Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
- Chuế Tuế
Gió đêm thổi qua, khí hậu ấm áp. Quần áo màu trắng bốc lên từ trong nước.
Ninh Độc từ sau hòn giả sơn thò đầu ra, đưa tay gãi gãi cái ót.
Thân thể hắn khỏe mạnh, đang còn trẻ, lại đang thực sự trải qua chém giết sinh tử trên chiến trường, đầu óc thanh tỉnh và phản ứng nhạy cảm là tố chất cơ bản nhất hiện giờ. Trong đầu có lẽ đang suy nghĩ miên man, nhưng đối với Khúc Long Giành đang làm gì đó, kỳ thật hắn đã có hình dáng nhận thức đầu tiên.
Tiểu tiện cẩu nghĩ không ra muốn nhảy sông, cái này cũng không tính là chuyện kỳ quái. Thằng này tâm khí khó chịu, khí tức không thoải mái, cả ngày không tốt, buồn bực không vui, trong lòng loạn thất bát tao, đồ vật rõ ràng không ít., Là thiếu niên mười bốn tuổi, ở trong tối kỵ cái gọi là địch nhân đơn giản cũng chỉ có một thứ như vậy, nếu không phải suy nghĩ của bọn họ vặn vẹo, tinh thần thác loạn, làm sao ngay cả điểm đúng sai cũng không rõ ràng, thế nào lại chạy đến địa bàn của Hoa Hạ quân quấy rối.
Hắn không rõ nguyên nhân những chuyện này, cũng lười suy nghĩ, những tên ngốc này tùy thời đều điên rồi, nội chiến rồi, nổ tung, tự sát... Nếu hắn nghe được, cũng sẽ cảm thấy là chuyện cực kỳ hợp lý.
Duy chỉ có con chó con tiện nhân này đột nhiên chết trước mắt khiến hắn cảm thấy có chút xấu hổ.
Hôm nay vào đêm đi ra ngoài, trong tưởng tượng còn có hai nhóm người xấu ở đây, hắn còn nghĩ đến đại triển hoành đồ ha ha một phen. Cùng Hầu Nguyên Cương tán gẫu xong, phát hiện vị Hoàng Sơn kia không thể biến thành người xấu, hắn nghĩ thầm không có vấn đề gì, thả xong liền để xuống một cái, bên này còn có một đám chó xấu đang muốn làm chuyện xấu. Ai ngờ mới đến, gã bại hoại là nhân vật chính trực tiếp nhảy xuống sông...
Trong tình huống như vậy, mình không cứu nàng, âm mưu của Văn Thọ Tân phá sản. Mình chỉ có thể bắt lấy hắn, sau đó mời thúc thúc bá bá trong quân đội tham gia, mới có thể tra hỏi ra thân phận mấy "Con gái", dù sao vui vẻ không phải là của mình.
Mà nếu chạy tới cứu nàng, thân phận của mình cũng bại lộ, Văn Thọ Tân sẽ phát giác được không đúng, như vậy vì không có vấn đề, cũng chỉ có thể lập tức bắt hết đám tiện cẩu trong nhà... Bản thân mình "Ha ha ha ha" còn chưa bắt đầu luyện, vẫn như cũ là đến cuối cùng.
"......."
Ta thấy ngươi đang nhắm vào Ngạo Thiên, Long Ngạo Thiên, con trai của Tâm Ma ta...
Hắn xoắn xuýt một lát, đi đến bên bờ sông, mắt thấy cái kia bùm bùm trong nước trở nên yếu ớt, trong đầu lóe lên rất nhiều ý niệm, cuối cùng bóp cổ họng thanh tỉnh lại.
"Cứu mạng a... Khụ khụ, tiểu thư nhảy xuống nước... Tiểu thư qua sông tự sát rồi! Cứu mạng, tiểu thư qua sông tự sát rồi..."
Chính đang ở vào biến thanh kỳ đực đực nói gian nan bắt chước thanh âm nha hoàn, bén nhọn vang lên. Chợt, cấp tốc chạy khỏi.
