này ngược lại có chút coi trọng. Đám người Trúc ký kia hưng phấn rồi."
Ninh Nghị cũng cười: "Nói đến thì đúng là rất thú vị, vấn đề duy nhất là thù của lão Tần, mối thù của lão nhạc phụ, thù của lão thất Phật, ngươi, ta, Thiệu Khiêm, Trần Phàm... Hắn đã qua Kiếm Môn quan thì phải chết, thật sự nghĩ đến thành đô, đánh ai cũng không tiện sử dụng."
Nói xong lời cuối cùng, trong ánh mắt hắn có ý lạnh hiện lên. Suốt thời gian dài qua, ân oán với Lâm Ác Thiền nói với nhau không nhỏ, nói lớn cũng không lớn. Với Ninh Nghị mà nói, khắc sâu nhất chẳng qua là Lâm Ác Thiền giết lão Tần, nhưng xét theo cấp độ càng lớn, Lâm Ác Thiền chẳng qua chỉ là một thanh đao trên tay người khác mà thôi.
Sau khi Thí Quân, ân oán trên tầng Lục Lâm dần dần nhỏ lại. Đối với Lâm Ác Thiền, thời điểm giết được Ninh Nghị không thèm để ý giết chết, nhưng cũng không có bao nhiêu tâm tư chủ động trả thù. Y thật sự muốn giết loại đại tông sư võ nghệ cao thâm này, trả giá lớn, hồi báo nhỏ, nếu để đối phương tìm được một đường sinh cơ chạy mất, ngày sau thật sự biến thành không chết không thôi, bên phía Ninh Nghị cũng khó nói an toàn.
Hơn mười năm qua, song phương luôn bảo trì ăn ý như vậy. Vô luận hư danh tốt thế nào, Lâm Ác Thiền tuyệt đối không tiến vào phạm vi lãnh địa Hoa Hạ quân, Ninh Nghị mặc dù từng gặp đối phương tại Tấn địa một lần, cũng không nói nhất định phải giết hắn. Bất quá một khi Lâm Ác Thiện muốn đi vào Tây Nam, một mực ăn ý này cũng sẽ bị phá vỡ., Người mập mạp đắc tội là toàn bộ cao tầng của Hoa Hạ quân, lại bất kể thù hận năm đó, để cho loại người này tiến vào thành đô, dưa hấu, Ninh Nghị tất nhiên không sợ hắn, nhưng nếu hắn phát điên, ai có thể đảm bảo an toàn cho thân nhân trong nhà?
Ninh Nghị ở đại cục nói quy củ, nhưng trên phương diện an nguy của người nhà, không có bất kỳ quy củ gì đáng nói. Năm đó ở Thanh Mộc trại, Lâm Ác Thiền và Hồng Đề quyết đấu công bằng., Chỉ là hoài nghi Hồng Đề bị đả thương, hắn liền muốn phát động tất cả mọi người vây đánh Lâm béo mập, nếu không phải Hồng Đề về sau không có chuyện gì làm giảm bớt tình thế, nói không chừng sau khi hắn động thủ cũng sẽ một lần giết chết các nhân chứng - trận hỗn loạn kia, Lâu Thư Uyển vốn là một trong những người ở hiện trường.
"... Nếu như song phương muốn làm ăn, thì không cần phải vì một chút ý khí mà gia nhập biến số lớn như vậy. Lâu Thư Uyển hẳn là muốn hù dọa Triển Ngũ một chút, không làm như vậy, xem như đã trưởng thành... Mà xem kịch nói, đương nhiên ta cũng rất chờ mong ngươi, Hồng Đề, Trần Phàm, Trần Phàm., Lâm Ác Thiền, nhìn dáng vẻ của những người này, nhưng những chuyện này... đợi sau này thiên hạ thái bình, xem biểu hiện của đám người này đi. Đệ tử Lâm Ác Thiền hẳn cũng không tệ lắm, xem tiểu kỵ kiên quyết hai năm nay, chỉ sợ cũng quyết tâm muốn tu luyện võ nghệ đi theo phương diện này..."
Hắn dừng một chút: "Trong nhà có một người có thể kế thừa y bát của ngươi và ta, cũng tốt, đúng không..."
dưa hấu gật đầu: "Chủ yếu dựa vào ta. Ngươi cùng Đề Tử tỷ cộng lại, cũng chỉ có thể ngang sức với ta."
"Hả? Đây là cách nói gì?"