Thân thể trần trụi...
Sau khi vài tên hạ nhân luống cuống tay chân cứu Khúc Long lên, nữ nhân đã bởi vì sặc nước rơi vào trạng thái hôn mê. Quá trình cứu trị rối tinh rối mù, nhưng cuối cùng cũng bảo vệ được tính mạng của đối phương. Không bao lâu còn mời đại phu phụ cận tới thẩm vấn Khúc Long tiến thêm một bước.
Trong quá trình bận rộn phía dưới, thà ngồi trên nóc lầu gỗ, thần tình nghiêm túc, cũng không vui vẻ.
Sau khi Hoa Hạ quân tạo phản hơn mười năm gian nan, hắn tự có ý thức, cũng trưởng thành ở trong gian nan này. Cha mẹ, huynh trưởng đối với hắn cố nhiên có bảo hộ, nhưng ở bên ngoài bảo hộ, phản ứng lại, tự nhiên cũng chính là hiện trạng vô cùng tàn khốc.
Một vị bằng hữu từ một thời điểm nào đó bỗng nhiên không có xuất hiện, một số thúc thúc bá đã từng lưu lại ấn tượng trong trí nhớ của hắn, rất lâu sau mới nhớ ra tên của hắn đã xuất hiện trên một tấm bia đá ở mộ viên nào đó. Thời kỳ còn nhỏ hắn còn không hiểu được hàm nghĩa hi sinh, đợi đến khi tuổi tác dần dần lớn lên, những ký ức có liên quan đến hy sinh này lại từ sâu trong thời gian tìm về, khiến cho thiếu niên cảm thấy tức giận, càng thêm kiên định.
Hắn đối với kẻ địch không có chút đồng tình nào. Đại chiến ở Tây Nam đã hơn nửa năm, hắn cứu người, giết người đều là vô cùng kiên quyết, nữ chân nhân cùng hán tử phía nam không giống nhau ở bên ngoài làm hắn nhận biết rõ ràng loại tâm tình này, làm cho hắn rõ ràng yêu thích cũng rõ ràng mà oán hận.
Đối với nhúm Khúc Long, vốn tâm tính của Văn Thọ Tân cũng như vậy, hắn có thể âm thầm nhìn tất cả âm mưu quỷ kế của bọn chúng, rồi cười nhạo, bởi vì ở bên kia, trong lòng hắn cũng vô cùng rõ ràng, một khi đến thời điểm cần động thủ, hắn có thể không chút do dự giết sạch đám chó ti tiện này.
Đây vốn là một chuyện khiến hắn cảm thấy sung sướng.
Hắn dùng thủ pháp vòng lại cứu Khúc Long Cách, lúc này tỉnh táo lại suy nghĩ một chút lại khiến trong lòng hắn có chút không thoải mái.
Địch nhân không kiên định, chính mình tương lai giết hay không giết, nếu nàng có ẩn tình gì, mình lo lắng hay không suy xét? Thiếu niên là không muốn suy nghĩ, nhưng giáo dục của cha mẹ huynh trưởng từ nhỏ lại làm cho trong lòng hắn ít nhiều khó chịu. Nếu đả kích đối phương còn phải chú ý thủ pháp, giết ngửi thọ tân mà không thể giết Khúc Long Hộc, vậy thì có khác gì giao cho hệ tình báo xử lý nội vụ?
Hắn vô thức cứu Khúc Long loa, là để đám người xấu này tiếp tục không kiêng nể gì làm chuyện xấu, mình tại thời khắc mấu chốt từ trên trời giáng xuống đã khiến bọn họ hối hận không thôi. Nhưng người xấu xấu đến không đủ kiên định, khiến cho cảm giác chờ mong trong ảo tưởng của hắn giảm đi, đầu óc mình lúc trước choáng váng, tại sao không nghĩ tới điểm này, nàng chết thì chết đi cho nàng chết đuối là tốt rồi, bây giờ có thể cứu được một địch nhân.
【 Tiểu thuyết vận hành nhiều năm, so sánh với Truy Thư Thần Khí phiên bản xinh đẹp, sách lão trùng đều đang dùng hoán nguyên dịch vụ, dung nhan mê man. 】
Tự sát tự sát của Khúc Long trong tiềm thức của hắn được gọi là sặc mùi. Hắn ngồi ở trong bóng tối trên nóc lâu, nhìn ánh đèn dầu xa xa kéo dài thành đô thành, buồn bực nghĩ tới tất cả những thứ này. Văn Thọ Tân cùng Sơn Công cái gì nối dây, cũng không biết đã chạy đi đâu, lúc này còn chưa về., Bằng không chờ hắn trở về chính mình sẽ động thủ đánh hắn một trận, sau đó giao cho hệ tình báo —— cũng không được, bọn hắn chẳng qua là trong lòng mang ác ý riêng xâu chuỗi, bây giờ còn không có xảy ra chuyện gì, giao qua cũng không định tội.
Nếu không xuống dưới ném nữ nhân kia vào sông cho nàng chết đuối là được rồi, dù sao nàng thoạt nhìn cực kỳ lười biếng, làm người xấu cũng không ra sức. Hơn nữa chính mình lên tiếng cứu nàng, bây giờ để cho nàng chết đuối coi như là cùng, đạo lý nói như vậy hiển nhiên là không sai...
Nhưng đương nhiên không thể làm như vậy được.
... mẹ nó, bên này chán sống rồi!
Thiếu niên khoanh chân ngồi, thỉnh thoảng vuốt ve thanh đao trong tay, thỉnh thoảng nhìn ngọn đèn dầu ở phía xa, hết sức phiền não. Lúc này thành đô thành đèn đuốc mê ly, thành thị đang có bóng đêm phồn hoa, có rất nhiều người xấu đang hoạt động trong thành trì. Ninh Độc nhớ tới phụ thân, bác dưa, lập tức lại nhớ tới huynh trưởng, nếu có thể dò hỏi bọn họ, chắc chắn bọn họ sẽ cho ra cái nhìn hữu dụng?
Cũng không đúng, có lẽ sẽ cảm thấy mình vì một cô bé mà vứt bỏ nguyên tắc.
Còn một tháng nữa là chính thức đạt tới mười bốn tuổi, phiền não của thiếu niên tại ngọn đèn dầu này thấp thoáng lại càng hoang mang...
Thân thể trần trụi...
Gió đêm ấm áp nương theo điểm điểm hỏa đăng phất qua bầu trời thành thị, ngẫu nhiên thổi qua tiểu viện cũ kỹ, ngẫu nhiên có đầu năm tháng giữa biển cây nổi lên trận trận sóng cả.
Gió đêm cũng không lấy tốt xấu để phân biệt đám người. Tuất Vô Hợi chi giao, thành đô trong một đoạn thời gian sinh hoạt phồn hoa nhất - tháng này có thành thị sinh sống trong đêm không nhiều lắm, người bán hàng rong, nho sinh, đám người Lục Lâm chỉ cần hơi tích cóp một chút, phần lớn sẽ không bỏ qua niềm vui thú trong thành thị này.
Đám người tụ tập trong vài chợ búa náo nhiệt nhất ở trung tâm thành trì.
Sau khi chiếm lĩnh thành đô, đối với thanh lâu sở quán trong thành thị nguyên bản vẫn chưa bị tiêu diệt, nhưng do lúc trước có không ít người đào tẩu, loại nghề nghiệp pháo hoa hôm nay chưa khôi phục nguyên khí, thành tựu lúc này vẫn như cũ được coi là tiêu phí cao cấp. Nhưng do có ghi chép về trúc gia nhập, các loại tiểu ca viện, quán trà tửu lâu, thậm chí các chợ đêm phồn hoa hơn mấy bậc so với ngày trước.
Đối với những người sinh hoạt thiếu thốn lúc này, cho dù là dạo qua mấy lần xinh đẹp trên chợ đêm, cũng coi như là một chuyến du lịch đáng giá hồi thưởng. Về phần các loại đồ ăn ngon, đồ ăn vặt, càng có thể làm cho người đến thăm hàng bên ngoài ăn no, liên tiếp hưởng thụ.