"Ngươi cộng lại với ta cũng chỉ có thể đối đầu với Đề Tử tỷ mà thôi."
"...A Qua, lời này của ngươi cũng có chút ác độc rồi."
Xe ngựa cộc cộc đi qua màn sáng lờ mờ trong đêm thành, hai vợ chồng tùy ý cười nói. Ninh Nghị nhìn Tây dưa mỉm cười trước cửa sổ xe, muốn nói lại thôi.
trái dưa hấu hẳn là cảm nhận được ánh mắt như vậy, quay đầu lại: "Làm sao vậy?"
Ninh Nghị nhìn nàng: "Lão Ngưu bên kia có tin tức đến, không tốt lắm." Hắn lấy từ trong lòng ra một phong thư đưa tới, dưa hấu nhận lấy, thở dài: "Dù sao cũng không phải như ngày đầu tiên như vậy..." Sau đó mới nhíu mày đọc thư kia.
Trong buồng xe yên tĩnh trở lại, ánh mắt Ninh Nghị nhìn về phía thê tử ấm áp. Gã sẽ tới bên Lư Lục, tham gia náo nhiệt, sự tò mò đối với Lục Lâm chỉ là thứ yếu.
Chuyện hai năm trước, lão Ngưu đầu lĩnh biến đổi, Trần Thiện Quân, Lý Hi Minh mang theo hơn ngàn hoa hạ quân từ bên này phân liệt ra ngoài, chiếm lĩnh thành đô bình nguyên Tây Bắc ngõ ngách tự phát triển. Trần Thiện đều tâm hệ lê dân, chỉ về thế giới đại đồng thời sản xuất tư liệu bình quân, dưới sự phối hợp phối hợp của hơn ngàn đội ngũ Hoa Hạ quân, thôn tính mấy huyện trấn phụ cận, bắt đầu chia ruộng, thu đất đai cùng các tư liệu sản xuất chia đều để tiến hành phân phối.
Toàn bộ quá trình thu hồi đất đai cũng không thân thiết, lúc này đại địa chủ nắm giữ đất đai, phú nông tất nhiên cũng có thể tìm được dấu vết loang lổ, nhưng không có khả năng tất cả đều là người xấu. Trần Thiện đều là người đầu tiên nắm giữ dấu vết xấu trong tay, từ nghiêm phán phạt, cướp đoạt tài sản của hắn, sau đó bỏ ra thời gian ba tháng không ngừng du thuyết, lót đường, cuối cùng dưới sự phối hợp của tinh binh phối hợp hoàn thành hết thảy.
Đương nhiên trong thời gian này cũng có sự kiện máu tanh phát sinh, nhưng Trần Thiện cũng tin tưởng đây là quá trình bắt buộc, mặt khác những binh sĩ Hoa Hạ đi theo hắn, phần lớn cũng đã từng hiểu sâu hơn về tư liệu sản xuất., Trần Thiện đều dùng thân làm nhật diễn, cuối cùng áp đảo phản kháng trên toàn bộ địa bàn. Đương nhiên, cũng có một bộ phận địa chủ, phú nông dẫn nhà chuyển vào lãnh địa Hoa Hạ quân: Đối với những chuyện này nói không phục nhưng cũng nguyện ý đi, Trần Thiện Quân đương nhiên cũng không có ý đuổi tận giết tuyệt.
Vì vậy bắt đầu từ mùa xuân năm ngoái, bọn Trần Thiện đều sáng tạo ra "Dòng người công xã" đầu tiên trên thế giới này. Dùng gần hai nghìn vũ trang làm cơ sở, nhân khẩu dưới quyền ước chừng bốn vạn, dưới tình huống tất cả tư liệu sản xuất đều được chia đều cho chính phủ, cày trâu và Trần Thiện đều mượn quan hệ của Hoa Hạ quân mua về làm nông cụ để phân phát. Đương nhiên, hạt giống trong vấn đề này cũng mới bắt đầu tồn tại.
Nông có tốt có xấu, đất đai cũng chia thành ba sáu chín bậc. Trần Thiện đều dựa vào quân đội áp đảo địa phương này, từ đầu quân đội đã trở thành cấp độ đặc quyền ẩn hình - Đương nhiên, đối với những vấn đề này, Trần Thiện Quân cũng không phải là không phát giác, ngay từ đầu Ninh Nghị cũng từng nhắc nhở hắn những vấn đề này.