Lúc Khúc Long nhảy xuống sông, Văn Thọ Tân cùng "Sơn công" dưới trướng vài nho sinh đang ở chợ đông đợi buổi tụ hội tiếp theo. Trong quá trình chờ đợi này, bọn họ không khỏi nhấm nháp mỹ thực một phen, sau đó tiến hành phê bình và thảo luận một phen về chuyện Hoa Hạ quân giúp đỡ.
"... Phía Tây Nam này, nếu bàn về hai bộ thủ pháp mà Ninh Nghị thôi thúc trong ngoài Hoa Hạ quân, đúng là dụng tâm hiểm ác. Theo ta được biết, hắn ở bên trong Hoa Hạ quân Lệ hành tiết kiệm, quân kỷ nghiêm ngặt, luật pháp khắc nghiệt, cả thế gian hiếm thấy... Nhưng ở bên ngoài này..., Chính là trúc ký của hắn thụ nghệ thủ hạ, không ngừng tìm kiếm những mỹ thực này làm pháp luật, lệnh cho người đọc sách, hí kịch thậm chí không có văn nhân nào không ngừng theo đuổi nhạc khuyển mã này. Ta thậm chí nghe nói, có Hoa Hạ quân làm ra văn nhân tuyên truyền ở trong sách viết thêm mấy bài thơ, hắn cũng cho phê duyệt, bài thơ này khó hiểu nhất là đi... "
"... Nghiêm lấy luật, rộng đối đãi người, nếu dùng bản thân cố là mỹ đức, có thể một vòng lớn, đối nội cực kỳ khắc nghiệt, đối ngoại thì lấy những thanh sắc khuyển mã này lấy lòng thế nhân, ăn mòn thế nhân, hành vi bực này, thực sự khó gọi là quân tử... Lần này hắn nói là mở rộng hộ tống., Làm ăn với bên ngoài, Lưu Quang thế hệ trước như mắc bẫy, từng nhóm từng nhóm nhân phái tới, ta thấy sao, đến lúc đó cõng một đống đồ về, cái gì mà mỹ thực a, hương hỏa, đồ sứ a, sớm muộn cũng nát trong chuyện hưởng lạc này."
"... Lưu Bình thúc bên kia của Lưu Quang thế tự Bình thúc, bản thân đã thối rữa đến mức rối tinh rối mù, nhưng ngươi không ngăn nổi hắn hợp tác, quan hệ kinh doanh rất tốt. Hiện giờ thiên hạ hỗn loạn, thế lực giao thoa lợi hại, cuối cùng đến cùng là nhà nào chiếm tiện nghi, thật đúng là khó nói vô cùng."
"... Vô luận như thế nào, vừa là nơi kẻ địch muốn làm, chúng ta liền phản đối. Hoa Hạ quân nói làm ăn là làm ăn, nói trắng ra là thấy rõ ràng, thiên hạ này nào, lòng người bất đồng. Lưu Bình thúc là hạng người làm như vậy, sớm muộn gì cũng có báo ứng!"
"Được."
"Nói có lý..."
Mọi người ăn chút ăn vặt, một mặt đi về phía trước, một mặt tán dương lẫn nhau. Văn Thọ Tân hôm qua bên này ngoại trừ đưa một vị "Nữ nhi" cho Sơn Công, hôm nay lại dẫn theo hai gã tài sắc câu giai "Nữ nhi" tới, lát nữa gặp mặt một đám người thân phận tôn quý, nếu có thể tạo ra náo động, thì sẽ có chút danh tiếng., Liền có thể thật sự đánh vào vòng tròn chính thống nhân này. Đối với người chăn nuôi ngựa gầy mà sống, lại đọc đủ thứ thi thư thánh hiền, mơ ước nửa đời người này, đây là một trong những thời khắc trọng yếu hiếm có, lập tức lấy lòng một phen người nói chuyện: "Có lý, cao kiến... Cao kiến, có lý..."
....
Cũng trong màn đêm như vậy, cuối cùng Ninh Nghị cũng làm xong một giai đoạn thanh nhàn. Vốn dĩ y và dưa hấu đã hẹn nhau một bữa cơm tối, nhưng dưa hấu tạm thời có việc xử lý, cơm tối trì hoãn thành khuya. Ninh Nghị sau khi ăn cơm xong sẽ xử lý một số công việc không cần thiết. Không lâu sau, một phần tin tức tình báo truyền đến, bảo y tìm đến Đỗ Sát, hỏi thăm địa điểm hiện tại của dưa hấu.
"Mấy người từ bên Gia Ngư tới, có một vị bối phận không thấp, trước kia cùng sư phụ bên kia có chút giao tình, năm đó cùng Thánh công bên kia cũng có chút tình cảm, bây giờ thấy tình hình bên chúng ta không tệ, bởi vậy chạy tới. Vẫn là hảo hảo tiếp đãi một chút."
"Ồ, tiền bối võ lâm?" Ninh Nghị hứng thú: "Võ công cao?"
Đỗ Sát híp mắt, thần sắc phức tạp cười cười: "Cái này... cũng khó mà nói, bối phận lão nhân gia cao, có mấy thứ tuyệt hảo, chơi đùa... hẳn là rất đẹp."
Hắn vừa nói như vậy, Ninh Nghị đã hiểu: "Vậy... mục đích thì sao?"
"Khó nói."
"Đoán thử xem." Ninh Nghị cười, đã đến một tủ quần áo gần đó.
Đỗ Sát cười khổ: "Ninh tiên sinh à, ta lung tung đây không tốt lắm nhỉ?"
"Vừa hay rảnh rỗi, đổi quần áo đi xem xem, ta giả vờ đi theo Ban." Ninh Nghị cười nói: "Đúng rồi, ngươi cũng quen biết à? Quá khứ không để lộ sơ hở chứ?"
"Lão nhị vừa lúc cũng đi, ta đi qua gặp mặt một lần quả thật có thể. Bất quá, bây giờ chút chuyện nhỏ này, ngươi còn hứng thú sao? Nếu bị người phát hiện thì quá xấu hổ."
"Lục Lâm tiền bối, nghe ngươi nói như vậy, cũng là loại người già đến sắp chết, khó gặp. Được rồi, đừng nói nhảm nữa, ngươi đi thay y phục, có vẻ chính thức hơn một chút."
Hai người đổi quần áo biểu diễn, Ninh Nghị mặc trang phục, lại gọi thêm vài tên hộ vệ ra ngoài. Khi xe ngựa đi qua sườn núi, Ninh Nghị vén rèm nhìn thấy nhiều người tụ tập trong thành cách đó không xa. Kẻ địch như vậy, bằng hữu như vậy, sự vật trong rừng xanh xác thực đã biến thành điểm xuyết bé nhỏ không đáng kể.
"Gia ngư bên kia tới đây, có thể có quan hệ với Tiếu trưng không?"
Ninh Nghị nhớ tới chuyện này. Gia ngư cách võ hán không xa, thế lực lớn nhất bên kia là Tiếu trưng.
"Chuyện này không dễ nói." Đỗ Sát Đạo: "Vị tiền bối tới đây gọi là Lô Lục Đồng, võ nghệ xem như gia truyền, đều là công việc trên tay, tay bùn vàng, băng quyền, chia gân thác cốt một ít, trước kia được người ta gọi là Lô Lục Thông., Có nghĩa là có sáu môn tuyệt sinh, nhưng giữa rừng xanh... danh khí bình thường. Thánh Công tạo phản không có chuyện gì của hắn, tòng quân kháng kim cũng không tham gia, tuy nói là rắn địa đầu địa của Gia Ngư, nhưng cũng không gây chuyện, xưa nay thanh danh tốt, bất quá danh tiếng cũng không lớn... Mấy năm nay Kim Nhân tàn sát bừa bãi, còn tưởng rằng hắn đã gặp bất hạnh, gần đây mới biết thân thể vẫn còn tráng kiện."