Bởi vì nơi này không lớn, Trần Thiện Quân dùng bản thân làm gương, mỗi ngày đều mở lớp học tập, giảng giải cho tất cả mọi người ý nghĩa bình đẳng, cảnh tượng cơ bản giống nhau., Mà đối với phần tử tích cực bên cạnh, hắn lại phân ra một thớt tinh nhuệ, hợp thành đội giám sát nội bộ, hi vọng bọn họ trở thành người có tư duy ngang hàng với đạo đức cao hơn. Cho dù điều này cũng thúc đẩy một giai cấp đặc quyền cao hơn, nhưng trong đội ngũ cỏ mọc sơ kỳ, Trần Thiện cũng chỉ có thể dựa vào những "người" này mà tự giác đi làm việc.
Hơn mười năm qua nội bộ Hoa Hạ quân có thăm dò chưa tới mức hoàn thiện, sự nghi hoặc và xung đột của lão đầu trâu chưa từng ngừng lại ngay từ đầu. Trong khoảng thời gian này Hoa Hạ quân đã chuẩn bị cho chiến tranh, sau đó chính thức cùng nữ tử Lộ Tây tiến vào chiến đấu, tình hình đối với lão Ngưu đầu cũng không để ý tới, nhưng vốn đã an bài ở bên kia, đám người Tiền Lạc Ninh cũng đang không ngừng quan sát tình hình phát triển.
Về phần tranh đấu lợi ích sau đó luôn lấy phương thức chính trị xuất hiện, Trần Thiện đều đem phần tử tích cực tạo thành đội giám sát nội bộ, bị một bộ phận quân nhân ở bên ngoài đưa ra kháng nghị, phát sinh xung đột, sau đó bắt đầu có người nhắc đến sự kiện máu tanh ở trong mảnh ruộng này., Cho rằng phương thức của Trần Thiện cũng không chính xác, mặt khác, lại có một âm thanh chất vấn khác phát ra, cho rằng Nữ Chân lộ quân nam xâm lấn, những người như mình phát động phân liệt, bây giờ xem ra phi thường ngu xuẩn.
Do phần áp lực này, lúc ấy Trần Thiện Quân còn đưa ra hiệp nghị hỗ trợ cho quân Hoa Hạ, đương nhiên Ninh Nghị cũng tỏ ý cự tuyệt.
Vui sướng được phân ruộng phát sinh vào nửa năm trước, nhưng đến nửa năm sau, các vấn đề giống như sóng ngầm bắt đầu nổi lên. Không ít thành viên trong quân đội bắt đầu xuất hiện tình huống sa đọa, trong đội giám sát cũng xuất hiện dấu hiệu tương tự: Sở dĩ nói là dấu hiệu., Là bởi vì định tội bắt đầu trở nên mơ hồ mà gian nan, đỉnh núi ôm đoàn kết dần dần xuất hiện, năm ngoái tháng chín, cùng một chỗ điều tra thậm chí xuất hiện diệt khẩu án cả nhà nông hộ bị giết, trên tầng cao nhất hội nghị bắt đầu ồn ào, chỉ trích lẫn nhau.
Trần Thiện đều phối hợp với Lý Hi Minh phát động nội bộ hai lần, nhưng hiệu quả cụ thể rất khó định nghĩa, bọn họ có thể thủ đoạn trung bình lãnh thổ một cách nghiêm ngặt, nhưng rất khó phát động chính thức thanh tẩy nội bộ quân đội. Hai lần chỉnh đốn nghiêm chỉnh, mấy thượng tầng bị định tội cải cách, nhưng tai hoạ ngầm vẫn chưa được loại bỏ.
Cho dù ngay từ đầu đã định ra phương hướng quang minh, nhưng ngay từ lúc đầu bước chân của lão đầu trâu đã gian nan cất bước, đến đầu năm nay, trên bàn hội nghị hầu như mỗi ngày đều cãi vã không thôi. Trần Thiện Quân và đám người lãnh đạo đã hạn chế việc canh tác mùa xuân., Đến khi trận chiến ở Tây Nam của Hoa Hạ quân đại thắng, bên trong lão đầu trâu bắt đầu có thêm nhiều người đưa tên Ninh Nghị lên, cho rằng không nên không nghe lời của Ninh tiên sinh. Dù sao thì tư liệu sản xuất ở nơi này cũng bình đẳng, vốn không có thời gian nó xuất hiện.