Nếu đã quyết định đi gặp mặt, đối với tin tức của đối phương, Đỗ Sát sẽ không giấu giếm nữa. Ninh Nghị nghe xong thì bật cười: "Nghe qua thì đúng là tài chủ mà."
Đỗ Sát nói: "Lần này tới thành công cũng đã có tám chín ngày rồi. Ngay từ đầu chỉ truyền lời cho người trong Lục Lâm, nói hắn và lão trại chủ năm đó có ân truyền nghệ, trong Bá Đao có hai chiêu, là do chỉ điểm của hắn chỉ dẫn đấy. Người Lục Lâm, hay khoác lác, cũng không tính là bệnh nặng gì. Không, trước tạo thế, hôm nay mới đến đưa thiếp. Tây dưa nhận thiếp, buổi tối liền cùng lão nhị một tấm."
"Thật sự có việc này? Hai chiêu nào?" Ninh Nghị hiếu kỳ.
"Lúc trước lão trại chủ du lịch thiên hạ, một nhà đánh qua, chỗ tốt nhà ai không học một chút? Chuyện bốn năm mươi năm trước, ta cũng không biết là hai chiêu nào." Đỗ Sát cười khổ nói.
"Lão nhạc phụ thật sự là nhân vật truyền kỳ a..." Đối với kinh nghiệm năm đó của vị nhạc phụ kia, Ninh Nghị ngẫu nhiên nghe được, chậc chậc than thở, lòng hướng tới.
Trong lúc nói chuyện, xe ngựa đã đến địa phương mà dưa hấu và Lô Lục đã hẹn gặp. Đây là một khách sạn ở phía nam thành, phụ cận có không ít nhân vật sống ở miệng giếng, thẻ trúc đã sớm an bài có tai mắt ở phụ cận, đám người La Trát nhân, La Sát Nhân tới đây., Cũng có một lượng lớn thân vệ đi theo, nguy hiểm cũng không quá lớn. Đối phương lựa chọn nơi này để gặp mặt là vì muốn truyền bá cho ngoại giới "ta và Bá Đao" thật sự có quan hệ với nhau, đối với chút tâm tư nhỏ bé này, thân ở thượng vị đã lâu, sớm không có gì lạ.
Chỉ cần thông truyền một chút, Ninh Nghị liền theo Đỗ Sát đi vào trong sân kia. Trang viện của khách sạn này cũng không xa hoa, chỉ là có vẻ rộng rãi, xưa nay đại khái sẽ có một phòng khách dùng làm yến tiệc, lúc này một số nữ binh ở phụ cận canh gác. Một đám người ở trong sảnh vây quanh bàn tròn ngồi xuống., Đến lúc giết Đỗ, La Tráo Nhân từ bên kia cười nghênh đón. Bên cạnh bàn tròn, ngoại trừ Tây qua dưa hấu và một lão giả gầy còm, những người còn lại đều đã đứng dậy. Lão giả gầy còm kia đại khái chính là Lư Lục Đồng.
Chỉ thấy lão già ngồi trên ghế chủ tọa cười "ha ha" một tiếng, từ Đỗ Sát duỗi tay ra: "Đây là " Thị vệ đại nội" của chúng ta tới, mấy vị hiền chất Phách Đao tụ tập, hôm nay lão phu cao hứng, được, ha ha ha, ngồi đi..."
"Lư lão gia tử, chư vị anh hùng, ngưỡng mộ đã lâu." Đỗ Sát chỉ có một bàn tay, hơi hành lễ, dẫn Ninh Nghị đi qua phía dưa hấu bên kia. Ánh mắt Ninh Nghị và dưa hấu có chút giao thoa, cảm thấy buồn cười.
Cổ quái, thân thích cậy già ở đâu cũng biết có mấy người, cũng không tính là cục diện gì lớn, chỉ nhìn xem tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì mà thôi...