Tất cả mọi người trên tràng diện đều nói lời quang minh, trên thực tế muốn che giấu, lại là trong âm thầm bộc phát mất cân bằng, ở bên trong giám sát, trong tình huống chỉnh đốn không đủ nghiêm nghị., Mục nát và xâm chiếm lợi ích đã đến trình độ nghiêm trọng, mà lý do cụ thể tự nhiên càng thêm phức tạp. Vì lần trùng kích này, Trần Thiện đều có thể phát động một lần càng thêm nghiêm khắc và trang nghiêm, mà các phương còn lại cũng tự nhiên mà cầm lấy vũ khí phản kích, bắt đầu chỉ trích vấn đề của Trần Thiện Quân.
Dưới tình huống giương cung bạt kiếm hỗn loạn như vậy, Lý Hi Minh với tư cách là "Nội ứng" có lẽ đã nhận ra chút manh mối, bởi vậy mới hướng tới Ninh Nghị viết ra tín thư nhắc nhở gã chú ý đến tình huống phát triển của đầu trâu.
Mà trên thực tế, ngay từ đầu Ninh Nghị đã đem lão Ngưu làm một mảnh thí nghiệm, loại lý tưởng vĩ đại này ở sơ sinh khó khăn lắm mới tiến bước được là hoàn toàn có thể đoán trước, nhưng chuyện này ở phía Tây qua lại có ý nghĩa khác.
Hắn nhìn về phía nữ tử bên cửa sổ xe cúi đầu xem thư ảnh.
Thời gian như nước, làm gương mặt của thê tử trước mắt càng thêm thành thục, nhưng khi nàng nhíu mày, lại vẫn mang theo vẻ ngây thơ quật cường của năm đó. Mấy năm qua, Ninh Nghị biết rõ nàng nhớ nhung cái ý nghĩ "Bình đẳng" kia., Thử nghiệm của lão đầu trâu, vốn là nàng kiên trì và xuất hiện dưới sự dẫn dắt của nàng, nhưng sau đó nàng không có đi qua. Hơn một năm này, nàng hiểu rõ ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng ràng buộc bên kia, trong lòng nàng, tự nhiên cũng có tồn tại lo âu như vậy.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
"Có lẽ như vậy sẽ tốt hơn một chút..."
"Có lẽ như vậy sẽ không..."
Ngẫu nhiên vài lần nói chuyện với Ninh Nghị về lão đầu trâu, Tây qua nói nhiều nhất cũng chính là lời như vậy. Chỉ là lúc trước trong quá trình tác chiến với nữ tử, hai người tụ tập ít ly nhiều, đơn giản mấy lần gặp nhau, chuyện phiếm trên phương diện này nàng cũng luôn luôn đè nén, không nói quá nhiều.
Lúc này chiến sự ở Tây Nam đã định, tuy hiện giờ thành thủ thành hỗn loạn hỗn loạn hỗn loạn, nhưng đối với tình huống hiện tại, hắn cũng đã sớm định ra trình tự. Có thể nhảy ra khỏi nơi này, quan tâm lý tưởng của thê tử một chút.
"Càng ngày càng rối loạn..." lấy đèn đuốc cùng Nguyệt Hoa, dưa hấu cau mày xem hết thư tín một hồi lâu, một lát sau, thở dài một hơi... Lập Hằng ngươi nói, lần này còn có thể sống sót không?"
"Nếu như không có chúng ta ở bên cạnh, bọn họ lần đầu tiên sẽ không chịu nổi." Ninh Nghị lắc đầu. "Mặc dù trên danh nghĩa đã chia ra, nhưng trên thực tế bọn họ vẫn là thế lực nhỏ trong phạm vi Tây Nam, rất nhiều người vẫn băn khoăn sự tồn tại của ngươi và ta. Cho nên hai lần trước đều đã qua, lần này cũng rất khó nói... Nói không chừng Trần Thiện Thuần lòng dạ độc ác, có thể tìm được phương pháp trưởng thành giải quyết vấn đề."
dưa hấu suy nghĩ một lát: "...Có phải lúc trước đuổi bọn chúng ra ngoài thì ngược lại còn tốt hơn không?"
"Một khuôn mẫu của hệ thống chưa thành thục, trải qua tranh đấu bên trong tàn khốc hơn, chỉ biết băng bàn càng sớm. Loại sơ sinh kỳ này, luôn là như vậy..."
"Ngươi chưa từng thấy qua!"
Lông mày trái dưa dựng lên, hướng về phía Ninh Nghị gọi một tiếng, sau đó cô hít một hơi thật sâu: "Ngươi cứ nói như vậy, luôn miệng nói... Ngươi lại chưa từng thấy qua..."
Lần này, đại khái bởi vì chiến tranh ở Tây Nam cuối cùng cũng kết thúc. Nàng đã có thể vì thế mà tức giận, rốt cuộc bộc phát trước mặt Ninh Nghị. Ninh Nghị cũng không nổi giận, nhìn ra ngoài xe một chút: "Ngươi nói đúng... bên này không có nhiều người, đi xuống đi thôi?"
"... Ừm."
dưa hấu gật đầu, hai người gọi ngừng xe ngựa, xuống xe là một con phố yên tĩnh không nhiều người trong thành, ven đường tuy có cửa hàng ánh đèn cùng người ta, nhưng người đi đường phần lớn là cư dân gần đó, tiểu hài tử đang chơi đùa hì hì trong phường. Bọn họ một đường đi, đi một lát, Ninh Nghị nói: "Bên này không giống buổi tối của Hàng Châu?"
" Hàng Châu tối hôm đó cấm đi lại ban đêm, không có ai!" dưa hấu nói.
Ninh Nghị đi tới, nắm tay nàng. Giữa đường hai đứa trẻ đang nháo loạn đến gần, nhìn thấy đôi nam nữ dắt tay này, lập tức phát ra thanh âm hơi có chút kinh ngạc xấu hổ lui sang bên cạnh, Tây trái một thân váy hoa màu lam nhìn đứa bé mỉm cười - Nàng là cô gái trong núi Miêu Cương, dám yêu hận, cực kỳ hào phóng, thành thân hơn mười năm, lại có một cỗ khí độ thong dong ở trong đó.
"Có đôi lúc ta phải nghĩ." Ninh Nghị nắm tay nàng, một mặt đi về phía trước nói: "Lúc ở Hàng Châu, ngươi mới bao nhiêu tuổi, tâm niệm nói ngươi muốn làm Mục Dương Nữ, người muốn toàn thiên hạ đều có thể cướp được cái màn thầu kia. Nếu là trong tình huống khác, suy nghĩ này của ngươi, đến hôm nay còn có thể kiên định đến vậy sao?"
"Hả?" dưa hấu quay đầu nhìn hắn.
"Năm đó trên đường ở Hàng Châu, nói với ngươi thiên hạ đại đồng, người người bình đẳng là ta, bạn học A Qua, có phải có một phần khả năng như vậy không, là vì ta nói với ngươi những thứ này, cho nên nhiều năm như vậy, ngươi mới có thể nhớ kỹ nó đến vậy? Ta nghĩ như vậy, cảm thấy chuyện này, chúng ta cũng coi là lý tưởng chung, đúng không..."
Lời nói của hắn ấm áp, nói xong như vậy, biểu tình của trái dưa hấu vốn có chút phản kháng cũng đã dịu xuống, ánh mắt dần dần theo nụ cười bắt đầu nheo lại: "Nhưng ngươi không phải nói, năm đó là gạt ta..."
"Vẫn là câu nói kia, lúc đó có thành phần lừa gạt không có nghĩa là ta không tin." Ninh Nghị cười nói: "Lát nữa ngẫm lại, năm đó ta hỏi con, nó muốn cái gì, ta đem nó đến, đánh nó thành bướm kết giao cho nó, nó nói muốn thiên hạ thái bình... Thiên hạ thái bình ta có thể làm được, duy chỉ có suy nghĩ của ngươi, chúng ta cả đời này không đến được..."
"Là Trần Thiện đều không đến được." Tây Qua nhìn hắn, ánh mắt có chút u oán: "Có đôi khi ta nghĩ, những chuyện kia nếu như ngươi đi làm, có hay không không không quá giống nhau, nhưng ngươi đều chưa từng đi, luôn luôn nói, nhất định là như vậy... Đương nhiên ta cũng biết, Hoa Hạ quân đánh bại nữ nhân đầu tiên thật sự là việc quan trọng, ngươi không có biện pháp đi làm chuyện như Trần Thiện Quân, yêu cầu ổn thỏa, nhưng mà... Ngươi thật sự chưa từng thấy qua mà..."
"Nếu như..." Ninh Nghị khẽ thở dài: "Nếu như... ta từng gặp rồi thì sao?"